Chương 102: Tuổi tác
Sáng hôm sau thức giấc, Châu Dã nheo mắt nhìn anh .
"Anh thức từ khi nào vậy.".
' Thì anh thức trước em ."
"Tại sao lại không gọi em dậy chứ? .".
"Thì cho em ngủ lâu thêm 1 chút nữa ,với lại anh cũng muốn ngắm nhìn vợ anh ngủ sẽ như thế nào? Châu Dã đêm qua anh cứ tưởng là mơ không đấy ." .
" Đâu có mơ đâu ,em đang nằm trong vòng tay của em mà." .
"Ừm." Khắc Huy gật đầu rồi nhìn cô .
" Châu Dã,khi em thức và ngủ là 2 con người khác nhau đấy. Khi ngủ em rất tăng động.".
'Vậy là em xoay nhiều lắm hả, rồi có đẩy anh hay không?."
" Đêm qua anh xém té ."_Anh lại cười trừ ..
" Vậy sao".
"Ừm "...
Cảm thấy rất mãn nguyện khi cả hai vui vẻ như thế này đâu ,anh nắm chặt bàn tay của Châu Dã..
"Cũng may là cơ thể này vẫn còn nguyên,anh vẫn là người đẹp trai ở bên cạnh em .".
"Em đâu phải là người coi trọng bề ngoài đâu, nhưng mà nếu anh đẹp thì em cho anh điểm cộng ." .
" Vậy em thấy anh đẹp trai đúng không .."anh ngây người hỏi cô .
"Ừm, lúc trước anh rất đẹp, nhưng mà bây giờ thì ... thì ." .
" Thì thế nào ,em mau nói đi chứ." .
" Mặc dù anh hơi lớn tuổi nhưng mà vẫn còn đẹp,vẻ đẹp của sự nam tính. "..
Lớn tuổi, cô ấy chê anh rồi .Mà đúng thôi,bây giờ anh cũng đã gần 38 tuổi rồi cũng sắp ngưỡng 40 tuổi, còn Châu Dã thì chỉ 23 ,24 tuổi mà thôi,anh lớn hơn cô ấy mười mấy tuổi lận mà ,hơn cả con giáp lận .
Chẳng lẽ anh đã có nếp nhăn rồi sao ..
" Châu Dã anh lớn tuổi rồi,da xấu lắm hả ."
"Em không thấy anh đẹp nữa sao '".
Sao mọi người ai nấy cũng nói anh đẹp, anh trẻ mà ta .
" Đẹp ,đẹp mà ..Em thấy anh vẫn còn đẹp mà ..Tuổi tác em chỉ nói vậy thôi,chứ đâu có gì đâu .".
"Anh sợ cái gì chứ ?." .
" Thì sợ em chê anh già rồi bỏ anh .Anh bây giờ cũng lớn tuổi rồi,còn em thì chỉ hơn 20 một chút mà thôi,"..
" Anh có nếp nhăn rồi sao ? Có không,em nhìn anh đi .."..
" Khắc Huy, không có mà ,da của anh rất là mịn màng ,rất đẹp mà."
Cô không ngờ chỉ 1 câu nói giỡn và chọc ghẹo của cô lại khiến cho anh ấy suy nghĩ nhiều như thế đấy ,e là sau này không dám nhắc tới nữa đâu.
'''' Thật không? .".
' Thật mà ,anh phải tin vào nhan sắc của chính mình chứ."
"Ừm .". Khắc Huy gật đầu rồi hôn lên má của Châu Dã..
"Đợi sau khi bệnh tình anh ổn rồi thì phải đi phẫu thuật đấy ...".
" Ừm ‚anh nghe theo em .".
Điều anh lo sợ chỉ có 1 mà thôi,anh sẽ quên đi Châu Dã, nhưng với tính tình cao ngạo của lúc trước thì anh mong bản thân mình sẽ thay đổi nhiều hơn .
Lát sau cả 2 đi vào trong vệ sinh cá nhân ,Châu Dã vừa đánh răng vừa đẩy anh ra ,chứ với cái tình huống mà cứ quấn lấy nhau như thế này, thì không biết đến khi nào thì mới xong đây nữa...
"Cach.".
Hai người bước ra ngoài, Châu Dã đi trước còn anh thì đi theo sau .
" Khắc Huy,em đi mua đồ ăn sáng ,anh muốn ăn món gì? ." .
'Em mua cái gì thì anh ăn cái đó ." .
"Ừm!'
Sau đó thì cô cầm túi xách lên rồi đi ra khỏi phòng.
Khắc Huy đi lại mở cửa sổ ra cho thoáng ,sau đó thì đứng nhìn cô luôn .Châu Dã đi rất chậm ,đã mấy phút trôi qua rồi nhưng mà anh vẫn không thấy hình bóng của cô ở đâu cả.
" Thấy ,thấy rồi "
Bất giác anh liền mỉm cười rồi lấy điện thoại ra chụp ảnh lại ,sau đó thì phóng to lên thì có thể thấy được cô ấy rồi ...
Đợi sau khi về nhà thì anh sẽ lấy ảnh của Châu Dã ở trong máy tính anh , rồi chuyển vào điện thoại của mình .
"Cach."
Anh cứ nghĩ là Châu Dã đã quay trở lại rồi, sau đó thì liền gọi tên cô .
" Châu Dã,em về rồi sao ‚em đi nhanh quá đi "...
Khi mà anh quay đầu lại thì không phải Châu Dã mà lại là mẹ của anh ,Lý Duyên .
" Là mẹ ,mẹ nghe nói con đã tỉnh dậy rồi ' .
" Um."..
Mộ Hoàng cũng đến,Lý Duyên cảm thấy Khắc Huy rất lạnh lùng với bà ,xem ra là thằng bé vẫn còn giận đây mà .
Nếu đổi lại là bà, thì bà cũng giận mà thôi .Dù sao thì trước đây cũng gây ra vết thương rất lớn cho Khắc Huy và cả Châu Dã nữa.
" Hai mẹ con ngồi xuống nói chuyện đi ." .
"Dạ ".
Khắc Huy bỏ điện thoại vào túi quần,sau đó thì cũng đi lại rồi ngồi xuống ghế.
" Con đã ổn hơn chưa ? Có còn đau ở chỗ nào hay không .".
" Mẹ thừa biết là con đau ở đâu mà." .
' Khắc Huy,mẹ xin lỗi, là mẹ có lỗi với 2 đứa ".
" Lúc trước là mẹ sai rồi ,với lại mẹ cũng rất là ân hận với những gì mà mình đã làm .." Lý Duyên nước mắt lưng chồng,bà ta khóc sướt mướt,đúng là 1 khi đã làm sai thì rất khó nhận được sự tha thứ .
" Khắc Huy,dù sao bà ấy cũng là mẹ của con ,con cũng nên bao dung với bà ấy 1 chút đi. Châu Dã,con bé tuy không tha thứ nhưng mà đã không chấp dứt chuyện cũ nữa rồi,hai người họ cũng đã nói chuyện và ăn cơm cùng nhau rồi" ..
Nghe xong thì anh cũng đứng hình vài giây ,Châu Dã đã buông bỏ thật rồi sao ,đây là 1 sự thật rất khó chấp
nhan ..
"Anh thức từ khi nào vậy.".
' Thì anh thức trước em ."
"Tại sao lại không gọi em dậy chứ? .".
"Thì cho em ngủ lâu thêm 1 chút nữa ,với lại anh cũng muốn ngắm nhìn vợ anh ngủ sẽ như thế nào? Châu Dã đêm qua anh cứ tưởng là mơ không đấy ." .
" Đâu có mơ đâu ,em đang nằm trong vòng tay của em mà." .
"Ừm." Khắc Huy gật đầu rồi nhìn cô .
" Châu Dã,khi em thức và ngủ là 2 con người khác nhau đấy. Khi ngủ em rất tăng động.".
'Vậy là em xoay nhiều lắm hả, rồi có đẩy anh hay không?."
" Đêm qua anh xém té ."_Anh lại cười trừ ..
" Vậy sao".
"Ừm "...
Cảm thấy rất mãn nguyện khi cả hai vui vẻ như thế này đâu ,anh nắm chặt bàn tay của Châu Dã..
"Cũng may là cơ thể này vẫn còn nguyên,anh vẫn là người đẹp trai ở bên cạnh em .".
"Em đâu phải là người coi trọng bề ngoài đâu, nhưng mà nếu anh đẹp thì em cho anh điểm cộng ." .
" Vậy em thấy anh đẹp trai đúng không .."anh ngây người hỏi cô .
"Ừm, lúc trước anh rất đẹp, nhưng mà bây giờ thì ... thì ." .
" Thì thế nào ,em mau nói đi chứ." .
" Mặc dù anh hơi lớn tuổi nhưng mà vẫn còn đẹp,vẻ đẹp của sự nam tính. "..
Lớn tuổi, cô ấy chê anh rồi .Mà đúng thôi,bây giờ anh cũng đã gần 38 tuổi rồi cũng sắp ngưỡng 40 tuổi, còn Châu Dã thì chỉ 23 ,24 tuổi mà thôi,anh lớn hơn cô ấy mười mấy tuổi lận mà ,hơn cả con giáp lận .
Chẳng lẽ anh đã có nếp nhăn rồi sao ..
" Châu Dã anh lớn tuổi rồi,da xấu lắm hả ."
"Em không thấy anh đẹp nữa sao '".
Sao mọi người ai nấy cũng nói anh đẹp, anh trẻ mà ta .
" Đẹp ,đẹp mà ..Em thấy anh vẫn còn đẹp mà ..Tuổi tác em chỉ nói vậy thôi,chứ đâu có gì đâu .".
"Anh sợ cái gì chứ ?." .
" Thì sợ em chê anh già rồi bỏ anh .Anh bây giờ cũng lớn tuổi rồi,còn em thì chỉ hơn 20 một chút mà thôi,"..
" Anh có nếp nhăn rồi sao ? Có không,em nhìn anh đi .."..
" Khắc Huy, không có mà ,da của anh rất là mịn màng ,rất đẹp mà."
Cô không ngờ chỉ 1 câu nói giỡn và chọc ghẹo của cô lại khiến cho anh ấy suy nghĩ nhiều như thế đấy ,e là sau này không dám nhắc tới nữa đâu.
'''' Thật không? .".
' Thật mà ,anh phải tin vào nhan sắc của chính mình chứ."
"Ừm .". Khắc Huy gật đầu rồi hôn lên má của Châu Dã..
"Đợi sau khi bệnh tình anh ổn rồi thì phải đi phẫu thuật đấy ...".
" Ừm ‚anh nghe theo em .".
Điều anh lo sợ chỉ có 1 mà thôi,anh sẽ quên đi Châu Dã, nhưng với tính tình cao ngạo của lúc trước thì anh mong bản thân mình sẽ thay đổi nhiều hơn .
Lát sau cả 2 đi vào trong vệ sinh cá nhân ,Châu Dã vừa đánh răng vừa đẩy anh ra ,chứ với cái tình huống mà cứ quấn lấy nhau như thế này, thì không biết đến khi nào thì mới xong đây nữa...
"Cach.".
Hai người bước ra ngoài, Châu Dã đi trước còn anh thì đi theo sau .
" Khắc Huy,em đi mua đồ ăn sáng ,anh muốn ăn món gì? ." .
'Em mua cái gì thì anh ăn cái đó ." .
"Ừm!'
Sau đó thì cô cầm túi xách lên rồi đi ra khỏi phòng.
Khắc Huy đi lại mở cửa sổ ra cho thoáng ,sau đó thì đứng nhìn cô luôn .Châu Dã đi rất chậm ,đã mấy phút trôi qua rồi nhưng mà anh vẫn không thấy hình bóng của cô ở đâu cả.
" Thấy ,thấy rồi "
Bất giác anh liền mỉm cười rồi lấy điện thoại ra chụp ảnh lại ,sau đó thì phóng to lên thì có thể thấy được cô ấy rồi ...
Đợi sau khi về nhà thì anh sẽ lấy ảnh của Châu Dã ở trong máy tính anh , rồi chuyển vào điện thoại của mình .
"Cach."
Anh cứ nghĩ là Châu Dã đã quay trở lại rồi, sau đó thì liền gọi tên cô .
" Châu Dã,em về rồi sao ‚em đi nhanh quá đi "...
Khi mà anh quay đầu lại thì không phải Châu Dã mà lại là mẹ của anh ,Lý Duyên .
" Là mẹ ,mẹ nghe nói con đã tỉnh dậy rồi ' .
" Um."..
Mộ Hoàng cũng đến,Lý Duyên cảm thấy Khắc Huy rất lạnh lùng với bà ,xem ra là thằng bé vẫn còn giận đây mà .
Nếu đổi lại là bà, thì bà cũng giận mà thôi .Dù sao thì trước đây cũng gây ra vết thương rất lớn cho Khắc Huy và cả Châu Dã nữa.
" Hai mẹ con ngồi xuống nói chuyện đi ." .
"Dạ ".
Khắc Huy bỏ điện thoại vào túi quần,sau đó thì cũng đi lại rồi ngồi xuống ghế.
" Con đã ổn hơn chưa ? Có còn đau ở chỗ nào hay không .".
" Mẹ thừa biết là con đau ở đâu mà." .
' Khắc Huy,mẹ xin lỗi, là mẹ có lỗi với 2 đứa ".
" Lúc trước là mẹ sai rồi ,với lại mẹ cũng rất là ân hận với những gì mà mình đã làm .." Lý Duyên nước mắt lưng chồng,bà ta khóc sướt mướt,đúng là 1 khi đã làm sai thì rất khó nhận được sự tha thứ .
" Khắc Huy,dù sao bà ấy cũng là mẹ của con ,con cũng nên bao dung với bà ấy 1 chút đi. Châu Dã,con bé tuy không tha thứ nhưng mà đã không chấp dứt chuyện cũ nữa rồi,hai người họ cũng đã nói chuyện và ăn cơm cùng nhau rồi" ..
Nghe xong thì anh cũng đứng hình vài giây ,Châu Dã đã buông bỏ thật rồi sao ,đây là 1 sự thật rất khó chấp
nhan ..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất