[Tn70] Giàu Nứt Đố Đổ Vách, Nữ Thanh Niên Tri Thức Có Không Gian Tài Nguyên Vô Tận

Chương 30:

Trước Sau
"Bà nội ơi! Có khách đến chơi ạ!" Cậu bé vừa vào sân đã vui mừng chạy vào nhà.

"Khụ... khụ! Tiểu Đản, ai đến vậy cháu?"

Một bà cụ tóc bạc phơ, gầy yếu, chống gậy xuất hiện ở cửa.

Nhìn thấy khuôn mặt trẻ trung xa lạ của Khương Phi Nhạn, bà cụ hơi do dự: "Đồng chí, cháu đi nhầm chỗ rồi phải không?"

"Bà ơi, chị ấy không đi nhầm đâu ạ, là cháu dẫn chị ấy đến." Tiểu Đản nắm lấy tay bà cụ, ngẩng đầu nói nhỏ bên tai bà:

"Bà ơi, chị này nói chị ấy thích sưu tập tem, chị ấy có tiền, có thể mua được, cháu dẫn chị ấy vào xem thử ạ!"

Nghe vậy, bà cụ sững người, nhìn cô gái trẻ trước mặt.

Cô gái này có dung mạo rất xinh đẹp, trên người lại mặc quần áo được may bằng vải rất tốt.

Cô gái mỉm cười đứng giữa sân, vẻ mặt ngay thẳng, nhìn không giống người xấu.

Bà cụ mỉm cười: "Đồng chí nhỏ, vào nhà đi cháu!"

Đã mấy năm rồi, căn nhà đổ nát này của bà ấy không có ai ghé thăm.

"Cháu chào bà ạ." Khương Phi Nhạn bước tới lễ phép chào hỏi.



"Chị ơi, em dẫn chị đi xem tem!" Tiểu Đản dẫn cô đi về phía căn phòng nhỏ bên cạnh.

Vào phòng, Tiểu Đản liền lôi ra một cái rương gỗ lớn từ góc tường.

Cậu bé mở rương ra, lấy ra mấy chiếc hộp gỗ từ bên trong, rồi nói: "Chị ơi, chị xem, chị có thích những con tem này không ạ?"

Khương Phi Nhạn tiến lên hai bước ngồi xổm xuống, lần lượt xem qua những con tem trong hộp.

Sau khi xem xong, cô hoàn toàn kinh ngạc.

Bên trong này vậy mà lại chứa tất cả các loại tem từ khi nhà Thanh phát hành tem cho đến giữa những năm 60!

Trời ạ, đây đều là bản đã ngừng sản xuất rồi, giá trị rất cao!!

"Thích, chị rất thích." Khương Phi Nhạn vui mừng khẽ nói.

Đây đều là tiền tài trong tương lai, ai mà không thích chứ!

"Thật sao?!" Tiểu Đản vui mừng khôn xiết, vội vàng lấy từ trong ra một chiếc hộp lớn hơn, mở ra nói:

"Chị xem cái này đi, ông nội nói đây là tem in lỗi, trước đây ông ấy xin được từ chỗ khác về, đều là màu đỏ chót, đốt đi thì tiếc quá, nên giữ lại."



!!!

Đồng tử Khương Phi Nhạn co rụt lại.

Vậy mà lại là Toàn quốc sơn hà nhất phiến hồng phát hành năm 68!

Trước đây ở bưu điện cô còn đang than thở, nói là bây giờ không mua được nữa.

Không ngờ, đột nhiên lại bất ngờ xuất hiện trước mắt cô!

Khương Phi Nhạn run rẩy đưa tay ra, đếm thử, tổng cộng có 20 bộ hoàn chỉnh!

Mẹ ơi! Phát tài rồi!!

Khương Phi Nhạn vung tay, hào phóng nói: "Những cái này chị đều muốn hết! Bao nhiêu tiền?"

Nhưng vừa nói xong, lại sờ đến túi áo hơi xẹp, vội vàng đổi giọng: "Khụ... có thể đổi bằng lương thực được không?"

"Đương nhiên có thể!! Nhà em đang rất thiếu lương thực!" Tiểu Đản vui mừng nhảy dựng lên, lại nói: "Để em đi nói với bà nội, để bà nội định giá!"

Rất nhanh, bà cụ đã được Tiểu Đản dìu đến.

Nghe nói Khương Phi Nhạn muốn mua hết số tem này, bà cụ có chút kinh ngạc:

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau