[Tn80] Cô Vợ Xinh Đẹp Của Tháo Hán Phản Diện Trọng Sinh Rồi!

Chương 17:

Trước Sau
Ăn xong, Thương Dung sai con trai đi rửa bát, hỏi Đỗ Quyên có muốn nghỉ ngơi không, có thể vào phòng bà ngủ một lát.

Đỗ Quyên: "Không cần đâu thím, con còn có chút việc, lát nữa con đi ngay."

Là đi, chứ không phải ra ngoài một lát.

Đỗ Quyên muốn có một chỗ ở ổn định, nhưng cô và Thương Tiểu Quân không có quan hệ gì, không thích hợp ở đây.

Thương Dung cũng hiểu.

"Vậy con ngồi một lát, đợi Tiểu Quân làm xong việc để nó đưa con ra ngoài."

Thương Dung rót trà cho Đỗ Quyên, lại lấy một ít lạc ra, sau đó vào phòng lấy hai trăm đồng, đến bếp tìm con trai.

Thương Tiểu Quân đã dọn dẹp xong bếp, đang lấy nước, chuẩn bị tắm rửa rồi ra ngoài.

Nửa tháng không tắm, chính anh cũng có thể ngửi thấy mùi.

Thương Dung đưa tiền cho con trai.

"Mẹ thấy bây giờ con bé đã đường cùng rồi, số tiền này vốn định đưa cho nhà họ Đỗ để họ viết thư xin giảm án, xin cho con được hưởng án nhẹ. Bây giờ không cần nữa, con cầm lấy tìm cơ hội đưa cho con bé."

Thương Tiểu Quân gật đầu.



Thương Dung lại thở dài: "Mẹ thấy con bé Đỗ Quyên này thực sự rất tốt, chỉ tiếc là con bé không có hứng thú với con. Đã vậy, lát nữa làm xong việc con đưa con bé đến một nhà trọ, tạm thời ở đó trước, sau này xem xung quanh có nhà phù hợp không thì tìm cho con bé một căn.”

“Mặc dù mẹ thấy hai đứa ở bên nhau là tốt nhất nhưng cũng phải xem ý người ta. Con bé không thích con, không thể ở nhà mình được, không tốt cho danh tiếng của con bé."

Hiếm có người không thích mình.

Thương Tiểu Quân bật cười.

"Mẹ, con thấy là không cần nhà đâu."

Thương Dung: "Sao lại không cần, không phải con bé đã cãi nhau với gia đình rồi sao?"

Thương Tiểu Quân cũng không giải thích gì, chỉ nói: "Được rồi, con sẽ sắp xếp ổn thỏa, mẹ đừng lo."

Thương Tiểu Quân tắm xong, đẩy xe đạp chở Đỗ Quyên ra ngoài.

Thương lưu manh chải chuốt sạch sẽ lại đẹp trai hơn hẳn, ngửi thấy mùi xà phòng thoang thoảng, Đỗ Quyên không nhịn được nhìn anh thêm vài lần.

Mặc dù kiếp trước đã nhìn mấy chục năm, nhưng lúc này vẫn không khỏi cảm thán, người này thực sự đẹp trai, cho nên con trai lớn lên cũng đẹp trai như minh tinh vậy.

Sinh con với anh, cho dù hai người không có kết quả, cảm giác cũng không thiệt.



Đỗ Quyên cười cười, tâm trạng không tệ.

Bên cạnh, Thương Tiểu Quân lặng lẽ liếc mắt nhìn cô, trong lòng không nhịn được hừ lạnh.

Không phải là không thích mình sao, lại còn lén nhìn.

Hai người đến đường lớn bên ngoài.

Đỗ Quyên nói: "Tôi muốn đến khách sạn Hồng Vận hỏi nhân viên trực ban hôm đó, tìm hiểu một chút tình hình lúc đó."

Khách sạn Hồng Vận chính là nơi trước đó hai người xảy ra chuyện, cũng là nơi Đỗ Quyên làm việc.

Thương Tiểu Quân: "Cô muốn hỏi gì cứ nói với tôi trước đi, tình hình mà đồn công an tìm hiểu được thì tôi đều biết."

Có gì mà phải hỏi.

Sáng hôm đó khi chị dâu Mã Lệ Trân của cô lấy cớ tìm người để xông vào, hai người còn nằm trên giường chưa tỉnh ngủ.

Những chuyện sau đó thì không cần phải nói nhiều, cô hoảng sợ khóc lóc hét lên, khiến mọi người đều cho rằng anh đã phạm tội ức hiếp cô.

Thương Tiểu Quân vốn là một tên lưu manh có tiếng ở huyện, mặc dù đây là lần đầu tiên phạm tội ức hiếp con gái, nhưng hình tượng lưu manh của anh đã ăn sâu vào lòng mọi người, rất nhiều chuyện mọi người đều nghĩ là đương nhiên.

Lúc đó nhà họ Đỗ mở miệng đòi hai nghìn tiền sính lễ, còn phải gom đủ trong vòng ba ngày, Thương Tiểu Quân căn bản không lấy ra được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau