Toàn Thôn Xuyên Đến Thập Niên 90

Chương 39

Trước Sau
“Miệng rộng” trong thôn cũng không phải chỉ có mình Trần Lan Hoa.

Cổ Hoài Dân: “Nói xem?”

Quan Lệ Na: “Bọn họ có thù cũ. Con dâu Cả nhà Điền Viễn Sơn, Tống Xuân Mai là chị ruột của vợ Điền Phú Quý, Tống Xuân Cúc. Nghe nói lúc trước mẹ bọn họ mới mất chưa được một tháng, Tống Xuân Cúc đã làm loạn đòi gả cho Điền Phú Quý giàu có nhất thôn làm thiếp. Tuy thời xa xưa làm thiếp là chuyện bình thường nhưng nạp thiếp là chuyện của những gia đình giàu có. Dù có giàu nhất thôn nhưng Điền Phú Quý cũng không giỏi như vậy, lại là người duy nhất trong thôn làm thế. Hơn nữa bà lão mới qua đời chưa tới một tháng Tống Xuân Cúc đã sốt ruột đòi lấy chồng, còn là làm thiếp, cha con nhà họ Tống sao có thể không tức giận, nên không đồng ý. Ngay cả lúc đã xuất giá Tống Xuân Mai cũng không đồng ý. Tống Xuân Cúc một khóc, hai nháo, ba thắt cổ. Vì không muốn gả nên ông cụ Tống đã nhốt con gái lại. Vậy mà Tống Xuân Cúc lại lén chạy ra ngoài, dọn thẳng vào nhà Điền Phú Quý sống luôn. Việc này lộ ra cả thôn đều biết nên cha bà ta buộc phải thành toàn cuộc hôn nhân này.”

Quan Lệ Na không đồng tình, lắc đầu nói: “Phải biết ở thời cổ đại rất chú trọng danh tiết. Anh cả Tống Xuân Mai và Tống Xuân Cúc, cũng chính là Tống Thạch Đầu còn có một người con gái, vì việc này mà bị ảnh hưởng tới danh dự của đứa bé. Ông cụ Tống vốn đã đau buồn vì mất vợ, lại thêm chuyện này nên đổ bệnh nặng, không quá ba tháng thì mất. Lúc đó Tống Xuân Mai đã mang thai chín tháng. Tống Xuân Mai nổi điên, hai người đi tới nhà Điền Phú Quý làm loạn, xém chút nữa Tống Xuân Mai đã cầm dao chém chết Tống Xuân Cúc, đánh Điền Phú Quý một trận. Tống Xuân Cúc che chở cho chồng, bất cẩn đẩy Tống Xuân Mai một cái. Tống Xuân Mai sinh non, còn bị thương không thể tiếp tục sinh nở.”

Mọi người đều nhíu mày, không hiểu nổi Tống Xuân Cúc.

Cổ Hoài Dân: “Đứa trẻ bị sinh non kia chính là Điền Điềm?”



Quan Lệ Na gật đầu: “Đúng vậy, nhà họ Tống và Tống Xuân Mai gây chuyện mệt rồi, không thuận theo cũng không buông tha. Nhưng Điền Phú Quý giàu có lại là người có danh tiếng trong thôn. Sau này dưới sự nỗ lực của những người già trong thôn, hai bên không gây nhau nữa nhưng cũng đã kết thù, tới già cũng không qua lại. Đừng nói là Tống Thạch Đầu không qua lại với Tống Xuân Cúc nữa, ngay cả nhà họ Điền nhà chồng Tống Xuân Mai cũng vậy. Dù sao thì Tống Xuân Mai cũng đã bị thương không thể sinh nở được nữa. Trước kia khi còn sống trong thôn họ muốn yên ổn nên mới nước sông không phạm nước giếng. Nhưng khi chạy nạn ông cụ Điền dẫn đầu, tuy lượng thực nhà Điền Phú Quý nhiều nhất nhưng vẫn không dám tách riêng ra nên có phần thua kém. Vậy nên khi gặp phải chuyện này, dĩ nhiên Điền Phú Quý sẽ lựa chọn nhịn cho yên ổn.”

Cổ Hoài Dân lật xem danh sách đăng ký trong tay, nói: “Tống Xuân Cúc là thiếp à, không đúng, không phải cô ta không phải vợ cả của nhà Điền Phú Quý sao?”

Quan Lệ Na trào phúng nói: “Cũng không phải chỉ một. Tống Xuân Cúc gả qua đó ba năm sinh được bốn đứa con, năm thứ ba cuối cùng cũng sinh được một đứa con trai, cũng chính là độc đinh của nhà Điền Phú Quý, Điền Diệu Tổ đánh nhau hôm nay. Có con trai, Điền Phú Quý lập tức ly hôn với vợ cũ, đưa Tống Xuân Cúc lên làm vợ Cả ngay.”

Mọi người cạn lời, càng thêm chướng mắt gia đình này.

Cổ Hoài Dân: “...”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau