Chương 24: Phiên ngoại 1: TRỞ VỀ CỬU HÒA TRẤN
Phiên ngoại 1: Trở về Cửu Hòa trấn
Edit: Pei Pei
Tranh thủ lúc mưa thuận gió hòa, trong triều cũng không có chuyện gì lớn, Hoàng đế cùng Bạch Minh Hiên dắt hai đứa nhỏ lặng lẽ trở về Cửu Hòa trấn một chuyến.
Bạch Minh Hiên là vì muốn an táng tro cốt của Bạch Sùng Sơn cùng phu nhân, Hoàng đế đối với hai người vẫn còn khúc mắc, hầm hừ loanh quanh bên ngoài mộ tổ Bạch gia không chịu đi vào.
Bạch Minh Hiên cũng không thể bắt hắn tha thứ cho cha mẹ ruột, không thể làm gì khác hơn là đứng trước mộ phần nói thêm nhiều lời cảm tạ, nguyện một đời một kiếp thay hai phu thê họ chăm sóc con trai.
Hai bánh bao nhỏ không rõ mẫu hậu đang lẩm bẩm điều gì, thế nhưng mẫu hậu bái, hai đứa cũng ngoan ngoãn bái theo.
Những ngày ở Cửu Hòa trấn dường như trôi qua chậm hơn bên ngoài.
Vẫn là những ngôi nhà kia, vẫn là những mảnh ruộng ấy.
Sân nhà họ Chân dường như đã được cải tạo lại, khi xe ngựa đi ngang qua Bạch Minh Hiên không nhịn được nhìn mấy lần, khiến cho Hoàng đế cực kỳ không vui, hầm hừ lén nhéo mông thê tử đang bế đứa nhỏ.
Bây giờ một nhà trưởng tử Bạch gia đang sống ở Bạch phủ, Bạch Minh Hiên không muốn gặp họ, vì vậy chỉ đành đứng bên kia đường nhìn từ xa.
Lúc này phía sau bỗng nhiên vang lên giọng nói lanh lảnh mềm mại: "A Bạch! A Bạch ngươi về rồi đấy à!"
Bạch Minh Hiên quay đầu, kinh ngạc nhìn chàng vợ nhỏ của Chân Kiệt, trong phút chốc cảm thấy như cách cả một thế hệ.
Tiểu Trì chẳng thay đổi chút nào, vẫn là dáng dấp non mềm dịu ngoan như xưa.
Sau lưng Tiểu Trì là Chân Kiệt mang theo hai túi khoai lang còn tươi, Chân Kiệt kinh ngạc nhìn hắn: "A Bạch?"
Hoàng đế nhìn thấy tình địch cũ, toàn thân đều tụ khí đen, mặt không đổi sắc từ trong kiệu bước ra: "Chân Kiệt?"
Chân Kiệt gật gật đầu, nhìn nam nhân vừa lạ lại vừa quen này, nghi hoặc hỏi: "Các hạ là...?"
Hoàng đế mở miệng muốn bịa bừa một cái tên giả, nhưng chợt nhớ ra mình còn không có tên thật.
Trong lòng hắn càng thêm chua xót ủ rũ, thậm chí có chút oan ức.
Tiểu Trì mở to mắt chờ hắn tự giới thiệu, chờ nửa ngày cũng không đợi được, mờ mịt nhìn về phía Bạch Minh Hiên.
Bạch Minh Hiên biết vì sao Hoàng đế lại đau khổ, vội vàng nhẹ giọng chuyển đề tài: " Hai người sao lại tới đây mua khoai lang?"
Chân Kiệt nói: "Tiểu Trì nghe nói nơi này có một lô khoai lang vỏ tím ruột trắng mới nhập về nên ai nấy tranh nhau mua, ta sợ bọn hạ nhân mua nhầm nên đưa em ấy tới đây." . Truyện Trinh Thám
Tiểu Trì nhìn vòng eo nhỏ nhắn tinh tế của Bạch Minh Hiên, lo âu nói: "A Bạch, ngươi chưa ăn cơm đúng không, đi, đến nhà ta ăn khoai lang. Ngày hôm qua cha ta từ quê lên, mang cho một đàn ngỗng lớn, ta hầm cho ngươi ăn nha!"
Edit: Pei Pei
Tranh thủ lúc mưa thuận gió hòa, trong triều cũng không có chuyện gì lớn, Hoàng đế cùng Bạch Minh Hiên dắt hai đứa nhỏ lặng lẽ trở về Cửu Hòa trấn một chuyến.
Bạch Minh Hiên là vì muốn an táng tro cốt của Bạch Sùng Sơn cùng phu nhân, Hoàng đế đối với hai người vẫn còn khúc mắc, hầm hừ loanh quanh bên ngoài mộ tổ Bạch gia không chịu đi vào.
Bạch Minh Hiên cũng không thể bắt hắn tha thứ cho cha mẹ ruột, không thể làm gì khác hơn là đứng trước mộ phần nói thêm nhiều lời cảm tạ, nguyện một đời một kiếp thay hai phu thê họ chăm sóc con trai.
Hai bánh bao nhỏ không rõ mẫu hậu đang lẩm bẩm điều gì, thế nhưng mẫu hậu bái, hai đứa cũng ngoan ngoãn bái theo.
Những ngày ở Cửu Hòa trấn dường như trôi qua chậm hơn bên ngoài.
Vẫn là những ngôi nhà kia, vẫn là những mảnh ruộng ấy.
Sân nhà họ Chân dường như đã được cải tạo lại, khi xe ngựa đi ngang qua Bạch Minh Hiên không nhịn được nhìn mấy lần, khiến cho Hoàng đế cực kỳ không vui, hầm hừ lén nhéo mông thê tử đang bế đứa nhỏ.
Bây giờ một nhà trưởng tử Bạch gia đang sống ở Bạch phủ, Bạch Minh Hiên không muốn gặp họ, vì vậy chỉ đành đứng bên kia đường nhìn từ xa.
Lúc này phía sau bỗng nhiên vang lên giọng nói lanh lảnh mềm mại: "A Bạch! A Bạch ngươi về rồi đấy à!"
Bạch Minh Hiên quay đầu, kinh ngạc nhìn chàng vợ nhỏ của Chân Kiệt, trong phút chốc cảm thấy như cách cả một thế hệ.
Tiểu Trì chẳng thay đổi chút nào, vẫn là dáng dấp non mềm dịu ngoan như xưa.
Sau lưng Tiểu Trì là Chân Kiệt mang theo hai túi khoai lang còn tươi, Chân Kiệt kinh ngạc nhìn hắn: "A Bạch?"
Hoàng đế nhìn thấy tình địch cũ, toàn thân đều tụ khí đen, mặt không đổi sắc từ trong kiệu bước ra: "Chân Kiệt?"
Chân Kiệt gật gật đầu, nhìn nam nhân vừa lạ lại vừa quen này, nghi hoặc hỏi: "Các hạ là...?"
Hoàng đế mở miệng muốn bịa bừa một cái tên giả, nhưng chợt nhớ ra mình còn không có tên thật.
Trong lòng hắn càng thêm chua xót ủ rũ, thậm chí có chút oan ức.
Tiểu Trì mở to mắt chờ hắn tự giới thiệu, chờ nửa ngày cũng không đợi được, mờ mịt nhìn về phía Bạch Minh Hiên.
Bạch Minh Hiên biết vì sao Hoàng đế lại đau khổ, vội vàng nhẹ giọng chuyển đề tài: " Hai người sao lại tới đây mua khoai lang?"
Chân Kiệt nói: "Tiểu Trì nghe nói nơi này có một lô khoai lang vỏ tím ruột trắng mới nhập về nên ai nấy tranh nhau mua, ta sợ bọn hạ nhân mua nhầm nên đưa em ấy tới đây." . Truyện Trinh Thám
Tiểu Trì nhìn vòng eo nhỏ nhắn tinh tế của Bạch Minh Hiên, lo âu nói: "A Bạch, ngươi chưa ăn cơm đúng không, đi, đến nhà ta ăn khoai lang. Ngày hôm qua cha ta từ quê lên, mang cho một đàn ngỗng lớn, ta hầm cho ngươi ăn nha!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất