Tôi Bị Omega Vạn Người Mê Đánh Dấu
Chương 57
“Nhất Tỉnh ca ca, đánh dấu em được không?” Vân Chức quơ vạt áo Phương Nhất Tỉnh, ngửa đầu khóc lóc nhìn anh, nếu cơn ngứa ngáy mẫn cảm trong cơ thể không giảm đi cậu sẽ chết mất…
Dưới ánh đèn trắng xóa, làn da Vân Chức trắng như tuyết của pudding của nhiễm một tầng hồng nhàn nhạt, làm người khác không cách nào cự tuyệt được mùi hương quyến rũ trên người.
Phương Nhất Tỉnh rất muốn nói được, nhưng lý trí lung lay sắp đổ ở trong đầu gõ chuông cảnh báo. Vân Chức hiện tại không khống chế được hành vi, anh không thể nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.
Không thể bị quyến rũ, không thể bắt nạt Vân Chức của anh……
Khớp hàm cắn chặt, toàn bộ cơ bắp căng cứng, thái dương nhỏ giọt vài mồ hôi. Phương Nhất Tỉnh cảm giác chính mình đang nhẫn đến cực hạn, anh nhìn thoáng qua đôi mắt Vân Chức, một giây sau liền quay mặt đi.
Cặp mắt màu hổ phách nhạt trần trụi mời anh cùng trầm luân…… Anh không thể nhìn nữa!
“Chức Chức em chịu đựng thêm một chút nữa,” Phương Nhất Tỉnh cảm giác chính mình hiện tại thực chật vật, anh hít sâu một hơi ổn định hô hấp, thanh âm khàn khàn nói: “Anh bảo bệnh viện đem thuốc ức chế đặc chế đến đây.”
Anh lấy điện thoại ra, nhanh chóng gọi điện thoại cho Giang Nguyên, yêu cầu hắn mau chóng đưa thuốc ức chế đến đây.
“Bạn nhỏ Omega ngọt ngào của cậu kỳ động dục rất dữ dội, cậu còn nhịn được không?” Giang Nguyên ở đầu dây bên kia của điện thoại nghe được âm thanh Vân Chức rầm rì, làm bác sĩ, hắn hy vọng có thể biết càng nhiều càng tốt. Nếu Phương Nhất Tỉnh cự tuyệt đánh dấu bạn nhỏ Omega ngọt ngào của anh, như vậy để ngừa anh mất khống chế còn cần yêu cầu người mang thuốc ức chế tin tức tố Alpha qua.
Bỗng nhiên không biết đã xảy ra chuyện gì, Giang Nguyên chỉ nghe được Phương Nhất Tỉnh hừ mạnh một tiếng, còn có một câu ngắn ngủi “Nhịn không nổi nữa”, rồi cúp điện thoại.
Trong phòng, đôi tay Vân Chức ấn ở eo sườn Phương Nhất Tỉnh, cúi đầu cắn nút áo trên áo sơ mi của anh. Đôi môi đỏ tươi cắn mép quần áo, cậu vội vàng cởi bỏ nút áo thứ nhất, sau đó là nút thứ hai trên người Alpha…
Quần áo đã cởi một nửa, người Vân Chức đè lên xương quai xanh Phương Nhất Tỉnh, ở đằng kia tỷ tỷ mẩn mẩn mà hút lấy. Phương Nhất Tỉnh cúi đầu, vừa lúc có thể nhìn đến hàng mi dài dính nước mắt sinh lý nhẹ nhàng rung động của Vân Chức, dường như nguyên nhân chính là do không có được thuốc mà khó chịu.
Anh làm sao có thể nguyện ý để Vân Chức khó chịu như vậy.
Dục vọng Alpha tàn sát bừa bãi cùng chiếm hữu đều được áp chế tốt, Phương Nhất Tỉnh nhắm mắt lại, bế Vân Chức lên, đè ở trên giường.
Bên ngoài không biết khi nào đã mưa to tầm tã, nước mưa đánh vào trên cửa sổ, âm thanh bùm bùm át đi tiếng sột sột soạt soạt của quần áo cọ xát trong phòng.
Phương Nhất Tỉnh ôm Vân Chức hôn thật lâu, thẳng đến khi Vân Chức chủ động yêu cầu để thở, anh mới buông ra. Sau đó, hàm răng sắc nhọn nhắm ngay chỗ yếu ớt sau cổ của Omega, nơi tuyến thể phát ra mùi hương mật đào thơm ngát.
Một khắc kia khi hàm răng cắn vào, đôi tay Vân Chức nắm chặt phía sau lưng Phương Nhất Tỉnh, trong nháy mắt đau đớn qua đi, cậu cảm nhận được khoái cảm không tài nào có thể miêu tả.
Thời gian tin tức tố Alpha rót vào ước chừng phải ba phút mới có thể trấn an được tin tức tố mật đào đang bồn chồn trong tuyến thể của Omega.
Khi buông Vân Chức ra, đáy mắt Phương Nhất Tỉnh đã trào dâng đầy cảm xúc nặng nề……
Đây là lần đầu tiên anh đánh dấu người khác, cũng là lần đầu tiên Vân Chức thừa nhận đánh dấu.
Thân thể hai người đều bởi vì tin tức tố quấn quýt si mê đã xảy ra biến hóa không thể miêu tả.
……
……
Sáng sớm hôm sau, mưa rào tạnh dần, một tia ánh mặt trời xuyên khe hở của rèm cửa dày nặng, chiếu sáng một góc phòng tối tăm.
Trên chiếc giường hỗn độn, Vân Chức đột nhiên mở mắt ra, sau vài giây ngây ngốc khuôn mặt nhỏ trắng nõn đỏ bừng tới độ mắt thường có thể thấy được.
Hình ảnh tối hôm qua một bức rồi lại một bức tái hiện ở trong đầu……
A a a a a a! Chẳng phải đã nói bắt đầu lại một lần nữa sao, trong một đêm sự tình như thế nào mà lại phát triển theo hướng không thể miêu tả được thế này!
Cậu động dục, cậu câu dẫn Phương Nhất Tỉnh, Phương Nhất Tỉnh đánh dấu cậu, bọn họ hình như đã ngủ!
Vân Chức thử giật giật chân trong chăn, “A ——”, cậu trước tiên a một tiếng sau đó bỗng nhiên ngây ngẩn cả người, sao không đau nhỉ? Miêu tả trong tiểu thuyết cậu xem qua xong việc không phải nên là “Nơi nào đó lầy lội không thể che dấu, đầy dấu tay xanh tím, eo đau chân đau” sao?
Khi Vân Chức đang ngồi ở trên giường hoài nghi nhân sinh, Phương Nhất Tỉnh bưng sữa bò nóng tiến vào, biểu tình nhất thời không được tự nhiên.
“Thân thể,” Phương Nhất Tỉnh đặt ly sữa bò ở trên tủ đầu giường gần Vân Chức, dừng một chút nói: “Còn khó chịu không?”
Vân Chức phỏng chừng đã tỉnh ngủ và còn hơi choáng váng nên trực tiếp ngẩng đầu hỏi: “Tại sao em không cảm giác được đau a? Chẳng lẽ……”
Vân Chức hạ tầm mắt trần trụi dừng ở eo Phương Nhất Tỉnh. Chẳng lẽ là cái kia của Phương Nhất Tỉnh quá bé, cho nên cũng chưa làm cậu bị thương?
Sắc mặt Phương Nhất Tỉnh đột nhiên đen lại. Lúc này mới hiểu được trong lời nói của Vân Chức có ý tứ gì.
“Anh chưa tiến vào.” Phương Nhất Tỉnh cắn răng nói.
Vân Chức làm loạn với anh cả một đêm, Vân Chức đốt lửa khắp nơi trên người anh, nhưng là do anh bất đắc dĩ bắt nạt cậu trong kỳ động dục lý trí yếu ớt, cho nên dù cậu lại dụ dỗ anh, anh cũng không làm đến bước cuối cùng.
Có điều, nếu Vân Chức lại đến tra tấn anh một hồi, anh không nhất định có thể chịu đựng được.
Vân Chức vùi đầu uống sữa bò, tâm trạng cực kỳ phức tạp. Trong lòng có hai đứa nhỏ đang cãi nhau, một đứa nói tán thành cách làm không nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của của Phương Nhất Tỉnh, một đứa lại hoài nghi lực hấp dẫn của chính mình .
Tuy rằng tối hôm qua không vận động kịch liệt gì, nhưng thể lực Vân Chức vẫn tiêu hao hơi lớn, cậu uống sữa bò xong lại chuẩn bị nằm xuống nghỉ ngơi.
“Cảm ơn anh, Nhất Tỉnh. Anh về nhà đi thôi, em muốn nghỉ ngơi một tí.” Cậu đặt ly sữa bò lại trên tủ đầu giường định chút nữa rửa, xấu hổ lại không mất lễ phép nói lời cảm ơn với Phương Nhất Tỉnh, thuận tiện uyển chuyển đuổi khách.
Loại thời điểm này, vẫn là chính mình bình tĩnh một chút, bằng không sẽ càng thêm khúc mắt không rõ.
Phương Nhất Tỉnh khom lưng tay siết chặt cái ly, “…… Anh vẫn chưa thể đi.”
Vân Chức nhìn anh, nghiêng đầu, dùng biểu tình hỏi tại sao.
“Kỳ động dục của em rất dài, hiện tại mới qua giai đoạn nhỏ đầu tiên. Mấy giờ sau còn cần anh đánh dấu.” Phương Nhất Tỉnh nói ra sự thật tàn khốc.
Vân Chức:!!!
Tin tức tố của cậu vì sao lại là cấp S, kỳ động dục rất dài, cậu muốn điên mất!
Phương Nhất Tỉnh chờ ở bên cạnh, nhìn thấy Vân Chức dần dần dao động, nhịn không được khóe miệng khẽ nhếch.
Đúng lúc này, điện thoại bên kia tủ đầu giường rung một cái, màn hình sáng lên.
Phương Nhất Tỉnh đi qua bắt máy, bởi vì Vân Chức ở gần, cho nên cũng nghe thấy nội dung cuộc gọi. Bệnh viện đưa thuốc ức chế đặc chế đến đây! Cậu không cần Phương Nhất Tỉnh đánh dấu, tốt quá!
“Em đi lấy thuốc ức chế.” Vân Chức nhanh chóng xốc chăn lên, giây tiếp theo lại đắp chăn đắp lại.
Phương Nhất Tỉnh đi đến tủ quần áo của cậu tìm ra một cái áo áo cùng một cái quần, đưa cho cậu sau đó cầm lấy cái ly ra khỏi phòng. Trước khi rời đi, đây là cái ly cuối cùng anh có thể rửa, anh rửa cực kỳ chậm.
Vân Chức lấy thuốc ức chế đặc chế trở về. Cậu ở trong phòng tiêm cho mình một cái, khô nóng còn sót lại trong thân thể nhanh chóng lui xuống.
Phương Nhất Tỉnh không còn việc gì có thể làm, anh kéo vali từ trong phòng ngủ ra, nhìn về cửa phòng tắm, trên cửa có dán một tờ giấy.
Vân Chức cố ý chọn đi tắm ngay lúc này. Lúc nói lời tạm biệt, cậu dường như có hơi luyến tiếc, cậu không muốn tạm biệt trực tiếp.
Nghe được đóng cửa tiếng vang lên, Vân Chức bước ra từ trong phòng tắm, thấy được chữ trên tờ giấy ngoài cửa: “Tối qua khăn trải giường bị bẩn, cần phải thay. Tự chăm sóc bản thân cho tốt nhé.”
Được. Vân Chức hít hít cái mũi, gật đầu thật mạnh với tờ giấy.
Ba ngày sau, Điềm Điềm vượt qua kỳ động dục nét mặt rạng rỡ tới đón Vân Chức đi làm. Cậu ta mang theo bữa sáng cho Vân Chức, Vân Chức mở cửa cho cậu, hai người vừa làm vừa ăn.
Buổi sáng Vân Chức phải đi gặp đội ngũ sản xuất phim với mấy diễn viên chính, buổi chiều phải đi gặp kế hoạch chương trình《Có bạn ở cùng không? Tôi ở một mình》.
Ra cửa, khi đang đợi thang máy, Vân Chức nhìn thấy cửa phòng đối diện đang mở ra, bốn năm nhân viên chuyển nhà ra vào. Xem ra căn hộ đối diện vẫn luôn trống không đã có khách thuê mới rồi. Vân Chức nghĩ khi nào rảnh sẽ đi chào hỏi hàng xóm mới.
Gặp gỡ đội ngũ sản xuất phim.
Vân Chức xuống xe, đối diện với tầm mắt của Tiết Như Dã trên một chiếc xe khác.
Không thể nào……
Tuy nhiên, sự thật chính là Vân Chức không muốn chấp nhận Tiết Như Dã là nhân vật chính công trong bộ phim này.
Dù là diễn kịch, Vân Chức cũng không muốn đóng vai chính thụ của hắn ta.
Đạo diễn giới thiệu mọi người ở trên bàn hội nghị, Vân Chức trộm cầm điện thoại hỏi Tạ Tư Bách tiền vi phạm hợp đồng của bộ phim này.
Tiền vi phạm hợp đồng gấp mười lần tiền thù lao đóng phim…… Không kham nổi!
Vân Chức bị con số trên trời này xoay đến đầu óc choáng váng một trận, cậu run rẩy xóa đi ba chữ muốn giải ước khung thoại. Quên đi, đừng chỉ đóng phim, ngoại trừ đối diễn cùng công việc ra, đừng ngầm tiếp xúc với cậu là được.
Đạo diễn nhìn Vân Chức với Tiết Như Dã một cái, “Tiết lão sư và Vân Chức đã tiếp xúc qua ở tiết mục khác, hợp tác với nhau hẳn là không khó. Các cậu đều là ứng cử viên vô cùng thích hợp, rất vui vì được hợp tác với các cậu, có bất kỳ vấn đề gì đều có thể tìm tôi thảo luận.”
Vân Chức ngoan ngoãn hưởng ứng: “Vâng thưa đạo diễn.”
Tiết Như Dã cười rộ lên, “Vân Chức có vấn đề cũng có thể tới tìm tôi, cậu tới tìm tôi tôi đều có thời gian.”
Lời này nghe thực ái muội, ở trước mặt mọi người Vân Chức đành phải gật đầu.
Sau đó, đại khái chính là thời gian để đọc kịch bản. Hai ngày nay ở nhà Vân Chức đã cẩn thận xem qua kịch bản một lần. Nói đến diễn xuất, cậu vẫn là người không có kinh nghiệm. Đây là cơ hội học tập tốt, hôm nay vừa lúc tới nghe những nghệ sĩ chuyên nghiệp khác giải thích.
Lúc biên kịch và đạo diễn đang tỉ mỉ diễn giải quá trình tâm lý của nhân vật, nhân viên công tác đang lười biếng nghịch điện thoại nào đó bỗng “wow” một tiếng.
Vài giây sau, Vân Chức nghe được rất nhiều tiếng hít vào cùng tiếng thét chói tai đè thấp.
Đang định lấy ra điện thoại ra xem có tin tức gì nóng hổi, Tiết Như Dã ngồi ở bên cạnh thần sắc kinh nghi từ màn hình điện thoại nhìn về phía cậu.
Vân Chức mở điện thoại, không cần phải đi tìm kiếm, một phút trước Điềm Điềm đã gửi cho cậu đường link, hơn nữa còn thêm ba hàng dấu chấm than, có thể thấy được sự kiện đã gây ra bao nhiêu rung chuyển trong giới.
#Thần tượng mới nổi Phương Nhất Tỉnh thân thể không khoẻ nằm viện ba ngày, ngoài ý muốn từ Omega phân hoá thành Alpha!#
Tiêu đề của một tài khoản tiếp thị nào đó làm người xem cảm thấy kỳ lạ ngay lần đầu nhìn thấy.
Trên bảng Hot search, bài đăng #Phương Nhất Tỉnh O biến A# đã leo lên vị trí đầu bảng, bên cạnh còn có một chữ “Bạo” màu đỏ tím.
Trong lịch sử Hoa Quốc xác thật từng có vài trường hợp cơ thể phân hoá thành thục bỗng nhiên biến dị phân hoá thành giới tính khác, nhưng những cái kia đều là Beta biến A hoặc là biến O, Omega biến dị thành Alpha vẫn là lần đầu tiên nghe thấy trong nước.
Quá kinh khủng đi? Có khi nào là tin tức giả không?
Mấy cư dân mạng sôi nổi click vào, phát hiện phía chính phủ đều đóng dấu.
Tin tức mới nhất từ Weibo chính thức của công ty quản lý tư nhạc truyền thông của Phương Nhất Tỉnh và bệnh viện đều chứng thực sự thật này.
Phương Nhất Tỉnh từ Omega biến thành Alpha!
Trên mạng loạn thành một đoàn. Fandom Ngôi Sao bị dọa choáng váng, fan CP của “Thần Nhan CP” càng hỗn loạn hơn, CP OO luyến tuyệt mỹ của bọn làm thế nào đây?!
Phương Nhất Tỉnh online, chuyển tiếp thông báo trên Weibo chính thức của công ty, ngắn gọn nói: “Xin lỗi, tôi là Alpha.”
Thì ra ba ngày nay Phương Nhất Tỉnh có kế hoạch bại lộ thân phận của mình ở trước mặt đại chúng. Ba ngày không có nhận được bất kỳ liên lạc gì của Phương Nhất Tỉnh, Vân Chức còn đang âm thầm thương tâm có phải Phương Nhất Tỉnh không định theo đuổi cậu một lần nữa không……
Giới tính thay đổi, thái độ của fan đối với anh ấy sẽ như thế nào?
Trái tim Vân Chức bồn chồn, vội vàng đi xem hướng gió của việc này trên mạng.
Bỗng nhiên, điện thoại rung một chút, thông báo đặc biệt chú ý đã đăng một cái Weibo mới, hơn nữa còn tag cậu.
Phương Nhất Tỉnh (chỉ một người có thể thấy được): @Vân Chức, chào em, anh là Phương Nhất Tỉnh, giới tính là nam Alpha. Anh đặc biệt thích em, có thể gặp lại em một lần nữa không?
Đám đông chăm chú nhìn vào, nhiệt độ trên mặt Vân Chức bốc lên, huyết sắc nhanh chóng từ cổ lan đến mặt.
Dưới ánh đèn trắng xóa, làn da Vân Chức trắng như tuyết của pudding của nhiễm một tầng hồng nhàn nhạt, làm người khác không cách nào cự tuyệt được mùi hương quyến rũ trên người.
Phương Nhất Tỉnh rất muốn nói được, nhưng lý trí lung lay sắp đổ ở trong đầu gõ chuông cảnh báo. Vân Chức hiện tại không khống chế được hành vi, anh không thể nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.
Không thể bị quyến rũ, không thể bắt nạt Vân Chức của anh……
Khớp hàm cắn chặt, toàn bộ cơ bắp căng cứng, thái dương nhỏ giọt vài mồ hôi. Phương Nhất Tỉnh cảm giác chính mình đang nhẫn đến cực hạn, anh nhìn thoáng qua đôi mắt Vân Chức, một giây sau liền quay mặt đi.
Cặp mắt màu hổ phách nhạt trần trụi mời anh cùng trầm luân…… Anh không thể nhìn nữa!
“Chức Chức em chịu đựng thêm một chút nữa,” Phương Nhất Tỉnh cảm giác chính mình hiện tại thực chật vật, anh hít sâu một hơi ổn định hô hấp, thanh âm khàn khàn nói: “Anh bảo bệnh viện đem thuốc ức chế đặc chế đến đây.”
Anh lấy điện thoại ra, nhanh chóng gọi điện thoại cho Giang Nguyên, yêu cầu hắn mau chóng đưa thuốc ức chế đến đây.
“Bạn nhỏ Omega ngọt ngào của cậu kỳ động dục rất dữ dội, cậu còn nhịn được không?” Giang Nguyên ở đầu dây bên kia của điện thoại nghe được âm thanh Vân Chức rầm rì, làm bác sĩ, hắn hy vọng có thể biết càng nhiều càng tốt. Nếu Phương Nhất Tỉnh cự tuyệt đánh dấu bạn nhỏ Omega ngọt ngào của anh, như vậy để ngừa anh mất khống chế còn cần yêu cầu người mang thuốc ức chế tin tức tố Alpha qua.
Bỗng nhiên không biết đã xảy ra chuyện gì, Giang Nguyên chỉ nghe được Phương Nhất Tỉnh hừ mạnh một tiếng, còn có một câu ngắn ngủi “Nhịn không nổi nữa”, rồi cúp điện thoại.
Trong phòng, đôi tay Vân Chức ấn ở eo sườn Phương Nhất Tỉnh, cúi đầu cắn nút áo trên áo sơ mi của anh. Đôi môi đỏ tươi cắn mép quần áo, cậu vội vàng cởi bỏ nút áo thứ nhất, sau đó là nút thứ hai trên người Alpha…
Quần áo đã cởi một nửa, người Vân Chức đè lên xương quai xanh Phương Nhất Tỉnh, ở đằng kia tỷ tỷ mẩn mẩn mà hút lấy. Phương Nhất Tỉnh cúi đầu, vừa lúc có thể nhìn đến hàng mi dài dính nước mắt sinh lý nhẹ nhàng rung động của Vân Chức, dường như nguyên nhân chính là do không có được thuốc mà khó chịu.
Anh làm sao có thể nguyện ý để Vân Chức khó chịu như vậy.
Dục vọng Alpha tàn sát bừa bãi cùng chiếm hữu đều được áp chế tốt, Phương Nhất Tỉnh nhắm mắt lại, bế Vân Chức lên, đè ở trên giường.
Bên ngoài không biết khi nào đã mưa to tầm tã, nước mưa đánh vào trên cửa sổ, âm thanh bùm bùm át đi tiếng sột sột soạt soạt của quần áo cọ xát trong phòng.
Phương Nhất Tỉnh ôm Vân Chức hôn thật lâu, thẳng đến khi Vân Chức chủ động yêu cầu để thở, anh mới buông ra. Sau đó, hàm răng sắc nhọn nhắm ngay chỗ yếu ớt sau cổ của Omega, nơi tuyến thể phát ra mùi hương mật đào thơm ngát.
Một khắc kia khi hàm răng cắn vào, đôi tay Vân Chức nắm chặt phía sau lưng Phương Nhất Tỉnh, trong nháy mắt đau đớn qua đi, cậu cảm nhận được khoái cảm không tài nào có thể miêu tả.
Thời gian tin tức tố Alpha rót vào ước chừng phải ba phút mới có thể trấn an được tin tức tố mật đào đang bồn chồn trong tuyến thể của Omega.
Khi buông Vân Chức ra, đáy mắt Phương Nhất Tỉnh đã trào dâng đầy cảm xúc nặng nề……
Đây là lần đầu tiên anh đánh dấu người khác, cũng là lần đầu tiên Vân Chức thừa nhận đánh dấu.
Thân thể hai người đều bởi vì tin tức tố quấn quýt si mê đã xảy ra biến hóa không thể miêu tả.
……
……
Sáng sớm hôm sau, mưa rào tạnh dần, một tia ánh mặt trời xuyên khe hở của rèm cửa dày nặng, chiếu sáng một góc phòng tối tăm.
Trên chiếc giường hỗn độn, Vân Chức đột nhiên mở mắt ra, sau vài giây ngây ngốc khuôn mặt nhỏ trắng nõn đỏ bừng tới độ mắt thường có thể thấy được.
Hình ảnh tối hôm qua một bức rồi lại một bức tái hiện ở trong đầu……
A a a a a a! Chẳng phải đã nói bắt đầu lại một lần nữa sao, trong một đêm sự tình như thế nào mà lại phát triển theo hướng không thể miêu tả được thế này!
Cậu động dục, cậu câu dẫn Phương Nhất Tỉnh, Phương Nhất Tỉnh đánh dấu cậu, bọn họ hình như đã ngủ!
Vân Chức thử giật giật chân trong chăn, “A ——”, cậu trước tiên a một tiếng sau đó bỗng nhiên ngây ngẩn cả người, sao không đau nhỉ? Miêu tả trong tiểu thuyết cậu xem qua xong việc không phải nên là “Nơi nào đó lầy lội không thể che dấu, đầy dấu tay xanh tím, eo đau chân đau” sao?
Khi Vân Chức đang ngồi ở trên giường hoài nghi nhân sinh, Phương Nhất Tỉnh bưng sữa bò nóng tiến vào, biểu tình nhất thời không được tự nhiên.
“Thân thể,” Phương Nhất Tỉnh đặt ly sữa bò ở trên tủ đầu giường gần Vân Chức, dừng một chút nói: “Còn khó chịu không?”
Vân Chức phỏng chừng đã tỉnh ngủ và còn hơi choáng váng nên trực tiếp ngẩng đầu hỏi: “Tại sao em không cảm giác được đau a? Chẳng lẽ……”
Vân Chức hạ tầm mắt trần trụi dừng ở eo Phương Nhất Tỉnh. Chẳng lẽ là cái kia của Phương Nhất Tỉnh quá bé, cho nên cũng chưa làm cậu bị thương?
Sắc mặt Phương Nhất Tỉnh đột nhiên đen lại. Lúc này mới hiểu được trong lời nói của Vân Chức có ý tứ gì.
“Anh chưa tiến vào.” Phương Nhất Tỉnh cắn răng nói.
Vân Chức làm loạn với anh cả một đêm, Vân Chức đốt lửa khắp nơi trên người anh, nhưng là do anh bất đắc dĩ bắt nạt cậu trong kỳ động dục lý trí yếu ớt, cho nên dù cậu lại dụ dỗ anh, anh cũng không làm đến bước cuối cùng.
Có điều, nếu Vân Chức lại đến tra tấn anh một hồi, anh không nhất định có thể chịu đựng được.
Vân Chức vùi đầu uống sữa bò, tâm trạng cực kỳ phức tạp. Trong lòng có hai đứa nhỏ đang cãi nhau, một đứa nói tán thành cách làm không nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của của Phương Nhất Tỉnh, một đứa lại hoài nghi lực hấp dẫn của chính mình .
Tuy rằng tối hôm qua không vận động kịch liệt gì, nhưng thể lực Vân Chức vẫn tiêu hao hơi lớn, cậu uống sữa bò xong lại chuẩn bị nằm xuống nghỉ ngơi.
“Cảm ơn anh, Nhất Tỉnh. Anh về nhà đi thôi, em muốn nghỉ ngơi một tí.” Cậu đặt ly sữa bò lại trên tủ đầu giường định chút nữa rửa, xấu hổ lại không mất lễ phép nói lời cảm ơn với Phương Nhất Tỉnh, thuận tiện uyển chuyển đuổi khách.
Loại thời điểm này, vẫn là chính mình bình tĩnh một chút, bằng không sẽ càng thêm khúc mắt không rõ.
Phương Nhất Tỉnh khom lưng tay siết chặt cái ly, “…… Anh vẫn chưa thể đi.”
Vân Chức nhìn anh, nghiêng đầu, dùng biểu tình hỏi tại sao.
“Kỳ động dục của em rất dài, hiện tại mới qua giai đoạn nhỏ đầu tiên. Mấy giờ sau còn cần anh đánh dấu.” Phương Nhất Tỉnh nói ra sự thật tàn khốc.
Vân Chức:!!!
Tin tức tố của cậu vì sao lại là cấp S, kỳ động dục rất dài, cậu muốn điên mất!
Phương Nhất Tỉnh chờ ở bên cạnh, nhìn thấy Vân Chức dần dần dao động, nhịn không được khóe miệng khẽ nhếch.
Đúng lúc này, điện thoại bên kia tủ đầu giường rung một cái, màn hình sáng lên.
Phương Nhất Tỉnh đi qua bắt máy, bởi vì Vân Chức ở gần, cho nên cũng nghe thấy nội dung cuộc gọi. Bệnh viện đưa thuốc ức chế đặc chế đến đây! Cậu không cần Phương Nhất Tỉnh đánh dấu, tốt quá!
“Em đi lấy thuốc ức chế.” Vân Chức nhanh chóng xốc chăn lên, giây tiếp theo lại đắp chăn đắp lại.
Phương Nhất Tỉnh đi đến tủ quần áo của cậu tìm ra một cái áo áo cùng một cái quần, đưa cho cậu sau đó cầm lấy cái ly ra khỏi phòng. Trước khi rời đi, đây là cái ly cuối cùng anh có thể rửa, anh rửa cực kỳ chậm.
Vân Chức lấy thuốc ức chế đặc chế trở về. Cậu ở trong phòng tiêm cho mình một cái, khô nóng còn sót lại trong thân thể nhanh chóng lui xuống.
Phương Nhất Tỉnh không còn việc gì có thể làm, anh kéo vali từ trong phòng ngủ ra, nhìn về cửa phòng tắm, trên cửa có dán một tờ giấy.
Vân Chức cố ý chọn đi tắm ngay lúc này. Lúc nói lời tạm biệt, cậu dường như có hơi luyến tiếc, cậu không muốn tạm biệt trực tiếp.
Nghe được đóng cửa tiếng vang lên, Vân Chức bước ra từ trong phòng tắm, thấy được chữ trên tờ giấy ngoài cửa: “Tối qua khăn trải giường bị bẩn, cần phải thay. Tự chăm sóc bản thân cho tốt nhé.”
Được. Vân Chức hít hít cái mũi, gật đầu thật mạnh với tờ giấy.
Ba ngày sau, Điềm Điềm vượt qua kỳ động dục nét mặt rạng rỡ tới đón Vân Chức đi làm. Cậu ta mang theo bữa sáng cho Vân Chức, Vân Chức mở cửa cho cậu, hai người vừa làm vừa ăn.
Buổi sáng Vân Chức phải đi gặp đội ngũ sản xuất phim với mấy diễn viên chính, buổi chiều phải đi gặp kế hoạch chương trình《Có bạn ở cùng không? Tôi ở một mình》.
Ra cửa, khi đang đợi thang máy, Vân Chức nhìn thấy cửa phòng đối diện đang mở ra, bốn năm nhân viên chuyển nhà ra vào. Xem ra căn hộ đối diện vẫn luôn trống không đã có khách thuê mới rồi. Vân Chức nghĩ khi nào rảnh sẽ đi chào hỏi hàng xóm mới.
Gặp gỡ đội ngũ sản xuất phim.
Vân Chức xuống xe, đối diện với tầm mắt của Tiết Như Dã trên một chiếc xe khác.
Không thể nào……
Tuy nhiên, sự thật chính là Vân Chức không muốn chấp nhận Tiết Như Dã là nhân vật chính công trong bộ phim này.
Dù là diễn kịch, Vân Chức cũng không muốn đóng vai chính thụ của hắn ta.
Đạo diễn giới thiệu mọi người ở trên bàn hội nghị, Vân Chức trộm cầm điện thoại hỏi Tạ Tư Bách tiền vi phạm hợp đồng của bộ phim này.
Tiền vi phạm hợp đồng gấp mười lần tiền thù lao đóng phim…… Không kham nổi!
Vân Chức bị con số trên trời này xoay đến đầu óc choáng váng một trận, cậu run rẩy xóa đi ba chữ muốn giải ước khung thoại. Quên đi, đừng chỉ đóng phim, ngoại trừ đối diễn cùng công việc ra, đừng ngầm tiếp xúc với cậu là được.
Đạo diễn nhìn Vân Chức với Tiết Như Dã một cái, “Tiết lão sư và Vân Chức đã tiếp xúc qua ở tiết mục khác, hợp tác với nhau hẳn là không khó. Các cậu đều là ứng cử viên vô cùng thích hợp, rất vui vì được hợp tác với các cậu, có bất kỳ vấn đề gì đều có thể tìm tôi thảo luận.”
Vân Chức ngoan ngoãn hưởng ứng: “Vâng thưa đạo diễn.”
Tiết Như Dã cười rộ lên, “Vân Chức có vấn đề cũng có thể tới tìm tôi, cậu tới tìm tôi tôi đều có thời gian.”
Lời này nghe thực ái muội, ở trước mặt mọi người Vân Chức đành phải gật đầu.
Sau đó, đại khái chính là thời gian để đọc kịch bản. Hai ngày nay ở nhà Vân Chức đã cẩn thận xem qua kịch bản một lần. Nói đến diễn xuất, cậu vẫn là người không có kinh nghiệm. Đây là cơ hội học tập tốt, hôm nay vừa lúc tới nghe những nghệ sĩ chuyên nghiệp khác giải thích.
Lúc biên kịch và đạo diễn đang tỉ mỉ diễn giải quá trình tâm lý của nhân vật, nhân viên công tác đang lười biếng nghịch điện thoại nào đó bỗng “wow” một tiếng.
Vài giây sau, Vân Chức nghe được rất nhiều tiếng hít vào cùng tiếng thét chói tai đè thấp.
Đang định lấy ra điện thoại ra xem có tin tức gì nóng hổi, Tiết Như Dã ngồi ở bên cạnh thần sắc kinh nghi từ màn hình điện thoại nhìn về phía cậu.
Vân Chức mở điện thoại, không cần phải đi tìm kiếm, một phút trước Điềm Điềm đã gửi cho cậu đường link, hơn nữa còn thêm ba hàng dấu chấm than, có thể thấy được sự kiện đã gây ra bao nhiêu rung chuyển trong giới.
#Thần tượng mới nổi Phương Nhất Tỉnh thân thể không khoẻ nằm viện ba ngày, ngoài ý muốn từ Omega phân hoá thành Alpha!#
Tiêu đề của một tài khoản tiếp thị nào đó làm người xem cảm thấy kỳ lạ ngay lần đầu nhìn thấy.
Trên bảng Hot search, bài đăng #Phương Nhất Tỉnh O biến A# đã leo lên vị trí đầu bảng, bên cạnh còn có một chữ “Bạo” màu đỏ tím.
Trong lịch sử Hoa Quốc xác thật từng có vài trường hợp cơ thể phân hoá thành thục bỗng nhiên biến dị phân hoá thành giới tính khác, nhưng những cái kia đều là Beta biến A hoặc là biến O, Omega biến dị thành Alpha vẫn là lần đầu tiên nghe thấy trong nước.
Quá kinh khủng đi? Có khi nào là tin tức giả không?
Mấy cư dân mạng sôi nổi click vào, phát hiện phía chính phủ đều đóng dấu.
Tin tức mới nhất từ Weibo chính thức của công ty quản lý tư nhạc truyền thông của Phương Nhất Tỉnh và bệnh viện đều chứng thực sự thật này.
Phương Nhất Tỉnh từ Omega biến thành Alpha!
Trên mạng loạn thành một đoàn. Fandom Ngôi Sao bị dọa choáng váng, fan CP của “Thần Nhan CP” càng hỗn loạn hơn, CP OO luyến tuyệt mỹ của bọn làm thế nào đây?!
Phương Nhất Tỉnh online, chuyển tiếp thông báo trên Weibo chính thức của công ty, ngắn gọn nói: “Xin lỗi, tôi là Alpha.”
Thì ra ba ngày nay Phương Nhất Tỉnh có kế hoạch bại lộ thân phận của mình ở trước mặt đại chúng. Ba ngày không có nhận được bất kỳ liên lạc gì của Phương Nhất Tỉnh, Vân Chức còn đang âm thầm thương tâm có phải Phương Nhất Tỉnh không định theo đuổi cậu một lần nữa không……
Giới tính thay đổi, thái độ của fan đối với anh ấy sẽ như thế nào?
Trái tim Vân Chức bồn chồn, vội vàng đi xem hướng gió của việc này trên mạng.
Bỗng nhiên, điện thoại rung một chút, thông báo đặc biệt chú ý đã đăng một cái Weibo mới, hơn nữa còn tag cậu.
Phương Nhất Tỉnh (chỉ một người có thể thấy được): @Vân Chức, chào em, anh là Phương Nhất Tỉnh, giới tính là nam Alpha. Anh đặc biệt thích em, có thể gặp lại em một lần nữa không?
Đám đông chăm chú nhìn vào, nhiệt độ trên mặt Vân Chức bốc lên, huyết sắc nhanh chóng từ cổ lan đến mặt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất