Tôi Bỏ Chạy Sau Khi Ngược Bốn Tên Tra Công

Chương 88: Bắt cóc

Trước Sau
Edit - beta: Axianbuxian12

Lộ Nhậm nghĩ đến đây, lấy điện thoại ra gọi một cuộc điện thoại.

Tiếng chuông vang lên vài lần, đối phương rất nhanh đã bắt máy.

"A lô, sao vậy?"

Lộ Nhậm đúng lý hợp tình nói: "Có phải anh quên hôm nay là ngày mấy rồi không?"

Cậu đương nhiên không phải vì muốn Thời Diễn đón sinh nhật với mình, mà là không cho đối phương đi đón Mục Thanh Đồng mà thôi. Cho dù là Thời Diễn muốn đi, Lộ Nhậm cũng phải đi theo đi.

Không chỉ muốn đi, cậu còn phải đón một cách hoà thuận vui vẻ, như vậy cốt truyện chắc là lệch đến chân trời luôn. Cố tình cơ chế tu sửa cốt truyện vẫn chỉ có thể phán định mục tiêu đã hoàn thành, tổn thất năng lượng còn không thể làm thêm chuyện gì khác.

Một chiêu này, Lộ Nhậm là học Mục Thanh Đồng ở tuyến Thịnh Cảnh.

Suy nghĩ của Mục Thanh Đồng đến từ thế giới khác kia rất kỳ lạ, mỗi lần đều có thể từ góc độ không tưởng hoàn thành nhiệm vụ của cơ chế tu sửa cốt truyện, hơn nữa còn tiêu hao phần lớn năng lượng của cơ chế tu sửa cốt truyện.

Lộ Nhậm rất biết ơn cô, lúc sau cũng mượn năng lượng Tiểu Quân, để Mục Thanh Đồng đạt được thẻ thịnh thế mỹ nhan, mang theo một bộ phận nhỏ hiệu quả tới thế giới của cô.

Cậu nói tiếp: "Hôm nay là sinh nhật tôi, có phải anh quên rồi không? Tốt nhất là anh xuất hiện ngay bây giờ, nếu không......"

Lộ Nhậm nói mới được một nửa, thì đột nhiên dừng lại.

Vì cậu thấy, người đang nói chuyện với mình, cầm điện thoại, xuất hiện ở trong sân.

"Nếu không thì sao?" Thời Diễn ngẩng đầu, mỉm cười đối mắt với Lộ Nhậm.

"Sao anh lại ở đây!"

Lộ Nhậm mắt chữ A miệng chữ O, còn có chút xấu hổ.

Thời Diễn lúc này, chẳng lẽ không phải nên ở công ty tăng ca, vì để dành ra thời gian buổi chiều và buổi tối đi đón ánh trăng sáng của hắn sao?

Thời Diễn khó hiểu, nói: "Mỗi năm không phải đều là như thế sao? Khi sinh nhật em, tôi đều tới đây chuẩn bị trước."

Nói thì nói vậy, nhưng hôm nay này không phải không giống sao?

Lộ Nhậm chớp chớp mắt, nuốt lời đã tới bên miệng xuống.

Cậu trực tiếp nhảy từ trên nóc nhà xuống, nhanh nhẹn dừng trước người Thời Diễn. Lộ Nhậm là cố ý, cậu cảm thấy Thời Diễn không thích hợp.

"Vậy mà anh không kinh ngạc?"

Thời Diễn nhìn chằm chằm Lộ Nhậm, nhìn một lát, nói: "Tôi rất kinh ngạc."

Lộ Nhậm nhướng mày, nghĩ thầm đối phương chắc chắn phải nghi ngờ chim hoàng yến sao lại đột nhiên tập võ.

"Thân pháp này của em, tôi chưa gặp qua bao giờ."

Lộ Nhậm bị phản ứng bình tĩnh của hắn làm tức, trợn mắt lên: "Đương nhiên anh không biết, là một người bạn dạy."

"......" Thời Diễn im lặng một chút, vẫn hỏi ra, "Người bạn nào vậy?"

"Không nói cho anh biết, chuyện anh không nói cho tôi còn nhiều lắm, tại sao tôi phải nói cho anh."

Thời Diễn bất đắc dĩ, nói: "Em muốn biết cái gì, trực tiếp hỏi."

Hắn thản nhiên như vậy, khi Lộ Nhậm muốn hỏi, lại không biết hỏi từ đâu. Cậu chần chờ một lát, mới hỏi một câu.

"Có phải hôm nay anh có lịch trình gì khác không?"

Thời Diễn gật đầu: "Có, ăn sinh nhật với em."

"......"

Xem ra Thời Diễn là không định nói thật, Lộ Nhậm cũng không truy hỏi.

Dù sao, chuyện đón người này chắc chắn phải xảy ra.

Lần trước Mộc Bài dẫn ra sự kiện ánh trăng sáng, đã chuyển thành Khâu Nhã tới nói. Sự kiện đón người lần này, không biết sẽ lấy tình thế gì để xuất hiện.

Thời Diễn thấy Lộ Nhậm ngây ra đó không nói lời nào, cười cười: "Vào ăn sáng trước đã."



Lộ Nhậm cũng không nói nhiều, xoay người vào nhà ăn sáng.

Thời Diễn theo thói quen mở TV, vừa nghe tin tức buổi sáng vừa ăn sáng.

Bữa sáng là Thời Diễn nấu, hắn ngày thường công việc bận rộn, tài nấu ăn lại rất giỏi. Hắn thậm chí còn có một tật lạ, nếu không cần thiết sẽ không ăn cơm bên ngoài.

Lúc ở nhà, đồ Thời Diễn ăn cũng là tự mình làm. Lộ Nhậm từng hỏi, Thời Diễn nói chỉ là quen ăn đồ mình làm.

Bây giờ xem ra, Lộ Nhậm cảm thấy tâm phòng bị của Thời Diễn rất nặng, đại khái là đồ cho vào miệng thì không tin tưởng qua tay người khác.

"Hôm nay ở cùng nhau mà sao em cứ ngây người vậy?" Thời Diễn đặt sữa đậu nành trước mặt Lộ Nhậm.

Lộ Nhậm bưng lên cái ly, uống một ngụm, độ ấm cùng ngọt độ đều vừa phải. Không thể không nói, Thời Diễn này nếu không đi tìm tòi nghiên cứu nội tâm hắn thì khi ở chung cực kỳ thoải mái.

"Anh mới ngây người." Lộ Nhậm dỗi hắn một câu, nghĩ thầm còn không phải nghĩ về cốt truyện "ánh trăng sáng". Nếu tuyến Thời Diễn không máu chó như vậy, cậu cũng không cần hao phí tinh lực vào loại chuyện này.

Thời Diễn cười cười không nói gì.

Hai người yên lặng ăn cơm, nhà ăn chỉ ngẫu nhiên tiếng cái cốc chạm vào bàn và tiếng TV truyền tới từ phòng khách.

Lộ Nhậm nhìn thoáng qua đồng hồ, phát hiện đã tới thời gian chuyến bay Mục Thanh Đồng hạ cánh.

Thời Diễn vẫn ngồi ở đối diện, thong thả ung dung ăn bữa sáng, dường như thờ ơ với việc "ánh trăng sáng" của hắn trở về.

Điện thoại hắn vang lên, Thời Diễn cúi đầu nhìn thoáng qua, sau đó trực tiếp tắt đi.

Lộ Nhậm tùy ý liếc mắt một cái, nhìn thấy chữ "Mục" trên màn hình. Xem ra người về rồi, thái độ này của Thời Diễn thật kỳ lạ.

Nhưng cho dù Thời Diễn không chuẩn bị đi đón người, đoạn cốt truyện này có lẽ vẫn cần phải xảy ra.

Lộ Nhậm vừa nghĩ như vậy, đột nhiên nghe trong TV bật ra một tin tức.

"Hiện giờ phát sóng tin tức khẩn cấp, sân bay Đệ nhất bị tổ chức cổ võ giả không rõ xâm chiếm, bắt cóc một đoàn khách, hiệp hội cổ võ giả đã khẩn cấp phái chấp pháp giả tới xử lý trước, đài chúng tôi sẽ liên tục cập nhật tin mới......"

Lộ Nhậm vừa ăn xong miếng cuối cùng, nghe xong thì ngây cả người.

Cơ chế tu sửa cốt truyện chơi lớn như vậy à? Theo đạo lý, chỉ cần mở buff cuồng yêu cho Thời Diễn thì có thể giải quyết, thế mà lại bày ra một vụ bắt cóc.

Cùng lúc đó, điện thoại Thời Diễn lần thứ hai vang lên.

Lần này, hắn nghe điện thoại: "Xin chào."

"Ừ, tôi xem tin tức rồi." Thời Diễn im lặng một lát, "Việc này không phải hiệp hội cổ võ giả các người đã phái người đi xử lý......Tôi?"

Thời Diễn nhíu mày, ngón tay cầm di động hơi dùng sức, sau đó đứng dậy đi ra vườn. . Truyện Full

Lộ Nhậm nhìn bóng dáng hắn, lại uống một ngụm sữa đậu nành, bắt đầu đối thoại với Tiểu Quân.

"Tiểu Quân, tình huống này là sao? Thời Diễn mở buff chưa?"

Tiểu Quân một lát mới đáp lại: 【 Tạm thời không kiểm tra thấy. 】

Lộ Nhậm trầm ngâm, nói: "Không hợp lý, tuy nói Thời Diễn tâm cơ thâm trầm, nhưng nhìn từ tuyến Kỷ Kiêu, tác dụng khi mở buff cuồng yêu quả thực là hủy thiên diệt địa, cách dễ như thế sao không dùng?"

Tiểu Quân: 【 Ta đoán, là bởi vì tuyến Kỷ Kiêu và Thịnh Cảnh đã độc lập, chuyện cơ chế tu sửa cốt truyện có thể làm càng ngày càng ít. 】

Lộ Nhậm nghĩ nghĩ: "Vẫn không hợp lý, điều khiển một mình Thời Diễn đơn giản hơn điều khiển một đám người mà."

【 Không phải đâu, hắn......】

Tiểu Quân nói được một nửa, lại nửa đường đứt đoạn, như là bị mất tín hiệu điện thoại vậy.

Qua hồi lâu, nó mới online lại

【 Thời Diễn là khí vận chi tử, là trung tâm của tuyến cốt truyện, không giống những người khác. 】

Tiểu Quân nói xong, lại cẩn thận giải thích một câu: 【 Đại khái chính là ý này, ta không thể nói nhiều hơn. 】

Lộ Nhậm không ngại, thấy Thời Diễn cầm điện thoại đi vào, hỏi một câu: "Sao vậy?"

Thời Diễn: "Tôi có việc phải ra ngoài một chuyến, em chờ tôi về?"

Hắn dùng giọng điệu hỏi ý, nhưng lại không có ý muốn trưng cầu ý kiến. Thời Diễn thấy, bên sân bay thật sự rất hỗn loạn, không cần thiết để Lộ Nhậm đi theo mạo hiểm.



Lộ Nhậm đứng dậy, nói: "Không, tôi cũng muốn đi."

Thời Diễn: "......, không được, bây giờ bên kia quá hỗn loạn."

Lộ Nhậm liếc hắn một cái, nói: "Anh không đưa tôi đi thì tôi tự đi, anh còn có thể trói tôi lại chắc?"

Nói xong, cậu lại tùy tay cầm lấy con dao ăn trên bàn, lắc tay một cái, con dao lướt qua mặt Thời Diễn, chặt chẽ cắm vào khung cửa sổ sau lưng hắn.

Toàn bộ quá trình, Thời Diễn đều không động đậy chút nào.

Lộ Nhậm nhướng mày: "Chiêu thức ấy của tôi thế nào, dư sức bảo vệ bản thân ấy chứ."

Thời Diễn xoay người, thấy con dao chuẩn xác cắm vào vết nứt lần trước, cho dù là sức lực hay độ chuẩn xác, đều không phải điều người mới học có thể làm được.

Hắn nhìn Lộ Nhậm một lát, giống như đang nhớ lại cái gì.

Lộ Nhậm mặt không đổi sắc, cậu cũng không để ý để lộ thực lực của mình trước mặt Thời Diễn, dù sao sau khi Mục Thanh Đồng trở về, hai người cũng phải cắt đứt mối quan hệ trước mắt.

Để Thời Diễn chuẩn bị tâm lý trước, cũng không có gì không tốt.

Ngay lúc Lộ Nhậm sắp mất kiên nhẫn, Thời Diễn gật đầu, nói: "Được, chúng ta cùng đi."

***

Nửa tiếng sau, Thời Diễn và Lộ Nhậm chạy tới sân bay Đệ nhất.

Phòng chờ ở sân bay đã giới nghiêm, tất cả hành khách và nhân viên công tác đã được sơ tán, chỉ còn cổ võ giả mặc quần áo màu đen tiếp quản mọi thứ.

Thời Diễn mang theo Lộ Nhậm xuống xe, gọi điện thoại, rất nhanh đã có người từ bên trong ra.

"Thời đại sư, xin lỗi, còn phiền ngài tới đây một chuyến." Tiểu đội trưởng đội chấp pháp giả phụ trách vụ bắt cóc này họ Lý, ông ta đưa Thời Diễn và Lộ Nhậm vào trong phòng chỉ huy.

Người vừa rồi gọi điện thoại cho Thời Diễn, là vị đội trưởng Lý này.

Phòng chỉ huy từ trên cao nhìn xuống, có thể thông qua cửa kính thấy rõ ràng tình cảnh phía dưới.

Tất cả hành khách bị bắt cóc đều là người xuống từ cùng chuyến bay, lúc này bị khống chế trong một phòng chờ VIP loại nhỏ.

Bởi vì phòng chờ VIP đều suy xét đến tính riêng tư và yên tĩnh, ngoài một cửa ra vào ra, hoàn toàn là kín mít. Tình trạng trong phòng VIP không rõ, chỉ có thể thông qua ảnh chụp được hành khách bị bắt cóc lặng lẽ gửi ra ngoài mà biết được, tạm thời không có nhân viên thương vong.

Thời Diễn nghe xong, nhìn chằm chằm phòng chờ VIP phía dưới, hỏi một câu: "Yêu cầu bọn bắt cóc đưa ra là gì?"

Lý đội trưởng nói: "Bọn bắt cóc rất kỳ lạ, từ chối đàm phán cùng chúng tôi, chỉ nói muốn ngài tới đây."

Thời Diễn nhíu mày, dường như không hiểu được rốt cuộc trong đây có ý gì.

Đội trưởng Lý do dự nói; "Có phải là, kẻ thù của ngài không......"

Thời Diễn: "Tôi không có kẻ thù."

Lời này hắn nói quả thật không sai, bởi vì kẻ thù của hắn, đều đã không còn trên thế giới này nữa.

Lúc này, điện thoại đội trưởng Lý lại vang lên.

Ông ta ấn mở loa ngoài, bên kia điện thoại truyền tới một giọng khàn khàn.

"Bảo Thời Diễn vào đây."

Thời Diễn gật đầu.

Đội trưởng Lý đang muốn nói chuyện, bên kia lại mở miệng.

"Ngoài hắn ra, bảo hắn mang theo tình nhân nhỏ bên người hắn vào."

Vẻ mặt Thời Diễn lạnh lùng, muốn mở miệng, lại thấy điện thoại trực tiếp cúp máy.

____

Nhân dịp truyện cán mốc 15k lượt đọc và 2,3k lượt vote toàn truyện, tiện thể thực hiện lời hứa thì hôm nay mình đăng 2 chương nha.

Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người, mong mọi người tiếp tục ủng hộ mình nhá.

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau