Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

Chương 390: Chung kết (6)

Trước Sau
Tứ Lam lên sân ngay sau đó, hiện tại máu của Tiết Khắc không còn nhiều, hơn nữa đã bị Từ Sách ép mất chiêu khống chế “Tịch vân tiên”. Lam Vị Nhiên đấu với Tiết Khắc đương nhiên không do dự chọn luôn lưu phái Ngọc tiêu đánh xa. Kỹ năng “Bình hồ thu nguyệt” của hệ Ngọc tiêu có thể gây hỗn loạn đơn mục tiêu, mà trên tấm bản đồ này gây hỗn loạn trúng là coi như tiễn bước đối phương. Khuyết điểm duy nhất là thời gian hồi chiêu quá lâu, hơn nữa lại tấn công theo đường thẳng nên rất dễ đánh hụt trên địa hình nhấp nhô như Mai hoa thung.

Tiết Khắc hiểu rõ dưới tình huống đã mất kỹ năng khống chế thì hắn không có bất cứ ưu thế nào khi đấu với Lam Vị Nhiên đầy máu đầy mana, nhưng hắn vẫn còn chiêu cuối, ngay khi Lam Vị Nhiên xuất hiện trong tầm nhìn, hắn không do dự mở kỹ năng kèm theo vũ khí “Bích Đàm” của mình – Linh xà cuồng vũ!

Đây là một skill tấn công trên phạm vi lớn, Lam Vị Nhiên rất khó trốn thoát. Trên thực tế, Lam Vị Nhiên căn bản cũng lười né chiêu này, trực tiếp nhận hết sát thương từ chiêu cuối của Tiết Khắc, không quan tâm 20% máu vừa mất đi. Anh nhanh chóng nhảy tới địa điểm có thể tấn công được Tiết Khắc, một combo “Trường phong xuy tuyết” và “Mặc tử bi ti” nhồi vào, trực tiếp đưa Tiết Khắc xuống đài, dứt khoát đến độ khiến người ta kinh hãi.

– [Lam Lam Lam Lam] kích sát [Khắc Kỷ Thận Hành]!

Sau khi Tứ Lam lên đài thì nhịp thi đấu đột nhiên được đẩy nhanh khiến rất nhiều người chưa quen được ngay.

Trương Thư Bình giải thích: “Thực ra vừa rồi Tứ Lam có thể dùng khinh công để né chiêu nhưng rõ ràng cậu ta không muốn lãng phí thời gian. Trên thực tế việc gây ra bao nhiêu sát thương lên người đối thủ trên bản đồ này không mấy quan trọng, vấn đề là phải kiểm soát được khinh công. Có thể nói nếu bản đồ lục chiến giáp mặt đọ dame, ai bào được nhiều máu hơn sẽ thắng dễ hơn thì bản đồ không chiến lại đọ kỹ xảo khinh công và khống chế. Trong lịch sử liên minh đã từng xuất hiện những tình huống kích thích như tuyển thủ thấp máu dùng một chiêu giết được tuyển thủ đầy máu trên bản đồ không chiến như thế này.”

“Nếu tôi nhớ không nhầm thì người tạo ra pha kinh điển đó chính là Xuyên thần.” Lâm Lập Minh nhớ lại, “Trong tình huống thấp máu thì một cái móc câu của cậu ta đã ném đối thủ xuống vách núi, chết ngay tại chỗ.”

Trương Thư Bình cười nhìn về phía Hồ Lượng: “Hình như người bị cậu ta câu xuống ngã chết là đội phó Hồ của Lạc Hoa Từ ha?”

“…” Hồ Lượng giả điếc mỉm cười nói, “Thưa quý vị khán giả, chúng ta thấy sau khi Tiết Khắc bỏ mình thì Thất Tinh Thảo đã phái ra tuyển thủ thứ hai, chính là đồ đệ yêu quý Trần Tiểu Bắc của Tiêu đội! Tôi vẫn nhớ trong vòng bảng Tứ Lam cũng đã từng đánh với Trần Tiểu Bắc một trận phải không bình luận viên Trương?”

Rõ ràng đội phó Hồ đang lảng sang chuyện khác, Trương Thư Bình đành phải lựa lời theo: “Đúng vậy, đó là trận đấu tại sân nhà Trường Sa của Long Ngâm, Tứ Lam còn từng đánh chữ trêu Trần Tiểu Bắc hỏi Tiểu Bắc có định đầu hàng luôn cho nhanh không? Những lời này của cậu ta khiến Trần Tiểu Bắc cực kỳ mờ mịt, tuy có điều chỉnh lại đúng lúc nhưng trận đó Trần Tiểu Bắc vẫn bị Tứ Lam hành cho thê thảm. Trận quyết đấu hôm nay của bọn họ có thể coi như oan gia ngõ hẹp, liệu Trần Tiểu Bắc có thể lật kèo hay không? Chúng ta hãy cùng chờ xem!”

***

Diệp Thần Hi đang theo dõi trận đấu trên khán đài vừa nghe vậy, không khỏi mỉm cười nói: “Trần Tiểu Bắc không có hi vọng gì đâu.”

Lâm Vũ Phàm còn chưa kịp mở miệng thì Lộc Tường ngồi hàng trước đã quay đầu lại nói: “Anh tự tin vào sư phụ ghê ha? Trần Tiểu Bắc cũng giỏi mà, đồ đệ chân truyền của lão Tiêu đó.”

Diệp Thần Hi vẫn mỉm cười nói: “Hỗn loạn của sư phụ tôi mà trúng là cậu ta xong đời.”

Lộc Tường nói: “Nhỡ không trúng thì sao?”

Diệp Thần Hi không đáp lại.

“Trần Tiểu Bắc vẫn có nhiều hi vọng thắng, Thiếu Lâm có Long trảo thủ, hơn nữa đại đao của cậu ấy chém qua vẫn sẽ làm choáng được Tứ Lam.” Lộc Tường chăm chú nhìn Diệp Thần Hi, hỏi dồn, “Anh chắc chắn Tứ Lam đánh trúng được sao? Skill công kích theo đường thẳng không dễ đánh trên bản đồ này đâu.”

Nếu đổi thành Dương Kiếm thì chắc chắn sẽ đấu võ mồm tiếp với Lộc Tường, nhưng Diệp Thần Hi không định hạ thấp IQ của mình xuống để cãi nhau với Tiểu Lộc, hắn chỉ khẽ cười, nói: “Cậu cứ xem tiếp thì biết.”

Các thành viên Lạc Hoa Từ quỳ lạy cúng vái! Một câu “Cứ xem đi thì biết” của Diệp đội đã cắt hết đống câu hỏi của Lộc Tường.

Mỗi khi Lộc Tường xem thi đấu đều hỏi rất nhiều, tính tò mò cực cao, một đống câu hỏi bỗng bị Diệp Thần Hi trả ngược lại, đành quay đầu đi hỏi đội trưởng nhà mình: “Thiệu đội anh nghĩ sao? Hiện giờ Tứ Lam chỉ còn 80% máu, Trần Tiểu Bắc thì đầy máu lên sân, vẫn còn hi vọng đúng không?”

Trên thực tế, quan hệ giữa Lộc Tường với mấy người mới như Trần Tiểu Bắc hay Tiết Khắc rất tốt, tuy Lộc Tường đã mang danh hiệu Thần Cái, được phong thần tại liên minh chuyên nghiệp, nhưng thiếu niên chưa đầy 20 tuổi này vẫn không thể thành thục như các đại thần khác, cũng chưa từng ra vẻ mình là đại thần mà kiêu ngạo, vì thế cậu khá thân thiết với mấy người mới cùng lứa tuổi, cũng rất chờ mong Trần Tiểu Bắc có thể lật kèo.

Thiệu Trạch Hàng cực kỳ bao che khuyết điểm đối với Lộc Tường, dù Lộc Tường có hỏi ngây thơ đến thế nào thì hắn vẫn kiên nhẫn trả lời: “Ừ, Tiểu Bắc vẫn còn hi vọng, chênh lệch máu không phải là vấn đề mà quan trọng là chiêu hỗn loạn của Tứ Lam và Long trảo thủ của Trần Tiểu Bắc có trúng người còn lại hay không.”

Lộc Tường gật đầu: “Ồ, nói vậy thì công lớn nhất của Từ Sách trong ván đầu tiên là đánh cho Tiết Khắc tàn phế rồi ép đi cả Tịch vân tiên của Tiết Khắc nữa, khiến khi đối mặt với Tứ Lam thì Tiết Khắc căn bản không thể dùng roi khống chế được nữa ha?”

Thiệu Trạch Hàng vươn tay xoa đầu Tiểu Lộc, đáy mắt cũng đong đầy dịu dàng: “Đúng rồi, khi Từ Sách bỏ mình thì đã ép hết skill của Tiết Khắc, như thế có thể đảm bảo Tứ Lam lên sân không gặp phải bất cứ tình huống bất ngờ nào. Trước khi Tịch vân tiên hồi lại thì Tứ Lam đã có thể dễ dàng giải quyết Tiết Khắc rồi.”

Lộc Tường được đội trưởng khích lệ cực kỳ hưng phấn, quay đầu tiếp tục chuyên chú theo dõi trận đấu.

Trong khi hai người đang nói chuyện phiếm, tuyển thủ thứ hai của Thất Tinh Thảo là Trần Tiểu Bắc đã đi tới giữa bản đồ.

Đúng như lời Trương Thư Bình, tại bản đồ không chiến thì chênh lệch máu không phải vấn đề mấu chốt, quan trọng là khả năng vận dụng và khống chế kỹ năng của hai bên. “Long trảo thủ” của Thiếu Lâm có phạm vi tấn công trong khoảng 15 mét, trong khi đó “Bình hồ thu nguyệt” của Tiêu Dao lại có thể với tới tận 20 mét. Có điều Bình hồ thu nguyệt là chiêu công kích theo đường thẳng, gặp đống cọc gỗ hỗn loạn ngăn cản thì vẫn dễ dàng đánh hụt. Chính ra thì Long trảo thủ linh hoạt hơn, để xem ai sẽ nắm chắc được cơ hội!

Trần Tiểu Bắc khiêng cây đao khổng lồ nhanh chóng nhảy lên từng cây cọc tại Mai hoa thung, tấm bản đồ này vốn thuộc trong khuôn viên Thiếu Lâm Tự, người chơi Thiếu Lâm chắc chắn quen với tấm bản đồ này hơn những người chơi môn phái khác. Trước đây khi còn ở trong game, Trần Tiểu Bắc ngày nào cũng nhảy ở Mai hoa thung, vì thế thao tác khinh công của cậu cực kỳ lưu loát, điểm đặt chân cực kỳ ổn định.

Cậu rất nhanh trí tìm được một cây cọc nằm ở vị trí khá thấp, cứ thế ngăn cách giữa cậu và Tứ Lam sẽ có rất nhiều cây cọc cao để cản trở tầm nhìn, kỹ năng hỗn loạn của Tứ Lam chỉ có thể đánh theo đường thẳng, tại địa hình nhiều chướng ngại thì “Bình hồ thu nguyệt” rất khó đánh trúng.

Nhưng Tiêu Dao vẫn còn một kỹ năng quấy rối là “Song hạc thính tuyền”, thấy Trần Tiểu Bắc lợi dụng những cây cọc tại Mai hoa thung để chặn tầm nhìn, Lam Vị Nhiên sử dụng kỹ năng này để thử đối phương, quả nhiên đánh trúng. Có điều Trần Tiểu Bắc là Thiếu Lâm, lực chống chịu tốt, bị đánh một chút cũng không gây ra ảnh hưởng quá nghiêm trọng, tiếp tục dùng khinh công khống chế cự ly giữa hai bên.

Lam Vị Nhiên phát hiện nhóc con này rất thông minh, lựa chọn vị trí nào cũng có cọc gỗ ngăn cản giữa hai người, có điều… nhóc cho rằng làm vậy là thoát sao?

Lam Vị Nhiên nhếch môi, ngón tay nhanh chóng ấn phím, sử dụng “Tiêu Dao du” trực tiếp xuyên qua mọi chướng ngại trước mắt!

Tiêu Dao trên màn hình dịch chuyển xuyên qua ba cây cọc gỗ liên tục, nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Trần Tiểu Bắc!

Trần Tiểu Bắc đang tập trung nhảy tới nhảy lui trên Mai hoa thung thì gặp Lam Lam Lam Lam đột nhiên xuyên qua vật cản tới trước mặt mình, cậu lập tức khinh công nhảy lên như phản xạ có điều kiện. Nhưng rõ ràng Lam Vị Nhiên đã sớm có chuẩn bị, tốc độ cũng nhanh hơn cậu nhóc, tung ra một chiêu “Bình hồ thu nguyệt” theo đường thẳng – thành công đánh trúng!

Trần Tiểu Bắc đáng thương dính hỗn loạn lảo đảo nghiêng ngả như ruồi mất đầu, đâm đầu xuống dưới Mai hoa thung, bị gai nhọn khắp nơi chọc chết!



– [Bắc Bắc] bỏ mình!

Trần Tiểu Bắc: “…”

Lam Vị Nhiên cười đánh chữ: “Ngại quá, lại giết cậu thêm lần nữa rồi.”

“…” Trần Tiểu Bắc buồn bực hộc máu!

Cậu còn chưa sử dụng bất cứ kỹ năng nào đã bị skill hỗn loạn của Tứ Lam khiến cho rơi thẳng xuống dưới Mai hoa thung, có thể bi kịch hơn nữa được không?

Thiếu niên bị tổn thương ủ rũ đi xuống đài, gục đầu buồn bực như quả cà tóp, Tô Thế Luân mỉm cười xoa đầu cậu, nói: “Không sao, bản đồ không chiến bất ổn mà, tiếp theo để sư phụ cậu lo.”

Tiêu Tư Kính đứng lên, vỗ vai Tiểu Bắc, xoay người đi lên ngồi vào ghế tuyển thủ.

Tô Thế Luân đưa Trần Tiểu Bắc ra băng ghế ngồi, dịu dàng an ủi: “Không việc gì phải buồn, kỹ năng hỗn loạn của Tứ Lam đúng là có lợi khi đánh với cận chiến, trận này dù là Diệp Chu cũng sẽ cầm chắc cái chết thôi.”

Diệp Chu bị gọi tên mà mặt đầy khổ sở: Sao đội phó lại lấy em làm ví dụ thua trận vậy?! Có thể một lần đưa em ra như một biểu tượng vinh quang không?!

Trần Tiểu Bắc được đội phó dịu dàng an ủi mấy câu, cuối cùng cũng hồi phục tinh thần, gãi đầu thấp thỏm nói: “Nhưng mà tôi thua khi còn đầy máu, phía sau bên kia vẫn còn hai người nữa, giờ trạng thái của Tứ Lam rất tốt, mà Xuyên thần cũng có khả năng đánh cuối, sư phụ có chắc kèo được không?”

Tô Thế Luân mỉm cười nói: “Tin tưởng anh ấy nhiều hơn một chút đi.”

Khi nói ra lời này, hai mắt Tô Thế Luân sáng sủa vô cùng, trong lòng cũng ngập tràn cảm giác tự hào – anh vẫn luôn tin tưởng Tiêu Tư Kính như trước, anh biết người con trai này vốn không bao giờ chịu thua ngạo khí cũng như nghị lực khiến người ta phải bội phục. Tiêu Tư Kính giống như Lưu Xuyên, có năng lực lật kèo ngay trong thế trận gian nan. Vì thế dù hiện tại đang tạm thời bị dẫn trước nhưng Tô Thế Luân không hề lo lắng cho Tiêu Tư Kính, anh tin chắc chắn lão Tiêu sẽ tìm được cách.

***

Lộc Tường xem thi đấu dưới đài mặt đầy sùng bái quay đầu nhìn Diệp Thần Hi: “Diệp đội liệu sự như thần luôn, quả nhiên chiêu hỗn loạn của Tứ Lam trúng đích, vậy anh đoán xem Tứ Lam có triple kill được không?”

Vừa rồi Lam Vị Nhiên giải quyết được Tiết Khắc, gây hỗn loạn giết chết được Trần Tiểu Bắc, có thể coi như double kill. Nếu tiếp tục hạ được người thứ ba thì sẽ là người thiết lập ra kỷ lục triple kill tại vòng chung kết. Đội ngũ vào được đến playoffs thì chắc chắn không hề yếu kém, đến double kill đã rất hiếm rồi, hiện tại trong mùa giải thứ 13 này vẫn chưa từng có bất cứ kỷ lục triple kill nào được thiết lập trong playoffs.

Tuy Diệp Thần Hi cũng hi vọng sư phụ có thể tạo ra kỷ lục, nhưng khách quan mà nói thì rất khó.

Vì tuyển thủ ra sân tiếp theo của Thất Tinh Thảo là lão Tiêu, cái danh “Vua không chiến” của lão Tiêu cũng không phải hão huyền, hơn nữa skill khinh công “Tiêu Dao du” và hỗn loạn “Bình hồ thu nguyệt” của Tứ Lam đều đang hồi chiêu, vì vậy Tiêu Tư Kính sẽ có thêm 40 giây cơ hội.

“Không khả quan lắm.” Diệp Thần Hi uyển chuyển đáp lời, “Rất khó để sư phụ tôi có thể giết được lão Tiêu.”

Lộc Tường cười nói: “Rốt cuộc anh cũng thừa nhận sư phụ có thể thua, thật không dễ dàng nha. Tôi còn tưởng anh vẫn u mê cổ vũ sư phụ thắng chứ, anh chắc chắn là fan não tàn của Tứ Lam.”

Diệp Thần Hi: “..”

Rốt cuộc cũng khiến Diệp đội cạn lời, Lộc Tường cực kỳ hài lòng quay đầu tiếp tục theo dõi trận đấu.

Lần này đội tuyển Tuyết Lang không ngồi cạnh đội tuyển Đồng Tước nữa, tất nhiên là vì Phương Chi Diên không muốn Dương Kiếm và Lộc Tường lại đấu võ mồm. Hai đội ngồi khá xa nhau, bọn họ không nghe được cuộc đối thoại của Lộc Tường và Diệp Thần Hi, ID đại tướng của Thất Tinh Thảo nhanh chóng hiện lên màn hình lớn – Tam Tư Đại Sư!

ID này khiến rất nhiều người xem tại hiện trường kích động bật dậy vỗ tay, fan Thất Tinh Thảo lại càng hăng tiết hơn, hoan hô cổ vũ điên cuồng.

“Tiêu đội cố lên!” “Tiêu đội cố lên!”

Tiếng hô vang dội toàn trường, có thể thấy đối với fan Thất Tinh Thảo thì Tiêu Tư Kính chắc chắn là trụ cột về mặt tinh thần, chỉ cần thấy ID Tiêu đội xuất hiện thì tâm lý đội viên Thất Tinh Thảo lập tức ổn định lại, trong lòng fan hâm mộ cũng kiên định hơn – đây chính là sức ảnh hưởng mạnh nhất của đội trưởng Tiêu Tư Kính.

“Quả nhiên Tiêu đội ra sân rồi.” Dương Kiếm nhịn không được nói, “Bản đồ không chiến quá bất ổn, tình huống bất ngờ có thể phát sinh bất cứ lúc nào, tính may rủi quá cao. Trần Tiểu Bắc đầy máu mà còn chết ngay lập tức, tôi còn nghĩ cậu ấy có thể giằng co với Tứ Lam đến khi hai bên thấp máu chứ.”

“Cũng vì Tứ Lam quyết đoán, chiêu hỗn loạn đó đúng là chiêu trí mạng chắc chắn chết trên cái bản đồ không chiến này.” Phương Chi Diên nói.

Dương Kiếm đăm chiêu: “Nhưng nếu chọn bản đồ lục chiến có tính ổn định cao thì Từ Sách, Tứ Lam lại thêm anh tôi đánh cuối nhất định Thất Tinh Thảo còn khó đánh hơn. Vì thế Tiêu đội chọn bản đồ không chiến cũng vì muốn đánh cược một kèo phải không? Dù sao bản đồ không chiến đã có Tiết Khắc với anh ta làm bảo hiểm, một người bắt đầu một người kết thúc, vẫn có phần thắng khá lớn.”

“Ừ.” Phương Chi Diên quay đầu nhìn về phía Dương Kiếm: “Sao đột nhiên cậu lại có hứng thú với chuyện an bài chiến thuật và lựa chọn bản đồ thế?”

Dương Kiếm đỏ mặt nói: “Khụ, chán quá thì mò mẫm chút thôi…”

Phương Chi Diên cười cười, không vạch trần cậu. Người này đã bắt đầu có tiến bộ, mỗi khi xem thi đấu đều nghiêm túc nghiên cứu ý đồ chiến thuật của các đội tuyển lớn. Năng lực hiểu biết về chiến thuật của Dương Kiếm đúng là thấp hơn đội phó của các đội tuyển khác, cậu cố gắng học tập, chịu khó nghiên cứu thế này âu cũng là chuyện tốt.

***

Trên sân thi đấu, sau khi Tiêu Tư Kính xuất hiện tại điểm hồi sinh ở góc bản đồ, hắn lập tức thao tác account Thiếu Lâm “Tam Tư Đại Sư” của mình đi tới giữa bản đồ.

Mai hoa thung là bản đồ hình tròn, cọc gỗ cao thấp khác nhau nhìn qua sắp xếp cực kỳ hỗn loạn, nhưng nếu luyện tập trong thời gian dài thì có thể tìm ra quy luật cũng như cách để đi tới vị trí cao bằng tốc độ nhanh nhất. Tiêu Tư Kính đã từng lập kỷ lục “Hoàn thành nhiệm vụ Mai hoa thung Thiếu Lâm bằng thời gian nhanh nhất” trong game, rất lâu trước đây khi còn ở khu Điện tín Một, hắn cực kỳ thành thạo tấm bản đồ này, không tới 20 giây đã khinh công tới được vị trí cao nhất trong Mai hoa thung.

Tứ Lam đang đợi hắn ở đó.



Vì “Bình hồ thu nguyệt” đang hồi chiêu, hiện tại Lam Vị Nhiên chỉ có thể dùng các kỹ năng tấn công cấu máu từ xa hoặc là câu giờ đợi kỹ năng hồi lại xong thì đánh tiếp.

Lam Vị Nhiên nhanh chóng bỏ qua ý tưởng đi đường vòng. Thứ nhất anh cũng biết trình độ thao tác khinh công của mình không bằng lão Tiêu, đánh tiêu hao trong thời gian dài sẽ dễ dàng khiến Tiêu Tư Kính có cơ hội; Thứ hai là kỹ năng Tiêu Dao du xuyên tường của anh cũng đang cooldown, anh không thể trốn khỏi phạm vi truy đuổi của Tiêu Tư Kính bằng khinh công giang hồ. Dù gì Tiêu Tư Kính cũng rất quen thuộc tấm bản đồ này, có thể nắm được cách nhảy qua cọc gỗ tới vị trí mong muốn nhanh nhất có thể. Chưa kể Thiếu Lâm còn có skill “Long trảo thủ” có thể kéo ngược anh về.

Vì thế Lam Vị Nhiên lập tức quyết định dốc hết sức sử dụng chiêu thức để cấu máu Tiêu Tư Kính.

Tuy nói lượng máu chênh lệch không phải yếu tố quyết định lớn nhất trên bản đồ không chiến nhưng có thể tiêu hao được bao nhiêu máu của đối thủ thì phần thắng của mình sẽ tăng lên bấy nhiêu lần. Nếu tiếp theo Lưu Xuyên phải lên đánh với Tiêu Tư Kính thì trình độ của cả hai chắc chắn ngang nhau, so khinh công thì thậm chí Tiêu Tư Kính còn cao hơn một bậc, so khống chế thì cả hai lại dễ dàng né được kỹ năng của đối thủ. Vì thế áp máu của lão Tiêu sẽ cho Lưu Xuyên có nhiều cơ hội thắng hơn.

Xác suất để Bình hồ thu nguyệt nhắm trúng vào Tiêu Tư Kính trên bản đồ này là rất nhỏ, chưa kể giờ kỹ năng này còn đang cooldown. Hơn nữa Tiêu Tư Kính cũng sẽ không ngồi chờ chết, trong vài giây ngắn ngủi hắn đã nhanh chóng nhảy tới trước mặt Lam Vị Nhiên để áp chế hỏa lực.

Lam Vị Nhiên lập tức di chuyển sang bên cạnh, vừa nhảy vừa tránh né Tiêu đội tấn công, tiêu ngọc trong tay cũng không ngừng thổi ra sóng âm.

– Song hạc thính tuyền, Trường phong xuy tuyết, Mặc tử bi ti, Liêm động hà phong!

Ánh sáng xanh nhạt nhu hòa không ngừng hiện ra từ vũ khí, từng luồng sáng bao quanh Tiêu Tư Kính, tuy Lam Vị Nhiên sử dụng rất nhiều skill tấn công của Tiêu Dao trong cùng một lần nhưng khán giả lại phát hiện ra sát thương nhồi vào của anh không hề cao – chỉ có 15%.

Trong game Võ Lâm, một skill trúng đích đại khái có thể bào đi khoảng 5% máu của đối phương, nếu tạo được bạo kích sẽ gia tăng sát thương, combo, chồng trạng thái cũng sẽ giúp thương tổn gây ra lớn hơn. Bốn kỹ năng mà chỉ tạo ra 15% sát thương có thể nói là quá thấp. Không phải vì Lam Vị Nhiên đột nhiên xuống phong độ mà rõ ràng đã bị ảnh hưởng từ tấm bản đồ này.

“Khinh công của lão Tiêu cực kỳ lợi hại!” Trương Thư Bình tán thưởng, “Cậu ta có thể lợi dụng khinh công nhỏ lẻ để nhảy trái nhảy phải giữa những cây cọc giao nhau, vì thế chỉ trúng phải ba trên tổng số bốn kỹ năng của Tứ Lam đánh ra. Hơn nữa vì lão Tiêu vẫn thay đổi vị trí tùy biến khiến combo trên đường thẳng rất khó có thể tạo ra bạo kích, bởi vậy thương tổn gây ra sau đợt bùng nổ này mới không cao.”

“Rõ ràng Tứ Lam muốn kéo dài thời gian để tạo ra đủ thương tổn.” Lâm Lập Minh nói, “Có điều tôi cảm thấy lão Tiêu sẽ không chơi tiêu hao với cậu ta đâu.”

Vừa dứt lời thì Tiêu Tư Kính đột nhiên khinh công nhảy lên, tay phải nắm chặt đấm thẳng vào hướng trước ngực Lam Vị Nhiên với tốc độ sét đánh!

Một quyền khí thế hùng hổ, đánh như chẻ tre!

Phong cách chơi của Thiếu Lâm Quyền luôn quyết đoán khí phách như vậy. Tiêu Tư Kính là đại thần đứng đầu lưu phái Quyền Thiếu Lâm, khi đấu với hắn, rất nhiều người đã thua khí thế ngay từ đầu. Tuy hắn chơi cận chiến, chân ngắn tay ngắn nhưng một khi bị Tiêu đội lại gần thì chắc chắn một combo quyền pháp của Thiếu Lâm cũng có thể đánh cho đối thủ tơi bời!

May mà Lam Vị Nhiên không phải người mới, anh không hề có chút lo sợ khi đánh với phong cách bạo lực nghiền áp của Tiêu Tư Kính, thấy lão Tiêu khí thế hùng hổ xông tới, anh lập tức dùng khinh công né tránh – Phi hạc xung thiên!

Tiêu Dao tay cầm tiêu ngọc nhảy lên trên trời theo góc 90 độ, vạt áo tung bay nhìn qua bình tĩnh thong dong, tác phong nhanh nhẹn, ngay sau đó cũng đáp trả ngay bằng một chiêu Tương thủy vân, ánh sáng màu xanh nhu hòa giáng xuống từ trên trời, lá rụng lả lướt như mưa, hiệu quả thị giác cực kỳ đẹp mắt.

Cách chơi của Tứ Lam vẫn luôn hoa lệ như vậy, so ra thì Tiêu Tư Kính đánh thô bạo đơn giản hơn, trên tay hắn là một đôi bao tay đen tuyền có khảm hình rồng uốn lượn màu vàng kim, hai tay quyền luân phiên ra chiêu, uy vũ như bão táp, quyết đoán và dứt khoát.

– Long trảo thủ!

Tuy Lam Vị Nhiên đã khinh công bay lên trời trốn được chiêu đánh ngã đầu tiên của Tiêu Tư Kính, nhưng Tiêu Tư Kính vẫn còn chiêu sau, với phạm vi tấn công 15 mét, kỹ năng vồ bắt này vừa vặn nhắm vào vị trí khi Lam Vị Nhiên đặt chân xuống, thành công nhắm trúng đối phương.

Trương Thư Bình nhịn không được mà nói: “Khả năng nắm bắt cự ly trên không của Tiêu đội cực kỳ chuẩn xác, lần này Tứ Lam muốn tránh cũng không tránh được!”

Khi hai người đánh trên một mặt phẳng thì rất nhiều người có thể tính được khoảng cách hai bên. Thế nhưng trong quá trình khinh công lên trời, dưới tình huống sau khi Lam Vị Nhiên nhảy lên theo một góc vuông còn dùng thêm khinh công “Phiêu tuyết xuyên vân” di chuyển về phía trước thêm một đoạn, Tiêu Tư Kính đứng trên cọc gỗ tạo thành một góc 60 độ hợp với vị trí anh đứng, thì cực kỳ khó để tính được cự ly giữa mình và đối phương.

Không những Tiêu Tư Kính biết mình và đối thủ đang cách nhau dưới 15 mét, hắn còn không do dự ra tay trên không, kéo được Tứ Lam trở về, động tác đầy bá khí nhận được tiếng vỗ tay ủng hộ của khán giả và tuyển thủ khắp nhà thi đấu.

– [Lam Lam Lam Lam] bỏ mình!

Sau khi Tiêu Tư Kính bắt được Tứ Lam liền lập tức ném anh xuống đất. Dù hiện tại Tứ Lam còn nhiều máu thì vẫn chỉ có thể vô lực nhìn bản thân bị gai nhọn xiên chết mà thôi. Đây chính là đặc điểm khiến bản đồ không chiến rất kích thích, dù còn bao nhiêu máu thì một khi ngã xuống vẫn cầm chắc cái chết.

***

Trên khán đài, Diệp Thần Hi cũng mỉm cười vỗ tay cho biểu hiện xuất sắc của Tiêu Tư Kính. Sư phụ bào được 20% máu của Tiêu Tư Kính trong khoảng thời gian ngắn đã rất tốt rồi. Nếu đổi thành địa hình bằng phẳng đánh tiêu hao dần dần với lão Tiêu thì Tứ Lam sẽ có phần thắng lớn hơn. Nhưng một Tiêu Dao không còn kỹ năng hỗn loạn sẽ rất khó đánh trên bàn đồ không chiến như thế này, nhồi combo cũng chẳng dễ dàng gì. Rõ ràng Tiêu Tư Kính biết điều này nên trước khi skill gây hỗn loạn hồi lại hắn liền quyết đoán dùng hai skill khống chế tiễn bước Tứ Lam.

Đội tuyển Long Ngâm không thể không phái tuyển thủ thứ ba lên đài.

Rất nhiều người đã đoán được người nào sẽ ra sân, nhưng khi ID bốn chữ hiện lên trên màn hình lớn, không ít người vẫn kích động đến mức hét ầm lên – Hải Nạp Bách Xuyên!

“Quả nhiên là Xuyên thần!” “Xuyên thần đấu với Tiêu đội nè!”

Dòng chữ “Hải Nạp Bách Xuyên vs Tam Tư Đại Sư” trên màn hình lớn khiến khán giả hưng phấn vô cùng. Những ai xem đánh giải lâu năm thậm chí còn kích động đến phát khóc – từ mùa giải đầu tiên đến mùa giải thứ tư, số lần giao thủ trên lôi đài của hai người nhiều không đếm được, có thắng có thua. Đặc biệt là trận chung kết mà Tiêu đội hạ gục Xuyên thần trên lôi đài, đồng thời cắt đứt mạch chiến thắng của Hoa Hạ; cũng như Xuyên thần đã từng loại bỏ Thất Tinh Thảo trong playoffs, đập nát giấc mơ đoạt quán quân của Thất Tinh Thảo. Có thể nói bọn họ chính là địch thủ cũ mạnh nhất của nhau.

Sau này, Tiêu đội và Xuyên thần cùng có thiên hướng rời khỏi lôi đài để lo đoàn chiến, giúp cho người mới có nhiều cơ hội luyện tập hơn, số lần hai người giao chiến càng ngày càng ít.

Tiếp sau nữa, là mùa giải Tiêu Tư Kính sinh bệnh khiến thành tích của Thất Tinh Thảo tuột dốc trên diện rộng, thậm chí còn không chen chân nổi vào playoffs, rồi chẳng bao lâu sau, Xuyên thần cũng đột nhiên giải nghệ mất tích…

Qua nhiều năm như vậy, trong trận chung kết của mùa giải thứ 13, rốt cuộc hai người cũng gặp lại nhau!Hết chương 385.

Bonus một Lam Lam Lam Lam

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau