Tôi Có Một Bí Mật

Chương 58: Tôi không phải đồng tính

Trước Sau
Thời tiết hôm nay không biết sao thế này,như là làm ra nước vậy,giống như đi tiểu một lần rồi lại một lần, qua một lát lại mưa một chút, mặt đất đang làm lại ướt, ảnh hưởng tiến độ công trình.

Suy xét đến nhân tố an toàn, buổi chiều công nhân cũng không thể khởi công.

Có ba đến năm công nhân cùng nhau tìm chiếc xe đi lên trấn tiêu khiển,cũng có tiếc tiền nên ở ký túc xá ướp cá muối ngủ ngon, còn có chướng khí mù mịt đánh bài, bài kém sẽ đá bàn văng tục tại chổ, xong việc lại tiếp tục, cũng có sẽ mua dụng cụ câu cá, đi ra tìm chỗ im lặng để câu cá.

Nếu câu được cá, có thể đưa cho căn tin hoặc là tiệm cơm làm,tiền nguyên liệu nấu ăn không cần trả giá nhiều, chỉ cần ra một chút tiền là có thể sung sướng ăn một bữa.

Thích Phong ngồi xổm bờ sông gỡ móc câu trên miệng con cá sau đó bỏ vào trong giỏ cá, hắn từ trong túi vớt ra một con giun đất,khi xuyên đến một nửa dừng lại, mí mắt không nâng, cũng không quay đầu quát khẽ:”Đi ra.”

Hoàng Đan không nghĩ sẽ né tránh,cậu không nhanh không chậm đi qua, dừng ở phía sau người đàn ông khoảng cách vài bước.

Nghe tiếng bước chân tới gần, Thích Phong bóp nửa đoạn bên ngoài giun đất, đầu ngón tay thoáng dùng lực, đem giun đất nhắm ngay móc câu một duỗi đến cùng, hắn thả dây câu cá, chờ khi lưỡi câu mang theo giun đất chôn vào trong nước mới xoay người, thấy người đến là ai thì nheo mắt lại.

“Sao lại là cậu?”

Người đàn ông ngồi,khóe mắt Hoàng Đan hướng phía dưới, là góc độ nhìn xuống:”Ba tôi câu cá gần đây.”

Thích Phong thò tay vào trong nước tùy ý rửa, hắn đứng lên, thân hình cao lớn kéo duỗi, một cảm giác áp bách phóng ra,ánh mắt nhìn am hiểu thâm sâu,được năm tháng tặng cho một năng lực lôi cuốn nhìn xuyên thấu.

Đầu Hoàng Đan hướng lên trên, từ trên nhìn xuống biến thành ngưỡng mộ.

Ánh mắt Thích Phong vẫn híp:”Ba cậu câu cá trắm đen nặng bao nhiêu cân?”

Hoàng Đan nói:”Tôi không biết trọng lượng, xách rất nặng.”

Thích Phong lấy ra hộp thuốc lá, một bộ bộ dáng thái độ ôn hòa:”Được rồi, hiện tại nói cho chú nghe,ba cậu không ở đây câu cá,vậy tại sao cậu lại đến chỗ này?”

Hoàng Đan nói:”Anh so với tôi không lớn hơn bao nhiêu,không làm chú tôi được đâu.”

Thích Phong lấy ra một điếu thuốc,ngón tay đặt trên hộp thuốc lá điểm hai cái, hắn cười khẽ:”À? Vậy tôi đây thích hợp làm cái gì của cậu?”

Giữa trưa Hoàng Đan nhìn trà sữa trên bàn ngẩn người, lúc này nghe được vấn đề người đàn ông, liền nhớ đến câu từ quảng cáo – em là Ưu Nhạc Mỹ của anh.

Khóe miệng của câu co rút, cảm thấy câu từ quảng cáo trà sữa kia có độc,bản thân mình bất tri bất giác bị trúng độc:”Tôi là anh Tiểu Dao,nó gọi anh là Thích đại ca,nếu tôi gọi anh là chú,đây là rối loạn vai vế.”

Thích Phong cắn thuốc:”Nói cũng phải.”

Hoàng Đan nói:”Tôi có thể giống Tiểu Dao gọi anh……”

Giọng người đàn ông mang theo ý cười đánh gãy cậu:”Cậu là đồng tính luyến.”

Hoàng Đan ngây dại.

Thích Phong lạch cạch ấn động bật lửa, không đốt thuốc, hắn lại ấn, lặp lại hai lần sau mới chấp thuận đốm lửa kia đốt thuốc:”Chạy đến quê hương của mối tình đầu làm việc vài năm,sau đó trở về lại thành đồng tính luyến, thực sự thú vị.”

Hoàng Đan không nói lời nào, chỉ là nhìn người đàn ông trước mặt.

Thích Phong bị nhìn đến không được tự nhiên, cũng không thoải mái,từ đáy lòng hắn sinh ra một loại cảm giác muốn đem đôi mắt kia của thanh niên che đi xúc động trong đó:”Bị tôi nói trúng?”

Hoàng Đan hỏi:”Sao anh lại biết chuyện tôi đến quê của mối tình đầu làm việc?”

Thích Phong a cười, hơi thở bên trong nhiều mùi khói:”Cậu nói xem?Cái này đương nhiên là chính miệng ba cậu nói rồi.”

Hoàng Đan hiểu rõ,ba nguyên chủ thích lấy vài chuyện lăn qua lộn lại trong nhà ra nói,ông ngồi xuống trên bàn rượu, vài chén rượu vào bụng, bọt nước miếng trong miệng sẽ bay loạn, nói nhiều để người ta ăn không ngon.

Không khí cứng lại, Hoàng Đan nghiêm túc nói:”Tôi không phải.”

Thích Phong nửa ngày mới hiểu được là câu trả lời của một vấn đề:”Không phải? Không phải thì cậu mẹ nó nhìn chằm chằm mông chú làm cái gì?”

Hoàng Đan mí mắt mạnh nâng lên vài phần, giữa trưa lúc người đàn ông nói cậu tâm tư dơ bẩn,thì ra là chuyện này:”Đó chỉ là một loại……”

Thích Phong hút một hơi thuốc, như cười như không hỏi:”Một loại gì?”

Hoàng Đan nghĩ nghĩ nói:”Tôi còn chưa nghĩ ra hình dung như thế nào.”

Thích Phong thiếu chút nữa sặc ra, hắn đem đoàn sương khói phun trên mặt thanh niên:”Không nghĩ ra được cái cớ phải không?”

“Nếu không phải tôi nghe ba cậu nói vài lần, còn tưởng rằng mối tình đầu kia của cậu là nam sinh đó chứ.”

Hắn bình thường đối cái gì cũng là một loại dáng vẻ không quan trọng, khó lộ ra một mặt có hứng thú:”Tôi rất hiếu kì,câu thích con gái nhiều năm như vậy, trong đầu sao lại chợt có tâm tư dơ bẩn này?”

Sương khói kịch liệt nhét vào trong xoang mũi Hoàng Đan,cậu khó chịu ho khan:”Tôi không có.”

“Tôi đối với anh, không phải loại tâm tư dơ bẩn đó, tôi nhìn của mông anh, không phải muốn chạm vào anh.”

Thích Phong ngẩn người, hắn dùng sắc bén ánh mắt nhìn chằm chằm thanh niên, về sau nghĩ tới cái gì liền cười ha ha:”Em trai nhỏ,không phải cậu muốn lên giường với tôi đó chứ?”

“Không đúng, phải nói là muốn tôi chơi cậu mới đúng.”

Nói tới đây, Thích Phong cười dữ dội hơn, giống như chưa từng biết chuyện nào buồn cười đến vậy.

Cười đủ, hắn đem thuốc nhét trong miệng hút một cái:”Tôi nói nha,vật nhỏ cậu làm sao dám có ý đồ với tôi, thì ra chuyện là như vậy.”

“Mối tình đầu kết hôn,cậu đau lòng quá độ, đầu óc cũng hỏng mất rồi.”

Hoàng Đan cũng sửng sốt, sau vài giây, đường cong cằm cậu buộc chặt, đó là một độ cong không vui, hiện tại cậu rất không vui.

Bên tai có tiếng nước, mí mắt Hoàng Đan xốc lên, nhìn thấy người đàn ông nhấc cần câu lên, một con cá trích như chiếc đũa giãy dụa trên móc câu, nước từ trên người nó rải xuống bị mặt trời chiết xạ ra ánh sáng màu vàng, xinh đẹp lại tàn nhẫn.

“Anh nói những lời này, tôi không thích nghe.”

Sau lưng truyền đến giọng nói thanh niên,có chút khàn khàn,cũng có chút khổ sở, trong lòng Thích Phong cảm thấy buồn cười, câu nói: “Cậu có thích hay không liên quan gì tới tôi” Còn chưa nói ra khỏi miệng, cánh tay liền run lên một chút, cá trích trong lòng bàn tay lập tức tránh thoát rơi xuống đất, nhanh chóng nhảy vào trong nước.

“……”

Chửi nhỏ một tiếng, Thích Phong ngoạm thuốc, một lần nữa đem lưỡi câu ném vào trong nước:”Đừng ở chỗ này cắm cọc nữa, nhanh chóng rời khỏi đây cho tôi.”

Hoàng Đan không lên tiếng.

Thích Phong khom lưng lấy chai nước bên chân, hắn thẳng lưng ngửa ra sau đầu uống hai ngụm nước, yết hầu nổi lên trên dưới hoạt động,nước không nuốt xuống thì chảy xuống dưới, cuốn đi mồ hôi trên cổ, làm ướt cổ áo T shirt, gợi cảm mà lại tràn ngập dã tính.

Hoàng Đan liếc nhìn người đàn ông:”Anh cảm thấy tôi là đồng tính luyến,lại nhìn lén của mông của anh, còn muốn lên lên giường với anh, cho nên anh mới không để tôi gọi anh là Thích đại ca?”

Thích Phong đem đậy nắp chai nước lại:”Ô uế lỗ tai.”

Hoàng Đan nhíu mi:”Anh nói cái gì?”

Thái dương Thích Phong thoáng co lại, không biết sao thế này, hắn có chút sợ, móa, sao tà môn vậy trời, một mình mình có thể chấp mười vật nhỏ này còn được mà:”Tôi sẽ không nói chuyện này với ba mẹ cậu, thế nhưng, nếu cậu vẫn không biết tốt xấu, tôi sẽ thay ba mẹ cậu dạy dỗ cậu một chút.”

Hoàng Đan đột nhiên đến gần vài bước, dừng ở trước mặt người đàn ông,cậu ngẩng đầu, môi khẽ nhếch, có lời muốn nói.

Thích Phong biếng nhác nhếch môi cười, khi nói chuyện điếu thuốc bên miệng run không ngừng, trong giọng nói có ý cười, đáy mắt không có:”Sao nào? Muốn quyến rũ chú à?”

Không thể trách Thích Phong, người trước mắt này lớn lên nhìn rất non nớt, khuôn mặt thoạt nhìn còn nhỏ hơn so với em gái cậu, tổng cảm giác là một chàng trai 18-19 tuổi.

Hoàng Đan nói:”Hai chuyện,một, tôi lặp lại một lần, Tiểu Dao gọi anh là Thích đại ca, tôi không thể gọi anh là chú, như vậy để người khác nghe thấy sẽ không tốt, hai, tôi không phải.”

Cậu nhấn từng từ:”Tôi không phải đồng tính luyến.”

Đồng tính luyến sẽ có cảm giác đối với cùng phái, không đơn giản là tình cảm, còn có tính xúc động, nhưng hai loại cậu đều không có.

Ở thế giới hiện thực, theo đuổi Hoàng Đan có dị tính, cũng có đồng tính, mặc kệ là cậu ở độ tuổi nào, mỗi một người theo đuổi đều bị cậu từ chối, bởi vì không có cảm giác nên không thể chấp nhận được người nào xâm nhập vào thế giới của mình, rất không thích.

Không ngờ chẳng biết tại sao lại xuyên việt, càng không nghĩ tới sẽ gặp được một trường hợp đặc biệt.

Trong lòng Hoàng Đan có một chút tủi thân, vì chính bản thân cậu.

Cậu thật vất vả mới có ngoại lệ, chấp nhận một người tùy ý làm bậy, nhưng lại không biết người đó rốt cuộc có tồn tại ở thế giới hiện thực cùng mình hay không, thật bi ai, cũng rất vô lực.

Giả thiết người đó cũng giống với mình,ở thế giới hiện thực cũng chỉ là một người đi làm bình thường, một ngày nào đó mơ mơ hồ hồ xuyên việt, cho rằng trở về chính là kết thúc, lại không ngờ sau đó sẽ còn có một lần lại một lần, vậy vì sao chỉ có cậu vẫn nhớ rõ thôi?

Hoàng Đan trong đầu có chút loạn,không muốn nói, vì thế cậu xoay người đi.

Khi thanh niên rời đi, trên mặt Thích Phong ngơ ngẩn mất mát:”Làm cái gì?”

Hắn liếc qua, phát hiện thanh niên dừng ở cách đó không xa, không chút nghĩ ngợi bước đi qua:”Này, cậu……”

Câu nói kế tiếp ngưng bặt, đồng tử Thích Phong co rụt lại, hắn trừng nhóc con dưới đất, lại nhìn nhóc con bên cạnh thanh niên, gian nan nuốt một chút nước miếng:”Đừng cử động.”

Khi kịp phản ứng, mặt Thích Phong run rẩy, thanh niên vẫn chưa cử động,giống như người nằm vùng tại chỗ vậy.

Hoàng Đan mím môi,cậu không thấy được con rắn đỏ dài, có lẽ là ngửi được mùi vị chuyện xưa, cảm thấy có náo nhiệt để xem nên mới trường đến đây.

Thích Phong bấm thuốc, tầm mắt quét xung quanh, một nhánh cây xuất hiện ở trong tầm nhìn hắn, không được, quá ngắn, hắn đem tầm mắt dời đi,cái này không được cái kia cũng không được, làm sao cũng tìm không thấy cái gì thích hợp.

Hoàng Đan ở trên thế giới thứ nhất trong quá trình lên núi bắt rắn thì bị rắn cắn, người đàn ông nói nói rắn không có độc, hiện tại con rắn quấn lên nửa người cũng được hai vòng,nhìn không ra là có độc hay không.

Con rắn tê tê le lưỡi, Hoàng Đan không hoảng, nhưng cậu sợ đau.

Cậu không có di động, thậm chí không dám xoay người,nhưng mà cậu biết người đàn ông sẽ không mặc kệ mình.

Mồ hôi lạnh từ thái dương nhỏ giọt, Thích Phong nâng tay một phát, trong cổ họng thật khô, mau bốc hơi, ánh mắt hắn quét bỗng nhiên dừng lại.

Đúng lúc này, con rắn cử động, mạnh hướng đến chân Hoàng Đan táp tới.

Hoàng Đan không đợi đau đớn đến,cậu chỉ tới kịp nhìn thấy một bóng dáng từ phía sau chạy tới, ngay sau đó là một màn rắn bị đâm vào trong đất.

Sau khi nguy cơ được giải trừ, Thích Phong thở ra một hơi,cầm mép T shirt quạt gió vừa nói:”Tôi thường xuyên đến bên này câu cá, một lần cũng chưa từng gặp nó, xem ra chắc trên người cậu có mùi nên mới hấp dẫn được nó đến đây.”

Hoàng Đan kéo lấy tay người đàn ông một chút.

Thích Phong bất ngờ không kịp phòng, thẳng đến vết chai trong lòng bàn tay bị cào, hắn mới dùng sức phản kích, huy cánh tay thanh niên ra, xanh mặt gầm nhẹ:”Cậu mẹ nó có phải cho rằng vừa rồi tôi chỉ nói giỡn với cậu hay không?”

Hoàng Đan lại kéo đến.

Theo lý thuyết, lần này Thích Phong chắc phải có phòng bị, nên sẽ không để thanh niên đạt được, từ lúc niên thiếu hắn đã làm việc công trường, sức lực trên tay rất lớn, có thể thoải mái tách đối phương ra.

Gặp quỷ rồi, Thích Phong lại cho thanh niên đạt được.

Lúc này Hoàng Đan chỉ sờ soạng một chút thì buông tay ra:”Em tha thứ cho anh.”

Thích Phong đem bàn tay chà xát ở trên quần,sắc mặt hắn âm trầm:”Tha thứ tôi? Có lầm hay không, nếu không phải tôi,lúc này cậu đã nằm trên mặt đất nửa chết nửa sống rồi.”

Hoàng Đan không lại lặp lại.

Bởi vì cái gì anh cũng không biết, cho nên em tha thứ mỗi một lần anh lạnh lùng, trào phúng, chán ghét, em sẽ không chạy,em sẽ ở tại chỗ chờ anh một lần nữa thích em, giống lúc trước vậy.

Cậu nghĩ, mặc kệ có còn lần gặp mặt tiếp theo hay không, lần này đã gặp được rồi không phải sao? Chuyện về sau, về sau lại nói.

Chẳng sợ chỉ là một giấc mộng, cũng không sao, không có gì rối rắm cũng không hề có ý nghĩa.

Hoàng Đan nói:”Hệ thống tiên sinh,tôi tìm được anh ấy rồi.”

Hệ thống cũng không có hỏi là ai:”Chúc mừng.”

Hoàng Đan nói:”Cám ơn.”

Hệ thống ít hỏi nhiều một câu:”Hoàng tiên sinh dự định sẽ làm như thế nào?”

Hoàng Đan nói:”Sống ở đâu thì theo phong tục ở đó.”

Hệ thống:”Tại hạ cho rằng, tâm tính Hoàng tiên sinh rất tốt, được đền bù mong muốn không phải là việc khó.”

Hoàng Đan sửng sốt:”Cũng đúng.”



Cậu ở trong lòng lầm bầm lầu bầu:”Tôi chỉ là tò mò, có phải mỗi lần xuyên việt anh ấy sẽ điều ở cùng tôi hay không.”

Hệ thống:”Thực không dám giấu diếm, trước mắt tại hạ còn trong kỳ thực tập, không có quyền hạn, không thể giúp được Hoàng tiên sinh, ngài có thể tìm được người, nói vậy cũng có thể sẽ sớm tìm được đáp án trong tương lai thôi.”

Hoàng Đan nói:”Ừ, tôi cũng cảm giác như vậy.”

Hắn hỏi:” Kỳ thực tập kỳ của hệ thống tiên sinh lúc nào kết thúc?”

Hệ thống,”Còn tám năm nữa.”

Hoàng Đan:”……”

Hệ thống:”Tuyến thời gian bên này của tại hạ khác với tuyến thời gian ở thế giới của Hoàng tiên sinh, nếu dựa theo tuyến thời gian bên thế giời của Hoàng tiên sinh mà tính thì kỳ thực tập còn có bảy năm lẻ ba tháng.”

Hoàng Đan tâm nói, không khác nhau lắm? Kỳ thực tập quá lâu, thật đáng thương,chờ khi hệ thống tiên sinh trở thành nhân viện chính thức,chắc là có năng lực vì cậu cung cấp thêm vài tin tức.

Hệ thống:”Kỳ thực tập một tháng cuối cùng phải tham gia thi cử, thông qua mới có thể trở thành nhân viên chính thức, tại hạ còn có một phần bài thi chưa làm, Hoàng tiên sinh có vấn đề có thể gọi tại hạ.”

“Được rồi,mi cố gắng lên.”

Hoàng Đan sắp xếp suy nghĩ, giương mắt xem người đàn ông trước mặt, phát giác đối phương đang lấy đá đập xuống cổ con rắn, máu chảy đầm đìa:”Tôi thật thích ăn mật rắn chưng.”

Động tác Thích Phong không ngừng, đem con rắn chết ném vào vũng nước, lười phản ứng.

Hoàng Đan không có dọc theo câu kia mà nói tiếp, thay đổi một đề tài khác:”Chó nhà tôi không thấy nữa.”

Thích Phong vẫn không phản ứng.

Hoàng Đan mím môi:”Tôi là nói thi thể nó không thấy nữa, giữa trưa tôi đến trước anh là đi đào bao ở dưới đất nhưng lại phát hiện nó không còn ngủ bên trong nữa.”

Thích Phong mặt bộ tối đen, lần đầu nghe được một người đem chôn xác hạ táng mà nói thành ngủ, hắn rốt cuộc mở tôn khẩu, giữa những hàng chữ đều không kiên nhẫn:”Cậu nói chuyện này với tôi làm gì?”

Hoàng Đan nói:”Lúc trước Hạ Bằng có vài lần đều nói muốn ăn chó nhà tôi, giữa trưa còn đề cập đến chó nhà tôi,anh ta……”

Thích Phong lên tiếng ngắt lời:”Ai nói với cậu thì cậu đi tìm người đó, đừng ở chỗ này dùng kỹ xảo mà đùa giỡn ở đây,đối với tôi cũng vô dụng thôi.”

Hoàng Đan nói:”A, vậy tôi phải tìm anh ta rồi.”

Thích Phong không khỏi không vui:”Đừng trách tôi không cảnh cáo cậu, Hạ Bằng nam nữ đều ăn,cậu cẩn thận bị cậu ta lột da ăn,ngay cả xương cốt cũng không chừa một cái.”

Bước chân Hoàng Đan không ngừng, chưa đáp lại cái gì,cậu ở trong lòng hỏi:”Hệ thống tiên sinh, nam nữ ăn sạch gọi cái gì?”

Hệ thống:”Tại hạ giúp ngài tra qua, cái loại này người ta gọi là cắm hai đầu.”

Hoàng Đan thêm kiến thức:”Rất hình tượng.”

Thích Phong nghe tiếng động cơ xe, hắn đem xà ném vào bên trong hố,đốt điếu thuốc tiếp tục câu cá.

Nửa đường, di động Hoàng Đan vang,cậu đem xe dừng ở ven đường, ấn nút tiếp nghe, kia đầu là giọng Lưu tổng, gọi cậu đến công ty sao chép văn kiện:”Tôi đến liền.”

Chìa khóa Văn phòng do nguyên chủ bảo quản, hiện tại về tay Hoàng Đan quản, đi làm mở cửa tan tầm khóa cửa.

Hôm nay là thứ hai, buổi chiều Hoàng Đan phải đi làm,cậu thấy chủ nhiệm không tới, văn phòng chỉ một mình mình nên lấy chìa khóa trở về.

Lúc này bị bắt quả tang, Hoàng Đan cũng không có gì phải lo lắng,nhưng nếu ba nguyên chủ biết, sẽ thực lo âu, vội vàng bận rộn mang theo thuốc tốt đi tìm lãnh đạo để nói tốt cho cậu, sợ mất mặt mũi, cũng sợ đi công việc này.

Hoàng Đan bớt thời gian nhìn con cá trắm đen trong túi to, còn sống,cậu chuyển tay lái, hướng đến công ty mà chạy.

Nguyên chủ cảm thấy thất bại, ý chí liên tục dốc sức đi làm cũng không còn, cho nên anh ta mới về đến bên cạnh cha mẹ, mấy tháng công ty đều không phát tiền lương,anh ta cũng làm, bởi vì rất nhàn, không có công việc gì phải làm cả.

Hoàng Đan tìm vị trí dừng xe, đóng cửa xe đi đến văn phòng.

Mặt trời nghiêng về phía tây độ dốc càng lúc càng lớn, Thích Phong ở bờ sông nóng đến mồ hôi ướt đẫm, bầu trời nhẹ nhàng đổ mưa lất phất đập vào trong mặt hắn:”Mẹ, thời tiết cái quỷ gì!”

Nhai hai điếu thuốc, Thích Phong dọn dẹp dụng cụ câu cá trở về, đem một sọt cá để ở phòng bếp căn tin, nói buổi tối mang đến cho công nhân, hắn không về ký túc xá của mình, mà đi đến lầu đối diện, thẳng đến tầng hai:”Hạ Bằng đâu?”

Bên trong ký túc xá tràn ngập mùi khói, có người đáp lời:”Hạ đốc công cùng con trai ông chủ Trương đi ra ngoài rồi.”

Lông mi Thích Phong nhướn chọn lên trên:”Đi đâu?”

Người nọ nói:”Không biết, tôi chỉ nhìn thấy hai người bọn họ đi cùng nhau thôi.”

Thích Phong đi tiệm tạp hóa

Trương Dao đang sắp xếp tủ thuốc lá, nhìn thấy người từ cửa vào liền cười chào hỏi:”Thích đại ca.”

Thích Phong ngồi trên ghế nhựa ở bên cạnh tủ trưng bày,”Sao chỉ có mình em ở tiệm tạp hóa?”

Trương Dao lấy tiền để ngăn kéo:”Ba em đi bờ sông câu cá, mẹ em ở trong ruộng rau,khi em xuống lầu phát hiện xe không ở đó,anh em không phải đi công ty thì chắc là đến chổ ba em lấy cá.”

Cô ngửa đầu ấn điều khiển từ xa mở TV:”Ba người đều không ở đây,em sợ nhớ lầm giá, còn phải cầm lật sổ nhỏ nhập hàng ra xem.”

Thích Phong từ bên trong tủ trưng bày lấy ra một chai nước khoáng uống:”Em có cảm thấy anh mình rất không bình thường không?”

Trương Dao quay đầu nói có:”Thích đại ca,em nói chuyện này với anh,anh đừng cười nha,sáng hôm nay em nhìn thấy anh em đập muỗi đập đến khóc luôn, không phải một giọt hai giọt nước mắt mà là lệ rơi đầy mặt đó.”

Nước trong miệng Thích Phong thiếu chút nữa phun ra””Em nói anh em đập muỗi đập đến khóc?”

Trương Dao gật gật đầu:”Khóc rất lâu luôn.”

Thích Phong không nhịn nữa, bả vai hắn rung cười ra tiếng:”Anh em thật yếu ớt.”

“Anh em mới không yếu ớt đâu!”

Trương Dao trừng hắn liếc nhìn:”Đó là do bị tổn thương muốn chết thôi,tuy rằng anh em trở lại nhưng tâm còn ở chỗ mối tình đầu của anh ấy.”

Thích Phong đem nước khoáng để lên quầy, từ trong túi cầm ra hai xu:”À.”

Trương Dao kêu lại hắn:”Thích đại ca,anh có phải đối với anh em có hiểu lầm gì hay không?”

Thích Phong nghiêng đầu:”Hả?”

Trương Dao nhớ tới vẻ mặt mua đồ khi rời đi của người này lúc giữa trưa, thái độ giống như rất bài xích với anh của cô:”Thất tình đối với một người đả kích rất lớn, nhất là lần đầu tiên thất tình, em lần này nhìn thấy anh em, phát hiện anh ấy thay đổi rất nhiều,anh ấy hiện tại biến thành có chút ngơ ngác,người cũng rất yếu ớt,em cũng không biết nói như thế nào,anh ấy không có ác ý gì cả.”

Thích Phong đi ra bên ngoài, bước ra đi hai bước thì dừng lại.

Đương sự Hoàng Đan trở lại,hai gò má cậu đỏ bừng, hô hấp thở gấp, quần còn bị rách, rất giống mới trải qua ác đấu cách đó không lâu.

Trương Dao kinh hô:”Anh à,anh làm sao vậy?”

Hoàng Đan để cá trắm đen trong tay xuống dưới đất,cậu đem tóc ướt sũng trên trán vuốt đi lên, lộ ra gương mặt dịu ngoan:”Có con chó muốn cắn anh,nó cứ đuổi sau mông anh không chịu đi,anh phải chạy luôn một đường về đây.”

Thích Phong cho rằng cậu nói con chó đó là Hạ Bằng, lại không biết chó thật là chó, nông dân phụ cận nuôi dưỡng, rất hung dữ.

Hoàng Đan cũng không giải thích kỹ càng.

Cậu trở về trước cùng Hạ Bằng nói chuyện một lát, Hạ Bằng thỉnh thoảng động tay động chân đối với cậu, còn dùng ánh mắt lộ liễu quét trên người cậu,giống như loại người độc ác coi tròi bằng vung.

Nhưng mà Hoàng Đan lại cảm giác, Hạ Bằng chỉ làm càn mặt ngoài như vậy, không nhất định sẽ làm ra chuyện liên quan.

Mỗi lần Hoàng Đan nói đến Bánh đậu,cơ thịt trên mặt Hạ Bằng đều sẽ buộc chặt, đồng tử thậm chí sẽ co rút một chút, cái loại phản ứng này là sợ hãi, là che giấu không xong,gã sợ chó, có lẽ trước đây từng có bóng ma tâm lý.

Đáng tiếc ngoài ra, Hoàng Đan không có tra được manh mối nào khác.

“Cá lớn quá,vẫn chưa chết?Để em để vào thau trong WC,chờ mẹ về sẽ làm.”

Giọng nói Trương Dao khiến Hoàng Đan hoàn hồn,cậu thở dài một hơi, không quan tâm ruồi bọ trên bàn, bưng ly nước uống.

Thích Phong khoanh tay,”Quần là Hạ Bằng xé à?”

Hoàng Đan nói:”Thật là chó.”

Tai trái Thích Phong nghe đi vào tai phải bay ra ngoài:”Cậu lại đi trêu chọc hắn, sẽ không khác gì chó đâu, bò cũng không bò được trở về.”

Hoàng Đan nói:”Tiệm tạp hóa nhà tôi bị trộm,người của đồn công an không trông cậy vào được, cho nên tôi muốn tự mình điều tra.”

“Tự mình tra? Nói mạnh miệng cũng không sợ đau đầu lưỡi à.”

Thích Phong ý vị thâm trường nói:”Em trai nhỏ, mất cũng đã mất rồi, tìm không cũng không về được,nếu ngay cả đạo lý này mà cậu cũng không nghĩ được thì cẩn thận ngay cả mạng cũng không còn đó.”

Hoàng Đan nheo mắt, người đàn ông biết cái gì.

Cậu buông mắt xuống, hiện tại hỏi, đối phương sẽ không nói,chỉ cho là có ý định với cái mông của hắn, dẫn đến kết quả càng thêm phiền chán thôi.

Vẫn là nghĩ cách như cũ đi, Hoàng Đan xem xem người đàn ông:”Nước khoáng trong tay anh trả tiền chưa?”

Thích Phong nhếch miệng:”Em gái cậu cho.”

Hoàng Đan nói:”A, vậy sao anh còn chưa đi?”

Thích Phong liền quay đầu đi.

Hoàng Đan xoa xoa mi tâm, để ly nước lên trên bàn,người nằm sấp đi lên, trái tim còn đang nhảy kịch liệt lên, trở về gặp được con chó kia thật rất hung dữ, vừa chạy còn vừa chảy cả nước miếng nữa.

Hạ Bằng chạy bay nhanh, quăng cậu ở phía sau một khoảng lớn.

Hoàng Đan lắc lắc đầu, đắp mí mắt nghỉ một lát.

Thích Phong ở dưới khu ký túc xá thấy được Hạ Bằng, đối phương giống như chó chết ghé vào dưới vòi nước uống nước ùng ục, trên người sau lưng đều bị mồ hôi tẩm ướt.

Hạ Bằng thình lình phát run,gã nắm lấy bên cạnh bồn rửa tay xoay người:”Làm gì?”

Thích Phong quét liếc nhìn gã:”Nói cậu cũng biết,ông chủ Trương đến sớm hơn chúng ta,công trình khu vui chơi ông ta cũng có một phần trong đó và lại có quan hệ không tệ với mấy tổng giám đốc điều hành công ty đó.”

“Ông ta có thể có cánh cửa như vậy, chứng minh mấy người kia cho bao nhiêu mặt mũi,cậu muốn đụng con trai ông ta,nhất định sẽ ăn không ít phiền phức.”

Nói xong hai câu, Thích Phong cảm thấy mình đang rảnh đến đau trứng nên mới đi lo chuyện bao đồng như vậy, hắn phải trở về tắm rửa bóp một cái mới được.

Ánh mắt Hạ Bằng lộ ra vẻ nghiền ngẫm:”Thích Phong, đừng nói với tôi,anh có hứng thú với em trai nhỏ kia nha.”

Thích Phong châm biếm:”Cậu cho rằng người khác cũng biến thái giống cậu hả?”

“Người khác khó mà nói, về phần anh, thật đúng là không thể chính xác được.”

Hạ Bằng hạ giọng, dùng âm lượng chỉ có gã và Thích Phong có thể nghe được nó:,”Lần đầu tôi gặp anh thì đã cảm giác anh là loại người giống như tôi rồi.”

Thích Phong đạp một cước qua:”Ít con mẹ ghê tởm chết tôi đi.”

Hạ Bằng ăn đau, thiếu chút nữa quỳ xuống đất,gã hít không khí, vặn vẹo mặt mắng:”Nếu anh đối với thằng nhóc kia không có hứng thú,vậy thì đừng uy hiếp trước mặt bố mày, chuyện của bố mày không tới phiên anh nhúng tay vào.”

Thích Phong khép hờ mắt, không nói một lời.

Khi hắn không cười cũng không nói,dáng vẻ cực kỳ đáng sợ,khiến người nhìn sợ hãi.

Lông mao trên người Hạ Bằng dựng đứng,gã âm dương quái khí:”Thích Phong,anh cũng không phải là người thích lo chuyện bao đồng,nếu nói anh đối với thằng nhóc đó không có tâm tư khác,tôi thật không tin.”

Thích Phong nói:”Cậu thích tin hay không,tôi với cậu khác nhau, tới chỗ này là làm công trình, công trình hoàn công thì rời đi.”

Hạ Bằng hướng về phía bóng lưng hắn nó:”Tôi đối với Tiểu Dương Dương nhà anh hứng thú cũng không nhỏ đâu.”

Thích Phong lười biếng nói:”Cậu có thể thử xem.”

Hạ Bằng hướng mặt đất mắng một cái:”DKM, mày cho mày là ai? Che chở một không đủ, còn muốn che luôn hai, cẩn thận hai người đều không bảo vệ được!”



Gã lại lấy nước vung lên trên mặt, không biết nhớ tới cái gì, hung hăng run cả người,gương mặt anh tuấn mặt trắng bệch tái xanh.

Thời điểm chạng vạng, một đám công nhân đến tiệm tạp hóa mua đồ, thừa dịp buổi tối mát mẻ một chút, tăng ca đổ bê tông cốt thép, đem công việc chậm trễ ban ngày đuổi theo một chút.

Hoàng Đan cùng Trương Dao ở quầy bận việc, mẹ Trương ở nhà bếp nấu cơm tối,ba Trương ngồi xổm góc tường ngoạm thuốc loay hoay với dụng cụ câu cá bảo bối của ông.

Ban ngày Trương Dao mua Choco-Pie, là cho mình ăn,cô quên lấy ra, không ngờ mấy hộp đều bị công nhân mua hết, rất ngoài ý muốn.

Hoàng Đan cũng có chút không ngờ, bên trong chiếc hộp để hai bánh ngọt, bán bốn đồng tiền,cậu cho rằng công nhân cảm thấy không có lời:”Lần sau nhập thêm cái này đi.”

Trương Dao xoay chuyển tròng mắt:”Câu nói kia là vậy sao, rẻ không hàng tốt, hàng tốt không rẻ, rất nhiều người đều có tâm lý đó, cảm giác mắc chính là tốt, rẻ thì nhất định là không tốt.”

Hoàng Đan nói:”Có lý.”

Buổi tối hơn tám giờ, Thích Phong ấn tay phải tiến vào:”Có băng cá nhân không?”

Hoàng Đan không nói chuyện, trực tiếp đi trên cái giá lấy băng cá nhân xé ra cho người đàn ông,quấn lên trên miệng vế thương của hắn.

Thích Phong nhìn động tác thanh niên sinh ra vài giây trố mắt:”Không lau máu à.”

Hoàng Đan nói:”Tôi đây xé băng cá nhân cho anh,sau đó anh lau máu rồi băng lại.”

Khóe môi Thích Phong áp chế:”Cậu cố ý đúng không?”

Hoàng Đan lật lật trên cái giá, đưa mấy miếng dán cá nhân trong tay qua:”Băng cá nhân không còn nhiều,anh cầm hết đi, ngày mai tôi nói ba tôi gọi điện thoại, kêu người ta lần sau mang đến nhiều một chút.”

Cậu giương mắt:”Vừa anh rồi nói cái gì?”

Thích Phong lấy đi băng cá nhân:”Tổng cộng bao nhiêu tiền?”

Hoàng Đan nói giá, cũng không tiếp tục truy vấn:”Tay anh sao lại bị rách vậy?”

Thích Phong để tiền lẻ trên quầy:”Buổi tối tôi ăn chưa no, thèm ăn nên tự cắn mình.”

Hoàng Đan:”……”

Cậu nghiêm túc nói:”Nếu là đinh sắt đâm thủng,nhớ phải đi tiêm uốn ván, không thể bỏ qua được.”

Thích Phong nhấc mí mắt nhìn qua, ngay sau đó xoay người đi ra ngoài.

Hoàng Đan uống miếng nước, đem túi trà hoa lài trong ly ném vào trong giỏ rác,cậu nhìn hướng người đàn ông rời đi,khóe miệng cong cong.

Trương Dao rửa táo đi ra, không biết sao thế này,cô cảm thấy dáng vẻ kia của anh cô lại có chút giống đang chờ con sói xám nhảy vào trong hố của bé thỏ con,thật là kỳ dị quá.

Tập hai phim truyền hình dài tập bắt đầu,cha Trương và mẹ Trương đều ngồi trở lại trên ghế, Trương Dao cũng ngồi, ba người ngửa đầu, ăn táo xem TV.

Giá để hàng để sát tường, TV không thể không thể không lắp cao một chút,lúc xem phải tốn sức ngưỡng cổ lên xem, Hoàng Đan nhiều lắm chỉ liếc hai mắt, sẽ không nhìn chằm chằm xem.

Hoàng Đan ra bên ngoài ngồi, một bên cắn táo, một bên lật ký ức nguyên chủ.

Nơi này vốn là là nông thôn,đường cũng không có, nhà đầu tư cũng xui xẻo,sau khi bị lừa dối đầu tư khai phá thì mới bắt đầu sửa đường,mở khu vui chơi,cao ốc cửa hàng, trông cậy vào có thể làm lên được, kết quả cửa hàng cao ốc đều đặt ở một chổ.

Công trình bên trong khu vui chơi rất nhiều,nhưng lại xây dựng rất hẻo lánh, trừ ngẫu nhiên có giáo viên trường học mang học sinh lại đây, thời điểm khác chỉ rải rác một vài người, ngày nghỉ có thể hơi nhiều một chút.

Đầu tư hiệu quả không lý tưởng, nhà đầu tư không lấy tiền ra được, đốc công sẽ xui xẻo vay tiền bà con, hoặc là vay nặng lãi để trả cho công nhân khi hoàn công, còn bản thân thì bắt đầu bị bức ép đòi tiền để sinh hoạt,phải nói không phải đòi mà là phải xin mới đúng.

Vốn là của bản thân mình nhưng lại không thể không bày ra dáng vẻ cháu trai để xin xỏ.

Một vùng đất được khai phá,lợi là nông dân.

Đường đất biến thành đường nhựa không nói,cây cỏ từng nhà, ao cá, giếng, đất, đều có được bồi thường tương ứng, còn có thể xây được một căn nhà mới để ở.

Hoàng Đan nhìn lại, nương ánh trăng mơ hồ có thể thấy được hai căn nhà lầu lẻ loi cũ nát trên sườn núi,người một nhà lén lút làm ra hành vi trồng cây giống mới,khi bị phát hiện còn cây ngay không sợ chết đứng, ý đồ muốn thêm bồi thường nhiều một chút, chết sống không chịu dựa theo giá tiền ký hợp đồng ban đầu,muốn lừa gạt một chút tiền.

Kết quả hiện tại láng giềng xung quanh cầm tiền, còn đều xây nhà mới, bọn họ cái gì cũng không được, hối hận đến xanh ruột.

Làm người không thể quá tham lam.

Hoàng Đan ăn táo xong, còn ngồi trên ghế, đối diện công trường có tiếng ồn ào, cũng có ngọn đèn, công nhân chỉ sợ phải bận rộn đến hơn mười giờ mới sẽ kết thúc công việc.

Hai tập TV phát xong,ba Trương:”Chí Thành, con ngồi bên ngoài làm gì?Tắm rửa đi ngủ thôi.”

Hoàng Đan chuyển ghế vào phòng, tay chân rất nhiều vết muỗi cắn, mặt, cổ, trên lỗ tai cũng có,sau khi cậu rửa mặt nằm ở trên giường,lấy ra thuốc mỡ của hệ thống tiên sinh vẽ loạn lên lên xuống xuống.

Trương Dao lên lầu khi nhìn thấy chính tình hình này:”Anh,anh bôi cái gì đó?”

Hoàng Đan nói:”Thứ tốt,cho em một hộp này.”

Cậu nói rồi đem hộp thuốc sớm chuẩn bị ra:”Nhìn theo hướng dẫn mà bôi.”

Trương Dao ngồi vào trên giường cậu, vặn mở nắp đậy ngửi ngửi:”Rất thơm nha, dùng được sao? Trên người em có rất nhiều dấu,qua rất lâu vẫn còn.”

Hoàng Đan nói:”Em bôi thứ này sẽ không ngứa nữa,vết muỗi cắn ngày mai sẽ biến mất, không để lại dấu.”

Trương Dao khó có thể tin:”Thật hay giả? Một lát em sẽ thử.”

Hai chiếc giường kéo mành ở giữa, trừ này,không thứ khác che, hai anh em nói chuyện hai câu thì ngủ.

Ngày hôm sau Hoàng Đan bị thanh âm dưới lầu đánh thức,cậu vừa nhìn di động, không đến năm giờ.

Trương Dao cũng tỉnh, mơ mơ màng màng giữ gỉ mắt:”Anh à, mỗi ngày công nhân đều tới sớm như vậy sao?”

Hoàng Đan nói:”Không khác nhau lắm, hừng đông mùa hè là sớm.”

Trương Dao ngồi xổm góc tường trên lầu đánh răng, Hoàng Đan ngồi bên cạnh cô, phát hiện bọt kem đánh răng cô phun ra có máu:”Có phải em bị nóng trong người rồi không?”

“Không,em không phải vẫn như vậy sao?”

Hoàng Đan:”……”

Trương Dao phi phi vài cái:”Anh à,anh như vậy,em thật không yên lòng.”

Hoàng Đan không nói gì.

Trương Dao do dự mở miệng:”Anh nhớ hai năm trước em đề cập với anh bạn thân của em không,cô ấy đối với anh vừa gặp đã yêu, bây giờ vẫn còn một mình.”

Hoàng Đan nghe mở đầu liền đứng dậy đi.

Trương Dao ở phía sau nói:”Anh à,anh suy nghĩ một chút đi,em rất hi vọng cô ấy sẽ làm chị dâu của em đó!”

Hoàng Đan không muốn phản ứng.

Buổi chiều ngày hôm qua Hoàng Đan tan tầm sớm bị bắt được, lần này cậu thành thành thật thật đi làm, còn đi sớm hơn nữa.

Văn phòng chỉ có cậu và chủ nhiệm,đến cơ hội làm dáng cũng không có.

Chờ đến khi chủ nhiệm đến, Hoàng Đan đã bắt đầu ngủ.

Chủ nhiệm nhìn cậu ngủ, tự mình đi ra ngoài lòng vòng sau đó trở về cũng ngủ.

Người trong công ty rất ít, nếu cứ tiếp tục như vậy, đi hết cũng là chuyện sớm muộn thôi, tiền lương không phát có thể làm tổn thương động lực làm việc của nhân viên.

Sau khi Hoàng Đan tan tầm trở về không bao lâu,ba Trương đi công ty,mẹ Trương đến bồn nước bên nhà ở tạm làm cá, bởi vì nước ở đó không cần tiền.

Trương Dao và Hoàng Đan trông tiệm, không qua bao lâu cô bùn ngủ,lấy di dộng mở nhạc.

Hoàng Đan nghe nghe, cảm thấy ồn:”Tắt đi.”

Trương Dao tắt nhạc,nhét di động trong túi áo, cô ngáp mấy cái rồi đi lên lầu ngủ bù:”Anh,ăn cơm kêu em nha.”

“Biết rồi.”

Một mình Hoàng Đan ở dưới lầu xem tiệm.

Cậu nằm sấp trên bàn văn phòng ngủ một buổi sáng, tinh thần rất tốt,giống hoa cỏ tươi xanh được tưới nước dưới gốc cây vậy.

Lúc này,người mua đồ không nhiều.

Hoàng Đan chống đầu chơi game di động, thỉnh thoảng nhét vào trong miệng một cái bánh quy, giữa lông mày có vài phần nhàn nhã.

Mở tiệm tạp hóa có một điểm tốt chính là đồ ăn vặt không thiếu.

Công trường gần đây đều đang bận,tiếng máy đào đất,mối hàn lộn xộn trộn lài thành một khối, bị không khí khô nóng chen một chân, có thể khiến người nghe phiền đến muốn mắng thô tục.

Thị trấn cách công trường một đoạn đường,trong nhà Chu Dương hối gửi tiền, trong ngân hàng gặp một nhân viên tạp vụ, hai người cùng một đường trở về.

Nhân viên tạp vụ phơi nắng cùng một dạng với cục than:”Tôi nhìn nhóc con cậu bình thường tiêu tiền như nước,cũng còn tiền gửi về nhà sao?”

Chu Dương hắc hắc cười:”Cái này anh không biết đâu,tôi có cách tích góp tiền của Chu Thị.”

Nhân viên tạp vụ lộ ra biểu tình tò mò:”Nói ra để tôi mở rộng tầm mắt xem.”

Chu Dương chớp chớp mắt:”Đều nói là Chu thị,sao có thể tùy tiện nói ra bên ngoài chứ.”

Nhân viên tạp vụ ha ha:”Là Lão Đại đưa cho cậu chứ gì.”

Chu Dương lắc đầu nói,”Không phải,Lão đại đưa tôi tiền làm gì?”

“Còn không thừa nhận.”

Nhân viên tạp vụ nói:”Lần trước tôi thấy cậu vay tiền anh ta.”

Bước chân Chu Dương dừng một lát, lại tiếp tục đi:”Chuyện khi nào,sao tôi không nhớ rõ.”

“Ngày nào đó quên rồi,chỉ nhớ bên trong nhà tắm.”

Nhân viên tạp vụ không thèm để ý nói:”Được rồi được rồi, vay tiền thôi mà, cũng không phải chuyện không thể nhìn người ta, tôi còn thường xuyên mượn tiền đồng hương tôi nữa mà.”

Chu Dương sờ cái gáy:”Tôi đây không phải da mặt mỏng nha.”

Cậu ta nghiêm túc nói,”Nhưng mà tôi thật sự không có mượn tiền Lão Đại, là tôi tự mình tích góp.”

Nhân viên tạp vụ vỗ vỗ bả vai Chu Dương,nói tin cho có lệ.

Chu Dương bĩu môi, cúi đầu nói thầm câu cái gì, một bên nhân viên tạp vụ không nghe thấy.

Cùng nhân viên tạp vụ tách ra, Chu Dương đến cửa tiệm tạp hóa mua sổ nhỏ cùng bút.

Hoàng Đan vừa vặn muốn đến cửa xanh hoá bên cạnh cái bồn ném túi rác, hai người vừa vặn đụng nhau.

Thân cao chênh lệch trán, Chu Dương đụng lên ngực Hoàng Đan.

Đụng một cái không nhẹ, Hoàng Đan cảm giác xương sườn mình đều đứt đoạn,cậu dựa vào cửa thủy tinh ngồi bệt xuống đất

Chu Dương nhảy ra ngoài thật xa, khiếp sợ cầm ngón tay chỉ vào người khóc thành tiếng, nói đều không lưu loát:”Anh anh…… Tôi…… Không phải tôi……”

Hoàng Đan ngồi trên cửa, đau không ngừng hít khí, nước mắt chảy đầy mặt.

Ánh mắt Chu Dương trừng lớn, làm mấy cái hít sâu khiến mình bình tĩnh một chút:”Này,anh không có việc gì chứ? Bà mẹ nó,anh không phải muốn lừa tôi chứ anh trai.”

Hoàng Đan chỉ khóc, trong miệng phát không ra âm nào khác.

Chu Dương đang không biết làm thế nào,cậu ta vừa vặn liếc đến một bóng dáng quen thuộc trong công trường đối diện đang đi ra thì vội vàng lớn tiếng phất tay kêu:”Thích đại ca,anh mau tới đây đi, em gây họa –“

Khi Thích Phong đến nơi thì nhìn thấy một người ngồi dưới đất,cậu đè nén nức nở, bên trong tiếng khóc có âm nức nở, dưới đất đã có mấy vũng nước nhỏ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau