Toàn Trí Độc Giả

Chương 187

Trước Sau
Họ vẫn đang nhìn tôi với vẻ mặt bối rối thể hiện rằng họ vẫn chưa hiểu được chuyện quái gì đang xảy ra ở đây. Yoo Jonghyuk đứng dựa vào tường và vẫn không ngừng ho ra máu.

Tôi nhìn họ một lúc trước khi liếc về phía bức tường của hội trường. Vẻ ngoài của tôi được phản chiếu trên bức tường đá bóng.

Đôi cánh đen mọc ra từ vai tôi và hai chiếc sừng nhỏ mọc trên đầu tôi. Dấu vết của năng lượng ma quỷ đã in sâu trên da tôi như một vết nhơ. Cơ thể của tôi lớn hơn bình thường ba hoặc bốn lần và các cơ bắp toàn thân cũng nở ra rất nhiều.

"Đ-Điều này thật nực cười! Tại sao Dokja-ssi lại là quỷ vương chứ...?"

"Chuyện quái gì vậy? Chúng ta nên làm gì?"

Yoo Sangah và Lee Jihye hét lên.

Jung Heewon, Lee Hyunsung, Lee Gilyoung, Shin Yoosung... thậm chí là Cho Youngran và Gong Pildu. Mọi người đều nhìn tôi với vẻ mặt kinh ngạc.

Tôi nhìn từng biểu hiện trên khuôn mặt họ và mở miệng. "Từ bây giờ, mọi người sẽ phải chiến đấu với tôi."

[Giai đoạn đầu của 'quỷ vương thứ 73' sẽ bắt đầu.]

[Giới hạn thời gian tấn công là 30 phút.]

"Không có nhiều thời gian đâu. Mọi người nên bắt đầu thôi."

Một nguồn năng lượng ghê gớm đang chảy dọc theo từng tế bào của tôi. Ngay cả khi ở thế bị động, tôi vẫn không khỏi thắc mắc rằng liệu họ có khả năng làm tôi tiêu hao sức lực trong khoảng thời gian được cho hay không.

Jung Heewon và Lee Hyunsung nhìn tôi tuyệt vọng và kêu lên. "Tôi không muốn chiến đấu với Dokja-ssi!"

"Tôi không thể làm theo lệnh của anh!"

Tôi có thể hiểu cảm giác đấy. Tôi cũng sẽ do dự nếu tôi ở trong hoàn cảnh giống như họ. Tôi cố tình cười nhạo họ.

"Tôi không biết tại sao mọi người lại có vẻ nghiêm túc như vậy. Mọi người đã quên tôi là ai sao? Tôi là Kim Dokja, tôi sẽ không chết ngay cả khi bị giết."

Lee Hyunsung ngây thơ đã bị lay động trước lời nói của tôi. "...Lần này anh vẫn sẽ sống lại chứ?"

"Tất nhiên."

"Nhưng tôi nghe thấy...!"

"Yoo Jonghyuk đang cố tình chọc tức tôi đấy."

Tôi không sử dụng kỹ năng Kích động nhưng những cảm xúc mâu thuẫn đang xuất hiện trên khuôn mặt của mọi người. Có lẽ sự tin tưởng của họ dành cho tôi và gánh nặng tấn công tôi đang đấu tranh bên trong họ.

"Hãy tin tôi, đây là cách duy nhất."

Các thành viên cuối cùng sẽ phải tấn công tôi. Bởi không còn cách nào khác. Nếu họ không giết tôi, tất cả những người ở đây đều phải chết.

Han Sooyoung nhìn tôi với ánh mắt sợ hãi. Tôi gửi tín hiệu cho cô ấy trước khi cô ấy có thể mở miệng.

"Han Sooyoung."

Han Sooyoung tái mặt khi đọc khẩu hình miệng tôi.

'Cô là người duy nhất có thể làm điều này. Cô phải chịu trách nhiệm.'

Tôi biết điều đó và Han Sooyoung cũng vậy. Các thành viên có thể mạnh hơn các hóa thân khác nhưng họ sẽ không đủ quyết đoán trong tình huống này. Mặt khác, Han Sooyoung nhanh nhẹn và thực tế hơn trong việc phán đoán tình hình hơn bất kỳ ai khác ở đây.

"...Anh luôn như thế này, Kim Dokja." Han Sooyoung nghiến răng nói với tôi. "Anh nghĩ tôi là một con quái vật vô cảm sao?"

Han Sooyoung liếc nhìn giữa tôi và sau đó là các thành viên. Ánh mắt của mọi người đều tập trung vào cô. Cứ như thể mọi thứ sẽ do lời nói của cô ấy quyết định.

Han Sooyoung thở sâu trước khi mở miệng. "Mọi người, tỉnh ngộ đi. Chả lẽ mọi người muốn tất cả chúng ta đều đi xuống dưới địa ngục sao?"

Tô cười. Đúng thế, cô ấy đã làm tốt.

"Chúng ta phải giết Kim Dokja."

Đây là Han Sooyoung.

"Em không muốn! Em không muốn! Hyung!"

Han Sooyoung nắm lấy Lee Gilyoung khi cậu ấy chạy về phía tôi.

"Nhóc con ngu ngốc. Nghe theo tôi đi."

Lee Gilyoung thở hổn hển và vùng vẫy. Han Sooyoung gầm gừ khi nắm lấy cổ áo Lee Gilyoung.

"Đừng than vãn nữa. Nhóc muốn chết thay cho Kim Dokja sao?"

"A-Ahhh..."

"Tất cả mọi người còn lại cũng thế. Tất cả đều không sẵn sàng hi sinh bản thân nên đừng có đạo đức giả nữa. Thay vì chịu chết, hãy nói lời cảm ơn và vung vũ khí lên đi!"



Bản sao của Han Sooyoung, giờ đã tăng lên hàng chục người, đồng thời cô mở miệng.

"Tôi không biết liệu Kim Dokja có quay trở lại hay không. Nhưng chúng ta sẽ chết hết nếu không giết anh ta trong 30 phút tới. Đó là điều duy nhất tôi biết hiện giờ."

Bản sao của Han Sooyoung lao về phía tôi với đôi mắt đỏ hoe. Tôi nói với cô ấy, "Cảm ơn."

Han Sooyoung cắn môi mạnh đến nỗi khiến nó chảy máu và vung dao găm về phía tôi. Những đòn tấn công dồn dập không gây nhiều thiệt hại cho cơ thể tôi nhưng đây mới chỉ là khởi đầu.

Yoo Sangah đón nhận ánh nhìn của tôi và từ từ đứng dậy. "Dokja-ssi."

Thật khó để biết cô ấy đã quyết định điều gì vì những cảm xúc không rõ trong mắt cô ấy. Tôi gật đầu đáp lại khi bị Han Sooyoung đánh.

"Tôi nghĩ Dokja-ssi không phải là người sẽ làm tổn thương người khác mà không cần suy nghĩ. Anh đã có một kế hoạch? Anh đang cố tình diễn vở kịch này?"

"Ừ, đúng thế..."

"Có thật không?" Yoo Sangah khóc. "Tôi có nên tin anh một lần nữa không? Như thường lệ..."

Tôi biết điều này sẽ xảy ra. Tôi rất vui khi nghe nó. Yoo Sangah thô bạo lau nước mắt của cô. Cô nâng con dao của mình lên và tham gia vào trận chiến.

Môi Han Sooyoung giật giật. "...Tôi đã nghĩ cô sẽ cứ ngập ngừng ngồi đấy và khóc lóc."

"Làm ơn im lặng giùm."

Dao găm của Han Sooyoung và Yoo Sangah đã gây những vết thương nhỏ trên vai và lưng của tôi. Tuy nhiên, nó vẫn không đủ mạnh.

Thời gian còn lại là 25 phút. Một khoảng thời gian eo hẹp nếu họ muốn sử dụng đội hình.

Tôi nhìn Lee Hyunsung. "Lee Hyunsung-ssi. Anh định để cho các thành viên khác chịu chết sao?"

"..."

"Không phải anh đã nói rằng anh sẽ không bao giờ làm mất hộp đạn rỗng nữa sao?"

"D-Dokja-ssi..."

"Đây không chỉ là một hộp đạn."

Mắt Lee Hyunsung chập chờn như khi biển gặp gió.

[Chòm sao 'Bậc thầy của thép' đang chìm đắm.]

Thời gian trôi qua trước khi Lee Hyunsung hét về phía bầu trời. Anh ấy sử dụng Chuyển đổi thép và lao về phía tôi. Cơ thể rắn chắc va vào tôi tạo chấn động mạnh.

Tầm nhìn của tôi hơi rung chuyển. Lee Hyunsung đã sử dụng Dời non lấp bể, nhưng anh ấy dường như phòng thủ hơn là tấn công tôi. Khi nào tôi sẽ lại có thể nhìn thấy cảnh một người đàn ông khóc?

Tiếp theo là âm thanh của tháp pháo được khai hỏa. Tôi bật cười khi nghe thấy âm thanh và quay về phía đó.

Đúng thế, đây là lý do tại sao tôi không thể ghét ông ấy. Gong Pildu cau mày khi kích hoạt các tháp pháo của Pháo đài vũ trang. Tất nhiên, tôi sẽ không để bị đánh.

[Xác suất của kịch bản đang thống trị cơ thể bạn.]

Bất chấp ý muốn của tôi, cơ thể tôi sẽ hoạt động như một quỷ vương. Tất nhiên, các cuộc tấn công theo mô hình hoàn hảo để các thành viên trong nhóm có thể dễ dàng đối phó.

"Mọi người, tỉnh táo lại. Bây giờ là giai đoạn thứ hai."

Giai đoạn thứ hai của quỷ vương thứ 73 đang bắt đầu. Để ngăn chặn nó, cần phải có sự hỗ trợ đặc biệt.

"Cho Youngran-ssi."

Cho Youngran nhận được ánh nhìn của tôi và sử dụng sức mạnh của Mechanical Gateway Array Method.

Không khí như thể được hút hết qua máy thở, năng lượng ma quỷ mà tôi phát ra đã biến mất vào cái lỗ mà cô ấy tạo ra. Nước da của cô nhanh chóng trở nên trắng hơn khi cô tiếp xúc với năng lượng của quỷ vương.

Máu chảy ra từ môi khi Cho Youngran nói với tôi, "Sookyung-ssi sẽ rất buồn."

"Bà ấy biết."

Năng lượng ma quỷ của tôi giảm dần và các thành viên lại tấn công tôi. Tuy nhiên, chúng vẫn thiếu sát thương. Tôi chú ý đến những người chưa tham gia. Lee Jihye cắn môi và cuối cùng cũng rút kiếm ra. "Ahjussi, sau này đừng có trả thù tôi đấy."

"Tôi sẽ không."

Lee Jihye cười yếu ớt trước lời nói của tôi.

"...Trong mọi trường hợp, đòn tấn công của tôi rất yếu và sẽ không gây tổn thương. Chòm sao của tôi chỉ là cấp trên."

"Công tước của lòng trung thành và chiến tranh không yếu thế đâu. Cô sẽ sớm phát hiện ra thôi."

Lee Jihye đã sử dụng Bài ca của kiếm và nhắm vào điểm yếu của tôi. Các cuộc tấn công chồng lên nhau và cảm giác ngứa ran bắt đầu xuất hiện trên da tôi. Mối đe dọa thế đã đủ. Bây giờ tôi cần những người có thể ra đòn kết liễu.

"Jung Heewon-ssi."



Như thể đã chờ đợi, Jung Heewon từ từ rút kiếm ra. "Ngày trước... anh có nhớ tôi đã hỏi gì không?"

"Vâng?"

"Anh đã yêu cầu tôi làm đồng đội của anh."

Tôi nhớ. Trong Nhà hát Dungeon, tôi đã đề nghị Jung Heewon làm đồng đội của mình.

"Bây giờ Dokja-ssi đang yêu cầu đồng đội của anh phải làm một việc như thế này."

Tôi đã không thốt lên được lời nào.

"...Đồng đội cái khỉ gì chứ?" Jung Heewon nâng kiếm của cô ấy lên và chạy về phía tôi. "Loại đồng đội nào lại đi giết một đồng đội khác của mình để sống sót?"

Jung Heewon kích hoạt Sát quỷ và bắt đầu tấn công tôi. Tuy nhiên, thanh kiếm chỉ phát ra một âm thanh thô bạo.

Tôi nói với cô ấy, "Chính vì cô là một người đồng đội đáng tin cậy, nên tôi đang đặt cuộc đời mình vào tay cô."

"...."

"Heewon-ssi, cô phải làm đúng cách. Hãy nghĩ rằng tôi sẽ sống lại và đâm tôi càng mạnh càng tốt."

"Dokja-ssi thực sự..."

Jung Heewon nâng kiếm về phía tôi. Sức mạnh của Ngọn lửa địa ngục hiện lên xung quanh cơ thể Jung Heewon.

Mắt Jung Heewon đỏ hoe khi cô bắt đầu tập trung sức lực. Sức mạnh thực sự của cô là khi sức mạnh của Thẩm phán hủy diệt được thêm vào Ngọn lửa địa ngục.

Kim Dokja trở thành một quỷ vương và là mục tiêu thích hợp cho sức mạnh đó.

[Nhân vật 'Jung Heewon' đã kích hoạt Thời khắc phán xét!]

[Nhiều chòm sao của hệ thống tốt tuyệt đối đồng ý kích hoạt kỹ năng.]

[Chỉ có một chòm sao phản đối mạnh mẽ việc kích hoạt kỹ năng.]

[Kích hoạt kỹ năng đã bị hủy bỏ.]

Jung Heewon bối rối nhìn tôi và tôi nhìn chằm chằm vào không trung. Rất rõ ràng là ai đã phản đối việc kích hoạt Thời khắc phán xét.

"Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng."

[Chòm sao 'Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng' đang che mắt với vẻ mặt đau khổ.]

"...Uriel."

Những tia lửa trong không khí đáp lại lời kêu gọi của tôi.

"Làm ơn hãy đồng ý với việc kích hoạt Thời khắc phán xét."

[Chòm sao 'Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng' đang lắc đầu dữ dội!]

"Nếu cô không làm điều này, hóa thân của cô sẽ chết."

[Chòm sao 'Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng' nói rằng nếu cô ấy làm điều này, bạn sẽ chết.]

Thật tốt biết bao nếu tất cả các chòm sao đều giống cô ấy. Thật đáng tiếc khi tôi đã làm Uriel đau buồn.

"Uriel, cô biết đấy, đây chỉ là một câu chuyện." Tôi nói như một dokkaebi. "Chắc hẳn cô đã thấy nhiều người chết trong thời gian đó."

[Chòm sao 'Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng' cảm thấy tuyệt vọng.]

Chỉ riêng những thông điệp đã khắc họa rõ nét điều đó. Tôi nhớ đến Uriel nhỏ bé và xinh đẹp mà tôi đã thấy trong bữa tiệc.

[Chòm sao 'Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng' đang khóc và liên tục lắc đầu.]

Khuôn mặt nhỏ bé không ngừng khóc và run rẩy. Cô ấy là một thiên thần không phù hợp với từ 'quỷ'.

"Hãy làm những gì cô cần làm. Chỉ khi đó, câu chuyện này mới có thể hoàn thành".

[Chòm sao 'Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng' đang nhìn xuống bạn.]

Sau một lúc, tôi nghe thấy tin nhắn mà tôi đã chờ đợi.

[Tất cả các chòm sao của hệ thống tốt tuyệt đối đều ủng hộ Thời khắc phán xét.]

Cuối cùng, một năng lượng đỏ rực bốc lên từ cơ thể Jung Heewon. "...Chết tiệt, tôi thực sự ghét cái tên của kỹ năng này."

Hào quang của Thời khắc phán xét kết hợp với sức mạnh của Lửa địa ngục và tạo ra một làn sóng ma lực cực lớn. Nó có sức mạnh để tiêu diệt tất cả những điều xấu xa trên thế giới.

Thẩm phán hủy diệt dùng kiếm lửa chém vào ngực quỷ vương.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau