Toàn Thế Giới Đều Cho Rằng Tôi Là Nữ Giả Nam
Chương 9: Tiểu ca ca
Edit: Kidoisme
Tiết Lan bất ngờ với biến cố đột nhiên xuất hiện, cậu theo bản năng giãy giụa khỏi xiềng xích của đối phương sau đó hô to người đến cứu.
Người nọ cũng nhận ra được sự chống cự của Tiết Lan, càng ấn chặt cậu lên tường, còn dùng một tay che miệng cậu lại.
"Hừ."
Người đàn ông kia vừa phát ra giọng mũi nhẹ thì tiếng bước chân đã bước vào phòng vệ sinh.
Anh không cử động, Tiết Lan cũng phát hiện người trước mặt hình như không có ác ý, hơn nữa cậu cũng không khi vọng Ôn Diễn phát hiện ra mình... thế là ngoan ngoãn đứng im, không giãy giụa nữa.
Bên ngoài có tiếng quần áo ma sát nhau, ngay sau là tiếng nước chảy như thác.
Tiết Lan mới có thời gian ngó qua vị huynh đài đang cùng mình chen chúc ở buồng vệ sinh chật hẹp. Vừa ngẩng đầu lên, cậu thực sự ngạc nhiên...
Người trước mặt mặc một bộ đồ thể thao màu đen đơn giản nhưng không thể che lấp đi ngạo khí, đôi mặt phượng lười nhác đang nhìn chằm chằm vào một bên cửa, khóe môi anh ngậm nụ cười như có như không.
Thấy Tiết Lan đang ngắm mình chăm chú, tầm mắt anh trở lại, nhìn xuống như đánh giá chiếc váy cậu đang mặc, ánh mắt cũng mắt đầu nhiễm ý cười xấu xa.
Khoảng cách của hai người vì động tác này của anh mà kéo lại cực kỳ gần, tim của Tiết Lan đập rất nhanh hệt như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực---
Chắc, số cậu không chó đến mức này đâu nhỉ?
Tiết Lan chưa từng gặp qua người trước mặt nhưng cũng không hiểu tại sao khi dừng lại dưới đôi mắt của anh vậy mà lại trùng khớp với những câu chữ miêu tả Đoàn Văn Tranh mà cậu từng ảo tưởng nhiều lần...
Cho nên-----
Có lẽ Ôn Diễn đuổi đến quán net này không phải vì cậu, mà là bởi vì đây là nơi gặp mặt lần thứ hai của bọn họ, Ôn Diễn mong muốn có thể mời Đoàn Văn Tranh ra nhập LGW!
Nhận ra được điều này, Tiết Lan cẩn thận nâng tay lên vỗ nhẹ cánh tay đang áp sát cậu, ý bảo rằng mình sẽ không chống cự nữa, Đoàn Văn Tranh mới chịu thả lỏng.
Nhưng ở buồng vệ sinh nhỏ hẹp này, kể cả anh có chịu tha cho cậu thì khoảng cách hai người vẫn không được kéo giãn.
Người bên ngoài còn đang vừa xả lũ vừa yêu đời hát nghêu ngao, Tiết Lan ngậm chặt miệng không dám phát ra bất kỳ một âm thanh nào, không chớp mắt nhìn thẳng người đang đứng trước mặt.
Anh thực sự là Đoàn Văn Tranh? Anh lôi cậu vào đây chỉ đơn giản là muốn giúp đỡ cậu? Thế có phải là anh đã nhận ra cậu rồi không?
Bạn học Tiết Lan vừa mới thả lỏng được một chút bắt đầu cứng đờ.
Oh my God....
Lần đầu tiên tôi gặp Idol duy nhất của đời mình, tôi mặc một bộ váy chết tiệt?!
Cả người Tiết Lan hồn bay theo gió, sau đó bắt đầu cúi mặt, cúi mặt, cúi đến mức không dám ló đầu ra nhìn anh một cái.
Trong lòng cậu bắt đầu đọc câu thần chú: Không phải Đoàn Văn Tranh, không phải Đoàn Văn Tranh,....
Đến lúc mà Tiết Lan sắp tự thôi miên bản thân thành công, đột nhiên nghe được tiếng hò quen thuộc ngoài phòng vệ sinh-
"Tranh ca, anh rơi vào trong bồn cầu sao? Ván mới bắt đầu rồi, anh tiểu ra cục trĩ hả?"
"......."
Trong một giây gương mặt của Tiết Lan và Đoàn Văn Tranh đều trở nên cực kỳ vi diệu.
Mà Ôn Diễn đang đứng bên ngoài đã bỏ qua việc tìm kiếm Tiết Lan, ánh mắt hắn nhìn vô định vào một máy tính rồi cố định trước một ID game...
"Hầy? A Diễn anh vào đây làm gì...." Người kia đang xả chưa xong bỗng thấy Ôn Diễn xông vào, cậu ta vội vàng hỏi.
Ôn Diễn mặc kệ, hắn ta nhìn phòng WC ngoại trừ bạn mình cũng chỉ còn một gian đóng kín, dừng chân trước cửa hỏi:
"Đoàn Văn Tranh?"
Tiết Lan vội vàng nín thở, nhưng ngoài cửa lại vang lên giọng nói còn ngạc nhiên hơn nữa: "Anh nói ai? Đoàn Văn Tranh?!"
Đoàn Văn Tranh đánh giá trạng thái rùa rụt đầu của cậu, tùy tiện trả lời: "Chuyện gì?"
"Tôi là...LGW - Wind, mấy hôm trước chúng ta có gặp nhau trên game." Ôn Diễn nhẹ nhàng nói: "Về việc LGW hi vọng có được sự gia nhập của cậu, không biết cậu suy nghĩ đến đâu rồi?"
Quả nhiên-
Tiết Lan ảo não cúi đầu, sao cậu lại không cẩn thận đâm phải cốt truyện chính cơ chứ?
Đoàn Văn Tranh lại đánh giá biểu cảm của cậu, đối diện với lời mời của Ôn Diễn, anh vẫn mang thái độ kệ đời:
"Câu lạc bộ LGW các người...tính mở lễ chiêu nạp trong WC?"
"........"
Cảm xúc đang căng chặt của Tiết Lan bị Đoàn Văn Tranh đánh bay trong một câu nói, thậm chí không cần ra ngoài cậu cũng có thể tưởng tượng được Ôn Diễn đang biến hóa bảy sắc cầu vồng.
Quả nhiên là CP mình đu áu áu! Mới lần đầu gặp mặt mà đã 'gay' cấn rồi!!!
"Tôi chờ cậu bên ngoài."
Ôn Diễn vừa dứt lời lập tức né ra ngoài, Tiết Lan một bên nhẹ nhàng thở ra, một bên bắt đầu sợ hãi, nếu Ôn Diễn muốn cùng Đoàn Văn Tranh bàn luận về việc chiêu nạp thì....
...cậu vẫn phải đứng chờ bên trong WC?!
Không thể, Tiết Lan vội ngẩng đầu định uyển chuyển nhờ Đoàn Văn Tranh lôi Ôn Diễn đi...
"Trốn kỹ vào."
Đoàn Văn Tranh cười cười, đè mũ lưỡi trai của cậu thấp xuống, lúc này mới tùy ý mở cửa: "Chờ anh."
"......."
Tiết Lan cứng họng nhìn anh rời đi, cậu muốn gọi Đoàn Văn Tranh nhưng lại ngại Ôn Diễn đang đứng bên ngoài không dám phát ra một tiếng động.
Thực sự phải đứng trong WC sao?
Tiết Lan tủi thân dựa vào tường, ngồi suy nghĩ vẩn vơ không biết Đoàn Văn Tranh với Ôn Diễn định đưa đẩy đến khi nào.
Nhưng không ngờ cậu đợi chưa được bao lâu thì đã thấy Đoàn Văn Tranh vòng vèo trở về.
"Đi rồi."
Đoàn Văn Tranh giống như trong game xoay người đi đằng trước Tiết Lan, giọng nói của anh vang vọng về sau khiến cho cậu đang ở đâu cũng quên mất...thậm chí còn bỏ qua luôn vụ mình đang mặc váy ngắn.
Tiết Lan vội vàng đuổi theo anh.
Nhưng còn chưa đuổi đến nới lại bỗng bị mấy người trong quán net chặn đường: "Tiểu...tỷ tỷ, có thể thêm QQ không?"
Tiết Lan bị ngăn lại cố gắng đè thấp mũ xuống: "Tôi không phải..."
"Không thể."
Cậu còn chưa nói xong đã bị Đoàn Văn Tranh vòng lại giữ chặt, nhanh chân đưa ra ngoài quán net.
"Kìa..Tranh ca? Tranh ca anh đi đâu đấy???" Mập Mạp ầm ĩ đuổi theo, nhưng cậu ta vừa dứt lời tầm mắt đã tập trung vào người đang đứng đằng sau Đoàn Văn Tranh.
"Đây không phải là Bấy bì..."
Mập Mạp mang một bài diễn văn đã nhảy lên tận họng nuốt về, trợn mắt há mồm nhìn hai người kia dắt nhau chạy ra khỏi tiệm net.
"Có chuyện gì vậy Mập Mạp?" Lão Thất vừa bắn rụng một thằng mới có thời gian bỏ tai nghe xuống hóng chuyện, hoàn toàn bỏ qua đoạn cao trào của drama.
"Không ngờ Tranh ca xuống tay nhanh vậy luôn...Mấy hôm trước còn chưa có Wechat mà hôm nay đã gặp mặt rồi?!" Mập Mạp vỗ vỗ đống mỡ trên mặt, hệt như ban nãy đã nói sai gì đó: "Lão Thất tôi bảo này, trên đời thiếu gì hoa thơm cỏ lạ..."
Lão Thất:?
...
Tiết Lan bị Đoàn Văn Tranh lôi ra khỏi quán net sang một con hẻm vắng.
"Cảm ơn." Trên mặt Tiết Lan nổi lên một tầng mồ hôi mỏng do phải vận động nhiều, cậu đảo mắt nhìn xung quanh sau đó mới nhẹ nhàng thở ra: "Ôn Diễn đi rồi?"
'Ừ." Bước chân Đoàn Văn Tranh hơi dừng lại.
"Anh đồng ý vào LGW?"
"Ừ."
Đoàn Văn Tranh dừng hẳn, quay đầu lại quan sát Tiết Lan từ trên xuống dưới.
Tiết Lan xấu hổ kéo váy: "Chuyện này...em có thể giải thích..."
"Ừ?" Đoàn Văn Tranh tùy tiện dựa vào ven tường, ý chỉ cậu cứ từ từ nói.
"Em...là con trai." Bạn học Tiết Lan tủi thân cụp đuôi, nhìn bộ váy mình đang mặc mà muốn tự đào cái hố nhảy xuống: "Là con trai thật."
"Ừ, anh biết."
Tiết Lan ngẩn ra, ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn anh.
"Hôm nay, em mặc vậy là vì..." Đoàn Văn Tranh đang đợi cậu nói tiếp, Tiết Lan bĩu môi: "Mai em muốn đi báo danh ở trại huấn luyện, cho nên em phải đi mua quần áo...bình thường."
Đoàn Văn Tranh giống như bị cậu chọc cười, thuận miệng đáp lại: "Hôm qua em bảo bận là vì việc này?"
Tiết Lan gật đầu sau đó lại lắc đầu: "Không, không phải. Việc này có chút khó nói, đại khái là em có đặt đồ trên mạng nhưng không tới kịp, nên chỉ có thể..khụ, mặc thế này ra đường."
Cậu nghĩ Đoàn Văn Tranh cũng sẽ đi trại huấn luyện, liền nói thắng: "Em đang luyện một tài khoản đột kích, đang ở thời điểm tăng cấp nhanh nên không thường xuyên chơi Y tá nữa."
Đoàn Văn Tranh nhướn mày, nhớ đến lúc nãy cậu trốn Ôn Diễn như trốn dịch: "Không muốn đến LGW nữa?"
"Có chứ." Tiết Lan kiên định gật đầu: "Nhưng em không hợp với vị trí Y tá, em muốn chơi đột kích, hơn nữa...."
Hơn nữa, tuy rằng bây giờ ở LGW không thiếu vị trí đột kích, nhưng sau đợt tập huấn lần này một tay đột kích chính của LGW là Mạnh Kỳ đột nhiên tuyên bố giải nghệ, cho nên bọn họ mới mong muốn nhanh chóng tìm người thay thế
Nhưng trong trường hợp Tiết Lan' là người đóng đinh ở vị trí Y tá rất nhiều năm liền, kể cả kỹ năng của cậu kém hay tốt thì việc đột nhiên nói muốn đổi vị trí là một việc cực kỳ khó hiểu. Cho nên khi Tiết Lan quyết định thẳng thắn chia sẻ với Đoàn Văn Tranh, cậu đã ôm tâm lý bị anh phủ định hoặc nghi ngờ.
"Đã rõ, lần sau muốn luyện tập thì kêu anh."
Tiết Lan kinh ngạc, giống như không nghe rõ anh đang nói gì.
"Đánh hạng mệt lắm, thỉnh thoảng cũng muốn trêu bạn nhỏ một chút."
"......"
Đoàn Văn Tranh vừa nói xong rồi quay mặt đi, thấy Tiết Lan chưa đuổi kịp, anh dừng bước gọi: "Đi thôi."
"Hở?"
"Không phải em muốn đi mua quần áo?"
Tiết Lan dại ra, chưa tỉnh lại được từ cú sốc vài giây trước, cậu thấy Đoàn Văn Tranh bỏ đi, vội vàng chạy theo: "Anh muốn đi với em?"
"Đúng lúc cũng muốn đi xem."
Ánh mắt Tiết Lan sáng lấp lánh, cậu khẳng định Đoàn Văn Tranh nhất định là sợ cậu gặp phải người quen nên mới đi cùng chứ không phải muốn đi ngó quần áo.
Người trước mặt cậu là Đoàn Văn Tranh, Đoàn Văn Tranh đó!!!
Tiết Lan nằm mơ cũng không dám mơ có một ngày cậu sẽ cùng với idol nhà mình chơi cùng đội, luyện cùng nơi, thậm chí bây giờ còn cũng nhau dạo phố?!
"Được." Trong lòng Tiết Lan có khó tránh được có chút vui vẻ nhưng vẫn cố gắngmím môi giấu thật sâu: "Cảm ơn anh, nhưng mà...Ôn Diễn vừa nãy...sao anh lại giúp em?"
Đoàn Văn Tranh hệt như nghe được chuyện gì buồn cười, nhìn cậu nói: "Sẽ cùng nhau huấn luyện, chăm sóc nhau cũng là điều nên làm."
"Đúng, chăm sóc nhau." Mắt Tiết Lan lại càng sáng hơn nữa, cậu bước nhanh về phía trung tâm thương mại: "Nếu sau này anh có việc gì cần em, cứ gọi thoải mái. Còn nữa...em hy vọng mình có thể thuận lợi vào LGW...trở thành...đồng đội của anh."
"Nếu đã nói là chăm sóc nhau."
Đoàn Văn Tranh gọi cậu lại, anh nhớ ra gì đó, thò tay vào túi móc di động: "Tiểu ca ca ơi, cho anh xin Wechat đi."
- ----
Kidoisme: Có thể 1 số bạn sẽ lấn cấn về cách xưng hô 'anh - em' của 2 bạn ngay đầu truyện nhưng các bạn yên tâm đọc thêm 1 vài chương đi, hổng phải tự nhiên anh Tranh lại trêu Lan Lan thuận miệng thế đâu hề hề:v
- --Các bạn có để ý không:v
Công nhà Lan Lan: Đang phơi tr*m nhìn thấy thụ thì chả hiểu đã rửa tay chưa mà lôi người ta vào WC tâm sự =))))
- ---- Tác giả có điều muốn nói:
Reset: Xin lỗi để các người thất vọng rồi, tôi kéo quần chỉ mất một giây thôi.
PS nữa: Đoàn Văn Tranh chắc chắn sẽ được rửa tay (mặt nghiêm túc) cho nên hahaha haha từ từ cho tôi cười nốt đã....
Tiết Lan bất ngờ với biến cố đột nhiên xuất hiện, cậu theo bản năng giãy giụa khỏi xiềng xích của đối phương sau đó hô to người đến cứu.
Người nọ cũng nhận ra được sự chống cự của Tiết Lan, càng ấn chặt cậu lên tường, còn dùng một tay che miệng cậu lại.
"Hừ."
Người đàn ông kia vừa phát ra giọng mũi nhẹ thì tiếng bước chân đã bước vào phòng vệ sinh.
Anh không cử động, Tiết Lan cũng phát hiện người trước mặt hình như không có ác ý, hơn nữa cậu cũng không khi vọng Ôn Diễn phát hiện ra mình... thế là ngoan ngoãn đứng im, không giãy giụa nữa.
Bên ngoài có tiếng quần áo ma sát nhau, ngay sau là tiếng nước chảy như thác.
Tiết Lan mới có thời gian ngó qua vị huynh đài đang cùng mình chen chúc ở buồng vệ sinh chật hẹp. Vừa ngẩng đầu lên, cậu thực sự ngạc nhiên...
Người trước mặt mặc một bộ đồ thể thao màu đen đơn giản nhưng không thể che lấp đi ngạo khí, đôi mặt phượng lười nhác đang nhìn chằm chằm vào một bên cửa, khóe môi anh ngậm nụ cười như có như không.
Thấy Tiết Lan đang ngắm mình chăm chú, tầm mắt anh trở lại, nhìn xuống như đánh giá chiếc váy cậu đang mặc, ánh mắt cũng mắt đầu nhiễm ý cười xấu xa.
Khoảng cách của hai người vì động tác này của anh mà kéo lại cực kỳ gần, tim của Tiết Lan đập rất nhanh hệt như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực---
Chắc, số cậu không chó đến mức này đâu nhỉ?
Tiết Lan chưa từng gặp qua người trước mặt nhưng cũng không hiểu tại sao khi dừng lại dưới đôi mắt của anh vậy mà lại trùng khớp với những câu chữ miêu tả Đoàn Văn Tranh mà cậu từng ảo tưởng nhiều lần...
Cho nên-----
Có lẽ Ôn Diễn đuổi đến quán net này không phải vì cậu, mà là bởi vì đây là nơi gặp mặt lần thứ hai của bọn họ, Ôn Diễn mong muốn có thể mời Đoàn Văn Tranh ra nhập LGW!
Nhận ra được điều này, Tiết Lan cẩn thận nâng tay lên vỗ nhẹ cánh tay đang áp sát cậu, ý bảo rằng mình sẽ không chống cự nữa, Đoàn Văn Tranh mới chịu thả lỏng.
Nhưng ở buồng vệ sinh nhỏ hẹp này, kể cả anh có chịu tha cho cậu thì khoảng cách hai người vẫn không được kéo giãn.
Người bên ngoài còn đang vừa xả lũ vừa yêu đời hát nghêu ngao, Tiết Lan ngậm chặt miệng không dám phát ra bất kỳ một âm thanh nào, không chớp mắt nhìn thẳng người đang đứng trước mặt.
Anh thực sự là Đoàn Văn Tranh? Anh lôi cậu vào đây chỉ đơn giản là muốn giúp đỡ cậu? Thế có phải là anh đã nhận ra cậu rồi không?
Bạn học Tiết Lan vừa mới thả lỏng được một chút bắt đầu cứng đờ.
Oh my God....
Lần đầu tiên tôi gặp Idol duy nhất của đời mình, tôi mặc một bộ váy chết tiệt?!
Cả người Tiết Lan hồn bay theo gió, sau đó bắt đầu cúi mặt, cúi mặt, cúi đến mức không dám ló đầu ra nhìn anh một cái.
Trong lòng cậu bắt đầu đọc câu thần chú: Không phải Đoàn Văn Tranh, không phải Đoàn Văn Tranh,....
Đến lúc mà Tiết Lan sắp tự thôi miên bản thân thành công, đột nhiên nghe được tiếng hò quen thuộc ngoài phòng vệ sinh-
"Tranh ca, anh rơi vào trong bồn cầu sao? Ván mới bắt đầu rồi, anh tiểu ra cục trĩ hả?"
"......."
Trong một giây gương mặt của Tiết Lan và Đoàn Văn Tranh đều trở nên cực kỳ vi diệu.
Mà Ôn Diễn đang đứng bên ngoài đã bỏ qua việc tìm kiếm Tiết Lan, ánh mắt hắn nhìn vô định vào một máy tính rồi cố định trước một ID game...
"Hầy? A Diễn anh vào đây làm gì...." Người kia đang xả chưa xong bỗng thấy Ôn Diễn xông vào, cậu ta vội vàng hỏi.
Ôn Diễn mặc kệ, hắn ta nhìn phòng WC ngoại trừ bạn mình cũng chỉ còn một gian đóng kín, dừng chân trước cửa hỏi:
"Đoàn Văn Tranh?"
Tiết Lan vội vàng nín thở, nhưng ngoài cửa lại vang lên giọng nói còn ngạc nhiên hơn nữa: "Anh nói ai? Đoàn Văn Tranh?!"
Đoàn Văn Tranh đánh giá trạng thái rùa rụt đầu của cậu, tùy tiện trả lời: "Chuyện gì?"
"Tôi là...LGW - Wind, mấy hôm trước chúng ta có gặp nhau trên game." Ôn Diễn nhẹ nhàng nói: "Về việc LGW hi vọng có được sự gia nhập của cậu, không biết cậu suy nghĩ đến đâu rồi?"
Quả nhiên-
Tiết Lan ảo não cúi đầu, sao cậu lại không cẩn thận đâm phải cốt truyện chính cơ chứ?
Đoàn Văn Tranh lại đánh giá biểu cảm của cậu, đối diện với lời mời của Ôn Diễn, anh vẫn mang thái độ kệ đời:
"Câu lạc bộ LGW các người...tính mở lễ chiêu nạp trong WC?"
"........"
Cảm xúc đang căng chặt của Tiết Lan bị Đoàn Văn Tranh đánh bay trong một câu nói, thậm chí không cần ra ngoài cậu cũng có thể tưởng tượng được Ôn Diễn đang biến hóa bảy sắc cầu vồng.
Quả nhiên là CP mình đu áu áu! Mới lần đầu gặp mặt mà đã 'gay' cấn rồi!!!
"Tôi chờ cậu bên ngoài."
Ôn Diễn vừa dứt lời lập tức né ra ngoài, Tiết Lan một bên nhẹ nhàng thở ra, một bên bắt đầu sợ hãi, nếu Ôn Diễn muốn cùng Đoàn Văn Tranh bàn luận về việc chiêu nạp thì....
...cậu vẫn phải đứng chờ bên trong WC?!
Không thể, Tiết Lan vội ngẩng đầu định uyển chuyển nhờ Đoàn Văn Tranh lôi Ôn Diễn đi...
"Trốn kỹ vào."
Đoàn Văn Tranh cười cười, đè mũ lưỡi trai của cậu thấp xuống, lúc này mới tùy ý mở cửa: "Chờ anh."
"......."
Tiết Lan cứng họng nhìn anh rời đi, cậu muốn gọi Đoàn Văn Tranh nhưng lại ngại Ôn Diễn đang đứng bên ngoài không dám phát ra một tiếng động.
Thực sự phải đứng trong WC sao?
Tiết Lan tủi thân dựa vào tường, ngồi suy nghĩ vẩn vơ không biết Đoàn Văn Tranh với Ôn Diễn định đưa đẩy đến khi nào.
Nhưng không ngờ cậu đợi chưa được bao lâu thì đã thấy Đoàn Văn Tranh vòng vèo trở về.
"Đi rồi."
Đoàn Văn Tranh giống như trong game xoay người đi đằng trước Tiết Lan, giọng nói của anh vang vọng về sau khiến cho cậu đang ở đâu cũng quên mất...thậm chí còn bỏ qua luôn vụ mình đang mặc váy ngắn.
Tiết Lan vội vàng đuổi theo anh.
Nhưng còn chưa đuổi đến nới lại bỗng bị mấy người trong quán net chặn đường: "Tiểu...tỷ tỷ, có thể thêm QQ không?"
Tiết Lan bị ngăn lại cố gắng đè thấp mũ xuống: "Tôi không phải..."
"Không thể."
Cậu còn chưa nói xong đã bị Đoàn Văn Tranh vòng lại giữ chặt, nhanh chân đưa ra ngoài quán net.
"Kìa..Tranh ca? Tranh ca anh đi đâu đấy???" Mập Mạp ầm ĩ đuổi theo, nhưng cậu ta vừa dứt lời tầm mắt đã tập trung vào người đang đứng đằng sau Đoàn Văn Tranh.
"Đây không phải là Bấy bì..."
Mập Mạp mang một bài diễn văn đã nhảy lên tận họng nuốt về, trợn mắt há mồm nhìn hai người kia dắt nhau chạy ra khỏi tiệm net.
"Có chuyện gì vậy Mập Mạp?" Lão Thất vừa bắn rụng một thằng mới có thời gian bỏ tai nghe xuống hóng chuyện, hoàn toàn bỏ qua đoạn cao trào của drama.
"Không ngờ Tranh ca xuống tay nhanh vậy luôn...Mấy hôm trước còn chưa có Wechat mà hôm nay đã gặp mặt rồi?!" Mập Mạp vỗ vỗ đống mỡ trên mặt, hệt như ban nãy đã nói sai gì đó: "Lão Thất tôi bảo này, trên đời thiếu gì hoa thơm cỏ lạ..."
Lão Thất:?
...
Tiết Lan bị Đoàn Văn Tranh lôi ra khỏi quán net sang một con hẻm vắng.
"Cảm ơn." Trên mặt Tiết Lan nổi lên một tầng mồ hôi mỏng do phải vận động nhiều, cậu đảo mắt nhìn xung quanh sau đó mới nhẹ nhàng thở ra: "Ôn Diễn đi rồi?"
'Ừ." Bước chân Đoàn Văn Tranh hơi dừng lại.
"Anh đồng ý vào LGW?"
"Ừ."
Đoàn Văn Tranh dừng hẳn, quay đầu lại quan sát Tiết Lan từ trên xuống dưới.
Tiết Lan xấu hổ kéo váy: "Chuyện này...em có thể giải thích..."
"Ừ?" Đoàn Văn Tranh tùy tiện dựa vào ven tường, ý chỉ cậu cứ từ từ nói.
"Em...là con trai." Bạn học Tiết Lan tủi thân cụp đuôi, nhìn bộ váy mình đang mặc mà muốn tự đào cái hố nhảy xuống: "Là con trai thật."
"Ừ, anh biết."
Tiết Lan ngẩn ra, ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn anh.
"Hôm nay, em mặc vậy là vì..." Đoàn Văn Tranh đang đợi cậu nói tiếp, Tiết Lan bĩu môi: "Mai em muốn đi báo danh ở trại huấn luyện, cho nên em phải đi mua quần áo...bình thường."
Đoàn Văn Tranh giống như bị cậu chọc cười, thuận miệng đáp lại: "Hôm qua em bảo bận là vì việc này?"
Tiết Lan gật đầu sau đó lại lắc đầu: "Không, không phải. Việc này có chút khó nói, đại khái là em có đặt đồ trên mạng nhưng không tới kịp, nên chỉ có thể..khụ, mặc thế này ra đường."
Cậu nghĩ Đoàn Văn Tranh cũng sẽ đi trại huấn luyện, liền nói thắng: "Em đang luyện một tài khoản đột kích, đang ở thời điểm tăng cấp nhanh nên không thường xuyên chơi Y tá nữa."
Đoàn Văn Tranh nhướn mày, nhớ đến lúc nãy cậu trốn Ôn Diễn như trốn dịch: "Không muốn đến LGW nữa?"
"Có chứ." Tiết Lan kiên định gật đầu: "Nhưng em không hợp với vị trí Y tá, em muốn chơi đột kích, hơn nữa...."
Hơn nữa, tuy rằng bây giờ ở LGW không thiếu vị trí đột kích, nhưng sau đợt tập huấn lần này một tay đột kích chính của LGW là Mạnh Kỳ đột nhiên tuyên bố giải nghệ, cho nên bọn họ mới mong muốn nhanh chóng tìm người thay thế
Nhưng trong trường hợp Tiết Lan' là người đóng đinh ở vị trí Y tá rất nhiều năm liền, kể cả kỹ năng của cậu kém hay tốt thì việc đột nhiên nói muốn đổi vị trí là một việc cực kỳ khó hiểu. Cho nên khi Tiết Lan quyết định thẳng thắn chia sẻ với Đoàn Văn Tranh, cậu đã ôm tâm lý bị anh phủ định hoặc nghi ngờ.
"Đã rõ, lần sau muốn luyện tập thì kêu anh."
Tiết Lan kinh ngạc, giống như không nghe rõ anh đang nói gì.
"Đánh hạng mệt lắm, thỉnh thoảng cũng muốn trêu bạn nhỏ một chút."
"......"
Đoàn Văn Tranh vừa nói xong rồi quay mặt đi, thấy Tiết Lan chưa đuổi kịp, anh dừng bước gọi: "Đi thôi."
"Hở?"
"Không phải em muốn đi mua quần áo?"
Tiết Lan dại ra, chưa tỉnh lại được từ cú sốc vài giây trước, cậu thấy Đoàn Văn Tranh bỏ đi, vội vàng chạy theo: "Anh muốn đi với em?"
"Đúng lúc cũng muốn đi xem."
Ánh mắt Tiết Lan sáng lấp lánh, cậu khẳng định Đoàn Văn Tranh nhất định là sợ cậu gặp phải người quen nên mới đi cùng chứ không phải muốn đi ngó quần áo.
Người trước mặt cậu là Đoàn Văn Tranh, Đoàn Văn Tranh đó!!!
Tiết Lan nằm mơ cũng không dám mơ có một ngày cậu sẽ cùng với idol nhà mình chơi cùng đội, luyện cùng nơi, thậm chí bây giờ còn cũng nhau dạo phố?!
"Được." Trong lòng Tiết Lan có khó tránh được có chút vui vẻ nhưng vẫn cố gắngmím môi giấu thật sâu: "Cảm ơn anh, nhưng mà...Ôn Diễn vừa nãy...sao anh lại giúp em?"
Đoàn Văn Tranh hệt như nghe được chuyện gì buồn cười, nhìn cậu nói: "Sẽ cùng nhau huấn luyện, chăm sóc nhau cũng là điều nên làm."
"Đúng, chăm sóc nhau." Mắt Tiết Lan lại càng sáng hơn nữa, cậu bước nhanh về phía trung tâm thương mại: "Nếu sau này anh có việc gì cần em, cứ gọi thoải mái. Còn nữa...em hy vọng mình có thể thuận lợi vào LGW...trở thành...đồng đội của anh."
"Nếu đã nói là chăm sóc nhau."
Đoàn Văn Tranh gọi cậu lại, anh nhớ ra gì đó, thò tay vào túi móc di động: "Tiểu ca ca ơi, cho anh xin Wechat đi."
- ----
Kidoisme: Có thể 1 số bạn sẽ lấn cấn về cách xưng hô 'anh - em' của 2 bạn ngay đầu truyện nhưng các bạn yên tâm đọc thêm 1 vài chương đi, hổng phải tự nhiên anh Tranh lại trêu Lan Lan thuận miệng thế đâu hề hề:v
- --Các bạn có để ý không:v
Công nhà Lan Lan: Đang phơi tr*m nhìn thấy thụ thì chả hiểu đã rửa tay chưa mà lôi người ta vào WC tâm sự =))))
- ---- Tác giả có điều muốn nói:
Reset: Xin lỗi để các người thất vọng rồi, tôi kéo quần chỉ mất một giây thôi.
PS nữa: Đoàn Văn Tranh chắc chắn sẽ được rửa tay (mặt nghiêm túc) cho nên hahaha haha từ từ cho tôi cười nốt đã....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất