Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

Chương 100: Trưởng lão thiên chu (hạ)

Trước Sau
Có thể nói công thần lớn nhất trong việc đoạt được Thiên Chu Trưởng lão lần này chính là chỉ huy Lưu Xuyên.

Lúc này trong kênh chatvoice của nhóm quản lý, không ít người lên tiếng khen ngợi "Bồ tèo lợi hại!"

"Bội phục bội phục!"

"Cách này đúng là bá đạo trên từng hạt gạo!"

Làm tổng chỉ huy nhưng dù gặp nguy cũng không loạn, luôn luôn trấn định ung dung, điều hành 15 đoàn đội chuẩn xác không chút sai lầm, tầng tầng rào cản biến thành lớp thuẫn chắc chắn bảo vệ đoàn dmg chủ lực, hai lần hỗn chiến mai phục đột kích khiến Thịnh đường và Lạc hoa từ bị đoàn diệt vô cùng ngoạn mục, mà tiền hậu giáp công ép bọn họ trở về điểm hồi sinh lại khiến người ta vỗ bàn tán thưởng! Lấy ít thắng nhiều, buộc cả hai công hội Thịnh đường Lạc hoa từ phải bó tay rút về.

Mấy vị đội trưởng ban đầu đều đầy cõi lòng hoài nghi Lưu Xuyên, bây giờ đều là phục sát đất!

Nhất là Vong ưu thảo, mới đầu luôn gào to "Giỡn chơi hả ông nội!" "Đừng có giỡn mặt với tui!" vân vân lúc này cả gương mặt đều đỏ bừng, xấu hổ nhắn tin cho Lưu Xuyên nói "Xin lỗi nghen người anh em! Coi như tui có mắt không tròng, không thấy được thái sơn, ông rất siêu! Tui bái phục sát đất rồi!" kèm theo một loạt biểu tình ngón cái.

Lưu Xuyên mỉm cười trả lời "Vậy có tính bái sư không?"

Vong ưu thảo vội nói "Có chứ có chứ!"

Bản thân vị này là fan cuồng của Luân thần, cũng chơi Ngũ Độc, mới nãy tận mắt chứng kiến Mê Vụ Chiểu Trạch dùng khinh công siêu quần dẫn boss một đường thẳng lại đây, suýt chút là lọt tròng mắt!

Ngũ Độc này lợi hại như vậy, bái làm sư phụ cũng không lỗ...

Lưu Xuyên cười nói "Bà xã nhà tôi trước giờ chưa từng nhận đệ tử, thử đi hỏi xem người ta có đồng ý nhận cậu không đã."

Vong ưu thảo vội nói "Ok ok, tui đi hỏi ngay đây!"

Sau khi boss bị đánh chết thì tất cả những người tham gia hoạt động đủ thời gian quy định đều sẽ nhận được một phong thư cảm tạ gửi từ Đồng Minh Hội Võ Lâm, bên trong đính kèm một rương quà thưởng mà Đồng Minh Hội tặng cho các người chơi. Rương quà mở ra có thể ngẫu nhiên nhận được các loại vật phẩm có giá trị.

Cũng nói thêm một chút, các thành viên trong đoàn dmg chủ lực sẽ được thưởng rương vàng, mở ra có tỷ lệ nhận được cái loại tài liệu hiếm màu cam hoặc là đá ngũ hành cấp 7, các loại thú cưỡi hiếm, etc... Những người chơi tham dự quá trình đánh boss hơn một giờ sẽ nhận được rương bạc, mở ra sẽ nhận được các trang bị tím tương ứng với cấp bậc người chơi, cũng có một ít xác suất mở ra tài liệu hiếm màu cam. Còn những người chơi qua đường chỉ đi ngang chọt chọt vài con nhện cũng sẽ nhận được quà an ủi—— rương đồng, mở ra sẽ nhận được trang bị xanh cấp thấp.

Cả đoàn chủ lực đều nhận được rương vàng, ngoại trừ Ngô Trạch Văn với Lý Tưởng ra thì toàn bộ còn lại 28 người đều là Thất tinh thảo.

Hội trưởng Hà Duyệt ra lệnh nói "Đoàn chủ lực có 28 cái rương, Tiểu Đoàn cậu đi thu lại đi."

Công hội lớn có chế độ quản lý rất nghiêm khắc, những ai giao rương thưởng ra cũng sẽ nhận được quà bồi thường thích hợp, hơn nữa cả đoàn chủ lực đều là thành viên lâu năm của hội, nên cũng không ai có ý kiến gì, đều giao lại rương vàng cho Đoạn trường thảo.

Hà Duyệt nói "Lát nữa bên tôi sẽ gửi kèm bưu kiện mấy cái rương cho anh."

Lưu Xuyên cười nói "Cảm ơn ha hội trưởng."

28 cái rương vàng này xem như là phí trả công chỉ huy của Lưu Xuyên hôm nay, cũng là tiền công đã thoả thuận ngay từ ban đầu, nên Hà Duyệt cũng rất sòng phẳng đưa cho Lưu Xuyên.

Đêm nay coi như là mùa thu hoạch lớn của Thất tinh thảo, không những được cộng thêm 1000 điểm vinh dự cùng điểm kiến thiết công hội, giúp Thất tinh thảo vươn thẳng lên vị trí đệ nhất toàn server, toàn bộ thành viên do tham gia đủ thời gian đánh boss đều nhận được một cái rương bạc, mở ra được vô số trang bị tím, mọi người post trang bị trao đổi với nhau, trong nhất thời kênh công hội trở nên ồn ào náo nhiệt vô cùng.

Mà mấy công hội khác tuy không cướp được boss, nhưng vì có tham gia đủ thời gian hoạt động nên cũng nhận được rương quà thưởng.

Mười giờ rưỡi tối, hoạt động boss thế giới đầu tiên của server mới rốt cuộc chấm dứt.

Trên diễn đàn chính thức của Võ Lâm có một topic trôi nổi ngoài trang đầu, do các người chơi trong game tổng họp chuyên môn đưa tin về hoạt động đánh boss thế giới lần này——

"22 giờ 00 phút, Điện Tín Khu 1 server Ức Giang Nam, đánh bại boss 70 Nam Cung Mặc, công hội sở hữu boss【 Lạc hoa từ 】, Tổng chỉ huy: Lam thiên."

"22 giờ 05 phút, Điện Tín Khu 7 server Thuỷ Long Ngâm, đánh bại boss 40 Trưởng lão Thiên Chu, công hội sở hữu boss【 Thất tinh thảo 】, Tổng chỉ huy: Tam sắc phong cảnh thảo."

"22 giờ 15 phút, Võng Thông Khu 5 server Hỉ Thước Tiên Lệnh, đánh bại boss 40 Trưởng lão Thiên Chu, công hội sở hữu boss【 Thương lan 】, Tổng chỉ huy: Lão Miêu."

...

Các phóng viên nghiệp dư làm ra bảng thống kê thời gian đánh chết boss của các server, kèm theo công hội sở hữu cùng tổng chỉ huy, bên dưới còn tổng hợp các thông tin chi tiết về tình hình chiến đấu ở các điểm xuất hiện boss. Topic này nhanh chóng biến thành bài viết nổi bật nhất của ngày hôm đó, vô số người xếp hàng đẩy lên đầu, cũng gửi lời chúc mừng kèm hoa tươi đến các công hội đoạt được boss.

Các server cũ đánh boss không biết bao nhiêu lần, phối hợp tự nhiên là vô cùng ăn ý, nhưng lần này bên server mới lại khiến mọi người bất ngờ!

Nhớ năm ngoái hồi server mới mở ra, lần đầu tiên mở ra hoạt động boss thế giới đánh loạn vô cùng, giật tới giành lui đánh tới gần 12 giờ mới chết được boss. Nhưng năm nay hoàn toàn khác hẳn, cả hai cái server mới chỉ tốn có hai giờ đã hạ gục được Thiên Chu Trưởng lão, điều này khiến rất nhiều người cảm thấy khó tin.

Tam sắc phong cảnh thảo là hội trưởng Thất tinh thảo, đích thân ra tay nên Thất tinh thảo đoạt được boss cũng là lẽ đương nhiên.

Nhưng còn công hội Thương lan bên Võng Thông... lai lịch như thế nào?

Bên dưới rất nhiều người thắc mắc sôi nổi nghị luận, mà bên này kênh chỉ huy của Thất tinh thảo cũng bắt đầu tò mò, Đoạn trường thảo nhịn không được nói "Hôm nay chúng ta đánh boss như vậy thật sự là rất nhanh, chỉ tốn có hai tiếng đã hạ được Thiên Chu Trưởng lão, nhưng Võng Thông bên kia... cũng chỉ tốn có hai giờ? Không lẽ bọn họ cũng dùng cách như chúng ta?"



Có người nói "Tên Lão Miêu này nghe quen quen..."

Một người khác đột nhiên nhớ ra "Đây không phải là cái tên mang đội đánh phá luôn kỷ lục thế giới đó sao?"

Mọi người nghe vậy nháy mắt ồ lên.

Lúc trước bên Võng Thông quả thực có một đội đánh phá kỷ lục thế giới, còn được hệ thống thông cáo liên server, chính là cùng buổi tối hôm đội của Lưu Xuyên phá kỷ lục thế giới Danh Kiếm Các.

Đoạn trường thảo nói "Lão Miêu này thực sự là... chuyện gì cũng dí sát theo sau cậu nhỉ... Chẳng lẽ là kẻ thù của cậu?"

Lưu Xuyên nghe vậy bật cười nói "Đúng lúc thôi."

Lưu Xuyên biết rõ lai lịch của Lão Miêu, nên nhìn thấy bên Võng Thông chỉ tốn hai giờ đánh bại Trưởng lão Thiên Chu cũng không thấy có gì kì quái, Lão Miêu bên kia mang theo hết cả 6 người của chiến đội FTD sang đây, cả 6 người đều là tuyển thủ chuyên nghiệp, trình độ thế nào tự nhiên không cần bàn cãi. Cơ mà thấy người nọ đặt tên công hội là "Thương lan" khiến Lưu Xuyên có chút bất ngờ, nếu như đoán không sai thì chiến đội gia nhập Liên minh của Lão Miêu có lẽ cũng sẽ dùng tên "Thương Lan" này... Mà cũng đúng, Võ Lâm là game loại Trung Quốc cổ trang, dùng tên tiếng Anh kiểu FTD có hơi kì cục.

Coi bộ bên kia Lão Miêu phát triển cũng không tệ nhỉ, công hội cũng lập...

Hà Duyệt nhìn topic kia một cái, cũng nhịn không được nhắn cho Lưu Xuyên "Lần này tổng chỉ huy là anh nhưng trên diễn đàn lại viết tên tôi, có cần tôi sửa lại không?"

Lưu Xuyên nói "Không cần, ai cũng nghĩ là cô chỉ huy thì tốt hơn, có lợi cho danh tiếng của Thất tinh thảo."

Hà Duyệt nghi hoặc "Anh không muốn nhân cơ hội này nổi danh?"

Lưu Xuyên cười nói "Không cần, tôi đánh boss là vì ti chu cùng đá ngũ hành, hội trưởng cũng trả thù lao cho tôi rồi, chúng ta hai bên hợp tác cùng có lợi thôi."

Hà Duyệt nghe vậy liền trầm mặc.

Rất nhiều chỉ huy trong game đều tìm cách để được nổi danh, chỉ cần nổi tiếng liền không cần lo không có công hội mời chào... Loại chỉ huy có khả năng luôn là đối tượng được chào đón, đãi ngộ cũng rất tốt, có đôi khi chỉ huy còn nổi tiếng hơn cả hội trưởng nữa... Nhưng Đường Môn này ngược lại không thèm để ý tới danh tiếng, khiến Hà Duyệt có chút hoang mang.

Người này... rốt cuộc là ai?

Là cao thủ dân gian không màng danh lợi... Hay là có mục đích nào khác?

Hà Duyệt đang tự hỏi thì khung tán gẫu lại xuất hiện dòng tin mới "Hội trưởng, nếu không còn chuyện gì khác chúng tôi rời hội trước nhé?"

Hà Duyệt vội vàng nói "Không tính ở lại Thất tinh thảo sao?"

Lưu Xuyên trả lời "Không được, tôi thích tự do dẫn đội đi phụ bản hơn."

Hà Duyệt giữ lại "Hay là anh ở lại làm chỉ huy cố định của Thất tinh thảo đi? Sau này boss thế giới 50 60 70 đều giao cho anh chỉ huy tranh đoạt, nếu như thành công thì rương vàng của đoàn chủ lực đều thuộc về anh, coi như là phí chỉ huy, thế nào?"

Điều kiện này tính ra là đã cực kỳ ưu đãi.

Đoàn chủ lực sẽ được thưởng tổng cộng 30 cái rương vàng, mở ra nhận được vật phẩm đều là quý hiếm có giá trị, chỉ huy thông thường của các công hội cũng không có đãi ngộ tốt như vậy.

Lưu Xuyên trả lời "Cảm ơn ý tốt của hội trưởng. Cơ mà về sau tôi nhiều chuyện để làm lắm, chỉ huy boss thế giới rất mệt lại tốn thời gian, vẫn là thôi vậy."

Hà Duyệt chưa chịu buông tha, nói "Không suy xét lại một chút sao? Hay là tôi gọi Tiểu Đoàn trở về tổng bộ, để anh làm hội trưởng khu này?"

Tổng hội trưởng rõ ràng rất muốn lôi kéo Lưu Xuyên ở lại, điều kiện càng lúc càng hấp dẫn...

Lưu Xuyên chỉ cười nói "Không cần."

Hà Duyệt còn muốn tiếp tục "dụ dỗ", lại thấy một câu dứt khoát của Lưu Xuyên "Bai nghen hội trưởng."

Sau đó, kênh của công hội bắn ra tin thông báo của hệ thống:

[ Lưu Danh Bách Thế ] rời khỏi công hội.

Sau khi Lưu Xuyên rời khỏi, bốn người Mê Vụ Chiểu Trạch, Đại Sư Có Lý Tưởng, Thanh Phong Đạo Trưởng cùng Cá Bơi Bơi Trong Nước cũng lần lượt rời khỏi.

Rất nhiều người không hiểu có chuyện gì xảy ra, đánh một loạt dấu chấm hỏi trên kênh công hội.

Chỉ có 15 vị đội trưởng trong phòng chỉ huy hôm nay biết rõ tình hình, cũng cảm thấy có chút mất mác...

Cao thủ chỉ huy lợi hại như vậy, danh lợi không cần, cũng không thèm thân phận, đánh xong boss thế giới liền lập tức rời hội, chỉ cầm theo 28 cái rương vàng coi như phí chỉ huy, phất phất tay áo rời đi không lưu lại dù chỉ một áng mây...

Cả đám đội trưởng đột nhiên cảm thấy tiếc vô cùng...

Có người nọ chỉ huy, đánh boss thế giới cũng trở nên dễ như ăn cháo lại đặc biệt kích thích!

Vậy mà tại sao người nỡ ra đi! Tại sao lại nỡ dứt áo ra đi không lưu luyến chi như vậy!?



***

Vong ưu thảo thấy đám người kia rời hội, lập tức gửi tin nhắn riêng cho Ngô Trạch Văn "Hề hề, xin chào bạn gái xinh đệp, tui muốn bái bạn làm sư phụ có được hông?"

Bởi vì chiến tích lôi boss thế giới chạy nên bây giờ Ngô Trạch Văn cơ hồ là nổi danh toàn server, sau khi hoạt động kết thúc có rất nhiều người thêm cậu làm hảo hữu, cũng có người nhắn tin hỏi này nọ, Ngô Trạch Văn nhất thời bận rộn trả lời lại, hiện tại thấy tin nhắn này liền có chút hoang mang, nhưng mà sau khi nhìn sang tên người gửi cậu lập tức nhớ lại——

"Anh là chỉ huy Thất tinh thảo? Người đánh đố với Lưu Danh Bách Thế nếu như tôi có thể kéo được boss anh liền bái tôi làm sư phụ phải không?"

Vong ưu thảo bị hỏi như vậy xấu hổ đỏ bừng cả mặt, đưa tay xoa xoa hai má mấy cái mới đánh chữ nói "Khụ khụ, là do tui xem nhẹ bạn! Bạn rất lợi hại, tui muốn bái bạn làm sư phụ được hông bạn gái xinh đệp!?"

Ngô Trạch Văn trả lời "Tôi không phải con gái."

Vong ưu thảo "..."

Ngô Trạch Văn nói tiếp "Tôi là tân thủ."

Vong ưu thảo "..."

Công lực dùng một câu đấm chết đối phương của Ngô Trạch Văn quả nhiên đã tu luyện đến đỉnh cao, khiến Vong ưu thảo suýt chút nữa hộc máu bỏ mình.

—— dám tự nhận là tân thủ? Tân thủ mà có thể lôi cả boss thế giới đi được như vậy? Tên này muốn lũ lão làng Ngũ Độc nhét mặt mũi vào đâu??

Vong ưu thảo buồn bực nói "Cái gì mà bảo mình không phải con gái, còn nói mình là tân thủ nữa, tui không tin đâu!"

Ngô Trạch Văn nói "Tôi nói thật."

Vong ưu thảo phát một đống biểu tình hộc máu "Cô gái đừng ghẹo tui nữa được không!? Ai cũng biết bạn là bà xã của Lưu Danh Bách Thế, thằng kia hễ mở miệng ra là Ngũ Độc nhà tôi thế này Ngũ Độc nhà tôi thế kia, ai mà không biết hai người ân ái yêu nhau chứ? Bạn đừng suy nghĩ nhiều, tui cũng có bà xã mà, tui muốn bái bạn làm sư phụ thiệt chứ không có ý gì khác, muốn bạn dạy tui thao tác khinh công thôi hà, khinh công của bạn siêu dễ sợ luôn á!"

Ngô Trạch Văn "..."

Thật sự không biết phải giải thích thế nào...

Bà xã của Lưu Danh Bách Thế? Ai cũng biết hai người ân ái yêu nhau?

Chỉ là vợ trong game thôi mà, lúc trước kết hôn với anh ta là vì muốn làm nhiệm vụ vợ chồng.

Còn bây giờ...

Ngô Trạch Văn quay sang, vừa lúc đụng phải ánh mắt của Lưu Xuyên, trái tim lại đột ngột giật thót...

Ngô Trạch Văn cố giả vờ bình tĩnh hỏi "Đánh xong Trưởng lão Thiên Chu rồi, bây giờ chúng ta làm gì?"

Lưu Xuyên mỉm cười nói "Tôi vẫn chưa khen cậu nhỉ." Vừa nói vừa đưa tay vỗ nhẹ bả vai Ngô Trạch Văn "Trạch Văn, hôm nay cậu thật sự rất tuyệt."

Lúc ấy Lưu Xuyên theo sau bảo vệ Ngô Trạch Văn, nhìn thấy cậu lôi boss đi anh là người khẩn trương hơn bất cứ ai khác... Lỡ như Trạch Văn sai sót dẫn đến thất bại thì bọn họ phải làm lại từ đầu, đến lúc đó Thịnh đường lẫn Lạc hoa từ đều sẽ có phòng bị, không nhất định sẽ thành công.

Nhìn Ngô Trạch Văn kéo boss đi mà kinh hồn táng đảm, mấy lần vã cả mồ hôi...

—— cũng may, Ngô Trạch Văn không làm anh thất vọng.

Biểu hiện của Ngô Trạch Văn hôm nay có thể nói là tuyệt vời vô cùng, không chỉ khiến tất cả phải ngây người kinh sợ, ngay cả Lưu Xuyên cũng nhịn không được phải bội phục!

Không nói từ đầu đến cuối thao tác gần như là hoàn mỹ không chút sai lầm, ngay cả dps tổng kết cuối cùng cũng vượt hơn một trăm mấy chục ngàn, bỏ xa đám tinh anh của Thất tinh thảo cả mấy con phố!

Nếu không phải do bọn họ ngồi cùng dãy ghế trong tiệm Net, Lưu Xuyên rất muốn đứng dậy ôm cậu nhóc này một cái.

Rất tuyệt! Trạch Văn!

Nghe được lời khích lệ của Lưu Xuyên, trong lòng Ngô Trạch Văn cũng không nhịn được nảy lên vui sướng, nhóc mặt mốc biểu tình không có bao nhiêu nhưng ánh mắt lại sáng ngời hơn bao giờ hết.

"Không có làm anh thất vọng đúng không?" Ngô Trạch Văn hỏi lại.

Lưu Xuyên nói "Tôi vô cùng hài lòng."

Nhìn vào ánh mắt ôn nhu của nam nhân, trái tim lại không kềm được nhịp đập, cậu lập tức dời mắt đi chỗ khác.

Dù sao thì công sức luyện tập bấy lâu của bọn họ không có uổng phí, hơn nữa cũng được đền đáp xứng đáng.

—— Không làm anh thất vọng là tốt rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau