Tinh Tế Linh Trù Phát Sóng Trực Tiếp Hằng Ngày
Chương 7: Tắm vòi sen và nụ hôn đầu tiên
Edit by: Zentaa.
Lần đầu tiên phát sóng trực tiếp, số lượng khán giả cao nhất trong phòng phát sóng đạt 263 người, trong đó 203 người theo dõi phòng của Tư Nặc.
Có thể thấy được có những người miệng thì nói ghét bỏ, nhưng thân thể thì rất thành thật mà bị mùi hương của đồ ăn Tư Nặc làm câu dẫn.
Các fans tặng không ít hoa tươi và lễ vật, ách, cũng có không ít người giống như Ta Khốc Huyễn Nhất ném trứng thúi, ném gạch, tổng cộng tiền lời thu được đại khái trên dưới 400 tinh tệ.
Fans có đóng góp lớn nhất vậy mà lại là tên miệng tiện Ta Khốc Huyễn Nhất kia, giá trị cống hiến là 250, đáng tiếc hơn phân nửa là trừng thúi và gạch, hay thường được thiên hạ gọi với cái dhanh anti-fans; đứng thứ hai là Tiểu Công Chúa Ngọt Ngào, giá trị cống hiến 233, lễ vật đều là ngôi sao nhỏ.
Những fans này đều không phải là fans trung thành, nếu Tư Nặc sau này không phát sóng hoặc phát sóng những nội dung bọn họ không hứng thú, tùy thời đều có thể thoát fans, rốt cuộc bọn họ vẫn chưa từng nếm qua đồ ăn Tư Nặc làm, chưa biết được hương vị thật sự của chúng là như thế nào.
Nếu muốn nhanh chống hấp dẫn càng nhiều fans, tốt hơn hết là có thể tạo ra một phòng phát sóng trực tiếp không gian ảo ba chiều, cho phép người xem nếm thử hương vị của các món ăn.
Muốn tạo ra một phòng phát sóng không gian ba chiều nhất thiết phải có mũ giả tưởng hoặc khoang mô phỏng. Tỉ lệ thuận với độ giống thật là giá tiền của những món đồ này.
Mũ giả tưởng (80%) chỉ cần một vạn tinh tệ, khoang mô phỏng bình thường (90%) cần mười vạn tinh tệ, khoang mô phỏng cao cấp (95%) yêu cầu 50 vạn tinh tệ, khoang mô phỏng xa hoa (99%) cần 100 vạn tinh tệ.
Muốn làm đồ ăn hoặc chế tác dược tề, tối thiểu phải cần khoang mô phỏng cao cấp độ chân thực lên tới 95% mới có thể chế tác, nếu không sản phẩm có thể sẽ không đạt được đến hiệu quả mà người chế tác mong muốn.
Lục Tư Nặc trước kia thân là thiên tài với tinh thần lực cấp S, là sinh viên trọng điểm ngành dược tề đại học tổng hợp đệ nhất đế quốc, khoang mô phỏng dùng ở Đế Đô Tinh đương nhiên là khoang mô phỏng xa hoa tốt nhất, trong trường học còn có một cái.
Hiện giờ lại lưu lạc tại hành tinh phế tài cấp F, bị đày đến hành tinh nông nghiệp này, ngay cả mũ giả tưởng cũng không thể dùng.
Cũng may Tư Nặc cũng đã quen với hoàn cảnh khó khăn, gian nan như thế này, luôn giữ tâm trạng lạc quan tiến về phía trước. Nhiệm vụ hệ thống giao mặc dù rất khó thực hiện, nhưng chỉ cần cậu kiên trì, nỗ lực thì vẫn có hi vọng hoàn thành nhiệm vụ.
Tư Nặc căn cứ vào tình hình lần phát sóng trực tiếp đầu tiên này, Tư Nặc tự đặt ra cho mình một mục tiêu có hơi khó khăn là trong vòng một tháng kiếm đủ tinh tệ để mua khoang mô phỏng cao cấp!
Tắt phát sóng trực tiếp, Tư Nặc nhờ Tiểu Tạp hỗ trợ dọn dẹp bàn ăn sau đó bế Tiểu Hắc Miêu đi vào nhà tắm.
Tiểu Hắc Miêu là sủng vật bảo bối mà Tư Nặc đưa về, thân là một người cuồng lông mao mềm mại, buổi tối đương nhiên là muốn ôm nó ngủ, phải tắm rửa sạch sẽ thơm tho trước khi đi ngủ là một điều vô cùng cần thiết.
Tư Nặc có thói quen sờ bụng tiểu gia hỏa, phát hiện cả bụng vẫn là một mảng bằng phẳng, ngạc nhiên hỏi: "Em ăn nhiều như vậy cơm tối đi đâu hết rồi? Bụng không to ra, trọng lượng cũng không đổi."
Tiểu Hắc Miêu rối rắm: Tiểu tức phụ là ngại nó ăn quá nhiều sao?
Thể chất càng tốt, thiên phú dị năng càng cao thì lượng đồ ăn thú nhân yêu cầu nạp vào càng lớn.
Đừng nhìn Tiểu Hắc Miêu bây giờ chỉ là một ấu tể nhưng thể chất đã là cấp S, tiềm lực càng có khả năng đạt tới cấp 3S nghịch thiên, là dị năng giả có thiên phú toàn hệ dị năng thứ hai toàn tinh tế trong 5000 năm qua! So với các tinh vực cao đẳng, thiên phú của nó vẫn là đứng đầu, có thể nói là một chiến binh thiên tài, chờ hắn chính thức thành niên, trải qua quá trình huấn luyện và thực chiến thì năng lực cùng tiềm lực cũng sẽ tiếp tục tăng lên.
Chính vì thiên phú quá cao nên dù Tiểu Hắc Miêu ăn rất nhiều đồ ăn cao năng lượng đều không đủ để thân thể lột xác tiến hóa thành hình thể thành niên cũng như hóa thành người.
Tại tinh cầu nông nghiệp ở sơ đẳng tinh vực xa xôi này, thứ nó ăn toàn là đồ ăn cấp thấp có năng lượng ít ỏi, đối với Tiểu Hắc Miêu mà nói những thứ này chỉ dùng để lấp đầy bụng, miễn cưỡng có thể duy trì để hoạt động, nhưng dùng để kích thích cơ thể tiến hóa thì không đủ.
Cũng may năng lượng trong đồ ăn mặc dù không tính là đủ nhưng trải qua quá trình chế tác khéo léo của tiểu giống cái, năng lượng ẩn chứa bên trong vô cùng thuần túy, Tiểu Hắc Miêu cảm thấy cả thân thể đều thực thoải mái, toàn bộ bộ phận trên cơ thể đều trở nên lười biếng.
Tiểu Hắc Miêu phát hiện tiểu giống cái thế mà mang hắn vào phòng tắm, còn mở ra vòi hoa sen phun nước ấm trên bồn rửa tay, tức khắc toàn thân đều nổi da gà!
Trời ạ, tiểu giống cái muốn tắm rửa cho hắn?
"Miêu ngao ngao ngao ngao!"
Tiểu Hắc Miêu bắt đầu phản kháng kịch liệt, lại không dám dùng quá nhiều sức, sợ không cẩn thận làm bị thương thân thể kiều nhược của tiểu giống cái.
Bọn họ còn chưa có đính hôn đâu, tiểu giống cái này không biết rụt rè cũng thôi đi, nhưng bổn thái tử là một thú nhân có lòng tự trọng! Trừ bỏ mẫu thân, cả đầu ngón tay của giống cái hắn còn chưa có chạm qua đâu!
Tư Nặc bất đắc dĩ mà trấn an: "Tiểu bảo bối ngoan, phải tắm rửa sạch sẽ buổi tối mới có thể ngủ cùng ca ca nha!"
Tiểu Hắc Miêu vô cùng kháng cự, bổn thái tử rất đáng yêu sạch sẽ! Mỗi lần đi săn xong đều có làm sạch móng vuốt! Bổn thái tử chính là người sở hữu thiên phú toàn hệ dị năng!
Ách... Mặc dù ngoại trừ dị năng thiên phú của chủng chủng tộc là dị năng không gian có thể coi là mạnh, những dị năng khác có hơi kém do cơ thể không đủ năng lượng, chẳng hạn như chỉ có thể dùng thủy dị năng tạo thành một quả cầu nước to bằng nắm tay người trưởng thành cho mình tắm rửa, sau đó dùng phong dị năng sấy khô...
Tuy nhiên nghe được ba từ " cùng nhau ngủ", Tiểu Hắc Miêu lại có chút nhộn nhạo, mặt có hơi nóng lên, trong lòng có chút chờ mong – Trời ạ, muốn ôm tức phụ nhi thơm ngào ngạt cùng nhau đi ngủ!
Vì muốn lưu lại ấn tượng tốt trong lòng tức phụ! Nó phải nghiêm túc tắm rửa một phen!
Thừa dịp Tiểu Hắc Miêu mặt nghệch ra như đang đi vào cõi thần tiên, Tư Nặc không chút do dự đem Tiểu Hắc Miêu ném vào bồn nước sạch sẽ ấm áp, để dòng nước ôn nhu, ấm áp cuốn lên người nó.
Chỉ chốc lát sau, Tiểu Hắc Miêu bông xù lông tóc đã ướt nhẹp, thân hình càng trở nên gầy gò nhỏ bé, còn không lớn bằng bàn tay của Tư Nặc.
Tư Nặc bôi sữa tắm lên người tiểu gia hỏa, nhẹ nhàng tạo bọt. bọt xà phòng bay tán loạn trong không trung, ngón tay thon dài mềm mại trắng nõn của Tư Nặc nhẹ nhàng rửa ráy sạch sẽ tiểu trứng trứng của động vật họ mèo, cười nhẹ nói: "Ai nha, tiểu bảo bối nhà ta là nam hài nha! Là một tiểu nam hài khỏe mạnh, sau này chắc chắn sẽ có rất nhiều nữ hài theo đuổi, anh không nỡ gả, làm sao đây?"
Tiểu Hắc Miêu từ đang cảm thấy khiếp sợ cùng thẹn thùng vì bị tiểu giống cái đột kích tiểu trứng trứng phục hồi lại tinh thần, nghe được lời Tư Nặc nói, tức khắc hiện ra vẻ mặt mộng bức:????
Từ từ, tiểu giống cái đây là có ý gì, chẳng lẽ trước đây hằn chưa từng làm rõ giới tính của mình?
Tư Nặc lẩm bẩm nói: "Cũng không biết em là loại ấu tể Linh Năng Thú gì, khi nuôi nấng có cần chú ý điều gì không? Quang não cá nhân của anh không phân biệt được."
Tiểu Hắc Miêu chỉ thấy trước mắt bỗng nhiên tối sầm lại, cẩn thận hồi tưởng lại các thước phim trong quá khứ... Tiểu giống cái hình như thật sự coi nó là ấu tể Linh Năng thú mà nuôi dưỡng!
Tiểu Hắc Miêu hậu tri bất giác phát hiện, thứ mà hắn cho rằng "Lưỡng tình tương duyệt", "hứa hẹn chung thân đại sự với nhau" giữa bọn họ, căn bản là không tồn tại....
Quả thực là sét đánh giữa trời quang!!!!
Tư Nặc tiếp tục lẩm bẩm: "Hình như ở thời đại tinh tế mèo trưởng thành cũng sẽ động dục? Không biết có cần thiến không nhỉ?"
Mặc dù Tiểu Hắc Miêu đang được tắm gội bằng nước ấm, nhưng lại có cảm giác rét run người, trứng trứng thốn một cách quỷ dị.
Tiểu gia hỏa Tư Nặc ôm trong lồng ngực không biết vì cớ gì mà ngoan ngoãn đến kì lạ, mang Tiểu Hắc Miêu đến phòng khách, Tư Nặc dùng máy sấy trì năng giúp nó làm khô người, lại đem bộ lông mềm mượt yêu thích không thôi của tiểu gia hỏa xoa nắn một hồi lâu.
Tại lúc Tư Nặc không cẩn thận đưa tay tới gần trứng trứng, Tiểu Hắc Miêu mới hồi thần lại, kịch liệt giãy giụa, cố gắng thoát khỏi ôm ấp của Tư Nặc, linh hoạt nhảy xuống nền nhà.
Sau đó toàn bộ thân miêu cứng đờ, lông mao dựng đứng lên, đôi mắt kim sắc phẫn nộ mà trừng cậu: "Miêu ngao ngao ngao!"
Tư Nặc há hốc mồm kinh ngạc, hồi tưởng lại những lời mình nói, cậu phát hiện mình vậy mà nói với một ấu tể Linh Năng thú có thể nghe hiểu lời mình nói rằng sẽ thiến nó, thật quá không nên!!!
Cậu vội vàng xin lỗi cùng hứa hẹn: "Bảo bối nhi, yên tâm đi, ca ca tôn trộng ý nguyện của em, em không muốn làm cái giải phẫu tuyệt dục kia anh sẽ không làm. Tùy ý em đi tìm phối ngẫu sinh mèo con, muốn sinh nhiều ít gì cũng được."
Tư Nặc cảm thấy lời xin lỗi của mình vô cùng thành khẩn, nhưng mà thoạt nhìn Tiểu Hắc Miêu hình như càng thêm phẫn nộ rồi, khàn khàn mà ngao rống lên một tiếng, lao về phía Tư Nặc!
Rõ ràng Tiểu Hắc Miêu lớn còn không bằng bàn tay, nhưng lực đạo lại đủ làm Tư Nặc đụng vào ghế shofa.
Tiểu Hắc Miêu đạp lên ngực Tư Nặc, đôi con ngươi xích kim sắc lạnh băng mà hung ác nhìn chằm chằm cậu, cả người tản ra một hơi thở nguy hiểm đến đáng sợ.
Tư Nặc cảm giác như mình đang bị một con mãnh thú hung ác theo dõi, cỗ hơi thở vô hình kia áp bách thân thể cậu đến mức không động đậy được, thậm chí trong một vài khoảnh khắc còn không thể thở nổi.
Tư Nặc lúc này mới ý thức được ở thời đại tinh tế thì đến ngay cả một con mèo tưởng chừng như vô hại cũng có bản lĩnh khủng bố đến vậy.
Tư Nặc trong ánh mắt không kiềm chế được lộ ra thần sắc kinh hoàng cùng hối hận, hắn dường như đã khiêu khích và chọc giận một sinh vật đáng sợ rồi!!!
Không khí đáng sợ này cũng không tồn tại lâu, khi phát hiện sự khủng hoảng trông ánh mắt của tiểu giống cái, Tiểu Hắc Miêu lập tức đem khí tức của mình thu lại, sau đó tiến về phía trước hai bước, ấn tiểu jio jio lên cằm Tư Nặc, sau đó cúi đầu vươn đầu lưỡi nhỏ phấn nộn liếm liếm cánh môi màu hồng phấn của thiếu niên.
Môi tiểu giống cái mềm mại, thơm ngọt, mỹ vị hệt như tưởng tượng của hắn, làm Tiểu Hắc Miêu xúc động muốn hung hăng cắn lên đó một cái.
Vì để không dọa đến tiểu giống cái, Tiểu Hắc Miêu chỉ có thể kiềm chế ý nghĩ muốn đem tiểu giống cái liếm một lượt từ đầu đến chân, đem giống cái dính đầy hơi thở của chính mình lại.
Tiểu Hắc Miêu một bên căm giận mà nghĩ, tìm mèo cái cái con khỉ, có sinh tiểu nhóc con cũng là tìm em sinh.
~~End chương 7~~
Thích thì ✯ không thích cũng phải ✯, không tui dỗi á!!!
Lần đầu tiên phát sóng trực tiếp, số lượng khán giả cao nhất trong phòng phát sóng đạt 263 người, trong đó 203 người theo dõi phòng của Tư Nặc.
Có thể thấy được có những người miệng thì nói ghét bỏ, nhưng thân thể thì rất thành thật mà bị mùi hương của đồ ăn Tư Nặc làm câu dẫn.
Các fans tặng không ít hoa tươi và lễ vật, ách, cũng có không ít người giống như Ta Khốc Huyễn Nhất ném trứng thúi, ném gạch, tổng cộng tiền lời thu được đại khái trên dưới 400 tinh tệ.
Fans có đóng góp lớn nhất vậy mà lại là tên miệng tiện Ta Khốc Huyễn Nhất kia, giá trị cống hiến là 250, đáng tiếc hơn phân nửa là trừng thúi và gạch, hay thường được thiên hạ gọi với cái dhanh anti-fans; đứng thứ hai là Tiểu Công Chúa Ngọt Ngào, giá trị cống hiến 233, lễ vật đều là ngôi sao nhỏ.
Những fans này đều không phải là fans trung thành, nếu Tư Nặc sau này không phát sóng hoặc phát sóng những nội dung bọn họ không hứng thú, tùy thời đều có thể thoát fans, rốt cuộc bọn họ vẫn chưa từng nếm qua đồ ăn Tư Nặc làm, chưa biết được hương vị thật sự của chúng là như thế nào.
Nếu muốn nhanh chống hấp dẫn càng nhiều fans, tốt hơn hết là có thể tạo ra một phòng phát sóng trực tiếp không gian ảo ba chiều, cho phép người xem nếm thử hương vị của các món ăn.
Muốn tạo ra một phòng phát sóng không gian ba chiều nhất thiết phải có mũ giả tưởng hoặc khoang mô phỏng. Tỉ lệ thuận với độ giống thật là giá tiền của những món đồ này.
Mũ giả tưởng (80%) chỉ cần một vạn tinh tệ, khoang mô phỏng bình thường (90%) cần mười vạn tinh tệ, khoang mô phỏng cao cấp (95%) yêu cầu 50 vạn tinh tệ, khoang mô phỏng xa hoa (99%) cần 100 vạn tinh tệ.
Muốn làm đồ ăn hoặc chế tác dược tề, tối thiểu phải cần khoang mô phỏng cao cấp độ chân thực lên tới 95% mới có thể chế tác, nếu không sản phẩm có thể sẽ không đạt được đến hiệu quả mà người chế tác mong muốn.
Lục Tư Nặc trước kia thân là thiên tài với tinh thần lực cấp S, là sinh viên trọng điểm ngành dược tề đại học tổng hợp đệ nhất đế quốc, khoang mô phỏng dùng ở Đế Đô Tinh đương nhiên là khoang mô phỏng xa hoa tốt nhất, trong trường học còn có một cái.
Hiện giờ lại lưu lạc tại hành tinh phế tài cấp F, bị đày đến hành tinh nông nghiệp này, ngay cả mũ giả tưởng cũng không thể dùng.
Cũng may Tư Nặc cũng đã quen với hoàn cảnh khó khăn, gian nan như thế này, luôn giữ tâm trạng lạc quan tiến về phía trước. Nhiệm vụ hệ thống giao mặc dù rất khó thực hiện, nhưng chỉ cần cậu kiên trì, nỗ lực thì vẫn có hi vọng hoàn thành nhiệm vụ.
Tư Nặc căn cứ vào tình hình lần phát sóng trực tiếp đầu tiên này, Tư Nặc tự đặt ra cho mình một mục tiêu có hơi khó khăn là trong vòng một tháng kiếm đủ tinh tệ để mua khoang mô phỏng cao cấp!
Tắt phát sóng trực tiếp, Tư Nặc nhờ Tiểu Tạp hỗ trợ dọn dẹp bàn ăn sau đó bế Tiểu Hắc Miêu đi vào nhà tắm.
Tiểu Hắc Miêu là sủng vật bảo bối mà Tư Nặc đưa về, thân là một người cuồng lông mao mềm mại, buổi tối đương nhiên là muốn ôm nó ngủ, phải tắm rửa sạch sẽ thơm tho trước khi đi ngủ là một điều vô cùng cần thiết.
Tư Nặc có thói quen sờ bụng tiểu gia hỏa, phát hiện cả bụng vẫn là một mảng bằng phẳng, ngạc nhiên hỏi: "Em ăn nhiều như vậy cơm tối đi đâu hết rồi? Bụng không to ra, trọng lượng cũng không đổi."
Tiểu Hắc Miêu rối rắm: Tiểu tức phụ là ngại nó ăn quá nhiều sao?
Thể chất càng tốt, thiên phú dị năng càng cao thì lượng đồ ăn thú nhân yêu cầu nạp vào càng lớn.
Đừng nhìn Tiểu Hắc Miêu bây giờ chỉ là một ấu tể nhưng thể chất đã là cấp S, tiềm lực càng có khả năng đạt tới cấp 3S nghịch thiên, là dị năng giả có thiên phú toàn hệ dị năng thứ hai toàn tinh tế trong 5000 năm qua! So với các tinh vực cao đẳng, thiên phú của nó vẫn là đứng đầu, có thể nói là một chiến binh thiên tài, chờ hắn chính thức thành niên, trải qua quá trình huấn luyện và thực chiến thì năng lực cùng tiềm lực cũng sẽ tiếp tục tăng lên.
Chính vì thiên phú quá cao nên dù Tiểu Hắc Miêu ăn rất nhiều đồ ăn cao năng lượng đều không đủ để thân thể lột xác tiến hóa thành hình thể thành niên cũng như hóa thành người.
Tại tinh cầu nông nghiệp ở sơ đẳng tinh vực xa xôi này, thứ nó ăn toàn là đồ ăn cấp thấp có năng lượng ít ỏi, đối với Tiểu Hắc Miêu mà nói những thứ này chỉ dùng để lấp đầy bụng, miễn cưỡng có thể duy trì để hoạt động, nhưng dùng để kích thích cơ thể tiến hóa thì không đủ.
Cũng may năng lượng trong đồ ăn mặc dù không tính là đủ nhưng trải qua quá trình chế tác khéo léo của tiểu giống cái, năng lượng ẩn chứa bên trong vô cùng thuần túy, Tiểu Hắc Miêu cảm thấy cả thân thể đều thực thoải mái, toàn bộ bộ phận trên cơ thể đều trở nên lười biếng.
Tiểu Hắc Miêu phát hiện tiểu giống cái thế mà mang hắn vào phòng tắm, còn mở ra vòi hoa sen phun nước ấm trên bồn rửa tay, tức khắc toàn thân đều nổi da gà!
Trời ạ, tiểu giống cái muốn tắm rửa cho hắn?
"Miêu ngao ngao ngao ngao!"
Tiểu Hắc Miêu bắt đầu phản kháng kịch liệt, lại không dám dùng quá nhiều sức, sợ không cẩn thận làm bị thương thân thể kiều nhược của tiểu giống cái.
Bọn họ còn chưa có đính hôn đâu, tiểu giống cái này không biết rụt rè cũng thôi đi, nhưng bổn thái tử là một thú nhân có lòng tự trọng! Trừ bỏ mẫu thân, cả đầu ngón tay của giống cái hắn còn chưa có chạm qua đâu!
Tư Nặc bất đắc dĩ mà trấn an: "Tiểu bảo bối ngoan, phải tắm rửa sạch sẽ buổi tối mới có thể ngủ cùng ca ca nha!"
Tiểu Hắc Miêu vô cùng kháng cự, bổn thái tử rất đáng yêu sạch sẽ! Mỗi lần đi săn xong đều có làm sạch móng vuốt! Bổn thái tử chính là người sở hữu thiên phú toàn hệ dị năng!
Ách... Mặc dù ngoại trừ dị năng thiên phú của chủng chủng tộc là dị năng không gian có thể coi là mạnh, những dị năng khác có hơi kém do cơ thể không đủ năng lượng, chẳng hạn như chỉ có thể dùng thủy dị năng tạo thành một quả cầu nước to bằng nắm tay người trưởng thành cho mình tắm rửa, sau đó dùng phong dị năng sấy khô...
Tuy nhiên nghe được ba từ " cùng nhau ngủ", Tiểu Hắc Miêu lại có chút nhộn nhạo, mặt có hơi nóng lên, trong lòng có chút chờ mong – Trời ạ, muốn ôm tức phụ nhi thơm ngào ngạt cùng nhau đi ngủ!
Vì muốn lưu lại ấn tượng tốt trong lòng tức phụ! Nó phải nghiêm túc tắm rửa một phen!
Thừa dịp Tiểu Hắc Miêu mặt nghệch ra như đang đi vào cõi thần tiên, Tư Nặc không chút do dự đem Tiểu Hắc Miêu ném vào bồn nước sạch sẽ ấm áp, để dòng nước ôn nhu, ấm áp cuốn lên người nó.
Chỉ chốc lát sau, Tiểu Hắc Miêu bông xù lông tóc đã ướt nhẹp, thân hình càng trở nên gầy gò nhỏ bé, còn không lớn bằng bàn tay của Tư Nặc.
Tư Nặc bôi sữa tắm lên người tiểu gia hỏa, nhẹ nhàng tạo bọt. bọt xà phòng bay tán loạn trong không trung, ngón tay thon dài mềm mại trắng nõn của Tư Nặc nhẹ nhàng rửa ráy sạch sẽ tiểu trứng trứng của động vật họ mèo, cười nhẹ nói: "Ai nha, tiểu bảo bối nhà ta là nam hài nha! Là một tiểu nam hài khỏe mạnh, sau này chắc chắn sẽ có rất nhiều nữ hài theo đuổi, anh không nỡ gả, làm sao đây?"
Tiểu Hắc Miêu từ đang cảm thấy khiếp sợ cùng thẹn thùng vì bị tiểu giống cái đột kích tiểu trứng trứng phục hồi lại tinh thần, nghe được lời Tư Nặc nói, tức khắc hiện ra vẻ mặt mộng bức:????
Từ từ, tiểu giống cái đây là có ý gì, chẳng lẽ trước đây hằn chưa từng làm rõ giới tính của mình?
Tư Nặc lẩm bẩm nói: "Cũng không biết em là loại ấu tể Linh Năng Thú gì, khi nuôi nấng có cần chú ý điều gì không? Quang não cá nhân của anh không phân biệt được."
Tiểu Hắc Miêu chỉ thấy trước mắt bỗng nhiên tối sầm lại, cẩn thận hồi tưởng lại các thước phim trong quá khứ... Tiểu giống cái hình như thật sự coi nó là ấu tể Linh Năng thú mà nuôi dưỡng!
Tiểu Hắc Miêu hậu tri bất giác phát hiện, thứ mà hắn cho rằng "Lưỡng tình tương duyệt", "hứa hẹn chung thân đại sự với nhau" giữa bọn họ, căn bản là không tồn tại....
Quả thực là sét đánh giữa trời quang!!!!
Tư Nặc tiếp tục lẩm bẩm: "Hình như ở thời đại tinh tế mèo trưởng thành cũng sẽ động dục? Không biết có cần thiến không nhỉ?"
Mặc dù Tiểu Hắc Miêu đang được tắm gội bằng nước ấm, nhưng lại có cảm giác rét run người, trứng trứng thốn một cách quỷ dị.
Tiểu gia hỏa Tư Nặc ôm trong lồng ngực không biết vì cớ gì mà ngoan ngoãn đến kì lạ, mang Tiểu Hắc Miêu đến phòng khách, Tư Nặc dùng máy sấy trì năng giúp nó làm khô người, lại đem bộ lông mềm mượt yêu thích không thôi của tiểu gia hỏa xoa nắn một hồi lâu.
Tại lúc Tư Nặc không cẩn thận đưa tay tới gần trứng trứng, Tiểu Hắc Miêu mới hồi thần lại, kịch liệt giãy giụa, cố gắng thoát khỏi ôm ấp của Tư Nặc, linh hoạt nhảy xuống nền nhà.
Sau đó toàn bộ thân miêu cứng đờ, lông mao dựng đứng lên, đôi mắt kim sắc phẫn nộ mà trừng cậu: "Miêu ngao ngao ngao!"
Tư Nặc há hốc mồm kinh ngạc, hồi tưởng lại những lời mình nói, cậu phát hiện mình vậy mà nói với một ấu tể Linh Năng thú có thể nghe hiểu lời mình nói rằng sẽ thiến nó, thật quá không nên!!!
Cậu vội vàng xin lỗi cùng hứa hẹn: "Bảo bối nhi, yên tâm đi, ca ca tôn trộng ý nguyện của em, em không muốn làm cái giải phẫu tuyệt dục kia anh sẽ không làm. Tùy ý em đi tìm phối ngẫu sinh mèo con, muốn sinh nhiều ít gì cũng được."
Tư Nặc cảm thấy lời xin lỗi của mình vô cùng thành khẩn, nhưng mà thoạt nhìn Tiểu Hắc Miêu hình như càng thêm phẫn nộ rồi, khàn khàn mà ngao rống lên một tiếng, lao về phía Tư Nặc!
Rõ ràng Tiểu Hắc Miêu lớn còn không bằng bàn tay, nhưng lực đạo lại đủ làm Tư Nặc đụng vào ghế shofa.
Tiểu Hắc Miêu đạp lên ngực Tư Nặc, đôi con ngươi xích kim sắc lạnh băng mà hung ác nhìn chằm chằm cậu, cả người tản ra một hơi thở nguy hiểm đến đáng sợ.
Tư Nặc cảm giác như mình đang bị một con mãnh thú hung ác theo dõi, cỗ hơi thở vô hình kia áp bách thân thể cậu đến mức không động đậy được, thậm chí trong một vài khoảnh khắc còn không thể thở nổi.
Tư Nặc lúc này mới ý thức được ở thời đại tinh tế thì đến ngay cả một con mèo tưởng chừng như vô hại cũng có bản lĩnh khủng bố đến vậy.
Tư Nặc trong ánh mắt không kiềm chế được lộ ra thần sắc kinh hoàng cùng hối hận, hắn dường như đã khiêu khích và chọc giận một sinh vật đáng sợ rồi!!!
Không khí đáng sợ này cũng không tồn tại lâu, khi phát hiện sự khủng hoảng trông ánh mắt của tiểu giống cái, Tiểu Hắc Miêu lập tức đem khí tức của mình thu lại, sau đó tiến về phía trước hai bước, ấn tiểu jio jio lên cằm Tư Nặc, sau đó cúi đầu vươn đầu lưỡi nhỏ phấn nộn liếm liếm cánh môi màu hồng phấn của thiếu niên.
Môi tiểu giống cái mềm mại, thơm ngọt, mỹ vị hệt như tưởng tượng của hắn, làm Tiểu Hắc Miêu xúc động muốn hung hăng cắn lên đó một cái.
Vì để không dọa đến tiểu giống cái, Tiểu Hắc Miêu chỉ có thể kiềm chế ý nghĩ muốn đem tiểu giống cái liếm một lượt từ đầu đến chân, đem giống cái dính đầy hơi thở của chính mình lại.
Tiểu Hắc Miêu một bên căm giận mà nghĩ, tìm mèo cái cái con khỉ, có sinh tiểu nhóc con cũng là tìm em sinh.
~~End chương 7~~
Thích thì ✯ không thích cũng phải ✯, không tui dỗi á!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất