Tinh Tế Linh Trù Phát Sóng Trực Tiếp Hằng Ngày
Chương 6: Bắt đầu phát sóng trực tiếp
Edit:Zentaa.
Một trong những lý do Tư Nặc giải thích như vậy là bởi sau này cậu phải thông qua phát sóng trực tiếp để tích góp giá trị fans, ai mà biết được IQ của Tiểu Hắc Miêu lại cao đến vậy, nói gì đều hiểu?
Cậu cũng không tính là nói láo, Lục Tư Nặc thừ lúc bị Lục gia đưa đến tinh càu nông nghiệp này tĩnh dưỡng cũng đã không còn cho cậu tiền tiêu vặt nữa, Lục Tư Nặc trước kia chư từng có thói quen tiết kiệm, tài khoản cá nhân cũng chỉ còn lại hơn 5000 tinh tệ.
Với số tiền này, Tư Nặc có thể ăn dịch dinh dưỡng trong một năm: ăn đồ ăn thiên nhiên cấp thấp trong một tháng, nhưng với sức ăn kinh người của Tiểu Hắc Miêu, số tiền này chỉ đủ ăn ba ngày.
Tích góp fans rất quan trọng, tiền tài cũng rất trọng yếu nha!
Nhờ có ký ức của Lục Tư Nặc, Tư Nặc tất nhanh đã tìm được nền tảng phát sóng trực tiếp lớn nhất Tinh Võng, bên trên có ba khu, theo thứ tự là trang chủ cá nhân, phòng thu phát sóng trực tiếp, phòng phát sóng trực tiếp của Tinh Võng.
Đối với thời đại tinh tế mà nói, nền tảng phát sóng trực tiếp lã mạng xã hội phát triển nhất, không gì sánh được, lượng người truy cập mỗi ngày là vô cùng lớn.
Ngoại trừ dùng tên thật đăng nhập ở ngoài, còn có thể thiết lập một tài khoản ảo, tài khoản ảo có thể thay đổi biệt danh mỗi năm một lần.
Lục Tư Nặc lúc trước rất bận rộn với môn dược tề học, việc sử dụng nền tảng phát sóng trực tiếp là rất hạn chế, cũng không có mở phòng phát sóng trực tiếp bằn tài khoản ảo.
Tư Nặc nghĩ nghĩ, lựa chọn mở một phòng phát sóng trực tiếp bằn tài khoản ảo, tên gọi là Tư Nặc.
Coi như là tại thời không xa lạ này, đây là phương thức duy nhất để chứng minh sự tồn tại chân thật của chính mình đi!
Lục gia từ bỏ cậu, mẫu phụ Tư Hi Vũ của Lục Tư Nặc họ Tư, cậu sửa thành tên này coi như có thể giải thích.
Ngón tay thanh mảnh trắng nõn của thiếu niên nhẹ nhàng lướt trên màn hình ảo chiếu ra từ quang não cá nhân, thiết lập " khuôn mặt mơ hồ", "độ nhạy khứu giác của khán giả là 100%", "hiển thị bình luận bằng hình thức làn đạn văn bản", sau khi thực hiện các thiết lập quan trọng, rất nhanh sau đó, Tư Nặc thực hiện lần phát sóng trực tiếp đầu tiên của mình.
Cái hệ thống tưởng chừng như đã đi du lịch ở một nơi rất xa đột nhiên xuất hiện: "Lần trước ngươi làm canh cá, dương xỉ chiên giòn, canh gà nấu măng, đạt được 30 điểm linh khí, tổng cộng miễn miễn cưỡng cưỡng đạt 100 điểm giá trị linh khí, chúc mừng ngươi, chính thức từ học đồ vô danh biến thành Linh Trù Sư bậc một! Để có thể tăng cấp lên bậc kế tiếp, cần tích lũy 1000 điểm giá trị linh khí! Nhiệm vụ tiếp theo dành cho ngươi: nội trong một ngày, ở trên Tinh Võng thu được 100 fans. Khen thưởng nhiệm vụ: Chưa nghĩ ra. Trừng phạt thất bại: khấu trừ 100 điểm giá trị linh khí.
Tư Nặc cạn ngôn, cảm thấy cái hệ thống này của chính mình có chút tùy tiện cùng không đáng tin, tương đối "không chuyên nghiệp"
Hệ thống cũng không thèm để ý đến lời phun tào của Tư Nặc, chỉ nói: "Ta cũng rất bận nha, đâu có rảnh rỗi mà món ăn nào cũng thống kê giá trị linh khí cho ngươi? Tuy nhiên, ngọc bội hấp thu nhiều ít linh khí, ta cảm nhận khẳng định không sai."
Tư Nặc nhân cơ hội hỏi: "Ngươi có tỏi cùng ớt cay không? Thiếu hai loại gia cị này rất nhiều món ăn đều không thể làm!"
Hệ thống thập phần tùy ý nói: " Hình như còn một chút, đều mang cho ngươi, ngươi nhớ rõ chừa mỗi loại một chút, về sau tự mình trồng. Cái đó đạt ba giá trị fans."
Tư Nặc phun tào: "lúc trước một giá trị fans, được ba loại nguyên liệu gia vị, hiện tại ba giá trị fans, như thế nào chỉ có hai loại? Hoa tiêu, bát giác, trần bì, nước tương, giấm,... có hay không?"
Hệ thống: "Ha hả, đều có, nhưng mà, ta không nghĩ muốn cho ngươi. Đều cho ngươi, về sau ta thưởng cái gì?"
Tư Nặc lại lần nữa nghẹn lời, hệ thống này cho cậu cảm giác nó rất có linh tính, giống như trước mắt là một con người...Lần trước khi nói truyện với hệ thống nó đã lầm bầm một câu " Tiểu gia hiện tại đã không còn là người", có thể nào điều này đại biểu cho việc hệ thống đã từng là người?
Hiện tại Tư Nặc thực lực mỏng yếu, biết nhiều cũng chẳng để làm gì, hệ thống không muốn nói cậu sẽ không hỏi, thời điểm cậu nên biết thì cũng sẽ biết thôi.
Phòng phát sóng trực tiếp trống rỗng, cả một người xem cũng không có, Tư Nặc cũng không thèm để ý, bế Tiểu Hắc Miêu lên xoa xoa lông mao mềm mại, sau đó đi vào phồng bếp, bắt đầu chuẩn bị bữa tối.
Vì Tư Nặc không có liên kết thêm các máy quay côn trùng bổ sung góc nhìn nên hình ảnh khán giả nhìn được cũng chỉ hạn chế ở một góc độ nhất định.(Tui chém á tại ko hiểu gì hết (QAQ))
Một số khán giả vô tình đến từ trang chủ của các kênh truyền hình trực tiếp "người mới ngẫu nhiên đẩy khu vực", nhìn thấy phồng phát sóng trực tiếp muốn rời đi, góc nhìn quét đến mặt Tư Nặc thì bị làm mờ đi, quả thực không muốn ở lại một giây nào! Chủ bá này cũng quá không có tâm đi! Người muốn thực hiện phát sóng trực tiếp cuốc sống sinh hoạt hằng ngày không phải đều lộ ra những mặt tốt đẹp, tinh tế của mình cho mọi người xem hay sao?
Nhưng mà, khứu giác 100% giống thật, hoàn mỹ tái hiện hương thơm nồng đậm, câu nhân của món canh gà nấu măng trong bếp...
Những người xem vô tình tiến vào lập tức dừng lại động tác thoát ra, đây là cái hương vị gì? M* ki*p, đột nhiên cảm thấy thật đói bụng!
nghe mùi hương canh gà, Tư Nặc đang chuẩn bị xử lý nguyên liệu nấu ăn. Tiểu Hắc Miêu đi theo bên chân Tư Nặc không nhịn được mà "miêu ngao ngao" kêu to thúc giục, tỏ vẻ nó đói bụng, nó muốn ăn, mau lên!
Tư Nặc khẽ cười nói: "Đừng nóng vội, canh gà nấu măng còn phải hầm thêm một lúc nữa mới ngon. Để anh làm thêm mấy khối gà rán, cá chiên, thịt gà xào cay, mộc nhĩ xào trứng, rau dương xỉ trộn nữa là ăn được rồi."
Tiểu Hắc Miêu nghe thấy tên món ăn Tư Nặc liệt kê ra liền cảm thấy thực...quỷ dị, nhưng dựa vào hương vị nó được nếm thử trước đây, Tiểu Hắc Miêu cảm thấy cái tên không nói lên tất cả, phối hợp kì lạ cũng không sao, dù sao đồ ăn tức phụ nó làm đều là đệ nhất mỹ thực.
Tư Nặc nhìn lướt qua bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp giả tưởng, phát hiện vậy mà có người xem, còn bình luận -
Ta Khốc Huyễn Nhất: " Trời ạ, thịt gà hầm một mình là mỹ vị nhất! Sao lại có thể thêm măng vào?"
Ta Khốc Huyễn Nhất: "Gà rán khối là cái quỷ gì? Một chút cũng không khỏe mạnh, hương vị nguyên thủy của thịt gà đều sẽ bị mất hết!"
Ta Khốc Huyễn Nhất: "Cá chỉ có thể nấu canh hoặc hấp, chiên sẽ làm mất hết chất dinh dưỡng nha!"
Ta Khốc Huyễn Nhất: "Mộc nhĩ cùng trứng gà làm sao có thể nấu cùng nhau? Quả thực là món ăn hắc ám!"
Ta Khốc Huyễn Nhất: " Chưa từng nghe qua có món nào gọi là rau dương xỉ trộn!"
Lộ Nhân Giả: "Đây khẳng định là chủ bá cố tình làm về ẩm thực hắc ám! Giám định hoàn tất!"
Cơ giáp thừa đấu sĩ: "Anh em, đấy là thời điểm mọi người ăn cơn tối có thể hay không ít làm mấy thứ đồ ăn hắc ám làm người ta không muốn ăn một chút"
Ta Khốc Huyễn Nhất: "Cho ngươi mấy quả trứng thối, không cần cảm ơn!"
Tiểu Công Chúa Ngọt Ngào: "... chẳng lẽ chỉ có mình ta muốn biết, cỗ mùi thơm nồng đậm kỳ lạ phát ra từ phòng phát sóng là mùi vị gì à? Có chút giống canh gà, lại so với canh gà nhiều thêm thứ gì đó!"
Tư Nặc nhìn lướt qua, cũng không để ý lắm, tiếp tục chậm rãi xử lý nguyên liệu nấu ăn.
Cái người Ta Khốc Huyễn Nhất nãy giờ không ngừng mắng cậu, còn ném trừng thối vậy mà vẫn mặt dày ở lại phòng phát sóng trực tiếp, tiếp tục hỏi Tư Nặc: "Ngươi đang làm cái gì vậy? ngươi cảm thấy đồ ăn rửa vậy còn chưa đủ sạch sao? Ngươi đã rửa miếng gà đó hơn 10 phút rồi, không thấy nhàm chán sao?"
Tiểu Công Chúa Ngọt Ngào: " Lầu trên, tôi cảm thấy anh mới nhàm chán khi thấy người ta rửa thít gà trong 10 phút"
Ta Khốc Huyễn Nhất còn cùng người khác tâm sự: "Đúng vậy, ta hiện tại rất nhàm chán, bị thương nằm viện, mỗi ngày đều ăn canh gà đen lông bạc ngực thịt, canh cá tuyết... Rõ ràng hai loại đều là tuyệt đỉnh mỹ vị, là nguyên liệu nấu ăn linh năng cao cấp, ta lại ăn ngán đến mắc ói..."
Tiểu Công Chúa Ngọt Ngào: " Mỗi ngày đều uống dịch dinh dưỡng, ngươi phải biết đủ đi".
Đến nỗi những người xem khác, đi vào rồi lại đi ra, ai cũng không nhàm chán đến nỗi xem người ta phát sóng trực tiếp rửa thịt gà, hình ảnh này cũng không xinh đẹp gì, cũng không thể nói là mới lạ.
Tư Nặc giải thích: " Ta phải xử lí tạp chất trong thịt Tam Sắc Cẩm Kê, cho nên yêu cầu tương đối lâu"
Ta Khốc Huyễn Nhất lập tức phun tào: "Tam Sắc Cẩm Kê là nguyên liệu nấu ăn cấp thấp, căn bản không cần xử lý có được không, thật là ngốc!"
Sau đó lại ném cho Tư Nặc một cái trứng thúi, cái này phải bỏ tiền ra mua đạo cụ bình luận kém, mà Tư Nặc có thể lấy được hai phần tiền từ nó, đạo cụ khen thưởng hoa tươi có thể lấy tám phần.
Tư Nặc cười tủm tỉm nói: "Cảm ơn Khốc Huyễn huynh tặng trứng thúi!" Thịt muỗi cũng là thịt nha.
Sau đó đem thịt Tam Sắc Cẩm Kê đi tẩm ướp gia vị, tiếp tục xử lý các nguyên liệu nấu ăn khác.
Ta Khốc Huyễn Nhất bị nghẹn đến hết chỗ nói, lặng yên rời khỏi phòng phát sóng trực tiếp, Tiểu Công Chúa Ngọt Ngào còn ở lại nhưng không hề mạo phạm.
Nửa giờ sau, Tư Nặc đã xử lý xong toàn bộ nguyên liệu nấu ăn, bắt đầu nấu nướng.
Ở bên ngoài đi dạo một vòng Ta Khốc Huyễn Nhất cảm thấy những mỹ nhân cảnh đẹp đó đều thực nhàm chán, lại vòng về với phòng phát sóng trực tiếp "giản dị không tạo tác", "cay đôi mắt" của Tư Nặc, ít nhất mùi hương của nồi canh gà kia dễ chịu hơn mùi thuốc sát trùng của bệnh viện.
Kết quả vừa tiến vào, đã bị mùi hương gà rán thơm lừng làm nước miếng phân bố đầy khắp khoang miệng!
Ta Khốc Huyễn Nhất: "Ngọa tào! Trong khoảng thời gian ta rời đi đã có chuyện thần bí gì xảy ra vậy!"
Tiểu Công Chúa Ngọt Ngào vẫn luôn nằm trong phòng phát sóng trực tiếp: "Má ơi, không cẩn thận ngủ quên trong phòng trực ban, ta vậy mà bị mùi hương này đánh thức!"
Tư Nặc không tiếp tục chú ý bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp, chiên xong khối gà, liền đặt trước ra một cái đĩa, chạy tới chỗ Tiểu Hắc Miêu đang ngồi trên bệ bếp xem cậu nấu ăn: "Đói lả rồi đúng không? Ăn trước lót bụng đi, phần còn lại rất mau sẽ có thể ăn được."
Tiểu Hắc Miêu lông tóc bồng bềnh xinh đẹp dễ thương "ngao ô" một tiếng, gian nan chịu đựng cố ngăn không cho nước miếng chảy ra, lại đem khối gà rán đẩy qua một bên.
Tư Nặc ngẩn người, nhịn không được cười rộ lên lộ ra hai cái lúm đồng tiền xinh đẹp, cậu biết tiểu gia hỏa đây là đang nói, nó không ăn mảnh, ý tứ đợi cậu cùng ăn.
Phòng phát sóng trực tiếp bỗng nhiên nhiều ra thêm vài người, Ta Khốc Huyễn Nhất chua chua nói: "Thơm thì có lợi ích gì, vừa nhìn liền biết rất khó ăn! Xem, cho mèo, mèo cũng không ăn!"
Tiểu Công Chúa Ngọt Ngào: "Mèo không ăn thì ta ăn! Cầu cho ăn, a...a...a...!"
Tư Nặc tiếp tục làm món cá chiên, sau đó là gà xào cay, mộc nhĩ xào trứng, rau dương xỉ trộn, bốn món ăn, hoàn thành trong hai mươi phút.
Tiếp theo là mang canh gà hầm măng hầm đã lâu ra khỏi nồi!
Giờ phút này hơn mười vị người xem trực tiếp ngồi ngốc tại chỗ trong phòng phát sóng của Tư Nặc, cảm nhận được mùi hương của một buổi thịnh yến!
Và khi họ thấy từ góc nhìn của màn hình toàn cảnh một bàn đồ ăn tinh xảo năm mặn một canh, toàn bộ bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp biến thành một biển "A a a a a a"
Một hồi lâu, khi mọi ngừi đã kích động xong rồi, bắt đầu nghiêm túc bình luận: "Nhìn một chút cũng không khỏe mạnh, nhưng có vẻ rất ngon nha, thật muốn ăn!"
"Muốn ăn +1"
"Muốn ăn + số người đang xem trực tiếp"
"Tư Nặc chủ bá, thật xin lỗi, ta lúc trước không nên ném ngươi trứng thúi. Ta có thể cho cậu một trăm lam sắc yêu cơ, xin hỏi có thể cho ta một miếng gà rán không? (º﹃º)"
"Thật muốn làm con mèo kia! Trời ạ, bữa tối thật phong phú! # Người không bằng mèo hệ liệt # "
"Thức ăn hắc ám tới trình độ hắc ám như này... cho tôi một tá! (゜¬゜)"
"Xong rồi, ta xem phát sóng trực tiếp này, nhìn lại bữa tối của chính mình, có chút ăn không vô."
Ta Khốc Huyễn Nhất: "Vừa thấy chính là thực phẩm rác rưởi, không biết làm xói mòn đi bao nhiêu thành phần dinh dưỡng rồi, tác dụng phụ nhất định là rất lớn! Không khỏe mạnh tí nào! Ta hoàn toàn không muốn ăn!"
Tiểu Công Chúa Ngọt Ngào cùng hắn giằng co: "Cũng không phải là nấu cho ngươi ăn... ngươi có muốn cũng không ăn được! 凸ಠ益ಠ)凸"
Tư Nặc dặn dò tiểu gia hỏa đang ăn đến miệng mồm bóng nhẫy: "Ăn từ từ, đừng để nghẹn"
Tiểu Hắc Miêu ăn đến một thân hài lòng, năm mặn một canh nó thích nhất là gà rán cùng canh gà, gà rán mùi thơm nồng đậm, canh gà hương thơm thanh nhã ngọt ngào.
Gà xào cay lại quá mức, vừa cay lại vừa thơm, ăn ngon đến dừng không được.
Mộc nhĩ xào trứng, mộc nhĩ giòn giòn ngon miệng, trứng gà tươi mới non mịn, cũng vô cùng mỹ vị.
Chỉ có món rau dương xỉ trộn kia Tiểu Hắc Miêu không quá thích, có loại gia vị kì quái gọi là "tỏi", cay cũng có chút kích thích, vẫn là ghét nhất "rau xanh"!
Bất quá vì để tiểu giống cái vất vả không uổng phí, nó mỗi lần đều sẽ thống khổ mà ăn một, hai miếng, sau đó liền xuất hiện cảm giác mắc ói nơi đầu lưỡi, phải ăn thêm non nửa bát canh gà mới có thể miễn cưỡng hết khó chịu.
Bộ dáng này của Tiểu Hắc Miêu làm Tư Nặc cảm thấy đáng yêu cực kì, nhịn không được sờ đầu tiểu gia hỏa: "Bảo bối nhi không cần miễn cưỡng chính mình, không thích ăn thì đừng ăn"
Người xem phát sóng trực tiếp lập tức tấm tắc, mặc kệ họ có muốn ăn hay không, dù sao thì đều không thể ăn, một bàn đồ ăn lớn như vậy, có chín phần đều rơi vào bụng Tiểu Hắc Miêu.
Trọng điểm của mọi người liền dời đi: "Đây là ấu tể linh năng thú gì vậy, cái bụng thật tốt quá?"
"Nếu là ta, ta có chủ nhân như vậy, khẳng định ăn còn nhiều hơn so với con mèo đó"
"Cảm giác thật ấm áp a~! Đồ ăn ngon hay không, ta không biết, dù sao ta đã là fan của chủ bá rồi, thật muốn biết bộ dáng của chủ bá? Nghe thanh âm thì hình như là một giống cái trẻ tuổi."
Một người một mèo ăn xong bữa tối ấm áp mỹ vị, Tư Nặc mới nhớ ra hình như mình còn đang mở phát sóng trực tiếp, click mở phòng phát sóng, trực tiếp sợ ngây người! Vậy mà có tận hơn hai trăm người đang xem, bình luận nối tiếp nhau bay ngang qua, hoa tươi lễ vật nối liền không dứt.
"Ngao ngao ngao, cầu mở cửa hàng mỹ thực Tinh Võng! Chỉ cần chủ bá làm ta đều mua mua mua!"
"A a a, cầu bái sư, thỉnh giáo trình!"
"Chủ bá là giống cái hả? Có bạn tai chưa? Ngươi có muốn cân nhắc ta không, lương một năm trăm vạn tinh tệ, có nhà ở Đế Đô Tinh, có xe huyền phù cấp A..."
"Chủ bá, ngươi có thiếu sủng vật không? Học qua đại học tổng hợp, thân cao 190cm, lương tháng 190k, kích cỡ 190mm, nình thú có lông mao, không kén ăn, có thể làm ấm giường!"
Tiểu Hắc Miêu bên cạnh chứng kiến những "ngôn từ bày tỏ tình yêu" trắng trợn đó thì thập phần bình tĩnh mà nâng lên miêu trảo, ấn xuống cái nút rời khỏi phòng phát sóng.
Đáng tiếc... miêu trảo lông xù của nó, dù có ấn như thế nào đều không có phản ứng, bị hệ thống Quanh Não coi như "người máy tạp vụ" ấn nhầm.
Tư Nặc tủm tỉm cười, chào từ biệt nhóm fans đầu tiên của mình: " ai nha, cả nhà nhiệt tình quá, làm tiểu bảo bối của ta ghen tỵ rồi! Hôm nay phát sóng trực tiếp đến đây thôi, giờ cơm ngày mai, chúng ta không gặp không về!"
*Canh gà nấu măng
*Gà rán
*Cá chiên
*Gà xào cay
*Rau dương xỉ trộn
~~~End chương 6~~~
Hé lu mn, tui zìa rùi nà, nhớ tui hem.
Thích thì ✯ không thích cũng phải ✯, không tui dỗi á!!!
Một trong những lý do Tư Nặc giải thích như vậy là bởi sau này cậu phải thông qua phát sóng trực tiếp để tích góp giá trị fans, ai mà biết được IQ của Tiểu Hắc Miêu lại cao đến vậy, nói gì đều hiểu?
Cậu cũng không tính là nói láo, Lục Tư Nặc thừ lúc bị Lục gia đưa đến tinh càu nông nghiệp này tĩnh dưỡng cũng đã không còn cho cậu tiền tiêu vặt nữa, Lục Tư Nặc trước kia chư từng có thói quen tiết kiệm, tài khoản cá nhân cũng chỉ còn lại hơn 5000 tinh tệ.
Với số tiền này, Tư Nặc có thể ăn dịch dinh dưỡng trong một năm: ăn đồ ăn thiên nhiên cấp thấp trong một tháng, nhưng với sức ăn kinh người của Tiểu Hắc Miêu, số tiền này chỉ đủ ăn ba ngày.
Tích góp fans rất quan trọng, tiền tài cũng rất trọng yếu nha!
Nhờ có ký ức của Lục Tư Nặc, Tư Nặc tất nhanh đã tìm được nền tảng phát sóng trực tiếp lớn nhất Tinh Võng, bên trên có ba khu, theo thứ tự là trang chủ cá nhân, phòng thu phát sóng trực tiếp, phòng phát sóng trực tiếp của Tinh Võng.
Đối với thời đại tinh tế mà nói, nền tảng phát sóng trực tiếp lã mạng xã hội phát triển nhất, không gì sánh được, lượng người truy cập mỗi ngày là vô cùng lớn.
Ngoại trừ dùng tên thật đăng nhập ở ngoài, còn có thể thiết lập một tài khoản ảo, tài khoản ảo có thể thay đổi biệt danh mỗi năm một lần.
Lục Tư Nặc lúc trước rất bận rộn với môn dược tề học, việc sử dụng nền tảng phát sóng trực tiếp là rất hạn chế, cũng không có mở phòng phát sóng trực tiếp bằn tài khoản ảo.
Tư Nặc nghĩ nghĩ, lựa chọn mở một phòng phát sóng trực tiếp bằn tài khoản ảo, tên gọi là Tư Nặc.
Coi như là tại thời không xa lạ này, đây là phương thức duy nhất để chứng minh sự tồn tại chân thật của chính mình đi!
Lục gia từ bỏ cậu, mẫu phụ Tư Hi Vũ của Lục Tư Nặc họ Tư, cậu sửa thành tên này coi như có thể giải thích.
Ngón tay thanh mảnh trắng nõn của thiếu niên nhẹ nhàng lướt trên màn hình ảo chiếu ra từ quang não cá nhân, thiết lập " khuôn mặt mơ hồ", "độ nhạy khứu giác của khán giả là 100%", "hiển thị bình luận bằng hình thức làn đạn văn bản", sau khi thực hiện các thiết lập quan trọng, rất nhanh sau đó, Tư Nặc thực hiện lần phát sóng trực tiếp đầu tiên của mình.
Cái hệ thống tưởng chừng như đã đi du lịch ở một nơi rất xa đột nhiên xuất hiện: "Lần trước ngươi làm canh cá, dương xỉ chiên giòn, canh gà nấu măng, đạt được 30 điểm linh khí, tổng cộng miễn miễn cưỡng cưỡng đạt 100 điểm giá trị linh khí, chúc mừng ngươi, chính thức từ học đồ vô danh biến thành Linh Trù Sư bậc một! Để có thể tăng cấp lên bậc kế tiếp, cần tích lũy 1000 điểm giá trị linh khí! Nhiệm vụ tiếp theo dành cho ngươi: nội trong một ngày, ở trên Tinh Võng thu được 100 fans. Khen thưởng nhiệm vụ: Chưa nghĩ ra. Trừng phạt thất bại: khấu trừ 100 điểm giá trị linh khí.
Tư Nặc cạn ngôn, cảm thấy cái hệ thống này của chính mình có chút tùy tiện cùng không đáng tin, tương đối "không chuyên nghiệp"
Hệ thống cũng không thèm để ý đến lời phun tào của Tư Nặc, chỉ nói: "Ta cũng rất bận nha, đâu có rảnh rỗi mà món ăn nào cũng thống kê giá trị linh khí cho ngươi? Tuy nhiên, ngọc bội hấp thu nhiều ít linh khí, ta cảm nhận khẳng định không sai."
Tư Nặc nhân cơ hội hỏi: "Ngươi có tỏi cùng ớt cay không? Thiếu hai loại gia cị này rất nhiều món ăn đều không thể làm!"
Hệ thống thập phần tùy ý nói: " Hình như còn một chút, đều mang cho ngươi, ngươi nhớ rõ chừa mỗi loại một chút, về sau tự mình trồng. Cái đó đạt ba giá trị fans."
Tư Nặc phun tào: "lúc trước một giá trị fans, được ba loại nguyên liệu gia vị, hiện tại ba giá trị fans, như thế nào chỉ có hai loại? Hoa tiêu, bát giác, trần bì, nước tương, giấm,... có hay không?"
Hệ thống: "Ha hả, đều có, nhưng mà, ta không nghĩ muốn cho ngươi. Đều cho ngươi, về sau ta thưởng cái gì?"
Tư Nặc lại lần nữa nghẹn lời, hệ thống này cho cậu cảm giác nó rất có linh tính, giống như trước mắt là một con người...Lần trước khi nói truyện với hệ thống nó đã lầm bầm một câu " Tiểu gia hiện tại đã không còn là người", có thể nào điều này đại biểu cho việc hệ thống đã từng là người?
Hiện tại Tư Nặc thực lực mỏng yếu, biết nhiều cũng chẳng để làm gì, hệ thống không muốn nói cậu sẽ không hỏi, thời điểm cậu nên biết thì cũng sẽ biết thôi.
Phòng phát sóng trực tiếp trống rỗng, cả một người xem cũng không có, Tư Nặc cũng không thèm để ý, bế Tiểu Hắc Miêu lên xoa xoa lông mao mềm mại, sau đó đi vào phồng bếp, bắt đầu chuẩn bị bữa tối.
Vì Tư Nặc không có liên kết thêm các máy quay côn trùng bổ sung góc nhìn nên hình ảnh khán giả nhìn được cũng chỉ hạn chế ở một góc độ nhất định.(Tui chém á tại ko hiểu gì hết (QAQ))
Một số khán giả vô tình đến từ trang chủ của các kênh truyền hình trực tiếp "người mới ngẫu nhiên đẩy khu vực", nhìn thấy phồng phát sóng trực tiếp muốn rời đi, góc nhìn quét đến mặt Tư Nặc thì bị làm mờ đi, quả thực không muốn ở lại một giây nào! Chủ bá này cũng quá không có tâm đi! Người muốn thực hiện phát sóng trực tiếp cuốc sống sinh hoạt hằng ngày không phải đều lộ ra những mặt tốt đẹp, tinh tế của mình cho mọi người xem hay sao?
Nhưng mà, khứu giác 100% giống thật, hoàn mỹ tái hiện hương thơm nồng đậm, câu nhân của món canh gà nấu măng trong bếp...
Những người xem vô tình tiến vào lập tức dừng lại động tác thoát ra, đây là cái hương vị gì? M* ki*p, đột nhiên cảm thấy thật đói bụng!
nghe mùi hương canh gà, Tư Nặc đang chuẩn bị xử lý nguyên liệu nấu ăn. Tiểu Hắc Miêu đi theo bên chân Tư Nặc không nhịn được mà "miêu ngao ngao" kêu to thúc giục, tỏ vẻ nó đói bụng, nó muốn ăn, mau lên!
Tư Nặc khẽ cười nói: "Đừng nóng vội, canh gà nấu măng còn phải hầm thêm một lúc nữa mới ngon. Để anh làm thêm mấy khối gà rán, cá chiên, thịt gà xào cay, mộc nhĩ xào trứng, rau dương xỉ trộn nữa là ăn được rồi."
Tiểu Hắc Miêu nghe thấy tên món ăn Tư Nặc liệt kê ra liền cảm thấy thực...quỷ dị, nhưng dựa vào hương vị nó được nếm thử trước đây, Tiểu Hắc Miêu cảm thấy cái tên không nói lên tất cả, phối hợp kì lạ cũng không sao, dù sao đồ ăn tức phụ nó làm đều là đệ nhất mỹ thực.
Tư Nặc nhìn lướt qua bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp giả tưởng, phát hiện vậy mà có người xem, còn bình luận -
Ta Khốc Huyễn Nhất: " Trời ạ, thịt gà hầm một mình là mỹ vị nhất! Sao lại có thể thêm măng vào?"
Ta Khốc Huyễn Nhất: "Gà rán khối là cái quỷ gì? Một chút cũng không khỏe mạnh, hương vị nguyên thủy của thịt gà đều sẽ bị mất hết!"
Ta Khốc Huyễn Nhất: "Cá chỉ có thể nấu canh hoặc hấp, chiên sẽ làm mất hết chất dinh dưỡng nha!"
Ta Khốc Huyễn Nhất: "Mộc nhĩ cùng trứng gà làm sao có thể nấu cùng nhau? Quả thực là món ăn hắc ám!"
Ta Khốc Huyễn Nhất: " Chưa từng nghe qua có món nào gọi là rau dương xỉ trộn!"
Lộ Nhân Giả: "Đây khẳng định là chủ bá cố tình làm về ẩm thực hắc ám! Giám định hoàn tất!"
Cơ giáp thừa đấu sĩ: "Anh em, đấy là thời điểm mọi người ăn cơn tối có thể hay không ít làm mấy thứ đồ ăn hắc ám làm người ta không muốn ăn một chút"
Ta Khốc Huyễn Nhất: "Cho ngươi mấy quả trứng thối, không cần cảm ơn!"
Tiểu Công Chúa Ngọt Ngào: "... chẳng lẽ chỉ có mình ta muốn biết, cỗ mùi thơm nồng đậm kỳ lạ phát ra từ phòng phát sóng là mùi vị gì à? Có chút giống canh gà, lại so với canh gà nhiều thêm thứ gì đó!"
Tư Nặc nhìn lướt qua, cũng không để ý lắm, tiếp tục chậm rãi xử lý nguyên liệu nấu ăn.
Cái người Ta Khốc Huyễn Nhất nãy giờ không ngừng mắng cậu, còn ném trừng thối vậy mà vẫn mặt dày ở lại phòng phát sóng trực tiếp, tiếp tục hỏi Tư Nặc: "Ngươi đang làm cái gì vậy? ngươi cảm thấy đồ ăn rửa vậy còn chưa đủ sạch sao? Ngươi đã rửa miếng gà đó hơn 10 phút rồi, không thấy nhàm chán sao?"
Tiểu Công Chúa Ngọt Ngào: " Lầu trên, tôi cảm thấy anh mới nhàm chán khi thấy người ta rửa thít gà trong 10 phút"
Ta Khốc Huyễn Nhất còn cùng người khác tâm sự: "Đúng vậy, ta hiện tại rất nhàm chán, bị thương nằm viện, mỗi ngày đều ăn canh gà đen lông bạc ngực thịt, canh cá tuyết... Rõ ràng hai loại đều là tuyệt đỉnh mỹ vị, là nguyên liệu nấu ăn linh năng cao cấp, ta lại ăn ngán đến mắc ói..."
Tiểu Công Chúa Ngọt Ngào: " Mỗi ngày đều uống dịch dinh dưỡng, ngươi phải biết đủ đi".
Đến nỗi những người xem khác, đi vào rồi lại đi ra, ai cũng không nhàm chán đến nỗi xem người ta phát sóng trực tiếp rửa thịt gà, hình ảnh này cũng không xinh đẹp gì, cũng không thể nói là mới lạ.
Tư Nặc giải thích: " Ta phải xử lí tạp chất trong thịt Tam Sắc Cẩm Kê, cho nên yêu cầu tương đối lâu"
Ta Khốc Huyễn Nhất lập tức phun tào: "Tam Sắc Cẩm Kê là nguyên liệu nấu ăn cấp thấp, căn bản không cần xử lý có được không, thật là ngốc!"
Sau đó lại ném cho Tư Nặc một cái trứng thúi, cái này phải bỏ tiền ra mua đạo cụ bình luận kém, mà Tư Nặc có thể lấy được hai phần tiền từ nó, đạo cụ khen thưởng hoa tươi có thể lấy tám phần.
Tư Nặc cười tủm tỉm nói: "Cảm ơn Khốc Huyễn huynh tặng trứng thúi!" Thịt muỗi cũng là thịt nha.
Sau đó đem thịt Tam Sắc Cẩm Kê đi tẩm ướp gia vị, tiếp tục xử lý các nguyên liệu nấu ăn khác.
Ta Khốc Huyễn Nhất bị nghẹn đến hết chỗ nói, lặng yên rời khỏi phòng phát sóng trực tiếp, Tiểu Công Chúa Ngọt Ngào còn ở lại nhưng không hề mạo phạm.
Nửa giờ sau, Tư Nặc đã xử lý xong toàn bộ nguyên liệu nấu ăn, bắt đầu nấu nướng.
Ở bên ngoài đi dạo một vòng Ta Khốc Huyễn Nhất cảm thấy những mỹ nhân cảnh đẹp đó đều thực nhàm chán, lại vòng về với phòng phát sóng trực tiếp "giản dị không tạo tác", "cay đôi mắt" của Tư Nặc, ít nhất mùi hương của nồi canh gà kia dễ chịu hơn mùi thuốc sát trùng của bệnh viện.
Kết quả vừa tiến vào, đã bị mùi hương gà rán thơm lừng làm nước miếng phân bố đầy khắp khoang miệng!
Ta Khốc Huyễn Nhất: "Ngọa tào! Trong khoảng thời gian ta rời đi đã có chuyện thần bí gì xảy ra vậy!"
Tiểu Công Chúa Ngọt Ngào vẫn luôn nằm trong phòng phát sóng trực tiếp: "Má ơi, không cẩn thận ngủ quên trong phòng trực ban, ta vậy mà bị mùi hương này đánh thức!"
Tư Nặc không tiếp tục chú ý bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp, chiên xong khối gà, liền đặt trước ra một cái đĩa, chạy tới chỗ Tiểu Hắc Miêu đang ngồi trên bệ bếp xem cậu nấu ăn: "Đói lả rồi đúng không? Ăn trước lót bụng đi, phần còn lại rất mau sẽ có thể ăn được."
Tiểu Hắc Miêu lông tóc bồng bềnh xinh đẹp dễ thương "ngao ô" một tiếng, gian nan chịu đựng cố ngăn không cho nước miếng chảy ra, lại đem khối gà rán đẩy qua một bên.
Tư Nặc ngẩn người, nhịn không được cười rộ lên lộ ra hai cái lúm đồng tiền xinh đẹp, cậu biết tiểu gia hỏa đây là đang nói, nó không ăn mảnh, ý tứ đợi cậu cùng ăn.
Phòng phát sóng trực tiếp bỗng nhiên nhiều ra thêm vài người, Ta Khốc Huyễn Nhất chua chua nói: "Thơm thì có lợi ích gì, vừa nhìn liền biết rất khó ăn! Xem, cho mèo, mèo cũng không ăn!"
Tiểu Công Chúa Ngọt Ngào: "Mèo không ăn thì ta ăn! Cầu cho ăn, a...a...a...!"
Tư Nặc tiếp tục làm món cá chiên, sau đó là gà xào cay, mộc nhĩ xào trứng, rau dương xỉ trộn, bốn món ăn, hoàn thành trong hai mươi phút.
Tiếp theo là mang canh gà hầm măng hầm đã lâu ra khỏi nồi!
Giờ phút này hơn mười vị người xem trực tiếp ngồi ngốc tại chỗ trong phòng phát sóng của Tư Nặc, cảm nhận được mùi hương của một buổi thịnh yến!
Và khi họ thấy từ góc nhìn của màn hình toàn cảnh một bàn đồ ăn tinh xảo năm mặn một canh, toàn bộ bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp biến thành một biển "A a a a a a"
Một hồi lâu, khi mọi ngừi đã kích động xong rồi, bắt đầu nghiêm túc bình luận: "Nhìn một chút cũng không khỏe mạnh, nhưng có vẻ rất ngon nha, thật muốn ăn!"
"Muốn ăn +1"
"Muốn ăn + số người đang xem trực tiếp"
"Tư Nặc chủ bá, thật xin lỗi, ta lúc trước không nên ném ngươi trứng thúi. Ta có thể cho cậu một trăm lam sắc yêu cơ, xin hỏi có thể cho ta một miếng gà rán không? (º﹃º)"
"Thật muốn làm con mèo kia! Trời ạ, bữa tối thật phong phú! # Người không bằng mèo hệ liệt # "
"Thức ăn hắc ám tới trình độ hắc ám như này... cho tôi một tá! (゜¬゜)"
"Xong rồi, ta xem phát sóng trực tiếp này, nhìn lại bữa tối của chính mình, có chút ăn không vô."
Ta Khốc Huyễn Nhất: "Vừa thấy chính là thực phẩm rác rưởi, không biết làm xói mòn đi bao nhiêu thành phần dinh dưỡng rồi, tác dụng phụ nhất định là rất lớn! Không khỏe mạnh tí nào! Ta hoàn toàn không muốn ăn!"
Tiểu Công Chúa Ngọt Ngào cùng hắn giằng co: "Cũng không phải là nấu cho ngươi ăn... ngươi có muốn cũng không ăn được! 凸ಠ益ಠ)凸"
Tư Nặc dặn dò tiểu gia hỏa đang ăn đến miệng mồm bóng nhẫy: "Ăn từ từ, đừng để nghẹn"
Tiểu Hắc Miêu ăn đến một thân hài lòng, năm mặn một canh nó thích nhất là gà rán cùng canh gà, gà rán mùi thơm nồng đậm, canh gà hương thơm thanh nhã ngọt ngào.
Gà xào cay lại quá mức, vừa cay lại vừa thơm, ăn ngon đến dừng không được.
Mộc nhĩ xào trứng, mộc nhĩ giòn giòn ngon miệng, trứng gà tươi mới non mịn, cũng vô cùng mỹ vị.
Chỉ có món rau dương xỉ trộn kia Tiểu Hắc Miêu không quá thích, có loại gia vị kì quái gọi là "tỏi", cay cũng có chút kích thích, vẫn là ghét nhất "rau xanh"!
Bất quá vì để tiểu giống cái vất vả không uổng phí, nó mỗi lần đều sẽ thống khổ mà ăn một, hai miếng, sau đó liền xuất hiện cảm giác mắc ói nơi đầu lưỡi, phải ăn thêm non nửa bát canh gà mới có thể miễn cưỡng hết khó chịu.
Bộ dáng này của Tiểu Hắc Miêu làm Tư Nặc cảm thấy đáng yêu cực kì, nhịn không được sờ đầu tiểu gia hỏa: "Bảo bối nhi không cần miễn cưỡng chính mình, không thích ăn thì đừng ăn"
Người xem phát sóng trực tiếp lập tức tấm tắc, mặc kệ họ có muốn ăn hay không, dù sao thì đều không thể ăn, một bàn đồ ăn lớn như vậy, có chín phần đều rơi vào bụng Tiểu Hắc Miêu.
Trọng điểm của mọi người liền dời đi: "Đây là ấu tể linh năng thú gì vậy, cái bụng thật tốt quá?"
"Nếu là ta, ta có chủ nhân như vậy, khẳng định ăn còn nhiều hơn so với con mèo đó"
"Cảm giác thật ấm áp a~! Đồ ăn ngon hay không, ta không biết, dù sao ta đã là fan của chủ bá rồi, thật muốn biết bộ dáng của chủ bá? Nghe thanh âm thì hình như là một giống cái trẻ tuổi."
Một người một mèo ăn xong bữa tối ấm áp mỹ vị, Tư Nặc mới nhớ ra hình như mình còn đang mở phát sóng trực tiếp, click mở phòng phát sóng, trực tiếp sợ ngây người! Vậy mà có tận hơn hai trăm người đang xem, bình luận nối tiếp nhau bay ngang qua, hoa tươi lễ vật nối liền không dứt.
"Ngao ngao ngao, cầu mở cửa hàng mỹ thực Tinh Võng! Chỉ cần chủ bá làm ta đều mua mua mua!"
"A a a, cầu bái sư, thỉnh giáo trình!"
"Chủ bá là giống cái hả? Có bạn tai chưa? Ngươi có muốn cân nhắc ta không, lương một năm trăm vạn tinh tệ, có nhà ở Đế Đô Tinh, có xe huyền phù cấp A..."
"Chủ bá, ngươi có thiếu sủng vật không? Học qua đại học tổng hợp, thân cao 190cm, lương tháng 190k, kích cỡ 190mm, nình thú có lông mao, không kén ăn, có thể làm ấm giường!"
Tiểu Hắc Miêu bên cạnh chứng kiến những "ngôn từ bày tỏ tình yêu" trắng trợn đó thì thập phần bình tĩnh mà nâng lên miêu trảo, ấn xuống cái nút rời khỏi phòng phát sóng.
Đáng tiếc... miêu trảo lông xù của nó, dù có ấn như thế nào đều không có phản ứng, bị hệ thống Quanh Não coi như "người máy tạp vụ" ấn nhầm.
Tư Nặc tủm tỉm cười, chào từ biệt nhóm fans đầu tiên của mình: " ai nha, cả nhà nhiệt tình quá, làm tiểu bảo bối của ta ghen tỵ rồi! Hôm nay phát sóng trực tiếp đến đây thôi, giờ cơm ngày mai, chúng ta không gặp không về!"
*Canh gà nấu măng
*Gà rán
*Cá chiên
*Gà xào cay
*Rau dương xỉ trộn
~~~End chương 6~~~
Hé lu mn, tui zìa rùi nà, nhớ tui hem.
Thích thì ✯ không thích cũng phải ✯, không tui dỗi á!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất