Tới Chơi Game Kinh Dị Đi!

Chương 7: Xưởng luyện đồng bảy tầng

Trước Sau
Bạn nói: Đang suy nghĩ về cấu trúc của tòa nhà này.

... Thật ra, một giây trước, vì một lý do nào đó mà bạn đã suýt thốt lên câu "Đang nghĩ đến anh" rồi. Trời ạ, cái miệng gây chuyện này.

Không ngờ, anh ta lại nhẹ nhàng gật đầu, tán dương nhìn bạn.

Bạn giống như một học sinh đột ngột được cô giáo kêu tên khen thưởng, hai má nóng bừng, có chút thụ sủng nhược kinh. Bạn bắt đầu nói về cấu hình và không gian từ tầng một đến ba tầng, sau đó vẽ ra một sơ dồ đơn giản.

Anh ấy nhìn chằm chằm vào bạn, chăm chú lắng nghe những lời bạn nói. Anh ấy chính là kiểu người biết lắng nghe người khác, lúc anh ấy nhìn chằm chằm vào bạn, bạn sẽ cảm thấy rằng anh ấy đang dùng đôi tai, trái tim và cả con người mình để hết lòng lắng nghe lời bạn nói.

Bạn đột nhiên có hơi xấu hổ khi nhìn thẳng vào mắt anh ấy. Bạn dời mắt đi và nhanh chóng nói xong ý kiến của mình.

"Trí nhớ không tồi"

Bạn hỏi anh ấy cảm thấy phỏng đoán này như thế nào.

Anh ta suy nghĩ trong chốc lát rồi nói. "Cần thêm chút thông tin. Cậu cố gắng ghi nhớ càng nhiều càng tốt, có thể nó sẽ giúp ích cho sau này."

Dù chỉ là "có thể" thôi cũng khiến bạn vui vẻ. Bạn rất muốn trở về nhà, mặc dù anh ấy đã nói "Tôi sẽ đưa cậu rời khỏi đây" nhưng bạn làm sao có thể chỉ nằm im chờ người khác đưa đi chứ. Cảm giác có thể đóng góp được một phần khiến bạn khá thoải mái, thậm chí nhẹ nhõm đi đôi chút. Tạm thời, cả bầu không khí u ám ở đây dường như cũng dần biến mất.

Không để ý đến sự thay đổi của bạn, anh ta tiếp tục tiến về phía trước.

"Đừng cách quá xa tôi," anh nói.



Bạn đáp ứng một tiếng, tiếp tục cúi đầu bước qua trái và phải một cách cẩn thận, vừa tránh chỗ lõm nơi bạn có thể bị ngã, vừa bí mật đo quãng đường mà bạn đã đi qua.

Trái ngược với bạn, anh ta đi lại khá dễ dàng, thoải mái và cũng rất yên tĩnh, hầu như không phát ra tiếng động. Âm thanh duy nhất trong hành lang này là tiếng bước chân của bạn.

Giấy trắng hai bên tự động không gió mà chuyển động, dưới ánh sáng của điện thoại di động, bóng người đột nhiên càng lúc càng lớn, nhìn giống như đang treo người. Sau lưng chợt trở nên lạnh lên, chân bước nặng bước nhẹ, bạn càng đi càng cảm thấy không thoải mái.

Một tiếng 'cộp' nhỏ vang lên, bạn liền rung một cái, lúc này mới nhận ra rằng mình vừa đá trúng một viên đá.

Không ổn rồi, nếu còn tiếp tục im lặng nữa, chắc chắn bạn sẽ tự mình hù mình mất.

Có thể trò chuyện một chút không? Bạn hỏi. Anh ấy không từ chối, vì vậy bạn coi như là đồng ý, liền bắt đầu nói.

"Nếu tôi nhìn không lầm, về mặt không gian, từ tầng một đến tầng ba, tuy rằng mỗi tầng đều song song với nhau, nhưng vị trí lại có phần chênh lệch, hơn nữa chiều rộng cũng khác nhau, cũng dễ nhận ra việc tầng ba rộng hơn hai tầng kia."

"Nếu như nơi này là một không gian vật chất hợp lẽ thường, dù cho nó không phải là một dạng tháp nghiêng, thì nó có thể là một tòa nhà được xây dựng trên sườn đồi. Tầng một và tầng hai ở dưới chân núi, còn tầng ba được liên kết với khu vực khai thác trên núi. "

"Tuy nhiên, tôi vẫn thấy không hợp lý khi tầng 1 và tầng 2 là ký túc xá. Nói chung là ký túc xá nên xây ở tòa nhà khác, chứ không phải ở cùng tầng với nơi dùng để xử lý hầm mỏ. Quan trọng, nếu đây là ở thế giới thực, Tôi sẽ nghi ngờ nơi này không chỉ là một xưởng luyện đồng bình thường, cần một ít người phải canh gác, sẵn sàng xử lý bất cứ tình huống nào ".

"Những 'tai nạn' và 'sự thật' được đề cập trong ứng dụng cũng có thể liên quan đến điều này. Mặc dù nó khá là vô lý, nhưng tôi vẫn nghĩ rằng sẽ có một số loại hợp lí, để mọi người cùng nhau suy đoán. Dù sao thì ở đây, định luật của Newton vẫn hoạt động bình thường và tôi không bị bay lên trời. "

"Đương nhiên, cũng có đoán rằng nơi này là một không gian khác hoặc là tôi đang mơ. Nếu như vậy, thì việc không hợp logic đã có thể giải quyết."



"Nhưng tôi vẫn sẽ tiếp tục để ý, có lẽ là do lòng tin vững chắc của tôi về chủ nghĩa duy vật. Tất nhiên, tôi cũng để tâm đến lời lão Thiết nói 'Tốt hơn là hãy coi nơi này là thực tế'? Anh à, anh và anh ấy thân thiết hơn, anh nghĩ..."

Bạn ngước mặt lên để hỏi ý kiến ​​của Hắc ca, đột nhiên bạn sững sờ.

Bạn thấy anh ấy cười.

Anh ấy hơi quay sang một bên, khiến bạn có thể nhìn rõ nét cười nhẹ nhàng không kịp thu lại và đôi mắt đen của anh ấy đang nhìn chằm chằm bạn.

Bạn chợt nghĩ đến một điều đang sợ khiến bạn ớn lạnh, chẳng hạn như con ve sầu bị nhện độc cắn liền không thể động đậy.

Anh chàng đang cười này có thực sự là Hắc ca mà bạn quen?

Để thử nghiệm, bạn sẽ:

A. Hỏi "Anh là ai"

B. Hỏi "Anh có thích 'vẻ đẹp của gà không?'"

[ cv gốc: B hỏi "Ngươi thích 『 gà ngươi thật đẹp 』 sao"

C. Véo mặt anh ấy

D. Vung xẻng vào anh ta

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau