Tn80: Kẻ Phản Diện Nắm Tay Nhau Cùng Phất Lên

Chương 3: Đánh Bể Đầu Chó Của Em!

Trước Sau
“Chắc là hàng lỗi không ai mua, đem đến đây coi như bãi rác để tái chế cho tôi à!"

Thực sự là một đống rác!

Mặc dù Đường Tri vừa mới xuyên không, có một phần ký ức của nguyên chủ, nhưng cảm xúc của cô vẫn chưa hoàn toàn đồng bộ.

Gia đình nhà họ Đường dù khốn khó, nhưng ít nhất mọi người vẫn còn sống, điều đó đã tốt hơn nhiều so với một cô nhi như cô.

Và mặc dù nhìn vào gia đình họ Đường thì thấy thảm thương, nhưng thực tế họ không bị ức hiếp quá mức, và sức chiến đấu của những người già yếu, ốm đau trong nhà lại không phải dạng vừa.

Ở làng Hướng Dương, bình thường mọi người đều không muốn chọc vào gia đình nhà họ Đường, ai bảo nhà họ có nhiều con trai, mỗi khi đánh nhau thì ai nấy đều như không cần mạng.

Nhưng lời của bác gái khiến mẹ Đường - người có tính cách bảo vệ con cái mãnh liệt, và mấy anh trai của Đường Tri tức giận!

"Chu Quế Hoa, tôi phải xé toạc cái mồm chị!" Mẹ Đường với đôi mắt đỏ hoe nhanh chóng lao về phía Chu Quế Hoa, thái độ dữ dội như hổ xuống núi!

Anh cả Đường và anh hai Đường lạnh lùng đứng bên cạnh mẹ, trong khi anh ba và anh tư tức giận đối đầu với những người em họ khác trong nhà!

Cuộc chiến đêm giao thừa của nhà họ Đường sắp bùng nổ!

"Dừng tay! Ngày Tết thế này, các người không muốn ăn Tết sao, mau cút ra ngoài hết đi!" Ông lão Đường nãy giờ vẫn chưa nói gì, bỗng nhiên tức giận đập bàn: "Thằng ba, dù mày là người câm, nhưng vẫn phải biết quản lý vợ mình cho đàng hoàng vào! Muốn gây chuyện à? Còn không nhìn xem hôm nay là ngày gì, các người làm loạn ở đây, còn nhớ mặt tôi và mẹ của các người không?"

Con trai thứ ba nhà họ Đường - tức là cha của Đường Tri, lúc này vẻ mặt cũng vô cùng khó coi, nhìn cha mình với ánh mắt vừa tức giận vừa thất vọng!



Ông biết cha mẹ mình thiên vị anh cả và anh hai, khinh thường người con trai câm không biết nói của họ. Nhưng dù có thiên vị đến mấy thì không thể đem Tiểu Ngũ nhà họ bán cho kẻ ngốc!

Đường Tam có rất nhiều điều muốn nói, nhưng bất lực vì không thể phát âm, chỉ có thể đỏ hoe mắt, nén giận bước tới trước mặt vợ mình. Mẹ Đường phẫn nộ nói: “Tiểu Ngũ đã bị tức ngất rồi, anh còn định nhẫn nại sao?”

Anh cả Đường và anh hai Đường cũng tức giận và cảm thấy bất công khi nhìn cha mình, nói rằng nhường nhịn một bước thì biển rộng trời cao, nhưng họ đã nhịn nhiều đến vậy, đổi lại chỉ toàn là cá thối tôm hôi!

Cha Đường nắm lấy tay mẹ Đường, viết lên tay bà ba chữ.

Mẹ Đường lập tức gật đầu, lớn tiếng nói: “Nếu cha mẹ thiên vị, không hoan nghênh cả nhà chúng con, thế thì sau này chúng ta không cần qua lại nữa, dù sao chúng con đã tách ra sống riêng, mỗi người sống cuộc đời mình thì tốt hơn.”

“Tiểu Lục, cõng Tiểu Ngũ, chúng ta đi thôi!”

Từng người trong gia đình của Đường Tri đứng dậy chuẩn bị ra đi.

“Không cần cõng, chị có thể tự đi!” Đường Tri mạnh mẽ lùi lại hai bước, ánh mắt nhìn Đường Tiểu Lục như đang nói: Đừng dùng đôi tay đã xì mũi đó chạm vào chị, nếu không chị sẽ đánh bể đầu chó của em!

Đúng lúc này, bác cả Đường dùng giọng điệu u ám, bắt đầu nói: “Em ba à, tôi đã gặp chàng trai đó rồi, cậu ta không khác gì Tiểu Lục nhà cậu, đâu phải kẻ ngốc đâu. Mọi việc đều tự làm được, hơn nữa còn có việc làm ở thành phố, nhà cửa cũng khá giả. Cha cậu ta còn là cán bộ nữa, Tiểu Ngũ gả qua đó chắc chắn sẽ được hưởng phúc!”

“Hơn nữa, số tiền của hồi môn Tiểu Ngũ còn có thể giúp nhà cậu lấy vợ cho Tiểu Nhị, tốt quá còn gì.” Sau đó bác cả Đường lại thay đổi giọng điệu, nói một cách nghiêm khắc: “Cậu không biết ơn thì thôi, sao còn không muốn nhận cha mẹ nữa? Cậu làm như này là vô cùng bất hiếu!”

“Anh nói bậy bạ, rõ ràng là anh muốn bán Tiểu Ngũ nhà tôi để trả nợ cho Đường Truyền Tổ!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau