Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết

Chương 125: Ôn nhu

Trước Sau
Phi hành khí đã sửa chữa xong, An Nhĩ Tư cùng Nhan Tử Dạ một lần nữa xuất phát trở về.

Lần này tuy tổn hại nặng nề, chết ba thú nhân cấp S, số còn lại bị thương nặng. Thế nhưng hơn mười thú nhân Phỉ Áo Nạp mang tới, trừ bỏ năm người đã chết, mười thú nhân còn lại toàn bộ bắt giữ. Mà Nhan Lộc cùng Nhan An Húc chỉ còn một hơi cũng bị áp giải lên phi hành khí.

Tuy tổn thất không ít nhưng cũng diệt được một mối họa lớn, Nhan Tử Dạ cảm thấy hết thảy thực đáng giá. Thế nhưng An Nhĩ Tư lại cảm thấy làm vậy thực sự quá nguy hiểm. Nếu khi ấy không phải Phỉ Áo Nạp cố kỵ thân phận bán thú nhân mà không tổn thương Nhan Tử Dạ thì hiện giờ cậu cũng không có khả năng an toàn đứng ở đây.

Đặc biệt là những lời Phỉ Áo Nạp nói trước lúc chết, nó làm An Nhĩ Tư cảm thấy sợ hãi.

Từ lúc lên phi hành khí, nhóm Tân Địch được đưa đi chữa thương, An Nhĩ Tư vẫn luôn ôm Nhan Tử Dạ không buông.

“Tiểu Dạ, về sau đừng làm như vậy, rất nguy hiểm, tôi thực hối hận. Đều là lỗi của tôi, nếu không phải tôi chấp nhất, không phải tôi sơ ý thì cũng không xảy ra chuyện như vậy.” Kỳ thực An Nhĩ Tư thực hối hận vì quay về Lam tinh lúc này. Nếu không phải vì sinh nhật gia gia, nếu đợi Nhan Tử Dạ sinh xong rồi mới quay về thì hẳn khi đó anh đã đột phá lên cấp SS trung cấp, Nhan Tử Dạ cũng sẽ không gặp nguy hiểm.

Tựa vào lồng ngực An Nhĩ Tư, lắng nghe nhịp tim mạnh mẽ của anh, trong lòng Nhan Tử Dạ trở nên yên ổn, nhớ lại chuyện phát sinh, Nhan Tử Dạ ngược lại không sợ hãi mà thực trấn định.

“Chuyện trở về mừng sinh nhật gia gia, tôi cũng đồng ý. Anh đừng tự trách. Kỳ thực lần này trở về, không ai ngờ Phỉ Áo Nạp lại đột nhiên tập kích. Gã đã biết bản đồ đang nằm trong tay tôi, nếu lần này không tới, sau này cũng sẽ tới thôi. Hôm nay anh cũng thấy sức chiến đấu của gã rồi. Nếu không phải trước đó tôi đã tổn thương gã, anh nhất định phải cùng gã trải qua một hồi ác chiến. Sức chiến đấu của gã đã vượt qua cấp SS trung gấp, rất có thể không bao lâu nữa sẽ đột phá lên SS cao cấp. Ở tinh cầu Á Bá Lan chờ tôi sinh xong rồi mới quay về, không ai có thể cam đoan Phỉ Áo Nạp có thể đột phá lên SS cao cấp hay không. Nếu thực là SS cao cấp thì không phải lại càng nguy hiểm hơn sao, gã có thể bắt lấy thân nhân bằng hữu chúng ta để uy hiếp, nếu thực là vậy, chúng ta lại càng bị động hơn.”

Nếu Phỉ Áo Nạp thực sự đột phá tới SS cao cấp, đến khi đó cho dù đế quốc Á Bá Lan phái nhiều thú nhân cấp S hộ tống hơn cũng vô dụng. Bởi vì bên Phỉ Áo Nạp tựa hồ cũng có không ít thú nhân cấp S.

An Nhĩ Tư nghe Nhan Tử Dạ nói vậy thì trầm mặc, anh chỉ vừa đột phá SS trung cấp, nếu thực sự đối đầu với Phỉ Áo Nạp đang ở thời kỳ đỉnh cao thì anh không hẳn có thể chiến thắng. Trước không nói tới sức chiến đấu cường đại của Phỉ Áo Nạp, bản thân An Nhĩ Tư vừa mới đột phá vẫn chưa thể nắm giữ sức mạnh SS trung cấp hoàn toàn.

“Có lẽ lần này chúng ta khá sơ ý, thế nhưng nó đã cho chúng ta một bài học. Trải qua lần này, sau này chúng ta sẽ càng chuẩn bị chu toàn hơn, cũng không còn tái phạm sai lầm tương tự. Thuyền tới đầu cầu tự nhiên thẳng, tất cả đã là chuyện quá khứ, chúng ta không cần nghĩ tới nữa, hiện giờ nên ngẩm xem sau khi về tới Lam tinh làm thế nào xử trí đám thú nhân cấp S kia.” Mười thú nhân cấp S, này chính là một nguồn lực hiến có. Đáng tiếc hiện giờ trên người Nhan Tử Dạ không còn linh lực, hơn nữa còn phải tu dưỡng nửa tháng nên không có cách nào giúp đỡ An Nhĩ Tư.

“Chuyện này Tiểu Dạ không cần lo lắng, tôi sẽ xử lý.” An Nhĩ Tư xoa tóc Nhan Tử Dạ, sau đó hỏi: “Tiểu Dạ, em tựa hồ rất để ý chuyện bản đồ.” Nghĩ tới bộ dáng sốt sắng của Nhan Tử Dạ sau khi Phỉ Áo Nạp chết, An Nhĩ Tư liền nhịn không được nhíu mi.

“Bởi vì anh a.” Nhan Tử Dạ ôm lấy mặt An Nhĩ Tư, nghiêm túc nói: “An Nhĩ Tư, anh muốn ở cùng một chỗ với tôi, chỉ bằng tu vi cấp SS là không đủ. Anh là thú nhân, anh không thể tu luyện công pháp tu yêu giả. Mà tôi cũng không phải bán thú nhân chân chính, tôi là tu yêu giả, chỉ cần không ngừng tu luyện thì sinh mệnh của tôi cũng trở nên vô hạn. Tôi không hi vọng sau khi mình khắc anh vào trong tim, mấy ngàn năm sau anh sẽ rời khỏi tôi chỉ vì tu vi không đủ. Như vậy tôi sẽ rất thống khổ, cho nên, anh phải mạnh hơn, hiện giờ đang có khả năng có thể giúp anh mạnh hơn ở ngay trước mắt, tuyệt đối không thể buông tha.”

An Nhĩ Tư bị lời nói của Nhan Tử Dạ chấn động. Cho tới nay, người vẫn luôn bất an nhất chính là anh, bởi vì thuộc tính đặc thù của Nhan Tử Dạ nên anh vẫn luôn lo sợ một ngày nào đó em ấy sẽ đột nhiên rời đi, trở về thế giới trước kia của mình. Thế nhưng hiện giờ Nhan Tử Dạ lại nói, em ấy sợ anh rời đi. Cũng chính vì thế mới muốn tìm kiếm phương pháp giúp anh trở nên mạnh hơn, để cả hai vĩnh viễn ở cùng một chỗ.

Tuy Nhan Tử Dạ không lộ ra biểu tình, thế nhưng An Nhĩ Tư nghe ra sự bất an đang ẩn giấu trong giọng nói cậu.

Hoàn toàn không thể khắc chế, đôi tay An Nhĩ Tư đang ôm Nhan Tử Dạ siết chặt, gắt gao ôm cậu trong lòng: “Thật xin lỗi, làm em bất an. Tôi đáp ứng em, tôi nhất định sẽ trở nên mạnh hơn. Càng lúc càng mạnh hơn nữa, về sau chúng ta sẽ có thời gian vô hạn, sinh mệnh vô hạn để ở bên nhau. Chúng ta sẽ nhìn thấy đám con cháu kết hôn sinh con, sẽ nhìn đời sau vẫn luôn hưng thịnh kéo dài.” Đây là cam đoan lớn nhất mà An Nhĩ Tư có thể làm.



“Ừm, tôi tin tưởng anh.” Trước giờ Nhan Tử Dạ sở dĩ vẫn luôn một mình chính là vì cậu sợ hãi những người bên cạnh sẽ rời đi. Sau khi trải qua trận chiến với Phỉ Áo Nạp, Nhan Tử Dạ phát hiện sức chiến đấu của mình lại đề cao. Nơi này linh khí sung túc, hơn nữa bởi vì không ngừng chiến đấu nên tốc độ tiến bộ của cậu rất nhanh. Cho nên Nhan Tử Dạ có dự cảm, sau khi đứa nhỏ chào đời không lâu thì tu vi của cậu lại tiến thêm một bước. Tu vi càng cao thì tâm lý sợ hãi An Nhĩ Tư rời đi lại càng rõ ràng hơn.

Sau khi biết bản đồ kia có bí mật có thể giúp thú nhân đột phá đến cấp SSS, Nhan Tử Dạ bắt đầu đánh chủ ý, chỉ cần An Nhĩ Tư đột phá tới cấp SSS thì về sau sinh mệnh chính là vô hạn, như vậy anh có thể vĩnh viễn bồi bên cạnh cậu. Trước kia Nhan Tử Dạ chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày mình để ý một người tới vậy, thế nhưng hiện giờ người này đã xuất hiện. Đó là cha của đứa nhỏ của cậu, sau này sẽ là gia gia của đám cháu chắt. Chỉ cần tinh tế này không hủy diệt, người này vẫn sẽ luôn đứng bên cạnh cậu.

Ôn nhu qua đi, cũng tới lúc nên xử lý sự tình.

“Người Nhan gia anh định làm thế nào?” Vốn An Nhĩ Tư định giải quyết Nhan Lộc cùng Nhan An Húc ở tinh cầu bỏ hoang kia, bất quá đã bị Nhan Tử Dạ ngăn cản. An Nhĩ Tư nghĩ, Nhan Tử Dạ không muốn giết hai người kia hẳn là có ý định khác.

“Bản đồ không có trên người Phỉ Áo Nạp, như vậy nó nhất định ở trên phi hành khí. Hiện giờ Nhan Tôn chạy thoát, lão nhất định sẽ tìm kiếm một nơi an toàn chữa thương, sau đó sẽ ẩn núp, chuẩn bị cướp đi hai phần bản đồ ở chỗ tôi. Thay vì để lão bị động tìm tới cửa, không bằng chúng ta chủ động xuất kích. Nhan Lộc cùng Nhan An Húc nhất định biết nơi lẩn trốn của Nhan Tôn.” Đúng vậy, Nhan Tử Dạ giữ lại hai người Nhan gia kia hoàn toàn không phải vì thiện lương hay không đành lòng, cậu chỉ muốn biết nơi Nhan Tôn sẽ tới mà thôi.

“Đợi đến khi chúng ta nắm được tin tức thì bọn họ không còn giá trị tồn tại nữa.” Ngay từ ban đầu, Nhan Tử Dạ đã không có ý định để bọn họ sống sót. Đã để họ sống thêm một đoạn thời gian, cung cấp tình báo xem như là thù lao. Phiền toái phải sớm giải quyết mới tốt.

“Ừm, liền làm theo lời em đi.” Đối với An Nhĩ Tư mà nói, chỉ cần là Nhan Tử Dạ muốn, anh sẽ vì cậu mà làm. Ánh mắt An Nhĩ Tư dừng lại trên bụng Nhan Tử Dạ, khi nãy chiến đấu kịch liệt như vậy, cũng không biết đám nhỏ thế nào, vì thế liền hỏi han, bất quá lực chú ý vẫn nằm trên người Nhan Tử Dạ.

Nhan Tử Dạ vừa tức lại vừa bất đắc dĩ, An Nhĩ Tư làm cha rốt cuộc là vì quá để ý tới cậu nên mới xem nhẹ đứa nhỏ, hay là anh căn bản không để tâm tới chúng?

“Chúng không có việc gì, gần nhất thực ngoan. Chẳng qua khoảng thời gian này có thể phải ủy khuất chúng một chút. Hiện giờ tôi không có cách nào tiếp tục hấp thu linh lực trong tinh hạch, chỉ có thể tự mình hấp thu linh khí trong trời đất rồi chuyển hoán thành linh lực, vừa tẩm bổ yêu đan vừa tẩm bổ cho đám nhỏ.” Nhan Tử Dạ biết đám nhỏ đang trong quá trình trưởng thành rất cần một lượng lớn linh lực, chính là cũng không có cách nào, chỉ có thể từ từ.

“Không có việc gì là tốt rồi. Gần nhất bọn nó hấp thu linh lực quá kịch liệt, giờ cũng nên khắc chế một chút, nhiều quá tôi sợ sẽ xuất hiện vấn đề.” Chỉ cần Nhan Tử Dạ cùng đám nhỏ không có việc gì thì An Nhĩ Tư an tâm. Chẳng qua đối với chuyện ba cục cưng hấp thu một lượng lớn linh lực vẫn làm An Nhĩ Tư có chút lo lắng.

Nhan Tử Dạ gật gật đầu: “Ừm, hiện giờ cũng chỉ có thể như vậy thôi.”

Tinh cầu Á Bá Lan.

“Cái gì? Các con bị tập kích? Là ai lớn gan như vậy, tụi con không sao chứ?” Bối Cơ vừa nhận được thông báo của An Nhĩ Tư thì lập tức sốt ruột hỏi han.

Tạp Mễ Nhĩ đứng bên cạnh nghe vậy thì lập tức nhảy nhỏm lên hệt như vừa ngồi trúng cây xương rồi, sau khi phản xạ bật dậy, ông liền đi tới trước thông tấn khí, nhìn An Nhĩ Tư trên màn hình ánh sáng hỏi: “Tiểu Dạ cùng đám nhỏ không có việc gì chứ?”

“Không có việc gì, đều thực an toàn. Chẳng qua những người mang theo bị thương không ít.” An Nhĩ Tư nói.



“Chỉ cần Tiểu Dạ cùng đám nhỏ không có việc gì là tốt rồi, thật sự làm tôi sợ chết mà.” Nghe vậy, Tạp Mễ Nhĩ lập tức thở phào một hơi.

Mà Bối Cơ thì suy nghĩ nhiều hơn, liền nhíu mày hỏi: “Phỉ Áo Nạp là thú nhân cấp SS trung cấp, hai con làm thế nào trốn thoát được?” Nếu Phỉ Áo Nạp đã lập kế hoạch tập kích nhóm An Nhĩ Tư thì không có khả năng không chuẩn bị. Chỉ bằng sức chiến đấu SS sơ cấp của An Nhĩ Tư, không có khả năng làm đối thủ của Phỉ Áo Nạp.

An Nhĩ Tư cười nhạt: “Con đột phá, ngay lúc mấu chốt đột phá lên SS trung cấp. Này phải cám ơn Tiểu Dạ, là em ấy giúp con kéo dài thời gian, cuối cùng con mới đủ năng lực giết chết Phỉ Áo Nạp. Hiện giờ Phỉ Áo Nạp đã chết, uy hiếp cũng biến mất, thế nên cha cùng mỗ ba không cần lo lắng nữa.”

“Đột phá lên SS trung cấp? Tốt, thật không ngờ con cư nhiên đột phá nhanh như vậy. Bất quá để Tiểu Dạ kéo dài thời gian như vậy quả thực quá nguy hiểm. An Nhĩ Tư, việc này suy xét thế nào cũng là con không đúng. Không được để có lần sau.” Bối Cơ nghiêm nghị trách cứ An Nhĩ Tư.

“Con cũng không cho phép có lần sau.” Một lần là đủ rồi, An Nhĩ Tư sao có khả năng để nó tái diễn một lần nữa.

Sau khi báo bình an xong, An Nhĩ Tư liền cúp máy.

Tuy biết An Nhĩ Tư cùng Nhan Tử Dạ không có việc gì nhưng Tạp Mễ Nhĩ vẫn sợ hãi nói: “Sớm biết vậy lúc đó chúng ta nên phái thêm một phi hành khí hộ tống. Nếu vậy thì cũng không xảy ra chuyện thế này.”

“Vô dụng thôi, nên tới thì sớm muộn gì cũng tới. Phỉ Áo Nạp sớm đã có chuẩn bị, một lần không được thì sẽ có lần tiếp theo. Như vậy cũng tốt, tuy mạo hiểm một phen nhưng rốt cuộc cũng diệt được mối họa lớn. Nhóm An Nhĩ Tư cũng có thể an tâm, sau khi Tiểu Dạ quay về Lam tinh cũng không cần thời thời khắc khắc lo lắng đề phòng.” Bối Cơ rất hiểu Phỉ Áo Nạp, vì đạt mục đích Phỉ Áo Nạp sẽ không từ thủ đoạn, cho nên cái nhìn của ông cũng triệt để hơn Tạp Mễ Nhĩ.

Lúc này, một binh sĩ đi tới nửa quỳ xuống đất, cung kính nói: “Bẩm báo quốc vương, quốc hậu, ngoài cửa cung có hai giống cái cầu kiến.”

“Hai giống cái? Là ai?” Bối Cơ hỏi.

Thú nhân nọ đáp: “Là hai giống cái của gia tộc Ba Đức.”

Vừa nghe là giống cái của gia tộc Ba Đức, Bối Cơ liền im lặng, Tạp Mễ Nhĩ thì lộ ra biểu tình mất kiên nhẫn, nói với binh sĩ nọ: “Không gặp, đuổi bọn họ đi đi. Thấy bọn họ, tôi liền tức giận.” Nghĩ tới lễ đính hôn bị phá hỏng của An Nhĩ Tư cùng Nhan Tử Dạ, Tạp Mễ Nhĩ lại ôm một bụng tức.

“Được rồi, đừng vì đám người đó mà tức giận.” Bối Cơ vỗ vỗ lưng Tạp Mễ Nhĩ, quay đầu lại nói với binh sĩ đang quỳ dưới đất: “Cứ ấn theo lời quốc hậu mà làm.”

“Vâng.” Binh sĩ nọ nhận lệnh, lập tức lui xuống.



Hoàn Chương 125.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau