Toàn Giới Giải Trí Dựa Vào Nạp Phí Để Cọ Ta Ăn Dưa
Chương 50:
Vân Cảnh Diệu không thích bị Vân Noãn Noãn nhìn chằm chằm như vậy. Khoảnh khắc ngọt ngào với người yêu bị gián đoạn, Vân Cảnh Diệu tâm sự nặng nề mà nhìn cô .
“Cô nhìn tôi làm gì?”
“Không làm gì, chính là cảm thấy……” Vân Noãn Noãn cười xán lạn, “Anh họ, anh đẹp trai quá.”
Cô ta thế mà thực sự khen ngợi anh. Tất nhiên, cô thường ngày vòng vo mà tâng bốc anh, nhưng với ai có con mắt tinh tế thì sẽ phát hiện ra nhiều điều giả dối trong đó.
Vân Cảnh Diệu cũng không có hứng thú với lời khen của cô. Đang định cúi đầu tiếp tục nhắn tin thì lại nghe Vân Noãn Noãn nói:
“Không biết sau này chị dâu sẽ như thế nào.”
“Nhất định cô ấy phải là người đẹp dịu dàng, nhân hậu, ân cần, tốt bụng, nhân ái, có đôi mắt sáng”
Cô một hơi nói ra rất nhiều từ "Thiện" (tử tế) trong lời nói, Vân Cảnh Diệu không hiểu nhướn mày, cảm thấy cô nàng đang mang âm dương quái khí gì đó.
Chẳng lẽ người vợ anh đang tìm sẽ không tử tế sao? Còn cần Vân Noãn Noãn nhắc nhở hả?
Vân Cảnh Diệu buông hai chân đang bắt chéo xuống, thay đổi tư thế, đang định rời đi thì đột nhiên nghe thấy một giọng nữ êm ái phát ra từ điện thoại di động của Vân Noãn Noãn:
“Anh trai ~ hôm nay anh lại vào phòng phát sóng trực tiếp của em. Em gái đây nhớ anh lắm. Anh à, hôm nay anh có nhớ em gái này không?”
“Anh trai, hôm nay anh muốn nghe em hát bài nào, là bài Anh có thể mở cửa được không thỏ con hả anh?”
Một giọng nam đúng lúc vang lên, hẳn là anh trai trong lời giọng nữ đó:
“Em gái, giọng em ngọt ngào quá.”
“Thật ngớ ngẩn phải không?”
Giọng nữ nhẹ nhàng cười khúc khích, tiếng cắt xén gần như cắt đứt cổ họng của người ta, khiến người ta nổi da gà, không thở được, “Đúng vậy, anh trai ~ Anh có thể thường xuyên vào phòng livestream của em, em gái đây có thể biến đổi nhiều giọng nói để anh trai vui vẻ."
Trong khi đối phương đang nín thở chờ đợi giọng nói luôn thay đổi của em gái này, giọng nữ đột nhiên chuyển thành giọng nam thô bạo và táo bạo:
"Hahahahahahaha, anh trai! Anh trai! Ví dụ như âm thanh này đã đủ dễ thương chưa? Anh còn thích không?"
Lồng ngực Vân Cảnh Diệu có chút dồn dập, như thể anh đã quay trở lại những ngày anh bị các hảo hán Lương Sơn tẩy não, tư xưng mình là huynh đệ như trong truyện《Thủy Hử》 khi còn nhỏ.
“Cô nhìn tôi làm gì?”
“Không làm gì, chính là cảm thấy……” Vân Noãn Noãn cười xán lạn, “Anh họ, anh đẹp trai quá.”
Cô ta thế mà thực sự khen ngợi anh. Tất nhiên, cô thường ngày vòng vo mà tâng bốc anh, nhưng với ai có con mắt tinh tế thì sẽ phát hiện ra nhiều điều giả dối trong đó.
Vân Cảnh Diệu cũng không có hứng thú với lời khen của cô. Đang định cúi đầu tiếp tục nhắn tin thì lại nghe Vân Noãn Noãn nói:
“Không biết sau này chị dâu sẽ như thế nào.”
“Nhất định cô ấy phải là người đẹp dịu dàng, nhân hậu, ân cần, tốt bụng, nhân ái, có đôi mắt sáng”
Cô một hơi nói ra rất nhiều từ "Thiện" (tử tế) trong lời nói, Vân Cảnh Diệu không hiểu nhướn mày, cảm thấy cô nàng đang mang âm dương quái khí gì đó.
Chẳng lẽ người vợ anh đang tìm sẽ không tử tế sao? Còn cần Vân Noãn Noãn nhắc nhở hả?
Vân Cảnh Diệu buông hai chân đang bắt chéo xuống, thay đổi tư thế, đang định rời đi thì đột nhiên nghe thấy một giọng nữ êm ái phát ra từ điện thoại di động của Vân Noãn Noãn:
“Anh trai ~ hôm nay anh lại vào phòng phát sóng trực tiếp của em. Em gái đây nhớ anh lắm. Anh à, hôm nay anh có nhớ em gái này không?”
“Anh trai, hôm nay anh muốn nghe em hát bài nào, là bài Anh có thể mở cửa được không thỏ con hả anh?”
Một giọng nam đúng lúc vang lên, hẳn là anh trai trong lời giọng nữ đó:
“Em gái, giọng em ngọt ngào quá.”
“Thật ngớ ngẩn phải không?”
Giọng nữ nhẹ nhàng cười khúc khích, tiếng cắt xén gần như cắt đứt cổ họng của người ta, khiến người ta nổi da gà, không thở được, “Đúng vậy, anh trai ~ Anh có thể thường xuyên vào phòng livestream của em, em gái đây có thể biến đổi nhiều giọng nói để anh trai vui vẻ."
Trong khi đối phương đang nín thở chờ đợi giọng nói luôn thay đổi của em gái này, giọng nữ đột nhiên chuyển thành giọng nam thô bạo và táo bạo:
"Hahahahahahaha, anh trai! Anh trai! Ví dụ như âm thanh này đã đủ dễ thương chưa? Anh còn thích không?"
Lồng ngực Vân Cảnh Diệu có chút dồn dập, như thể anh đã quay trở lại những ngày anh bị các hảo hán Lương Sơn tẩy não, tư xưng mình là huynh đệ như trong truyện《Thủy Hử》 khi còn nhỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất