Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)
Chương 290: Long Ngâm vs Lạc Hoa Từ (4)
Trên máy tính xuất hiện hình ảnh “Đang tải bản đồ”, đội viên hai bên kiên nhẫn chờ tải dữ liệu, Lâm Vũ Phàm thấy Diệp Thần Hi bên cạnh mặt đăm chiêu, nhịn không được nói: “Xuyên thần bên kia không lên sân, chiến thuật của chúng ta có thay đổi không?”
Diệp Thần Hi bình tĩnh nói: “Ừ, tôi đang suy nghĩ.”
Mọi người: “…”
Đội trưởng anh cũng quá bình tĩnh rồi!
Tải xong bản đồ, thành viên hai đội xuất hiện tại điểm hồi sinh ở hai góc trái phải trên bản đồ.
Vì đội trưởng không có chỉ thị mới, toàn bộ đội viên của Lạc Hoa Từ đều đứng bất động tại chỗ đợi lệnh, lúc này Diệp Thần Hi mới quyết đoán mở miệng nói: “Cả đội cùng đi đường dưới, lấy được một lá cờ rồi tính tiếp!”
Trước đó Diệp Thần Hi đã chuẩn bị chiến thuật phân đường 4/2 để đối phó với Lưu Xuyên, hắn cùng với Lâm Vũ Phàm sẽ cùng bám lấy Lưu Xuyên, lợi dụng truyền tống trận Tiêu Dao chuyển đội hình lại đây trong nháy mắt, như vậy có thể đồng thời lấy được cả hai lá cờ tại đường trên và đường dưới. Hiện tại chỉ huy đổi thành Tứ Lam, loại đấu pháp này có lẽ không thể thực hiện được nữa. Lạc Hoa Từ đã có ưu thế ba điểm lôi đài, lấy được một lá cờ sẽ có năm điểm. Vòng bảng này lấy được hai điểm cũng là lấy, nếu chỉ chiếm được năm điểm cũng chấp nhận được.
Mọi người tất nhiên sẽ đồng ý với an bài của đội trưởng, lập tức khinh công bay lên nhanh chóng tiến vào đường dưới.
Nhưng điều khiến Diệp Thần Hi không ngờ, đó là khi hắn dẫn theo cả đội tới đường dưới, lại thấy một thân ảnh quen thuộc nhanh như gió cắt vào trong đội hình của mình – Lam Lam Lam Lam!
ID bốn chữ lặp lại trên đỉnh đầu khiến người ta không khỏi sửng sốt. Diệp Thần Hi theo phản xạ có điều kiện lập tức khinh công lùi về sau. Thiếu Lâm tank cũng vội vàng mở Long trảo thủ muốn bắt Tứ Lam, nhưng Lý Tưởng của Long Ngâm cũng chẳng phải ăn chay, đồng bộ theo kịp, dùng một chiêu Long trảo thủ kéo được Thiếu Lâm đối diện qua!
Đi cùng Tứ Lam xông tới phía trước còn có một thân ảnh màu hồng nhạt tinh tế, thoạt nhìn là dáng người thon gầy của nữ hiệp, nhưng mọi người đều biết, đây là thích khách đáng sợ nhất liên minh chuyên nghiệp, là account nhân yêu của Tần Dạ – Dạ Sắc!
Hình ảnh Dạ Sắc và Tứ Lam cùng xung phong không chỉ khiến hiện trường người xem nhiệt huyết sôi trào còn khiến cho mọi người của đội tuyển Lạc Hoa Từ không đuổi kịp nhịp độ. Tứ Lam ở đây vượt ra khỏi dự đoán của Diệp Thần Hi, tựa như anh đã nấp sẵn ở đây ôm cây đợi thỏ chờ đợi cả sáu người tại nơi này!
Nhưng Diệp Thần Hi không hề biết, thực ra Lam Vị Nhiên đã liều đánh cược, anh lớn mật phỏng đoán Lạc Hoa Từ sẽ phải điều chỉnh chiến thuật, sau đó cả đội sẽ đi đường dưới lấy cờ đỏ. Vì vậy đội tuyển Long Ngâm ngay tại thời điểm nhân vật xuất hiện đã lập tức cùng nhau xuống đường dưới, nhanh hơn năm giây so với Lạc Hoa Từ.
– đúng vậy, chênh lệch thời gian năm giây!
Chỉ trong năm giây ngắn ngủi đó, Lam Vị Nhiên đã nhanh chóng phân bố tầm nhìn cùng đồng đội, trước tiên mai phục, sau đó đánh cho Lạc Hoa Từ trở tay không kịp!
Mục tiêu của Lam Vị Nhiên rất rõ ràng, anh là Tiêu Dao cận chiến, thêm Tần Dạ cũng là Nga Mi cận chiến, hai người liên thủ mục tiêu chính là Diệp Thần Hi!
Hai vị đại thần của liên minh liên thủ đột tiến, lại thêm Lý Tưởng cố gắng chặn thương tổn bảo vệ hai người, tank Thiếu Lâm của Lạc Hoa Từ phản ứng chậm nửa nhịp, kết quả liền bi kịch – Tần Dạ và Lam Vị Nhiên trong nháy mắt đột phá được phòng tuyến đầu tiên của Lạc Hoa Từ, xông tới phía sau đuổi giết!
Phải biết rằng người chơi đánh tầm xa sợ nhất chính là bị người khác lại gần đè đánh. Dù là cao thủ như Lưu Xuyên, bị mấy tuyển thủ cận chiến như Lộc Tường, Tiêu Tư Kính lại gần cũng sẽ không có chút lợi thế nào. Diệp Thần Hi là Tiêu Dao tầm xa phòng ngự kém, đánh đối thủ từ cự ly xa là sở trường của hắn, nhưng một khi bị lại gần, dù thần thông quảng đại thế nào cũng không thể đánh ra thương tổn, ngược lại còn bị Cửu âm bạch cốt trảo của Tần Dạ đánh cho mất máu ba tầng trong nháy mắt!
– tại sao hắn lại không chạy?
Chiêu đầu tiên của sư phụ đại nhân nhà hắn chính là “Kinh hồng chiếu ảnh”, trực tiếp cố định Diệp Thần Hi tại chỗ!
Diệp Thần Hi dứt khoát dở khóc dở cười.
Việc Lam Vị Nhiên tập kích thực sự khiến hắn bất ngờ, cơ hồ chỉ trong khoảnh khắc, hắn vừa kịp phản ứng đã thấy thân ảnh màu xanh lam như gió thổi đến trước mặt, quạt giấy trong tay vung một cái, không khách khí đánh thẳng vào mặt, một chiêu liền choáng – Lam Vị Nhiên ra tay vẫn hoa lệ, quyết đoán và dứt khoát như thế!
Bị sư phụ đại nhân cố định, Diệp Thần Hi bất đắc dĩ hứng trọn một bộ liên kích bùng nổ của Tần Dạ, tốc độ mất máu nhanh như rong huyết. Cũng may là buff của Lạc Hoa Từ rốt cuộc cũng phục hồi tinh thần, lập tức tung một chiêu “Ngư chu xướng vãn” cho đội trưởng. Nhưng đúng lúc này, Giang Thiếu Khuynh lại buông “Lục hợp trận” xuống – hạ thấp 60% hiệu quả buff!
Một chiêu thức lớn trong nháy mắt giảm mất 60% tác dụng, buff phe đối diện thực muốn khóc!
Từ Sách ngồi ở dưới nhìn một màn này nhịn không được kích động vỗ tay: “Giỏi lắm!”
Giang Thiếu Khuynh trước giờ đánh rất bị động, nói khó nghe là sợ đầu sợ đuôi. Lần trước sau khi bị Lưu Xuyên mắng cho một trận, hiện tại ra tay quyết đoán hơn trước rất nhiều. Từ Sách tinh ý thấy vừa rồi Lam Vị Nhiên không hề mở miệng nhắc nhở, hiển nhiên là Giang Thiếu Khuynh đã dự đoán để bày trận từ trước, mở kỹ năng rất đúng lúc, trực tiếp phế bỏ kỹ năng bơm máu đơn thể mạnh nhất của Nga Mi Cầm.
Lam Vị Nhiên cũng rất vui mừng, anh vốn định mở miệng nhắc nhở, nhưng Thiếu Khuynh lại tự mở trận, điều này khiến áp lực của anh và Tần Dạ nhất thời giảm đi rất nhiều, thừa cơ Kinh hồng chiếu ảnh vẫn trong thời gian khống chế, Tần Dạ và Lam Vị Nhiên liên thủ đánh ra thương tổn lấy đi nửa cái mạng của Diệp Thần Hi.
Buff đối diện bị phế chiêu thức, lập tức vội vàng tung ra vài kỹ năng bơm máu đơn nhằm kéo máu lên, thêm phụ trợ Lâm Vũ Phàm đột nhiên mở chiêu đặc biệt của Tiêu Dao – Dương xuân hồi tuyết trận!
Nhưng đúng lúc này, một luồng sáng xanh nhạt từ trên trời giáng xuống, là trận pháp phòng ngự tối cao của Võ Đang Thái cực – Thiên cương Bắc Đẩu trận!
Trận hỗn loạn của Tiêu Dao đã bị Thái cực Võ Đang giải trừ!
Người xem hiện trường ồ lên ngạc nhiên, ngay cả Trương Thư Bình cũng nhịn không được vỗ tay nói: “Quá đẹp! Bắc Đẩu trận tung ra rất đúng lúc!”
Thực ra lúc ấy Giang Thiếu Khuynh rất hồi hộp, lòng bàn tay túa mồ hôi lạnh, cậu có cảm giác trong thời điểm mấu chốt phụ trợ đối phương có lẽ vì muốn cứu đội trưởng mà mở chiêu hỗn loạn. Chỉ cần một lần bị hỗn loạn, ưu thế mà đội tuyển Long Ngâm đánh ra sẽ hoàn toàn phế. Bản thân mình có thể mở trận ngăn chặn đối phương, thế nhưng “Thiên cương Bắc Đẩu trận” là trận pháp lớn nhất, thời gian phục hồi rất lâu, nếu mở kỹ năng sai thời điểm sẽ là tổn thất vô cùng lớn. Sau khi mất chiêu thức, đội tuyển Long Ngâm có lẽ sẽ vẫn rơi vào thế bị động.
– rốt cuộc nên hay không nên?
Thực ra trong thời khắc mấu chốt thế này, suy xét càng lâu cũng không giải quyết được gì, theo như lời Lưu Xuyên nói: “Đôi khi cậu nên tin tưởng vào cảm giác của mình một chút.”
Giang Thiếu Khuynh cắn chặt răng, quyết định tin tưởng bản thân mình.
Ngón tay của cậu nhanh chóng ấn phím tắt, mở chiêu thức lớn nhất của Võ Đang “Thiên cương Bắc Đẩu trận”, quả nhiên Tiêu Dao đối diện thực sự mở trận hỗn loạn, cậu mở trận Bắc Đẩu vừa vặn phòng được đối phương!
Một khắc kia, Giang Thiếu Khuynh có cảm giác máu sôi trào hừng hực!
Vốn là một phụ trợ không có tiếng tăm gì mấy, thường xuyên làm tạ cầm chân đội tuyển, là Thái cực Võ Đang có tốc độ tay chậm nhất Long Ngâm, hôm nay, lần đầu tiên cậu tin tưởng vào phán đoán của chính mình, lần đầu tiên chủ động ra tay, vậy mà thực sự có thể phòng được phụ trợ mạnh nhất liên minh – đội phó Lâm Vũ Phàm!
Giang Thiếu Khuynh trên đài tâm tình kích động gắt gao siết chặt con chuột, Từ Sách ngồi xem phía dưới thậm chí có cảm giác hốc mắt nóng lên.
Ngay thời khắc đó hắn đột nhiên rất muốn ôm chặt Giang Thiếu Khuynh một cái, nói với người kia rằng: “Thực ra cậu rất giỏi.”
Hắn vẫn luôn biết Giang Thiếu Khuynh không quá tự tin, thậm chí có chút tự ti, lúc trước là người mới lớn tuổi bị liên minh đào thải khiến Giang Thiếu Khuynh mất đi dũng khí, nhưng hôm nay đã từng bước trở thành một Giang Thiếu Khuynh dũng cảm hơn. Từ Sách hiểu rất rõ, ngoài sự cố gắng của bản thân Thiếu Khuynh, phần nhiều là sự bồi dưỡng tài năng của đội trưởng Lưu Xuyên – Lưu Xuyên rất có khả năng trong việc bồi dưỡng nhân tài, có thể căn cứ ưu điểm của mỗi người để kích phát ra tiềm năng lớn nhất của họ, đây mới là điểm khiến mọi người phải bội phục Xuyên đội!
Tuy Từ Sách không quá thích Lưu Xuyên, nhưng lúc này hắn thực sự rất biết ơn Lưu Xuyên.
Người đội trưởng này đã cho hắn cơ hội được sóng vai chiến đấu cùng Giang Thiếu Khuynh, cũng cho họ cơ hội cùng nhau lột xác trưởng thành.
Lưu Xuyên nhìn sắc mặt phức tạp của Từ Sách, khẽ cười cười ghé lại nói: “Thực ra vừa rồi khi cậu ở trên đó, vẻ mặt của Giang Thiếu Khuynh cũng y hệt thế này, Thiếu Khuynh cũng rất mừng cho cậu.”
Từ Sách sửng sốt quay đầu, mặt đầy vui vẻ: “Thật sao?”
Lưu Xuyên gật đầu nói: “Tuy tôi không muốn khen cậu quá, nhưng sự thật ở ngay trước mắt, tiến bộ của cậu và Giang Thiếu Khuynh ai cũng nhìn thấy, cần tiếp tục duy trì phát huy.” Lưu Xuyên khoanh tay dựa lưng vào ghế, nhìn hình ảnh trên màn hình lớn, cười tủm tỉm nói: “Không chỉ hai người cậu, mỗi người trong đội tuyển Long Ngâm đều từ từ tiến bộ, đây mới là vũ khí lớn nhất của đội tuyển Long Ngâm chúng ta.”
Từ Sách và Lâm Đồng nghe vậy đưa mắt nhìn nhau, lại không hẹn mà cùng quay đầu nhìn về phía màn hình lớn.
Đúng vậy, từng người mới bọn họ đều đang cố gắng tiến bộ, đây cũng là điểm đáng tự hào nhất của đội tuyển Long Ngâm.
Trạch Văn dưới sự chỉ huy của Tứ Lam dùng rết độc cố định Diệp Thần Hi, Lý Tưởng vẫn dũng mãnh đứng phía trước khống chế Thiếu Lâm của đối phương. Tiểu Dư tuy luống cuống tay chân nhưng cũng đuổi kịp tiết tấu bơm máu cho mọi người, Giang Thiếu Khuynh bày trận, giải trận đâu vào đó. Lam Vị Nhiên và Tần Dạ thì khỏi nói, hai đại thần xông vào trong lòng địch, bạo tốc độ tay cường sát Diệp Thần Hi!
Đội hình phối hợp như vậy đã được bọn họ luyện tập vô số lần trong ba ngày chuẩn bị.
Nhân cơ hội đối chiến, đánh PK, tranh cờ trong nội bộ đội, thậm chí Lưu Xuyên còn có nhiều lần làm pháo hôi để cho Tứ Lam và Tần Dạ luyện tập, cứ thế tạo thành sự ăn ý khi phối hợp, hôm nay thi đấu trên sân quả nhiên phát huy công hiệu!
– [Lam Lam Lam Lam] kích sát [Thẩm Khê], thủ sát!
Nhìn dòng thông báo hiện lên giữa màn hình, fan của Lạc Hoa Từ tại hiện trường không tin nổi vào mắt mình!
Diệp đội thế mà lại bị giết ngay tại sân nhà Thượng Hải của Lạc Hoa Từ? Chuyện này mà cũng có thể xảy ra sao?!
Nhưng nhìn Diệp Thần Hi cầm Ngọc Tiêu trở về điểm hồi sinh, mọi người muốn không tin cũng chẳng đươc.
Lam Vị Nhiên lần đầu chỉ huy đoàn chiến từ sau khi trở về, bắt đầu bằng việc giết chết đồ đệ Diệp Thần Hi, ảnh screenshot Tứ Lam thủ sát Diệp đội lập tức được đưa lên mạng. Diệp Thần Hi bất đắc dĩ đánh một hàng dấu chấm, dở khóc dở cười nghĩ: Sư phụ thực sự không hề khách khí chút nào!
Đương nhiên Lam Vị Nhiên sẽ không khách khí với Diệp Thần Hi, tuy ngoài miệng nói “Đừng có giết tôi nha, thủ hạ lưu tình”, nhưng đến khi lên sân gặp đồ đệ, Lam Vị Nhiên xông tới phía sau giết chết Diệp Thần Hi không chần chừ một khắc.
Diệp Thần Hi bị giết gọn đang ngồi đếm số chờ hồi sinh, trên màn hình đột nhiên xuất hiện dòng chữ “Tạm dừng thi đấu”.
Lại làm sao đây?
Người xem hiện trường không hiểu sao, bình luận viên Trương Thư Bình kinh nghiệm phong phú, rất nhanh liền giải thích: “Là đội tuyển Long Ngâm yêu cầu tạm dừng.”
eSports không giống những môn thể thao như bóng đá, bóng chuyền, huấn luyện viên có thể yêu cầu tạm dừng trận đấu để chỉ đạo đội viên thay đổi chiến thuật. Nhưng tốc độ thi đấu của eSports rất nhanh, một đợt đoàn chiến có thể kết thúc trong mười mấy giây, hai bên đang đánh đoàn chiến đột nhiên kêu tạm dừng thì còn đánh kiểu gì nữa?
Bởi vậy, trong thi đấu eSports, đang đánh mà tạm dừng chỉ có một khả năng – lỗi kỹ thuật.
Chỉ khi có vấn đề của thiết bị hoặc mạng internet bị lỗi đường truyền thì tuyển thủ mới yêu cầu tạm dừng, đèn đỏ của đội tuyển Long Ngâm sáng lên, rõ ràng là Lam Vị Nhiên kêu tạm dừng, nhưng cụ thể bị làm sao thì trước mắt vẫn chưa rõ.
Trọng tài đi tới bên cạnh anh nói chuyện, khán giả đều đang nôn nóng chờ đợi, trên mạng còn có người nói: “Đánh tâm lý đấy à?” “Nghe nói Tứ Lam là cao thủ tâm lý chiến, đang lúc gay cấn lại gọi tạm dừng là muốn tiết tấu của Lạc Hoa Từ thêm hỗn loạn sao?”
Nhưng chỉ có người trong cuộc mới biết, ngay lúc này việc tạm dừng đối với đội tuyển Long Ngâm không mang lại ưu thế nào.
Vừa rồi khi giao tranh tổng vừa mới tạo được tiết tấu, nếu Lam Vị Nhiên và Tần Dạ cùng thừa thắng xông lên, sau khi giết Diệp Thần Hi là có hy vọng đánh nát đội hình đoàn chiến của Lạc Hoa Từ. Nhưng lúc này đột nhiên tạm dừng, tạo cơ hội điều chỉnh cho Lạc Hoa Từ, lát nữa bắt đầu lại kết quả sẽ không biết đường nào mà lần.
Lam Vị Nhiên với việc này cũng bất đắc dĩ – ngay thời khắc mấu chốt thì rớt mạng, trách ai bây giờ đây?!
Chỉ có thể nói, lời nguyền sân nhà của Lạc Hoa Từ quả nhiên là tà ma, Diệp Thần Hi vừa chết, Lam Vị Nhiên liền rớt mạng…
Bình luận viên Tô Đồng lấy được thông tin của phía kỹ thuật, cười cười giải thích với người xem: “Hóa ra là Tứ Lam đột nhiên mất mạng, rớt mạng như vậy chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới nhịp độ tấn công của đội tuyển Long Ngâm.”
Quả nhiên, trên màn hình xuất hiện dòng thông báo: “[Lam Lam Lam Lam] đã đăng xuất”, thực sự đã rớt mạng.
Trương Thư Bình nói: “Lỗi mạng cần phải sửa chữa một lúc, trong thời gian này đủ để cho Diệp đội nghĩ ra chiến thuật phản kích rồi.”
Tô Đồng nói: “Bất quá Long Ngâm bên này cũng có thể nhân cơ hội nghĩ xem tiếp theo nên đánh thế nào, loại lỗi kỹ thuật này vừa có hại vừa có lợi, để xem hai bên ai có thể tận dụng được cơ hội này.”
Hình ảnh bị tạm dừng, tư thế của mọi người sẽ giữ nguyên như vậy.
Bạn học Dư Hướng Dương của Long Ngâm lúc nãy đang phóng kỹ năng Thanh tâm chú, động tác dừng lại ở tư thế nâng đàn cổ lên, thân hình gầy yếu cơ hồ sắp bị đàn cổ đè bẹp. Lý Tưởng đang cầm chuỗi hạt trung bình tấn, động tác rất khôi hài. Giang Thiếu Khuynh phóng trường kiếm lên cao, Tần Dạ chơi nhân yêu váy bay hết cả lên, nhện của Ngô Trạch Văn lại mở to mắt act cute, Tiêu Dao Hồ Bân đối diện còn chọc cả Ngọc tiêu vào trong lỗ mũi…
Một đám người tư thế kỳ quái khiến khán giả hiện trường nhịn không được cười vang.
Nhưng cái mà nhóm tuyển thủ chuyên nghiệp chú ý không phải tư thế, mà là từ tư thế lộ ra thông tin.
Diệp Thần Hi nhanh chóng nhìn được ý đồ của đối phương, nói: “Đợi lát nữa Vũ Phàm lập tức mở truyền tống về thành!”
Lâm Vũ Phàm gật đầu nói: “Đã rõ!”
Diệp Thần Hi đoán được ý đồ muốn đánh đoàn diệt của Tứ Lam, hắn đã bị Tứ Lam và Tần Dạ liên thủ giết, Lạc Hoa Từ 5 vs 6 không có phần thắng quá lớn, thà về thành bảo tồn thực lực, chờ đến khi hắn sống lại. Nếu không một khi bị Tứ Lam bắt được cơ hội, tiếp tục sẽ càng khó đánh.
Hiển nhiên Lam Vị Nhiên cũng đoán được suy nghĩ của Diệp Thần Hi, nói: “Lâm Vũ Phàm chắc chắn sẽ mở trận truyền tống tập thể, lát nữa khi bắt đầu lại Lý Tưởng mở chiêu luôn, Thiếu Khuynh dùng trận Thái Cực giữ chân bọn họ, giết được bao nhiêu hay bấy nhiêu!”
Sau 30 giây, mạng cũng được sửa xong, Tứ Lam đăng nhập một lần nữa, trọng tài tuyên bố tiếp tục thi đấu.
Đếm ngược năm giây, trận đấu tiếp tục.
Trong thời gian năm giây ấy, tuyển thủ hai bên dường như đều ngừng thở, đợi thời gian đếm ngược đến số một, trong nháy mắt một vầng sáng màu vàng lóa mắt đột nhiên xuất hiện dưới chân Thiếu Lâm, là Lý Tưởng mở chiêu thức lớn nhất của Thiếu Lâm – Vạn Phật triều tông!
Kỹ năng kéo người mạnh mẽ này có thể kéo toàn bộ quân địch trong phạm vi nhất định tới bên cạnh mình. Lý Tưởng dùng chiêu Vạn Phật triều tông kéo Lê Quân và Tống Thành hàng trước lại, đằng sau là Hồ Bân, Lâm Vũ Phàm và Lưu Tùng Lâm không nằm trong phạm vi lập tức khinh công lùi về sau. Trận Thái Cực của Giang Thiếu Khuynh vừa vặn lại ở ngay dưới chân, giảm tốc độ của cả tập thể quân địch!
Lam Vị Nhiên nói: “Khống chế Thiếu Lâm đối diện, giết Quân Tử Phiến trước!”
“Quân Tử Phiến” của Lê Quân là Tiêu Dao Chiết phiến da mỏng, khá dễ giết, Thiếu Lâm đối phương muốn xông tới bảo hộ lại bị tơ nhện của Ngô Trạch Văn lập tức kéo ra phía xa, tách rời đoàn đội. Tần Dạ và Lam Vị Nhiên lập tức liên thủ giết Lê Quân. Lâm Vũ Phàm vốn định mở trận trầm mặc giúp đồng đội một chút. Đáng tiếc hiệu quả phòng ngự của “Thiên cương Bắc Đẩu trận” của Giang Thiếu Khuynh còn chưa kết thúc, trận pháp khống chế của hắn đều sẽ bị triệt tiêu toàn bộ.
Lâm Vũ Phàm thấy thế đành phải lựa chọn lý trí hơn, trực tiếp mở Thiên hương trận!
Ánh sáng màu xanh nhu hòa dâng lên dưới chân, hiệu quả của Thiên hương trận có hiệu lực, ba người phía sau của Lạc Hoa Từ trong nháy mắt truyền tống về thành!
Tần Dạ và Lam Vị Nhiên tập trung đánh Lê Quân khiến cậu nhanh chóng gục xuống. Tuyển thủ Thiếu Lâm Tống Thành bị Ngô Trạch Văn kéo qua cũng khó tránh khỏi tai vạ.
– [Lam Lam Lam Lam] kích sát [Quân Tử Phiến], song sát!
– [Lam Lam Lam Lam] kích sát [Đại Tống], tam sát!
Tần Dạ cố ý nhường điểm hạ gục, Lam Vị Nhiên cũng không khách khí một mạch lấy được ba mạng. Đoàn chiến đợt đầu tiên, đội tuyển Long Ngâm đem quân đánh úp nhân lúc đối phương không phòng bị, không mất người nào còn trực tiếp lấy được ba mạng người của đội tuyển Lạc Hoa Từ!
Ba người của Lạc Hoa Từ bỏ mình, ba người còn lại truyền tống về thành, đồng thời cờ của hai đường cũng xuất hiện, người xem hiện trường đều cho rằng đội tuyển Long Ngâm sẽ thừa cơ cướp cờ, nhưng Lam Vị Nhiên lại đưa ra quyết định không ai ngờ tới: “Về thành.”
Cả sáu người đội tuyển Long Ngâm đều trở về thành.
Người xem không hiểu lắm, Tô Đồng tâm lý liền giải thích: “Mọi người hãy chú ý trạng thái hiện tại của đội tuyển Long Ngâm, vừa rồi Tần Dạ và Tứ Lam đánh rất hăng, đều đã thấp máu, Lý Tưởng Đại Sư cũng đã mất chiêu cuối. Mana của buff, phụ trợ cùng với Ngũ Độc đều chỉ còn một nửa, hiện tại có cướp cờ cũng bị lá cờ ảnh hưởng. Nhỡ đâu Lạc Hoa Từ phản kích, đội tuyển Long Ngâm rất có khả năng đoàn diệt.”
“Đúng vậy! Đợt giao tranh tổng đầu tiên chiếm được ưu thế, lúc này không nhất thiết phải mạo hiểm. Phải biết điểm dừng, trở về thành mới là quyết định lý trí nhất!” Trương Thư Bình kích động nói: “Xem một màn giao tranh này tôi mới thực sự tin tưởng, Tứ Lam năm ấy đã trở về!”
Tuyển thủ thiên tài Lam Vị Nhiên năm đó khi đánh đoàn chiến quyết đoán dứt khoát, không dây dưa lằng nhằng, ra chiêu hoa lệ ưu nhã, khiến người ta hoa mắt, vì không chịu nổi cú shock mất cha mà giải nghệ, khiến rất nhiều bạn bè và đối thủ tiếc nuối.
Sau nhiều năm xa cách, anh rốt cuộc đã trở về liên minh, cũng là một lần nữa tìm lại tự tin!
Trong số bốn đội trưởng mạnh nhất trong liên minh thuở ban đầu, người sáng lập đội tuyển Lạc Hoa Từ Lam Vị Nhiên tuy đã từng rời đi, nhưng khi anh quay về, khí thế vẫn không hề giảm sút so với năm đó. Lạnh lùng phán đoán, chiến thuật xảo diệu, vẫn là phong cách hoa lệ vô song – đây mới thực sự là vương giả trở về!Hết chương 285.
Đoạn mất mạng dở khóc dở cười, làm nhớ đến câu “Xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử” =)))))))) Dù Lam thần chưa chính thức xuất giá về nhà Diệp đội nhưng thấy chồng chết đã tự động chết theo rồi. Này là định mệnh, là tuyệt phối, là trời sinh một đôi chứ còn gì nữa =))
Diệp Thần Hi bình tĩnh nói: “Ừ, tôi đang suy nghĩ.”
Mọi người: “…”
Đội trưởng anh cũng quá bình tĩnh rồi!
Tải xong bản đồ, thành viên hai đội xuất hiện tại điểm hồi sinh ở hai góc trái phải trên bản đồ.
Vì đội trưởng không có chỉ thị mới, toàn bộ đội viên của Lạc Hoa Từ đều đứng bất động tại chỗ đợi lệnh, lúc này Diệp Thần Hi mới quyết đoán mở miệng nói: “Cả đội cùng đi đường dưới, lấy được một lá cờ rồi tính tiếp!”
Trước đó Diệp Thần Hi đã chuẩn bị chiến thuật phân đường 4/2 để đối phó với Lưu Xuyên, hắn cùng với Lâm Vũ Phàm sẽ cùng bám lấy Lưu Xuyên, lợi dụng truyền tống trận Tiêu Dao chuyển đội hình lại đây trong nháy mắt, như vậy có thể đồng thời lấy được cả hai lá cờ tại đường trên và đường dưới. Hiện tại chỉ huy đổi thành Tứ Lam, loại đấu pháp này có lẽ không thể thực hiện được nữa. Lạc Hoa Từ đã có ưu thế ba điểm lôi đài, lấy được một lá cờ sẽ có năm điểm. Vòng bảng này lấy được hai điểm cũng là lấy, nếu chỉ chiếm được năm điểm cũng chấp nhận được.
Mọi người tất nhiên sẽ đồng ý với an bài của đội trưởng, lập tức khinh công bay lên nhanh chóng tiến vào đường dưới.
Nhưng điều khiến Diệp Thần Hi không ngờ, đó là khi hắn dẫn theo cả đội tới đường dưới, lại thấy một thân ảnh quen thuộc nhanh như gió cắt vào trong đội hình của mình – Lam Lam Lam Lam!
ID bốn chữ lặp lại trên đỉnh đầu khiến người ta không khỏi sửng sốt. Diệp Thần Hi theo phản xạ có điều kiện lập tức khinh công lùi về sau. Thiếu Lâm tank cũng vội vàng mở Long trảo thủ muốn bắt Tứ Lam, nhưng Lý Tưởng của Long Ngâm cũng chẳng phải ăn chay, đồng bộ theo kịp, dùng một chiêu Long trảo thủ kéo được Thiếu Lâm đối diện qua!
Đi cùng Tứ Lam xông tới phía trước còn có một thân ảnh màu hồng nhạt tinh tế, thoạt nhìn là dáng người thon gầy của nữ hiệp, nhưng mọi người đều biết, đây là thích khách đáng sợ nhất liên minh chuyên nghiệp, là account nhân yêu của Tần Dạ – Dạ Sắc!
Hình ảnh Dạ Sắc và Tứ Lam cùng xung phong không chỉ khiến hiện trường người xem nhiệt huyết sôi trào còn khiến cho mọi người của đội tuyển Lạc Hoa Từ không đuổi kịp nhịp độ. Tứ Lam ở đây vượt ra khỏi dự đoán của Diệp Thần Hi, tựa như anh đã nấp sẵn ở đây ôm cây đợi thỏ chờ đợi cả sáu người tại nơi này!
Nhưng Diệp Thần Hi không hề biết, thực ra Lam Vị Nhiên đã liều đánh cược, anh lớn mật phỏng đoán Lạc Hoa Từ sẽ phải điều chỉnh chiến thuật, sau đó cả đội sẽ đi đường dưới lấy cờ đỏ. Vì vậy đội tuyển Long Ngâm ngay tại thời điểm nhân vật xuất hiện đã lập tức cùng nhau xuống đường dưới, nhanh hơn năm giây so với Lạc Hoa Từ.
– đúng vậy, chênh lệch thời gian năm giây!
Chỉ trong năm giây ngắn ngủi đó, Lam Vị Nhiên đã nhanh chóng phân bố tầm nhìn cùng đồng đội, trước tiên mai phục, sau đó đánh cho Lạc Hoa Từ trở tay không kịp!
Mục tiêu của Lam Vị Nhiên rất rõ ràng, anh là Tiêu Dao cận chiến, thêm Tần Dạ cũng là Nga Mi cận chiến, hai người liên thủ mục tiêu chính là Diệp Thần Hi!
Hai vị đại thần của liên minh liên thủ đột tiến, lại thêm Lý Tưởng cố gắng chặn thương tổn bảo vệ hai người, tank Thiếu Lâm của Lạc Hoa Từ phản ứng chậm nửa nhịp, kết quả liền bi kịch – Tần Dạ và Lam Vị Nhiên trong nháy mắt đột phá được phòng tuyến đầu tiên của Lạc Hoa Từ, xông tới phía sau đuổi giết!
Phải biết rằng người chơi đánh tầm xa sợ nhất chính là bị người khác lại gần đè đánh. Dù là cao thủ như Lưu Xuyên, bị mấy tuyển thủ cận chiến như Lộc Tường, Tiêu Tư Kính lại gần cũng sẽ không có chút lợi thế nào. Diệp Thần Hi là Tiêu Dao tầm xa phòng ngự kém, đánh đối thủ từ cự ly xa là sở trường của hắn, nhưng một khi bị lại gần, dù thần thông quảng đại thế nào cũng không thể đánh ra thương tổn, ngược lại còn bị Cửu âm bạch cốt trảo của Tần Dạ đánh cho mất máu ba tầng trong nháy mắt!
– tại sao hắn lại không chạy?
Chiêu đầu tiên của sư phụ đại nhân nhà hắn chính là “Kinh hồng chiếu ảnh”, trực tiếp cố định Diệp Thần Hi tại chỗ!
Diệp Thần Hi dứt khoát dở khóc dở cười.
Việc Lam Vị Nhiên tập kích thực sự khiến hắn bất ngờ, cơ hồ chỉ trong khoảnh khắc, hắn vừa kịp phản ứng đã thấy thân ảnh màu xanh lam như gió thổi đến trước mặt, quạt giấy trong tay vung một cái, không khách khí đánh thẳng vào mặt, một chiêu liền choáng – Lam Vị Nhiên ra tay vẫn hoa lệ, quyết đoán và dứt khoát như thế!
Bị sư phụ đại nhân cố định, Diệp Thần Hi bất đắc dĩ hứng trọn một bộ liên kích bùng nổ của Tần Dạ, tốc độ mất máu nhanh như rong huyết. Cũng may là buff của Lạc Hoa Từ rốt cuộc cũng phục hồi tinh thần, lập tức tung một chiêu “Ngư chu xướng vãn” cho đội trưởng. Nhưng đúng lúc này, Giang Thiếu Khuynh lại buông “Lục hợp trận” xuống – hạ thấp 60% hiệu quả buff!
Một chiêu thức lớn trong nháy mắt giảm mất 60% tác dụng, buff phe đối diện thực muốn khóc!
Từ Sách ngồi ở dưới nhìn một màn này nhịn không được kích động vỗ tay: “Giỏi lắm!”
Giang Thiếu Khuynh trước giờ đánh rất bị động, nói khó nghe là sợ đầu sợ đuôi. Lần trước sau khi bị Lưu Xuyên mắng cho một trận, hiện tại ra tay quyết đoán hơn trước rất nhiều. Từ Sách tinh ý thấy vừa rồi Lam Vị Nhiên không hề mở miệng nhắc nhở, hiển nhiên là Giang Thiếu Khuynh đã dự đoán để bày trận từ trước, mở kỹ năng rất đúng lúc, trực tiếp phế bỏ kỹ năng bơm máu đơn thể mạnh nhất của Nga Mi Cầm.
Lam Vị Nhiên cũng rất vui mừng, anh vốn định mở miệng nhắc nhở, nhưng Thiếu Khuynh lại tự mở trận, điều này khiến áp lực của anh và Tần Dạ nhất thời giảm đi rất nhiều, thừa cơ Kinh hồng chiếu ảnh vẫn trong thời gian khống chế, Tần Dạ và Lam Vị Nhiên liên thủ đánh ra thương tổn lấy đi nửa cái mạng của Diệp Thần Hi.
Buff đối diện bị phế chiêu thức, lập tức vội vàng tung ra vài kỹ năng bơm máu đơn nhằm kéo máu lên, thêm phụ trợ Lâm Vũ Phàm đột nhiên mở chiêu đặc biệt của Tiêu Dao – Dương xuân hồi tuyết trận!
Nhưng đúng lúc này, một luồng sáng xanh nhạt từ trên trời giáng xuống, là trận pháp phòng ngự tối cao của Võ Đang Thái cực – Thiên cương Bắc Đẩu trận!
Trận hỗn loạn của Tiêu Dao đã bị Thái cực Võ Đang giải trừ!
Người xem hiện trường ồ lên ngạc nhiên, ngay cả Trương Thư Bình cũng nhịn không được vỗ tay nói: “Quá đẹp! Bắc Đẩu trận tung ra rất đúng lúc!”
Thực ra lúc ấy Giang Thiếu Khuynh rất hồi hộp, lòng bàn tay túa mồ hôi lạnh, cậu có cảm giác trong thời điểm mấu chốt phụ trợ đối phương có lẽ vì muốn cứu đội trưởng mà mở chiêu hỗn loạn. Chỉ cần một lần bị hỗn loạn, ưu thế mà đội tuyển Long Ngâm đánh ra sẽ hoàn toàn phế. Bản thân mình có thể mở trận ngăn chặn đối phương, thế nhưng “Thiên cương Bắc Đẩu trận” là trận pháp lớn nhất, thời gian phục hồi rất lâu, nếu mở kỹ năng sai thời điểm sẽ là tổn thất vô cùng lớn. Sau khi mất chiêu thức, đội tuyển Long Ngâm có lẽ sẽ vẫn rơi vào thế bị động.
– rốt cuộc nên hay không nên?
Thực ra trong thời khắc mấu chốt thế này, suy xét càng lâu cũng không giải quyết được gì, theo như lời Lưu Xuyên nói: “Đôi khi cậu nên tin tưởng vào cảm giác của mình một chút.”
Giang Thiếu Khuynh cắn chặt răng, quyết định tin tưởng bản thân mình.
Ngón tay của cậu nhanh chóng ấn phím tắt, mở chiêu thức lớn nhất của Võ Đang “Thiên cương Bắc Đẩu trận”, quả nhiên Tiêu Dao đối diện thực sự mở trận hỗn loạn, cậu mở trận Bắc Đẩu vừa vặn phòng được đối phương!
Một khắc kia, Giang Thiếu Khuynh có cảm giác máu sôi trào hừng hực!
Vốn là một phụ trợ không có tiếng tăm gì mấy, thường xuyên làm tạ cầm chân đội tuyển, là Thái cực Võ Đang có tốc độ tay chậm nhất Long Ngâm, hôm nay, lần đầu tiên cậu tin tưởng vào phán đoán của chính mình, lần đầu tiên chủ động ra tay, vậy mà thực sự có thể phòng được phụ trợ mạnh nhất liên minh – đội phó Lâm Vũ Phàm!
Giang Thiếu Khuynh trên đài tâm tình kích động gắt gao siết chặt con chuột, Từ Sách ngồi xem phía dưới thậm chí có cảm giác hốc mắt nóng lên.
Ngay thời khắc đó hắn đột nhiên rất muốn ôm chặt Giang Thiếu Khuynh một cái, nói với người kia rằng: “Thực ra cậu rất giỏi.”
Hắn vẫn luôn biết Giang Thiếu Khuynh không quá tự tin, thậm chí có chút tự ti, lúc trước là người mới lớn tuổi bị liên minh đào thải khiến Giang Thiếu Khuynh mất đi dũng khí, nhưng hôm nay đã từng bước trở thành một Giang Thiếu Khuynh dũng cảm hơn. Từ Sách hiểu rất rõ, ngoài sự cố gắng của bản thân Thiếu Khuynh, phần nhiều là sự bồi dưỡng tài năng của đội trưởng Lưu Xuyên – Lưu Xuyên rất có khả năng trong việc bồi dưỡng nhân tài, có thể căn cứ ưu điểm của mỗi người để kích phát ra tiềm năng lớn nhất của họ, đây mới là điểm khiến mọi người phải bội phục Xuyên đội!
Tuy Từ Sách không quá thích Lưu Xuyên, nhưng lúc này hắn thực sự rất biết ơn Lưu Xuyên.
Người đội trưởng này đã cho hắn cơ hội được sóng vai chiến đấu cùng Giang Thiếu Khuynh, cũng cho họ cơ hội cùng nhau lột xác trưởng thành.
Lưu Xuyên nhìn sắc mặt phức tạp của Từ Sách, khẽ cười cười ghé lại nói: “Thực ra vừa rồi khi cậu ở trên đó, vẻ mặt của Giang Thiếu Khuynh cũng y hệt thế này, Thiếu Khuynh cũng rất mừng cho cậu.”
Từ Sách sửng sốt quay đầu, mặt đầy vui vẻ: “Thật sao?”
Lưu Xuyên gật đầu nói: “Tuy tôi không muốn khen cậu quá, nhưng sự thật ở ngay trước mắt, tiến bộ của cậu và Giang Thiếu Khuynh ai cũng nhìn thấy, cần tiếp tục duy trì phát huy.” Lưu Xuyên khoanh tay dựa lưng vào ghế, nhìn hình ảnh trên màn hình lớn, cười tủm tỉm nói: “Không chỉ hai người cậu, mỗi người trong đội tuyển Long Ngâm đều từ từ tiến bộ, đây mới là vũ khí lớn nhất của đội tuyển Long Ngâm chúng ta.”
Từ Sách và Lâm Đồng nghe vậy đưa mắt nhìn nhau, lại không hẹn mà cùng quay đầu nhìn về phía màn hình lớn.
Đúng vậy, từng người mới bọn họ đều đang cố gắng tiến bộ, đây cũng là điểm đáng tự hào nhất của đội tuyển Long Ngâm.
Trạch Văn dưới sự chỉ huy của Tứ Lam dùng rết độc cố định Diệp Thần Hi, Lý Tưởng vẫn dũng mãnh đứng phía trước khống chế Thiếu Lâm của đối phương. Tiểu Dư tuy luống cuống tay chân nhưng cũng đuổi kịp tiết tấu bơm máu cho mọi người, Giang Thiếu Khuynh bày trận, giải trận đâu vào đó. Lam Vị Nhiên và Tần Dạ thì khỏi nói, hai đại thần xông vào trong lòng địch, bạo tốc độ tay cường sát Diệp Thần Hi!
Đội hình phối hợp như vậy đã được bọn họ luyện tập vô số lần trong ba ngày chuẩn bị.
Nhân cơ hội đối chiến, đánh PK, tranh cờ trong nội bộ đội, thậm chí Lưu Xuyên còn có nhiều lần làm pháo hôi để cho Tứ Lam và Tần Dạ luyện tập, cứ thế tạo thành sự ăn ý khi phối hợp, hôm nay thi đấu trên sân quả nhiên phát huy công hiệu!
– [Lam Lam Lam Lam] kích sát [Thẩm Khê], thủ sát!
Nhìn dòng thông báo hiện lên giữa màn hình, fan của Lạc Hoa Từ tại hiện trường không tin nổi vào mắt mình!
Diệp đội thế mà lại bị giết ngay tại sân nhà Thượng Hải của Lạc Hoa Từ? Chuyện này mà cũng có thể xảy ra sao?!
Nhưng nhìn Diệp Thần Hi cầm Ngọc Tiêu trở về điểm hồi sinh, mọi người muốn không tin cũng chẳng đươc.
Lam Vị Nhiên lần đầu chỉ huy đoàn chiến từ sau khi trở về, bắt đầu bằng việc giết chết đồ đệ Diệp Thần Hi, ảnh screenshot Tứ Lam thủ sát Diệp đội lập tức được đưa lên mạng. Diệp Thần Hi bất đắc dĩ đánh một hàng dấu chấm, dở khóc dở cười nghĩ: Sư phụ thực sự không hề khách khí chút nào!
Đương nhiên Lam Vị Nhiên sẽ không khách khí với Diệp Thần Hi, tuy ngoài miệng nói “Đừng có giết tôi nha, thủ hạ lưu tình”, nhưng đến khi lên sân gặp đồ đệ, Lam Vị Nhiên xông tới phía sau giết chết Diệp Thần Hi không chần chừ một khắc.
Diệp Thần Hi bị giết gọn đang ngồi đếm số chờ hồi sinh, trên màn hình đột nhiên xuất hiện dòng chữ “Tạm dừng thi đấu”.
Lại làm sao đây?
Người xem hiện trường không hiểu sao, bình luận viên Trương Thư Bình kinh nghiệm phong phú, rất nhanh liền giải thích: “Là đội tuyển Long Ngâm yêu cầu tạm dừng.”
eSports không giống những môn thể thao như bóng đá, bóng chuyền, huấn luyện viên có thể yêu cầu tạm dừng trận đấu để chỉ đạo đội viên thay đổi chiến thuật. Nhưng tốc độ thi đấu của eSports rất nhanh, một đợt đoàn chiến có thể kết thúc trong mười mấy giây, hai bên đang đánh đoàn chiến đột nhiên kêu tạm dừng thì còn đánh kiểu gì nữa?
Bởi vậy, trong thi đấu eSports, đang đánh mà tạm dừng chỉ có một khả năng – lỗi kỹ thuật.
Chỉ khi có vấn đề của thiết bị hoặc mạng internet bị lỗi đường truyền thì tuyển thủ mới yêu cầu tạm dừng, đèn đỏ của đội tuyển Long Ngâm sáng lên, rõ ràng là Lam Vị Nhiên kêu tạm dừng, nhưng cụ thể bị làm sao thì trước mắt vẫn chưa rõ.
Trọng tài đi tới bên cạnh anh nói chuyện, khán giả đều đang nôn nóng chờ đợi, trên mạng còn có người nói: “Đánh tâm lý đấy à?” “Nghe nói Tứ Lam là cao thủ tâm lý chiến, đang lúc gay cấn lại gọi tạm dừng là muốn tiết tấu của Lạc Hoa Từ thêm hỗn loạn sao?”
Nhưng chỉ có người trong cuộc mới biết, ngay lúc này việc tạm dừng đối với đội tuyển Long Ngâm không mang lại ưu thế nào.
Vừa rồi khi giao tranh tổng vừa mới tạo được tiết tấu, nếu Lam Vị Nhiên và Tần Dạ cùng thừa thắng xông lên, sau khi giết Diệp Thần Hi là có hy vọng đánh nát đội hình đoàn chiến của Lạc Hoa Từ. Nhưng lúc này đột nhiên tạm dừng, tạo cơ hội điều chỉnh cho Lạc Hoa Từ, lát nữa bắt đầu lại kết quả sẽ không biết đường nào mà lần.
Lam Vị Nhiên với việc này cũng bất đắc dĩ – ngay thời khắc mấu chốt thì rớt mạng, trách ai bây giờ đây?!
Chỉ có thể nói, lời nguyền sân nhà của Lạc Hoa Từ quả nhiên là tà ma, Diệp Thần Hi vừa chết, Lam Vị Nhiên liền rớt mạng…
Bình luận viên Tô Đồng lấy được thông tin của phía kỹ thuật, cười cười giải thích với người xem: “Hóa ra là Tứ Lam đột nhiên mất mạng, rớt mạng như vậy chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới nhịp độ tấn công của đội tuyển Long Ngâm.”
Quả nhiên, trên màn hình xuất hiện dòng thông báo: “[Lam Lam Lam Lam] đã đăng xuất”, thực sự đã rớt mạng.
Trương Thư Bình nói: “Lỗi mạng cần phải sửa chữa một lúc, trong thời gian này đủ để cho Diệp đội nghĩ ra chiến thuật phản kích rồi.”
Tô Đồng nói: “Bất quá Long Ngâm bên này cũng có thể nhân cơ hội nghĩ xem tiếp theo nên đánh thế nào, loại lỗi kỹ thuật này vừa có hại vừa có lợi, để xem hai bên ai có thể tận dụng được cơ hội này.”
Hình ảnh bị tạm dừng, tư thế của mọi người sẽ giữ nguyên như vậy.
Bạn học Dư Hướng Dương của Long Ngâm lúc nãy đang phóng kỹ năng Thanh tâm chú, động tác dừng lại ở tư thế nâng đàn cổ lên, thân hình gầy yếu cơ hồ sắp bị đàn cổ đè bẹp. Lý Tưởng đang cầm chuỗi hạt trung bình tấn, động tác rất khôi hài. Giang Thiếu Khuynh phóng trường kiếm lên cao, Tần Dạ chơi nhân yêu váy bay hết cả lên, nhện của Ngô Trạch Văn lại mở to mắt act cute, Tiêu Dao Hồ Bân đối diện còn chọc cả Ngọc tiêu vào trong lỗ mũi…
Một đám người tư thế kỳ quái khiến khán giả hiện trường nhịn không được cười vang.
Nhưng cái mà nhóm tuyển thủ chuyên nghiệp chú ý không phải tư thế, mà là từ tư thế lộ ra thông tin.
Diệp Thần Hi nhanh chóng nhìn được ý đồ của đối phương, nói: “Đợi lát nữa Vũ Phàm lập tức mở truyền tống về thành!”
Lâm Vũ Phàm gật đầu nói: “Đã rõ!”
Diệp Thần Hi đoán được ý đồ muốn đánh đoàn diệt của Tứ Lam, hắn đã bị Tứ Lam và Tần Dạ liên thủ giết, Lạc Hoa Từ 5 vs 6 không có phần thắng quá lớn, thà về thành bảo tồn thực lực, chờ đến khi hắn sống lại. Nếu không một khi bị Tứ Lam bắt được cơ hội, tiếp tục sẽ càng khó đánh.
Hiển nhiên Lam Vị Nhiên cũng đoán được suy nghĩ của Diệp Thần Hi, nói: “Lâm Vũ Phàm chắc chắn sẽ mở trận truyền tống tập thể, lát nữa khi bắt đầu lại Lý Tưởng mở chiêu luôn, Thiếu Khuynh dùng trận Thái Cực giữ chân bọn họ, giết được bao nhiêu hay bấy nhiêu!”
Sau 30 giây, mạng cũng được sửa xong, Tứ Lam đăng nhập một lần nữa, trọng tài tuyên bố tiếp tục thi đấu.
Đếm ngược năm giây, trận đấu tiếp tục.
Trong thời gian năm giây ấy, tuyển thủ hai bên dường như đều ngừng thở, đợi thời gian đếm ngược đến số một, trong nháy mắt một vầng sáng màu vàng lóa mắt đột nhiên xuất hiện dưới chân Thiếu Lâm, là Lý Tưởng mở chiêu thức lớn nhất của Thiếu Lâm – Vạn Phật triều tông!
Kỹ năng kéo người mạnh mẽ này có thể kéo toàn bộ quân địch trong phạm vi nhất định tới bên cạnh mình. Lý Tưởng dùng chiêu Vạn Phật triều tông kéo Lê Quân và Tống Thành hàng trước lại, đằng sau là Hồ Bân, Lâm Vũ Phàm và Lưu Tùng Lâm không nằm trong phạm vi lập tức khinh công lùi về sau. Trận Thái Cực của Giang Thiếu Khuynh vừa vặn lại ở ngay dưới chân, giảm tốc độ của cả tập thể quân địch!
Lam Vị Nhiên nói: “Khống chế Thiếu Lâm đối diện, giết Quân Tử Phiến trước!”
“Quân Tử Phiến” của Lê Quân là Tiêu Dao Chiết phiến da mỏng, khá dễ giết, Thiếu Lâm đối phương muốn xông tới bảo hộ lại bị tơ nhện của Ngô Trạch Văn lập tức kéo ra phía xa, tách rời đoàn đội. Tần Dạ và Lam Vị Nhiên lập tức liên thủ giết Lê Quân. Lâm Vũ Phàm vốn định mở trận trầm mặc giúp đồng đội một chút. Đáng tiếc hiệu quả phòng ngự của “Thiên cương Bắc Đẩu trận” của Giang Thiếu Khuynh còn chưa kết thúc, trận pháp khống chế của hắn đều sẽ bị triệt tiêu toàn bộ.
Lâm Vũ Phàm thấy thế đành phải lựa chọn lý trí hơn, trực tiếp mở Thiên hương trận!
Ánh sáng màu xanh nhu hòa dâng lên dưới chân, hiệu quả của Thiên hương trận có hiệu lực, ba người phía sau của Lạc Hoa Từ trong nháy mắt truyền tống về thành!
Tần Dạ và Lam Vị Nhiên tập trung đánh Lê Quân khiến cậu nhanh chóng gục xuống. Tuyển thủ Thiếu Lâm Tống Thành bị Ngô Trạch Văn kéo qua cũng khó tránh khỏi tai vạ.
– [Lam Lam Lam Lam] kích sát [Quân Tử Phiến], song sát!
– [Lam Lam Lam Lam] kích sát [Đại Tống], tam sát!
Tần Dạ cố ý nhường điểm hạ gục, Lam Vị Nhiên cũng không khách khí một mạch lấy được ba mạng. Đoàn chiến đợt đầu tiên, đội tuyển Long Ngâm đem quân đánh úp nhân lúc đối phương không phòng bị, không mất người nào còn trực tiếp lấy được ba mạng người của đội tuyển Lạc Hoa Từ!
Ba người của Lạc Hoa Từ bỏ mình, ba người còn lại truyền tống về thành, đồng thời cờ của hai đường cũng xuất hiện, người xem hiện trường đều cho rằng đội tuyển Long Ngâm sẽ thừa cơ cướp cờ, nhưng Lam Vị Nhiên lại đưa ra quyết định không ai ngờ tới: “Về thành.”
Cả sáu người đội tuyển Long Ngâm đều trở về thành.
Người xem không hiểu lắm, Tô Đồng tâm lý liền giải thích: “Mọi người hãy chú ý trạng thái hiện tại của đội tuyển Long Ngâm, vừa rồi Tần Dạ và Tứ Lam đánh rất hăng, đều đã thấp máu, Lý Tưởng Đại Sư cũng đã mất chiêu cuối. Mana của buff, phụ trợ cùng với Ngũ Độc đều chỉ còn một nửa, hiện tại có cướp cờ cũng bị lá cờ ảnh hưởng. Nhỡ đâu Lạc Hoa Từ phản kích, đội tuyển Long Ngâm rất có khả năng đoàn diệt.”
“Đúng vậy! Đợt giao tranh tổng đầu tiên chiếm được ưu thế, lúc này không nhất thiết phải mạo hiểm. Phải biết điểm dừng, trở về thành mới là quyết định lý trí nhất!” Trương Thư Bình kích động nói: “Xem một màn giao tranh này tôi mới thực sự tin tưởng, Tứ Lam năm ấy đã trở về!”
Tuyển thủ thiên tài Lam Vị Nhiên năm đó khi đánh đoàn chiến quyết đoán dứt khoát, không dây dưa lằng nhằng, ra chiêu hoa lệ ưu nhã, khiến người ta hoa mắt, vì không chịu nổi cú shock mất cha mà giải nghệ, khiến rất nhiều bạn bè và đối thủ tiếc nuối.
Sau nhiều năm xa cách, anh rốt cuộc đã trở về liên minh, cũng là một lần nữa tìm lại tự tin!
Trong số bốn đội trưởng mạnh nhất trong liên minh thuở ban đầu, người sáng lập đội tuyển Lạc Hoa Từ Lam Vị Nhiên tuy đã từng rời đi, nhưng khi anh quay về, khí thế vẫn không hề giảm sút so với năm đó. Lạnh lùng phán đoán, chiến thuật xảo diệu, vẫn là phong cách hoa lệ vô song – đây mới thực sự là vương giả trở về!Hết chương 285.
Đoạn mất mạng dở khóc dở cười, làm nhớ đến câu “Xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử” =)))))))) Dù Lam thần chưa chính thức xuất giá về nhà Diệp đội nhưng thấy chồng chết đã tự động chết theo rồi. Này là định mệnh, là tuyệt phối, là trời sinh một đôi chứ còn gì nữa =))
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất