Tinh Tế Tối Cường Thông Gia

Chương 65

Trước Sau
Đường Hạc Minh đến rất nhanh, thời điểm hắn nhận được tin tức được gửi bởi Tống Tinh Viễn từ đường dây mật "Tuyệt mật: Chu Cẩn bị nổ tổn thương", hô hấp đều ngừng lại. Đường Hạc Minh sâu sắc cảm thấy năm vừa qua thật đầy bất lợi, không ngừng không nghỉ chạy tới căn cứ thí nghiệm, lúc đang muốn nắm lấy Tống Tinh Viễn hỏi đến tột cùng xảy ra chuyện gì, nhìn thấy Chu Cẩn đứng trong phòng lắp ráp cơ giáp bị bỏ đi, ngoan ngoãn chào hỏi hắn: "Tổng thống tiên sinh, chào ngài."

Đường Hạc Minh đột nhiên cảm thấy chính một tổng thống như hắn bình thường không nên phiền muộn mới đúng, văn kiện trên bàn đã chất thành núi, hắn lại bị người lừa gạt tới nơi này. Sắc mặt hắn trầm xuống: "Các người tốt nhất có một lời giải thích hợp lý."

"Tổng thống tiên sinh?" Trên mặt Chu Hạ mang theo ngờ vực đi tới, "Ngài tại sao cũng ở đây?"

Ông lập tức nhìn thấy Chu Cẩn: "Không phải nói thân thể không thoải mái để cho ông tới đón con à?"

Chu Cẩn và Tống Tinh Viễn thấy người đến đông đủ cũng không nói nữa, trực tiếp quẹo đến đề tài chính.

Tống Tinh Viễn: "Chúng ta gặp phải phiền toái, sợ để lộ tin tức cho nên mới mượn cớ mang hai vị tới đây."

Đường Hạc Minh và Chu Hạ lúc này đã nhìn thấy Ngân Dực, Đường Hạc Minh lập tức nhận ra đây là cơ giáp của Aldrich.

"Đây không phải là cơ giáp của Nhị hoàng tử đế quốc sao?" Đường Hạc Minh không dám tin tưởng nhìn Ngân Dực, "Chuyện gì xảy ra? Nhị hoàng tử không có sao chứ?"

Chu Cẩn gật đầu với Tống Tinh Viễn, ra hiệu tất cả để bản thân cậu giải thích.

"Anh ấy không có chuyện gì, trước tiên không cần phải để ý đến Ngân Dực." Chu Cẩn nói, "Có một thứ quan trọng hơn cho hai người xem." Chu Cẩn ra hiệu để Đường Hạc Minh và Chu Hạ tự mình đi tới, bên cạnh phòng lắp ráp có một gian phòng nhỏ, vốn là dùng để nhà thiết kế và nhân viên kỹ thuật nghỉ ngơi. Giờ khắc này bàn ghế đều bị chất đống ở một bên, nơi trống có đặt một chiếc tủ lạnh cỡ lớn.

Đường Hạc Minh và Chu Hạ đi tới, khuôn mặt với màu sắc quỷ dị xuất hiện ở trước mắt hai người.

Đường Hạc Minh không đề phòng nhìn thấy loại hình ảnh này, không khỏi lùi lại một bước. Chu Hạ đứng yên ở một bên tủ lạnh, híp mắt nhìn chốc lát, cuối cùng như không nhận ra được, hỏi: "Đây là người nào?"

"Edmon Giản."

Đường Hạc Minh nhất thời chưa kịp phản ứng đây là người nào, mà Chu Hạ đối với người này hiển nhiên rất quen thuộc.

"Edmon Giản?" Chu Hạ đi lên một bước, hai tay chống trên tủ lạnh nhìn kỹ người nằm trong đó, "Nếu như ông nhớ không lầm, Edmon đã hy sinh hơn bốn mươi năm trước."

Một nét huyền huyễn từng xuất hiện trên mặt Tống Tinh Viễn lập tức leo lên mặt Đường Hạc Minh: "Cậu nói hắn là Edmon Giản kia?" Đường Hạc Minh đi lên trước, đứng cạnh Chu Hạ, chống đỡ tủ lạnh tỉ mỉ muốn nhìn rõ Edmon, không biết làm sao hắn bị chết ngạt ở trong phi thuyền, trạng thái tử vong không chỉ có thể hình dung với hai chữ đáng sợ.

Chu Cẩn đem hồ sơ so sánh gien đưa cho bọn họ xem: "Sẽ không sai, đã làm qua hai lần rồi."

Đường Hạc Minh sau khi xem xong đưa cho Chu Hạ, vẻ không thể tin tưởng trên mặt vẫn chưa thối lui: "Tôi nhớ không lầm, hắn tựa hồ là chết trong trùng triều. Tổng thống đời trước còn ban tặng huân chương và lập bia tưởng niệm cho hắn mà."

"Tổng thống tiên sinh, Thiết Giáp độc ngao không sẽ chủ động công kích cơ giáp của Hoàng Duy Tân." Chu Cẩn nhắc nhở.

Thần sắc của Đường Hạc Minh và Chu Hạ đồng thời trầm xuống, Chu Hạ nhìn hồ sơ trên quang não "Hắn và Hoàng Duy Tân, đều thuộc về nguồn thế lực kia." Chu Hạ cũng không có dùng câu nghi vấn, ông cơ hồ có thể khẳng định.

"Không chỉ như vậy, hôm nay, lý do tôi và Tống bộ trưởng nói dối đem hai vị lừa gạt đến đây là bởi vì tôi từng đụng phải Edmon ở Thúy Vi." Chu Cẩn đem chuyện đã xảy ra đại khái kể với hai người, "Lúc đó chúng tôi cũng không hề để ý. Mãi đến lúc tôi nảy sinh ý nghĩ bất chợt, muốn khảo nghiệm người tập kích tôi là ai, lúc này mới phát hiện, người kia đúng ra phải chết bốn mươi năm rồi."

Chu Hạ nhớ lại một chút: "Ta nhớ lúc đó thông báo với cục cảnh sát, tra kỹ một chút." Ông rất nhanh phát hiện điểm không đúng, "Lúc đó cục cảnh sát cũng không tìm ra vấn đề gì mà."

"Đây chính là lý do tôi không dám nói lời thật mà phải nói dối để mang hai người đến đây." Chu Cẩn nghiêm túc nói, "Tôi hoài nghi toàn bộ hệ thống của chúng ta đều bị thẩm thấu rồi."

Chu Cẩn đón nhận sắc mặt khó coi của hai người nói tiếp: "Trong cục cảnh sát không ai phát hiện Edmon có vấn đề, dữ liệu pháo proton năng lượng cao bị trục trặc, tôi và Aldrich đã từng đi qua NGC2910, chân trước rời đi chân sau liền bị người ngụy trang Tinh Đạo công kích. Đồng thời, Tinh Đạo có vẻ còn nhận thức bộ dáng của tôi."

"Trên thế giới đương nhiên sẽ có trùng hợp, thế nhưng liên tiếp trùng hợp như thế, vậy việc kia nhất định là có người làm."



Trong nhiệm kỳ của mình cư nhiên xuất hiện vấn đề này, sắc mặt của Đường Hạc Minh quả thực đen thành đáy nồi. Chu Hạ thì lại tốt hơn hắn một ít: "Xác thực, dữ liệu pháo proton năng lượng cao là bị người thay đổi, nhưng cũng không phải thứ gọi là trục trặc máy ghi hình như trên báo cáo điều tra."

Đường Hạc Minh cảm thấy chính mình là một tổng thống nên thực sự là một lời khó nói hết, ngay cả một Omega như Chu Cẩn đều biết chuyện cư nhiên chỉ có mình hắn chẳng biết cái chi.

"Tại sao không nói sớm?"

"Không có chứng cứ." Chu Hạ bất đắc dĩ giải thích, "Máy tồn trữ dữ liệu là ta tự tay giao lên, sau đó người tiếp nhận trong có cháu của ta. Dưới tình huống không có chứng cứ thiết thực, cháu trai của ta không thể nghi ngờ là người khả nghi nhất."

Chu Hạ không để ý tới sắc mặt đã đen đến không thể đen hơn của Đường Hạc Minh: "Đây là một điểm, nhưng chính là bởi vì ta tự tay giao lên, ta mới biết dữ liệu xảy ra vấn đề. Ta sớm làm vài mã hóa nhỏ ở cuối mỗi một dữ liệu. Cũng sẽ không dễ dàng phát hiện đối phương vội vàng thay đổi dữ liệu, căn bản chúng sẽ không nhớ đã từng thêm đoạn mã hóa này."

"Ta ngầm dưới đáy trước sau sắp xếp kiểm tra toàn bộ người đã tiếp xúc qua dữ liệu, đương nhiên trừ cậu ra, Tống Tinh Viễn." Tống Tinh Viễn thình lình bị gọi tên, không khỏi liếc mắt nhìn Chu Hạ một cái, "Kẻ khả nghi không nhiều, nhưng vẫn luôn không có chứng cứ thiết thực. Ta vốn muốn sau khi có được chứng cứ xác thực sẽ nói cho cậu biết."

Đường Hạc Minh khe khẽ thở dài: "Còn có điều gì các người chưa nói với tôi nữa không?"

"NGC2910, tôi luôn cảm thấy tiểu tinh cầu này rất kỳ quái, nhưng là kỳ quái chỗ nào tôi lại nói không ra."

"Được đi." Đường Hạc Minh mở thiết bị giới hạn cá nhân ra, chuyển nhập vào NGC2910, "Ghi chép lại, dù như thế nào tôi đều sẽ phái người đến xem." Sau khi hắn viết xong còn không yên lòng liền hỏi một câu, "Còn nữa không?"

"Còn có một chuyện, bất quá là kế hoạch một mình tôi làm." Chu Cẩn đáp.

Ba người đồng thời nhìn cậu, Chu Cẩn tiếp tục nói: "Con muốn đem hợp kim vừa điều phối ra dùng trên người Ngân Dực."

Ba người: "..."

Nước phù sa như thế dẫn ra ngoài, Đường Hạc Minh và Tống Tinh Viễn đương nhiên không đồng ý, bọn họ đồng thời nhìn về phía Chu Hạ, theo bản năng muốn Chu Hạ là người lớn trong nhà này đóng vai mặt đen mở miệng ngăn cản Chu Cẩn.

Nhưng Chu Hạ xưa nay là một người bao che khuyết điểm: "Như vậy à, nếu như đó là quyết định của con, vậy ta liền không có ý kiến gì."

Đường Hạc Minh và Tống Tinh Viễn đột nhiên không kịp chuẩn bị, cùng nhau che ngực lui một bước, trắng trợn dùng tài nguyên của liên bang làm đồ cưới cho bản thân như vậy luôn hả?

"Chu Cẩn, không phải nên suy nghĩ thêm một chút sao?" Đường Hạc Minh hòa ái nói, "Hợp kim mới dù sao cũng là nghiên cứu thành công đầu tiên của chúng ta, chuyện dùng để chữa trị cơ giáp của Nhị hoàng tử này, có thể quá qua loa hay không?"

Đường Hạc Minh vừa nói vừa nháy mắt với Tống Tinh Viễn. Tống Tinh Viễn đầu óc xoay chuyển nhanh chóng, theo bản năng nói rằng: "Chúng ta không phải cũng nên hỏi ý kiến của hai người khác trong tổ nghiên cứu phát minh hay sao?"

Đường Hạc Minh ném một ánh mắt tán dương với Tống Tinh Viễn, cũng không phát hiện Tống Tinh Viễn sau khi nói xong lời này lập tức trở nên sắc mặt tối tăm —— Dịch Minh theo phe Aldrich kia, Michelson theo phe Dịch Minh —— có thể nói là không có phần thắng nào.

Tống Tinh Viễn tự giác cảm thấy hổ thẹn với Đường Hạc Minh, không thể làm gì khác hơn là thoáng quay người tránh né ánh mắt Đường Hạc Minh, yên lặng ở đáy lòng nói xin lỗi.

"Không, tổng thống tiên sinh, tôi cũng không có qua loa." Chu Cẩn giải thích, cậu làm tư thế mời, mang theo mấy người nối đuôi nhau ra khỏi phòng nghỉ ngơi, "Ngân Dực, mở video chiến đấu đi."

Ngân Dực hự hạ, lúc này mới đem video phóng đến trước mắt bọn họ. Hình chiếu ba chiều hiện lên, mấy người như thân lâm kỳ cảnh, hai chân của cơ giáp màu đen dưới sự công kích của Aldrich bỗng nhiên co lại, làm tất cả sợ ngây người.

*thân lâm kỳ cảnh: cuốn vào trong cảnh tượng.

"Các người nhìn đi, nó có phải là còn cấp cao hơn tui một chút hay không? Cho nên tui thua cũng không phải là quá khó nhìn đúng không." Ngân Dực vẫn luôn canh cánh trong lòng đối với thất bại của mình, đặc biệt là khi Chu Cẩn đặt nó ở chỗ này để mọi người nghênh ngang tham quan tàn tượng của nó, thực sự phi thường tổn hại đến tự tôn mà.

Đáng tiếc không ai để ý đến nó.

"Dịch Minh đại sư đánh giá cơ giáp này là song S trừ, dùng dữ liệu cơ giáp của Hoàng Duy Tân để suy đoán, nó so với Ngân Dực càng nhẹ càng nhanh càng cứng rắn hơn, gồm cả đặc điểm có thể biến hình, Ngân Dực dưới điều khiển của Aldrich chỉ có thể miễn cưỡng một trận chiến. Aldrich vẫn là tinh thần lực cấp song S." Chu Cẩn đem dữ liệu bày ra cho ba người kia.



"Chủ nhân còn nói, người lái của đối phương chắc cũng có tinh thần lực song S." Ngân Dực tận dụng mọi thứ để nói chuyện.

Lần này Chu Cẩn rốt cuộc để ý đến nó, sau khi khen ngợi liếc mắt nhìn Ngân Dực, Chu Cẩn nói rằng: "Tốc độ của đối phương nhanh như vậy, phối hợp với thiết kế của cơ giáp thì chỉ có Alpha với tinh thần lực song S mới có thể làm được. Mà Alpha tinh thần lực song S, chúng ta chỉ có Aldrich."

"Huống chi, chúng ta bây giờ có trong tay cơ giáp của đối phương, Aldrich còn mang Edmon về, đối phương sẽ không bó tay chịu trói chờ chúng ta chuẩn bị sẵn sàng tìm tới cửa đâu. Nếu như một lần nữa thiết kế một chiếc cơ giáp, vật liệu khung xương đường dây, những công việc này coi như hết ngày dài lại đêm thâu cũng ít nhất phải nửa năm trở lên. Thế nhưng, nếu trực tiếp dùng để cải tiến Ngân Dực, vậy sẽ nhanh hơn nhiều."

Ngân Dực lắng tai nghe xong, cảm thấy Chu Cẩn hẳn là sẽ thăng cấp cho mình, gật đầu liên tục: "Đúng vậy, nhanh chóng thay da cho tui đi." Nó khoanh hai tay lại trước ngược rồi tạo một dáng pose, "Các người không cảm thấy tui khá thích hợp sao?"

"Hai vị nhìn cơ giáp này đi, thiết trí thiết lập cơ bản đã... khôi hài như thế, có thể thấy được tâm tính của chủ nhân nó, căn bản cũng không cần lo lắng gì đâu."

Đường Hạc Minh: "..." Đây còn không phải là nhịp điệu của cái cùi chỏ đã bị lừa bán ra ngoài khi còn chưa chính thức xuất giá hay sao?

Đường Hạc Minh ở đáy lòng bi thương thở dài: "Dịch Minh đại sư và Michelson giáo sư đến, tôi lại hỏi ý kiến của bọn họ." Đây vốn là giãy dụa cuối cùng của Đường Hạc Minh, luôn cho rằng hai vị có thể có bất đồng ý kiến để hắn tham khảo.

Nhưng mà...

Dịch Minh: "Xác thực không có phương án nhanh hơn so với cải tiến Ngân Dực."

Michelson: "Ta hoàn toàn đồng ý với quan điểm của Dịch Minh."

Tống Tinh Viễn bất động thanh sắc rời khỏi vị trí, để nửa người của mình đều dán vào chiếc bóng của Ngân Dực.

"... Vậy đi." Đường Hạc Minh tận lực tự nói với mình rằng đây hoàn toàn là chuyện gấp phải tòng quyền, vô luận những thứ Chu Cẩn nói kia có thể tin được hay không, nhưng ít ra, cơ giáp chưa từng nghe thấy chưa từng nhìn thấy này là thật sự tồn tại, "Trước hết dùng để cải tiến Ngân Dực đi."

Một khi đã quyết định, Đường Hạc Minh liền không xoắn xuýt vấn đề này ở góc tường nữa, hắn liệt kê hết thảy hạng mục công việc ở trong đầu mình: "Các người còn cần tăng cường nhân lực không? Phan Hiểu Thần gần đây bị hiệp hội bảo vệ Omega dằn vặt không nhẹ, người thế chỗ hắn là Tôn Quáng Hải, cần tôi phái đến đây không?"

"Cần, chúng ta cần tay người, thế nhưng chúng tôi muốn tự tay chọn hơn."

Đường Hạc Minh nhớ tới vấn đề Chu Cẩn nói bị thẩm thấu: "Cậu có thể bảo đảm chọn lựa của cậu không phải là người của đối phương không?"

"Tôi đã tỉ mỉ nghiên cứu bối cảnh của Edmon, tránh né nhân tố mấu chốt trong đó, tỷ như đến từ tiểu hành tinh xa xôi, cha mẹ đều mất, năng lực xuất chúng này nọ, nên càng chắc chắn một chút." Chu Cẩn nói, "Huống chi, nếu như tôi chọn người là bạn học thì càng an toàn hơn."

Đường Hạc Minh nghe xong liếc nhìn Michelson, người sau gật đầu hiểu rõ với hắn, ông và Chu Cẩn đã có ứng cử viên tương đồng.

Nếu Michelson cũng đồng ý, Đường Hạc Minh lập tức quyết định không nhúng tay vào phương diện nhân lực.

"Đến từ tiểu hành tinh xa xôi, cha mẹ đều mất, năng lực xuất chúng..." Hắn lặp lại lời Chu Cẩn nói, "Người phù hợp với ba điểm này đảo qua đảo lại cũng không phải quá nhiều, nhưng nếu chỉ có hai điều, vậy..." vậy e rằng một phần sáu quan viên chính phủ và chiến sĩ liên bang đều phải bị nhét vào phạm vi điều tra.

Đường Hạc Minh nghĩ đến cảnh tượng kia liền cảm thấy đau đầu, hắn không ôm hi vọng thuận miệng hỏi một câu: "Các người có hoài nghi người nào không?"

Tên của một người bỗng nhiên tiến vào trong đầu Chu Cẩn, cậu xém chút nữa đã bật thốt lên, nhưng Chu Cẩn cuối cùng vẫn nuốt xuống. Cậu muốn nói là Vạn Nghiệp Vi, mặc dù không có chứng cứ, thế nhưng Vạn Nghiệp Vi mang đến cho cậu một cảm giác phảng phất như là tiểu hành tinh tên NGC2910 kia, bao phủ một tầng sương mù không thấy rõ. Theo bản năng, Chu Cẩn liền muốn đề phòng hắn.

Nhưng sau chuyện phòng thí nghiệm đó, rất khó để thuyết phục người khác rằng thời điểm như thế này cậu đem Vạn Nghiệp Vi đẩy ra nhưng lại hoàn toàn không mang theo tư tâm. Hơn nữa, e rằng có người còn có thể làm ầm ĩ lên, khiến toàn bộ kế hoạch điều tra của Đường Hạc Minh bị mắc cạn.

Chu Hạ hiểu rõ vỗ vỗ Chu Cẩn, cho cậu một ánh mắt bình tĩnh đừng nóng vội: "Từ từ điều tra đi, bắt đầu từ danh sách thành phần khả nghi trên tay ông. Ông không tin bọn họ không lộ ra một chút sơ hở nào."

Đường Hạc Minh gật gật đầu, khi nghĩ đến tương lai, hắn không tự chủ được liền muốn đi hút một điếu, theo bản năng sờ túi một cái, chung quy vẫn nhịn được: "Nhân lực tự các người lựa chọn, phiền phức Tống bộ trưởng điều phối. Phương diện vật liệu, ở chỗ này của tôi là ủng hộ không giới hạn."

"Về phần Nhị hoàng tử Aldrich, chờ sau khi hắn tỉnh lại tôi sẽ đi hỏi hắn một chút, muốn nói với cha hắn như thế nào."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau