Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

Chương 33: Dạ tham danh kiếm các (trung)

Trước Sau
Thanh Phong Đạo Trưởng nhìn thấy câu này, trong lòng ngạc nhiên: Không lẽ Đường Môn này muốn xây dựng công hội, tự lập một vị trí riêng cho mình ở server này sao?

Còn chưa kịp ngạc nhiên xong, lại thấy Đường Môn nói tiếp "Sau khi lập công hội, chúng ta sẽ có kho hàng công hội, vậy là có chỗ để tài liệu rồi! Về sau bốn người chúng ta đánh phụ bản anh hùng, rớt trang bị với vật phẩm phải chia nhau bỏ vào hành trang, muốn sửa sang kiểm kê lại cũng khó, gom lại để ở kho hàng công hội dễ quản lý hơn."

Thanh Phong Đạo Trưởng "..."

Người này... lập công hội chỉ để có cái kho hàng bỏ đồ thôi?

Lý do nhảm xít gì đây?

Lưu Xuyên nói tiếp "Tôi cũng không dư thời gian quản lý công hội, nên tạo một cái công hội cấp 1 là đủ rồi, chủ yếu có cái kho hàng bỏ đồ."

"..." Thanh Phong Đạo Trưởng bị người này liên tiếp làm cho nghẹn họng, một lát sau mới bình tĩnh lại mà trả lời "Ờ, đánh xong rồi tính đi."

Sáu con quái bên đường hành lang phải nhanh chóng bị giải quyết, Lưu Xuyên bèn nói trên kênh đội ngũ "Tôi không xuống kéo, đại sư lên đi, sáu con quái bên trái giao cả cho cậu đấy, kéo hết một lần ha."

Lý Tưởng nói "Ok!"

Lý Tưởng vốn dĩ rất thông minh, mới nãy thấy Lưu Xuyên dùng cách kia kéo hết quái về, liền hiểu được làm như thế nào. Cậu cho đại sư ngồi xuống tĩnh toạ để hồi đầy máu, sau đó cầm lấy phật châu xông vào hành lang trái, sử dụng phật quang phổ chiếu liên tục hai lần, giữ chặt cừu hận sáu con quái sau đó kéo chúng về giữa sân trong.

Lưu Xuyên bật ngón tay khen ngợi "Làm rất tốt, có tiến bộ!"

Lý Tưởng trả lời bằng biểu tình cười to đắc ý "Hê hê!"

Đám người lại dựa theo quy trình lúc nãy tiếp tục đánh quái, cùng lúc này, sáu con quái bên hành lang phải cũng bắt đầu xuất hiện mới.

Quái ở tiền viện sau khi chết sẽ liên tục xuất hiện mới, tổng cộng năm lượt, tổng số quái sẽ phải đánh là 12×5 tức 60 con quái. Đặt ra như vậy là để người chơi kiếm kinh nghiệm thông qua việc đánh quái, bởi vì đánh chết quái trong phụ bản sẽ nhận được rất nhiều kinh nghiệm.

Lý Tưởng hỏi "Cứ vậy đánh hết 5 turn sao?"

Lưu Xuyên nói "Ừ, ba người chúng tôi trên mái nhà đánh rất nhẹ nhàng, đại sư ở bên dưới vất vả một chút ha, ráng chịu đựng!"

Lý Tưởng vô cùng hào khí khoát tay "Không có gì không có gì! Tui chỉ sợ số thuốc mang theo không đủ thôi."

Lưu Xuyên nói "Để tôi vứt cho cậu một lốc."

Dứt lời liền mở hành trang, kéo một lốc dược hồi máu vứt xuống sân.

Lý Tưởng liền chạy qua nhặt lên.

Sau đó, Ngô Trạch Văn cũng bắt chước theo Lưu Xuyên, mở hành trang vứt ra một lốc dược...

Lý Tưởng vội nói "Đủ rồi đủ rồi." Vừa nói vừa chạy qua nhặt lấy.

Tiếp theo đó, đạo trưởng Võ Đang cũng vứt một lốc dược xuống sân...

Lý Tưởng "...Mấy người thấy tui chạy qua chạy lại không biết mệt đúng không?"

Lưu Xuyên đáp trả bằng một đống biểu tình cười tí tởn "Mau nhặt lên đi! Tới giờ tự động mất đó, một lốc dược cũng cả đống tiền đấy."

Lý Tưởng vẻ mặt khổ bức chạy qua lụm vào túi.

Tự dưng có cảm giác bị đám đội hữu này đùa giỡn là tại làm sao ta?

Ngước mắt nhìn ba tên đứng trên nóc nhà ung dung vứt dược xuống, chạy tới lui bở hơi tai Lý Tưởng quả thực khóc không ra nước mắt!

60 con quái nhanh chóng bị xử lý xong, boss 1 của Danh Kiếm Các, Mai Tuyết Lâm – Chấp sự của Huyết Y Giáo, cũng đồng thời xuất hiện.

Nữ tử một thân hồng y dáng người thướt ta, từ trên không trung đáp xuống, đồng thời bên tai cả đội cũng vang lên tiếng cười làm người ta lạnh cả sống lưng "Ây da, vài vị hiệp sĩ đêm khuya đến đây, là để tìm tiểu nữ sao?"

Cả đám người nghe mà câm nín không dám lên tiếng.

Võ Lâm chuyên nghiệp đến độ mời cả diễn viên lồng tiếng cho nhân vật, mô phỏng y hệt cái loại âm thanh của các nữ ma đầu thường thấy trong phim võ hiệp, hơn nửa đêm nghe cái giọng này thật là làm người ta nổi cả da gà!

Huyết Y Giáo là thế lực phản diện trong game, vẫn luôn đối địch với các môn phái chính đạo, có thể nói là tổ chức ma giáo điển hình. Đệ tử của giáo phái đều là lãnh huyết vô tình, sát nhân như ma, nghe nói y phục của họ lúc nào cũng thuần một sắc đỏ tươi, là do dính đầy máu người nhuộm nên. Giáo chủ là Lâu Vô Song, boss chung cực trong phụ bản đoàn 70 cấp "Tổng Bộ Huyết Y Giáo", tự mang kỹ năng hút máu, cực kỳ biến thái, vô số đoàn đội bởi vì hắn mà đoàn diệt đến dục tiên dục tử.

Ở giai đoạn tân thủ, người chơi sẽ lần lượt gặp các vị như Đà chủ, Đường chủ, Hộ pháp, Chấp sự... của Huyết Y Giáo, có khi là boss của các phụ bản nhỏ, có khi là quái tinh anh mà người chơi phải tiêu diệt trong các nhiệm vụ chủ tuyến.

Hai boss trong phụ bản Danh Kiếm Các là Mai Tuyết Lâm cùng Mai Tuyết Cơ, vốn là hai tỷ muội, đều là Chấp sự của Huyết Y Giáo.

Bộ phận thiết kế game quả thực rất tri kỷ, để boss xuất hiện còn kèm theo màn độc thoại dài lê thê mào đầu, để cho chỉ huy có thời gian đánh chữ an bài phương pháp đánh boss cho cả đội.

Lưu Xuyên ngay lập tức tranh thủ đánh chữ thuyết minh "Boss 1 là thích khách, cho nên chúng ta không cách nào cố định cừu hận của nó được. Nó sẽ ngẫu nhiên đuổi theo một người để ám sát, tỷ lệ bạo kích rất cao, người bị nó truy sát rất có nguy cơ một chưởng là thăng, mà một khi người bị truy sát chết, nó sẽ lập tức cuồng bạo phóng thích kỹ năng aoe khiến cho cả đội diệt đoàn, cho nên nhất định phải né tránh được công kích của nó! Tuyệt đối không được để cho nó đánh chết! Mọi người tập trung đứng ở giữa sân, nếu bị nó điểm danh truy sát phải lập tức khinh công qua đường hành lang chạy vòng tròn, thuận chiều kim đồng hồ, không cần luống cuống! Chú ý khinh công di chuyển!"

Bốn người lập tức nghe theo lời chỉ huy tập họp ở giữa sân.

Boss nói xong lời kịch của mình, tên cũng biến thành màu đỏ, trên màn hình của Lý Tưởng đột nhiên xuất hiện một dòng chữ "Mai Tuyết Lâm tựa hồ cảm thấy hứng thú với ngươi..."

Lý Tưởng lập tức xoay người bỏ chạy, quẹo qua hành lang ngoài thuận theo chiều kim đồng hồ mà chạy vòng tròn, ba người còn lại điên cuồng phóng kỹ năng dí theo đánh boss...

Tốc độ của boss rất nhanh, Lý Tưởng hai tay ấn phím khinh công như cái máy, giống như bị chó dại rượt chạy như điên vòng quanh hành lang, duy trì khoảng cách một mét với boss.



Thời gian một đợt truy kích là 10 giây, ba chủ dmg trong 10 giây đó cố hết sức đánh, rút được 5% máu của boss.

Sau đó, boss tạm dừng một lát, giống như đang suy nghĩ tiếp theo nên đuổi theo tên xấu số nào đây...

Lý Tưởng vừa mới thở phào nhẹ nhõm, giây tiếp theo, trên màn hình lại một lần nữa xuất hiện dòng chữ "Mai Tuyết Lâm tựa hồ cảm thấy hứng thú với ngươi..."

Tại sao lại là mình nữa!?

Lý Tưởng bất đắc dĩ, một lần nữa kéo theo boss chạy vòng trò.

10 giây sau...

"Mai Tuyết Lâm tựa hồ cảm thấy hứng thú với ngươi..."

Lý Tưởng vừa chạy vừa mắng "Đậu má, con boss này có bệnh rồi!"

Lưu Xuyên cười đến vô tình "Bà cô này coi trọng cậu rồi, cố mà chạy đi ha, bị bà cô đuổi kịp coi như nửa đời sau khó giữ được đó..."

Thanh Phong Đạo Trưởng cũng góp một câu "Đại sư cố lên."

Ngô Trạch Văn cũng bắt chước góp một câu "Cố lên."

Lý Tưởng hộc máu!

Mấy người... mấy người còn chút đồng tình tâm nào không vậy?

Lưu Xuyên nhắc nhở một câu "Chú ý nại lực đó."

Lý Tưởng tuy bị boss rượt theo phải chạy liên tục, khó chịu muốn chết. Nghe Đường Môn nhắc một câu như vậy, cậu đột nhiên nhớ tới lần đó ở sơn trại phỉ tặc người này từng dạy mình các yếu quyết giúp khinh công chạy vòng quanh ít tốn nại lực nhất... Bây giờ bị boss truy kích, buổi dạy hôm đó rõ ràng phát huy tác dụng! Nếu không dựa vào lối thao tác lung tung của cậu như hồi trước, chạy mới nửa vòng nại lực đã hao sạch, bị boss túm được giết chết, sau đó thi triển kỹ năng cuồng bạo chắc chắn sẽ khiến cả đội đoàn diệt!

Lý Tưởng lập tức đánh chữ nói "Biết mà! Nại lực khinh công vẫn còn, tui có chú ý!"

Trong lúc nói chuyện, đợt truy kích thứ tư bắt đầu...

"Mai Tuyết Lâm tựa hồ cảm thấy hứng thú với ngươi..."

Lý Tưởng lúc này thực sự nổi điên "Đậu má-á-á!! Sao lần nào cũng là tui vậy!!!"

Lưu Xuyên tiếp tục cười thực sung sướng "Bà này muốn giúp cậu tôi luyện khinh công ấy mà."

Thanh Phong Đạo Trưởng "Cố lên."

Ngô Trạch Văn "Cố lên."

Lý Tưởng đáp trả bằng một chuỗi biểu tình hộc máu, tiếp tục khổ bức kéo theo boss chạy vòng.

Kỹ năng loại hình điểm danh này là do hệ thống ngẫu nhiên lựa chọn, boss sẽ tuỳ tiện chọn một người, bất kể môn phái, cũng không phân biệt nam nữ. Bốn lần điểm danh ngẫu nhiên đều rơi vào Lý Tưởng, loại trường hợp như cậu trong game có hẳn một thuật ngữ riêng để gọi, chính là "mặt đen".

Lý Tưởng quả thực xui xẻo muốn chết, bị boss đuổi theo chạy mấy vòng, mãi đến lượt thứ năm boss mới chịu đổi mục tiêu, quay đầu đuổi Ngô Trạch Văn.

Ngô Trạch Văn nhìn trên màn hình xuất hiện "Mai Tuyết Lâm tựa hồ cảm thấy hứng thú với ngươi...", bởi vì là lần đầu chơi game cho nên cậu không kịp phản ứng, hành động cũng chậm nửa nhịp, suýt chút bị boss túm lấy. May là Lưu Xuyên vẫn luôn chú ý tới, nhanh tay lẹ mắt tung một cái tử mẫu phi trảo kéo Ngô Trạch Văn tới bên cạnh mình, lúc này Ngô Trạch Văn mới hồi thần bắt đầu chạy vòng tròn, duy trì khoảng cách với boss.

Cả đội thấy vậy thở phào nhẹ nhõm, mới nãy quả thực là ngàn cân treo sợi tóc...

Ngô Trạch Văn đánh chữ nói trên kênh đội ngũ "Xin lỗi, lúc nãy tôi không phản ứng kịp."

Lưu Xuyên cười nói "Không sao cả, cậu là tân thủ, từ từ sẽ quen."

Ngô Trạch Văn "Ừ" một tiếng xem như trả lời, sau đó lại bổ sung thêm một câu "Đánh phụ bản xong tôi sẽ đi tập luyện khinh công."

Lưu Xuyên thấy vậy liền cảm giác vui mừng vô cùng, anh vẫn luôn thưởng thức cá tính nghiêm túc thật lòng của Ngô Trạch Văn, người của phái học thuật vốn dĩ đã thông minh, lại thêm tốc độ tay cực nhanh, nếu như chịu để tâm thật lòng nghiên cứu trò chơi, chắc chắn sẽ tiến bộ một cách thần tốc. Lúc này còn một tân thủ, phạm vài cái lỗi ngớ ngẩn cũng rất bình thường.

Tuy rằng đây là lần đầu tiên cùng nhau tổ đội đánh phụ bản, nhưng dưới sự chỉ huy của Lưu Xuyên, cả bốn người phối hợp càng lúc càng ăn ý.

Phụ bản khiến cho vô số đoàn đội phải chết đi sống lại, nhưng chỉ cần tìm được tiết tấu chính xác, phối hợp ăn ý một chút, liền trở nên vô cùng thoải mái.

Rất nhanh, boss 1 bị bốn người đánh chết, trên mặt đất xuất hiện "Một cái bọc loé sáng do Mai Tuyết Lâm đánh rơi."

Lưu Xuyên nói "Đại sư, lên sờ đi."

Trong phụ bản, sau khi boss chết sẽ rơi xuống một cái bọc, sờ bọc mới có thể nhận các phần thưởng như là trang bị hoặc là tài liệu. Sờ bọc lại được người chơi gọi là "sờ thi thể", sờ thi thể cũng là một môn cần phải học tập, bởi vì phần thưởng trong bọc là ngẫu nhiên, người sờ khác nhau, vật phẩm lấy ra tới cũng sẽ khác nhau. Nếu như may mắn còn có thể nhận được tài liệu hiếm, còn xui thì không chừng ngay cả trang bị tím cũng không có.

Vậy nên mỗi lần đánh xong boss, cả đội sẽ tuyển ra một người vận may cao nhất lên sờ bọc lấy trang bị.

Lý Tưởng nói "Tui hôm nay bị boss rượt lên rượt xuống, mặt đen thui, mấy người sờ đi."

Lưu Xuyên cười nói "Boss rượt theo cậu nhiều lần là vì thích cậu đó chứ, bả thích cậu nên nếu cậu đi sờ thi thể bả, không chừng bả cho thêm vài món!"

Lý Tưởng đáp trả bằng cái biểu tình hộc máu.



Loại chuyện như bị boss thích mà truy sát suốt bốn lượt này, ai mà thèm tự hào chứ!

Mấy người còn lại không có ý kiến, Lý Tưởng đành phải bước lên sờ cái bọc loé sáng nằm dưới đất, trên màn hình nháy mắt xuất hiện thông tin phần thưởng nhận dược——

Vũ khí: Lưỡng nghi kiếm, cấp bậc 30, môn phái thích hợp: Võ Đang.

Vũ khí: Thuỷ vân tiên, cấp bậc 30, môn phái thích hợp: Ngũ Độc.

Phòng cụ: Sương hoa y, cấp bậc 30, môn phái thích hợp: Võ Đang, Nga Mi, Tiêu Dao.

Lưu Xuyên lập tức giơ ngón tay khen ngợi "Không tệ nha! Hai món vũ khí tím, thêm một cái áo hệ pháp thuật nữa, vừa vặn trong đội có thể dùng."

Lý Tưởng cũng khiếp sợ "Boss này thực sự rất nể mặt a!"

Trong phụ bản anh hùng, bình thường khi boss tử vong chỉ rơi 1 món vũ khí tím, thêm 1 – 2 món trang bị phòng cụ tím. Lý Tưởng sờ ra tới tận 2 vũ khí tím, quả thực như chó ngáp phải ruồi. Dù sao trong giai đoạn này, vũ khí vẫn là trang bị trọng yếu nhất, những trang bị khác có món nào mặc món ấy cũng không có vấn đề gì, nhưng nếu vũ khí cấp bậc quá thấp, lúc đánh boss rất dễ miss.

Hình thức phân phối của đội đúng lúc là đội trưởng phân phối. Thân là đội trưởng, Lưu Xuyên liền lưu loát phân chia vật phẩm dựa theo môn phái của đội, kiếm và áo chia cho Thanh Phong Đạo Trưởng, trường tiên thì cho Trạch Văn, chia xong liền tập họp mọi người tiếp tục tiến về hậu viện Danh Kiếm Các.

Trái ngược hoàn toàn với tiền viện, quái ở hậu viện đánh dễ cực kỳ. Quái cũng không gây ra debuff định thân, cho nên chỉ việc kéo quái tập trung lại, sau đó tập toàn lực đánh là được.

Nhưng mà, boss ở hậu viện lại cực kỳ khó chơi!

Trong game online nói chung, nhà sản xuất luôn cố gắng tạo ra vô số các loại boss cùng với các kỹ năng quái đản hành hạ người chơi, khiến họ phải chết đi sống lại cả chục lần mới đánh chết được con boss.

Mai Tuyết Lâm ở tiền viện là kiểu boss điểm danh truy kích không có cừu hận cố định, boss sẽ luôn điểm danh đuổi theo người chơi không ngừng, buộc người chơi phải liên tục di chuyển điều chỉnh vị trí, chỉ cần một người phản ứng chậm bị boss tóm trúng, boss sẽ lập tức cuồng bạo gây ra diệt đoàn, đánh boss này mà gặp đội hữu như heo sẽ khiến ngươi cảm thấy đau trym cực kỳ....

Còn boss ở hậu viện này, lại là loại boss thích gọi ra tiểu đệ giúp đỡ, vô cùng phiền phức!

Boss sẽ liên tục gọi ra tiểu đệ giúp đỡ hoặc bảo hộ nó, nghe thôi cũng thấy tởm rồi. Có boss kêu tiểu đệ ra đánh người chơi, có boss kêu tiểu đệ khống chế người chơi, cũng có boss kêu tiểu đệ ra hồi máu cho nó...

Boss này chính là kiểu gọi tiểu đệ hồi máu, cũng thường bị người chơi gọi là máu trâu, bởi vì đập hoài không chết.

Bốn người mau chóng xử lý quái ở hậu viện, thừa dịp boss đọc lời kịch của mình, Lưu Xuyên đánh chữ chỉ huy "Tôi sẽ nói ngắn gọn cách đánh boss này, đại sư kéo boss tới chỗ tôi đánh dấu ở giữa sân, Võ Đang đứng ở xa làm dmg chính, tôi với Ngũ Độc phân biệt đứng hai bên."

"Cứ mỗi 15 giây, boss sẽ gọi ra một con Hộ vệ Huyết Y Giáo bảo vệ nó, hộ vệ vừa xuất hiện sẽ lập tức chạy về phía boss, tới khoảng cách năm thước sẽ bắt đầu buff hồi máu cho boss, một lần hồi 5% máu, rất khó chịu. Hộ vệ sẽ không bị dính dmg, chỉ có thể dùng kỹ năng khống chế nó. Tôi sẽ dùng kỹ năng phi trảo kéo hộ vệ về phía mình. Tử mẫu phi trảo của Đường Môn cd 30s, mà hộ vệ lại 15s ra một lần, một mình tôi không cách nào khống chế được toàn bộ, nên cần có Ngũ Độc giúp đỡ."

Lưu Xuyên tạm dừng một chút, hỏi "Bà xã, học kỹ năng cấp 30 của Ngũ Độc tiên chưa?"

Ngô Trạch Văn thấy hỏi mình, liền trả lời "Tịch vân tiên cấp 30?"

Lưu Xuyên nói "Đúng, tịch vân tiên có thể vung roi cuốn đối phương kéo về trước mặt mình, kèm theo hiệu quả choáng."

Ngô Trạch Văn nói "Học rồi."

Lưu Xuyên cười nói "Ok rồi, vị trí hộ vệ xuất hiện là ngẫu nhiên, nên hai người chúng ta cần phải kéo chạy khắp map, đồng thời nhanh tay lẹ mắt kéo hộ vệ khi nó vừa mới hiện ra, không để cho chúng nó đến gần boss. Con thứ nhất tôi, con thứ hai là cậu. Thời gian cd phi trảo của tôi cùng tịch vân tiên của cậu đều là 30 giây, thời gian hộ vệ xuất hiện là 15 giây một lần, chúng ta nhất định phải nối tiếp kỹ năng thật kín kẽ vỡi nhau"

Đường Môn kéo con đầu tiên, Ngũ Độc kéo con thứ hai, đến khi con thứ ba xuất hiện thì kỹ năng của Đường Môn vừa lúc cd xong. Nếu như để hụt một con hậu vệ, tức là cho boss hồi 5% máu, vậy công sức đánh của những người khác suốt vài phút coi như mất trắng.

Cứ như vậy để hộ vệ không ngừng hồi máu cho boss, sẽ khiến cho boss càng đánh càng đầy máu, lặp lại tuần hoàn ác tính...

Từng có không ít đội ngũ đánh boss này đánh tới mức khóc ròng, vị trí xuất hiện của hộ vệ hoàn toàn là ngẫu nhiên, cũng thường xuyên xuất hiện ngay bên cạnh boss... Đánh đánh suốt mười phút, vậy mà thanh máu của boss vẫn cứ 100%, thực khiến người ta nổi điên muốn đập bàn phím!

Nhất định phải chuẩn xác khống chế hộ vệ trước, tuyệt đối không để chúng đến gần boss. Một người liên tục chạy tới lui khống chế chắc chắn là không kịp, cho nên ít nhất phải có hai phái viễn trình đảm nhiệm khống chế, phối hợp lẫn nhau, hơn nữa còn phải làm được hàm tiếp đến kín không kẽ hở.

Võ Lâm có rất nhiều môn phái có kỹ năng khống chế, nội bốn người họ thôi thì Ngũ Độc trường tiên có thể dùng tiên quấn người kéo tới kéo lui, Đường Môn xiềng xích có thể kéo người, Võ Đang có thể điểm huyệt từ xa, Thiếu Lâm cũng có long trảo thủ trực tiếp túm lấy quái kéo tới trước mặt.

Lưu Xuyên đề nghị Ngô Trạch Văn đảm nhiệm vai trò khống chế, chủ yếu là muốn huấn luyện cậu một chút. Nếu giao cho Võ Đang đến làm, tỷ lệ thành công sẽ bảo đảm hơn, nhưng Võ Đang là cao thủ, không cần đi luyện tập loại thao tác trụ cột này. Ngô Trạch Văn là tân thủ, tôi luyện nhiều hơn một chút mới tốt.

Lưu Xuyên an bài xong cách đánh, liền dùng chiêu bài tươi cười, ân cần hỏi han "Bà xã, có vấn đề gì không?"

Lý Tưởng nghe mà dở khóc dở cười.

Người này... gọi bà xã càng lúc càng thuận miệng ha? Đã biết Trạch Văn là nam sinh, còn mở miệng bà xã ngậm miệng bà xã tự nhiên như vậy, da mặt cũng ít có dày quá đi?

Ngô Trạch Văn vẫn như cũ bình tĩnh, đưa tay đẩy kính mắt, thật lòng nói "Không thành vấn đề, có thể thử xem."

Lưu Xuyên mỉm cười "Ok, chuẩn bị mở boss."

____________________

Giải thích một chút

Thêm cái sơ đồ giải thích ha (tự dưng vẽ sơ đồ thành nghiện luôn =A=)

Chủ yếu để mọi người dễ tưởng tượng hơn trong chương sau thôi

Sơ đồ vị trí của cả team khi đánh boss 2.

2 vị trí của Lưu Xuyên và Ngô Trạch Văn là di động toàn map, các hình tứ giác hộ vệ là ngẫu nhiên xuất hiện trên toàn bản đồ. Vòng tròn màu vàng nhạt là phạm vi 5 mét, khi hộ vệ lọt vào phạm vi này sẽ tự động hồi máu cho boss.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau