[Tn70] Đẹp Trai Tàn Bạo Và Thiên Kim Mỹ Nhân: Mở Đầu Cuồng Xé Cực Phẩm

Chương 39: Nhất Định Nuôi Hai Người Trắng Trẻo Mập Mạp 1

Trước Sau
Vẻ mặt Tần Sương đầy hắc tuyến, giọng nói này có phải quá lớn rồi hay không?

Vợ đại đội trưởng nghe thấy tiếng kêu, lập tức đi ra ngoài.

“Ai vậy?”

“Xin chào, chúng tôi là thanh niên tri thức mới tới, tìm chú đội trưởng có chút việc.”

Điền Tú Tú vừa nghe là tới tìm chồng mình, lúc này mới mở cửa lớn ra, cười nói: “Mau vào đi, thím đi gọi ông ấy ra.”

Vu Viên Viên ngọt ngào nói: “Cảm ơn thím.”

“Không có gì, tới liền đây.”

Điền Tú Tú vừa trở về phòng, vừa nghĩ thầm, sao lại có cô gái xinh đẹp như vậy chứ.

Một người so với một người đẹp hơn, lần này trong thôn lại náo nhiệt rồi.

Điền Tú Tú tìm được chồng mình, nói thẳng: “Mấy cô gái này, tôi thấy không tệ, nếu có thể giúp đỡ, ông phải giúp tụi nó hết lòng, đều rất đáng thương, từ xa xuống nông thôn chịu khổ.”

“Biết mà, trong lòng tôi hiểu rõ.”

Đại đội trưởng mặc áo khoác vào, đi ra ngoài.

Tần Sương thấy người đến, cũng không nói nhảm, đem đồ đạc đặt lên bàn trong sân, trực tiếp mở miệng nói: “Chú đội trưởng, chúng cháu vừa tới, trong nhà cái gì cũng không có, hôm nay đến là muốn hỏi một chút, trong thôn nhà ai làm tủ và có nhà ai có thể giúp chúng cháu xây sân, thừa dịp còn chưa có việc đồng áng, cháu muốn làm ngay bây giờ.”



“Hơn nữa, ba người bọn cháu, chắc là mỗi người có thể nuôi một con gà, không biết gà con muốn đi đâu đổi được?”

Đại đội trưởng nghe Tần Sương nói xong, thở phào nhẹ nhõm, còn tưởng rằng bọn họ là tới nói chuyện bắt đầu làm việc.

Đầu năm nay, nông thôn ngoại trừ cắt cỏ heo, cũng không có việc gì thoải mái.

Sau đó cười nói: “Nhà Triệu Thanh Hải trong thôn làm đồ dùng trong nhà, chuyện tường nhà, chú tìm người cho cháu, nguyên liệu trong thôn cứ trực tiếp mua là được, nhân công mỗi người 6 hào một ngày, không bao cơm 8 hào một ngày.”

“Về phần gà con, lát nữa chú bảo bạn đồng nghiệp đổi, đưa qua đó cho các cháu.”

“Còn câu hỏi nào khác không?”

Tần Sương nhìn đồng bọn, thấy hai cô ấy không có vấn đề gì, mới nói: “Trước mắt chỉ có vậy, làm phiền đại đội trưởng rồi, đồ trên bàn, cho con nít ăn ngọt miệng, chúng cháu từ giã trước.”

“Mấy đứa nhóc này, ra tay hào phóng như vậy, tự mình giữ lại ăn đi.”

“Chú đội trưởng, điều kiện gia đình chúng cháu cũng không tệ, chú đừng khách khí, chúng cháu đi đây.”

Tần Sương lôi kéo hai đồng bọn rời khỏi nhà đội trưởng.

Sau đó nhìn thôn rộng mênh mông, nhất thời lại mê mang.

Nhà Triệu Thanh Hải này ở đâu?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau