Chương 21
Quỷ Vương cũng không nổi giận khi bị Đỗ Cửu ngó lơ, hắn ngồi lên cái ghế Đỗ Cửu vừa mới ngồi, dáng vẻ lười nhác, vừa ngắm nghía cụm sáng trong tay vừa liếc mắt nhìn theo Đỗ Cửu, vẻ mặt không hề để bụng rồi lại lộ ra sự nắm chắc, chắc chắn cuối cùng Đỗ Cửu sẽ phải thỏa hiệp với hắn.
Trong lòng Đỗ Cửu cũng đang mâu thuẫn.
"Mi thấy dựa vào thiết lập nhân vật của Nghiêm Cửu thì có thể vì bắt được tội phạm mà hy sinh sự trong sạch của bản thân không?"
Hệ thống do dự một hồi: "Chắc là... có đó."
Đỗ Cửu ngẫm nghĩ: "Nếu không thì chờ một chút nhé?" Vụ án vừa mới bắt đầu điều tra, lại chưa rơi vào hoàn cảnh bế tắc không thể tìm được chút manh mối nào, nói không chừng đợi tới trời sáng sẽ điều tra ra được hung thủ.
Tiếc rằng Nghiêm Cửu chỉ là nam phụ nên cốt truyện cũng không tỉ mỉ miêu tả chi tiết về chuyện phá án của y, nếu không y đã sớm biết được ai là hung thủ.
Hệ thống: "Tùy ngươi thôi, thật sự không được thì ngươi lập tức đồng ý với hắn, dù sao cũng chỉ hôn một cái thôi mà."
Đỗ Cửu: "Ta là người dễ dãi như vậy sao?"
Hệ thống: "..." Không phải à?
Bọn họ chính thức tiếp nhận vụ án của Thượng Thừa Vọng lúc 7h30, cha mẹ Thượng tuy còn chưa về tới nơi này nhưng đã gọi điện thoại gây áp lực với thị trưởng, làm bọn họ nhất định phải tìm ra được hung thủ, vì vậy toàn bộ cục cảnh sát đều bị điều về, gần như tất cả mọi người có thể dùng tới đều bị gọi trở lại tăng ca.
Vì không làm phiền người dân, chỉ có thể chờ tới giờ nghỉ mới có thể cho người đi dò hỏi tin tức.
Chuyện này Lâm Thiên dẫn người đi làm, Đỗ Cửu tạm thời ở lại cục cảnh sát coi sóc bao quát mọi việc.
Y lật tới lật lui xem chứng cứ tìm kiếm sơ hở, thuận tiện nhìn tin nhắn báo cáo Lâm Thiên gửi về, tổng kết ra được sơ đồ quan hệ của Thượng Thừa Vọng.
Thượng Thừa Vọng có 4 người bạn gái, trừ Đường Di ra thì 3 người kia đều có chứng cứ ngoại phạm, một người ăn cơm với bạn, hai người khác vậy mà cùng hẹn nhau đi dạo phố mua sắm.
Nguyễn Thanh mang vẻ mặt tam quan điên đảo trở về.
Còn Lâm Thiên lại ngấm ngầm hâm mộ lẫn ghen tị.
Tuy rằng Đường Di không có chứng cứ ngoại phạm, nhưng dựa theo thời gian cô bước vào thang máy và thời gian báo án tính ra thì không đủ để tra tấn làm nhục rồi giết chết một người, cho nên tạm thời được xóa bỏ nghi ngờ.
Nhưng mà cô gái này sợ hãi, nhất quyết muốn ở lại cục cảnh sát với bọn họ, khuyên thế nào cũng không chịu trở về nhà, nói là không có cảm giác an toàn, liên tục nói là bản thân sẽ không đi lung tung, nếu không thì có thể nhốt cô lại cũng được, dù sao cô không muốn phải về nhà.
Đỗ Cửu hết cách đành phải để Nguyễn Thanh dẫn cô đi sắp xếp.
Bạn gái hiện tại có 4 người, bạn gái cũ thì nhiều không đếm hết, bước đầu điều tra ra được từ cấp 3 tới nay, chỉ mỗi ngoài sáng đã có tới 11 người.
Nguyễn Thanh không biết nói gì.
Lâm Thiên càng thêm hâm mộ ghen tị.
Mà 11 người bạn gái cũ này cơ bản đều không thể gây án, hai người xa nhất là bạn học Thượng Thừa Vọng thì hiện tại đều đã xuất ngoại du học hoặc định cư, không có ghi chép xuất nhập cảnh, còn lại không phải người mẫu diễn viên thì cũng là hotgirl mạng, đều có chứng cứ ngoại phạm cực kỳ rõ ràng.
Còn về bạn bè Thượng Thừa Vọng thì theo tư liệu điều tra được, không ai có quan hệ cực kỳ thân thiết với gã, hơn phân nửa từng là bạn học hoặc là bạn làm ăn cùng với đám bạn bè ăn chơi qua đường.
Ông bà Thượng lại chỉ ra được vài cái tên nữa, nhưng qua điều tra thì đều nói chỉ là bạn bè bình thường với Thượng Thừa Vọng, cũng không xem là quá thân.
Mà về phần kẻ thù thì ông bà Thượng đều khăng khăng khẳng định bọn họ trước nay là người tử tế, không có kẻ thù nào, chắc chắn là do nhà họ Bàng cố ý trả thù, nhưng lại không có bất cứ bằng chứng nào chỉ ra được chuyện này liên quan tới vợ chồng họ Bàng, chứng cứ ngoại phạm của hai người kia cực kỳ nhiều.
Hơn nữa tuy rằng ông bà Bàng vì chuyện của Bàng Tuấn Bác đang ồn ào muốn ly hôn, bởi vì cha Bàng bị phát hiện có con riêng, kịch bản gia đình đấu đá còn đang diễn chưa xong, cơ bản không rảnh đi báo với chẳng thù.
"Có phải là Thượng Thừa Vọng giành bạn gái của ai không?" Lâm Thiên ngáp một cái, "Trước đó không phải gã giành bạn gái của Bàng Tuấn Bác sao, có khi còn câu kéo thêm người khác nữa, kết quả khiến người ta trả thù?"
Nguyễn Thanh tỏ vẻ đồng ý: "Nhìn thủ đoạn gây án của hung thủ thì rất có khả năng, phát hiện bạn gái, thậm chí là vợ mình ngoại tình, dưới cơn giận đã đi giết gian phu."
"Không, không phải là dưới cơn giận đâu, rõ ràng là có âm mưu từ trước." Đỗ Cửu nhìn tư liệu trong tay, vẻ mặt trầm xuống, "Hắn biết được hành trình của Thượng Thừa Vọng, hơn nữa còn nấp sẵn trong chung cư chuẩn bị xong tất cả chờ gã tới, sau đó mới thực hiện kế hoặc lăng nhục tra tấn."
Y xoay máy tính trước mặt sang phía hai người: "Tôi đã xem kỹ lại camera chung cư ngày hôm đó, tầng lầu Thượng Thừa Vọng ở trừ gã và Đường Di ra thì tổng cộng có 3 người khác từng tiến vào, một là chủ căn hộ bên cạnh, một người là mãi nhìn điện thoại ấn sai số tầng, chỉ có người này..."
Y chỉ vào người mặc áo khoác thể thao có mũ màu đen, vai đeo ba lô, mang khẩu trang, suốt quãng đường đều cúi đầu nhìn vào điện thoại: "Rõ ràng hắn chính là hung thủ, không thể chối cãi."
"Không nhìn thấy được mặt luôn đấy." Lâm Thiên nhìn chăm chú vào máy tính nhíu mày.
"Cho nên chắc chắn là có âm mưu từ trước, tuy rằng không nhìn được nét mặt nhưng từ hành động cho thấy hắn cực kỳ bình tĩnh, hoàn toàn không hồi hộp sợ hãi, còn có thể ấn hộ số tầng cho người đi chung thay máy."
Nguyễn Thanh rùng mình một cái: "Nói vậy thì người này hẳn đã theo dõi Thượng Thừa Vọng từ trước, nhưng bằng cách nào hắn lại biết được hôm nay Thượng Thừa Vọng sẽ đến chung cư chứ?"
"Chuyện này phải đi hỏi Đường Di." Đỗ Cửu híp mắt, "Em để cô ta cẩn thận nhớ lại chuyện hôm đó một lần nữa, hỏi cô ta có nói chuyện mình hẹn hò với Thượng Thừa Vọng cùng ai không."
"Vâng." Nguyễn Thanh đáp một tiếng rồi đi.
Lâm Thiên cầm lấy điện thoại: "Tôi đi hỏi bảo vệ chung cư thử xem có ấn tượng gì với người này không."
Đỗ Cửu nhấn phát lại video, muốn xem kỹ lại lần nữa thử xem có bỏ sót chỗ nào hay không.
Quỷ Vương không biết bay ra từ nơi nào, tựa vào lưng Đỗ Cửu, tóc dài màu chì rũ xuống chạm vào má và cổ Đỗ Cửu khiến y không nhịn được rùng mình một cái.
Có Lâm Thiên ở đây y không tiện nói gì, quay đầu lại dùng ánh mắt bảo hắn buông ra.
"Lại có người chết rồi kìa." Hơi thở lạnh lẽo của Quỷ Vương phả vào tai y, chẳng những không buông y ra mà còn đưa tay ôm trọn y vào lòng.
Hắn vươn tay, vốn chỉ là một chùm sáng lúc này đã biến thành hai: "Nhìn này, đây là ký ức của người vừa bị giết kia, muốn xem không?"
Lại có người bị giết?!
Đỗ Cửu kinh ngạc, đột ngột đứng bật dậy: "Tôi đi vệ sinh một lát."
Y rời khỏi văn phòng bước nhanh tới nhà vệ sinh, xác định không có ai mới lấy điện thoại ra giả vờ gọi điện: "Anh nói thật chứ?"
Quỷ Vương không đáp lời, nhìn một vòng quanh nhà vệ sinh, có hơi không vui: "Ta không thích nơi này, hôn môi ở đây không lãng mạn tí nào cả."
Hắn vung tay lên, Đỗ Cửu thấy mắt loáng một cái, mở mắt ra đã thấy đèn đuốc lộng lẫy, gió lạnh thổi qua, y đang đứng trên sân thượng.
Còn chưa hết, Quỷ Vương lại phất tay, trên mắt đất có thêm một vòng nến hình trái tim, còn có cánh hoa hồng đang rơi xuống.
Đỗ Cửu: "..." Kiều Niên Niên cho hắn xem thứ gì vậy?! Hắn nghĩ bản thân là nam chính phim thần tượng à?!
Hệ thống: "Có phải ngươi đang hiểu lầm gì đó về nam chính thế giới ngôn tình không?"
Đỗ Cửu: "... được rồi."
Nhưng hiển nhiên hiện giờ không phải lúc để lãng mạn, nét mặt y nghiêm túc, hít sâu một hơi: "Cho tôi biết hung thủ là ai?"
Quỷ Vương đưa y xem hai luồng sáng trong tay: "Ta nói rồi, hôn tay một cái ta lập tức cho ngươi xem." Nói xong ngoài mặt vẫn bình tĩnh nhìn Đỗ Cửu, chờ y đưa ra lựa chọn.
Mặt mày Đỗ Cửu lạnh băng, trong mắt có chán ghét cùng giãy giụa xen lẫn vào nhau.
Đầu tiên không nói tới đồng tính hôn môi nhau, cho dù người kia là nữ thì vì bị uy hiếp mà hôn môi với y cơ bản chính là một loại nhục nhã.
Nhưng y mang trách nhiệm trên vai, là một cảnh sát y không thể mặc kệ mọi chuyện tiếp tục.
Quỷ Vương thấy y như vậy chầm chậm nhíu mày, trong lòng ngấm ngầm dâng lên cảm giác quái lạ, bỗng dưng có hơi hối hận. Hắn mở miệng muốn chuẩn bị nói gì lại bị Đỗ Cửu hiểu lầm là đang thúc giục mình, hạ quyết tâm tiến lên một bước cùng hắn chạm môi.
Môi Quỷ Vương cũng lạnh lẽo hệt như cơ thể hắn, trước đó tuy rằng đã từng hôn môi nhưng khi ấy sợ hãi lấn át hết thảy nên không có cảm giác gì nhiều.
Trong lòng Đỗ Cửu thật ra không ghét bỏ gì, chỉ cần nghĩ tới người trước mặt là Tần Cửu Chiêu thì bao nhiêu cảm giác kỳ thị không được tự nhiên bay sạch sành sanh, y cùng Tần Cửu Chiêu đừng nói là chuyện 19+, cả 29+ còn làm cả rồi, một cái hôn thôi chả bõ bèn.
Nhưng mà vì điểm tích lũy, không thể nào OOC được.
Cái hôn vừa chạm đã vội tách ra.
Đỗ Cửu lạnh mặt lùi ra sau: "Bây giờ có thể nói với tôi chưa?"
Quỷ Vương giật mình, vậy mà có hơi ngơ ngác: "Cho, cho ngươi..." Ngón tay khẽ động đậy, hai luồng sáng chui vào giữa trán Đỗ Cửu.
Đỗ Cửu đang thầm ngạc nhiên vì phản ứng của hắn, đây là lần đầu tiên y nhìn thấy Tần Cửu Chiêu bối rối như vậy thì trước mắt bỗng dưng tối sầm, bị kéo vào một không gian kỳ lạ.
Sau đó được miễn phí trải nghiệm hiện trường giết người hai lần.
Xem xong y chỉ có hai cảm nghĩ.
Một là cúc hoa đau quá, hai là sau này nhất định không được chọc giận phụ nữ!
Đúng thế, hung thủ này là phụ nữ.
Người chết kia không phải ai xa lạ mà chính là bạn ăn chơi duy nhất của Thượng Thừa Vọng bọn họ vừa điều tra ra, tên Hoàng Huy.
Rõ ràng Thượng Thừa Vọng và Hoàng Huy không quen biết hung thủ, ít nhất là lúc đầu không nhận ra, sau đó hung thủ vừa làm nhục đối phương vừa tự nói ra, bảo rằng bản thân báo thù cho em gái.
Hóa ra Thượng Thừa Vọng và Hoàng Huy thích bạo dâm, hơn nữa còn thích lolita.
Đỗ Cửu lập tức nhớ tới mấy con búp bê trong thư phòng Thượng Thừa vọng, cẩn thận ngẫm lại thì quả thật đều là gương mặt của loli mười mấy tuổi, xem ra đám búp bê này không phải của mấy cô bạn gái mà là của bản thân gã.
Em gái hung thủ tên Tiểu Khiết, buổi sáng mất tích trên đường đi học, đợi tới khi tìm được đã là một năm sau, nhảy xuống từ trên tầng 30 tử vong tại chỗ, lúc chết chỉ mới 15 tuổi.
Tiểu Khiết được tuyên bố là tự sát, đợi tới khi cha mẹ hung thủ tìm tới thì chỉ nhận được một hũ tro cốt, ngươi cha phát bệnh tim ngay tại chỗ, sau đó không bao giờ tỉnh lại nữa.
Hung thủ không rõ vì sao em gái mất tích một năm lại tự sát, cũng không thể nào chấp nhận kết quả ấy nên lập tức quyết tâm tự mình điều tra, theo lời cô thì từ mái nhà em gái nhảy xuống tìm được một hình vẽ nhỏ, đó là ám hiệu riêng của chị em hai người, bởi vậy cô càng tin rằng cái chết của em gái không phải do tai nạn.
Cô tìm tòi từng chuyện một, tốn thời gian ba năm cuối cùng cùng điều tra rõ ngọn nguồn, bởi vì quá thất vọng với cảnh sát nên cô quyết định tự mình trả thù.
Cô dùng một năm theo dõi đám người Thượng Thừa Vọng để lập ra kế hoạch giết người hôm nay.
Đỗ Cửu xem xong ngọn nguồn nhịn không được thầm mắng một tiếng khốn nạn, nhưng hiện giờ y là Nghiêm Cửu nên chỉ có thể lập tức chạy về văn phòng, không kịp giải thích với mấy người Lâm Thiên đã trực tiếp dẫn cả bọn chạy đi.
Dựa theo lời hung thủ thì chuyện năm đó ngoài Thượng Thừa Vọng và Hoàng Huy ra còn có một người nữa, chắc là do sợ bị cảnh sát điều tra ra nên cô định một phát ăn luôn, xốc lên tinh thần xử lý cả ba cùng một lúc.
Y cần phải chạy tới bắt được hung thủ trước.
Trong lòng Đỗ Cửu cũng đang mâu thuẫn.
"Mi thấy dựa vào thiết lập nhân vật của Nghiêm Cửu thì có thể vì bắt được tội phạm mà hy sinh sự trong sạch của bản thân không?"
Hệ thống do dự một hồi: "Chắc là... có đó."
Đỗ Cửu ngẫm nghĩ: "Nếu không thì chờ một chút nhé?" Vụ án vừa mới bắt đầu điều tra, lại chưa rơi vào hoàn cảnh bế tắc không thể tìm được chút manh mối nào, nói không chừng đợi tới trời sáng sẽ điều tra ra được hung thủ.
Tiếc rằng Nghiêm Cửu chỉ là nam phụ nên cốt truyện cũng không tỉ mỉ miêu tả chi tiết về chuyện phá án của y, nếu không y đã sớm biết được ai là hung thủ.
Hệ thống: "Tùy ngươi thôi, thật sự không được thì ngươi lập tức đồng ý với hắn, dù sao cũng chỉ hôn một cái thôi mà."
Đỗ Cửu: "Ta là người dễ dãi như vậy sao?"
Hệ thống: "..." Không phải à?
Bọn họ chính thức tiếp nhận vụ án của Thượng Thừa Vọng lúc 7h30, cha mẹ Thượng tuy còn chưa về tới nơi này nhưng đã gọi điện thoại gây áp lực với thị trưởng, làm bọn họ nhất định phải tìm ra được hung thủ, vì vậy toàn bộ cục cảnh sát đều bị điều về, gần như tất cả mọi người có thể dùng tới đều bị gọi trở lại tăng ca.
Vì không làm phiền người dân, chỉ có thể chờ tới giờ nghỉ mới có thể cho người đi dò hỏi tin tức.
Chuyện này Lâm Thiên dẫn người đi làm, Đỗ Cửu tạm thời ở lại cục cảnh sát coi sóc bao quát mọi việc.
Y lật tới lật lui xem chứng cứ tìm kiếm sơ hở, thuận tiện nhìn tin nhắn báo cáo Lâm Thiên gửi về, tổng kết ra được sơ đồ quan hệ của Thượng Thừa Vọng.
Thượng Thừa Vọng có 4 người bạn gái, trừ Đường Di ra thì 3 người kia đều có chứng cứ ngoại phạm, một người ăn cơm với bạn, hai người khác vậy mà cùng hẹn nhau đi dạo phố mua sắm.
Nguyễn Thanh mang vẻ mặt tam quan điên đảo trở về.
Còn Lâm Thiên lại ngấm ngầm hâm mộ lẫn ghen tị.
Tuy rằng Đường Di không có chứng cứ ngoại phạm, nhưng dựa theo thời gian cô bước vào thang máy và thời gian báo án tính ra thì không đủ để tra tấn làm nhục rồi giết chết một người, cho nên tạm thời được xóa bỏ nghi ngờ.
Nhưng mà cô gái này sợ hãi, nhất quyết muốn ở lại cục cảnh sát với bọn họ, khuyên thế nào cũng không chịu trở về nhà, nói là không có cảm giác an toàn, liên tục nói là bản thân sẽ không đi lung tung, nếu không thì có thể nhốt cô lại cũng được, dù sao cô không muốn phải về nhà.
Đỗ Cửu hết cách đành phải để Nguyễn Thanh dẫn cô đi sắp xếp.
Bạn gái hiện tại có 4 người, bạn gái cũ thì nhiều không đếm hết, bước đầu điều tra ra được từ cấp 3 tới nay, chỉ mỗi ngoài sáng đã có tới 11 người.
Nguyễn Thanh không biết nói gì.
Lâm Thiên càng thêm hâm mộ ghen tị.
Mà 11 người bạn gái cũ này cơ bản đều không thể gây án, hai người xa nhất là bạn học Thượng Thừa Vọng thì hiện tại đều đã xuất ngoại du học hoặc định cư, không có ghi chép xuất nhập cảnh, còn lại không phải người mẫu diễn viên thì cũng là hotgirl mạng, đều có chứng cứ ngoại phạm cực kỳ rõ ràng.
Còn về bạn bè Thượng Thừa Vọng thì theo tư liệu điều tra được, không ai có quan hệ cực kỳ thân thiết với gã, hơn phân nửa từng là bạn học hoặc là bạn làm ăn cùng với đám bạn bè ăn chơi qua đường.
Ông bà Thượng lại chỉ ra được vài cái tên nữa, nhưng qua điều tra thì đều nói chỉ là bạn bè bình thường với Thượng Thừa Vọng, cũng không xem là quá thân.
Mà về phần kẻ thù thì ông bà Thượng đều khăng khăng khẳng định bọn họ trước nay là người tử tế, không có kẻ thù nào, chắc chắn là do nhà họ Bàng cố ý trả thù, nhưng lại không có bất cứ bằng chứng nào chỉ ra được chuyện này liên quan tới vợ chồng họ Bàng, chứng cứ ngoại phạm của hai người kia cực kỳ nhiều.
Hơn nữa tuy rằng ông bà Bàng vì chuyện của Bàng Tuấn Bác đang ồn ào muốn ly hôn, bởi vì cha Bàng bị phát hiện có con riêng, kịch bản gia đình đấu đá còn đang diễn chưa xong, cơ bản không rảnh đi báo với chẳng thù.
"Có phải là Thượng Thừa Vọng giành bạn gái của ai không?" Lâm Thiên ngáp một cái, "Trước đó không phải gã giành bạn gái của Bàng Tuấn Bác sao, có khi còn câu kéo thêm người khác nữa, kết quả khiến người ta trả thù?"
Nguyễn Thanh tỏ vẻ đồng ý: "Nhìn thủ đoạn gây án của hung thủ thì rất có khả năng, phát hiện bạn gái, thậm chí là vợ mình ngoại tình, dưới cơn giận đã đi giết gian phu."
"Không, không phải là dưới cơn giận đâu, rõ ràng là có âm mưu từ trước." Đỗ Cửu nhìn tư liệu trong tay, vẻ mặt trầm xuống, "Hắn biết được hành trình của Thượng Thừa Vọng, hơn nữa còn nấp sẵn trong chung cư chuẩn bị xong tất cả chờ gã tới, sau đó mới thực hiện kế hoặc lăng nhục tra tấn."
Y xoay máy tính trước mặt sang phía hai người: "Tôi đã xem kỹ lại camera chung cư ngày hôm đó, tầng lầu Thượng Thừa Vọng ở trừ gã và Đường Di ra thì tổng cộng có 3 người khác từng tiến vào, một là chủ căn hộ bên cạnh, một người là mãi nhìn điện thoại ấn sai số tầng, chỉ có người này..."
Y chỉ vào người mặc áo khoác thể thao có mũ màu đen, vai đeo ba lô, mang khẩu trang, suốt quãng đường đều cúi đầu nhìn vào điện thoại: "Rõ ràng hắn chính là hung thủ, không thể chối cãi."
"Không nhìn thấy được mặt luôn đấy." Lâm Thiên nhìn chăm chú vào máy tính nhíu mày.
"Cho nên chắc chắn là có âm mưu từ trước, tuy rằng không nhìn được nét mặt nhưng từ hành động cho thấy hắn cực kỳ bình tĩnh, hoàn toàn không hồi hộp sợ hãi, còn có thể ấn hộ số tầng cho người đi chung thay máy."
Nguyễn Thanh rùng mình một cái: "Nói vậy thì người này hẳn đã theo dõi Thượng Thừa Vọng từ trước, nhưng bằng cách nào hắn lại biết được hôm nay Thượng Thừa Vọng sẽ đến chung cư chứ?"
"Chuyện này phải đi hỏi Đường Di." Đỗ Cửu híp mắt, "Em để cô ta cẩn thận nhớ lại chuyện hôm đó một lần nữa, hỏi cô ta có nói chuyện mình hẹn hò với Thượng Thừa Vọng cùng ai không."
"Vâng." Nguyễn Thanh đáp một tiếng rồi đi.
Lâm Thiên cầm lấy điện thoại: "Tôi đi hỏi bảo vệ chung cư thử xem có ấn tượng gì với người này không."
Đỗ Cửu nhấn phát lại video, muốn xem kỹ lại lần nữa thử xem có bỏ sót chỗ nào hay không.
Quỷ Vương không biết bay ra từ nơi nào, tựa vào lưng Đỗ Cửu, tóc dài màu chì rũ xuống chạm vào má và cổ Đỗ Cửu khiến y không nhịn được rùng mình một cái.
Có Lâm Thiên ở đây y không tiện nói gì, quay đầu lại dùng ánh mắt bảo hắn buông ra.
"Lại có người chết rồi kìa." Hơi thở lạnh lẽo của Quỷ Vương phả vào tai y, chẳng những không buông y ra mà còn đưa tay ôm trọn y vào lòng.
Hắn vươn tay, vốn chỉ là một chùm sáng lúc này đã biến thành hai: "Nhìn này, đây là ký ức của người vừa bị giết kia, muốn xem không?"
Lại có người bị giết?!
Đỗ Cửu kinh ngạc, đột ngột đứng bật dậy: "Tôi đi vệ sinh một lát."
Y rời khỏi văn phòng bước nhanh tới nhà vệ sinh, xác định không có ai mới lấy điện thoại ra giả vờ gọi điện: "Anh nói thật chứ?"
Quỷ Vương không đáp lời, nhìn một vòng quanh nhà vệ sinh, có hơi không vui: "Ta không thích nơi này, hôn môi ở đây không lãng mạn tí nào cả."
Hắn vung tay lên, Đỗ Cửu thấy mắt loáng một cái, mở mắt ra đã thấy đèn đuốc lộng lẫy, gió lạnh thổi qua, y đang đứng trên sân thượng.
Còn chưa hết, Quỷ Vương lại phất tay, trên mắt đất có thêm một vòng nến hình trái tim, còn có cánh hoa hồng đang rơi xuống.
Đỗ Cửu: "..." Kiều Niên Niên cho hắn xem thứ gì vậy?! Hắn nghĩ bản thân là nam chính phim thần tượng à?!
Hệ thống: "Có phải ngươi đang hiểu lầm gì đó về nam chính thế giới ngôn tình không?"
Đỗ Cửu: "... được rồi."
Nhưng hiển nhiên hiện giờ không phải lúc để lãng mạn, nét mặt y nghiêm túc, hít sâu một hơi: "Cho tôi biết hung thủ là ai?"
Quỷ Vương đưa y xem hai luồng sáng trong tay: "Ta nói rồi, hôn tay một cái ta lập tức cho ngươi xem." Nói xong ngoài mặt vẫn bình tĩnh nhìn Đỗ Cửu, chờ y đưa ra lựa chọn.
Mặt mày Đỗ Cửu lạnh băng, trong mắt có chán ghét cùng giãy giụa xen lẫn vào nhau.
Đầu tiên không nói tới đồng tính hôn môi nhau, cho dù người kia là nữ thì vì bị uy hiếp mà hôn môi với y cơ bản chính là một loại nhục nhã.
Nhưng y mang trách nhiệm trên vai, là một cảnh sát y không thể mặc kệ mọi chuyện tiếp tục.
Quỷ Vương thấy y như vậy chầm chậm nhíu mày, trong lòng ngấm ngầm dâng lên cảm giác quái lạ, bỗng dưng có hơi hối hận. Hắn mở miệng muốn chuẩn bị nói gì lại bị Đỗ Cửu hiểu lầm là đang thúc giục mình, hạ quyết tâm tiến lên một bước cùng hắn chạm môi.
Môi Quỷ Vương cũng lạnh lẽo hệt như cơ thể hắn, trước đó tuy rằng đã từng hôn môi nhưng khi ấy sợ hãi lấn át hết thảy nên không có cảm giác gì nhiều.
Trong lòng Đỗ Cửu thật ra không ghét bỏ gì, chỉ cần nghĩ tới người trước mặt là Tần Cửu Chiêu thì bao nhiêu cảm giác kỳ thị không được tự nhiên bay sạch sành sanh, y cùng Tần Cửu Chiêu đừng nói là chuyện 19+, cả 29+ còn làm cả rồi, một cái hôn thôi chả bõ bèn.
Nhưng mà vì điểm tích lũy, không thể nào OOC được.
Cái hôn vừa chạm đã vội tách ra.
Đỗ Cửu lạnh mặt lùi ra sau: "Bây giờ có thể nói với tôi chưa?"
Quỷ Vương giật mình, vậy mà có hơi ngơ ngác: "Cho, cho ngươi..." Ngón tay khẽ động đậy, hai luồng sáng chui vào giữa trán Đỗ Cửu.
Đỗ Cửu đang thầm ngạc nhiên vì phản ứng của hắn, đây là lần đầu tiên y nhìn thấy Tần Cửu Chiêu bối rối như vậy thì trước mắt bỗng dưng tối sầm, bị kéo vào một không gian kỳ lạ.
Sau đó được miễn phí trải nghiệm hiện trường giết người hai lần.
Xem xong y chỉ có hai cảm nghĩ.
Một là cúc hoa đau quá, hai là sau này nhất định không được chọc giận phụ nữ!
Đúng thế, hung thủ này là phụ nữ.
Người chết kia không phải ai xa lạ mà chính là bạn ăn chơi duy nhất của Thượng Thừa Vọng bọn họ vừa điều tra ra, tên Hoàng Huy.
Rõ ràng Thượng Thừa Vọng và Hoàng Huy không quen biết hung thủ, ít nhất là lúc đầu không nhận ra, sau đó hung thủ vừa làm nhục đối phương vừa tự nói ra, bảo rằng bản thân báo thù cho em gái.
Hóa ra Thượng Thừa Vọng và Hoàng Huy thích bạo dâm, hơn nữa còn thích lolita.
Đỗ Cửu lập tức nhớ tới mấy con búp bê trong thư phòng Thượng Thừa vọng, cẩn thận ngẫm lại thì quả thật đều là gương mặt của loli mười mấy tuổi, xem ra đám búp bê này không phải của mấy cô bạn gái mà là của bản thân gã.
Em gái hung thủ tên Tiểu Khiết, buổi sáng mất tích trên đường đi học, đợi tới khi tìm được đã là một năm sau, nhảy xuống từ trên tầng 30 tử vong tại chỗ, lúc chết chỉ mới 15 tuổi.
Tiểu Khiết được tuyên bố là tự sát, đợi tới khi cha mẹ hung thủ tìm tới thì chỉ nhận được một hũ tro cốt, ngươi cha phát bệnh tim ngay tại chỗ, sau đó không bao giờ tỉnh lại nữa.
Hung thủ không rõ vì sao em gái mất tích một năm lại tự sát, cũng không thể nào chấp nhận kết quả ấy nên lập tức quyết tâm tự mình điều tra, theo lời cô thì từ mái nhà em gái nhảy xuống tìm được một hình vẽ nhỏ, đó là ám hiệu riêng của chị em hai người, bởi vậy cô càng tin rằng cái chết của em gái không phải do tai nạn.
Cô tìm tòi từng chuyện một, tốn thời gian ba năm cuối cùng cùng điều tra rõ ngọn nguồn, bởi vì quá thất vọng với cảnh sát nên cô quyết định tự mình trả thù.
Cô dùng một năm theo dõi đám người Thượng Thừa Vọng để lập ra kế hoạch giết người hôm nay.
Đỗ Cửu xem xong ngọn nguồn nhịn không được thầm mắng một tiếng khốn nạn, nhưng hiện giờ y là Nghiêm Cửu nên chỉ có thể lập tức chạy về văn phòng, không kịp giải thích với mấy người Lâm Thiên đã trực tiếp dẫn cả bọn chạy đi.
Dựa theo lời hung thủ thì chuyện năm đó ngoài Thượng Thừa Vọng và Hoàng Huy ra còn có một người nữa, chắc là do sợ bị cảnh sát điều tra ra nên cô định một phát ăn luôn, xốc lên tinh thần xử lý cả ba cùng một lúc.
Y cần phải chạy tới bắt được hung thủ trước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất