Toàn Thế Giới Đồng Thời Phân Hóa
Chương 20: Chức năng làm 0
Hùng Sơ Mạt vinh dự tiễn hai vị tình nguyện đi. Trước khi vào thang máy, Triệu Dã Tức hỏi: "Việc chúng ta làm có giúp đỡ gì cho nghiên cứu thuốc ức chế không?"
Hùng Sơ Mạt gật đầu tán thành: "Chúng ta đã chứng minh pheromone Alpha có thể chữa trị tình trạng bệnh của Omega, tiếp theo phải lấy thử pheromone ra, phân tích hoạt chất trong đó, cuối cùng tiến hành tổng hợp nhân tạo, hình thành nguyên mẫu của thuốc ức chế. Các em đã giúp những Omega bị kỳ dịch cảm tra tấn một ơn lớn, tôi thay mặt bọn họ cảm ơn các em."
Ánh sáng đạo lý chói lọi trên người Triệu Dã Tức, trong nháy mắt anh cảm thấy hình tượng rực rỡ của mình cao lên, còn sắp cao hơn cả Lục Hoang Chi. "Không cần cảm ơn," Triệu Dã Tức ra vẻ chính trực, "Vì nhân dân phục vụ."
Lục Hoang Chi tự nhiên đặt tay trên lưng Triệu Dã Tức, đẩy anh vào thang máy, "Về nhà thôi."
Trở lại chung cư đã sắp rạng sáng. Lăn lộn hơn nửa buổi tối, Triệu Dã Tức vừa lạnh vừa mệt, còn nhuốm cả người hương bưởi nho. Lúc cắn tuyến thể anh Lục Hoang Chi không để lại đủ nồng độ pheromone, tuy rằng triệu chứng phát sốt giảm đi một ít, nhưng anh vẫn suy yếu hơn ngày thường rất nhiều.
Triệu Dã Tức mở cửa chung cư ra, nói với Lục Hoang Chi đứng phía sau: "Ngủ ngon."
"Không cần tôi nữa à?" Lục Hoang Chi chầm chậm nói, "Thì ra tôi chỉ là công cụ mà thôi."
"Cung Câu Nhân?" Triệu Dã Tức đầu óc không chuyển hóa kịp, "Hắn bị sao vậy?"
Lục Hoang Chi cúi đầu nhìn Triệu Dã Tức.
Kỳ thật không quan trọng. Cậu đã làm việc mà mình nên làm, trễ thế này cũng nên cùng Triệu Dã Tức ai về nhà nấy, người nào ngủ giường người nấy.
Đứng ở trước mặt cậu chính là một Omega vừa bị cậu đánh dấu. Bởi vì sốt nên gương mặt Omega hơi phiếm hồng, lúc nói chuyện thì giọng nói mềm như bông, còn mang theo chút giọng mũi.
Hai chữ【 đánh dấu 】này, cẩn thận ngẫm lại, hình như rất có ý nghĩa. Dựa theo giải thích bình thường, một thứ mà cậu 【 đánh dấu 】, như vậy thứ đó có phải đã thuộc về cậu rồi không?
Nhưng hôm nay cậu 【 đánh dấu 】 không phải một thứ, cũng không phải một con thú cưng nào, mà là Triệu Dã Tức. Cậu rót pheromone của mình vào trong tuyến thể Triệu Dã Tức, khiến mùi hương trên người Triệu Dã Tức đều là mùi của mình. Như vậy, cậu có thể nói Triệu Dã Tức là của cậu không?
Tất nhiên không thể.
Mặc dù không thể, cậu cũng muốn được nhìn học trưởng nhỏ đã bị cậu đánh dấu. Việc này tương tự như cảm giác "muốn bảo vệ" trước đây cậu đã từng có với Triệu Dã Tức, nhưng không có lần nào mãnh liệt giống hiện tại.
Đây là bởi vì tác dụng phụ của 【 đánh dấu 】, hay là bởi học trưởng nhỏ yếu đuối khiến người khác yêu thương?
Lục Hoang Chi đẩy cửa ra, nói: "Đi vào rồi nói tiếp."
Triệu Dã Tức không còn sức cản cậu ta, vừa vào nhà lập tức ngã xuống trên sô pha, hóa thân thành một chú cá chết không động đậy.
Lục Hoang Chi mở máy điều hòa, chỉnh đến một độ ấm thích hợp, tiếp theo lại nấu nước ấm. Khi cậu cầm nước ấm quay lại phòng khách, Triệu Dã Tức đã ôm chăn ngủ mất.
Lục Hoang Chi hơi nheo hai mắt lại, buông ly nước xuống, cầm lấy một góc thảm ngửi thử. Ngoại trừ mùi Chi Chi Đào Đào, cậu còn ngửi thấy một mùi quả hạch nào đó.
Đây là mùi của Alpha khác.
Triệu Dã Tức không ngủ sâu, ngủ trên ghế sô pha không thoải mái cho lắm. Anh nỗ lực mở to mắt, đánh ngáp lồm cồm ngồi dạy, nhìn thấy Lục Hoang Chi ngồi bên góc sô pha: "Cậu vẫn chưa đi à."
Ánh mắt Lục Hoang Chi nhìn anh, sâu không thấy đáy, mím môi, biểu cảm có hơi lạnh nhạt.
"Cậu làm sao vậy?" Triệu Dã Tức hỏi.
Lục Hoang Chi nói: "Pheromone của Đào Kiều Sanh là mùi gì?"
"Quả mắc ca."
Lục Hoang Chi nhướng mày, "Anh ngửi thấy?"
Triệu Dã Tức không hiểu ra sao, "Cậu ấy nói cho tôi biết."
Sắc mặt Lục Hoang Chi sắc mặt dịu đi một chút. "Uống chút nước ấm, lên trên giường ngủ đi. Tôi về đây, có cần gì nhớ phải tìm tôi." Cậu kéo tấm chăn trong lòng Triệu Dã Tức ra, "Cái này dơ rồi, tôi giặt giúp anh."
Triệu Dã Tức:?
Anh không hiểu được, chăn của anh đã làm sai chuyện gì.
Lục Hoang Chi đi rồi, Triệu Dã Tức ngọ ngoạy đứng lên đi tắm. Tắm xong cuối cùng anh cũng có thể thoải mái nằm lên giường, nhưng anh vẫn cảm cơ thể mình vẫn còn mùi của Lục Hoang Chi.
Anh đột nhiên nhớ tới, hôm nay là Lục Hoang Chi sinh nhật phải không nhỉ.
Triệu Dã Tức ngủ một giấc đến giữa trưa. Sau khi thức dậy, triệu chứng sốt nhẹ và vô lực của anh không những không chuyển biến tốt đẹp, ngược lại còn nghiêm trọng hơn hôm qua một ít, nhưng miễn cưỡng còn có thể chịu đựng. Không đến mức tỏa ra pheromone, anh không muốn bị Lục Hoang Chi cắn.
Điện thoại hiển thị tin nhắn wechat Lục Hoang Chi gửi đến hai tiếng trước, hỏi cơ thể anh thế nào rồi. Triệu Dã Tức tùy tay chọn một meme trả lời: 【 Hỏi han ân cần, không bằng chuyển khoản.jpg) 】
【 Hoang chuyển khoản cho bạn 30000 tệ. 】
【 Là mãnh nam nhá: (Anh da đen dấu chấm hỏi.jpg) 】
【Hoang: Một tháng tiền lương không đủ dùng?】
【 Là mãnh nam nhá: Cút ngay cho tôi, tôi nói với cậu bao nhiêu lần rồi. 】
Triệu Dã Tức không nhận tiền. Anh đặt cơm, nằm trên giường lướt weibo chờ cơm hộp.
Sau khi xác định phân hóa, anh follow siêu thoại #Omega#, có không ít Omega sẽ chia sẻ tình huống của mình trên siêu thoại.
【 Xấu hổ che mặt: Có ai giống tôi không, vừa là 0 vừa là đồng chí Omega, tôi muốn hỏi mấy bạn bây giờ có dùng dầu bôi trơn để làm với bạn trai không? Có phải cái đó không cần thiết nữa không? (che mặt) 】
Trực giác nói với Triệu Dã Tức rằng nhất định anh xem xong sẽ hối hận, nhưng anh vẫn không nén nổi tò mò mà mở chỗ bình luận ra.
【Bức thư tình: Ừm này, blogger có phải cậu đã tiết lộ chuyện gì không? 】
【AD phải chú ý vị trí nhé: Có gì đó gào thét đi ngang qua tôi —— a, là xe! 】
【 Xấu hổ che mặt: Đừng quậy (che mặt), tôi hỏi thật đấy. 】
【 Yêu anh trai An An: Bản thân đã phân hóa ra chức năng kia thì cần dầu bôi trơn làm gì? Tiết kiệm tiền mua KY không tốt à? 】
Triệu Dã Tức xem đến lạc vào sương mù, trả lời: 【 Không hiểu nên mới hỏi. Là chức năng gì? 】
Không lâu sau,【 Yêu anh trai An An 】kia trực tiếp nhắn tin cho anh.
【 Yêu anh trai An An: Bạn là Omega? 】
【 Là mãnh nam nhá: Đúng vậy. 】
【 Yêu anh trai An An: Cũng là 0? 】
【 Là mãnh nam nhá: Bạn nhìn ID của tôi mà cảm thấy tôi là 0? 】
【 Yêu anh trai An An: Vậy bạn hỏi nhiều như vậy làm gì? 】
【 Là mãnh nam nhá: Tôi tò mò làm Omega còn có thể có chức năng gì. 】
【 Yêu anh trai An An: Chức năng làm 0. ( mỉm cười) 】
Triệu Dã Tức vẫn không lĩnh ngộ được điều bí hiểm này trong giới gay. Anh chuyển phát weibo này cho Đào Kiều Sanh, hỏi: 【 Cậu nhìn hiểu không? 】
【 Tiểu Cường phải nỗ lực trở thành Kiều: Vcl!!! Còn có thể như vậy à! (đôi mắt khiếp sợ.jpg) 】
【 Tiểu Cường phải nỗ lực trở thành Kiều: Huhuhu lại là muốn trở thành Omega một ngày rồi, chúng ta đổi cho nhau đi bé con. 】
【 Là mãnh nam nhá: Cho nên chức năng làm 0 rốt cuộc là cái gì??? 】
Trên màn hình biểu hiện "Đối phương đang nhập", Triệu Dã Tức đợi nửa ngày, Đào Kiều Sanh mới trả lời anh: 【 Cậu hỏi cái này thì tớ biết trả lời thế nào. ( vò đầu) 】
【 Là mãnh nam nhá: Nói thẳng. 】
【 Tiểu Cường phải nỗ lực trở thành Kiều: Chỉ cần cậu có chút hiểu biết về quan hệ nam nam, cậu sẽ không bao giờ hỏi vấn đề này nữa. 】
【 Là mãnh nam nhá: Nhưng không phải tớ thẳng sao? Tại sao tớ phải có hiểu biết về quan hệ nam nam? 】
【 Tiểu Cường phải nỗ lực trở thành Kiều: A, tớ phải mở họp, đi trước đây. 】
【 Là mãnh nam nhá: Hôm nay là chủ nhật, cậu mở cái gì đấy? 】
Đào Kiều Sanh bên kia hoàn toàn không có tin tức.
Triệu Dã Tức hăng hái, ngồi dậy lấy laptop trên đầu giường —— anh không tin rằng anh không tìm được.
Hùng Sơ Mạt gật đầu tán thành: "Chúng ta đã chứng minh pheromone Alpha có thể chữa trị tình trạng bệnh của Omega, tiếp theo phải lấy thử pheromone ra, phân tích hoạt chất trong đó, cuối cùng tiến hành tổng hợp nhân tạo, hình thành nguyên mẫu của thuốc ức chế. Các em đã giúp những Omega bị kỳ dịch cảm tra tấn một ơn lớn, tôi thay mặt bọn họ cảm ơn các em."
Ánh sáng đạo lý chói lọi trên người Triệu Dã Tức, trong nháy mắt anh cảm thấy hình tượng rực rỡ của mình cao lên, còn sắp cao hơn cả Lục Hoang Chi. "Không cần cảm ơn," Triệu Dã Tức ra vẻ chính trực, "Vì nhân dân phục vụ."
Lục Hoang Chi tự nhiên đặt tay trên lưng Triệu Dã Tức, đẩy anh vào thang máy, "Về nhà thôi."
Trở lại chung cư đã sắp rạng sáng. Lăn lộn hơn nửa buổi tối, Triệu Dã Tức vừa lạnh vừa mệt, còn nhuốm cả người hương bưởi nho. Lúc cắn tuyến thể anh Lục Hoang Chi không để lại đủ nồng độ pheromone, tuy rằng triệu chứng phát sốt giảm đi một ít, nhưng anh vẫn suy yếu hơn ngày thường rất nhiều.
Triệu Dã Tức mở cửa chung cư ra, nói với Lục Hoang Chi đứng phía sau: "Ngủ ngon."
"Không cần tôi nữa à?" Lục Hoang Chi chầm chậm nói, "Thì ra tôi chỉ là công cụ mà thôi."
"Cung Câu Nhân?" Triệu Dã Tức đầu óc không chuyển hóa kịp, "Hắn bị sao vậy?"
Lục Hoang Chi cúi đầu nhìn Triệu Dã Tức.
Kỳ thật không quan trọng. Cậu đã làm việc mà mình nên làm, trễ thế này cũng nên cùng Triệu Dã Tức ai về nhà nấy, người nào ngủ giường người nấy.
Đứng ở trước mặt cậu chính là một Omega vừa bị cậu đánh dấu. Bởi vì sốt nên gương mặt Omega hơi phiếm hồng, lúc nói chuyện thì giọng nói mềm như bông, còn mang theo chút giọng mũi.
Hai chữ【 đánh dấu 】này, cẩn thận ngẫm lại, hình như rất có ý nghĩa. Dựa theo giải thích bình thường, một thứ mà cậu 【 đánh dấu 】, như vậy thứ đó có phải đã thuộc về cậu rồi không?
Nhưng hôm nay cậu 【 đánh dấu 】 không phải một thứ, cũng không phải một con thú cưng nào, mà là Triệu Dã Tức. Cậu rót pheromone của mình vào trong tuyến thể Triệu Dã Tức, khiến mùi hương trên người Triệu Dã Tức đều là mùi của mình. Như vậy, cậu có thể nói Triệu Dã Tức là của cậu không?
Tất nhiên không thể.
Mặc dù không thể, cậu cũng muốn được nhìn học trưởng nhỏ đã bị cậu đánh dấu. Việc này tương tự như cảm giác "muốn bảo vệ" trước đây cậu đã từng có với Triệu Dã Tức, nhưng không có lần nào mãnh liệt giống hiện tại.
Đây là bởi vì tác dụng phụ của 【 đánh dấu 】, hay là bởi học trưởng nhỏ yếu đuối khiến người khác yêu thương?
Lục Hoang Chi đẩy cửa ra, nói: "Đi vào rồi nói tiếp."
Triệu Dã Tức không còn sức cản cậu ta, vừa vào nhà lập tức ngã xuống trên sô pha, hóa thân thành một chú cá chết không động đậy.
Lục Hoang Chi mở máy điều hòa, chỉnh đến một độ ấm thích hợp, tiếp theo lại nấu nước ấm. Khi cậu cầm nước ấm quay lại phòng khách, Triệu Dã Tức đã ôm chăn ngủ mất.
Lục Hoang Chi hơi nheo hai mắt lại, buông ly nước xuống, cầm lấy một góc thảm ngửi thử. Ngoại trừ mùi Chi Chi Đào Đào, cậu còn ngửi thấy một mùi quả hạch nào đó.
Đây là mùi của Alpha khác.
Triệu Dã Tức không ngủ sâu, ngủ trên ghế sô pha không thoải mái cho lắm. Anh nỗ lực mở to mắt, đánh ngáp lồm cồm ngồi dạy, nhìn thấy Lục Hoang Chi ngồi bên góc sô pha: "Cậu vẫn chưa đi à."
Ánh mắt Lục Hoang Chi nhìn anh, sâu không thấy đáy, mím môi, biểu cảm có hơi lạnh nhạt.
"Cậu làm sao vậy?" Triệu Dã Tức hỏi.
Lục Hoang Chi nói: "Pheromone của Đào Kiều Sanh là mùi gì?"
"Quả mắc ca."
Lục Hoang Chi nhướng mày, "Anh ngửi thấy?"
Triệu Dã Tức không hiểu ra sao, "Cậu ấy nói cho tôi biết."
Sắc mặt Lục Hoang Chi sắc mặt dịu đi một chút. "Uống chút nước ấm, lên trên giường ngủ đi. Tôi về đây, có cần gì nhớ phải tìm tôi." Cậu kéo tấm chăn trong lòng Triệu Dã Tức ra, "Cái này dơ rồi, tôi giặt giúp anh."
Triệu Dã Tức:?
Anh không hiểu được, chăn của anh đã làm sai chuyện gì.
Lục Hoang Chi đi rồi, Triệu Dã Tức ngọ ngoạy đứng lên đi tắm. Tắm xong cuối cùng anh cũng có thể thoải mái nằm lên giường, nhưng anh vẫn cảm cơ thể mình vẫn còn mùi của Lục Hoang Chi.
Anh đột nhiên nhớ tới, hôm nay là Lục Hoang Chi sinh nhật phải không nhỉ.
Triệu Dã Tức ngủ một giấc đến giữa trưa. Sau khi thức dậy, triệu chứng sốt nhẹ và vô lực của anh không những không chuyển biến tốt đẹp, ngược lại còn nghiêm trọng hơn hôm qua một ít, nhưng miễn cưỡng còn có thể chịu đựng. Không đến mức tỏa ra pheromone, anh không muốn bị Lục Hoang Chi cắn.
Điện thoại hiển thị tin nhắn wechat Lục Hoang Chi gửi đến hai tiếng trước, hỏi cơ thể anh thế nào rồi. Triệu Dã Tức tùy tay chọn một meme trả lời: 【 Hỏi han ân cần, không bằng chuyển khoản.jpg) 】
【 Hoang chuyển khoản cho bạn 30000 tệ. 】
【 Là mãnh nam nhá: (Anh da đen dấu chấm hỏi.jpg) 】
【Hoang: Một tháng tiền lương không đủ dùng?】
【 Là mãnh nam nhá: Cút ngay cho tôi, tôi nói với cậu bao nhiêu lần rồi. 】
Triệu Dã Tức không nhận tiền. Anh đặt cơm, nằm trên giường lướt weibo chờ cơm hộp.
Sau khi xác định phân hóa, anh follow siêu thoại #Omega#, có không ít Omega sẽ chia sẻ tình huống của mình trên siêu thoại.
【 Xấu hổ che mặt: Có ai giống tôi không, vừa là 0 vừa là đồng chí Omega, tôi muốn hỏi mấy bạn bây giờ có dùng dầu bôi trơn để làm với bạn trai không? Có phải cái đó không cần thiết nữa không? (che mặt) 】
Trực giác nói với Triệu Dã Tức rằng nhất định anh xem xong sẽ hối hận, nhưng anh vẫn không nén nổi tò mò mà mở chỗ bình luận ra.
【Bức thư tình: Ừm này, blogger có phải cậu đã tiết lộ chuyện gì không? 】
【AD phải chú ý vị trí nhé: Có gì đó gào thét đi ngang qua tôi —— a, là xe! 】
【 Xấu hổ che mặt: Đừng quậy (che mặt), tôi hỏi thật đấy. 】
【 Yêu anh trai An An: Bản thân đã phân hóa ra chức năng kia thì cần dầu bôi trơn làm gì? Tiết kiệm tiền mua KY không tốt à? 】
Triệu Dã Tức xem đến lạc vào sương mù, trả lời: 【 Không hiểu nên mới hỏi. Là chức năng gì? 】
Không lâu sau,【 Yêu anh trai An An 】kia trực tiếp nhắn tin cho anh.
【 Yêu anh trai An An: Bạn là Omega? 】
【 Là mãnh nam nhá: Đúng vậy. 】
【 Yêu anh trai An An: Cũng là 0? 】
【 Là mãnh nam nhá: Bạn nhìn ID của tôi mà cảm thấy tôi là 0? 】
【 Yêu anh trai An An: Vậy bạn hỏi nhiều như vậy làm gì? 】
【 Là mãnh nam nhá: Tôi tò mò làm Omega còn có thể có chức năng gì. 】
【 Yêu anh trai An An: Chức năng làm 0. ( mỉm cười) 】
Triệu Dã Tức vẫn không lĩnh ngộ được điều bí hiểm này trong giới gay. Anh chuyển phát weibo này cho Đào Kiều Sanh, hỏi: 【 Cậu nhìn hiểu không? 】
【 Tiểu Cường phải nỗ lực trở thành Kiều: Vcl!!! Còn có thể như vậy à! (đôi mắt khiếp sợ.jpg) 】
【 Tiểu Cường phải nỗ lực trở thành Kiều: Huhuhu lại là muốn trở thành Omega một ngày rồi, chúng ta đổi cho nhau đi bé con. 】
【 Là mãnh nam nhá: Cho nên chức năng làm 0 rốt cuộc là cái gì??? 】
Trên màn hình biểu hiện "Đối phương đang nhập", Triệu Dã Tức đợi nửa ngày, Đào Kiều Sanh mới trả lời anh: 【 Cậu hỏi cái này thì tớ biết trả lời thế nào. ( vò đầu) 】
【 Là mãnh nam nhá: Nói thẳng. 】
【 Tiểu Cường phải nỗ lực trở thành Kiều: Chỉ cần cậu có chút hiểu biết về quan hệ nam nam, cậu sẽ không bao giờ hỏi vấn đề này nữa. 】
【 Là mãnh nam nhá: Nhưng không phải tớ thẳng sao? Tại sao tớ phải có hiểu biết về quan hệ nam nam? 】
【 Tiểu Cường phải nỗ lực trở thành Kiều: A, tớ phải mở họp, đi trước đây. 】
【 Là mãnh nam nhá: Hôm nay là chủ nhật, cậu mở cái gì đấy? 】
Đào Kiều Sanh bên kia hoàn toàn không có tin tức.
Triệu Dã Tức hăng hái, ngồi dậy lấy laptop trên đầu giường —— anh không tin rằng anh không tìm được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất