Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết

Chương 186: Phiên ngoại – Tiểu lục

Trước Sau
Năm anh trai đã kết hôn, cuối cùng áp lực liền dồn lên người tiểu lục, Nhan Nhĩ Bân.

Thân là đứa nhỏ nhỏ tuổi nhất của các gia tộc, từ nhỏ tiểu lục đã nghịch ngợm phá phách, lớn lên có thu liễm một chút nhưng thói quen thích đùa dai vẫn không sửa, chẳng qua là bị tiểu lục che dấu khá sâu mà thôi. Nói ra thì thú nhân là giống loài cực kỳ chuyên tình, tựa như đại đản cùng nhị đản vậy, từ đầu đến cuối, từ yêu đến kết hôn chỉ có duy nhất một người. Cho dù là tam đản, tiểu tứ hay tiểu ngũ cũng vậy, bầu đạn của chúng đồng dạng cũng là người đầu tiên.

Mà cha cũng mỗ ba của chúng thì càng khỏi phải nói, cha chúng có nói, cha chờ đợi ba mươi năm chính là đợi mỗ ba của chúng. Mỗi ngày cha đều dính lấy mỗ ba, tú ân tú ái, quẳng ra một đống cẩu lương để tuyên bố quyền chiếm hữu của mình. Quả thực làm chúng nhìn tới phát chán.

Theo lý mà nói, sinh ra trong một gia đình chuyên tình như vậy, tiểu lục hẳn cũng phải giống như cha, mỗ ba, hoặc năm anh trai của mình, phải chuyên tình trong chuyện tình cảm mới đúng. Thế nhưng đáng tiếc, có đôi khi trong một đám người bình thường sẽ xuất hiện một kẻ khác biệt.

Toàn bộ tinh tế đều biết, lục tiểu vương tử của đế quốc Á Bá Lan là một thú nhân biến dị, tuy là thú nhân biến dị nhưng sức chiến đấu của tiểu lục lại rất cao, cũng thực thông minh, vì thế không có ai dám khinh thường tiểu lục.

Nói ra thì tiểu lục nổi danh nhất không phải thân phận thú nhân biến dị hay tiểu vương tử, mà là tình sử, cứ khoảng nửa năm tiểu lục sẽ đổi một giống cái. Này là chuyện cả tinh tế đều biết.

Gia tộc Cái Nhĩ.

Nhìn tin tức trên màn hình thông tấn khí, Nhan Tử Dạ nhíu chặt mày. Trên màn hình là trang web tin tức, tiêu đề nổi bật nhất chính là tên cùng tình sử của tiểu lục, thậm chí còn dùng màu đỏ nổi tóe lửa, còn không tới một tiếng mà bình luận ở bên dưới đã hơn một vạn.

‘Ông trời ạ, lục vương tử lại đổi giống cái à? Tốc độ còn nhanh hơn tôi thay quần áo.’

‘Này tính là cái gì, giống cái này tính ra cũng lâu rồi ấy, đã sắp được tám tháng, tôi cứ ngỡ đâu lục vương tử tìm được người yêu đích thực rồi, thật không ngờ cuối cùng cũng chia tay.’

‘Này là người thứ mười một rồi đi? Rốt cuộc tới khi nào mới dừng đây a, nếu cứ tiếp tục như vậy thì toàn bộ giống cái chưa kết hôn của tinh tế sẽ bị lục vương tử đổi một lần mất.’

‘Tôi thực khó hiểu, mọi người nói xem, các vương tử khác của đế quốc Á Bá Lan chuyên tình cỡ nào a, An Nhĩ Tư vương tử cùng Nhan Tử Dạ vương tử phi thì toàn bộ tinh tế đều biết hai người ân ái cỡ nào. Sao lục vương tử lại trăng hoa như vậy? Chẳng lẽ thực sự là đột biến gen?’

‘Lầu trên là người từ thời nào chui ra vậy, chuyện lục vương tử đột biến gen cả tinh tế đã biến từ đời nào rồi.’

‘Nhiều thú nhân như vậy nhưng tôi phục lục vương tử nhất, xem đi, chỉ mới ba mươi đã trở thành cường giả cấp S cao cấp, bộ dạng dễ nhìn, vừa có tinh tệ vừa có quyền thế, có giống cái nào lại không thích chứ. Lục vương tử người ta còn trẻ, chậm rãi chọn lựa có gì không tốt.’

‘Thực hâm mộ a, nếu có một ngày tôi cũng có thể tùy ý chọn lựa bầu bạn như lục vương tử thì tốt rồi, cảm giác kia đúng là tuyệt đỉnh.’



‘Lầu trên bớt mơ mộng hão huyền đi, xem xem, lục vương tử lại bị giống cái mắng a.’



Đối với tiểu lục, toàn bộ tinh tế chia ra làm hai phái, một phái hâm mộ, một phái thì chán ghét. Hâm mộ tiểu lục đại đa số là thú nhân, mà chán ghét thì tám chín phần chính là giống cái. Dù sao hành động của tiểu lục quả thực làm giống cái căm tức.

Tuy hiện giờ bởi vì có hai bán thú nhân nên địa vị của giống cái không còn quá quan trọng như trước nhưng vẫn còn rất cao. Trước kia làm gì có thú nhân nào cả gan không ngừng thay đổi giống cái như vậy? Một khi chia tay cũng thật cẩn thận giấu diếm, sợ bị giống cái khác biết thì sẽ không tìm được ai khác nữa.

Thế nhưng tiểu lục thì không sợ, chẳng những hào phóng công bố tình sử trăng hoa của mình mà còn chia sẻ cho toàn bộ tinh tế. Bất quá, tiểu lục làm vậy lại có thêm không ít fan hâm mộ trên mạng tinh tế.

Tuy không ít giống cái ngoài miệng nói chán ghét loại thú nhân trăng hoa như tiểu lục, thế nhưng vừa quay đi thì lại căm hận không thể lập tức thay thế vị trí của giống cái kia, trở thành bầu bạn của tiểu lục.

Giống cái ở tinh tế này kỳ thực có vài điểm khá tương tự như nữ tính ở địa cầu. Tuy giống cái nơi này rất cao ngạo nhưng đó chỉ hình thành trong tình huống bọn họ có khả năng sinh dục, hơn nữa còn phải hữu dụng. Thực tế, trăm ngàn năm qua, mặc dù địa vị được nâng cao nhưng bản tính của giống cái vẫn không hề thay đổi, giống như vô luận bọn họ mạnh mẽ thế nào thì vẫn quen dựa dẫm vào thú nhân.

Có thể tìm được một thú nhân cường đại, có quyền có thế có tinh tệ, đúng là nói dễ hơn làm. Giữa giống cái với nhau, trừ bỏ năng lực sinh dục, nếu so sánh thì chỉ còn bầu bạn. Ai có thể tìm được bầu bạn tốt thì sẽ được các giống cái khác hâm mộ.

Mà điều kiện của tiểu lục đủ thỏa mãn yêu cầu trèo cao của đám giống cái. Sức chiến đấu cường đại, gia thế cao quý, điều kiện bên ngoài cũng không sai, quan trọng nhất là biết dỗ giống cái vui vẻ. Nếu gả cho tiểu lục thì lập tức sẽ trở thành vương tử phi nắm giữ vô số tài phú cùng quyền lợi, được tất cả giống cái hâm mộ ghen tị hận.

Thú nhân có điều kiện tốt như vậy, khó trách giống cái chịu liều lĩnh, cho dù biết rõ tiểu lục hoa tâm vẫn nhào tới. Bọn họ đều ảo tưởng mình chính là người đặc biệt nhất, có thể làm tiểu lục thực lòng yêu thương mà cưới về, trở thành vương tử phi.

“An Nhĩ Tư, anh xem con trai anh đi, này đã là người thứ mười một rồi mà nó vẫn không thay đổi. Tôi mặc kệ, anh tự mà quản đi.” Cứ cách một đoạn thời gian lại nhìn thấy tin tức trăng hoa của đứa con út, đến bây giờ Nhan Tử Dạ đã lười quản tiểu lục. Thanh long quả nhiên không phải người an phận, cho dù đã đầu thai chuyển thế thì bản tính vẫn như cũ.

“Rồi, việc này để tôi quản.” Nhìn bộ dáng không muốn để tâm tới của Nhan Tử Dạ, An Nhĩ Tư nhịn không được mỉm cười. Kỳ thực từ khi tiểu lục chào đời, Nhan Tử Dạ vốn lười biếng lại ngại phiền làm gì quản tới chuyện tiểu lục. Đó giờ vẫn là An Nhĩ Tư quản, chẳng qua ngay cả An Nhĩ Tư cũng không ngờ đứa con mình giáo dục lớn lên lại không đứng đắn như vậy.

Nhìn tin tức trên màn hình, trong mắt An Nhĩ Tư lóe lên một tia ám quang, cũng tới lúc nên quản giáo tên nhóc thối này rồi.

Vì thế đêm đó, lúc tiểu lục trở về nhà thì bị An Nhĩ Tư túm lấy giáo dục cả một buổi. Hôm sau thì bị ném tới một tinh cầu có nền văn minh cấp thấp, mỹ danh là rèn luyện tiểu lục biết cách quản lý gia tộc cùng khai phá tài nguyên của tinh cầu.

Tinh cầu kia khá lạc hậu, so với những tinh cầu có khoa học công nghệ cao thì nó chỉ mới bước vào giai đoạn phát triển, cũng vì thế mà có rất nhiều gia tộc ở tinh cầu cấp cao muốn chiếm chút lợi, chờ sau này nó phát triển thì có thể kiếm được một khoảng hời.



Nhiệm vụ này vốn nên phải người có kinh nghiệm, bất quá vì muốn khảo nghiệm cùng chỉnh sửa thói hư tật xấu của tiểu lục nên An Nhĩ Tư trực tiếp bảo tiểu sáu dẫn đội đi. Trước đó anh còn ra chỉ thị, nếu không hoàn thành nhiệm vụ thì tiểu lục đừng nghĩ tới chuyện quay về.

Mới đầu tiểu lục không để tâm lắm, bất quá lúc nhìn thấy tinh cầu kia cư nhiên không có tinh tế thú, bữa cơm thì toàn là dịch dinh dưỡng. Chỉ mới được một tuần tiểu lục đã chịu không nổi, lúc biết tinh cầu này cư nhiên chỉ có vỏn vẹn mười giống cái, hơn nữa lại còn vừa đen vừa xấu lại sinh dục thấp thì tiểu lục thực sự sắp hỏng mất.

Vốn định qua loa cho xong chuyện nhưng tiểu lục đột nhiên thay đổi chủ ý, vì sớm quay về nhà ăn thịt, vì sớm gặp lại hồng nhan tri kỷ vừa tốt lại đẹp mà trước kia mình không hề nhận ra, tiểu lục liều mạng.

Bất quá tuy thông minh nhưng tiểu lục trẻ tuổi không có kinh nghiệm, vạn sự khởi đầu nan, tiểu lục ngây người ở tinh cầu này hơn một năm mới chậm rãi nắm giữ được bí quyết khai phá.

Tiểu lục vốn hoa tâm vì sớm được về nhà mà dồn hết tâm tư vào việc khai phá tinh cầu cùng kinh doanh của gia tộc, hoàn toàn không chú ý tới giống cái này nọ. Không có tinh lực là một nguyên nhân, thế nhưng quan trọng nhất là giống cái ở tinh cầu này thực sự xấu quá, ngay cả thú nhân trông còn đẹp hơn. Kỳ thực, nguyên nhân phía sau mới là nguyên nhân chính yếu.

Không thể không nói, đầu óc thông minh của tiểu lục vẫn rất hữu dụng, cư nhiên chỉ dùng ba năm để hoàn thành nhiệm vụ vượt mức. Ba năm không về, nhóm Nhan Tử Dạ cùng An Nhĩ Tư kỳ thực cũng nhớ tiểu lục. Lúc biết tiểu lục đã hoàn thành nhiệm vụ thì lập tức gọi về.

Bất quá làm mọi người bất ngờ là tiểu lục cư nhiên không về một mình mà còn dẫn theo một giống cái. Giống cái này là người thừa kế dòng chính của một gia tộc xếp hàng thứ hai của tinh tế.

Tính cách giống cái kia rất giống tiểu lục, tiểu lục là loại thú nhân thay giống cái như thay áo, mà giống cái kia thì lại đổi thú nhân xoèn xoẹt, so với tiểu lục thì chỉ hơn chứ không kém. Rốt cuộc lúc giống cái kia vứt bỏ thú nhân thứ mười lăm thì gia tộc cũng không chịu nổi nữa, trực tiếp ném tới tinh cầu kia. Thế mới nói, giống cái này cùng tiểu lục chính là đồng bệnh tương liên.

Cả hai đều là người hoa tâm, tính cách lại tương tự nên rất dễ ở chung với nhau, thoáng cái đã xưng huynh gọi đệ, căn bản không hề để ý tới thân phận thú nhân cùng giống cái. Bởi vì bản tính phúc hắc cộng thêm thích đùa dai, với lại tinh cầu này cũng chẳng có trò gì giải trí, hai người liền thường xuyên tụ lại nghĩ cách chỉnh đám cấp dưới. Hôm nay chỉnh người nhà cậu, mai thì chỉnh người nhà tớ. Hơn nữa phương pháp cũng thực đa dạng phong phú không hề trùng lặp.

Thường xuyên qua lại liền trở nên thân thiết, hai người chậm rãi phát hiện đối phương tựa hồ không tồi, tính cách hợp gia thế cân xứng, hơn nữa trong nhà cũng thúc giục mãi chuyện kết hôn, quả thực là ăn nhịp vô cùng. Dù sao sớm muộn cũng phải tìm một người kết hôn, kia không bằng tìm một người vừa hợp tính lại thuận mắt, vì thế hai người ôm tâm tình vui đùa dẫn đối phương về gặp phụ mỗ rồi ở cùng một chỗ.

Bởi vì tình sử quá quang vinh trước kia nên mọi người đều không quá xem trọng hai người, thế nhưng không ngờ từ khi kết hôn, hai người chẳng những không hề nháo loạn đòi ly hôn mà còn dị thường ăn ý, phu xướng phu tùy. Hơn nữa mới kết hôn được hai năm đã có đứa nhỏ, tốc độ chỉ chậm hơn bán thú nhân tam đản mà thôi.

Chuyện này quả thực làm mọi người ở tinh tế kinh ngạc không thôi, chẳng lẽ đây chính là vật họp theo loài trong truyền thuyết?



Hoàn Chương 186.

_________________

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau