Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)
Chương 330: Trận đấu cuối cùng (1)
Sau buổi sinh nhật Tiểu Dư, đến chiều Lưu Xuyên bảo mọi người tới phòng huấn luyện để luyện tập đơn giản một chút. Buổi tối có trận đấu, vì thế cường độ huấn luyện buổi chiều không cần quá lớn, thả lỏng tâm tình duy trì tâm lý là được.
Đồng thời Lưu Xuyên cũng chú ý tới ba trận buổi chiều, Đồng Tước 6:3 Thịnh Đường, Hoa Hạ 9:0 Tật Phong, Lạc Hoa Từ 9:0 Huyết Sắc, chỉ còn hai trận đấu nữa, còn đâu các đội khác đã biết điểm số cuối cùng.
Trước mắt ba vị trí đầu bảng là Thất Tinh Thảo 245, Đồng Tước 236, Lạc Hoa Từ 225. Hoa Hạ có một trận thắng chín điểm nâng tổng điểm lên 213 đứng hạng bốn, Thịnh Đường có thêm ba điểm, tổng điểm là 207 đứng hạng năm, Tuyết Lang 206 xếp thứ sáu, Long Ngâm 205 hạng bảy, Thương Lan 203 hạng tám.
Nhưng Long Ngâm, Tuyết Lang, Thương Lan và Thất Tinh Thảo đều còn một trận đấu nữa, vì thế đây chưa phải là thứ hạng cuối cùng.
Bảy giờ tối, trận đấu của Thương Lan đón tiếp Thất Tinh Thảo tại sân nhà Hàng Châu chính thức bắt đầu.
Mà cùng lúc đó, Long Ngâm cũng xuất phát tới nhà thi đấu Trường Sa.
Hôm nay nhà thi đấu tấp nập biển người, đây cũng chính là trận đấu cuối cùng của Long Ngâm tại Trường Sa, vì khi vào tứ kết tất cả các đội đều phải tới Thượng Hải, vì thế các fan tại địa phương tới rất đông để cổ vũ đội nhà.
Lưu Xuyên cũng không ngờ fan của Long Ngâm lại nhiệt tình như thế, hôm nay toàn bộ nhà thi đấu đều phủ tràn một màu trắng, rõ ràng fan tới xem thi đấu đều tự giác mua đồng phục trắng của Long Ngâm, kèm theo đó là vô số banner biểu ngữ, phía trên viết tên chín đội viên cũng như fanart avatar của từng người, đây chính là sự cổ vũ lớn nhất cho những thành viên Long Ngâm.
– cảm ơn mọi người vì đã mang tới sự phấn khích cho mùa giải thứ 13.
Trong mùa giải thứ 13 tại nhà thi đấu Trường Sa này, họ từng trải qua những thời khắc nghiền áp đối thủ 9:0, cũng có những khi lật ngược ván cờ từ thế bị động, tất nhiên cũng có lúc thua 2:7… Nhưng dù bất cứ lúc nào thì fan vẫn mãi ở bên Long Ngâm.
Mọi người muốn biểu đạt điều đó, và Lưu Xuyên cũng cảm nhận được rõ ràng.
Nhìn đồng phục đội và biểu ngữ ngập tràn khán đài, hắn mới nhận ra không biết tự lúc nào đội tuyển Long Ngâm đã giành được nhiều sự yêu mến đến vậy.
Lưu Xuyên ở hậu trường nghe được từng tiếng hô đồng thanh chỉnh tề “Long Ngâm cố lên” mà không nhịn được cười, quay đầu kéo Tứ Lam nói: “Mọi người nhiệt tình như thế, liệu chúng ta có nên lập fanclub chính thức không?”
Tứ Lam nhún vai: “Đừng hỏi tôi mấy chuyện này, tôi lười quản lý fanclub lắm, trước đây ở Lạc Hoa Từ cũng không thèm động vào.”
Lưu Xuyên quay đầu về phía Tần Dạ, anh nhíu mày nói: “Hồi còn ở Trường An tôi cũng chưa bao giờ tham gia mấy vụ liên quan tới fanclub.”
“Được rồi.” Lưu Xuyên bất đắc dĩ nói, “Vậy tôi sẽ bàn với Giang Tuyết… Giao cho cô ấy tôi khá yên tâm.”
Lam Vị Nhiên và Tần Dạ cùng khinh bỉ Lưu Xuyên: “Nói lắm như thế cuối cùng vẫn giao cho Giang Tuyết, chính cậu cũng có quản được quái đâu!”
Lưu Xuyên cười sờ sờ mũi, đúng là hắn không hiểu mấy chuyện này, fan của hắn lúc nào cũng chực chờ cười nhạo hắn, còn làm video “100 cách chết của Xuyên thần” share tán loạn trên weibo câu like, nếu để hắn quản lý fanclub, về sau mỗi lần Long Ngâm thua trận fan liền ha ha vỗ tay, tổng kết 100 cách thua của Long Ngâm… như thế quá sai!
Một lát sau, thông báo đưa tới từ nhà thi đấu Hàng Châu, Thất Tinh Thảo 5:4 Thương Lan.
Trận này đánh rất nhanh, 30 phút đã kết thúc, tuy rằng không được theo dõi trận đấu, nhưng vừa thấy điểm số Lưu Xuyên đã đoán được đại khái tình huống, Thương Lan sân nhà lợi dụng địa hình lấy được hai lá cờ, lôi đài không thể đánh được Thất Tinh Thảo vì ưu thế có Luân thần ra sân quá lớn, chứ nếu Lão Miêu đánh Diệp Chu hay Tiết Khắc cũng không thể có vấn đề.
Sau khi điểm số được thông báo, bảng tổng sắp lại thay đổi, điểm số cuối cùng của Thất Tinh Thảo là 250 điểm – Lưu Xuyên nhìn số điểm này liền cười, còn nhắn tin chúc mừng Tiêu hoàng 250, Tiêu Tư Kính bình tĩnh nói: “Ờ, biết rồi.” Ý là trẫm đã biết nhà ngươi mau lui xuống quá phiền, 250 thì làm sao 250 cũng là hạng nhất!
Ngay sau đó là Đồng Tước 236 điểm, Lạc Hoa Từ 225, Hoa Hạ 213, Thịnh Đường 207, Thương Lan 206.
Còn một trận đấu cuối cùng của Tuyết Lang 206 điểm và Long Ngâm 205 điểm.
Trận đấu này sẽ quyết định thứ hạng cuối cùng! Rốt cuộc Long Ngâm và Tuyết Lang sẽ lấy được bao nhiêu điểm cũng là điều khiến tất cả mọi người chú ý!
Vòng bảng của mùa giải thứ 13, rốt cuộc cũng đi đến trận đấu cuối cùng – Long Ngâm vs Tuyết Lang!
Đèn sân khấu sáng lên, hiện trường thi đấu bộc phát tiếng hoan hô đinh tai nhức óc!
Bình luận viên Trương Thư Bình kích động nói: “Thưa quý vị khán giả, đây chính là trận đấu cuối cùng của mùa giải thứ 13! Trước mắt trên bảng tổng sắp Top 8 đã có sáu đội chốt điểm, hãy cùng chờ đón trận đấu cuối cùng này! Đây chính là trận đấu quyết định việc chia bảng trong vòng tứ kết! Tôi nghĩ có rất nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp đang ngồi trước màn hình theo dõi trận đấu này!”
Trương Thư Bình nói không sai, sau trận đánh ở Hàng Châu, các đội tuyển trong Top 8 không hẹn mà cùng ngồi xem trận cuối cùng, kết quả của Long Ngâm và Tuyết Lang sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới toàn bộ bảng xếp hạng, mọi người đang cực kỳ quan tâm về chuyện chia bảng trong vòng sau.
Tô Đồng cũng cười nói: “Lúc trước trận khai mạc mùa giải thử 13 cũng là Long Ngâm đấu với Tuyết Lang, khi đó Long Ngâm vẫn là một đội ngũ mới tới liên minh, tôi vẫn nhớ rõ lúc ấy Dạ Sắc đánh lôi đài giết Kiếm Ngân giành được ba điểm, Xuyên thần lấy thêm hai điểm đoàn chiến nữa, đội mới Long Ngâm 5:4 trước quán quân Tuyết Lang mùa giải trước! Còn hôm nay, Long Ngâm đã sớm không còn là đội ngũ mới nữa, quan hệ anh em của Xuyên thần và Kiếm Ngân đã sáng tỏ, trận đấu hôm nay cuối cùng sẽ thuộc về ai, tôi tin mọi người đều tràn ngập mong chờ!”
Bình luận viên kích động giới thiệu, người xem trên khán đài cũng không tự chủ được mà hò hét, MC cầm micro hỏi khán giả: “Chắc mọi người đều biết Xuyên thần và đội phó Dương là anh em đúng không?”
Khán giả đồng loạt trả lời: “Biết!”
MC mỉm cười hỏi Lưu Xuyên: “Hôm nay đấu với em trai liệu Xuyên thần có thủ hạ lưu tình không?”
Lưu Xuyên nói: “Không đâu, từ bé đã hành cậu ta thành quen rồi. Nhưng mà Dương Kiếm… cậu đừng thấy anh mà sợ tới mức không cầm nổi chuột ha.”
Dương Kiếm quay đầu nhìn hắn, kiêu ngạo nói: “Ai sợ anh? Em chắc chắn sẽ đánh bại anh, anh cứ chờ đó.”
Lưu Xuyên cười nói: “Mạnh miệng trước mặt nhiều người như vậy, đợi lát nữa bị vả cho sưng mặt cũng đừng trách anh mày.”
Dương Kiếm: “…” Bỗng nhiên có chút bất an.
Phương Chi Diên mỉm cười ghé lại nói: “Anh ta đang đánh vào tâm lý thôi, cố ý kích cậu đấy, đừng để ý.”
Dương Kiếm tán đồng gật gật đầu.
Người xem phía dưới đã sốt ruột liên tục hô cố lên, MC cũng không dong dài nữa, dứt khoát bảo hai đội vào phòng cách âm chuẩn bị.
Hiện trường thi đấu vang lên tiếng nhạc quen thuộc, cũng hiện ra dòng chữ lớn –
Giải đấu Võ Lâm chuyên nghiệp – Vòng bảng Mùa giải thứ 13 – Trận đấu thứ 34, chính thức bắt đầu!
Sau khi hàng chữ xuất hiện thì trong phòng cách âm cũng kết thúc việc điều chỉnh thiết bị, trọng tài bật đèn, tuyển thủ lôi đài của hai bên bắt đầu ra trận.
Sẽ là ai đây? Khán giả bán tín bán nghi.
Hôm nay Long Ngâm chọn bản đồ, thông tin của tuyển thủ Long Ngâm đầu tiên rất nhanh đã hiện lên màn hình lớn – Mê Vụ Chiểu Trạch!
Còn tuyển thủ lên đài của Tuyết Lang lại là Minh Nguyệt Thính Phong!
Là Ngô Trạch Văn đấu với người em trong cặp song sinh của Tuyết Lang.
Sở dĩ lôi đài của Tuyết Lang sắc bén chính là nhờ có sự tồn tại của cặp sinh đôi Minh Giáo này, hai anh em phong cách khác hẳn nhau, người anh Lã Minh Triết khá ổn trọng, người em Lã Minh Kiệt thì tính công kích bùng nổ cao, còn có Lý Tố Nguyệt am hiểu Ngũ Độc Trường tiên cũng là một trong những tuyển thủ nữ có thiên phú trong liên minh. Hơn nữa còn có đệ nhất Kiếm tông Dương Kiếm, phái bốn người này ra đánh đều có thể khiến rất nhiều đội tuyển đau đầu.
Có điều, Ngô Trạch Văn không hề sợ hãi khi đấu với Lã Minh Kiệt.
Đấu pháp của người em trong cặp sinh đôi cực kỳ lợi hại, bình thường Ngô Trạch Văn vẫn luôn luyện tập với Từ Sách trong đội, có thể nắm rất rõ tiết tấu tấn công của Minh Giáo.
Nhưng mọi người lại không ngờ sau khi Ngô Trạch Văn ngồi xuống lại chọn một tấm bản đồ trong kho – Lạc Hà pha.
Mọi người vẫn cho rằng Long Ngâm mạnh nhất với bản đồ đầm lầy và mê cung, tại sao hôm nay lại chọn triền núi? Lạc Hà pha không có bất cứ ưu thế địa hình nào, chỉ có phong cảnh đẹp, ánh hoàng hôn đỏ rực trải trên thảo nguyên mênh mông vô bờ thực sự rất hoàn mĩ. Chọn loại bản đồ này để làm gì? Rất nhiều người xem cảm thấy vô cùng hoang mang.
Nhưng các đội trưởng theo dõi trận đấu trong phòng huấn luyện lại có ý kiến khác nhau.
“Rõ ràng Lưu Xuyên đang nhắm tới vòng sau.” Tiêu Tư Kính nói, “Lạc Hà pha là bản đồ loại bình nguyên, hai bên không có bất cứ ưu thế hay bất lợi nào, địa hình bằng phẳng là công bằng nhất, random bản đồ trong vòng playoffs cũng thường xuyên xuất hiện loại địa hình này.”
Tô Thế Luân gật đầu nói: “Trước đây Long Ngâm sân nhà vẫn chọn bản đồ mê cung và đầm lầy là vì Lưu Xuyên không nắm chắc mười phần chuyện giành điểm đúng không?”
Tiêu Tư Kính nói: “Đúng vậy, khi cậu ta không nắm chắc thì chỉ có thể dựa vào địa hình lấy điểm để đảm bảo Long Ngâm vào được tứ kết. Nhưng giờ thì khác, Long Ngâm đang chứng minh với chúng ta, hiện tại họ đã đủ thực lực đánh thẳng mặt rồi, không cần lợi dụng bản đồ mót điểm nữa – đây mới là bộ dáng mà một đội tuyển vào được vòng trong nên có.”
Nói tới đây, trong mắt Tiêu Tư Kính không khỏi tán thưởng, “Có thể đưa một Long Ngâm loạn thất bát tao đến được bước này, Lưu Xuyên thực sự có tư cách trở thành đối thủ mạnh nhất của chúng ta!”
Thượng Hải, cả đội Lạc Hoa Từ cũng đang theo dõi trận đấu trong phòng huấn luyện.
Lâm Vũ Phàm quay đầu hỏi: “Đội trưởng, anh nghĩ Long Ngâm chọn bản đồ này để chứng tỏ điều gì?”
Diệp Thần Hi mỉm cười nói: “Bản đồ trong tứ kết thường là hệ thống random, anh ta muốn luyện tập trước… Lưu Xuyên, anh ta nhìn xa hơn người khác rất nhiều.”
Lâm Vũ Phàm hiểu ra gật gật đầu: “Vậy theo anh hôm nay ai sẽ chỉ huy đoàn chiến? Xuyên thần hay Tứ Lam?”
Diệp Thần Hi nói: “Chưa biết được, có lẽ anh ta sẽ mang tới bất ngờ.”
Lâm Vũ Phàm gãi đầu suy nghĩ xem “bất ngờ” có thể là gì, dù sao mỗi lần nói chuyện cậu đã quen bị IQ của boss Diệp nghiền áp rồi.
Đội tuyển Đồng Tước mỗi lần xem thi đầu đều chất đống đồ ăn vặt trên bàn, Lộc Tường nhồi đầy snack vào miệng, không rảnh nói chuyện.
Nói ra thì Thịnh Đường là náo nhiệt nhất, lần nào Trần Tuấn Phi cũng khua tay múa chân giảng giải cho mọi người, dù hay bị phản dame nhưng đội phó Trần vẫn làm tốt nhiệm vụ của một bình luận viên: “Tấm bản đồ này hoàn toàn buông bỏ ưu thế sân nhà, xem ra đội tuyển Long Ngâm hôm nay rất tự tin! Có điều vị tuyển thủ Ngô Trạch Văn này đúng là tiến bộ thần tốc, trong số những người mới của mùa giải này thì người này tiến bộ nhanh nhất ổn định nhất, nghe nói từ bé đã chơi piano, bảo sao tốc độ tay nhanh như thế… Má, bắt đầu rồi! Quả nhiên là gọi cóc độc theo thói quen, điển hình cho cách chơi phòng ngự!”
Trên sân thi đấu, Ngô Trạch Văn mang cóc tới giữa bản đồ.
Vì hôm nay Lưu Xuyên đã dặn mọi người dốc toàn lực đánh trực tiếp, vì vậy cậu không cần phát huy ưu thế địa hình, dạng bản đồ thảo nguyên mênh mông vô bờ này chính là dùng để đọ thực lực.
Lã Minh Kiệt chơi theo đấu pháp cấu máu của Minh Giáo Huyết tế, cùng một lưu phái với Từ Sách, có điều tốc độ tay của cậu ta vẫn kém Từ Sách một chút. Dù chênh lệch cực kỳ thấp nhưng Trạch Văn lại là người nhạy cảm với số liệu, chỉ cần đối thủ tung vài chiêu, cậu nhìn lượng máu mất đi là có thể đại khái đoán ra thực lực của đối thủ.
– kém hơn Từ Sách, tương đương Lâm Đồng, đây là đánh giá của Ngô Trạch Văn đối với tuyển thủ Lã Minh Kiệt này.
Thường xuyên đấu với Từ Sách và Lâm Đồng, vì vậy Ngô Trạch Văn hiểu rõ, nếu trận này Từ Sách mà lên, tuyển thủ chơi cùng lưu phái mà có chênh lệch thực lực thì Từ Sách đánh Lã Minh Kiết sẽ khá ổn.
Nhưng vì Ngô Trạch Văn chơi khác lưu phái, nếu Lã Minh Kiệt liên tục dùng cách đánh cấu máu đáng khinh, cậu cũng không nắm chắc mười phần, vì khi huấn luyện đánh lôi đài ở Long Ngâm, cậu đánh với Từ Sách vẫn có lúc thua – dưới tiền đề là Từ Sách không lao tới liều mạng mà dùng biện pháp liên tục hồi chiêu lại gần hút máu.
Đáng tiếc, rõ ràng Lã Minh Kiệt không kiên nhẫn như Từ Sách.
Tuyển thủ Lã Minh Kiệt này có vấn đề về tính cách, gặp phải một học bá thường xuyên nghiền áp người khác bằng IQ, căn bản không thể đánh tiêu hao với đối thủ, vì cậu vốn không hề tự tin… với IQ của mình.
Vì thế Lã Minh Kiệt lựa chọn cách giết Ngô Trạch Văn bằng tốc độ nhanh nhất.
Đáng tiếc là sai mười phần!
Lưu Xuyên ngồi phía dưới bật cười – cậu nghĩ học bá nhà tôi chỉ biết dùng IQ áp chế hay sao? Cậu ấy sẽ có áp chế người ta bằng tốc tay nữa, ngây thơ quá đi!
Lúc trước Ngô Trạch Văn giành giải nhất Toàn quốc Tiết Tấu Đại Sư, từ bé đã luyện piano, không có đối thủ về tiết tấu, khi cậu bùng tốc, mười ngón múa trên bàn phím khiến ngay cả Lưu Xuyên cũng phải quỳ bái…
Lã Minh Kiệt rất ngây thơ, cho rằng bản thân có thể liều mạng đối phó Ngô Trạch Văn, không ngờ Ngô Trạch Văn chỉ đơn giản gọi ra một con rết định thân, nhanh chóng dùng khinh công lùi về sau kéo dãn cự ly, bùng nổ tốc độ tay gia tăng trúng độc.
Động tác nhanh tới mức người khác không kịp nhìn, Lã Minh Kiệt bị cố định tại chỗ rất muốn khóc!
Còn có thể đánh nữa không đây?!
Đuổi tới chưa kịp tung được mấy chiêu đã bị Ngô Trạch Văn chồng cho trúng độc vài tầng…
Từ Sách ngồi dưới cũng nhận ra Lã Minh Kiệt sai lầm, ban đầu khi đánh với Ngô Trạch Văn hắn cũng vì không kiên nhẫn mà phạm phải sai lầm loại này, đấu IQ và tốc tay với học bá thì thôi đi, muốn thắng… thì hẳn là phải chơi bẩn.
Minh Giáo Huyết tế có thể hút máu, cần phải nắm vững ưu thế này, né khống chế từ rết và nhện rồi lại gần hút máu, sau đó khống chế tốt cự ly, không ngừng ẩn thân cấu máu, chậm rãi tiêu hao thì mới có khả năng đánh lại được vị học bá này.
Lã Minh Kiệt vẫn còn quá trẻ…
Quả nhiên Lã Minh Kiệt trẻ tuổi thua trong tay Ngô Trạch Văn, sau đó Ngô Trạch Văn lại nghênh chiến tuyển thủ thứ hai của Tuyết Lang là Lã Minh Triết, người anh bình tĩnh hơn người em rất nhiều, đấu với Ngô Trạch Văn không dùng cách đánh nhanh thắng nhanh, mà tiêu hao dần dần.
Khi đấu với Ngũ Độc Cổ sư cần phải đặc biệt chú ý thời gian hồi chiêu của các kỹ năng pet khống chế, rõ ràng Lã Minh Triết làm tốt hơn người em ở điểm này, Ngô Trạch Văn không giành được lợi thế gì lớn, về cơ bản sau khi bị Minh Giáo Song đao lại gần tước vũ khí thì không thể tránh được một combo bùng nổ của đối phương.
Kết quả là Lã Minh Triết mất 15% máu để giết Ngô Trạch Văn, có điều để ứng phó với tuyển thủ tiếp theo, hắn cố ý giữ lại chiêu cuối và tiết kiệm mana, đây cũng là cách đánh khi ở vị trí quá độ trên lôi đài.
Người thứ hai ra sân của Long Ngâm là Lâm Đồng, mọi người đều không thấy bất ngờ gì, tuyển thủ nữ này luôn ra sân thứ hai, là người mờ nhạt nhất Long Ngâm, mọi người luôn nghĩ trận thứ hai của Long Ngâm không có gì kích thích.
Có điều biểu hiện của Lâm Đồng hôm nay lại khiến nhiều người bất ngờ.
Trước đây cô luôn thích liều mạng, không biết từ bao giờ, tuyển thủ này đã chậm lại, bắt đầu chậm rãi đánh du kích, chậm rãi tìm cơ hội, chậm rãi tùy thời mà động, khống chế tiết tấu.
Sự thay đổi của Lâm Đồng quá chậm, mỗi trận đều chỉ một chút một chút, thế nên người thường xuyên xem Long Ngâm đánh sẽ khó nhận ra cô gái này đã khác xưa, nhưng những đội trưởng rất lâu mới xem một trận lại lập tức phát hiện điểm này –
“Em gái này thay đổi hoàn toàn luôn!” Trần Tuấn Phi sợ hãi than, “Lúc trước trong trận với Thịnh Đường đấu với tôi, tôi chỉ ấn tượng là cô nàng cực kỳ liều mạng, còn dùng một combo ném tôi lên trời, có điều dù ẻm không đánh nổi tôi nhưng cách chơi bùng nổ này mà gặp cao thủ chân chính thì chỉ cần đối phương cắt ngang, phản kích là ẻm sẽ rơi vào bi kịch…”
Trần Tuấn Phi đăm chiêu nhìn màn hình lớn: “Quá đẹp! Quả nhiên là đang chờ hồi chiêu! Cô nàng tính được thời gian hồi chiêu của kỹ năng khống chế Tước vũ khí của Minh Giáo, đánh được một nửa lập tức khinh công lùi về, chiêu vừa rồi của Minh Giáo đánh luôn vào không khí!”
Lâm Đồng né được một chiêu này cực kỳ mạo hiểm!
Lúc đó cô đang tung ra một combo cố định, khi đánh tới chiêu thứ ba thì kỹ năng khống chế Tước vũ khí của đối phương đã hồi lại, Lâm Đồng không do dự lập tức dừng lại phóng về sau, thoát khỏi phạm vi tấn công của Lã Minh Triết. Lã Minh Triết vốn tưởng sẽ phản kích được, ai ngờ Lâm Đồng đột ngột lùi về sau, chiêu khống chế của hắn liền hụt!
– không ai ngờ được, cô gái vẫn luôn liều mạng này lại có những thời khắc bình tĩnh đến như vậy!
– dường như tất cả liên kích của cô đều là thủ thuật che mắt, như thể cô đã sớm chuẩn bị cho khoảnh khắc này!
Lâm Đồng chậm lại.
Một Lâm Đồng như vậy so với cô gái hung mãnh trước kia còn đáng sợ hơn nhiều lần.
Lã Minh Triết toát mồ hôi, hắn phát hiện đối phương tính toán thời gian hồi chiêu của mình không hề lộ sơ hở, giống như Lâm Đồng đã nhanh hơn hắn một bước, sau đó phản ứng lại…
Đánh vài phút, căn bản hắn không chống lại đối phương, cách tấn công biến đổi lúc nhanh lúc chậm khiến nhịp độ thi đấu trở nên vô cùng hỗn loạn.
“Cách chơi này…” Tô Thế Luân cũng rất sửng sốt, “Mỗi người đều có tiết tấu tấn công và phòng thủ của riêng mình, ví dụ như Lộc Tường dù làm gì cũng nhanh tới mức khiến người khác không thể đề phòng, còn như Lương Hải Tân lại chậm rì rì, đây là phong cách cố định của một tuyển thủ, nhưng Lâm Đồng này dường như không có phong cách, hoàn toàn là xằng bậy… nhưng nhìn kỹ lại thì rất bình tĩnh.”
“Sự thay đổi rất bất ngờ.” Tiêu Tư Kính bình luận, “Lâm Đồng này, không ngờ lại được Lưu Xuyên bồi dưỡng thành tuyển thủ chuyển hoán nhịp độ một cách đáng sợ, tôi thực sự không ngờ được chuyện này. Lâm Đồng vừa có thể bùng nổ tốc độ tay, cũng có thể đánh chậm, cứ thế cô có thể dựa vào những đối thủ khác nhau để giúp Long Ngâm vững vàng quá độ, không nhất thiết phải tạo ưu thế khi ra sân, nhưng chắc chắn sẽ đảo loạn tiết tấu của đối thủ, tạo tiền đề cho đồng đội!”
– đúng vậy! Theo như lời Tiêu Tư Kính, đây chính là kiểu tuyển thủ “Chuyển hoán tiết tấu” rất đáng sợ!
– đây đúng là ý nghĩ của Lưu Xuyên, cũng là cách chơi thích hợp nhất với Lâm Đồng.
– Lâm Đồng không có năng khiếu, bản thân chắc chắn không thể tạo được ưu thế, nhưng cô có thể khiến nhịp độ của đối thủ hỗn loạn khiến họ lộ ra sơ hở! Từ đó đặt ưu thế cho đồng đội!
Sơ hở của Lã Minh Triết giờ đã xuất hiện. Hắn rõ ràng đã bị Lâm Đồng kéo tới kéo lui, đấu pháp lúc nhanh lúc chậm không hiểu ra làm sao, một khi đi sai liền bị Lâm Đồng bắt được cơ hội, lập tức gần người tung combo “Long khiếu cửu thiên”!
Chưởng đầu tiên là đòn đánh thường, chưởng thứ hai gấp đôi sát thương, chưởng thứ ba mạnh mẽ đánh ngã!
Lúc này mới nhận ra Lâm Đồng vẫn chơi rất chậm, mà khi cần nhanh thì không hề do dự, ba chưởng tung ra, Lã Minh Triết lập tức bị đánh ngã, sau đó Lâm Đồng lại dùng combo x3 “Long chiến vu dã”, đây là kỹ năng công kích của Cái Bang, thừa dịp Lã Minh Triết ngã xuống liền xuất chiêu, tạo sát thương khủng bố!
Ngay lúc mọi người cho rằng Lâm Đồng tiếp tục bùng nổ đến cuối, cô đột nhiên dừng lại, một lần nữa lùi về sau!
Vì Lã Minh Triết còn chiêu cuối!
Những người đang theo dõi cuộc chiến không hiểu gì, chỉ thấy hôm nay Lâm Đồng đánh loạn cào cào…
Nhưng những đội trưởng ngồi xem lại khiếp sợ vô cùng, Lương Hải Tân nhịn không được nói: “… Không hổ là Xuyên đội, có thể đào móc ra đặc sắc của từng tuyển thủ, sau đó phát huy đến tận cùng.” Khi nói ra lời này thần sắc Lương Hải Tân rất phức tạp, “Lâm Đồng tự nhiên chuyển đổi tiết tấu, lúc nhanh lúc chậm sẽ khiến đối thủ hoàn toàn lộn xộn, dù thực lực cô ấy không mạnh nhưng cũng đủ để tạo ra ảnh hưởng nghiêm trọng với rất nhiều cao thủ.”
– những lời này nói khó nghe chính là: “Đầu trọc thì không sợ nắm tóc, tú tài mà gặp quân binh thì không nói đạo lý nổi.”
Tạ Quang Nghị nghiêm túc nói: “Xem ra nhiệm vụ của Lâm Đồng chính là không từ thủ đoạn khiến đối thủ hỗn loạn, ý nghĩ của sư huynh rất đúng đắn, lôi đài của Long Ngâm thường thấy nhất là ba người này, Ngô Trạch Văn mở màn xác lập ưu thế, Lâm Đồng triệt để quấy rối tiết tấu của đối thủ, Từ Sách phụ trách kết thúc, cứ thế thì dù gặp phải dạng đội hình gì thì bọn họ vẫn có khả năng lấy điểm…”
Tạ Quang Nghị dừng một chút, không khỏi cảm thán: “Sư huynh vì ngày hôm nay… đúng là đã nhọc lòng rồi.”
“Nhưng anh ấy lật con bài tẩy này sớm như vậy có ổn không?” Lương Hải Tân có chút nghi hoặc, “Vòng playoffs ganh đua nhiều như thế, anh ấy thừa biết rất nhiều đội trưởng đang theo dõi trận đấu này, Lâm Đồng ra tay như thế chắc chắn các đội khác sẽ có phòng bị.”
“Đại khái anh ta muốn để Ngô Trạch Văn và Lâm Đồng kiểm tra thành quả luyện tập trong thời gian này? Hẳn là trong tay anh ta vẫn còn không thiếu những con bài chưa lật.” Tạ Quang Nghị lý giải, “Khả năng thay đổi của Lâm Đồng chính là điều anh ta chưa yên tâm nhất, cần một trận đấu để chứng minh. Dù sao bình thường luyện tập và khả năng phát huy khi thi đấu là hai việc hoàn toàn khác nhau, hơn nữa sự thay đổi của Lâm Đồng là tích lũy trong thời gian dài, rất có thể khi huấn luyện thì ổn nhưng lên sân đấu sẽ chuệch choạc. Vì thế anh ta mới dùng trận đấu này để nghiệm thu thành quả huấn luyện của Lâm Đồng, nếu Lâm Đồng làm anh ta hài lòng thì đến vòng sau anh ấy hẳn có thể yên tâm sắp xếp vị trí của cô ấy.”
Lương Hải Tân gật đầu: “Cũng đúng… Nói như thế, Từ Sách sẽ vẫn đánh cuối sao?”
Trong khi hai người nói chuyện thì Lâm Đồng đã câu được mười phút từ Lã Minh Triết, Lã Minh Triết vì tiết tấu hoàn toàn bị đảo lộn nên cuối cùng do một bước đi sai lầm mà bị Lâm Đồng giết chết!
Bản thân Lâm Đồng chỉ còn 5% máu, thanh máu nhấp nháy đỏ. Nhưng Lã Minh Triết có địa vị khá cao trong đội tuyển Tuyết Lang, cô có thể giết Lã Minh Triết đã là rất tốt rồi, rõ ràng Lưu Xuyên rất vừa lòng, Lâm Đồng cũng nhận được những tiếng hoan hô nhiệt liệt từ fan của Long Ngâm!
Có rất nhiều người xem không hiểu cô đang làm gì, nhưng mọi người cảm giác được cô gái này cũng đã dốc hết sức mình vì đội tuyển Long Ngâm!
Tuyển thủ ra sân cuối cùng của Tuyết Lang là Dương Kiếm, Dương Kiếm vừa lên sân đã không khách sáo dùng vài chiêu giết Lâm Đồng thấp máu. Bên đội tuyển Long Ngâm cũng bật đèn yêu cầu tuyển thủ thứ ba của Long Ngâm lên đài.
Khán giả và tuyển thủ các đội lớn đều đang phỏng đoán: “Ba người Ngô Trạch Văn, Lâm Đồng và Từ Sách vẫn luôn là đội hình thường thấy nhất khi Long Ngâm đánh lôi đài, 17 trận lượt về đều là ba người này lên đánh chứ chưa hề thay đổi, hai người đầu tiên đã giữ nguyên thì người thứ ba chắc chắn cũng là Từ Sách phải không?”
Mọi người hồi hộp nhìn màn hình lớn, nhất là Dương Kiếm, đáy lòng vẫn có chút bất an.
Rốt cuộc, một ID xuất hiện trên màn hình –
Hải Nạp Bách Xuyên!!
Một khắc ấy, những người ngồi xem tại hiện trường đều khiếp sợ đến mức đứng bật dậy, rất nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp đang xem qua màn hình cũng phải đứng lên.
Định mệnh!
Thế mà quên mất đội tuyển Long Ngâm còn con boss cuối này!
Lưu Xuyên mỉm cười ngồi vào ghế, giống như đang nói: “Ây chà, sao mấy người có thể quên mất tôi ha?”
Rất nhiều người ngồi trước TV đều muốn xông vào trong màn hình bóp chết hắn!
– mọe nhà anh! Không phải anh chưa bao giờ lên lôi đài hay sao?
Mọi người đều không thể hiểu nổi.
Lưu Xuyên tỏ vẻ: Sắp vào playoffs rồi, hôm nay tôi phá lệ khai đao bằng Dương Tiểu Kiếm nha:)Hết chương 325.
Đồng thời Lưu Xuyên cũng chú ý tới ba trận buổi chiều, Đồng Tước 6:3 Thịnh Đường, Hoa Hạ 9:0 Tật Phong, Lạc Hoa Từ 9:0 Huyết Sắc, chỉ còn hai trận đấu nữa, còn đâu các đội khác đã biết điểm số cuối cùng.
Trước mắt ba vị trí đầu bảng là Thất Tinh Thảo 245, Đồng Tước 236, Lạc Hoa Từ 225. Hoa Hạ có một trận thắng chín điểm nâng tổng điểm lên 213 đứng hạng bốn, Thịnh Đường có thêm ba điểm, tổng điểm là 207 đứng hạng năm, Tuyết Lang 206 xếp thứ sáu, Long Ngâm 205 hạng bảy, Thương Lan 203 hạng tám.
Nhưng Long Ngâm, Tuyết Lang, Thương Lan và Thất Tinh Thảo đều còn một trận đấu nữa, vì thế đây chưa phải là thứ hạng cuối cùng.
Bảy giờ tối, trận đấu của Thương Lan đón tiếp Thất Tinh Thảo tại sân nhà Hàng Châu chính thức bắt đầu.
Mà cùng lúc đó, Long Ngâm cũng xuất phát tới nhà thi đấu Trường Sa.
Hôm nay nhà thi đấu tấp nập biển người, đây cũng chính là trận đấu cuối cùng của Long Ngâm tại Trường Sa, vì khi vào tứ kết tất cả các đội đều phải tới Thượng Hải, vì thế các fan tại địa phương tới rất đông để cổ vũ đội nhà.
Lưu Xuyên cũng không ngờ fan của Long Ngâm lại nhiệt tình như thế, hôm nay toàn bộ nhà thi đấu đều phủ tràn một màu trắng, rõ ràng fan tới xem thi đấu đều tự giác mua đồng phục trắng của Long Ngâm, kèm theo đó là vô số banner biểu ngữ, phía trên viết tên chín đội viên cũng như fanart avatar của từng người, đây chính là sự cổ vũ lớn nhất cho những thành viên Long Ngâm.
– cảm ơn mọi người vì đã mang tới sự phấn khích cho mùa giải thứ 13.
Trong mùa giải thứ 13 tại nhà thi đấu Trường Sa này, họ từng trải qua những thời khắc nghiền áp đối thủ 9:0, cũng có những khi lật ngược ván cờ từ thế bị động, tất nhiên cũng có lúc thua 2:7… Nhưng dù bất cứ lúc nào thì fan vẫn mãi ở bên Long Ngâm.
Mọi người muốn biểu đạt điều đó, và Lưu Xuyên cũng cảm nhận được rõ ràng.
Nhìn đồng phục đội và biểu ngữ ngập tràn khán đài, hắn mới nhận ra không biết tự lúc nào đội tuyển Long Ngâm đã giành được nhiều sự yêu mến đến vậy.
Lưu Xuyên ở hậu trường nghe được từng tiếng hô đồng thanh chỉnh tề “Long Ngâm cố lên” mà không nhịn được cười, quay đầu kéo Tứ Lam nói: “Mọi người nhiệt tình như thế, liệu chúng ta có nên lập fanclub chính thức không?”
Tứ Lam nhún vai: “Đừng hỏi tôi mấy chuyện này, tôi lười quản lý fanclub lắm, trước đây ở Lạc Hoa Từ cũng không thèm động vào.”
Lưu Xuyên quay đầu về phía Tần Dạ, anh nhíu mày nói: “Hồi còn ở Trường An tôi cũng chưa bao giờ tham gia mấy vụ liên quan tới fanclub.”
“Được rồi.” Lưu Xuyên bất đắc dĩ nói, “Vậy tôi sẽ bàn với Giang Tuyết… Giao cho cô ấy tôi khá yên tâm.”
Lam Vị Nhiên và Tần Dạ cùng khinh bỉ Lưu Xuyên: “Nói lắm như thế cuối cùng vẫn giao cho Giang Tuyết, chính cậu cũng có quản được quái đâu!”
Lưu Xuyên cười sờ sờ mũi, đúng là hắn không hiểu mấy chuyện này, fan của hắn lúc nào cũng chực chờ cười nhạo hắn, còn làm video “100 cách chết của Xuyên thần” share tán loạn trên weibo câu like, nếu để hắn quản lý fanclub, về sau mỗi lần Long Ngâm thua trận fan liền ha ha vỗ tay, tổng kết 100 cách thua của Long Ngâm… như thế quá sai!
Một lát sau, thông báo đưa tới từ nhà thi đấu Hàng Châu, Thất Tinh Thảo 5:4 Thương Lan.
Trận này đánh rất nhanh, 30 phút đã kết thúc, tuy rằng không được theo dõi trận đấu, nhưng vừa thấy điểm số Lưu Xuyên đã đoán được đại khái tình huống, Thương Lan sân nhà lợi dụng địa hình lấy được hai lá cờ, lôi đài không thể đánh được Thất Tinh Thảo vì ưu thế có Luân thần ra sân quá lớn, chứ nếu Lão Miêu đánh Diệp Chu hay Tiết Khắc cũng không thể có vấn đề.
Sau khi điểm số được thông báo, bảng tổng sắp lại thay đổi, điểm số cuối cùng của Thất Tinh Thảo là 250 điểm – Lưu Xuyên nhìn số điểm này liền cười, còn nhắn tin chúc mừng Tiêu hoàng 250, Tiêu Tư Kính bình tĩnh nói: “Ờ, biết rồi.” Ý là trẫm đã biết nhà ngươi mau lui xuống quá phiền, 250 thì làm sao 250 cũng là hạng nhất!
Ngay sau đó là Đồng Tước 236 điểm, Lạc Hoa Từ 225, Hoa Hạ 213, Thịnh Đường 207, Thương Lan 206.
Còn một trận đấu cuối cùng của Tuyết Lang 206 điểm và Long Ngâm 205 điểm.
Trận đấu này sẽ quyết định thứ hạng cuối cùng! Rốt cuộc Long Ngâm và Tuyết Lang sẽ lấy được bao nhiêu điểm cũng là điều khiến tất cả mọi người chú ý!
Vòng bảng của mùa giải thứ 13, rốt cuộc cũng đi đến trận đấu cuối cùng – Long Ngâm vs Tuyết Lang!
Đèn sân khấu sáng lên, hiện trường thi đấu bộc phát tiếng hoan hô đinh tai nhức óc!
Bình luận viên Trương Thư Bình kích động nói: “Thưa quý vị khán giả, đây chính là trận đấu cuối cùng của mùa giải thứ 13! Trước mắt trên bảng tổng sắp Top 8 đã có sáu đội chốt điểm, hãy cùng chờ đón trận đấu cuối cùng này! Đây chính là trận đấu quyết định việc chia bảng trong vòng tứ kết! Tôi nghĩ có rất nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp đang ngồi trước màn hình theo dõi trận đấu này!”
Trương Thư Bình nói không sai, sau trận đánh ở Hàng Châu, các đội tuyển trong Top 8 không hẹn mà cùng ngồi xem trận cuối cùng, kết quả của Long Ngâm và Tuyết Lang sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới toàn bộ bảng xếp hạng, mọi người đang cực kỳ quan tâm về chuyện chia bảng trong vòng sau.
Tô Đồng cũng cười nói: “Lúc trước trận khai mạc mùa giải thử 13 cũng là Long Ngâm đấu với Tuyết Lang, khi đó Long Ngâm vẫn là một đội ngũ mới tới liên minh, tôi vẫn nhớ rõ lúc ấy Dạ Sắc đánh lôi đài giết Kiếm Ngân giành được ba điểm, Xuyên thần lấy thêm hai điểm đoàn chiến nữa, đội mới Long Ngâm 5:4 trước quán quân Tuyết Lang mùa giải trước! Còn hôm nay, Long Ngâm đã sớm không còn là đội ngũ mới nữa, quan hệ anh em của Xuyên thần và Kiếm Ngân đã sáng tỏ, trận đấu hôm nay cuối cùng sẽ thuộc về ai, tôi tin mọi người đều tràn ngập mong chờ!”
Bình luận viên kích động giới thiệu, người xem trên khán đài cũng không tự chủ được mà hò hét, MC cầm micro hỏi khán giả: “Chắc mọi người đều biết Xuyên thần và đội phó Dương là anh em đúng không?”
Khán giả đồng loạt trả lời: “Biết!”
MC mỉm cười hỏi Lưu Xuyên: “Hôm nay đấu với em trai liệu Xuyên thần có thủ hạ lưu tình không?”
Lưu Xuyên nói: “Không đâu, từ bé đã hành cậu ta thành quen rồi. Nhưng mà Dương Kiếm… cậu đừng thấy anh mà sợ tới mức không cầm nổi chuột ha.”
Dương Kiếm quay đầu nhìn hắn, kiêu ngạo nói: “Ai sợ anh? Em chắc chắn sẽ đánh bại anh, anh cứ chờ đó.”
Lưu Xuyên cười nói: “Mạnh miệng trước mặt nhiều người như vậy, đợi lát nữa bị vả cho sưng mặt cũng đừng trách anh mày.”
Dương Kiếm: “…” Bỗng nhiên có chút bất an.
Phương Chi Diên mỉm cười ghé lại nói: “Anh ta đang đánh vào tâm lý thôi, cố ý kích cậu đấy, đừng để ý.”
Dương Kiếm tán đồng gật gật đầu.
Người xem phía dưới đã sốt ruột liên tục hô cố lên, MC cũng không dong dài nữa, dứt khoát bảo hai đội vào phòng cách âm chuẩn bị.
Hiện trường thi đấu vang lên tiếng nhạc quen thuộc, cũng hiện ra dòng chữ lớn –
Giải đấu Võ Lâm chuyên nghiệp – Vòng bảng Mùa giải thứ 13 – Trận đấu thứ 34, chính thức bắt đầu!
Sau khi hàng chữ xuất hiện thì trong phòng cách âm cũng kết thúc việc điều chỉnh thiết bị, trọng tài bật đèn, tuyển thủ lôi đài của hai bên bắt đầu ra trận.
Sẽ là ai đây? Khán giả bán tín bán nghi.
Hôm nay Long Ngâm chọn bản đồ, thông tin của tuyển thủ Long Ngâm đầu tiên rất nhanh đã hiện lên màn hình lớn – Mê Vụ Chiểu Trạch!
Còn tuyển thủ lên đài của Tuyết Lang lại là Minh Nguyệt Thính Phong!
Là Ngô Trạch Văn đấu với người em trong cặp song sinh của Tuyết Lang.
Sở dĩ lôi đài của Tuyết Lang sắc bén chính là nhờ có sự tồn tại của cặp sinh đôi Minh Giáo này, hai anh em phong cách khác hẳn nhau, người anh Lã Minh Triết khá ổn trọng, người em Lã Minh Kiệt thì tính công kích bùng nổ cao, còn có Lý Tố Nguyệt am hiểu Ngũ Độc Trường tiên cũng là một trong những tuyển thủ nữ có thiên phú trong liên minh. Hơn nữa còn có đệ nhất Kiếm tông Dương Kiếm, phái bốn người này ra đánh đều có thể khiến rất nhiều đội tuyển đau đầu.
Có điều, Ngô Trạch Văn không hề sợ hãi khi đấu với Lã Minh Kiệt.
Đấu pháp của người em trong cặp sinh đôi cực kỳ lợi hại, bình thường Ngô Trạch Văn vẫn luôn luyện tập với Từ Sách trong đội, có thể nắm rất rõ tiết tấu tấn công của Minh Giáo.
Nhưng mọi người lại không ngờ sau khi Ngô Trạch Văn ngồi xuống lại chọn một tấm bản đồ trong kho – Lạc Hà pha.
Mọi người vẫn cho rằng Long Ngâm mạnh nhất với bản đồ đầm lầy và mê cung, tại sao hôm nay lại chọn triền núi? Lạc Hà pha không có bất cứ ưu thế địa hình nào, chỉ có phong cảnh đẹp, ánh hoàng hôn đỏ rực trải trên thảo nguyên mênh mông vô bờ thực sự rất hoàn mĩ. Chọn loại bản đồ này để làm gì? Rất nhiều người xem cảm thấy vô cùng hoang mang.
Nhưng các đội trưởng theo dõi trận đấu trong phòng huấn luyện lại có ý kiến khác nhau.
“Rõ ràng Lưu Xuyên đang nhắm tới vòng sau.” Tiêu Tư Kính nói, “Lạc Hà pha là bản đồ loại bình nguyên, hai bên không có bất cứ ưu thế hay bất lợi nào, địa hình bằng phẳng là công bằng nhất, random bản đồ trong vòng playoffs cũng thường xuyên xuất hiện loại địa hình này.”
Tô Thế Luân gật đầu nói: “Trước đây Long Ngâm sân nhà vẫn chọn bản đồ mê cung và đầm lầy là vì Lưu Xuyên không nắm chắc mười phần chuyện giành điểm đúng không?”
Tiêu Tư Kính nói: “Đúng vậy, khi cậu ta không nắm chắc thì chỉ có thể dựa vào địa hình lấy điểm để đảm bảo Long Ngâm vào được tứ kết. Nhưng giờ thì khác, Long Ngâm đang chứng minh với chúng ta, hiện tại họ đã đủ thực lực đánh thẳng mặt rồi, không cần lợi dụng bản đồ mót điểm nữa – đây mới là bộ dáng mà một đội tuyển vào được vòng trong nên có.”
Nói tới đây, trong mắt Tiêu Tư Kính không khỏi tán thưởng, “Có thể đưa một Long Ngâm loạn thất bát tao đến được bước này, Lưu Xuyên thực sự có tư cách trở thành đối thủ mạnh nhất của chúng ta!”
Thượng Hải, cả đội Lạc Hoa Từ cũng đang theo dõi trận đấu trong phòng huấn luyện.
Lâm Vũ Phàm quay đầu hỏi: “Đội trưởng, anh nghĩ Long Ngâm chọn bản đồ này để chứng tỏ điều gì?”
Diệp Thần Hi mỉm cười nói: “Bản đồ trong tứ kết thường là hệ thống random, anh ta muốn luyện tập trước… Lưu Xuyên, anh ta nhìn xa hơn người khác rất nhiều.”
Lâm Vũ Phàm hiểu ra gật gật đầu: “Vậy theo anh hôm nay ai sẽ chỉ huy đoàn chiến? Xuyên thần hay Tứ Lam?”
Diệp Thần Hi nói: “Chưa biết được, có lẽ anh ta sẽ mang tới bất ngờ.”
Lâm Vũ Phàm gãi đầu suy nghĩ xem “bất ngờ” có thể là gì, dù sao mỗi lần nói chuyện cậu đã quen bị IQ của boss Diệp nghiền áp rồi.
Đội tuyển Đồng Tước mỗi lần xem thi đầu đều chất đống đồ ăn vặt trên bàn, Lộc Tường nhồi đầy snack vào miệng, không rảnh nói chuyện.
Nói ra thì Thịnh Đường là náo nhiệt nhất, lần nào Trần Tuấn Phi cũng khua tay múa chân giảng giải cho mọi người, dù hay bị phản dame nhưng đội phó Trần vẫn làm tốt nhiệm vụ của một bình luận viên: “Tấm bản đồ này hoàn toàn buông bỏ ưu thế sân nhà, xem ra đội tuyển Long Ngâm hôm nay rất tự tin! Có điều vị tuyển thủ Ngô Trạch Văn này đúng là tiến bộ thần tốc, trong số những người mới của mùa giải này thì người này tiến bộ nhanh nhất ổn định nhất, nghe nói từ bé đã chơi piano, bảo sao tốc độ tay nhanh như thế… Má, bắt đầu rồi! Quả nhiên là gọi cóc độc theo thói quen, điển hình cho cách chơi phòng ngự!”
Trên sân thi đấu, Ngô Trạch Văn mang cóc tới giữa bản đồ.
Vì hôm nay Lưu Xuyên đã dặn mọi người dốc toàn lực đánh trực tiếp, vì vậy cậu không cần phát huy ưu thế địa hình, dạng bản đồ thảo nguyên mênh mông vô bờ này chính là dùng để đọ thực lực.
Lã Minh Kiệt chơi theo đấu pháp cấu máu của Minh Giáo Huyết tế, cùng một lưu phái với Từ Sách, có điều tốc độ tay của cậu ta vẫn kém Từ Sách một chút. Dù chênh lệch cực kỳ thấp nhưng Trạch Văn lại là người nhạy cảm với số liệu, chỉ cần đối thủ tung vài chiêu, cậu nhìn lượng máu mất đi là có thể đại khái đoán ra thực lực của đối thủ.
– kém hơn Từ Sách, tương đương Lâm Đồng, đây là đánh giá của Ngô Trạch Văn đối với tuyển thủ Lã Minh Kiệt này.
Thường xuyên đấu với Từ Sách và Lâm Đồng, vì vậy Ngô Trạch Văn hiểu rõ, nếu trận này Từ Sách mà lên, tuyển thủ chơi cùng lưu phái mà có chênh lệch thực lực thì Từ Sách đánh Lã Minh Kiết sẽ khá ổn.
Nhưng vì Ngô Trạch Văn chơi khác lưu phái, nếu Lã Minh Kiệt liên tục dùng cách đánh cấu máu đáng khinh, cậu cũng không nắm chắc mười phần, vì khi huấn luyện đánh lôi đài ở Long Ngâm, cậu đánh với Từ Sách vẫn có lúc thua – dưới tiền đề là Từ Sách không lao tới liều mạng mà dùng biện pháp liên tục hồi chiêu lại gần hút máu.
Đáng tiếc, rõ ràng Lã Minh Kiệt không kiên nhẫn như Từ Sách.
Tuyển thủ Lã Minh Kiệt này có vấn đề về tính cách, gặp phải một học bá thường xuyên nghiền áp người khác bằng IQ, căn bản không thể đánh tiêu hao với đối thủ, vì cậu vốn không hề tự tin… với IQ của mình.
Vì thế Lã Minh Kiệt lựa chọn cách giết Ngô Trạch Văn bằng tốc độ nhanh nhất.
Đáng tiếc là sai mười phần!
Lưu Xuyên ngồi phía dưới bật cười – cậu nghĩ học bá nhà tôi chỉ biết dùng IQ áp chế hay sao? Cậu ấy sẽ có áp chế người ta bằng tốc tay nữa, ngây thơ quá đi!
Lúc trước Ngô Trạch Văn giành giải nhất Toàn quốc Tiết Tấu Đại Sư, từ bé đã luyện piano, không có đối thủ về tiết tấu, khi cậu bùng tốc, mười ngón múa trên bàn phím khiến ngay cả Lưu Xuyên cũng phải quỳ bái…
Lã Minh Kiệt rất ngây thơ, cho rằng bản thân có thể liều mạng đối phó Ngô Trạch Văn, không ngờ Ngô Trạch Văn chỉ đơn giản gọi ra một con rết định thân, nhanh chóng dùng khinh công lùi về sau kéo dãn cự ly, bùng nổ tốc độ tay gia tăng trúng độc.
Động tác nhanh tới mức người khác không kịp nhìn, Lã Minh Kiệt bị cố định tại chỗ rất muốn khóc!
Còn có thể đánh nữa không đây?!
Đuổi tới chưa kịp tung được mấy chiêu đã bị Ngô Trạch Văn chồng cho trúng độc vài tầng…
Từ Sách ngồi dưới cũng nhận ra Lã Minh Kiệt sai lầm, ban đầu khi đánh với Ngô Trạch Văn hắn cũng vì không kiên nhẫn mà phạm phải sai lầm loại này, đấu IQ và tốc tay với học bá thì thôi đi, muốn thắng… thì hẳn là phải chơi bẩn.
Minh Giáo Huyết tế có thể hút máu, cần phải nắm vững ưu thế này, né khống chế từ rết và nhện rồi lại gần hút máu, sau đó khống chế tốt cự ly, không ngừng ẩn thân cấu máu, chậm rãi tiêu hao thì mới có khả năng đánh lại được vị học bá này.
Lã Minh Kiệt vẫn còn quá trẻ…
Quả nhiên Lã Minh Kiệt trẻ tuổi thua trong tay Ngô Trạch Văn, sau đó Ngô Trạch Văn lại nghênh chiến tuyển thủ thứ hai của Tuyết Lang là Lã Minh Triết, người anh bình tĩnh hơn người em rất nhiều, đấu với Ngô Trạch Văn không dùng cách đánh nhanh thắng nhanh, mà tiêu hao dần dần.
Khi đấu với Ngũ Độc Cổ sư cần phải đặc biệt chú ý thời gian hồi chiêu của các kỹ năng pet khống chế, rõ ràng Lã Minh Triết làm tốt hơn người em ở điểm này, Ngô Trạch Văn không giành được lợi thế gì lớn, về cơ bản sau khi bị Minh Giáo Song đao lại gần tước vũ khí thì không thể tránh được một combo bùng nổ của đối phương.
Kết quả là Lã Minh Triết mất 15% máu để giết Ngô Trạch Văn, có điều để ứng phó với tuyển thủ tiếp theo, hắn cố ý giữ lại chiêu cuối và tiết kiệm mana, đây cũng là cách đánh khi ở vị trí quá độ trên lôi đài.
Người thứ hai ra sân của Long Ngâm là Lâm Đồng, mọi người đều không thấy bất ngờ gì, tuyển thủ nữ này luôn ra sân thứ hai, là người mờ nhạt nhất Long Ngâm, mọi người luôn nghĩ trận thứ hai của Long Ngâm không có gì kích thích.
Có điều biểu hiện của Lâm Đồng hôm nay lại khiến nhiều người bất ngờ.
Trước đây cô luôn thích liều mạng, không biết từ bao giờ, tuyển thủ này đã chậm lại, bắt đầu chậm rãi đánh du kích, chậm rãi tìm cơ hội, chậm rãi tùy thời mà động, khống chế tiết tấu.
Sự thay đổi của Lâm Đồng quá chậm, mỗi trận đều chỉ một chút một chút, thế nên người thường xuyên xem Long Ngâm đánh sẽ khó nhận ra cô gái này đã khác xưa, nhưng những đội trưởng rất lâu mới xem một trận lại lập tức phát hiện điểm này –
“Em gái này thay đổi hoàn toàn luôn!” Trần Tuấn Phi sợ hãi than, “Lúc trước trong trận với Thịnh Đường đấu với tôi, tôi chỉ ấn tượng là cô nàng cực kỳ liều mạng, còn dùng một combo ném tôi lên trời, có điều dù ẻm không đánh nổi tôi nhưng cách chơi bùng nổ này mà gặp cao thủ chân chính thì chỉ cần đối phương cắt ngang, phản kích là ẻm sẽ rơi vào bi kịch…”
Trần Tuấn Phi đăm chiêu nhìn màn hình lớn: “Quá đẹp! Quả nhiên là đang chờ hồi chiêu! Cô nàng tính được thời gian hồi chiêu của kỹ năng khống chế Tước vũ khí của Minh Giáo, đánh được một nửa lập tức khinh công lùi về, chiêu vừa rồi của Minh Giáo đánh luôn vào không khí!”
Lâm Đồng né được một chiêu này cực kỳ mạo hiểm!
Lúc đó cô đang tung ra một combo cố định, khi đánh tới chiêu thứ ba thì kỹ năng khống chế Tước vũ khí của đối phương đã hồi lại, Lâm Đồng không do dự lập tức dừng lại phóng về sau, thoát khỏi phạm vi tấn công của Lã Minh Triết. Lã Minh Triết vốn tưởng sẽ phản kích được, ai ngờ Lâm Đồng đột ngột lùi về sau, chiêu khống chế của hắn liền hụt!
– không ai ngờ được, cô gái vẫn luôn liều mạng này lại có những thời khắc bình tĩnh đến như vậy!
– dường như tất cả liên kích của cô đều là thủ thuật che mắt, như thể cô đã sớm chuẩn bị cho khoảnh khắc này!
Lâm Đồng chậm lại.
Một Lâm Đồng như vậy so với cô gái hung mãnh trước kia còn đáng sợ hơn nhiều lần.
Lã Minh Triết toát mồ hôi, hắn phát hiện đối phương tính toán thời gian hồi chiêu của mình không hề lộ sơ hở, giống như Lâm Đồng đã nhanh hơn hắn một bước, sau đó phản ứng lại…
Đánh vài phút, căn bản hắn không chống lại đối phương, cách tấn công biến đổi lúc nhanh lúc chậm khiến nhịp độ thi đấu trở nên vô cùng hỗn loạn.
“Cách chơi này…” Tô Thế Luân cũng rất sửng sốt, “Mỗi người đều có tiết tấu tấn công và phòng thủ của riêng mình, ví dụ như Lộc Tường dù làm gì cũng nhanh tới mức khiến người khác không thể đề phòng, còn như Lương Hải Tân lại chậm rì rì, đây là phong cách cố định của một tuyển thủ, nhưng Lâm Đồng này dường như không có phong cách, hoàn toàn là xằng bậy… nhưng nhìn kỹ lại thì rất bình tĩnh.”
“Sự thay đổi rất bất ngờ.” Tiêu Tư Kính bình luận, “Lâm Đồng này, không ngờ lại được Lưu Xuyên bồi dưỡng thành tuyển thủ chuyển hoán nhịp độ một cách đáng sợ, tôi thực sự không ngờ được chuyện này. Lâm Đồng vừa có thể bùng nổ tốc độ tay, cũng có thể đánh chậm, cứ thế cô có thể dựa vào những đối thủ khác nhau để giúp Long Ngâm vững vàng quá độ, không nhất thiết phải tạo ưu thế khi ra sân, nhưng chắc chắn sẽ đảo loạn tiết tấu của đối thủ, tạo tiền đề cho đồng đội!”
– đúng vậy! Theo như lời Tiêu Tư Kính, đây chính là kiểu tuyển thủ “Chuyển hoán tiết tấu” rất đáng sợ!
– đây đúng là ý nghĩ của Lưu Xuyên, cũng là cách chơi thích hợp nhất với Lâm Đồng.
– Lâm Đồng không có năng khiếu, bản thân chắc chắn không thể tạo được ưu thế, nhưng cô có thể khiến nhịp độ của đối thủ hỗn loạn khiến họ lộ ra sơ hở! Từ đó đặt ưu thế cho đồng đội!
Sơ hở của Lã Minh Triết giờ đã xuất hiện. Hắn rõ ràng đã bị Lâm Đồng kéo tới kéo lui, đấu pháp lúc nhanh lúc chậm không hiểu ra làm sao, một khi đi sai liền bị Lâm Đồng bắt được cơ hội, lập tức gần người tung combo “Long khiếu cửu thiên”!
Chưởng đầu tiên là đòn đánh thường, chưởng thứ hai gấp đôi sát thương, chưởng thứ ba mạnh mẽ đánh ngã!
Lúc này mới nhận ra Lâm Đồng vẫn chơi rất chậm, mà khi cần nhanh thì không hề do dự, ba chưởng tung ra, Lã Minh Triết lập tức bị đánh ngã, sau đó Lâm Đồng lại dùng combo x3 “Long chiến vu dã”, đây là kỹ năng công kích của Cái Bang, thừa dịp Lã Minh Triết ngã xuống liền xuất chiêu, tạo sát thương khủng bố!
Ngay lúc mọi người cho rằng Lâm Đồng tiếp tục bùng nổ đến cuối, cô đột nhiên dừng lại, một lần nữa lùi về sau!
Vì Lã Minh Triết còn chiêu cuối!
Những người đang theo dõi cuộc chiến không hiểu gì, chỉ thấy hôm nay Lâm Đồng đánh loạn cào cào…
Nhưng những đội trưởng ngồi xem lại khiếp sợ vô cùng, Lương Hải Tân nhịn không được nói: “… Không hổ là Xuyên đội, có thể đào móc ra đặc sắc của từng tuyển thủ, sau đó phát huy đến tận cùng.” Khi nói ra lời này thần sắc Lương Hải Tân rất phức tạp, “Lâm Đồng tự nhiên chuyển đổi tiết tấu, lúc nhanh lúc chậm sẽ khiến đối thủ hoàn toàn lộn xộn, dù thực lực cô ấy không mạnh nhưng cũng đủ để tạo ra ảnh hưởng nghiêm trọng với rất nhiều cao thủ.”
– những lời này nói khó nghe chính là: “Đầu trọc thì không sợ nắm tóc, tú tài mà gặp quân binh thì không nói đạo lý nổi.”
Tạ Quang Nghị nghiêm túc nói: “Xem ra nhiệm vụ của Lâm Đồng chính là không từ thủ đoạn khiến đối thủ hỗn loạn, ý nghĩ của sư huynh rất đúng đắn, lôi đài của Long Ngâm thường thấy nhất là ba người này, Ngô Trạch Văn mở màn xác lập ưu thế, Lâm Đồng triệt để quấy rối tiết tấu của đối thủ, Từ Sách phụ trách kết thúc, cứ thế thì dù gặp phải dạng đội hình gì thì bọn họ vẫn có khả năng lấy điểm…”
Tạ Quang Nghị dừng một chút, không khỏi cảm thán: “Sư huynh vì ngày hôm nay… đúng là đã nhọc lòng rồi.”
“Nhưng anh ấy lật con bài tẩy này sớm như vậy có ổn không?” Lương Hải Tân có chút nghi hoặc, “Vòng playoffs ganh đua nhiều như thế, anh ấy thừa biết rất nhiều đội trưởng đang theo dõi trận đấu này, Lâm Đồng ra tay như thế chắc chắn các đội khác sẽ có phòng bị.”
“Đại khái anh ta muốn để Ngô Trạch Văn và Lâm Đồng kiểm tra thành quả luyện tập trong thời gian này? Hẳn là trong tay anh ta vẫn còn không thiếu những con bài chưa lật.” Tạ Quang Nghị lý giải, “Khả năng thay đổi của Lâm Đồng chính là điều anh ta chưa yên tâm nhất, cần một trận đấu để chứng minh. Dù sao bình thường luyện tập và khả năng phát huy khi thi đấu là hai việc hoàn toàn khác nhau, hơn nữa sự thay đổi của Lâm Đồng là tích lũy trong thời gian dài, rất có thể khi huấn luyện thì ổn nhưng lên sân đấu sẽ chuệch choạc. Vì thế anh ta mới dùng trận đấu này để nghiệm thu thành quả huấn luyện của Lâm Đồng, nếu Lâm Đồng làm anh ta hài lòng thì đến vòng sau anh ấy hẳn có thể yên tâm sắp xếp vị trí của cô ấy.”
Lương Hải Tân gật đầu: “Cũng đúng… Nói như thế, Từ Sách sẽ vẫn đánh cuối sao?”
Trong khi hai người nói chuyện thì Lâm Đồng đã câu được mười phút từ Lã Minh Triết, Lã Minh Triết vì tiết tấu hoàn toàn bị đảo lộn nên cuối cùng do một bước đi sai lầm mà bị Lâm Đồng giết chết!
Bản thân Lâm Đồng chỉ còn 5% máu, thanh máu nhấp nháy đỏ. Nhưng Lã Minh Triết có địa vị khá cao trong đội tuyển Tuyết Lang, cô có thể giết Lã Minh Triết đã là rất tốt rồi, rõ ràng Lưu Xuyên rất vừa lòng, Lâm Đồng cũng nhận được những tiếng hoan hô nhiệt liệt từ fan của Long Ngâm!
Có rất nhiều người xem không hiểu cô đang làm gì, nhưng mọi người cảm giác được cô gái này cũng đã dốc hết sức mình vì đội tuyển Long Ngâm!
Tuyển thủ ra sân cuối cùng của Tuyết Lang là Dương Kiếm, Dương Kiếm vừa lên sân đã không khách sáo dùng vài chiêu giết Lâm Đồng thấp máu. Bên đội tuyển Long Ngâm cũng bật đèn yêu cầu tuyển thủ thứ ba của Long Ngâm lên đài.
Khán giả và tuyển thủ các đội lớn đều đang phỏng đoán: “Ba người Ngô Trạch Văn, Lâm Đồng và Từ Sách vẫn luôn là đội hình thường thấy nhất khi Long Ngâm đánh lôi đài, 17 trận lượt về đều là ba người này lên đánh chứ chưa hề thay đổi, hai người đầu tiên đã giữ nguyên thì người thứ ba chắc chắn cũng là Từ Sách phải không?”
Mọi người hồi hộp nhìn màn hình lớn, nhất là Dương Kiếm, đáy lòng vẫn có chút bất an.
Rốt cuộc, một ID xuất hiện trên màn hình –
Hải Nạp Bách Xuyên!!
Một khắc ấy, những người ngồi xem tại hiện trường đều khiếp sợ đến mức đứng bật dậy, rất nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp đang xem qua màn hình cũng phải đứng lên.
Định mệnh!
Thế mà quên mất đội tuyển Long Ngâm còn con boss cuối này!
Lưu Xuyên mỉm cười ngồi vào ghế, giống như đang nói: “Ây chà, sao mấy người có thể quên mất tôi ha?”
Rất nhiều người ngồi trước TV đều muốn xông vào trong màn hình bóp chết hắn!
– mọe nhà anh! Không phải anh chưa bao giờ lên lôi đài hay sao?
Mọi người đều không thể hiểu nổi.
Lưu Xuyên tỏ vẻ: Sắp vào playoffs rồi, hôm nay tôi phá lệ khai đao bằng Dương Tiểu Kiếm nha:)Hết chương 325.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất