Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

Chương 234: Hoan nghênh trở về

Trước Sau
Sáng sớm hôm sau, toàn bộ thành viên đội tuyển Long Ngâm thần thanh khí sảng tập hợp dưới sảnh. Đội trưởng Lưu Xuyên mặt đầy đắc ý, ngay cả Từ Sách trong thời gian qua suy sụp cũng thay đổi, tâm tình vui lên trông thấy.

Khi Lam Vị Nhiên xuống lầu, Giang Tuyết chạy tới đưa cho anh xem một đoạn video ghi lại vào tối hôm qua, trong video là cảnh Lam Vị Nhiên cầm đũa giảng bài trông vô cùng buồn cười, Lam Vị Nhiên lại không thèm để ý đến lịch sử đen tối khi rượu say của mình, mỉm cười nói: “Video quý như thế này cô giữ cũng được, miễn đừng phát tán trên mạng bôi xấu thanh danh tôi.”

Giang Tuyết cười nói: “Tôi biết mà, thầy giáo Lam!”

Lam Vị Nhiên nghi hoặc nói: “Sau đó ai đưa tôi về thế? Tôi nhớ có người cõng tôi lên?”

Tần Dạ đi tới nói: “Là đồ đệ tốt của cậu.”

Lam Vị Nhiên cười cười: “Hóa ra là Tiểu Diệp, thế tức là nó thấy cậu rồi à? Nó có sốc không?”

Tần Dạ nói: “Không, đồ đệ cậu rất bình tĩnh, nói với tôi hẹn gặp lại ở giải chuyên nghiệp.”

Lưu Xuyên đi tới tập hợp mọi người: “Chúng ta đi thôi, ra sân bay!”

Cả đội lên xe đi tới sân bay, trong ngày đã về tới Trường Sa. Tháng 12 sẽ có đoàn kiểm tra từ liên minh chuyên nghiệp tới, vì vậy bọn họ phải làm tốt công tác chuẩn bị đón đoàn.

***

Mục đích chủ yếu của giải Võ Lâm Toàn quốc ngoài việc tạo cơ hội cho người chơi có thực lực từ các nơi trên khắp toàn quốc đến thi đấu ra, còn là để thay máu trong nội bộ liên minh chuyên nghiệp.

Sang năm liên minh chuyên nghiệp sẽ mở rộng quy mô, tăng thêm hai đội tuyển đi theo ngạch này, vì vậy đội tuyển hạng nhất Thương Lan và đội tuyển hạng nhì Long Ngâm đều trực tiếp có được tư cách đăng ký vào liên minh. Còn lại từ hạng ba trở xuống thì phải chờ đợi đến cuối năm, sau khi liên minh chuyên nghiệp thi đấu xong, đào thải hai đội yếu nhất mới có cơ hội tranh vé vào một lần nữa.

Cuộc cạnh tranh khốc liệt này, trải qua mấy tháng trời vất vả cuối cùng cũng kết thúc.

Đoàn phóng viên của ban lãnh đạo đăng tiêu đề trên trang nhất về lịch trình giải Toàn quốc, trên web cũng đăng lên các video đã qua biên tập có kèm theo cả phần cổ vũ của khán giả để phát cho người xem. Biểu hiện của hai đại thần đứng đầu cùng chơi Đường Môn Khôi lỗi Lưu Xuyên và Lý Thương Vũ đều nhận được lời khen của vô số khán giả.

Đội tuyển Thương Lan chọn Hàng Châu phong cảnh tú lệ làm nơi đóng quân, Long Ngâm lại sớm chọn Trường Sa làm địa bàn, có thể thấy, mùa giải thứ 13 sắp tới, địa điểm thi đấu của vòng loại lượt đi và lượt về sẽ có thêm hai thành phố này.

Fan Võ Lâm cả hai nơi đều rất kích động, điều này đồng nghĩa với việc bọn họ hoàn toàn có cơ hội mua vé tới hiện trường để xem thi đấu!

Các phóng viên lại dùng kết quả của giải Toàn quốc làm chủ đề để phỏng vấn đội trưởng các đội tuyển khác –

Đội tuyển Thất Tinh Thảo, phóng viên hỏi: “Tiêu đội, giải Toàn quốc đã kết thúc, nghe nói đội tuyển Thương Lan và Long Ngâm cùng nhau thăng hạng, sẽ cùng tham dự giải chuyên nghiệp mùa giải thứ 13, anh có biết việc này không?”

Tiêu Tư Kính bình tĩnh nói: “Tôi biết.”

Phóng viên lau mồ hôi nói: “Ấn tượng của anh về hai đội tuyển này như thế nào?”



Tiêu Tư Kính nói: “Đội tuyển Thương Lan vốn là đội tuyển FTD chuyển từ game Thần Tích sang, bản thân vốn đã là một đội ngũ chuyên nghiệp, đương nhiên tôi sẽ không xem thường họ. Còn đội tuyển Long Ngâm tuy có rất nhiều người mới, nhưng khả năng tiến bộ của người mới rất đa dạng, họ giống như tờ giấy trắng, trên tờ giấy ấy sẽ viết ra cái gì thì phải hỏi Lưu Xuyên xem sao.”

“Cảm ơn Tiêu đội.” Phóng viên lại hướng micro qua Tô Thế Luân: “Luân thần, còn anh thì sao?”

Tô Thế Luân mỉm cười nói: “Lão Miêu và Xuyên thần đều là những tuyển thủ có thực lực đứng đầu, việc Thương Lan và Long ngâm lên cấp cũng là việc có thể đoán được. Hai đội ngũ mới này gia nhập chắc chắn sẽ tạo nên sóng gió trong liên minh chuyên nghiệp, tôi rất kỳ vọng vào mùa giải thứ 13 sang năm.”

Mỗi khi Tô Thế Luân nói mấy câu khách sáo thì chắc chắn không bới ra một chút xấu xa nào, hai người đội trưởng và đội phó của Thất Tinh Thảo sau khi trả lời phỏng vấn ngắn gọn liền nhìn nhau cười, sóng vai rời đi, cảm giác như bao nhiêu sóng gió ngoài kia cũng chẳng ảnh hưởng đến họ.

Còn về phía đội tuyển Tuyết Lang, Phương Chi Diên mỉm cười nói” “Mùa giải thứ 13 bắt đầu khai mạc vào mùa xuân sang năm, đây có lẽ là mùa giải tập hợp nhiều cao thủ nhất từ trước đến giờ của liên minh. Khi đó đội mạnh nhiều như mây, đương nhiên thi đấu sẽ càng thêm hấp dẫn, Thương Lan và Long Ngâm chắc chắn sẽ mang tới những chiến thuật mới mẻ đáng mong chờ.”

Phóng viên hướng micro về phía Dương Kiếm, Dương Kiếm gãi đầu nói: “Anh tôi… Khụ khụ… Ý tôi là, anh tôi cũng là fan của Xuyên thần, Xuyên thần trở về tôi cũng thấy rất vui.”

Phương Chi Diên quay đầu nhìn về phía cậu, Dương Kiếm ngay lập tức ra vẻ nghiêm túc, giả vờ mình không nói sai ở đâu.

Đợi sau khi phóng viên rời đi, Phương Chi Diên mới mỉm cười đi tới hỏi: “Anh cậu là ai?”

Dương Kiếm vội nói: “Anh tôi chính là anh tôi chứ còn là ai nữa, anh ấy cũng chơi Võ Lâm… Khụ, thôi không nói chuyện này nữa, chúng ta về nghiên cứu sắp tới phải đánh như thế nào đi.”

Cái kiểu giấu đầu hở đuôi lảng sang chuyện khác vụng về như vậy khiến người ta cũng không biết nên làm gì. Phương Chi Diên cười cười, cũng không hỏi thêm, chỉ là đáy lòng có chút tò mò – nhắc tới Lưu Xuyên cậu kích động như thế làm gì? Hình như Dương Tiểu Kiếm đang có gì giấu đội trưởng nha?

Đội tuyển Đồng Tước, Lộc Tường rất vui vẻ nói: “Hoan nghênh trở về! Sư phụ trở về thực sự quá tốt! Bàn phím của sư phụ là tôi mua cho đó! À đúng, sư phụ còn nợ đệ tử một bữa cơm, sau này tới Trường Sa thi đấu, nhất định tôi phải bắt sư phụ mời cơm…”

Lộc Tường bắt đầu lảm nhảm câu chuyện ăn hải sản, ăn lẩu, ăn đồ ngọt hay ăn cơm tây, phóng viên nghe cậu nói xong cũng đói bụng theo…

Thiệu Trạch Hàng quay đầu nhìn cậu, thấp giọng nói: “Đợi lát nữa xong rồi đi ăn món Hồ Nam nhé?”

Lộc Tường hưng phấn nói: “Được!”

Hai người xoay người định đi, phóng viên vội vã đuổi theo: “Thiệu đội, Thiệu đội, anh không có gì muốn nói sao?”

Thiệu Trạch Hàng quay đầu, ánh mắt lãnh đạm: “Thực lực của đội tuyển Long Ngâm trước mắt chưa thể đánh giá chính xác được, đội viên cũng không xác định, đợi đến lúc thi đấu rồi nói.”

Phóng viên: “…”

Thiệu đội nói chuyện cẩn thận như thế phóng viên cũng chẳng thể phản bác!

Đội tuyển Thịnh Đường, Trần Tuấn Phi cười nói: “Xuyên thần trở lại sao? Chuyện này có gì bất ngờ đâu? Tôi đã sớm nhận ra ID của anh ấy trong game rồi, hơn nữa trong group của liên minh chuyên nghiệp cũng có thông báo rồi, chúng tôi đã sớm biết ảnh sẽ trở về! Phải không sư phụ?”

Trần Tuấn Phi quay đầu nhìn về phía Đường Ngự Phong, Đường Ngự Phong lại dùng cái biểu tình = = gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Trần Tuấn Phi nói tiếp: “Cái tôi tò mò là mấy người đồng đội của Xuyên thần, phóng viên mấy người không đi tìm hiểu thân phận của họ sao? Tôi cũng đã xem hai trận của họ, cái người chơi Tiêu Dao tên Lam kia chắc chắn là cao thủ hàng đầu! Không đào được tin tức gì à?”



“…” Các phóng viên thực sự dở khóc dở cười. đội phó Trần so với phóng viên còn giống paparazzi hơn!

Trần Tuấn Phi khoát tay. “Mấy người nên đi đào tin tức đi, phỏng vấn tôi làm cái gì, đi mà phỏng vấn Xuyên thần ấy!”

Đường Ngự Phong gật đầu tỏ vẻ tán đồng.

Hai thầy trò xoay người đi, phóng viên lại bận rộn đuổi theo: “Đường đội, Đường đội, anh không có gì muốn nói sao?”

Đường Ngự Phong dùng ánh mắt mệt rã rời nhìn một cái, nói: “Không.”

Phóng viên: “…”

Mũi tên đoạt mệnh của Đường Ngự Phong tạo ra 100000 điểm sát thương lên phóng viên, phóng viên đã bị trọng thương.

Đội tuyển Quốc Sắc, người đẹp băng giá – đội trưởng Chu Mộc bình tĩnh tỏ vẻ hoan nghênh Xuyên thần và Miêu thần, đội trưởng đội tuyển Phong Hỏa Tề Phong cũng khách khí nói chờ mong biểu hiện của hai vị đại thần. Đội trưởng của hai đội tuyển này đều khá kiệm lời, là hai đội tuyển tương đối mờ nhạt trong tám đội mạnh nhất, cảm giác tồn tại không lớn lắm. Nhưng trên thực tế, từ sau khi Hứa Hân Nhiên gia nhập, thành tích của Quốc Sắc đang dần vững vàng tăng lên, đấu pháp của đội tuyển Phong Hỏa cũng có điểm đặc sắc riêng.

Đội tuyển Lạc Hoa Từ, Diệp Thần Hi vẫn giữ phong độ lịch thiệp nho nhã, mỉm cười nói với phóng viên: “Thực lực của Xuyên thần mọi người cũng đều biết, nhưng không chỉ mạnh ở thực lực bản thân, mà khả năng lôi kéo người khác nhập bọn cũng rất giỏi, tôi tin rằng đội tuyển Long Ngâm nhất định sẽ mang bất ngờ tới cho chúng ta.”

Diệp đội vẫn luôn nói chuyện như thế, sâu không lường được, lúc trước từng buông một câu: “Tôi ở Thượng Hải chờ anh ấy” khiến mọi người đều chẳng hiểu ra làm sao, bây giờ lại nói: “Khả năng lôi kéo người khác nhập bọn cũng rất giỏi” lại càng khiến cho người ta hoang mang.

Xuyên thần rốt cuộc kéo theo ai nhập bọn? Diệp đội cậu không nói thẳng ra được sao?

Đối với việc Lưu Xuyên trở về, phản ứng lớn nhất đương nhiên là đội tuyển Hoa Hạ. Bởi vậy vào ngày đội tuyển Long Ngâm xác nhận thăng hạng, các thành viên Hoa Hạ vừa thi đấu xong đã bị rất nhiều phóng viên bao vây.

Một nữ phóng viên hướng micro về phía Lương Hải Tân nói: “Lương đội, Xuyên đội mang theo đội tuyển Long Ngâm mạnh mẽ trở về, với tư cách đội trưởng đương nhiệm của Hoa Hạ, đối với việc cựu đội trưởng rời Hoa Hạ lại lập đội mới, cậu thấy thế nào?”

Lương Hải Tân bình tĩnh cười nói: “Xuyên đội vẫn luôn là người đội trưởng mà tôi kính phục, anh ấy lập đội mới trở về đương nhiên tôi rất hoan nghênh.”

Phóng viên nói: “Vậy nếu về sau giao thủ cùng Long Ngâm trên sân đấu, liệu trong lòng mọi người có thoải mái hay không? Dù gì anh ta cũng là cựu đội trưởng của Hoa Hạ, rất nhiều người ở Hoa Hạ đều là một tay anh ta dạy dỗ, các fan của đội tuyển Hoa Hạ chắc cũng sẽ không dễ chịu trong lòng?”

Lương Hải Tân quay đầu nhìn về phía đội phó Tạ Quang Nghị, Tạ Quang Nghị nhận micro, bình tĩnh nói: “Xuyên đội mang theo một đội ngũ mới toanh quay về, không trở lại Hoa Hạ, trong lòng mọi người không dễ chịu là chuyện đương nhiên. Nhưng dù sao nếu như anh ấy đã lựa chọn con đường này, tôi hy vọng mọi người có thể giữ lý trí, tôn trọng lựa chọn của anh ấy. Như Tiểu Lương đã nói, dù thế nào đi nữa anh ấy vẫn là cựu đội trưởng của Hoa Hạ, là người chúng tôi nể phục nhất.”

Lời này Tạ Quang Nghị nói tràn ngập khí phách, dường như giúp giảm bớt áp lực cho Lưu Xuyên, fan Hoa Hạ dù có ý kiến cũng sẽ không nhiều lời, thời điểm Xuyên thần rời đi không thiếu fan Hoa Hạ rơi nước mắt, hôm nay hắn trở lại, tuy không về Hoa Hạ, nhưng ít nhất hắn vẫn còn ở nơi đây, vẫn còn ở liên minh…

Theo như lời Tạ đội phó, hắn mãi mãi là đội trưởng tốt nhất của Hoa Hạ, mọi người chắc chắn sẽ tôn trọng lựa chọn của hắn.

Đương nhiên cũng sẽ có những fan biến thành anti mắng Lưu Xuyên, nhưng chiều hướng dư luận phần lớn vẫn nghiêng về ủng hộ Lưu Xuyên. Dù sao Lưu Xuyên cũng là lão làng trong liên minh, quan hệ tốt với rất nhiều người, lại được Hoa Hạ và đội trưởng các đội tuyển hoan nghênh, vài lời châm chọc cười nhạo kia rất nhanh đã bị vùi dập trong tiếng hoan hô cổ vũ.

– hoan nghênh trở về, Hải Nạp Bách Xuyên của chúng ta!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau