Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết
Chương 133: Kết quả
Tắm rửa xong, Nhan Tử Dạ đang cầm thịt viên Áo Đức Kỳ mang tới uy tiểu thứ cầu, nhìn tiểu thứ cầu dùng hai móng vuốt bé xíu ôm viên thịt, từng ngụm từng ngụm ngấu nghiến, cái miệng nhỏ nhắn không ngừng chóp chép chóp chép, quả thực đáng yêu cực kỳ. Khó trách Áo Đức Kỳ lại thích uy tiểu thứ cầu ăn như vậy.
Ngoài cửa sổ đại tuyết bay tán loạn, trong phòng lại là một mảnh ấm áp. Mở cửa, An Nhĩ Tư ở bên ngoài dùng dị năng xua đi hơi lạnh trên người rồi mới tiến vào.
Thấy An Nhĩ Tư tiến vào, Nhan Tử Dạ đưa viên thịt viên cuối cùng cho tiểu thứ cầu, sau đó hỏi: “Thế nào?”
An Nhĩ Tư cởi áo khoác vắt lên giá rồi đi tới bên cạnh Nhan Tử Dạ, nhẹ nhàng ôm lấy eo cậu, cằm gối lên vai: “Cả hai đều khai, hai phần bản đồ Phỉ Áo Nạp lấy được có ghi rõ tọa độ tinh cầu chuẩn xác, sau khi Nhan Tôn dưỡng thương lành nhất định sẽ tới đó tìm kiếm. Chỉ có tọa độ tinh cầu nhưng không có tọa độ vị trí, lão không thể tìm ra nhanh như vậy. Đến khi đó, chờ con chào đời rồi chúng ta đi cũng không muộn.”
Nhan Tử Dạ gật gật đầu, cảm thấy An Nhĩ Tư nói có lý, một tinh cầu cũng không nhỏ, muốn từ nó chuẩn xác tìm ra vị trí bảo tàng có thể làm thú nhân tiến vào cấp SSS trong truyền thuyết kia cũng không dễ. Mà trùng hợp, tọa độ chuẩn xác lại đang nằm trong tay Nhan Tử Dạ, thế nên cậu cùng An Nhĩ Tư mới bình tĩnh đến vậy.
“Kia bọn họ nên xử lý thế nào.” Kỳ thực Nhan Tử Dạ đã sớm có đáp án, chẳng qua chỉ hỏi thêm một chút, tựa hồ chỉ có làm vậy mới có thể làm mình an tâm.
“Để bọn họ sống lâu như vậy rồi, đã đến lúc nên thu hồi lợi tức. Yên tâm, tôi sẽ tìm một khu mộ địa không tồi cho bọn họ.” Đối với hai kẻ Nhan gia kia, nếu không phải Nhan Tử Dạ đặc biệt yêu cầu, An Nhĩ Tư đã trực tiếp ném ra bãi tha ma.
“Ừm, vậy thì tốt rồi, tuy tôi cùng bọn họ không phải thân nhân chân chính, thế nhưng dù sao họ cũng có huyết thống với chủ nhân thân thể này, nếu thi cốt vứt loạn tôi sợ sẽ ảnh hưởng tới phong thủy nhà chúng ta.” Đúng vậy, tu yêu giả rất tin tưởng phong thủy, thế nên Nhan Tử Dạ mới cố ý bảo An Nhĩ Tư chuẩn bị thêm một chỗ, chỗ đó là đặc biệt chuẩn bị cho Nhan Tôn.
“Hai tên trưởng lão Nhan kia thế nào?” Nhan Tử Dạ ôm tiểu thứ cầu trong tay, vừa vuốt ve phần gai mềm trên người nó vừa hỏi.
“Tiểu Dạ, việc này em không cần bận tâm, tôi đã giao cho gia gia xử lý rồi. Việc này, gia gia giỏi nhất.” An Nhĩ Tư đặt tay lên bụng Nhan Tử Dạ, không cảm nhận được chấn động, liền nhịn không được hỏi: “Tối nay chúng có nghịch ngợm không?”
“Hoàn hảo, không có. Chỉ là cảm thấy tựa hồ chúng ta ở cùng một chỗ thực không dễ dàng, cả hai lần đính hôn đều có kẻ tới quấy rối, hi vọng hôn lễ có thể thuận lợi tiến hành.” Nhan Tử Dạ đặt tiểu thứ cầu bị mình vuốt ve tới sắp lăn ra ngủ vào cái ổ nhỏ của nó, sau đó ngáp một cái, khóe mắt cũng tràn ra nước mắt sinh lý.
“Sẽ không, hôn lễ của chúng ta nhất định sẽ suông sẻ.” An Nhĩ Tư nhẹ nhàng lau đi nước mắt bên khóe mắt Nhan Tử Dạ, sau đó ôm lấy cậu nói: “Khuya rồi, em cũng mệt, đêm nay đừng tu luyện nữa?”
Nhan Tử Dạ hơi híp mắt tựa vào người An Nhĩ Tư: “Không được, nếu đêm nay không tu luyện, ngay mai sẽ không đủ linh lực cung cấp cho ba cục cưng.” Vì thế cho dù mệt mỏi thế nào, Nhan Tử Dạ vẫn kiên trì.
Nghe Nhan Tử Dạ nói vậy, ánh mắt An Nhĩ Tư liếc nhìn về phía bụng Nhan Tử Dạ, có chút bất mãn mím môi, ba tên nhóc này hiện giờ còn nằm trong bụng mà đã phiền toái như vậy, sau này chào đời nhất định phải hảo hảo giáo dục một phen.
Chuyện xảy ra trong bữa tiệc đính hôn rất nhanh đã truyền khắp đế quốc, kể cả câu nói không chết không thôi của gia chủ Cái Nhĩ. Kết quả ngày hôm sau việc kinh doanh của Nhan gia gặp đả kích trầm trọng. Sau khi gia tộc Cái Nhĩ ra tay, hai gia tộc khác cũng gia nhập. Ba đại gia tộc tựa hồ thực ăn ý liên thủ đối phó Nhan gia.
Nhan gia vốn đã không đoàn kết, mất đi gia chủ hiện giờ lại không có đại trưởng lão tọa trấn, lập tức chia rẽ. Rất nhiều người ở các chi phụ bắt đầu xôn xao.
Những vị trưởng lão khác bởi vì gia tộc mà chỉ có thể bôn ba tìm kiếm sự giúp đỡ từ các gia tộc từng hợp tác ngày xưa. Thế nhưng những gia tộc trước kia luôn vui vẻ hòa nhã hiện giờ lại đóng cửa từ chối tiếp khách, hoàn toàn không chịu gặp người Nhan gia. Mà những gia tộc khác cũng thực ăn ý phối hợp. Không tới ba ngày, tài sản của Nhan gia đã suy giảm một phần ba, vài vị trưởng lão còn lại của Nhan gia cũng sầu tới bạc đầu.
“Anh ba, hiện giờ nên làm sao? Tất cả các gia tộc khác đều không chịu giúp đỡ, thậm chí ngay cả chúng ta tự mình tới cửa cũng tránh đi không gặp.” Lục trưởng lão ngồi phía dưới hỏi tam trưởng lão.
Hiện giờ ở Nhan gia, trừ bỏ đại trưởng lão, nhị trưởng lão cùng tam trưởng lão, ba vị trưởng lão còn lại đều là mới tuyển lên, hoàn toàn không có tiếng nói. Thế nhưng hiện giờ đại trưởng lão cùng nhị trưởng lão đã bị bắt, chỉ còn lại tam trưởng lão, thế nên tất cả mọi người đều xem tam trưởng lão là cột trụ tinh thần.
Đó giờ vẫn luôn là đại trưởng lão chưởng quản mọi chuyện, tam trưởng lão chẳng qua chỉ hỗ trợ mà thôi, thế nên khi gặp phải tình huống này ông cũng có chút hoảng loạn. Bất quá ông biết, hiện giờ toàn bộ Nhan gia đang chờ mình ra quyết định, tuyệt đối phải bình tĩnh.
“Còn những gia tộc nhỏ thì sao, đại gia tộc tuy không tồi nhưng nếu bọn họ không chịu hỗ trợ thì cứ tìm nhóm tiểu gia tộc, không phải chúng ta từng hợp tác với rất nhiều gia tộc nhỏ à? Trước kia đám người này vẫn luôn muốn dựa vào chúng ta, kia chúng ta cho bọn họ một cơ hội đi. Chỉ cần vượt qua cửa ải khó khăn này, chúng ta hứa nhất định sẽ giúp gia tộc bọn họ tiến thêm một bước, trở thành gia tộc trung đẳng của đế quốc.” Tam trưởng lão quẳng mồi nhử, hứa hẹn. Hiện giờ đã tới thời điểm khẩn cấp, ông cũng không quản được nhiều như vậy.
Nhắc tới đám gia tộc nhỏ trước kia vẫn luôn muốn dựa vào Nhan gia bọn họ, ngũ trưởng lão nghiến răng nghiến lợi: “Bọn chúng? Đã sớm cắt đứt lui tới với chúng ta rồi, thấy có lợi liền dính tới, giờ Nhan gia chúng ta gặp nạn thì chạy còn nhanh hơn thỏ.”
“Chết tiệt, chúng cư nhiên dám làm như vậy, đợi Nhan gia vượt qua cửa ải khó khăn này, xem tôi làm thế nào thu thập chúng.” Tam trưởng lão cũng nghiến răng nghiến lợi, nhớ tới đầu sỏ làm gia tộc suy tàn tới tình trạng này, ông phẫn nộ không thôi. Nhan gia sở dĩ bị như vậy, hết thảy đều do nhị trưởng lão không có đầu óc kia ban tặng. Nếu không phải ông ta, Nhan gia hiện giờ cũng không biến thành thế này.
Trước kia tam trưởng lão cũng từng thử tới gia tộc Cái Nhĩ đòi người, thế nhưng người ta căn bản không chịu thả. Nhị trưởng lão bị nước vào óc kia cư nhiên muốn giết Nhan Tử Dạ thân là bán thú nhân đang mang thai, quả thực không biết chọc bao nhiêu người phẫn nộ. Khi nhận được tin, tam tưởng lão lập tức có ý tưởng giống như đại trưởng lão, chỉ hận không thể một chưởng đánh chết nhị trưởng lão.
Thế nhưng hiện giờ nói những điều này cũng không có ý nghĩa, gia tộc Cái Nhĩ không chịu thả người, bọn họ cũng không có cách nào xông vào, làm vậy lại càng nháo lớn hơn nữa.
“Đám gia tộc nhỏ kia cũng thôi đi, hiện giờ ngay cả đám người bên chi phụ cũng đang giở trò, Nhan gia chúng ta bây giờ chính là nội ưu ngoại loạn. Anh ba, nếu thật sự không nghĩ được biện pháp nào thì Nhan gia chúng ta thật sự xong rồi.” Bộ dáng ngũ trưởng lão thực sốt ruột. Nếu Nhan gia tiêu thì vị trí trưởng lão của ông cũng tiêu, này không phải kết quả ông muốn. Vì vị trí này ông đã phải trả giá nhiều như vậy, tuyệt đối không thể kết thúc thế này. Vì thế phải nghĩ biện pháp, nhất định phải nghĩ biện pháp.
Không cần ngũ trưởng lão nhắc nhở, tam trưởng lão cũng hiểu được, chính vì hiểu nên sắc mặt ông mới càng lúc càng khó coi. Nhất thời mọi người đều trầm mặc.
Lúc này, tứ trưởng lão vẫn im lặng đột nhiên mở miệng: “Anh ba, nếu tìm các gia tộc đều vô dụng thì chúng ta tìm vương thất đi, chúng ta vẫn luôn có hợp tác với vương thất, hẳn bọn họ sẽ không thờ ơ mặc kệ. Hàng năm bọn họ nhận được nhiều chỗ tốt từ chúng ta như vậy, giờ cũng nên hồi báo rồi a.”
“Này….” Tam trưởng lão do dự: “Chủ ý này không tồi, thế nhưng đám người bên vương thất rất tham lam, một khi chúng ta tới nhờ vả, bọn họ nhất định sẽ đưa ra những yêu cầu quá đáng. Nếu vượt khỏi phạm vi thừa nhận của chúng ta, đến khi đó, làm thế nào ăn nói với anh cả.” Đi theo bên người đại trưởng lão bấy lâu, tam trưởng lão sớm đã biết rõ bộ mặt của đám người vương thất. Nếu không nhận được đủ lợi ích, họ sẽ không ra tay.
“Anh ba, đã đến mức này rồi sao phải do dự nữa. Anh cả bị nhốt, nếu chúng ta không nghĩ cách cứu ra, gia tộc Cái Nhĩ căn bản sẽ không thả người. Mà Nhan gia chúng ta sẽ càng mất nhiều hơn nữa.” Lục trưởng lão sốt ruột khuyên.
Ngũ trưởng lão cũng phụ họa theo: “Đúng vậy, lão lục nói có lý, anh ba, hiện giờ chúng ta chỉ còn con đường này thôi.”
Tứ trưởng lão cũng khuyên: “Anh ba, đừng do dự nữa, chúng ta đã không còn thời gian, ba gia tộc kia hiện giờ chỉ hận không lập tức thôn tính chúng ta. Nếu không quyết định thì hết thảy đều xong rồi.”
Đối mặt với sự khuyên nhủ của ba vị trưởng lão, tam trưởng lão đã hoàn toàn dao động, cuối cùng sau khi cân nhắc lợi và hại thì khẽ cắn môi, quyết tâm nói: “Được, quyết định như vậy, tôi lập tức tiến cung cùng quốc vương bệ hạ thương nghị một chút.”
Tam trưởng lão chính là phái hành động, sau khi quyết định thì lập tức tiến hành.
Lần này gia tộc Cái Nhĩ đi đầu mạnh mẽ đối phó Nhan gia, phía sau còn có hai đại gia tộc, các gia tộc lớn nhỏ khác của đế quốc Ni Lạp Nhĩ bởi vì không muốn chọc giận ba gia tộc kia, lại càng không muốn đắc tội đế quốc Á Bá Lan nên tất cả đều khoanh tay đứng nhìn.
Mắt thấy Nhan gia sắp bị chèn ép tới sụp đổ, vương thất đế quốc Ni Lạp Nhĩ đột nhiên ra tay. Tuy ba đại gia tộc liên thủ có thế lực rất cường đại nhưng dù sao vẫn là địa bàn của đế quốc Ni Lạp Nhĩ, có một số việc không thể làm quá quyết tuyệt. Chiếm được thứ mình muốn cộng thêm lời hứa hẹn của vương thất, vì cấp mặt mũi cho vương thất đế quốc Ni Lạp Nhĩ, gia tộc Cái Nhĩ đã thu tay. Hai gia tộc khác vốn đã đạt thành hiệp nghị với gia tộc Cái Nhĩ, cũng cùng lúc thu tay.
Lần này, Nhan gia có thể nói là tổn thất thảm trọng, Nhan gia vốn dựa vào kinh tế mới có thể lọt vào vị trí tứ đại gia tộc, hiện giờ tài sản suy giảm một phần ba, hơn nữa còn bị gia tộc Cái Nhĩ cản trở cùng tấn công trong mọi phương diện. Nhan gia rớt xuống khỏi vị trí tứ đại gia tộc, mà hiện giờ đế quốc Ni Lạp Nhĩ chỉ còn tam đại gia tộc.
Mà Nhan gia cùng vương thất bí mật đạt thành hiệp nghị, trở thành gia tộc phụ thuộc vào vương thất.
…
Hoàn Chương 133.
Ngoài cửa sổ đại tuyết bay tán loạn, trong phòng lại là một mảnh ấm áp. Mở cửa, An Nhĩ Tư ở bên ngoài dùng dị năng xua đi hơi lạnh trên người rồi mới tiến vào.
Thấy An Nhĩ Tư tiến vào, Nhan Tử Dạ đưa viên thịt viên cuối cùng cho tiểu thứ cầu, sau đó hỏi: “Thế nào?”
An Nhĩ Tư cởi áo khoác vắt lên giá rồi đi tới bên cạnh Nhan Tử Dạ, nhẹ nhàng ôm lấy eo cậu, cằm gối lên vai: “Cả hai đều khai, hai phần bản đồ Phỉ Áo Nạp lấy được có ghi rõ tọa độ tinh cầu chuẩn xác, sau khi Nhan Tôn dưỡng thương lành nhất định sẽ tới đó tìm kiếm. Chỉ có tọa độ tinh cầu nhưng không có tọa độ vị trí, lão không thể tìm ra nhanh như vậy. Đến khi đó, chờ con chào đời rồi chúng ta đi cũng không muộn.”
Nhan Tử Dạ gật gật đầu, cảm thấy An Nhĩ Tư nói có lý, một tinh cầu cũng không nhỏ, muốn từ nó chuẩn xác tìm ra vị trí bảo tàng có thể làm thú nhân tiến vào cấp SSS trong truyền thuyết kia cũng không dễ. Mà trùng hợp, tọa độ chuẩn xác lại đang nằm trong tay Nhan Tử Dạ, thế nên cậu cùng An Nhĩ Tư mới bình tĩnh đến vậy.
“Kia bọn họ nên xử lý thế nào.” Kỳ thực Nhan Tử Dạ đã sớm có đáp án, chẳng qua chỉ hỏi thêm một chút, tựa hồ chỉ có làm vậy mới có thể làm mình an tâm.
“Để bọn họ sống lâu như vậy rồi, đã đến lúc nên thu hồi lợi tức. Yên tâm, tôi sẽ tìm một khu mộ địa không tồi cho bọn họ.” Đối với hai kẻ Nhan gia kia, nếu không phải Nhan Tử Dạ đặc biệt yêu cầu, An Nhĩ Tư đã trực tiếp ném ra bãi tha ma.
“Ừm, vậy thì tốt rồi, tuy tôi cùng bọn họ không phải thân nhân chân chính, thế nhưng dù sao họ cũng có huyết thống với chủ nhân thân thể này, nếu thi cốt vứt loạn tôi sợ sẽ ảnh hưởng tới phong thủy nhà chúng ta.” Đúng vậy, tu yêu giả rất tin tưởng phong thủy, thế nên Nhan Tử Dạ mới cố ý bảo An Nhĩ Tư chuẩn bị thêm một chỗ, chỗ đó là đặc biệt chuẩn bị cho Nhan Tôn.
“Hai tên trưởng lão Nhan kia thế nào?” Nhan Tử Dạ ôm tiểu thứ cầu trong tay, vừa vuốt ve phần gai mềm trên người nó vừa hỏi.
“Tiểu Dạ, việc này em không cần bận tâm, tôi đã giao cho gia gia xử lý rồi. Việc này, gia gia giỏi nhất.” An Nhĩ Tư đặt tay lên bụng Nhan Tử Dạ, không cảm nhận được chấn động, liền nhịn không được hỏi: “Tối nay chúng có nghịch ngợm không?”
“Hoàn hảo, không có. Chỉ là cảm thấy tựa hồ chúng ta ở cùng một chỗ thực không dễ dàng, cả hai lần đính hôn đều có kẻ tới quấy rối, hi vọng hôn lễ có thể thuận lợi tiến hành.” Nhan Tử Dạ đặt tiểu thứ cầu bị mình vuốt ve tới sắp lăn ra ngủ vào cái ổ nhỏ của nó, sau đó ngáp một cái, khóe mắt cũng tràn ra nước mắt sinh lý.
“Sẽ không, hôn lễ của chúng ta nhất định sẽ suông sẻ.” An Nhĩ Tư nhẹ nhàng lau đi nước mắt bên khóe mắt Nhan Tử Dạ, sau đó ôm lấy cậu nói: “Khuya rồi, em cũng mệt, đêm nay đừng tu luyện nữa?”
Nhan Tử Dạ hơi híp mắt tựa vào người An Nhĩ Tư: “Không được, nếu đêm nay không tu luyện, ngay mai sẽ không đủ linh lực cung cấp cho ba cục cưng.” Vì thế cho dù mệt mỏi thế nào, Nhan Tử Dạ vẫn kiên trì.
Nghe Nhan Tử Dạ nói vậy, ánh mắt An Nhĩ Tư liếc nhìn về phía bụng Nhan Tử Dạ, có chút bất mãn mím môi, ba tên nhóc này hiện giờ còn nằm trong bụng mà đã phiền toái như vậy, sau này chào đời nhất định phải hảo hảo giáo dục một phen.
Chuyện xảy ra trong bữa tiệc đính hôn rất nhanh đã truyền khắp đế quốc, kể cả câu nói không chết không thôi của gia chủ Cái Nhĩ. Kết quả ngày hôm sau việc kinh doanh của Nhan gia gặp đả kích trầm trọng. Sau khi gia tộc Cái Nhĩ ra tay, hai gia tộc khác cũng gia nhập. Ba đại gia tộc tựa hồ thực ăn ý liên thủ đối phó Nhan gia.
Nhan gia vốn đã không đoàn kết, mất đi gia chủ hiện giờ lại không có đại trưởng lão tọa trấn, lập tức chia rẽ. Rất nhiều người ở các chi phụ bắt đầu xôn xao.
Những vị trưởng lão khác bởi vì gia tộc mà chỉ có thể bôn ba tìm kiếm sự giúp đỡ từ các gia tộc từng hợp tác ngày xưa. Thế nhưng những gia tộc trước kia luôn vui vẻ hòa nhã hiện giờ lại đóng cửa từ chối tiếp khách, hoàn toàn không chịu gặp người Nhan gia. Mà những gia tộc khác cũng thực ăn ý phối hợp. Không tới ba ngày, tài sản của Nhan gia đã suy giảm một phần ba, vài vị trưởng lão còn lại của Nhan gia cũng sầu tới bạc đầu.
“Anh ba, hiện giờ nên làm sao? Tất cả các gia tộc khác đều không chịu giúp đỡ, thậm chí ngay cả chúng ta tự mình tới cửa cũng tránh đi không gặp.” Lục trưởng lão ngồi phía dưới hỏi tam trưởng lão.
Hiện giờ ở Nhan gia, trừ bỏ đại trưởng lão, nhị trưởng lão cùng tam trưởng lão, ba vị trưởng lão còn lại đều là mới tuyển lên, hoàn toàn không có tiếng nói. Thế nhưng hiện giờ đại trưởng lão cùng nhị trưởng lão đã bị bắt, chỉ còn lại tam trưởng lão, thế nên tất cả mọi người đều xem tam trưởng lão là cột trụ tinh thần.
Đó giờ vẫn luôn là đại trưởng lão chưởng quản mọi chuyện, tam trưởng lão chẳng qua chỉ hỗ trợ mà thôi, thế nên khi gặp phải tình huống này ông cũng có chút hoảng loạn. Bất quá ông biết, hiện giờ toàn bộ Nhan gia đang chờ mình ra quyết định, tuyệt đối phải bình tĩnh.
“Còn những gia tộc nhỏ thì sao, đại gia tộc tuy không tồi nhưng nếu bọn họ không chịu hỗ trợ thì cứ tìm nhóm tiểu gia tộc, không phải chúng ta từng hợp tác với rất nhiều gia tộc nhỏ à? Trước kia đám người này vẫn luôn muốn dựa vào chúng ta, kia chúng ta cho bọn họ một cơ hội đi. Chỉ cần vượt qua cửa ải khó khăn này, chúng ta hứa nhất định sẽ giúp gia tộc bọn họ tiến thêm một bước, trở thành gia tộc trung đẳng của đế quốc.” Tam trưởng lão quẳng mồi nhử, hứa hẹn. Hiện giờ đã tới thời điểm khẩn cấp, ông cũng không quản được nhiều như vậy.
Nhắc tới đám gia tộc nhỏ trước kia vẫn luôn muốn dựa vào Nhan gia bọn họ, ngũ trưởng lão nghiến răng nghiến lợi: “Bọn chúng? Đã sớm cắt đứt lui tới với chúng ta rồi, thấy có lợi liền dính tới, giờ Nhan gia chúng ta gặp nạn thì chạy còn nhanh hơn thỏ.”
“Chết tiệt, chúng cư nhiên dám làm như vậy, đợi Nhan gia vượt qua cửa ải khó khăn này, xem tôi làm thế nào thu thập chúng.” Tam trưởng lão cũng nghiến răng nghiến lợi, nhớ tới đầu sỏ làm gia tộc suy tàn tới tình trạng này, ông phẫn nộ không thôi. Nhan gia sở dĩ bị như vậy, hết thảy đều do nhị trưởng lão không có đầu óc kia ban tặng. Nếu không phải ông ta, Nhan gia hiện giờ cũng không biến thành thế này.
Trước kia tam trưởng lão cũng từng thử tới gia tộc Cái Nhĩ đòi người, thế nhưng người ta căn bản không chịu thả. Nhị trưởng lão bị nước vào óc kia cư nhiên muốn giết Nhan Tử Dạ thân là bán thú nhân đang mang thai, quả thực không biết chọc bao nhiêu người phẫn nộ. Khi nhận được tin, tam tưởng lão lập tức có ý tưởng giống như đại trưởng lão, chỉ hận không thể một chưởng đánh chết nhị trưởng lão.
Thế nhưng hiện giờ nói những điều này cũng không có ý nghĩa, gia tộc Cái Nhĩ không chịu thả người, bọn họ cũng không có cách nào xông vào, làm vậy lại càng nháo lớn hơn nữa.
“Đám gia tộc nhỏ kia cũng thôi đi, hiện giờ ngay cả đám người bên chi phụ cũng đang giở trò, Nhan gia chúng ta bây giờ chính là nội ưu ngoại loạn. Anh ba, nếu thật sự không nghĩ được biện pháp nào thì Nhan gia chúng ta thật sự xong rồi.” Bộ dáng ngũ trưởng lão thực sốt ruột. Nếu Nhan gia tiêu thì vị trí trưởng lão của ông cũng tiêu, này không phải kết quả ông muốn. Vì vị trí này ông đã phải trả giá nhiều như vậy, tuyệt đối không thể kết thúc thế này. Vì thế phải nghĩ biện pháp, nhất định phải nghĩ biện pháp.
Không cần ngũ trưởng lão nhắc nhở, tam trưởng lão cũng hiểu được, chính vì hiểu nên sắc mặt ông mới càng lúc càng khó coi. Nhất thời mọi người đều trầm mặc.
Lúc này, tứ trưởng lão vẫn im lặng đột nhiên mở miệng: “Anh ba, nếu tìm các gia tộc đều vô dụng thì chúng ta tìm vương thất đi, chúng ta vẫn luôn có hợp tác với vương thất, hẳn bọn họ sẽ không thờ ơ mặc kệ. Hàng năm bọn họ nhận được nhiều chỗ tốt từ chúng ta như vậy, giờ cũng nên hồi báo rồi a.”
“Này….” Tam trưởng lão do dự: “Chủ ý này không tồi, thế nhưng đám người bên vương thất rất tham lam, một khi chúng ta tới nhờ vả, bọn họ nhất định sẽ đưa ra những yêu cầu quá đáng. Nếu vượt khỏi phạm vi thừa nhận của chúng ta, đến khi đó, làm thế nào ăn nói với anh cả.” Đi theo bên người đại trưởng lão bấy lâu, tam trưởng lão sớm đã biết rõ bộ mặt của đám người vương thất. Nếu không nhận được đủ lợi ích, họ sẽ không ra tay.
“Anh ba, đã đến mức này rồi sao phải do dự nữa. Anh cả bị nhốt, nếu chúng ta không nghĩ cách cứu ra, gia tộc Cái Nhĩ căn bản sẽ không thả người. Mà Nhan gia chúng ta sẽ càng mất nhiều hơn nữa.” Lục trưởng lão sốt ruột khuyên.
Ngũ trưởng lão cũng phụ họa theo: “Đúng vậy, lão lục nói có lý, anh ba, hiện giờ chúng ta chỉ còn con đường này thôi.”
Tứ trưởng lão cũng khuyên: “Anh ba, đừng do dự nữa, chúng ta đã không còn thời gian, ba gia tộc kia hiện giờ chỉ hận không lập tức thôn tính chúng ta. Nếu không quyết định thì hết thảy đều xong rồi.”
Đối mặt với sự khuyên nhủ của ba vị trưởng lão, tam trưởng lão đã hoàn toàn dao động, cuối cùng sau khi cân nhắc lợi và hại thì khẽ cắn môi, quyết tâm nói: “Được, quyết định như vậy, tôi lập tức tiến cung cùng quốc vương bệ hạ thương nghị một chút.”
Tam trưởng lão chính là phái hành động, sau khi quyết định thì lập tức tiến hành.
Lần này gia tộc Cái Nhĩ đi đầu mạnh mẽ đối phó Nhan gia, phía sau còn có hai đại gia tộc, các gia tộc lớn nhỏ khác của đế quốc Ni Lạp Nhĩ bởi vì không muốn chọc giận ba gia tộc kia, lại càng không muốn đắc tội đế quốc Á Bá Lan nên tất cả đều khoanh tay đứng nhìn.
Mắt thấy Nhan gia sắp bị chèn ép tới sụp đổ, vương thất đế quốc Ni Lạp Nhĩ đột nhiên ra tay. Tuy ba đại gia tộc liên thủ có thế lực rất cường đại nhưng dù sao vẫn là địa bàn của đế quốc Ni Lạp Nhĩ, có một số việc không thể làm quá quyết tuyệt. Chiếm được thứ mình muốn cộng thêm lời hứa hẹn của vương thất, vì cấp mặt mũi cho vương thất đế quốc Ni Lạp Nhĩ, gia tộc Cái Nhĩ đã thu tay. Hai gia tộc khác vốn đã đạt thành hiệp nghị với gia tộc Cái Nhĩ, cũng cùng lúc thu tay.
Lần này, Nhan gia có thể nói là tổn thất thảm trọng, Nhan gia vốn dựa vào kinh tế mới có thể lọt vào vị trí tứ đại gia tộc, hiện giờ tài sản suy giảm một phần ba, hơn nữa còn bị gia tộc Cái Nhĩ cản trở cùng tấn công trong mọi phương diện. Nhan gia rớt xuống khỏi vị trí tứ đại gia tộc, mà hiện giờ đế quốc Ni Lạp Nhĩ chỉ còn tam đại gia tộc.
Mà Nhan gia cùng vương thất bí mật đạt thành hiệp nghị, trở thành gia tộc phụ thuộc vào vương thất.
…
Hoàn Chương 133.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất