Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)
Chương 272: Phong Hỏa
Dù cạnh tranh phiếu bầu trên mạng kịch liệt thế nào, tám giờ sáng các đội tuyển lớn vẫn tiếp tục bước vào guồng huấn luyện khẩn trương.
Lưu Xuyên cũng không quan tâm tới chuyện bỏ phiếu nữa, mà triệu tập các thành viên Long Ngâm tới phòng huấn luyện, cho mọi người tập trung xem video của đối thủ kế tiếp – vòng thứ 12 của vòng bảng, đối thủ của đội tuyển Long Ngâm là đội tuyển Phong Hỏa đến từ Vũ Hán.
Giống như đội tuyển Quốc Sắc, đội tuyển Phong Hỏa khá mờ nhạt trong số các đội mạnh của liên minh. Nhưng đội huy của bọn họ lại có cảm giác tồn tại mạnh mẽ – là đội huy hình ngọn lửa đỏ tươi, biểu tượng cho sự kích thích và tình yêu vĩnh cửu.
Đội tuyển Phong Hỏa cũng đã từng nhiều lần tiến vào vòng trong hơn nữa còn đoạt cúp, thậm chí ngay đến Lưu Xuyên thời dẫn dắt Hoa Hạ cũng từng thua mấy trận dưới tay Phong Hỏa. Nhưng sau khi nhóm tuyển thủ đầu tiên lần lượt giải nghệ, đội tuyển Phong Hỏa bước vào thời kì chuyển đổi, tuyển thủ mới tới trình độ không đủ, thành tích của đội càng ngày càng kém.
Tựa như một vương triều cường thịnh suy bại, một ngọn lửa đỏ tươi từng khiến khán giả điên cuồng, đội huy Phong Hỏa cũng từng vinh dự ghi dấu quán quân trên bảng vàng của liên minh, nhưng hiện tại lại trở thành một đội tuyển mờ nhạt, khiến nhiều người cảm thấy tiếc nuối cho Phong Hỏa.
Đội tuyển Phong Hỏa có đấu pháp rất đặc biệt, chính là sử dụng Minh Giáo Thánh hỏa làm phụ trợ chơi đấu pháp “Chuyển dời trạng thái”.
Trong ba lưu phái của Minh Giáo. Song đao và Huyết tế đều là loại sát thủ bạo lực cận chiến, như Thiệu Trạch Hàng hay Từ Sách, đều là kiểu đánh nhanh thắng nhanh, miểu sát đối thủ lấy điểm hạ gục, vũ khí hai lưu phái này là song đao và loan đao, ánh đao băng lãnh thoạt nhìn vô cùng hoa lệ, người chơi cũng khá nhiều.
Trong khi đó Minh Giáo Thánh hỏa lại tu luyện tâm pháp “Càn khôn đại na di”. Dùng vũ khí “Thánh Hỏa Lệnh” có thuộc tính như pháp sư khống chế, quần áo cũng là màu đỏ lửa, được coi như vị trí phụ trợ.
Các chiêu thức kiểu như “Di hoa tiếp mộc” “Lấy lực đối lực” rất hay gặp trong tiểu thuyết võ hiệp, Võ Lâm cũng là game võ hiệp, phía nhà sản xuất sáng tạo ra lưu phái Minh Giáo Thánh hỏa này đương nhiên là để phong phú hóa cách chơi, gia tăng tính thú vị trong đoàn chiến.
Nếu gặp đội tuyển Phong Hỏa, tổ hợp thuần bạo lực cận chiến như Thiệu Lộc của Đồng Tước sẽ đánh tốt hơn, nhưng dmg của Long Ngâm lại là Ngô Trạch Văn dựa vào tính công kích của chất độc để gia tăng trạng thái trúng độc, Tần Dạ lại dựa vào Cửu âm bạch cốt trảo gia tăng trạng thái mất máu, các loại trạng thái này nếu bị đối phương chuyển ngược trở lại sẽ trở thành sự tình khó giải quyết. Vì có Thánh hỏa Minh Giáo phe địch, Ngô Trạch Văn và Tần Dạ không còn cách nào ngoài từ bỏ việc chồng thêm debuff lên đối phương.
Lưu Xuyên phân tích tình huống của Phong Hỏa xong, liền nói tiếp: “Trận này chúng ta đánh sân nhà, tiếp tục lựa chọn bản đồ mê cung, lợi dụng ưu thế địa hình đánh tiết tấu chậm tiêu hao. Trạch Văn và Tần Dạ phải đặc biệt chú ý, thương tổn mất máu trúng độc không được tăng quá nhanh, tuyệt đối không vượt quá ba tầng, nếu không sau khi bị chuyển dời, hiệu quả sẽ tăng gấp bội, Trạch Văn hạ độc chết người khác nhưng tôi sẽ có nguy cơ trở thành nạn nhân.”
Dư Hướng Dương nói: “Nghe thú vị ghê! Đây là lần đầu tôi gặp Thánh hỏa Minh Giáo đó, anh ta có thể chuyển dời trạng thái đang sở hữu sao?”
Lưu Xuyên nói: “Cậu ta có thể lấy cắp các loại trạng thái có lợi như “Tăng cường phòng ngự”, “Nâng cao lực công kích” cho mình, sau đó lại chuyển các loại trạng thái bất lợi như “Giảm tốc” “Mất máu” cho đối thủ. Khả năng khống chế của Minh Giáo Thánh hỏa rất mạnh, chỉ bất lực với hai trận khống chế là trầm mặc và hỗn loạn.”
Lưu Xuyên quay đầu nhìn Lam Vị Nhiên, Lam Vị Nhiên bất đắc dĩ nói: “Cậu lại muốn tôi ra sân đánh phụ trợ để tấn công người đó chứ gì?”
Lưu Xuyên mỉm cười nói: “Đúng vậy.”
Lam Vị Nhiên nói: “Xem ra trận đấu này sẽ khó đánh, tôi đã nghiên cứu video của Phong Hỏa, đội trưởng của bọn họ là Tề Phong đánh phụ trợ Minh Giáo Thánh hỏa đúng không?”
Lưu Xuyên nói: “Phải, Tề Phong này khá cứng đầu, cũng rất có chính kiến. Đáng tiếc tuyển thủ mạnh ở đội bọn họ chỉ có một mình cậu ta, những người khác trình độ khá bình thường, rất nhiều chiến thuật cậu ta nghĩ ra đều không phát huy được, thực sự khá đáng tiếc.”
Tần Dạ nhìn hắn một cái nói: “Sắp thi đấu rồi, cậu đừng có vì thương tiếc người ta mà đến lúc đó lại nhân nhượng đấy.”
Lưu Xuyên cười tủm tỉm nói: “Sao có thể? Tôi chỉ cảm thấy đáng tiếc trong lòng chút thôi, ra sân thi đấu tôi tuyết đối sẽ không hạ thủ lưu tình.”
Trên thực tế, tuyển thủ như Tề Phong trong liên minh rất nhiều, trình độ cá nhân tốt nhưng đồng đội lại không được như mong muốn, làm đội trưởng, hắn không lựa chọn chuyển đi chứng tỏ hắn rất có cảm tình với đội tuyển của mình.
Lưu Xuyên đã từng ngỏ lời muốn mời Tề Phong về Hoa Hạ, lại bị Tề Phong cự tuyệt, người con trai đó rất kiên định nói: “Xuyên đội, cảm ơn sự ưu ái của cậu, cậu là đại thần mạnh nhất trong liên minh, Hoa Hạ cũng là đội ngũ đứng đầu, nhưng tôi còn nhiều bạn bè ở nơi đó, tôi không muốn rời Phong Hỏa.”
Mỗi người đều có một nơi mà mình coi trọng, đối với Tề Phong mà nói, đội tuyển Phong Hỏa mờ nhạt kia lại chính là nơi hắn cảm thấy mình nhiệt huyết nhất.
Ngọn lửa của đội tuyển Phong Hỏa cũng đã từng thiêu đốt thanh xuân một đám tuyển thủ, hắn là đội trưởng, hắn không muốn rời đi, nguyện ý cố chấp dẫn dắt đội tuyển mình đi tiếp, chỉ riêng điểm này, Lưu Xuyên cũng đã rất bội phục rồi.
***
Hai ngày sau, vòng thứ 12 của lượt đi vòng bảng chính thức bắt đầu.
Trong vòng này, đội tuyển Long Ngâm sân nhà nghênh chiến Phong Hỏa, mà đối thủ của bốn đội Thất Tinh Thảo, Lạc Hoa Từ, Đồng Tước, Hoa Hạ đều chỉ là những đội ngũ hạng hai. Có thể nói, sau khi kết thúc thi đấu, bảng tổng sắp sẽ lại có biến đổi lớn, đây cũng là chuyện bình thường. Các vòng đầu tiên Long Ngâm vẫn toàn gặp đội yếu, đánh rất thuận lợi, như vậy nửa sau sẽ liên tục gặp đội mạnh, áp lực chắc chắn sẽ lớn hơn nhiều.
May thay lần này là sân nhà của Long Ngâm, Lưu Xuyên lại lựa chọn loại bản đồ địa cung tương đối có lợi.
Đấu lôi đài gồm ba người Từ Sách, Lâm Đồng, Ngô Trạch Văn ra sân.
Từ Sách vô cùng lưu loát giết người đầu tiên của đối phương, Lâm Đồng liều mạng xử lý tuyển thủ thứ hai, đến trận cuối cùng, Ngô Trạch Văn bình tĩnh lợi dụng cách di chuyển xảo diệu dùng pet thả diều độc chết đối thủ là tuyển thủ cận chiến, thuận lợi bảo vệ cờ của Long Ngâm, lấy được ba điểm dẫn trước.
Đến giai đoạn đoàn chiến, cả sáu người đội tuyển Phong Hỏa đều đi đường trên, hai bên vì trùng hợp phân đường không trùng nhau, đều lấy được hai điểm cờ cho mình. Điều khiến người ta không ngờ tới, ở lần giao tranh tổng thứ ba khó đánh hơn tưởng tượng rất nhiều!
Hôm nay Tần Dạ thực sự rất xui, chỉ hạ ba chiêu đơn giản, mỗi chiêu đều đánh ra bạo kích, kết quả là trạng thái mất máu nhân lên ba tầng, Tề Phong lập tức dùng kỹ năng Đại na di chuyển dời toàn bộ trạng thái xuất huyết lên người Lưu Xuyên. Bên này Ngô Trạch Văn cũng đánh cho trúng độc ba tầng, Tề Phong lại dùng tiếp chiêu Di hoa tiếp mộc chuyển dời trạng thái, Lưu Xuyên đáng thương trên người dính đầy trạng thái mất máu và trúng độc của Tần Dạ và Ngô Trạch Văn.
Lưu Xuyên không biết nói sao: “Tần Dạ, Trạch Văn, hai người có thể đừng đánh nhanh như thế được không hả! Đánh hết lên người tôi rồi!”
Tần Dạ: “…”
Ngô Trạch Văn: “…”
Tuyển thủ Tề Phong này có khả năng nắm chắc toàn cục vô cùng ưu tú. Thực ra Tần Dạ và Ngô Trạch Văn đã rất cẩn thận, nhất là Ngô Trạch Văn, đã tính toán rất kỹ thương tổn của chính mình, chỉ có điều hôm nay hai người bọn họ đánh ra ba chiêu bạo kích liên tục, debuff nhân lên quá nhanh, khiến hai người họ cũng bất đắc dĩ.
Sau khi chuyển dời trạng thái xong, hiệu quả thương tổn sẽ nhân lên gấp bội.
Sáu tầng mất máu của Tần Dạ, lại thêm sáu tầng trúng độc của Ngô Trạch Văn, Dư Hướng Dương căn bản giải không kịp, Lưu Xuyên trực tiếp quỳ.
– [Mê Vụ Chiểu Trạch] kích sát [Hải Nạp Bách Xuyên]!
Thông báo hiện ra trên màn hình lớn, dù là fan Long Ngâm cũng không nhịn được mà cười ha ha.
Nhìn Xuyên thần bị cộng sự của mình độc chết, sao mọi người lại cảm thấy đặc biệt vui vẻ thế này?
Toàn bộ người xem đều cười, rất nhiều người cười đến ôm bụng, bình luận viên Trương Thư Bình cũng sung sướng khi thấy người gặp họa nói: “Từ khi Xuyên thần bắt đầu thi đấu tới nay đã từng chết rất nhiều kiểu khác nhau, tỉ như bị đội trưởng Đường một tên bắn chết, bị Tiểu Lộc một gậy đập chết, bị Luân thần thả rắn cắn chết, bị tiếng sáo của Diệp đội giết chết. Nhưng hôm nay có lẽ là kiểu chết khiến anh ta muốn hộc máu nhất – bị cộng sự của chính mình độc chết, bỗng cảm giác anh ta thật là đáng thương nha.”
Tô Đồng bên cạnh mỉm cười nói: “Nhìn bộ dạng bất đắc dĩ của Xuyên thần, tôi cũng rất muốn cười thì phải làm sao.”
Hai bình luận viên cười một lát, Trương Thư Bình nói tiếp: “Loại tình huống này thực ra cũng rất thường gặp khi giao đấu với đội tuyển Phong Hỏa, đội trưởng Tề Phong của Phong Hỏa sử dụng “Càn khôn đại na di” vô cùng điêu luyện, lực sát thương của Dạ Sắc và Mê Vụ Chiểu Trạch rất cao, cuối cùng đánh chết luôn Xuyên thần, trừ khi có thể nhanh chóng khống chế đối phương, nếu không tiếp theo đấy Long Ngâm sẽ rất khó đánh.”
Nhưng Tề Phong rất thông minh, sau khi thành công lừa chết Lưu Xuyên lập tức đưa mọi người rút lui về sau, Lam Vị Nhiên muốn khống chế hắn, đối phương lại vừa lúc rút khỏi phạm vi khống chế của Lam Vị Nhiên, chiêu của Tứ Lam với không tới nơi.
Đấu pháp chuyển dời trạng thái này của Tề Phong khá đáng ghét, đợi cờ đen xuất hiện tại đường giữa, cờ đen lại tạo ra hiệu quả mất máu mất mana, khiến đội tuyển Long Ngâm phiền càng thêm phiền, mà Tề Phong lại có thể chuyển hết mấy bất lợi này cho đối thủ, khiến đội tuyển Long Ngâm họa vô đơn chí.
Cuối cùng đoàn chiến tàn bại, điểm số cuối cùng là 5:4.
Phụ trách camera thông minh chiếu lại cảnh Lưu Xuyên bị Tần Dạ và Ngô Trạch Văn liên thủ giết chết, người xem lại cười tiếp, Lưu Xuyên cũng bất đắc dĩ quay đầu nhìn Ngô Trạch Văn.
Tai Ngô Trạch Văn đỏ lên nói: “Xin lỗi… Tôi tính chưa tốt, không nghĩ tới bạo kích của ba chiêu, đáng nhẽ tôi nên vừa đánh vừa dừng tay.”
Thói quen đánh dmg của Ngô Trạch Văn chính là liên tục bùng nổ trong thời gian ngắn, lúc ấy cậu chỉ muốn phối hợp với Tần Dạ nhanh chóng miểu sát thích khách hàng trước phe địch. Cậu đã thả chậm tốc độ tay, còn nghĩ rằng ba chiêu liên kích Thiên chu vạn độc thủ + Độc xà gặm cắn + Vạn độc phệ tâm sẽ không gây ra trạng thái trúng độc quá nhiều, không ngờ rằng ba chiêu bạo kích liên tục khiến trạng thái trúng độc lên tới ba tầng. Tần Dạ cũng xui xẻo bạo kích ba chiêu, đánh cho ba tầng mất máu, bị đối phương chuyển đi hết một lần, cuối cùng hai người lại khiến Lưu Xuyên lên bảng.
Sau khi Tần Dạ đánh chết Lưu Xuyên, liền tỏ thái độ “việc không liên quan đến tôi, cao cao tại thượng” quay đầu nói chuyện với Lý Tưởng, Ngô Trạch Văn ngược lại thành thật ngượng ngùng đỏ mặt tía tai giải thích với Lưu Xuyên.
Lưu Xuyên mỉm cười vỗ vai Ngô Trạch Văn nói: “Không sao, Phong Hỏa là đội có chiến thuật khá đặc biệt, lần đầu gặp phải khó tránh sẽ không cẩn thận mà trúng kế, lần sau chú ý là được. Trận này lấy được năm điểm cũng không đến nỗi nào.”
Nhờ ưu thế địa hình, lôi đài giành được ba điểm, thêm hai điểm đoàn chiến, tính ra cũng không tệ lắm. Chỉ là việc không cẩn thận độc chết Lưu Xuyên khiến Ngô Trạch Văn không khỏi băn khoăn trong lòng.
Lưu Xuyên thấy cậu cúi gằm, nhịn không được vươn tay xoa đầu cậu: “Đừng để ý, không phải chỉ là bất cẩn độc chết tôi thôi sao? Đây cũng chẳng phải lỗi của em, đều là lỗi của Tề Phong mà.”
Ngô Trạch Văn gật gật đầu, nghiêm túc nói: “Sau này tôi sẽ cẩn thận hơn.”
Vừa lúc trọng tài đi tới, yêu cầu đội trưởng ký tên lên văn bản xác nhận tỉ số, Lưu Xuyên cầm bút nhanh chóng ký tên sau đó đưa đội tuyển Long Ngâm sang đối diện bắt tay.
Đi tới chỗ Tề Phong, Lưu Xuyên nhịn không được vỗ vai hắn: “Đánh hay lắm, cái chiêu mượn đao giết người này cậu càng chơi càng quen nhỉ?”
Tề Phong mỉm cười nói: “May mắn mà thôi.”
Sau khi đấu xong, Lưu Xuyên theo thói quen mở trang chủ của giải đấu xem qua, tám giờ tối hàng ngày trang web sẽ đăng video “Tuyển tập những điểm đáng chú ý của vòng đấu thứ X vòng bảng”, tổng kết lại những màn biểu hiện phấn khích của các đội tuyển khi thi đấu. Mà hôm nay, cảnh Lưu Xuyên bị Tần Dạ và Ngô Trạch Văn giết chết vậy mà đã trở thành một trong mười cảnh phấn khích nhất từ trước đến giờ.
Ở phần bình luận bên dưới cũng có một đám người qua đường vào like.
Lưu Xuyên luôn dùng mọi biện pháp lừa chết người khác, mãi mới bị lừa chết một lần, mọi người đều tỏ ra rất vui vẻ. Huống chi người khiến hắn chết lại còn là cái tên “Ngũ Độc nhà chúng tôi” hắn luôn treo ở cửa miệng, khiến khán giả càng thêm hoan nghênh.
Tô Thế Luân xem video highlight xong, lập tức nhanh tay lẹ mắt cap lại cảnh “[Mê Vụ Chiểu Trạch] kích sát [Hải Nạp Bách Xuyên]” rồi đăng lên weibo, tâm tình khoái trá nói: “@Hải Nạp Bách Xuyên, phỏng vấn một chút, bị cộng sự của mình độc chết có cảm tưởng thế nào?”
Lưu Xuyên cười tủm tỉm nói: “Tâm tình của tôi rất phức tạp, @Tam Tư Đại Sư, hình như cậu cũng từng bị người nào đó độc chết rồi phải không?”
Tiêu Tư Kính nói: “Phải, tâm tình của tôi cũng rất phức tạp.”
Tô Thế Luân: “…”
Ngô Trạch Văn: “…”
Trong nhà có một Ngũ Độc mạnh như thế này, hai vị đội trưởng tỏ vẻ áp lực rất lớn.
Nhất là khi gặp phải đội tuyển Phong Hỏa chơi đấu pháp chuyển dời trạng thái này, việc trúng độc của Ngũ Độc thực sự khiến người ta đau đầu. Tô Thế Luân cũng từng độc chết Tiêu Tư Kính. Hôm nay Ngô Trạch Văn cũng độc chết Lưu Xuyên, đều là kết quả mượn đao giết người Di hoa tiếp mộc của Tề Phong. Chỉ có đầu sỏ gây nên chuyện này, đội trưởng Tề Phong của Phong Hỏa mới có thể khiến hai vị đội trưởng lão làng nhất liên minh – Xuyên đội cùng Tiêu đội “liên hợp nguyền rủa”.Hết chương 267.
Hôm trước vừa đi tranh giải “Cặp vợ chồng đẹp nhất liên minh”, hôm nay đã bị vợ độc chết. =))))))))))))))))))) Này thì giết chồng này thì phu phu tương tàn =))
Lưu Xuyên cũng không quan tâm tới chuyện bỏ phiếu nữa, mà triệu tập các thành viên Long Ngâm tới phòng huấn luyện, cho mọi người tập trung xem video của đối thủ kế tiếp – vòng thứ 12 của vòng bảng, đối thủ của đội tuyển Long Ngâm là đội tuyển Phong Hỏa đến từ Vũ Hán.
Giống như đội tuyển Quốc Sắc, đội tuyển Phong Hỏa khá mờ nhạt trong số các đội mạnh của liên minh. Nhưng đội huy của bọn họ lại có cảm giác tồn tại mạnh mẽ – là đội huy hình ngọn lửa đỏ tươi, biểu tượng cho sự kích thích và tình yêu vĩnh cửu.
Đội tuyển Phong Hỏa cũng đã từng nhiều lần tiến vào vòng trong hơn nữa còn đoạt cúp, thậm chí ngay đến Lưu Xuyên thời dẫn dắt Hoa Hạ cũng từng thua mấy trận dưới tay Phong Hỏa. Nhưng sau khi nhóm tuyển thủ đầu tiên lần lượt giải nghệ, đội tuyển Phong Hỏa bước vào thời kì chuyển đổi, tuyển thủ mới tới trình độ không đủ, thành tích của đội càng ngày càng kém.
Tựa như một vương triều cường thịnh suy bại, một ngọn lửa đỏ tươi từng khiến khán giả điên cuồng, đội huy Phong Hỏa cũng từng vinh dự ghi dấu quán quân trên bảng vàng của liên minh, nhưng hiện tại lại trở thành một đội tuyển mờ nhạt, khiến nhiều người cảm thấy tiếc nuối cho Phong Hỏa.
Đội tuyển Phong Hỏa có đấu pháp rất đặc biệt, chính là sử dụng Minh Giáo Thánh hỏa làm phụ trợ chơi đấu pháp “Chuyển dời trạng thái”.
Trong ba lưu phái của Minh Giáo. Song đao và Huyết tế đều là loại sát thủ bạo lực cận chiến, như Thiệu Trạch Hàng hay Từ Sách, đều là kiểu đánh nhanh thắng nhanh, miểu sát đối thủ lấy điểm hạ gục, vũ khí hai lưu phái này là song đao và loan đao, ánh đao băng lãnh thoạt nhìn vô cùng hoa lệ, người chơi cũng khá nhiều.
Trong khi đó Minh Giáo Thánh hỏa lại tu luyện tâm pháp “Càn khôn đại na di”. Dùng vũ khí “Thánh Hỏa Lệnh” có thuộc tính như pháp sư khống chế, quần áo cũng là màu đỏ lửa, được coi như vị trí phụ trợ.
Các chiêu thức kiểu như “Di hoa tiếp mộc” “Lấy lực đối lực” rất hay gặp trong tiểu thuyết võ hiệp, Võ Lâm cũng là game võ hiệp, phía nhà sản xuất sáng tạo ra lưu phái Minh Giáo Thánh hỏa này đương nhiên là để phong phú hóa cách chơi, gia tăng tính thú vị trong đoàn chiến.
Nếu gặp đội tuyển Phong Hỏa, tổ hợp thuần bạo lực cận chiến như Thiệu Lộc của Đồng Tước sẽ đánh tốt hơn, nhưng dmg của Long Ngâm lại là Ngô Trạch Văn dựa vào tính công kích của chất độc để gia tăng trạng thái trúng độc, Tần Dạ lại dựa vào Cửu âm bạch cốt trảo gia tăng trạng thái mất máu, các loại trạng thái này nếu bị đối phương chuyển ngược trở lại sẽ trở thành sự tình khó giải quyết. Vì có Thánh hỏa Minh Giáo phe địch, Ngô Trạch Văn và Tần Dạ không còn cách nào ngoài từ bỏ việc chồng thêm debuff lên đối phương.
Lưu Xuyên phân tích tình huống của Phong Hỏa xong, liền nói tiếp: “Trận này chúng ta đánh sân nhà, tiếp tục lựa chọn bản đồ mê cung, lợi dụng ưu thế địa hình đánh tiết tấu chậm tiêu hao. Trạch Văn và Tần Dạ phải đặc biệt chú ý, thương tổn mất máu trúng độc không được tăng quá nhanh, tuyệt đối không vượt quá ba tầng, nếu không sau khi bị chuyển dời, hiệu quả sẽ tăng gấp bội, Trạch Văn hạ độc chết người khác nhưng tôi sẽ có nguy cơ trở thành nạn nhân.”
Dư Hướng Dương nói: “Nghe thú vị ghê! Đây là lần đầu tôi gặp Thánh hỏa Minh Giáo đó, anh ta có thể chuyển dời trạng thái đang sở hữu sao?”
Lưu Xuyên nói: “Cậu ta có thể lấy cắp các loại trạng thái có lợi như “Tăng cường phòng ngự”, “Nâng cao lực công kích” cho mình, sau đó lại chuyển các loại trạng thái bất lợi như “Giảm tốc” “Mất máu” cho đối thủ. Khả năng khống chế của Minh Giáo Thánh hỏa rất mạnh, chỉ bất lực với hai trận khống chế là trầm mặc và hỗn loạn.”
Lưu Xuyên quay đầu nhìn Lam Vị Nhiên, Lam Vị Nhiên bất đắc dĩ nói: “Cậu lại muốn tôi ra sân đánh phụ trợ để tấn công người đó chứ gì?”
Lưu Xuyên mỉm cười nói: “Đúng vậy.”
Lam Vị Nhiên nói: “Xem ra trận đấu này sẽ khó đánh, tôi đã nghiên cứu video của Phong Hỏa, đội trưởng của bọn họ là Tề Phong đánh phụ trợ Minh Giáo Thánh hỏa đúng không?”
Lưu Xuyên nói: “Phải, Tề Phong này khá cứng đầu, cũng rất có chính kiến. Đáng tiếc tuyển thủ mạnh ở đội bọn họ chỉ có một mình cậu ta, những người khác trình độ khá bình thường, rất nhiều chiến thuật cậu ta nghĩ ra đều không phát huy được, thực sự khá đáng tiếc.”
Tần Dạ nhìn hắn một cái nói: “Sắp thi đấu rồi, cậu đừng có vì thương tiếc người ta mà đến lúc đó lại nhân nhượng đấy.”
Lưu Xuyên cười tủm tỉm nói: “Sao có thể? Tôi chỉ cảm thấy đáng tiếc trong lòng chút thôi, ra sân thi đấu tôi tuyết đối sẽ không hạ thủ lưu tình.”
Trên thực tế, tuyển thủ như Tề Phong trong liên minh rất nhiều, trình độ cá nhân tốt nhưng đồng đội lại không được như mong muốn, làm đội trưởng, hắn không lựa chọn chuyển đi chứng tỏ hắn rất có cảm tình với đội tuyển của mình.
Lưu Xuyên đã từng ngỏ lời muốn mời Tề Phong về Hoa Hạ, lại bị Tề Phong cự tuyệt, người con trai đó rất kiên định nói: “Xuyên đội, cảm ơn sự ưu ái của cậu, cậu là đại thần mạnh nhất trong liên minh, Hoa Hạ cũng là đội ngũ đứng đầu, nhưng tôi còn nhiều bạn bè ở nơi đó, tôi không muốn rời Phong Hỏa.”
Mỗi người đều có một nơi mà mình coi trọng, đối với Tề Phong mà nói, đội tuyển Phong Hỏa mờ nhạt kia lại chính là nơi hắn cảm thấy mình nhiệt huyết nhất.
Ngọn lửa của đội tuyển Phong Hỏa cũng đã từng thiêu đốt thanh xuân một đám tuyển thủ, hắn là đội trưởng, hắn không muốn rời đi, nguyện ý cố chấp dẫn dắt đội tuyển mình đi tiếp, chỉ riêng điểm này, Lưu Xuyên cũng đã rất bội phục rồi.
***
Hai ngày sau, vòng thứ 12 của lượt đi vòng bảng chính thức bắt đầu.
Trong vòng này, đội tuyển Long Ngâm sân nhà nghênh chiến Phong Hỏa, mà đối thủ của bốn đội Thất Tinh Thảo, Lạc Hoa Từ, Đồng Tước, Hoa Hạ đều chỉ là những đội ngũ hạng hai. Có thể nói, sau khi kết thúc thi đấu, bảng tổng sắp sẽ lại có biến đổi lớn, đây cũng là chuyện bình thường. Các vòng đầu tiên Long Ngâm vẫn toàn gặp đội yếu, đánh rất thuận lợi, như vậy nửa sau sẽ liên tục gặp đội mạnh, áp lực chắc chắn sẽ lớn hơn nhiều.
May thay lần này là sân nhà của Long Ngâm, Lưu Xuyên lại lựa chọn loại bản đồ địa cung tương đối có lợi.
Đấu lôi đài gồm ba người Từ Sách, Lâm Đồng, Ngô Trạch Văn ra sân.
Từ Sách vô cùng lưu loát giết người đầu tiên của đối phương, Lâm Đồng liều mạng xử lý tuyển thủ thứ hai, đến trận cuối cùng, Ngô Trạch Văn bình tĩnh lợi dụng cách di chuyển xảo diệu dùng pet thả diều độc chết đối thủ là tuyển thủ cận chiến, thuận lợi bảo vệ cờ của Long Ngâm, lấy được ba điểm dẫn trước.
Đến giai đoạn đoàn chiến, cả sáu người đội tuyển Phong Hỏa đều đi đường trên, hai bên vì trùng hợp phân đường không trùng nhau, đều lấy được hai điểm cờ cho mình. Điều khiến người ta không ngờ tới, ở lần giao tranh tổng thứ ba khó đánh hơn tưởng tượng rất nhiều!
Hôm nay Tần Dạ thực sự rất xui, chỉ hạ ba chiêu đơn giản, mỗi chiêu đều đánh ra bạo kích, kết quả là trạng thái mất máu nhân lên ba tầng, Tề Phong lập tức dùng kỹ năng Đại na di chuyển dời toàn bộ trạng thái xuất huyết lên người Lưu Xuyên. Bên này Ngô Trạch Văn cũng đánh cho trúng độc ba tầng, Tề Phong lại dùng tiếp chiêu Di hoa tiếp mộc chuyển dời trạng thái, Lưu Xuyên đáng thương trên người dính đầy trạng thái mất máu và trúng độc của Tần Dạ và Ngô Trạch Văn.
Lưu Xuyên không biết nói sao: “Tần Dạ, Trạch Văn, hai người có thể đừng đánh nhanh như thế được không hả! Đánh hết lên người tôi rồi!”
Tần Dạ: “…”
Ngô Trạch Văn: “…”
Tuyển thủ Tề Phong này có khả năng nắm chắc toàn cục vô cùng ưu tú. Thực ra Tần Dạ và Ngô Trạch Văn đã rất cẩn thận, nhất là Ngô Trạch Văn, đã tính toán rất kỹ thương tổn của chính mình, chỉ có điều hôm nay hai người bọn họ đánh ra ba chiêu bạo kích liên tục, debuff nhân lên quá nhanh, khiến hai người họ cũng bất đắc dĩ.
Sau khi chuyển dời trạng thái xong, hiệu quả thương tổn sẽ nhân lên gấp bội.
Sáu tầng mất máu của Tần Dạ, lại thêm sáu tầng trúng độc của Ngô Trạch Văn, Dư Hướng Dương căn bản giải không kịp, Lưu Xuyên trực tiếp quỳ.
– [Mê Vụ Chiểu Trạch] kích sát [Hải Nạp Bách Xuyên]!
Thông báo hiện ra trên màn hình lớn, dù là fan Long Ngâm cũng không nhịn được mà cười ha ha.
Nhìn Xuyên thần bị cộng sự của mình độc chết, sao mọi người lại cảm thấy đặc biệt vui vẻ thế này?
Toàn bộ người xem đều cười, rất nhiều người cười đến ôm bụng, bình luận viên Trương Thư Bình cũng sung sướng khi thấy người gặp họa nói: “Từ khi Xuyên thần bắt đầu thi đấu tới nay đã từng chết rất nhiều kiểu khác nhau, tỉ như bị đội trưởng Đường một tên bắn chết, bị Tiểu Lộc một gậy đập chết, bị Luân thần thả rắn cắn chết, bị tiếng sáo của Diệp đội giết chết. Nhưng hôm nay có lẽ là kiểu chết khiến anh ta muốn hộc máu nhất – bị cộng sự của chính mình độc chết, bỗng cảm giác anh ta thật là đáng thương nha.”
Tô Đồng bên cạnh mỉm cười nói: “Nhìn bộ dạng bất đắc dĩ của Xuyên thần, tôi cũng rất muốn cười thì phải làm sao.”
Hai bình luận viên cười một lát, Trương Thư Bình nói tiếp: “Loại tình huống này thực ra cũng rất thường gặp khi giao đấu với đội tuyển Phong Hỏa, đội trưởng Tề Phong của Phong Hỏa sử dụng “Càn khôn đại na di” vô cùng điêu luyện, lực sát thương của Dạ Sắc và Mê Vụ Chiểu Trạch rất cao, cuối cùng đánh chết luôn Xuyên thần, trừ khi có thể nhanh chóng khống chế đối phương, nếu không tiếp theo đấy Long Ngâm sẽ rất khó đánh.”
Nhưng Tề Phong rất thông minh, sau khi thành công lừa chết Lưu Xuyên lập tức đưa mọi người rút lui về sau, Lam Vị Nhiên muốn khống chế hắn, đối phương lại vừa lúc rút khỏi phạm vi khống chế của Lam Vị Nhiên, chiêu của Tứ Lam với không tới nơi.
Đấu pháp chuyển dời trạng thái này của Tề Phong khá đáng ghét, đợi cờ đen xuất hiện tại đường giữa, cờ đen lại tạo ra hiệu quả mất máu mất mana, khiến đội tuyển Long Ngâm phiền càng thêm phiền, mà Tề Phong lại có thể chuyển hết mấy bất lợi này cho đối thủ, khiến đội tuyển Long Ngâm họa vô đơn chí.
Cuối cùng đoàn chiến tàn bại, điểm số cuối cùng là 5:4.
Phụ trách camera thông minh chiếu lại cảnh Lưu Xuyên bị Tần Dạ và Ngô Trạch Văn liên thủ giết chết, người xem lại cười tiếp, Lưu Xuyên cũng bất đắc dĩ quay đầu nhìn Ngô Trạch Văn.
Tai Ngô Trạch Văn đỏ lên nói: “Xin lỗi… Tôi tính chưa tốt, không nghĩ tới bạo kích của ba chiêu, đáng nhẽ tôi nên vừa đánh vừa dừng tay.”
Thói quen đánh dmg của Ngô Trạch Văn chính là liên tục bùng nổ trong thời gian ngắn, lúc ấy cậu chỉ muốn phối hợp với Tần Dạ nhanh chóng miểu sát thích khách hàng trước phe địch. Cậu đã thả chậm tốc độ tay, còn nghĩ rằng ba chiêu liên kích Thiên chu vạn độc thủ + Độc xà gặm cắn + Vạn độc phệ tâm sẽ không gây ra trạng thái trúng độc quá nhiều, không ngờ rằng ba chiêu bạo kích liên tục khiến trạng thái trúng độc lên tới ba tầng. Tần Dạ cũng xui xẻo bạo kích ba chiêu, đánh cho ba tầng mất máu, bị đối phương chuyển đi hết một lần, cuối cùng hai người lại khiến Lưu Xuyên lên bảng.
Sau khi Tần Dạ đánh chết Lưu Xuyên, liền tỏ thái độ “việc không liên quan đến tôi, cao cao tại thượng” quay đầu nói chuyện với Lý Tưởng, Ngô Trạch Văn ngược lại thành thật ngượng ngùng đỏ mặt tía tai giải thích với Lưu Xuyên.
Lưu Xuyên mỉm cười vỗ vai Ngô Trạch Văn nói: “Không sao, Phong Hỏa là đội có chiến thuật khá đặc biệt, lần đầu gặp phải khó tránh sẽ không cẩn thận mà trúng kế, lần sau chú ý là được. Trận này lấy được năm điểm cũng không đến nỗi nào.”
Nhờ ưu thế địa hình, lôi đài giành được ba điểm, thêm hai điểm đoàn chiến, tính ra cũng không tệ lắm. Chỉ là việc không cẩn thận độc chết Lưu Xuyên khiến Ngô Trạch Văn không khỏi băn khoăn trong lòng.
Lưu Xuyên thấy cậu cúi gằm, nhịn không được vươn tay xoa đầu cậu: “Đừng để ý, không phải chỉ là bất cẩn độc chết tôi thôi sao? Đây cũng chẳng phải lỗi của em, đều là lỗi của Tề Phong mà.”
Ngô Trạch Văn gật gật đầu, nghiêm túc nói: “Sau này tôi sẽ cẩn thận hơn.”
Vừa lúc trọng tài đi tới, yêu cầu đội trưởng ký tên lên văn bản xác nhận tỉ số, Lưu Xuyên cầm bút nhanh chóng ký tên sau đó đưa đội tuyển Long Ngâm sang đối diện bắt tay.
Đi tới chỗ Tề Phong, Lưu Xuyên nhịn không được vỗ vai hắn: “Đánh hay lắm, cái chiêu mượn đao giết người này cậu càng chơi càng quen nhỉ?”
Tề Phong mỉm cười nói: “May mắn mà thôi.”
Sau khi đấu xong, Lưu Xuyên theo thói quen mở trang chủ của giải đấu xem qua, tám giờ tối hàng ngày trang web sẽ đăng video “Tuyển tập những điểm đáng chú ý của vòng đấu thứ X vòng bảng”, tổng kết lại những màn biểu hiện phấn khích của các đội tuyển khi thi đấu. Mà hôm nay, cảnh Lưu Xuyên bị Tần Dạ và Ngô Trạch Văn giết chết vậy mà đã trở thành một trong mười cảnh phấn khích nhất từ trước đến giờ.
Ở phần bình luận bên dưới cũng có một đám người qua đường vào like.
Lưu Xuyên luôn dùng mọi biện pháp lừa chết người khác, mãi mới bị lừa chết một lần, mọi người đều tỏ ra rất vui vẻ. Huống chi người khiến hắn chết lại còn là cái tên “Ngũ Độc nhà chúng tôi” hắn luôn treo ở cửa miệng, khiến khán giả càng thêm hoan nghênh.
Tô Thế Luân xem video highlight xong, lập tức nhanh tay lẹ mắt cap lại cảnh “[Mê Vụ Chiểu Trạch] kích sát [Hải Nạp Bách Xuyên]” rồi đăng lên weibo, tâm tình khoái trá nói: “@Hải Nạp Bách Xuyên, phỏng vấn một chút, bị cộng sự của mình độc chết có cảm tưởng thế nào?”
Lưu Xuyên cười tủm tỉm nói: “Tâm tình của tôi rất phức tạp, @Tam Tư Đại Sư, hình như cậu cũng từng bị người nào đó độc chết rồi phải không?”
Tiêu Tư Kính nói: “Phải, tâm tình của tôi cũng rất phức tạp.”
Tô Thế Luân: “…”
Ngô Trạch Văn: “…”
Trong nhà có một Ngũ Độc mạnh như thế này, hai vị đội trưởng tỏ vẻ áp lực rất lớn.
Nhất là khi gặp phải đội tuyển Phong Hỏa chơi đấu pháp chuyển dời trạng thái này, việc trúng độc của Ngũ Độc thực sự khiến người ta đau đầu. Tô Thế Luân cũng từng độc chết Tiêu Tư Kính. Hôm nay Ngô Trạch Văn cũng độc chết Lưu Xuyên, đều là kết quả mượn đao giết người Di hoa tiếp mộc của Tề Phong. Chỉ có đầu sỏ gây nên chuyện này, đội trưởng Tề Phong của Phong Hỏa mới có thể khiến hai vị đội trưởng lão làng nhất liên minh – Xuyên đội cùng Tiêu đội “liên hợp nguyền rủa”.Hết chương 267.
Hôm trước vừa đi tranh giải “Cặp vợ chồng đẹp nhất liên minh”, hôm nay đã bị vợ độc chết. =))))))))))))))))))) Này thì giết chồng này thì phu phu tương tàn =))
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất