[Tn70] Giàu Nứt Đố Đổ Vách, Nữ Thanh Niên Tri Thức Có Không Gian Tài Nguyên Vô Tận
Chương 28:
Nghĩ vậy, Lâm Xuân Cầm thấy phiền lòng nhưng cũng chẳng biết làm gì.
Thôi thì, cố nhịn thêm nửa tháng nữa.
Nửa tháng nữa con nhỏ chết tiệt đó xuống nông thôn là bà ta được giải thoát.
---
Bên này.
Khương Phi Nhạn lên một chiếc xe buýt.
Hôm qua cô đã đi dạo hai trạm thu mua phế liệu ở phía tây nam, hôm nay cô quyết định đến xem 2 trạm còn lại.
Ngồi trên xe buýt rung lắc suốt gần 2 tiếng đồng hồ, cô mới đến đích - gần trạm thu mua phế liệu phía đông.
Trạm thu mua phế liệu này có quy mô tương đương với trạm phía tây, nhưng có vẻ như bên trong có ít đồ hơn, chắc là do vừa đốt đi một lô.
Khương Phi Nhạn đi một vòng quanh, cuối cùng chỉ tìm được một chiếc ghế gỗ hoàng hoa lê.
Ra khỏi trạm thu mua phế liệu, cô lại tất tả đến trạm còn lại.
Ở đó, cô đã tìm được một vài thứ tốt.
Cô tìm thấy 2 chiếc nhẫn vàng và một chiếc vòng tay ruby trong chân bàn, và tìm thấy một chiếc bình đồng cổ và 2 chiếc cốc vàng nhỏ.
Xong xuôi mọi việc cũng đã hai ba giờ chiều.
Khương Phi Nhạn trực tiếp vào không gian ở một nơi khuất người để ăn một bữa no nê, sau đó mới chậm rãi đi ra khỏi không gian đến trạm xe buýt gần đó.
Trên đường đi, cô đi bộ ngang qua một bưu điện.
Khương Phi Nhạn dừng bước, tem thời này rất rẻ.
Nếu có thể sưu tầm được những con tem chất lượng tốt, hoàn chỉnh thì tiềm năng tăng giá trong tương lai là rất lớn.
Nghe nói có giá trị nhất là bộ tem "Toàn quốc sơn hà nhất phiến hồng" được phát hành năm 1968, sau này bộ tem này sẽ được bán đấu giá với giá hàng triệu tệ.
Đáng tiếc là loại tem này do lỗi thiết kế nên đã bị ngừng phát hành và thu hồi tiêu hủy, số lượng lưu hành trên thế giới rất ít nên mới trở nên quý hiếm như vậy.
Hiện tại dù có đến bưu điện hỏi thì chắc cũng không có.
Với tinh thần tích trữ của một chú chuột hamster nhỏ, Khương Phi Nhạn quyết định vẫn mua một ít tem để trong không gian chờ tăng giá.
Dù sao thì tối qua cô cũng vừa được lão cha ruột cho 50 tệ, không tiêu cũng phí.
Đến quầy tem, Khương Phi Nhạn lễ phép hỏi: "Đồng chí, tôi muốn mua vài bộ tem, giá cả bên anh thế nào?"
Ngồi ở quầy là một nam nhân viên trẻ.
Thấy một cô gái nhỏ xinh đẹp đến hỏi, anh ta vội vàng nhiệt tình đáp:
"Chúng tôi có rất nhiều loại tem khác nhau, cô muốn loại nào, cần tôi giới thiệu cho cô không?"
"Cảm ơn đồng chí, anh thật tốt bụng." Khương Phi Nhạn đảo mắt cười nói: "Không cần giới thiệu đâu, mỗi loại tem cho tôi 1 bộ được không?"
Nhìn nụ cười ngọt ngào của cô gái, chàng trai trẻ tuy có chút nóng mặt nhưng vẫn tận tình hỏi: "Khụ… cô mua nhiều tem như vậy để làm gì?"
"Là thế này, một thời gian nữa tôi phải xuống nông thôn xây dựng quê hương, muốn mua một ít tem Kinh Thị để làm kỷ niệm, viết thư cho người thân bạn bè cũng cần nên muốn mua nhiều một chút."
Nói đến đây, trên mặt Khương Phi Nhạn lộ ra vẻ mong đợi khi được xuống nông thôn khiến nam nhân viên vô cùng xúc động.
Thôi thì, cố nhịn thêm nửa tháng nữa.
Nửa tháng nữa con nhỏ chết tiệt đó xuống nông thôn là bà ta được giải thoát.
---
Bên này.
Khương Phi Nhạn lên một chiếc xe buýt.
Hôm qua cô đã đi dạo hai trạm thu mua phế liệu ở phía tây nam, hôm nay cô quyết định đến xem 2 trạm còn lại.
Ngồi trên xe buýt rung lắc suốt gần 2 tiếng đồng hồ, cô mới đến đích - gần trạm thu mua phế liệu phía đông.
Trạm thu mua phế liệu này có quy mô tương đương với trạm phía tây, nhưng có vẻ như bên trong có ít đồ hơn, chắc là do vừa đốt đi một lô.
Khương Phi Nhạn đi một vòng quanh, cuối cùng chỉ tìm được một chiếc ghế gỗ hoàng hoa lê.
Ra khỏi trạm thu mua phế liệu, cô lại tất tả đến trạm còn lại.
Ở đó, cô đã tìm được một vài thứ tốt.
Cô tìm thấy 2 chiếc nhẫn vàng và một chiếc vòng tay ruby trong chân bàn, và tìm thấy một chiếc bình đồng cổ và 2 chiếc cốc vàng nhỏ.
Xong xuôi mọi việc cũng đã hai ba giờ chiều.
Khương Phi Nhạn trực tiếp vào không gian ở một nơi khuất người để ăn một bữa no nê, sau đó mới chậm rãi đi ra khỏi không gian đến trạm xe buýt gần đó.
Trên đường đi, cô đi bộ ngang qua một bưu điện.
Khương Phi Nhạn dừng bước, tem thời này rất rẻ.
Nếu có thể sưu tầm được những con tem chất lượng tốt, hoàn chỉnh thì tiềm năng tăng giá trong tương lai là rất lớn.
Nghe nói có giá trị nhất là bộ tem "Toàn quốc sơn hà nhất phiến hồng" được phát hành năm 1968, sau này bộ tem này sẽ được bán đấu giá với giá hàng triệu tệ.
Đáng tiếc là loại tem này do lỗi thiết kế nên đã bị ngừng phát hành và thu hồi tiêu hủy, số lượng lưu hành trên thế giới rất ít nên mới trở nên quý hiếm như vậy.
Hiện tại dù có đến bưu điện hỏi thì chắc cũng không có.
Với tinh thần tích trữ của một chú chuột hamster nhỏ, Khương Phi Nhạn quyết định vẫn mua một ít tem để trong không gian chờ tăng giá.
Dù sao thì tối qua cô cũng vừa được lão cha ruột cho 50 tệ, không tiêu cũng phí.
Đến quầy tem, Khương Phi Nhạn lễ phép hỏi: "Đồng chí, tôi muốn mua vài bộ tem, giá cả bên anh thế nào?"
Ngồi ở quầy là một nam nhân viên trẻ.
Thấy một cô gái nhỏ xinh đẹp đến hỏi, anh ta vội vàng nhiệt tình đáp:
"Chúng tôi có rất nhiều loại tem khác nhau, cô muốn loại nào, cần tôi giới thiệu cho cô không?"
"Cảm ơn đồng chí, anh thật tốt bụng." Khương Phi Nhạn đảo mắt cười nói: "Không cần giới thiệu đâu, mỗi loại tem cho tôi 1 bộ được không?"
Nhìn nụ cười ngọt ngào của cô gái, chàng trai trẻ tuy có chút nóng mặt nhưng vẫn tận tình hỏi: "Khụ… cô mua nhiều tem như vậy để làm gì?"
"Là thế này, một thời gian nữa tôi phải xuống nông thôn xây dựng quê hương, muốn mua một ít tem Kinh Thị để làm kỷ niệm, viết thư cho người thân bạn bè cũng cần nên muốn mua nhiều một chút."
Nói đến đây, trên mặt Khương Phi Nhạn lộ ra vẻ mong đợi khi được xuống nông thôn khiến nam nhân viên vô cùng xúc động.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất