Tinh Tế Làm Ruộng: Nam Chủ Ốm Yếu Dựa Vào Tiền Gian Nan Cầu Sinh
Chương 10: Mua Khoai Tây
Phó Vân Hà đối với độ da mặt dày của Niên Sơ Đồng lại có một tầm hiểu biết mới.
Tuy nhiên, rốt cuộc vẫn phải mua.
Phó Vân Hà cúi đầu, mở ra tinh võng, phía trên mở ra đủ loại cửa hàng giả định, trên mạng có thể tiến hành thử ăn, thử uống, thử mặc chờ một loạt thử.
Để chắc chắn rằng bạn có thể chọn được sản phẩm yêu thích nhất, hài lòng nhất.
"Cái này." Niên Sơ Đồng đột nhiên phát ra tiếng, làm Phó Vân Hà sợ tới mức giật mình.
Hắn đang ngồi trên một tảng đá, thân thể ngửa ra sau, theo bản năng muốn bắt Niên Sơ Đồng ở bên cạnh.
Nhưng. Cô ấy lại né tránh.
"A!"
Phó Vân Hà ngã lưng xuống đất, hai chân giơ lên trời, có chút chật vật, nhìn lên bầu trời đêm đen kịt như mực kia.
Màu này. Cùng tim của Niên Sơ Đồng thật xứng đôi.
"Khụ khụ." Phó Vân Hà trong lòng không ngừng chửi bới, lại nhịn không được ho khan vài tiếng.
Niên Sơ Đồng từ tảng đá bên cạnh vòng qua, mũi chân chạm đất, cúi đầu nhìn Phó Vân Hà nói: "Mua nhà xong rồi hẵng chết nhá.”
Phó Vân Hà nằm trên mặt đất, đem chân hạ xuống, thân thể nghiêng người một chút, bàn tay chống lên mặt đất, một cái khác chống đỡ người để ngồi dậy.
"Thích cái nào?" Phó Vân Hà đối với hành động của Niên Sơ Đồng, nói không nên lời, cũng phản kháng không nổi.
Nội tâm hắn rất rõ ràng, đừng nhìn Niên Sơ Đồng hiện tại rất yêu tiền, nhưng nếu mình dám nói điều kiện, cô ấy tuyệt đối sẽ "giết" mình trước tiên.
Tuy rằng cô ấy song phế, nhưng mình so với Song Phế còn phế hơn.
Nụ cười trên mặt Niên Sơ Đồng cũng chân thật thêm vài phần, không sai, anh ta đúng là người thông minh.
Cô ngồi xổm xuống, chỉ vào một ngôi nhà gỗ nhỏ rồi nói, "Cái này đi, giá cả rất phải chăng."
Phó Vân Hà nhìn căn nhà Niên Sơ Đồng chỉ, màu gỗ, đỉnh dốc, ở giữa còn có một cánh cửa đôi có thể mở ra vào, hai bên mỗi người một cửa sổ.
"Được."
Phó Vân Hà lưu loát đặt hàng, cộng thêm 2 lồng bảo hộ, tổng cộng một vạn bảy ngàn tinh tệ.
Sau khi thanh toán xong, đếm ngược số màu đỏ được hiển thị ngay trên màn hình.
Bốn mươi sáu phút, đang giảm bớt.
Niên Sơ Đồng có chút ý kiến với tốc như vậy, nhưng cô không lên tiếng, sau này mình lại nghiên cứu làm quen với chuyện giữa các tinh tế này vậy.
Hơn nữa lúc tu luyện, cũng có thể làm được vài thứ nhanh hơn, như truyền tống phù hoặc là truyền tống trận đều có thể làm được.
Sau khi giải quyết xong chuyện lớn là ngủ, dạ dày của Niên Sơ Đồng đau quặn lại, lần đầu tiên cô phản ứng lại, đây là "đói".
Cô đã ở Ách Cốc không biết bao nhiêu năm, cho dù ăn cái gì cũng đều thỏa mãn được dục vọng đói khát, mà không phải là cơn đói.
"Tinh! Phát hiện kí chủ đói, xuất bản nhiệm vụ đầu tiên, xin vui lòng trồng khoai tây một mẫu. "
"Đi đâu vậy?" Phó Vân Hà nhìn Niên Sơ Đồng nhấc chân rời đi, mở miệng hỏi.
"Đi dạo."
Niên Sơ Đồng cũng không quay đầu lại, sải bước đi về phía rừng rậm bên kia.
Phó Vân Hà không muốn đi theo, cũng không có năng lực đi theo. Anh dựa vào một hòn đá, ngón tay của mình hoạt động trên tinh võng.
Một lát sau, tinh võng của Phó Vân Hà trở nên có chút không giống, lúc đầu nhìn trang thì rất bình thường giá lại rẻ, nhưng bây giờ lại giống như được thăng cấp vậy, trở nên cao cấp rất thần bí.
"Dùng tạm vậy." Phó Vân Hà thu hồi tinh võng, nhắm mắt dưỡng thần.
Niên Sơ Đồng giẫm lên tảng đá lớn rồi vượt sông, đi đến vùng ven rừng rậm, lấy pháp bảo bản mạng đang rục rịch trong thức hải ra.
"Đừng vội, chúng ta phải cải tạo lại thân thể này mới có thể làm việc được." Niên Sơ Đồng trấn an pháp bảo là bảo đao của mình, lại hỏi hệ thống.
"Làm thế nào, tôi mới có thể trồng khoai tây được đây?"
"Tinh! Yêu cầu kí chủ mua hạt giống để trồng, mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ đều có phần thưởng lớn!”
Lấy cái gì để mua?
"Tinh! Tiền tệ hiện tại là tinh tệ, hạt giống khoai tây là một trăm tinh tệ một kg, một mẫu đất là 666,67 mét vuông, cần 200 kg khoai tây.”
Nói cách khác, mình cần hai vạn tinh tệ đi mua khoai tây, tiến hành trồng trọt, mới có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Đắt quá.
Nhưng Niên Sơ Đồng không do dự, làm việc kiếm được tu vi, mua bán có lời, có đắt, cũng phải làm.
Cô nói với hệ thống mua hàng, trong nháy mắt liền thiếu đi hơn hai vạn tinh tệ.
May mà hiện tại còn có con ma bệnh kia, có thể từ từ vặt lông, nếu không cô ngay cả nhiệm vụ đầu tiên cũng không hoàn thành được.
"Tinh! Lần mua đầu tiên, thưởng cho kí chủ mười củ khoai tây không chồi, có thể ăn được. "
Có cơm ăn không?
Tuy nhiên, rốt cuộc vẫn phải mua.
Phó Vân Hà cúi đầu, mở ra tinh võng, phía trên mở ra đủ loại cửa hàng giả định, trên mạng có thể tiến hành thử ăn, thử uống, thử mặc chờ một loạt thử.
Để chắc chắn rằng bạn có thể chọn được sản phẩm yêu thích nhất, hài lòng nhất.
"Cái này." Niên Sơ Đồng đột nhiên phát ra tiếng, làm Phó Vân Hà sợ tới mức giật mình.
Hắn đang ngồi trên một tảng đá, thân thể ngửa ra sau, theo bản năng muốn bắt Niên Sơ Đồng ở bên cạnh.
Nhưng. Cô ấy lại né tránh.
"A!"
Phó Vân Hà ngã lưng xuống đất, hai chân giơ lên trời, có chút chật vật, nhìn lên bầu trời đêm đen kịt như mực kia.
Màu này. Cùng tim của Niên Sơ Đồng thật xứng đôi.
"Khụ khụ." Phó Vân Hà trong lòng không ngừng chửi bới, lại nhịn không được ho khan vài tiếng.
Niên Sơ Đồng từ tảng đá bên cạnh vòng qua, mũi chân chạm đất, cúi đầu nhìn Phó Vân Hà nói: "Mua nhà xong rồi hẵng chết nhá.”
Phó Vân Hà nằm trên mặt đất, đem chân hạ xuống, thân thể nghiêng người một chút, bàn tay chống lên mặt đất, một cái khác chống đỡ người để ngồi dậy.
"Thích cái nào?" Phó Vân Hà đối với hành động của Niên Sơ Đồng, nói không nên lời, cũng phản kháng không nổi.
Nội tâm hắn rất rõ ràng, đừng nhìn Niên Sơ Đồng hiện tại rất yêu tiền, nhưng nếu mình dám nói điều kiện, cô ấy tuyệt đối sẽ "giết" mình trước tiên.
Tuy rằng cô ấy song phế, nhưng mình so với Song Phế còn phế hơn.
Nụ cười trên mặt Niên Sơ Đồng cũng chân thật thêm vài phần, không sai, anh ta đúng là người thông minh.
Cô ngồi xổm xuống, chỉ vào một ngôi nhà gỗ nhỏ rồi nói, "Cái này đi, giá cả rất phải chăng."
Phó Vân Hà nhìn căn nhà Niên Sơ Đồng chỉ, màu gỗ, đỉnh dốc, ở giữa còn có một cánh cửa đôi có thể mở ra vào, hai bên mỗi người một cửa sổ.
"Được."
Phó Vân Hà lưu loát đặt hàng, cộng thêm 2 lồng bảo hộ, tổng cộng một vạn bảy ngàn tinh tệ.
Sau khi thanh toán xong, đếm ngược số màu đỏ được hiển thị ngay trên màn hình.
Bốn mươi sáu phút, đang giảm bớt.
Niên Sơ Đồng có chút ý kiến với tốc như vậy, nhưng cô không lên tiếng, sau này mình lại nghiên cứu làm quen với chuyện giữa các tinh tế này vậy.
Hơn nữa lúc tu luyện, cũng có thể làm được vài thứ nhanh hơn, như truyền tống phù hoặc là truyền tống trận đều có thể làm được.
Sau khi giải quyết xong chuyện lớn là ngủ, dạ dày của Niên Sơ Đồng đau quặn lại, lần đầu tiên cô phản ứng lại, đây là "đói".
Cô đã ở Ách Cốc không biết bao nhiêu năm, cho dù ăn cái gì cũng đều thỏa mãn được dục vọng đói khát, mà không phải là cơn đói.
"Tinh! Phát hiện kí chủ đói, xuất bản nhiệm vụ đầu tiên, xin vui lòng trồng khoai tây một mẫu. "
"Đi đâu vậy?" Phó Vân Hà nhìn Niên Sơ Đồng nhấc chân rời đi, mở miệng hỏi.
"Đi dạo."
Niên Sơ Đồng cũng không quay đầu lại, sải bước đi về phía rừng rậm bên kia.
Phó Vân Hà không muốn đi theo, cũng không có năng lực đi theo. Anh dựa vào một hòn đá, ngón tay của mình hoạt động trên tinh võng.
Một lát sau, tinh võng của Phó Vân Hà trở nên có chút không giống, lúc đầu nhìn trang thì rất bình thường giá lại rẻ, nhưng bây giờ lại giống như được thăng cấp vậy, trở nên cao cấp rất thần bí.
"Dùng tạm vậy." Phó Vân Hà thu hồi tinh võng, nhắm mắt dưỡng thần.
Niên Sơ Đồng giẫm lên tảng đá lớn rồi vượt sông, đi đến vùng ven rừng rậm, lấy pháp bảo bản mạng đang rục rịch trong thức hải ra.
"Đừng vội, chúng ta phải cải tạo lại thân thể này mới có thể làm việc được." Niên Sơ Đồng trấn an pháp bảo là bảo đao của mình, lại hỏi hệ thống.
"Làm thế nào, tôi mới có thể trồng khoai tây được đây?"
"Tinh! Yêu cầu kí chủ mua hạt giống để trồng, mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ đều có phần thưởng lớn!”
Lấy cái gì để mua?
"Tinh! Tiền tệ hiện tại là tinh tệ, hạt giống khoai tây là một trăm tinh tệ một kg, một mẫu đất là 666,67 mét vuông, cần 200 kg khoai tây.”
Nói cách khác, mình cần hai vạn tinh tệ đi mua khoai tây, tiến hành trồng trọt, mới có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Đắt quá.
Nhưng Niên Sơ Đồng không do dự, làm việc kiếm được tu vi, mua bán có lời, có đắt, cũng phải làm.
Cô nói với hệ thống mua hàng, trong nháy mắt liền thiếu đi hơn hai vạn tinh tệ.
May mà hiện tại còn có con ma bệnh kia, có thể từ từ vặt lông, nếu không cô ngay cả nhiệm vụ đầu tiên cũng không hoàn thành được.
"Tinh! Lần mua đầu tiên, thưởng cho kí chủ mười củ khoai tây không chồi, có thể ăn được. "
Có cơm ăn không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất