Tinh Tế Linh Trù Phát Sóng Trực Tiếp Hằng Ngày
Chương 15: Sự dụ hoặc của mỹ thực
Mười phút sau, Tư Nặc ôm Tiểu Hắc Miêu vào thư phòng, một người một mèo quyết định tối nay phải nghiêm túc nói chuyện với nhau.
Đối với đống thức ăn mà Tiểu Hắc Miêu săn được, Tư Nặc nhờ người máy nhà bếp khuân về và cho vào kho.
Tư Nặc đầu tiên nói: " Thịt của chúng ta bây giờ đã đủ nhiều rồi, đủ để chúng ta ăn trong một thời gian dài, chờ gần hết, ta và em cùng đi vào khu rừng nguyên sinh tiếp tục đi săn, em đó, chỉ là một con mèo con thì đừng có một mình lại đó. Ta biết em rất lợi hại, nhưng em ở đó một mình ta sẽ lo lắng."
Tiểu hắc miêu vốn định kháng nghị, thú nhân giống đực nào mà không phải tự mình rèn giũa bản thân qua các lần chiến đấu để nâng cao thực lực? Nghe được tiểu giống cái khen hắn lợi hại khi, tiểu hắc miêu trên mặt tức thì trở nên tràn đầy nhộn nhạo, kế tiếp lại nghe được câu "Ta sẽ lo lắng"... Sát thương x2, chưa kịp phòng bị đã bị thồn một đống đường vào miệng, đúng là ngọt đến tận tâm can.
Tiểu Hắc Miêu cũng không biết nên giải thích với tức phụ nhi của hắn như thế nào, đối với hắn đám Linh Năng thú cấp một, cấp hai trên tinh cầu nông nghiệp tại tinh vực sơ đẳng xa xôi này đối với hắn mà nói cơ bản chỉ là để giãn gân cốt, không tồn tại bất cứ sự nguy hiểm nào.
Nhưng cũng chính vì đám Linh Năng thú này quá sức yếu nên ngoại trừ tác dụng cung cấp một ít thịt để tiểu giống cái làm đồ ăn ngon cho hắn thì hoàn toàn không hề có chút sức khiêu chiến nào, hoàn toàn không khơi dậy được chút hứng thú đi săn nào chứ đừng nói đến việc mài dũa.
Một ấu tể thú nhân để thành niên ngoại trừ việc phải bổ sung đầy đủ năng lượng từ thức ăn bên ngoài thì còn phải loại bỏ tạp chất trong cơ thể, rèn luyện tinh thần lực, cường hóa dị năng thiên phú mà hắn đang sở hữu... những yếu tố này đều vô cùng trọng yếu, một cái cũng không thể thiếu.
Lúc trước Tiểu Hắc Miêu là vị thái tử vô cùng tôn quý của Thương Kình đế quốc, tuy rằng cũng rất chăm chỉ rèn luyện nhưng luôn cho rằng thiên phú của mình rất cao nên thường có lúc trộm lười biếng, không có quyết tâm mạnh mẽ muốn trở nên càng thêm cường đại.
Lần này, hắn là bị phụ thân tàn nhẫn ném đến các tinh vực khác rèn luyện, hắn hiện tại đã qua tuổi thành niên mà vẫn chậm chạp chưa thành niên, sợ về sau thực sự sẽ dần dần thoái hóa thành một Linh Năng thú thuần túy, không biện pháp trở thành một thú nhân chân chính.
Ai mà ngờ được lúc hắn đang ở trong lỗ sâu thì vô tình bị một cơn lốc không gian thổi đến tinh vực sơ đẳng này.
Đồ ăn chứa năng lượng cao lúc trước Tiểu Hắc Miêu đã ăn qua không ít, hiện tại thực may mắn mà gặp gỡ được tiểu giống cái có thể làm ra đồ ăn có độ thuần tịch 100%, lượng tạp chất trong cơ thể cũng dần bị tinh lọc, điều này dù ở tinh cầu cao hơn tinh cầu nông nghiệp sơ đẳng này hai hạng thì cũng rất khó làm được.(việc tinh lọc tạp chất á)
Chịu ảnh hưởng bởi tính toán phát sóng trực tiếp thực tế ảo của Tư Nặc, Tiểu Hắc Miêu rất nhanh đã nghĩ đến một biện pháp: hắn có thể dung khoang mô phỏng lên đấu trường thực tế ảo Tinh Võng, vào đài đối chiến cơ giáp tiến hành huấn luyện cường hóa!
Dù cho có là tinh vực sơ đẳng lạc hậu, hẳn là vẫn sẽ có một ít cao thủ cấp A, cấp S có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, thực lực tạm ổn để bồi hắn luyện tập đi.
Chỉ khi cả tinh thần vực, sức mạnh thể chất và dị năng tiên phú đều đồng loạt đột phá hắn mới thực sự có thể thành niên!
Hắn không muốn tiểu giống cái luôn coi hắn là một ấu tể Linh Năng thú, cho dù hắn lợi hại đến đâu cậu cũng không yên tâm, hắn nhất thiết phải nhanh chóng thành niên!
Tư Nặc vuốt ve đầu nhỏ lông xù của Tiểu Hắc Miêu, vô cùng nghiêm túc nói: "Ta biết em hiểu ta nói gì, không được một thân một mình đến khu rừng nguyên sinh kia, được không?"
Suy xét rõ ràng "lộ tuyến thăng cấp" của mình, Tiểu Hắc Miêu không nỡ rời xa mà cọ cọ lòng bàn tay Tư Nặc, ngoan ngoãn gật gật đầu.
Tiểu Hắc Miêu ôm quyết tâm mà rời khỏi cái ôm ấm áp kia, linh hoạt nhảy xuống sàn nhà, chân phải trước chỉ vào khoang mô phỏng quả trứng bên cạnh, hướng Tư Nặc kêu to: "Miêu ngao ngao ngao!" Ta muốn dùng cái này!
Tư Nặc có chút khó hiểu, Tiểu Hắc Miêu đây là muốn làm cái gì?
Nhưng mà xem Tiểu Hắc Miêu một vuốt ấn vào nút "Mở ra", than hình nho nhỏ linh hoạt nhảy vào khoang mô phỏng, tinh thần lực liên kết với bộ phận cảm biến tinh thần...
Tư Nặc tức khắc hiểu rõ ý tứ của Tiểu Hắc Miêu, không muốn nó đi vào rừng nguyên sinh cũng được, phải cho nó lên Tinh Võng?
Tư Nặc tìm kiếm thông tin trong kí ức của Lục Tư Nặc thì phát hiện, ra là một bộ phận cực nhỏ sủng vật Linh Năng thú cấp 4 - 5 có trí thông minh bằng đứa trẻ bảy, tám tuổi, thật sự có thể lên Tinh Võng, Linh Năng thú xem không hiểu ngôn ngữ tinh tế cũng không sao, có giọng nói trí năng làm trợ thủ dẫn đường.
Chỉ là những con sủng vật có khả năng này thật sự là vô cùng thưa thớt, chúng nó muốn sử sung khoang mô phỏng đầu tiên phải có được sự đồng ý của chủ nhân, tài khoản được thiết lập là một tài khoản nhỏ được liên kết với tài khoản chính chủ nhân, lệ thuộc vào chủ nhân.
Chỉ cần tài khoản lớn có tiền (tài khoản của chủ nhân) có tiền, các sủng vật có thể tùy tiện mua sắm ở khu thương mại.
Nhưng một số khu vực đặc thù, chẳng hạn như mấy khu linh tinh chuyên dành cho người trưởng thành thì tài khoản nhỏ không có quyền hạn tiến vào.
Tư Nặc đã thấy qua sức chiến đấu kinh người của Tiểu Hắc Miêu, lại phát hiện Tiểu Hắc Miêu có dị năng không gian siêu cấp quý hiếm ở thời đại tinh tế, cậu đương nhiên biết con mèo nhỏ nhà mình cấp bậc khẳng định không thấp, thậm chí còn mơ hồ cảm giác được Tiểu Hắc Miêu so với các Linh Năng thú cấp 4, cấp 5 ở các tinh vực đứng đầu nhóm tinh vực sơ đẳng thì lợi hại hơn nhiều.
Là một con sen chính hiệu, Tư Nặc từ trước đến nay đều là sủng mèo nhà minh vô điều kiện, tinh thần lực của mình hiện tại đã tiêu hao hoàn bộ không thể lên Tinh Võng được nữa, để cho tiểu gia hỏa chơi cũng được, dù sao Tinh Võng cũng có đủ chức năng đảm bảo an toàn, hẳn là sẽ không có gì nguy hiểm.
Như vậy cũng tốt, chờ cậu kiếm được thêm ít tiền cũng sẽ mua cho Tiểu Hắc Miêu một cái khoang mô phỏng, về sao trên Tinh Võng cũng có Tiểu Hắc Miêu làm bạn với cậu!
Tư Nặc lập tức mở ra quang não cá nhân của minh, mở ra trang quyền hạn quản lý khoang mô phỏng, cấp quyền mở một tài khoản nhỏ cho Tiểu Hắc Miêu còn cấp cho tiểu gia hỏa một khoản tiền tiêu vặt, cũng không nhiều lắm chỉ khoảng một vạn tinh tệ, ai bảo cậu hiện tại kinh tế eo hẹp a~~.
ID tài khoản là do chủ nhân là Tư Nặc tự mình đặt, Tư Nặc hơi trầm ngâm, nhập lào bốn chữ " Bảo Bối Ngoan Ngoãn"!
Tiểu Hắc Miêu cả khuôn mặt đều là hai chữ cự tuyệt:....Tức phụ nhi, ta biết em đối với hình thái ấu tể của ta là yêu thích đến không rời được, nhưng lấy cái tên này đại sát tứ phương, gặp đâu đánh đó có phải không quá thích hợp không?
Tư Nặc một bộ nhịn cười nói: "Không muốn tên này? Vậy kêu Tiểu Hắc, tự em chọn một cái đi."
Tiểu Hắc Miêu:... Đột nhiên lại cảm thấy" Bảo Bối Ngoan Ngoãn" cũng khá tốt.
Tư Nặc dặn dò: "Em có thể lên Tinh Võng chơi nhưng phải nhớ muộn nhất là sáu rưỡi nhất định phải xuống nhà ăn cơm tối."
Tiểu Hắc Miêu đương nhiên là đáp ứng, tăng thực lực tuy rằng quan trọng, nhưng không gì có thể thay thế được việc bồi tiểu giống cái ăn cơm.
Ngoại trừ việc gia tăng thực lực hắn còn phải nghĩ cách kiếm tiền, chờ hắn kiếm được đủ nhiều tiền về sau có thể nuôi tiểu giống cái.
Đúng sáu rưỡi, bữa tối đã được Tư Nặc chuẩn bị tốt, cậu vào thư phòng lôi con mèo nghiện net kia từ Tinh Võng xuống nhà ăn cơm.(ancapladeconkhongcolodit)
Bữa tối Tư Nặc không có phát sóng trực tiếp, món chính là beefsteak ăn cùng với nước sốt cà chua tương đối đơn giản, còn có súp bí ngô ngọt thơm béo ngậy.
Ngoài ra, cậu cũng làm dưa chuột và củ cải muối và cá sốt chua ngọt. những món ăn cậu làm trên Tinh Võng không có biện pháp nào để cho Tiểu Hắc có thể nếm thử, vậy thì để cho tiểu gia hỏa là người đầu tiên được nếm những món này trong thực tế đi.
Không có phát sóng trực tiếp, cũng không có người ngoài, hai chủ sủng ăn bữa tối đến vô cùng thoải mái tự tại.
Ăn xong bữa tối, Tư Nặc quan tâm hỏi: "Bảo Bối Ngoan Ngoãn, em ở trên Tinh Võng chơi vui không, có bị ai ăn hiếp không?"
Tiểu hắc miêu lập tức kiêu ngạo mà ngẩng đầu, lười biếng mà lắc lắc cái đuôi —— "Miêu ngao ngao ô ~"
Cũng không nhìn xem lão công em là ai! Chỉ có Bổn Thái Tử ức hiếp người khác, ai dám bắt nạt ta?
Tư Nặc tuy rằng nghe không hiểu miêu ngữ, nhưng nhìn bộ dáng khoe khoang kia của tiểu gia hỏa liền biết khẳng định chơi đến rất vui sướng, cậu đem bé mèo ôm vào lòng xoa nắn đến vui sướng, nghĩ đến mình một mình cô đơn lẻ loi, lại nghĩ đến Tiểu Hắc Miêu trên đó chơi đến vui sướng cậy có chút....
Tư Nặc thở dài nói: "Chơi đến vui vẻ có thể, nhưng không cho phép em chạy theo người khác...... thú khác cũng không được!"
Tiểu hắc miêu bị xoa đến sống không còn gì luyến tiếc, đầu cũng bị xoa đến hói rồi: "Ngao ngao ngao!"
Bổn Thái Tử nhìn giống thể loại có trăng quên đèn, có cháo đòi chè, chán cơm thèm phở lắm sao? Em đó, mê phát sóng trực tiếp thì được, nhưng không được để mấy tên đê tiện kia tùy tiện dùng năm ba lời ong bướm, đường mật dụ dỗ đi đâu đấy!
Chỉ cần em hôn hôn ta, cả thân xác và trái tym ta đều sẽ thuộc về em, tiền của ta sẽ là tiền của em, ok không, không nói gì là oke nhớ.
Oke rồi thì hôn người ta đi chứ, để người ta chờ thế mà được à?... Thôi kệ đi, bổn Thái Tử hôn em cũng được, giống nhau cả mà.
Ngay sau đó, Tư Nặc được nhận ngay một "nụ hôn" đậm mùi beefsteak.
Tư Nặc quyết đoán bế Tiểu Hắc Miêu đi súc miệng, chính mình cũng đi rửa sạch mặt.
Tiểu Hắc Miêu:.....(đọc tại wattpad chính chủ thì hối ra chương tui mới biết, wep khác là gào thét trong vô vọng đó)
Rất mau đã đến bảy rưỡi, Tư Nặc sau khi sắp xếp tốt cho Tiểu Hắc Miêu thì đi vào phòng khách mở ra quang não gia dụng, như vậy thì chút nữa khi cậu phát sóng trực tiếp thì tiểu gia hỏa có thể thấy cậu thông qua mà hình thực tế ảo.
Tư Nặc lên Tinh Võng, bắt đầu chuẩn bị phát sóng thực tế ảo. bởi vì buổi trưa phát sóng nhân khí không tồi, thời gian phát sóng thực tế ảo cũng đã được thông báo trước, rất nhiều người xem bị thu hút bởi các món ăn sắc hương đều có đủ của Tư Nặc hấp dẫn đã ngồi xem ở phòng chờ của phòng phát sóng trực tiếp, có thể thấy bọn họ đều rất mong đợi lần phát sóng này mình sẽ là người may mắn có thể nếm được những món ăn thoạt nhìn vô cùng không healthy nhưng vô cùng hấp dẫn đó rốt cuộc là có hương vị như thế nào.
Tư Nặc đầu tiên mua cho chính mình một cái thẻ chú ý hàng đầu, đúng tám giờ tối, Tư Nặc bắt đầu mở phòng phát sóng thực tế ảo, nghênh đón lần phát sóng thực tế ảo của mình!
Tư Nặc nhanh chóng bắt đầu sơ chế nguyên liệu nấu ăn đồng thời mỉm cười giới thiệu cho người xem thực đơn hôm nay: "Thực đơn hôm nay bao gồm dưa leo, củ cải muối, cá sốt chua ngọt và lòng heo xào mà tôi đã làm vào buổi trưa. Đây đều là mỹ thực của Trung Hoa thời cổ đại, hy vọng các bạn sẽ thích!
Chờ sau khi phát sóng trực tiếp kết thúc, năm cái tên xuất hiện đầu bảng lễ vật sẽ được tặng mỗi món một phần đồ ăn ảo làm quà tri ân. Ngoài ra, tôi sẽ chọn ngẫu nhiên 15 người đang xem tôi phát sóng để tặng ngẫu nhiên một trong ba món ăn trên!
Cuối cùng, tôi sẽ rút thăm 10 bạn may mắn và tặng các bạn một món ăn bí mật chưa từng được tôi phát sóng chế tác!"
Phần thưởng vĩnh viễn là pháp bảo điều động sự tích cực của người xem tốt nhất! Đặc biệt giải thưởng này là thứ bọn họ muốn thưởng thức từ lâu!
Đối với đống thức ăn mà Tiểu Hắc Miêu săn được, Tư Nặc nhờ người máy nhà bếp khuân về và cho vào kho.
Tư Nặc đầu tiên nói: " Thịt của chúng ta bây giờ đã đủ nhiều rồi, đủ để chúng ta ăn trong một thời gian dài, chờ gần hết, ta và em cùng đi vào khu rừng nguyên sinh tiếp tục đi săn, em đó, chỉ là một con mèo con thì đừng có một mình lại đó. Ta biết em rất lợi hại, nhưng em ở đó một mình ta sẽ lo lắng."
Tiểu hắc miêu vốn định kháng nghị, thú nhân giống đực nào mà không phải tự mình rèn giũa bản thân qua các lần chiến đấu để nâng cao thực lực? Nghe được tiểu giống cái khen hắn lợi hại khi, tiểu hắc miêu trên mặt tức thì trở nên tràn đầy nhộn nhạo, kế tiếp lại nghe được câu "Ta sẽ lo lắng"... Sát thương x2, chưa kịp phòng bị đã bị thồn một đống đường vào miệng, đúng là ngọt đến tận tâm can.
Tiểu Hắc Miêu cũng không biết nên giải thích với tức phụ nhi của hắn như thế nào, đối với hắn đám Linh Năng thú cấp một, cấp hai trên tinh cầu nông nghiệp tại tinh vực sơ đẳng xa xôi này đối với hắn mà nói cơ bản chỉ là để giãn gân cốt, không tồn tại bất cứ sự nguy hiểm nào.
Nhưng cũng chính vì đám Linh Năng thú này quá sức yếu nên ngoại trừ tác dụng cung cấp một ít thịt để tiểu giống cái làm đồ ăn ngon cho hắn thì hoàn toàn không hề có chút sức khiêu chiến nào, hoàn toàn không khơi dậy được chút hứng thú đi săn nào chứ đừng nói đến việc mài dũa.
Một ấu tể thú nhân để thành niên ngoại trừ việc phải bổ sung đầy đủ năng lượng từ thức ăn bên ngoài thì còn phải loại bỏ tạp chất trong cơ thể, rèn luyện tinh thần lực, cường hóa dị năng thiên phú mà hắn đang sở hữu... những yếu tố này đều vô cùng trọng yếu, một cái cũng không thể thiếu.
Lúc trước Tiểu Hắc Miêu là vị thái tử vô cùng tôn quý của Thương Kình đế quốc, tuy rằng cũng rất chăm chỉ rèn luyện nhưng luôn cho rằng thiên phú của mình rất cao nên thường có lúc trộm lười biếng, không có quyết tâm mạnh mẽ muốn trở nên càng thêm cường đại.
Lần này, hắn là bị phụ thân tàn nhẫn ném đến các tinh vực khác rèn luyện, hắn hiện tại đã qua tuổi thành niên mà vẫn chậm chạp chưa thành niên, sợ về sau thực sự sẽ dần dần thoái hóa thành một Linh Năng thú thuần túy, không biện pháp trở thành một thú nhân chân chính.
Ai mà ngờ được lúc hắn đang ở trong lỗ sâu thì vô tình bị một cơn lốc không gian thổi đến tinh vực sơ đẳng này.
Đồ ăn chứa năng lượng cao lúc trước Tiểu Hắc Miêu đã ăn qua không ít, hiện tại thực may mắn mà gặp gỡ được tiểu giống cái có thể làm ra đồ ăn có độ thuần tịch 100%, lượng tạp chất trong cơ thể cũng dần bị tinh lọc, điều này dù ở tinh cầu cao hơn tinh cầu nông nghiệp sơ đẳng này hai hạng thì cũng rất khó làm được.(việc tinh lọc tạp chất á)
Chịu ảnh hưởng bởi tính toán phát sóng trực tiếp thực tế ảo của Tư Nặc, Tiểu Hắc Miêu rất nhanh đã nghĩ đến một biện pháp: hắn có thể dung khoang mô phỏng lên đấu trường thực tế ảo Tinh Võng, vào đài đối chiến cơ giáp tiến hành huấn luyện cường hóa!
Dù cho có là tinh vực sơ đẳng lạc hậu, hẳn là vẫn sẽ có một ít cao thủ cấp A, cấp S có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, thực lực tạm ổn để bồi hắn luyện tập đi.
Chỉ khi cả tinh thần vực, sức mạnh thể chất và dị năng tiên phú đều đồng loạt đột phá hắn mới thực sự có thể thành niên!
Hắn không muốn tiểu giống cái luôn coi hắn là một ấu tể Linh Năng thú, cho dù hắn lợi hại đến đâu cậu cũng không yên tâm, hắn nhất thiết phải nhanh chóng thành niên!
Tư Nặc vuốt ve đầu nhỏ lông xù của Tiểu Hắc Miêu, vô cùng nghiêm túc nói: "Ta biết em hiểu ta nói gì, không được một thân một mình đến khu rừng nguyên sinh kia, được không?"
Suy xét rõ ràng "lộ tuyến thăng cấp" của mình, Tiểu Hắc Miêu không nỡ rời xa mà cọ cọ lòng bàn tay Tư Nặc, ngoan ngoãn gật gật đầu.
Tiểu Hắc Miêu ôm quyết tâm mà rời khỏi cái ôm ấm áp kia, linh hoạt nhảy xuống sàn nhà, chân phải trước chỉ vào khoang mô phỏng quả trứng bên cạnh, hướng Tư Nặc kêu to: "Miêu ngao ngao ngao!" Ta muốn dùng cái này!
Tư Nặc có chút khó hiểu, Tiểu Hắc Miêu đây là muốn làm cái gì?
Nhưng mà xem Tiểu Hắc Miêu một vuốt ấn vào nút "Mở ra", than hình nho nhỏ linh hoạt nhảy vào khoang mô phỏng, tinh thần lực liên kết với bộ phận cảm biến tinh thần...
Tư Nặc tức khắc hiểu rõ ý tứ của Tiểu Hắc Miêu, không muốn nó đi vào rừng nguyên sinh cũng được, phải cho nó lên Tinh Võng?
Tư Nặc tìm kiếm thông tin trong kí ức của Lục Tư Nặc thì phát hiện, ra là một bộ phận cực nhỏ sủng vật Linh Năng thú cấp 4 - 5 có trí thông minh bằng đứa trẻ bảy, tám tuổi, thật sự có thể lên Tinh Võng, Linh Năng thú xem không hiểu ngôn ngữ tinh tế cũng không sao, có giọng nói trí năng làm trợ thủ dẫn đường.
Chỉ là những con sủng vật có khả năng này thật sự là vô cùng thưa thớt, chúng nó muốn sử sung khoang mô phỏng đầu tiên phải có được sự đồng ý của chủ nhân, tài khoản được thiết lập là một tài khoản nhỏ được liên kết với tài khoản chính chủ nhân, lệ thuộc vào chủ nhân.
Chỉ cần tài khoản lớn có tiền (tài khoản của chủ nhân) có tiền, các sủng vật có thể tùy tiện mua sắm ở khu thương mại.
Nhưng một số khu vực đặc thù, chẳng hạn như mấy khu linh tinh chuyên dành cho người trưởng thành thì tài khoản nhỏ không có quyền hạn tiến vào.
Tư Nặc đã thấy qua sức chiến đấu kinh người của Tiểu Hắc Miêu, lại phát hiện Tiểu Hắc Miêu có dị năng không gian siêu cấp quý hiếm ở thời đại tinh tế, cậu đương nhiên biết con mèo nhỏ nhà mình cấp bậc khẳng định không thấp, thậm chí còn mơ hồ cảm giác được Tiểu Hắc Miêu so với các Linh Năng thú cấp 4, cấp 5 ở các tinh vực đứng đầu nhóm tinh vực sơ đẳng thì lợi hại hơn nhiều.
Là một con sen chính hiệu, Tư Nặc từ trước đến nay đều là sủng mèo nhà minh vô điều kiện, tinh thần lực của mình hiện tại đã tiêu hao hoàn bộ không thể lên Tinh Võng được nữa, để cho tiểu gia hỏa chơi cũng được, dù sao Tinh Võng cũng có đủ chức năng đảm bảo an toàn, hẳn là sẽ không có gì nguy hiểm.
Như vậy cũng tốt, chờ cậu kiếm được thêm ít tiền cũng sẽ mua cho Tiểu Hắc Miêu một cái khoang mô phỏng, về sao trên Tinh Võng cũng có Tiểu Hắc Miêu làm bạn với cậu!
Tư Nặc lập tức mở ra quang não cá nhân của minh, mở ra trang quyền hạn quản lý khoang mô phỏng, cấp quyền mở một tài khoản nhỏ cho Tiểu Hắc Miêu còn cấp cho tiểu gia hỏa một khoản tiền tiêu vặt, cũng không nhiều lắm chỉ khoảng một vạn tinh tệ, ai bảo cậu hiện tại kinh tế eo hẹp a~~.
ID tài khoản là do chủ nhân là Tư Nặc tự mình đặt, Tư Nặc hơi trầm ngâm, nhập lào bốn chữ " Bảo Bối Ngoan Ngoãn"!
Tiểu Hắc Miêu cả khuôn mặt đều là hai chữ cự tuyệt:....Tức phụ nhi, ta biết em đối với hình thái ấu tể của ta là yêu thích đến không rời được, nhưng lấy cái tên này đại sát tứ phương, gặp đâu đánh đó có phải không quá thích hợp không?
Tư Nặc một bộ nhịn cười nói: "Không muốn tên này? Vậy kêu Tiểu Hắc, tự em chọn một cái đi."
Tiểu Hắc Miêu:... Đột nhiên lại cảm thấy" Bảo Bối Ngoan Ngoãn" cũng khá tốt.
Tư Nặc dặn dò: "Em có thể lên Tinh Võng chơi nhưng phải nhớ muộn nhất là sáu rưỡi nhất định phải xuống nhà ăn cơm tối."
Tiểu Hắc Miêu đương nhiên là đáp ứng, tăng thực lực tuy rằng quan trọng, nhưng không gì có thể thay thế được việc bồi tiểu giống cái ăn cơm.
Ngoại trừ việc gia tăng thực lực hắn còn phải nghĩ cách kiếm tiền, chờ hắn kiếm được đủ nhiều tiền về sau có thể nuôi tiểu giống cái.
Đúng sáu rưỡi, bữa tối đã được Tư Nặc chuẩn bị tốt, cậu vào thư phòng lôi con mèo nghiện net kia từ Tinh Võng xuống nhà ăn cơm.(ancapladeconkhongcolodit)
Bữa tối Tư Nặc không có phát sóng trực tiếp, món chính là beefsteak ăn cùng với nước sốt cà chua tương đối đơn giản, còn có súp bí ngô ngọt thơm béo ngậy.
Ngoài ra, cậu cũng làm dưa chuột và củ cải muối và cá sốt chua ngọt. những món ăn cậu làm trên Tinh Võng không có biện pháp nào để cho Tiểu Hắc có thể nếm thử, vậy thì để cho tiểu gia hỏa là người đầu tiên được nếm những món này trong thực tế đi.
Không có phát sóng trực tiếp, cũng không có người ngoài, hai chủ sủng ăn bữa tối đến vô cùng thoải mái tự tại.
Ăn xong bữa tối, Tư Nặc quan tâm hỏi: "Bảo Bối Ngoan Ngoãn, em ở trên Tinh Võng chơi vui không, có bị ai ăn hiếp không?"
Tiểu hắc miêu lập tức kiêu ngạo mà ngẩng đầu, lười biếng mà lắc lắc cái đuôi —— "Miêu ngao ngao ô ~"
Cũng không nhìn xem lão công em là ai! Chỉ có Bổn Thái Tử ức hiếp người khác, ai dám bắt nạt ta?
Tư Nặc tuy rằng nghe không hiểu miêu ngữ, nhưng nhìn bộ dáng khoe khoang kia của tiểu gia hỏa liền biết khẳng định chơi đến rất vui sướng, cậu đem bé mèo ôm vào lòng xoa nắn đến vui sướng, nghĩ đến mình một mình cô đơn lẻ loi, lại nghĩ đến Tiểu Hắc Miêu trên đó chơi đến vui sướng cậy có chút....
Tư Nặc thở dài nói: "Chơi đến vui vẻ có thể, nhưng không cho phép em chạy theo người khác...... thú khác cũng không được!"
Tiểu hắc miêu bị xoa đến sống không còn gì luyến tiếc, đầu cũng bị xoa đến hói rồi: "Ngao ngao ngao!"
Bổn Thái Tử nhìn giống thể loại có trăng quên đèn, có cháo đòi chè, chán cơm thèm phở lắm sao? Em đó, mê phát sóng trực tiếp thì được, nhưng không được để mấy tên đê tiện kia tùy tiện dùng năm ba lời ong bướm, đường mật dụ dỗ đi đâu đấy!
Chỉ cần em hôn hôn ta, cả thân xác và trái tym ta đều sẽ thuộc về em, tiền của ta sẽ là tiền của em, ok không, không nói gì là oke nhớ.
Oke rồi thì hôn người ta đi chứ, để người ta chờ thế mà được à?... Thôi kệ đi, bổn Thái Tử hôn em cũng được, giống nhau cả mà.
Ngay sau đó, Tư Nặc được nhận ngay một "nụ hôn" đậm mùi beefsteak.
Tư Nặc quyết đoán bế Tiểu Hắc Miêu đi súc miệng, chính mình cũng đi rửa sạch mặt.
Tiểu Hắc Miêu:.....(đọc tại wattpad chính chủ thì hối ra chương tui mới biết, wep khác là gào thét trong vô vọng đó)
Rất mau đã đến bảy rưỡi, Tư Nặc sau khi sắp xếp tốt cho Tiểu Hắc Miêu thì đi vào phòng khách mở ra quang não gia dụng, như vậy thì chút nữa khi cậu phát sóng trực tiếp thì tiểu gia hỏa có thể thấy cậu thông qua mà hình thực tế ảo.
Tư Nặc lên Tinh Võng, bắt đầu chuẩn bị phát sóng thực tế ảo. bởi vì buổi trưa phát sóng nhân khí không tồi, thời gian phát sóng thực tế ảo cũng đã được thông báo trước, rất nhiều người xem bị thu hút bởi các món ăn sắc hương đều có đủ của Tư Nặc hấp dẫn đã ngồi xem ở phòng chờ của phòng phát sóng trực tiếp, có thể thấy bọn họ đều rất mong đợi lần phát sóng này mình sẽ là người may mắn có thể nếm được những món ăn thoạt nhìn vô cùng không healthy nhưng vô cùng hấp dẫn đó rốt cuộc là có hương vị như thế nào.
Tư Nặc đầu tiên mua cho chính mình một cái thẻ chú ý hàng đầu, đúng tám giờ tối, Tư Nặc bắt đầu mở phòng phát sóng thực tế ảo, nghênh đón lần phát sóng thực tế ảo của mình!
Tư Nặc nhanh chóng bắt đầu sơ chế nguyên liệu nấu ăn đồng thời mỉm cười giới thiệu cho người xem thực đơn hôm nay: "Thực đơn hôm nay bao gồm dưa leo, củ cải muối, cá sốt chua ngọt và lòng heo xào mà tôi đã làm vào buổi trưa. Đây đều là mỹ thực của Trung Hoa thời cổ đại, hy vọng các bạn sẽ thích!
Chờ sau khi phát sóng trực tiếp kết thúc, năm cái tên xuất hiện đầu bảng lễ vật sẽ được tặng mỗi món một phần đồ ăn ảo làm quà tri ân. Ngoài ra, tôi sẽ chọn ngẫu nhiên 15 người đang xem tôi phát sóng để tặng ngẫu nhiên một trong ba món ăn trên!
Cuối cùng, tôi sẽ rút thăm 10 bạn may mắn và tặng các bạn một món ăn bí mật chưa từng được tôi phát sóng chế tác!"
Phần thưởng vĩnh viễn là pháp bảo điều động sự tích cực của người xem tốt nhất! Đặc biệt giải thưởng này là thứ bọn họ muốn thưởng thức từ lâu!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất