Chương 152
Một tầng lồng phòng ngự thật lớn bao phủ toàn bộ quảng trường trung tâm kiểm trắc hồn sư, xa xa nhìn lại chỉ thấy một mảnh đen kịt, nhìn mà làm cho người ta cảm thấy cực kỳ áp lực.
Tiếng người ồn ào cùng tiếng hồn lực bùng nổ không ngừng truyền đến, theo Trang Dịch cùng Lôi Tu càng đến gần lại càng trở nên rõ ràng.
Trang Dịch chỉ cảm thấy tình huống này có chút quen mắt, hắn suy nghĩ một lát, lúc này mới nhớ tới mấy tháng trước hắn cũng từng đi tới quảng trường trung tâm kiểm trắc hồn sư như thế này, lúc đó vẫn là khi hắn vừa tới Ellen, học sinh Ellen tự phát tổ chức thi đấu lựa chọn người đứng đầu các năm, Trang Dịch nhớ rõ lúc ấy vẫn là Lương An mời hắn tới, cũng vào ngày hôm đó hắn gặp Đường Việt.
Mấy tháng ngắn ngủi trôi qua, cùng là đi vào quảng trường trung tâm kiểm trắc hồn sư này, lại đã sớm cảnh còn người mất.
Khi đi đến trước mặt lồng phòng ngự màu đen kia, có chuyện quan trọng hơn bày ra trước mắt, cảm thán trong lòng Trang Dịch lập tức bị hắn ném ra sau đầu.
Bởi vì lồng phòng ngự là màu đen, có lẽ sẽ không giống với trận pháp bình thường, Trang Dịch không tùy tiện thả hồn lực ra mà ẩn ở trong cơ thể, sau đó cẩn thận đưa tay, bàn tay động vào lồng phòng ngự màu đen, một lực đẩy khá mạnh truyền đến, Trang Dịch nhắm mắt lại cảm thụ một chút: “Có ma khí, cũng có hồn lực của hồn sư, xem ra là cường giả của Ellen và dị ma cùng nhau bố trí.”
“Vào được không?” Lôi Tu hỏi.
Trang Dịch chậm rãi thu tay về, hắn nhìn chằm chằm lồng phòng ngự này, trong mắt lấp lánh ánh sao giống như gặp được một thử thách thú vị, không chỉ không có chút nản lòng, ngược lại lên tinh thần nóng lòng muốn thử. Hắn liếm liếm đôi môi có chút khô khốc: “Có chút phiền toái, nhưng mà hẳn là không thành vấn đề.”
Tầm mắt Lôi Tu dừng trên môi Trang Dịch một lát, sau đó không để ý dời đi, thấy Trang Dịch bắt đầu toàn lực phá trận, Lôi Tu yên tĩnh đứng ở bên cạnh, tỉ mỉ quan sát tình huống bốn phía một lần.
Trang Dịch ngưng tụ hồn lực trong lòng bàn tay, sau đó đưa tay đặt lên lồng phòng ngự, làm cho kết cấu từng tầng của trận pháp hiện ra, sau đó Trang Dịch thật cẩn thận đưa hồn lực của chính mình vào.
Lồng phòng ngự này hình thành từ sức mạnh của nhân loại cùng dị ma, bởi vậy năng lực ngăn cản cũng đặc biệt mạnh mẽ, chỉ cần dị ma cưỡng ép phá trận thì sẽ phải chịu hồn lực của nhân loại cản trở, mà nếu nhân loại cưỡng ép phá trận, ma khí của dị ma cũng đủ làm cho nhân loại đau đầu một thời gian dài. Nếu là người thường nhìn thấy trận pháp này, sợ là đã sớm bó tay không có cách nào, thế nhưng Trang Dịch có trụ cột trận pháp cực mạnh, lập tức nghĩ ra biện pháp.
Bởi vì hồn lực nhân loại không thể hòa tan cùng với ma khí dị ma, cho nên cẩn thận phân tích kết cấu lồng phòng ngự này sẽ phát hiện ma khí cùng hồn lực chồng chéo lên nhau giống như bánh quai chèo(1), cứ như vậy, tuy rằng trận pháp ngưng tụ ra có uy lực cực lớn, nhưng kết cấu trận pháp lại vô cùng thô ráp.
Lúc này Trang Dịch phải làm chính là dùng hồn lực cởi bỏ cái bánh quai chèo này, tạm thời tách rời hồn lực cùng ma khí, lại tạo ra một khe hở đủ cho hắn cùng với Lôi Tu đi vào.
Lần đầu tiên cởi bỏ loại trận pháp độc đáo này, Trang Dịch tốn mất tròn nửa giờ, đúng lúc hắn chuẩn bị đưa tay lên mở một cửa vào trên lồng phòng ngự thì Lôi Tu lại kéo tay Trang Dịch lại, ngăn động tác bước cuối cùng của hắn: “Trước chờ một chút rồi vào.”
Trang Dịch nghe vậy, động tác trên tay hơi ngừng lại. Một khi trận pháp mở ra, thời gian cho bọn họ đi vào là cực kỳ ngắn ngủi, Lôi Tu lại ngăn cản hắn, Trang Dịch lập tức thu hồn lực lại, quay đầu nghi ngờ nhìn Lôi Tu.
Lôi Tu chỉ chỉ bốn phía: “Dị ma cũng biết sử dụng ma khí tạo thành trận pháp, hôm nay chúng nó lại tính giữ lại tất cả người của Ellen, trừ bên trong có mai phục ra, bốn phía hẳn là cũng có bố trí khác.”
Trang Dịch nghe vậy, nhất thời kinh ngạc, hắn lập tức đi ra vài bước, sau đó nhắm mắt lại cảm nhận cẩn thận: “Xác thực có ma khí dao động, lúc trước ta còn tưởng rằng là do lồng phòng ngự này phát ra, hiện tại cảm nhận lại tỉ mỉ một lần, quả nhiên…”
Lôi Tu nghe vậy, hơi hơi cong môi nói: “Cùng với hiện tại vội vã đi vào, không bằng động chút tay chân chuẩn bị cho dị ma một phần đại lễ.”
Cùng lúc đó, trong trung tâm kiểm trắc hồn sư.
Lúc này trung tâm đại sảnh rộng mở có thể chứa toàn bộ sư sinh trong trường đèn đuốc sáng trưng, bên trái là sư sinh Ellen đang ngồi, lấy lãnh đạo học viện làm trung tâm, học sinh trẻ tuổi vây quanh ở bên cạnh, một đám mặt căng gắt gao tức giận nhìn phía đối diện; dị ma ở bên phải đại sảnh, được vây quanh ở trung tâm chính là dị ma hình người, hầu như một dị ma hình người sư sinh Ellen đều có thể gọi được tên, đó là đồng bạn trước kia của bọn họ, hiện giờ lại trở thành vỏ bọc hoặc chó săn cho dị ma.
Số lượng dị ma hình người không vượt quá hai trăm, ở bốn phía dị ma hình người, dị ma màu đen đỏ sít sao dính vào với nhau, phô thiên cái địa giống như châu chấu, bất luận là không trung hay sàn nhà, tất cả đều là thân thể mềm nhũn nằm úp sấp của chúng nó.
Mà ở chỗ tiếp giáp giữa dị ma cùng nhân loại để trống ra một mảnh đất lớn, lúc này, đội ngũ dị ma do dị ma hình người dẫn đầu đang tiến hành đụng độ kịch liệt với đội ngũ hồn sư nhân loại.
Căn cứ giao ước giữa dị ma cùng nhân loại, thi đấu hôm nay sẽ tiến hành ba trận hỗn chiến đội ngũ cùng năm trận thi đấu cá nhân, lúc này hỗn chiến đội ngũ đã tới phần kết thúc, nhưng kết quả này lại khiến cho tất cả người Ellen đều nhíu chặt chân mày.
Thực lực của dị ma còn mạnh hơn trong dự tính. Ba trận hỗn chiến đội ngũ, trận đầu thế hòa, trận thứ hai Ellen thắng, mà lúc này đang là trận thứ ba, rất rõ ràng, Ellen bị vây ở hạ phong.
Bởi vì hồn sư nhân loại phân loại chi tiết, trong chương trình học ngày thường cũng vô cùng coi trọng đoàn chiến, bởi vậy bình thường mà nói, hỗn chiến tiểu đội dưới năm mươi người, phần lớn đều là nhân loại chiếm thượng phong, mà thi đấu cá nhân là khảo nghiệm tố chất cá nhân, ngược lại khó nói chuẩn.
Biết rõ dị ma đưa ra thi đấu như vậy nhất định là có chuẩn bị mà đến, Ellen tự nhiên cũng chuẩn bị tỉ mỉ, mỗi tuyển thủ phái ra đều là nhân tài kiệt suất trong học viện, thế nhưng dị ma ngày thường rơi vào hạ phong trong đoàn chiến, hôm nay lại phát huy hơn hẳn bình thường, rõ ràng đối phương không hề phái ra một dị ma cấp tám nào, tất cả đều sử dụng dị ma khoảng cấp bảy, nhưng lại có thể ép cho hồn sư Ellen cùng là cấp bảy không thở nổi.
Theo trận hỗn chiến thứ ba chấm dứt, hai bên đều có một thắng một thua một hòa, hỗn chiến đội ngũ chưa phân ra cao thấp, như vậy hiển nhiên thắng bại phải rút ra từ thi đấu cá nhân kế tiếp.
Sau khi đội ngũ hai bên lui khỏi trung tâm, dị ma nhìn Ellen đối diện, phái ra đại biểu đầu tiên của chúng.
Một dị ma hình người có mái tóc ngắn ngủn đứng ở trung tâm đại sảnh, hắn thân hình khôi ngô, khuôn mặt đứng đắn, ngũ quan vô cùng đoan chính, duy nhất làm người ta cảm thấy dị thường chính là đôi mắt dại ra của hắn, vô thần nhìn về phía sư sinh Ellen, ở phía sau hắn, hư ảnh dị ma chuyển động, nhìn qua vô cùng quỷ dị.
“Đây là… đứng đầu năm thứ năm…”
“Dương Chu học trưởng!”
“Không phải học trưởng đã hy sinh trong trận chiến dị ma xâm lấn đầu tiên sao, làm sao lại có thể xuất hiện ở đây…”
“Lúc ấy hắn bị dị ma nuốt vào trong bụng —— đáng chết, dị ma không giết hắn mà để lại phụ thể!”
Học sinh Ellen nhìn dáng vẻ Dương Chu dại ra, mỗi người hận nghiến răng nghiến lợi, Dương Chu là đứng đầu năm thứ năm, không chỉ tính tình hiền lành, thiên phú lại cực kỳ xuất chúng, hắn mới hơn hai mươi tuổi, thực lực cũng đã tiếp cận cấp tám, rất được Ellen trọng dụng, vốn tính sau khi tốt nghiệp sẽ ở lại Ellen làm lão sư, nào ngờ lại gặp phải dị ma xâm lấn.
Lúc trước dị ma cùng Ellen giao chiến, Dương Chu đứng ở tuyến đầu, liều chết bảo vệ lãnh thổ học viện, dị ma bị hắn giết nhiều không đếm xuể, cuối cùng lại bị một dị ma cấp chín một hơi nuốt mất.
Tất cả mọi người đều nghĩ Dương Chu đã chết, thế nhưng ai cũng không nghĩ tới hôm nay hắn lại dùng hình thức như thế này xuất hiện trước mặt sư sinh Ellen!
Nhìn đứng đầu năm thứ năm hy sinh vì trường học này, không chỉ học viên Ellen cảm xúc kích động, không ít lão sư coi Dương Chu là đồng sự lúc này cũng vừa đau lòng vừa oán giận.
“Không, không phải phụ thể… Dị ma không thể ký sinh ở trên người hắn, bởi vậy sử dụng phương pháp đặc thù biến bản thân thành hồn thú, lấy dị ma chủ đạo, biến tướng chiếm lĩnh thân thể hắn.” Đúng lúc này, ông lão tóc bạc da mồi ngồi ở trung tâm sư sinh kia chậm rãi nói, hắn thân hình gầy yếu thấp bé, hốc mắt lõm vào, thoạt nhìn vô cùng tiều tụy già nua, nhưng ai lại cũng không dám khinh thường ông lão này, lúc này hắn mặc một bộ trường bào mộc mạc, ở trên ngực trái của hắn mang theo một tấm huy chương có một không hai trên đại lục Ade, tượng trưng cho thân phận cao quý của hắn —— ông lão này chính là người quản lý một trong ba học viện lớn, hiệu trưởng học viện Ellen.
“Hồn thú?” Chủ nhiệm năm ngồi ở bên cạnh hiệu trưởng nghe vậy, nhìn kỹ Dương Chu một lát, chủ nhiệm trong học viện phần lớn là cấp tám, cùng cấp với Dương Chu, lúc này hắn quan sát cẩn thận một chút cũng lập tức phát hiện ra khác thường, “Đúng vậy, nếu như bị dị ma phụ thể, thực lực hồn sư sẽ giữ nguyên như ban đầu, thế nhưng Dương Chu hiện tại rõ ràng thực lực rút lui tới cấp bảy, xem ra chính là tác dụng phụ của việc dị ma thu phục Dương Chu.”
“Dựa theo kế hoạch ban đầu sắp xếp hồn sư ra sân.” Thấy Dương Chu ở trong sân đấu bị dị ma khống chế làm ra đủ hành động khiêu khích sư sinh Ellen, hiệu trưởng chậm rãi ra lệnh.
“Vâng.”
Ngay sau đó, một hồn sư cấp bảy của Ellen vào sân. Hai bên đều tự cúi đầu chào đối phương, sau đó, đúng lúc hồn sư Ellen đứng thẳng dậy định phóng xuất hồn lực, trong miệng Dương Chu phát ra một tiếng huýt gió sắc bén, không nói hai lời ngang ngược xông về phía hồn sư Ellen.
Thi đấu giữa hồn sư phần lớn đều bắt đầu từ dùng hồn lực tấn công, cho dù đối chiến với dị ma, dị ma kiêng kỵ hồn lực của hồn sư bùng nổ trong khoảng cách gần, cũng không dám tùy tiện tới gần, thế nhưng Dương Chu này lại không giống, tốc độ của hắn nhanh vô cùng, nháy mắt đã lắc người tới trước mặt hồn sư cấp bảy, hồn sư cấp bảy cả kinh, phản xạ có điều kiện muốn lui về phía sau, nhưng cũng đã không còn kịp, Dương Chu đưa tay ra một phát đã bắt được cổ hắn!
Điểm trí mạng bị nắm giữ, mặt hồn sư cấp bảy phồng lên đỏ bừng, nhưng mà hắn có thể đi đến một bước ngày hôm nay thì cũng không phải hạng người vô năng, hồn lực ngưng tụ ở hai tay hắn, liều mạng nguy hiểm cổ mình có thể bị cắt đứt, hồn sư cấp bảy mạnh mẽ dùng hồn lực đánh về phía đầu Dương Chu.
Thấy hồn lực đã sắp nổ tan Dương Chu, ngay tại thời điểm này, khóe miệng Dương Chu cong lên một nụ cười cực kỳ ủy dị ——
Hồn sư cấp bảy sửng sốt, ngay sau đó, trước mắt hắn tối sầm, hoàn toàn mất đi ý thức.
“Nguy hiểm!”
“Học trưởng!”
Bên Ellen thấy hồn sư cấp bảy này lại bị dị ma mai phục phía sau một hơi nuốt mất, tất cả bọn họ đều trở nên kinh hoảng, lão sư học viện Ellen vốn muốn ra tay cứu hồn sư cấp bảy này ra, đáng tiếc dị ma động tác quá nhanh, chờ lúc bọn họ ra tay, không chỉ có hồn sư cấp bảy kia bị nuốt, mà dị ma đối diện cũng giống như đã sớm có chuẩn bị, đúng lúc chặn lại đòn tấn công của lão sư Ellen.
“Trên sân thi đấu khó tránh khỏi xuất hiện thương vong, lão sư Ellen không khỏi quá mức kích động một chút.” Một dị ma huyết hồng được tất cả dị ma vây ở giữa chậm rãi nói, không tìm được thân thể thích hợp phụ thể, nó dứt khoát vẫn duy trì dáng vẻ dị ma vốn có, dùng tinh thần lực mạnh mẽ của nó cũng đủ bao trùm toàn trường, làm cho tất cả mọi người trong Ellen nghe hiểu lời nó nói.
Sư sinh Ellen nghe vậy, sắc mặt nhất thời cực kỳ khó coi.
hiệu trưởng Ellen bình tĩnh đối diện dị ma, sau đó nâng bàn tay già nua lên, chậm rãi nói: “Trận tiếp theo.”
Bên dị ma vẫn để Dương Chu ở đó, mà Ellen thì phái ra một hồn sư cấp bảy khác.
Đã được thấy thủ đoạn đánh bất ngờ lúc trước của Dương Chu, hồn sư cấp bảy này sau khi cùng Dương Chu cúi chào thì nhanh chóng lui về phía sau, duy trì khoảng cách nhất định với hắn, sau đó, hồn lực của hắn thả ra quanh người, hình thành một lồng phòng ngự bảo vệ bản thân, đợi sau khi làm xong tất cả những chuyện này hắn mới ngẩng đầu, thả hồn thú của mình ra.
Dương Chu kiên nhẫn đợi hồn sư cấp bảy kia bố trí xong tất cả, sau đó đưa ra một ngón trỏ, khinh miệt mà lắc lắc với hồn sư cấp bảy, ánh mắt nhìn hắn khinh thường giống như nhìn một con sâu cái kiến.
Hồn sư cấp bảy cảm nhận được sự khinh miệt của dị ma, mặt hắn đỏ lên, hung tợn trừng Dương Chu: “Chịu chết đi, dị ma!”
Lời còn chưa dứt, hồn lực đã điều động của hồn sư cấp bảy lập tức tấn công, mạnh mẽ đánh về phía Dương Chu!
Dương Chu thấy thế, biểu cảm trên mặt trở nên ngưng trọng, dị ma phía sau hắn hóa thành hai bộ phận, một phần bao vây lấy thân hình hắn, một phần khác thì đón nhận hồn lực của hồn sư cấp bảy đánh tới.
Ma khí màu đen cùng hồn lực màu đen của chiến hồn sư va chạm vào nhau, không chỉ phát ra âm thanh điếc tai nhức óc, sau khi năng lượng bộc phá ra, ma khí cùng hồn lực tản ra lại làm cho hồn sư cấp bảy vô thức đưa tay che mắt, hơi hơi lui về phía sau vài bước.
Đúng lúc hắn định tích tụ hồn lực tiếp tục giao chiến với Dương Chu, đúng lúc này, học sinh Ellen phía sau lại phát ra tiếng gào.
Trong khoảng khắc hồn sư cấp bảy bị nuốt chửng vừa rồi, sư sinh Ellen ở phía sau chính là phát ra âm thanh như vậy!
Hồn sư cấp bảy này chỉ cảm thấy lông tơ toàn thân dựng đứng lên, hắn giống như cảm ứng được cái gì, bản năng nghiêng đầu sang một bên, vào giây phút cuối cùng của sinh mệnh, hắn nhìn thấy chính là đôi mắt vô thần kia của Dương Chu.
Liên tiếp hai học sinh Ellen bị nuốt, sắc mặt sư sinh bên Ellen khó coi đến cực điểm.
Hồn sư cấp bảy ở trên sân đấu kia có lẽ không biết chuyện gì xảy ra, nhưng những người đứng xem như bọn họ lại thấy rõ ràng. Hết sức phóng ra ma khí va chạm với hồn lực của hồn sư, tạo thành chướng ngại thị giác trong thời gian ngắn, sau đó Dương Chu lợi dụng tốc độ nhanh hơn người thường của hắn, ẩn nấp ra phía sau hồn sư cấp bảy, nhân lúc hồn sư cấp bảy còn chưa kịp phản ứng, cứng rắn chống đỡ hồn lực của hắn tấn công, lại một lần nữa nuốt người vào.
Tuy rằng Dương Chu cũng bởi vậy mà bị thương, nhưng hắn lại vẫn có sức đánh một trận, mà hồn sư cấp bảy học viện Ellen tổn thất trong tay hắn, chỉnh chỉnh hai người!
“Hiệu trưởng, có cần sắp xếp hồn sư Vương hồn sư cấp tám không ——”
“Không được.” Hiệu trưởng Ellen lập tức phủ định, “Hồn sư cấp tám là lực lượng quan trọng nhất để giao chiến với dị ma, dị ma vô cùng kiêng kỵ bọn họ, lần này phái một Dương Chu ra, mục đích vốn chính là muốn dẫn hồn sư cấp tám của Ellen ra sân, trước khi dị ma cấp tám chưa xuất hiện, Ellen tuyệt đối phải thật bình tĩnh.”
“Nhưng mà nếu còn tiếp tục như vậy, hồn sư cấp bảy của Ellen cũng tổn thương thảm trọng, tuy rằng hồn sư cấp cao không quý giá như Vương hồn sư, nhưng cũng là…”
Hiệu trưởng nghe vậy, đột nhiên, trên khuôn mặt bình tĩnh của hắn hiện ra vài vết đốm độc màu xanh tím, nhưng rất nhanh, hồn lực quanh thân hiệu trưởng hơi vận chuyển, đốm độc lập tức bị hắn đè ép xuống.
Hai dị ma huyết hồng đối diện thấy thế, nhìn nhau một cái, hơi hơi lắc lư thân thể bắt đầu thì thầm.
Hiệu trưởng bình tĩnh nhìn hai dị ma huyết hồng, chậm rãi nói với chủ nhiệm: “Dị ma này mượn dùng thân thể Dương Chu mới có thể bộc phát ra thực lực như vậy, nuốt hai hồn sư cấp bảy đã là cực hạn của nó, dựa theo kế hoạch ban đầu tiếp tục ra sân.” “… Vâng.”
Lúc này đây, Dương Chu quả nhiên không có lại cắn nuốt hồn sư Ellen, thế nhưng hắn vẫn đánh bại hồn sư thứ ba của Ellen.
Khi hồn sư Ellen bị Dương Chu đá một phát bay ra khỏi vòng thi đấu, trong miệng hai dị ma huyết hồng chợt phát ra tiếng cười to cùng với tiếng cổ vũ: “Dương Chu, làm rất tốt! Nếu như ngươi có thể làm được thắng năm trận liên tiếp, đợi trận thi đấu này chấm dứt, ngươi muốn cái gì cứ việc nói, bản vương tuyệt đối không bạc đãi ngươi!”
Dương Chu nghe vậy, kéo ra một nụ cười cứng ngắc, ánh mắt đờ đẫn chậm rãi chuyển về phía Ellen, sau đó khiêu khích nhìn các sư sinh Ellen.
Đám học sinh Ellen quả thực đã giận điên lên rồi, ngụ ý của dị ma huyết hồng chính là chỉ dựa vào một mình Dương Chu mà hoang tưởng muốn đánh đổ toàn bộ năm cường giả của Ellen!
Nếu là ngày thường, Ellen nhất định sẽ toàn trường thổn thức, trào phúng làm cho dị ma không xuống được sân. Thế nhưng lúc này thấy Dương Chu đã thắng liên tục ba trận, đặc biệt hai hồn sư trước của Ellen còn bị nuốt sống, học sinh Ellen nắm chặt hai nắm tay, thầm hận nhìn chằm chằm dị ma, lại cái gì cũng không nói ra được.
Cuối cùng, bọn họ chỉ có thể đưa mắt nhìn các lão sư cầu cứu.
Hiệu trưởng Ellen sừng sững bất động, giống như căn bản không cảm nhận được hiện trường giương cung bạt kiếm.
Hai dị ma huyết hồng đối diện thấy lão già khô quắt này đã đến lúc này mà vẫn còn rất bình tĩnh, dị ma huyết hồng chưa mở miệng nói kia lập tức chậm rãi nâng thân thể bay lên, nó lay động thân thể đỏ như máu, cũng dùng tinh thần lực bao trùm toàn trường, đúng lúc nó định tiếp tục mở miệng sỉ nhục hồn sư Ellen, đột nhiên, một luồng cảm giác nguy hiểm nhàn nhạt bao phủ toàn thân nó.
Ngay sau đó, mấy chục hạt hoa Hướng Âm Quỳ màu đen bay về phía thân thể dị ma huyết hồng giống như những viên đạn, trong tiếng hoan hô của học sinh Ellen toàn trường, chuẩn bị đánh trúng dị ma huyết hồng kia, thân thể dị ma huyết hồng lập tức vặn vẹo, nhẹ nhàng tránh được hạt Hướng Âm Quỳ tấn công.
Đám học sinh Ellen thấy dị ma kia lại có thể tránh được dễ dàng như vậy, nhất thời có chút thất vọng, thế nhưng khi nhìn thấy đám hạt Hướng Âm Quỳ bắn vào không trung kia cuối cùng lại bùng nổ trong lãnh địa bên dị ma, tuy không đánh trúng dị ma huyết hồng, lại đánh cho không ít dị ma cấp sáu cấp bảy ở phía sau nó ngã trái ngã phải, cho dù chúng nó cũng không bị thương, nhưng cái tư thế khó coi này lại làm cho đám học sinh Ellen không khách khí tại chỗ cười vang lên.
“Kẻ nào?!” Thân là dị ma huyết hồng cấp chín, vậy mà lại bị khiêu khích trước công chúng như vậy, thậm chí còn bị người đối diện cười nhạo, dị ma huyết hồng giận dữ quát lớn, đồng thời, tinh thần lực vốn bao trùm toàn trường của nó lập tức hóa thành uy áp, toàn lực đánh tới phương hướng vừa tấn công nó kia!
Thấy uy áp của dị ma huyết hồng đã sắp ảnh hưởng lên trên người người vừa đến, đúng lúc này, hiệu trưởng Ellen vẫn luôn ngồi yên ra tay. Chỉ thấy mi mắt buông xuống của hắn hơi hơi căng ra, lộ ra đôi mắt mênh mông thần bí giống như trời sao, trong nháy mắt tiếp theo, tất cả tấn công của dị ma đều chợt tan thành mây khói, giống như chưa từng xuất hiện qua vậy.
Dị ma huyết hồng cuối cùng cũng đợi được hiệu trưởng Ellen ra tay, thấy đòn tấn công của mình lại bị hiệu trưởng Ellen hóa giải dễ dàng như vậy, nó nhất thời cả kinh, sau đó thân thể chợt co rút lại cực nhanh, tinh thần lực lạnh băng áp bách toàn trường.
Người có chậm hiểu nữa cũng hiểu được nó đang tức giận: “Có người dám can đảm đánh lén bản vương ở trước công chúng, hiệu trưởng Ellen ngăn cản bản vương ra tay là muốn che chở hung thủ sao?”
“Ra tay chỉ là một đứa nhỏ cấp bảy, làm sao dám tùy tiện khiêu khích dị ma cấp chín, ta nghĩ nó hẳn là vô tình.” Hiệu trưởng Ellen chậm rì rì nói.
Giống như hưởng ứng lời hiệu trưởng Ellen nói, người tấn công dị ma cấp chín kia cuối cùng cũng lộ ra thân hình, chỉ thấy hắn mặc một bộ quần áo nhạt màu đơn giản, tuy rằng ngũ quan bình thường, làn da lại cực kỳ trắng nõn mềm nhẵn, tôn lên đôi mắt màu xám nhạt kia, trong mỏng manh mang theo chút thanh lệ cùng tao nhã, ngay sau đó, người này mở miệng nói chuyện, thanh âm trong veo, vang vọng toàn trường: “A! Ngươi là dị ma cấp chín à! Trời ạ, ta còn tưởng là cái bia ngắm chứ!”
Người này nói xong, toàn trường yên lặng.
Học sinh Ellen nghẹn họng nhìn người dám can đảm nói ra lời này, sau đó lại nhịn không được nhìn về phía dị ma huyết hồng vừa bị tấn công kia, khi nhìn thấy tuy rằng toàn thân nó đỏ như máu, nhưng từ ngoài vào trong, màu sắc thay đổi dần dần theo từng tầng, chưa nói thì còn đỡ, bị nhắc nhở như vậy, quả nhiên có nhìn thế nào cũng giống như cái bia bắn tên, nhất thời có người không nhịn được, phát ra một tiếng cười nhạo.
Có người đầu tiên ra tiếng, người tiếp theo tự nhiên không nhịn được, học sinh Ellen vốn đã nhìn dị ma không vừa mắt, khó được có một cơ hội cười nhạo như vậy, tự nhiên tận tình cười lên, thậm chí còn huýt sáo vang, cách một đoạn nói với Trang Dịch: “Người anh em, rất được, có tài!”
Trang Dịch thấy thế, khóe môi cong lên nụ cười nhàn nhạt, quay đầu chớp chớp mắt với Lôi Tu.
Sau khi hắn cùng Lôi Tu bố trí xong bên ngoài, dùng trận pháp lặng yên không một tiếng động đi vào trung tâm kiểm trắc hồn sư, kết quả lại lập tức thấy được hình ảnh Dương Chu nuốt sống hồn sư Ellen, đồng thời cũng nhìn thấy dị ma khiêu khích Ellen.
Trang Dịch muốn nghiên cứu một chút rốt cuộc dị ma bố trí gì cho nhân loại, bởi vậy cũng không tùy tiện bước ra, luôn luôn cùng Lôi Tu ngồi canh ở bên cạnh quan sát. Bạn đang
NhÆ°ng thấy DÆ°Æ¡ng Chu Äã thắng liên tục ba tráºn, hiá»u trÆ°á»ng Ellen bắt Äầu phát Äá»c, dá» ma lại khiêu khÃch nhiá»u lần, Trang Dá»ch cùng Lôi Tu cÅ©ng không có thu hoạch gì, má»t khi Äã nhÆ° váºy, so vá»i á» bên ngoà i không ngừng lãng phà thá»i gian, còn không bằng Trang Dá»ch ra sân Äi gặp DÆ°Æ¡ng Chu kia má»t lần, chèn ép sá»± kiêu ngạo của dá» ma má»t chút.
Dù sao tráºn Äấu nà y là dá» ma ÄÆ°a ra, cÄn cứ tuyá»n thủ dá» ma ÄÆ°a ra có thá» thấy chúng rất coi trá»ng tráºn Äấu nà y, Trang Dá»ch tá»± nhiên không hy vá»ng gian kế của dá» ma có thá» thá»±c hiá»n Äược!
Lôi Tu có chút bất Äắc dÄ© nhìn Trang Dá»ch vá» má»t cái, nhanh chóng Äi theo Trang Dá»ch vá» phÃa Ellen, trong lúc Äó có và i lần dá» ma muá»n ra tay, Äá»u bá» hiá»u trÆ°á»ng Ellen cản lại, cuá»i cùng, Trang Dá»ch cùng Lôi Tu bình yên vô sá»± Äi tá»i trong tráºn doanh bên Ellen.
âBên ngoà i có tráºn pháp tá»c ta cùng hiá»u trÆ°á»ng Ellen cùng bá» trÃ, nhân loại, ngÆ°Æ¡i và o bằng cách nà o?â Äúng lúc nà y, má»t dá» ma huyết há»ng khác má» miá»ng.
Tuy rằng phÃa sau có hiá»u trÆ°á»ng Ellen che chá», nhÆ°ng Trang Dá»ch vẫn cảm nháºn Äược uy áp Äáng sợ của dá» ma cấp chÃn, con dá» ma nà y hiá»n nhiên còn mạnh hÆ¡n con kia má»t chút, hÆ¡n nữa khà thế trầm á»n, thoạt nhìn cà ng thêm Äáng sợ.
NhÆ°ng mà Trang Dá»ch Äã từng thấy cảnh tượng ba con dá» ma huyết há»ng Äại chiến vá»i trÆ°á»ng lão á» nhd, hắn cùng Lôi Tu còn tá»± mình nháºn má»t Äòn của dá» ma huyết há»ng, lúc nà y con dá» ma huyết há»ng nà y tuy có uy áp mạnh mẽ, nhÆ°ng cÅ©ng không là m cho Trang Dá»ch luá»ng cuá»ng tay chân, Trang Dá»ch Äầy mặt ngây thÆ¡ vô tá»i nhìn dá» ma huyết há»ng nói: âTráºn pháp? Äó là cái gì váºy?â
Dá» ma huyết há»ng thấy Trang Dá»ch dám giả vá» há» Äá», thanh âm nhất thá»i trá» nên âm u: âNgÆ°Æ¡i không biết?â
âÄúng váºy.â
âNhân loại, ngÆ°Æ¡i muá»n biết kết cục của viá»c trêu chá»c vÆ°Æ¡ng tá»c huyết há»ng không âââ
âHai vá» là tôn sÆ° cấp chÃn, tháºm chà có thá»i gian nhà n hạ thoải mái cãi nhau vá»i má»t Äứa trẻ, tháºt Äúng là hÄng hái.â Thá»i khắc mấu chá»t, hiá»u trÆ°á»ng Ellen lại cháºm rãi má» miá»ng, âTráºn Äấu vẫn còn tiếp tục, không bằng chúng ta Äấu xong lại bà n những viá»c vặt vãnh nà y?â
Dá» ma huyết há»ng nghe váºy, song song nhìn nhau má»t cái, Äá»u cảm nháºn Äược trầm trá»ng cùng cảnh giác trong lòng Äá»i phÆ°Æ¡ng.
Má»t há»n sÆ° cấp bảy không sợ dá» ma huyết há»ng chút nà o trá»ng không xuất hiá»n, hiá»u trÆ°á»ng Ellen liên tục bảo vá», tất cả những Äiá»u nà y Äá»u là m chúng nó không nhá»n Äược mà nghÄ© nhiá»u.
NhÆ°ng mà lúc nà y còn Äang tiến hà nh thi Äấu, dá» ma huyết há»ng nghÄ© nghÄ©, má»t con trong Äó bay lên chá» và o Trang Dá»ch nói: âEllen thua liá»n ba tráºn, bản vÆ°Æ¡ng còn tÆ°á»ng rằng Ellen Äã hết ngÆ°á»i có thá» dùng, không ngá» hiá»n giá» lại Äến má»t nhân tà i. Nhân loại, ngÆ°Æ¡i có lá gan Äánh lén bản vÆ°Æ¡ng, không biết có dám Äại biá»u Ellen Äánh má»t tráºn vá»i cÆ°á»ng giả tá»c ta hay không?â
Trang Dá»ch nghe váºy, nhìn vá» phÃa các lão sÆ° Ellen phÃa sau.
Hà n chủ nhiá»m ngá»i á» bên cạnh hiá»u trÆ°á»ng Ellen láºp tức nói vá»i Trang Dá»ch: âVá»â¦ tiá»u hữu nà y, thi Äấu nà y không giá»ng tráºn Äấu bình thÆ°á»ng, má»t chút không chú ý sẽ nguy hiá»m Äến tÃnh mạng, ta nhìn ra Äược ngÆ°Æ¡i có thá»±c lá»±c cấp bảy, hÆ¡n nữa còn mạnh hÆ¡n há»n sÆ° cấp cao bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i cảm thấy nguy hiá»m mà nói, hoà n toà n không cần ÄỠý Äến dá» ma khiêu khÃch.â
âVâng.â Trang Dá»ch nói xong, lui vá» phÃa sau má»t bÆ°á»c, Äúng lúc tất cả má»i ngÆ°á»i nghÄ© hắn Äã bá» qua, Trang Dá»ch lắc ngÆ°á»i và i cái Äã Äứng trên sân Äấu, chá» và o DÆ°Æ¡ng Chu nói, âDÃnh chút vẻ vang của DÆ°Æ¡ng Chu há»c trÆ°á»ng mà thôi, cho dù ngÆ°Æ¡i có phủ thêm da ngÆ°á»i, ngÆ°Æ¡i vẫn cứ thuá»c vá» má»t Äá»ng rác rÆ°á»i!â
Dá» ma cấp bảy ngẩn ngÆ¡, sau Äó má»i ká»p phản ứng Trang Dá»ch Äang chá» và o mÅ©i mắng nó. Äáng tiếc nó vẫn là cấp bảy, không thá» dùng ngôn ngữ nhân loại Äáp trả, trừ phát ra tiếng hô âhách háchâ từ trong cá» há»ng ra thì cÅ©ng chá» có thá» tức giáºn quÆ¡ tay biá»u Äạt sá»± tức giáºn của mình.
Äúng lúc nà y, thi Äấu bắt Äầu.
Trang Dá»ch cùng DÆ°Æ¡ng Chu Äá»u tá»± cúi chà o Äá»i phÆ°Æ¡ng, trong nháy mắt Äứng thẳng lên kia, há»n lá»±c Äã Äiá»u Äá»ng sẵn của Trang Dá»ch chợt bùng ná», không chút trì hoãn nà o, hắn cùng vá»i DÆ°Æ¡ng Chu Äánh thà nh má»t Äoà n.
PhÆ°Æ¡ng thức chiến Äấu Trang Dá»ch lá»±a chá»n là ââ cáºn chiến!
Tiếng người ồn ào cùng tiếng hồn lực bùng nổ không ngừng truyền đến, theo Trang Dịch cùng Lôi Tu càng đến gần lại càng trở nên rõ ràng.
Trang Dịch chỉ cảm thấy tình huống này có chút quen mắt, hắn suy nghĩ một lát, lúc này mới nhớ tới mấy tháng trước hắn cũng từng đi tới quảng trường trung tâm kiểm trắc hồn sư như thế này, lúc đó vẫn là khi hắn vừa tới Ellen, học sinh Ellen tự phát tổ chức thi đấu lựa chọn người đứng đầu các năm, Trang Dịch nhớ rõ lúc ấy vẫn là Lương An mời hắn tới, cũng vào ngày hôm đó hắn gặp Đường Việt.
Mấy tháng ngắn ngủi trôi qua, cùng là đi vào quảng trường trung tâm kiểm trắc hồn sư này, lại đã sớm cảnh còn người mất.
Khi đi đến trước mặt lồng phòng ngự màu đen kia, có chuyện quan trọng hơn bày ra trước mắt, cảm thán trong lòng Trang Dịch lập tức bị hắn ném ra sau đầu.
Bởi vì lồng phòng ngự là màu đen, có lẽ sẽ không giống với trận pháp bình thường, Trang Dịch không tùy tiện thả hồn lực ra mà ẩn ở trong cơ thể, sau đó cẩn thận đưa tay, bàn tay động vào lồng phòng ngự màu đen, một lực đẩy khá mạnh truyền đến, Trang Dịch nhắm mắt lại cảm thụ một chút: “Có ma khí, cũng có hồn lực của hồn sư, xem ra là cường giả của Ellen và dị ma cùng nhau bố trí.”
“Vào được không?” Lôi Tu hỏi.
Trang Dịch chậm rãi thu tay về, hắn nhìn chằm chằm lồng phòng ngự này, trong mắt lấp lánh ánh sao giống như gặp được một thử thách thú vị, không chỉ không có chút nản lòng, ngược lại lên tinh thần nóng lòng muốn thử. Hắn liếm liếm đôi môi có chút khô khốc: “Có chút phiền toái, nhưng mà hẳn là không thành vấn đề.”
Tầm mắt Lôi Tu dừng trên môi Trang Dịch một lát, sau đó không để ý dời đi, thấy Trang Dịch bắt đầu toàn lực phá trận, Lôi Tu yên tĩnh đứng ở bên cạnh, tỉ mỉ quan sát tình huống bốn phía một lần.
Trang Dịch ngưng tụ hồn lực trong lòng bàn tay, sau đó đưa tay đặt lên lồng phòng ngự, làm cho kết cấu từng tầng của trận pháp hiện ra, sau đó Trang Dịch thật cẩn thận đưa hồn lực của chính mình vào.
Lồng phòng ngự này hình thành từ sức mạnh của nhân loại cùng dị ma, bởi vậy năng lực ngăn cản cũng đặc biệt mạnh mẽ, chỉ cần dị ma cưỡng ép phá trận thì sẽ phải chịu hồn lực của nhân loại cản trở, mà nếu nhân loại cưỡng ép phá trận, ma khí của dị ma cũng đủ làm cho nhân loại đau đầu một thời gian dài. Nếu là người thường nhìn thấy trận pháp này, sợ là đã sớm bó tay không có cách nào, thế nhưng Trang Dịch có trụ cột trận pháp cực mạnh, lập tức nghĩ ra biện pháp.
Bởi vì hồn lực nhân loại không thể hòa tan cùng với ma khí dị ma, cho nên cẩn thận phân tích kết cấu lồng phòng ngự này sẽ phát hiện ma khí cùng hồn lực chồng chéo lên nhau giống như bánh quai chèo(1), cứ như vậy, tuy rằng trận pháp ngưng tụ ra có uy lực cực lớn, nhưng kết cấu trận pháp lại vô cùng thô ráp.
Lúc này Trang Dịch phải làm chính là dùng hồn lực cởi bỏ cái bánh quai chèo này, tạm thời tách rời hồn lực cùng ma khí, lại tạo ra một khe hở đủ cho hắn cùng với Lôi Tu đi vào.
Lần đầu tiên cởi bỏ loại trận pháp độc đáo này, Trang Dịch tốn mất tròn nửa giờ, đúng lúc hắn chuẩn bị đưa tay lên mở một cửa vào trên lồng phòng ngự thì Lôi Tu lại kéo tay Trang Dịch lại, ngăn động tác bước cuối cùng của hắn: “Trước chờ một chút rồi vào.”
Trang Dịch nghe vậy, động tác trên tay hơi ngừng lại. Một khi trận pháp mở ra, thời gian cho bọn họ đi vào là cực kỳ ngắn ngủi, Lôi Tu lại ngăn cản hắn, Trang Dịch lập tức thu hồn lực lại, quay đầu nghi ngờ nhìn Lôi Tu.
Lôi Tu chỉ chỉ bốn phía: “Dị ma cũng biết sử dụng ma khí tạo thành trận pháp, hôm nay chúng nó lại tính giữ lại tất cả người của Ellen, trừ bên trong có mai phục ra, bốn phía hẳn là cũng có bố trí khác.”
Trang Dịch nghe vậy, nhất thời kinh ngạc, hắn lập tức đi ra vài bước, sau đó nhắm mắt lại cảm nhận cẩn thận: “Xác thực có ma khí dao động, lúc trước ta còn tưởng rằng là do lồng phòng ngự này phát ra, hiện tại cảm nhận lại tỉ mỉ một lần, quả nhiên…”
Lôi Tu nghe vậy, hơi hơi cong môi nói: “Cùng với hiện tại vội vã đi vào, không bằng động chút tay chân chuẩn bị cho dị ma một phần đại lễ.”
Cùng lúc đó, trong trung tâm kiểm trắc hồn sư.
Lúc này trung tâm đại sảnh rộng mở có thể chứa toàn bộ sư sinh trong trường đèn đuốc sáng trưng, bên trái là sư sinh Ellen đang ngồi, lấy lãnh đạo học viện làm trung tâm, học sinh trẻ tuổi vây quanh ở bên cạnh, một đám mặt căng gắt gao tức giận nhìn phía đối diện; dị ma ở bên phải đại sảnh, được vây quanh ở trung tâm chính là dị ma hình người, hầu như một dị ma hình người sư sinh Ellen đều có thể gọi được tên, đó là đồng bạn trước kia của bọn họ, hiện giờ lại trở thành vỏ bọc hoặc chó săn cho dị ma.
Số lượng dị ma hình người không vượt quá hai trăm, ở bốn phía dị ma hình người, dị ma màu đen đỏ sít sao dính vào với nhau, phô thiên cái địa giống như châu chấu, bất luận là không trung hay sàn nhà, tất cả đều là thân thể mềm nhũn nằm úp sấp của chúng nó.
Mà ở chỗ tiếp giáp giữa dị ma cùng nhân loại để trống ra một mảnh đất lớn, lúc này, đội ngũ dị ma do dị ma hình người dẫn đầu đang tiến hành đụng độ kịch liệt với đội ngũ hồn sư nhân loại.
Căn cứ giao ước giữa dị ma cùng nhân loại, thi đấu hôm nay sẽ tiến hành ba trận hỗn chiến đội ngũ cùng năm trận thi đấu cá nhân, lúc này hỗn chiến đội ngũ đã tới phần kết thúc, nhưng kết quả này lại khiến cho tất cả người Ellen đều nhíu chặt chân mày.
Thực lực của dị ma còn mạnh hơn trong dự tính. Ba trận hỗn chiến đội ngũ, trận đầu thế hòa, trận thứ hai Ellen thắng, mà lúc này đang là trận thứ ba, rất rõ ràng, Ellen bị vây ở hạ phong.
Bởi vì hồn sư nhân loại phân loại chi tiết, trong chương trình học ngày thường cũng vô cùng coi trọng đoàn chiến, bởi vậy bình thường mà nói, hỗn chiến tiểu đội dưới năm mươi người, phần lớn đều là nhân loại chiếm thượng phong, mà thi đấu cá nhân là khảo nghiệm tố chất cá nhân, ngược lại khó nói chuẩn.
Biết rõ dị ma đưa ra thi đấu như vậy nhất định là có chuẩn bị mà đến, Ellen tự nhiên cũng chuẩn bị tỉ mỉ, mỗi tuyển thủ phái ra đều là nhân tài kiệt suất trong học viện, thế nhưng dị ma ngày thường rơi vào hạ phong trong đoàn chiến, hôm nay lại phát huy hơn hẳn bình thường, rõ ràng đối phương không hề phái ra một dị ma cấp tám nào, tất cả đều sử dụng dị ma khoảng cấp bảy, nhưng lại có thể ép cho hồn sư Ellen cùng là cấp bảy không thở nổi.
Theo trận hỗn chiến thứ ba chấm dứt, hai bên đều có một thắng một thua một hòa, hỗn chiến đội ngũ chưa phân ra cao thấp, như vậy hiển nhiên thắng bại phải rút ra từ thi đấu cá nhân kế tiếp.
Sau khi đội ngũ hai bên lui khỏi trung tâm, dị ma nhìn Ellen đối diện, phái ra đại biểu đầu tiên của chúng.
Một dị ma hình người có mái tóc ngắn ngủn đứng ở trung tâm đại sảnh, hắn thân hình khôi ngô, khuôn mặt đứng đắn, ngũ quan vô cùng đoan chính, duy nhất làm người ta cảm thấy dị thường chính là đôi mắt dại ra của hắn, vô thần nhìn về phía sư sinh Ellen, ở phía sau hắn, hư ảnh dị ma chuyển động, nhìn qua vô cùng quỷ dị.
“Đây là… đứng đầu năm thứ năm…”
“Dương Chu học trưởng!”
“Không phải học trưởng đã hy sinh trong trận chiến dị ma xâm lấn đầu tiên sao, làm sao lại có thể xuất hiện ở đây…”
“Lúc ấy hắn bị dị ma nuốt vào trong bụng —— đáng chết, dị ma không giết hắn mà để lại phụ thể!”
Học sinh Ellen nhìn dáng vẻ Dương Chu dại ra, mỗi người hận nghiến răng nghiến lợi, Dương Chu là đứng đầu năm thứ năm, không chỉ tính tình hiền lành, thiên phú lại cực kỳ xuất chúng, hắn mới hơn hai mươi tuổi, thực lực cũng đã tiếp cận cấp tám, rất được Ellen trọng dụng, vốn tính sau khi tốt nghiệp sẽ ở lại Ellen làm lão sư, nào ngờ lại gặp phải dị ma xâm lấn.
Lúc trước dị ma cùng Ellen giao chiến, Dương Chu đứng ở tuyến đầu, liều chết bảo vệ lãnh thổ học viện, dị ma bị hắn giết nhiều không đếm xuể, cuối cùng lại bị một dị ma cấp chín một hơi nuốt mất.
Tất cả mọi người đều nghĩ Dương Chu đã chết, thế nhưng ai cũng không nghĩ tới hôm nay hắn lại dùng hình thức như thế này xuất hiện trước mặt sư sinh Ellen!
Nhìn đứng đầu năm thứ năm hy sinh vì trường học này, không chỉ học viên Ellen cảm xúc kích động, không ít lão sư coi Dương Chu là đồng sự lúc này cũng vừa đau lòng vừa oán giận.
“Không, không phải phụ thể… Dị ma không thể ký sinh ở trên người hắn, bởi vậy sử dụng phương pháp đặc thù biến bản thân thành hồn thú, lấy dị ma chủ đạo, biến tướng chiếm lĩnh thân thể hắn.” Đúng lúc này, ông lão tóc bạc da mồi ngồi ở trung tâm sư sinh kia chậm rãi nói, hắn thân hình gầy yếu thấp bé, hốc mắt lõm vào, thoạt nhìn vô cùng tiều tụy già nua, nhưng ai lại cũng không dám khinh thường ông lão này, lúc này hắn mặc một bộ trường bào mộc mạc, ở trên ngực trái của hắn mang theo một tấm huy chương có một không hai trên đại lục Ade, tượng trưng cho thân phận cao quý của hắn —— ông lão này chính là người quản lý một trong ba học viện lớn, hiệu trưởng học viện Ellen.
“Hồn thú?” Chủ nhiệm năm ngồi ở bên cạnh hiệu trưởng nghe vậy, nhìn kỹ Dương Chu một lát, chủ nhiệm trong học viện phần lớn là cấp tám, cùng cấp với Dương Chu, lúc này hắn quan sát cẩn thận một chút cũng lập tức phát hiện ra khác thường, “Đúng vậy, nếu như bị dị ma phụ thể, thực lực hồn sư sẽ giữ nguyên như ban đầu, thế nhưng Dương Chu hiện tại rõ ràng thực lực rút lui tới cấp bảy, xem ra chính là tác dụng phụ của việc dị ma thu phục Dương Chu.”
“Dựa theo kế hoạch ban đầu sắp xếp hồn sư ra sân.” Thấy Dương Chu ở trong sân đấu bị dị ma khống chế làm ra đủ hành động khiêu khích sư sinh Ellen, hiệu trưởng chậm rãi ra lệnh.
“Vâng.”
Ngay sau đó, một hồn sư cấp bảy của Ellen vào sân. Hai bên đều tự cúi đầu chào đối phương, sau đó, đúng lúc hồn sư Ellen đứng thẳng dậy định phóng xuất hồn lực, trong miệng Dương Chu phát ra một tiếng huýt gió sắc bén, không nói hai lời ngang ngược xông về phía hồn sư Ellen.
Thi đấu giữa hồn sư phần lớn đều bắt đầu từ dùng hồn lực tấn công, cho dù đối chiến với dị ma, dị ma kiêng kỵ hồn lực của hồn sư bùng nổ trong khoảng cách gần, cũng không dám tùy tiện tới gần, thế nhưng Dương Chu này lại không giống, tốc độ của hắn nhanh vô cùng, nháy mắt đã lắc người tới trước mặt hồn sư cấp bảy, hồn sư cấp bảy cả kinh, phản xạ có điều kiện muốn lui về phía sau, nhưng cũng đã không còn kịp, Dương Chu đưa tay ra một phát đã bắt được cổ hắn!
Điểm trí mạng bị nắm giữ, mặt hồn sư cấp bảy phồng lên đỏ bừng, nhưng mà hắn có thể đi đến một bước ngày hôm nay thì cũng không phải hạng người vô năng, hồn lực ngưng tụ ở hai tay hắn, liều mạng nguy hiểm cổ mình có thể bị cắt đứt, hồn sư cấp bảy mạnh mẽ dùng hồn lực đánh về phía đầu Dương Chu.
Thấy hồn lực đã sắp nổ tan Dương Chu, ngay tại thời điểm này, khóe miệng Dương Chu cong lên một nụ cười cực kỳ ủy dị ——
Hồn sư cấp bảy sửng sốt, ngay sau đó, trước mắt hắn tối sầm, hoàn toàn mất đi ý thức.
“Nguy hiểm!”
“Học trưởng!”
Bên Ellen thấy hồn sư cấp bảy này lại bị dị ma mai phục phía sau một hơi nuốt mất, tất cả bọn họ đều trở nên kinh hoảng, lão sư học viện Ellen vốn muốn ra tay cứu hồn sư cấp bảy này ra, đáng tiếc dị ma động tác quá nhanh, chờ lúc bọn họ ra tay, không chỉ có hồn sư cấp bảy kia bị nuốt, mà dị ma đối diện cũng giống như đã sớm có chuẩn bị, đúng lúc chặn lại đòn tấn công của lão sư Ellen.
“Trên sân thi đấu khó tránh khỏi xuất hiện thương vong, lão sư Ellen không khỏi quá mức kích động một chút.” Một dị ma huyết hồng được tất cả dị ma vây ở giữa chậm rãi nói, không tìm được thân thể thích hợp phụ thể, nó dứt khoát vẫn duy trì dáng vẻ dị ma vốn có, dùng tinh thần lực mạnh mẽ của nó cũng đủ bao trùm toàn trường, làm cho tất cả mọi người trong Ellen nghe hiểu lời nó nói.
Sư sinh Ellen nghe vậy, sắc mặt nhất thời cực kỳ khó coi.
hiệu trưởng Ellen bình tĩnh đối diện dị ma, sau đó nâng bàn tay già nua lên, chậm rãi nói: “Trận tiếp theo.”
Bên dị ma vẫn để Dương Chu ở đó, mà Ellen thì phái ra một hồn sư cấp bảy khác.
Đã được thấy thủ đoạn đánh bất ngờ lúc trước của Dương Chu, hồn sư cấp bảy này sau khi cùng Dương Chu cúi chào thì nhanh chóng lui về phía sau, duy trì khoảng cách nhất định với hắn, sau đó, hồn lực của hắn thả ra quanh người, hình thành một lồng phòng ngự bảo vệ bản thân, đợi sau khi làm xong tất cả những chuyện này hắn mới ngẩng đầu, thả hồn thú của mình ra.
Dương Chu kiên nhẫn đợi hồn sư cấp bảy kia bố trí xong tất cả, sau đó đưa ra một ngón trỏ, khinh miệt mà lắc lắc với hồn sư cấp bảy, ánh mắt nhìn hắn khinh thường giống như nhìn một con sâu cái kiến.
Hồn sư cấp bảy cảm nhận được sự khinh miệt của dị ma, mặt hắn đỏ lên, hung tợn trừng Dương Chu: “Chịu chết đi, dị ma!”
Lời còn chưa dứt, hồn lực đã điều động của hồn sư cấp bảy lập tức tấn công, mạnh mẽ đánh về phía Dương Chu!
Dương Chu thấy thế, biểu cảm trên mặt trở nên ngưng trọng, dị ma phía sau hắn hóa thành hai bộ phận, một phần bao vây lấy thân hình hắn, một phần khác thì đón nhận hồn lực của hồn sư cấp bảy đánh tới.
Ma khí màu đen cùng hồn lực màu đen của chiến hồn sư va chạm vào nhau, không chỉ phát ra âm thanh điếc tai nhức óc, sau khi năng lượng bộc phá ra, ma khí cùng hồn lực tản ra lại làm cho hồn sư cấp bảy vô thức đưa tay che mắt, hơi hơi lui về phía sau vài bước.
Đúng lúc hắn định tích tụ hồn lực tiếp tục giao chiến với Dương Chu, đúng lúc này, học sinh Ellen phía sau lại phát ra tiếng gào.
Trong khoảng khắc hồn sư cấp bảy bị nuốt chửng vừa rồi, sư sinh Ellen ở phía sau chính là phát ra âm thanh như vậy!
Hồn sư cấp bảy này chỉ cảm thấy lông tơ toàn thân dựng đứng lên, hắn giống như cảm ứng được cái gì, bản năng nghiêng đầu sang một bên, vào giây phút cuối cùng của sinh mệnh, hắn nhìn thấy chính là đôi mắt vô thần kia của Dương Chu.
Liên tiếp hai học sinh Ellen bị nuốt, sắc mặt sư sinh bên Ellen khó coi đến cực điểm.
Hồn sư cấp bảy ở trên sân đấu kia có lẽ không biết chuyện gì xảy ra, nhưng những người đứng xem như bọn họ lại thấy rõ ràng. Hết sức phóng ra ma khí va chạm với hồn lực của hồn sư, tạo thành chướng ngại thị giác trong thời gian ngắn, sau đó Dương Chu lợi dụng tốc độ nhanh hơn người thường của hắn, ẩn nấp ra phía sau hồn sư cấp bảy, nhân lúc hồn sư cấp bảy còn chưa kịp phản ứng, cứng rắn chống đỡ hồn lực của hắn tấn công, lại một lần nữa nuốt người vào.
Tuy rằng Dương Chu cũng bởi vậy mà bị thương, nhưng hắn lại vẫn có sức đánh một trận, mà hồn sư cấp bảy học viện Ellen tổn thất trong tay hắn, chỉnh chỉnh hai người!
“Hiệu trưởng, có cần sắp xếp hồn sư Vương hồn sư cấp tám không ——”
“Không được.” Hiệu trưởng Ellen lập tức phủ định, “Hồn sư cấp tám là lực lượng quan trọng nhất để giao chiến với dị ma, dị ma vô cùng kiêng kỵ bọn họ, lần này phái một Dương Chu ra, mục đích vốn chính là muốn dẫn hồn sư cấp tám của Ellen ra sân, trước khi dị ma cấp tám chưa xuất hiện, Ellen tuyệt đối phải thật bình tĩnh.”
“Nhưng mà nếu còn tiếp tục như vậy, hồn sư cấp bảy của Ellen cũng tổn thương thảm trọng, tuy rằng hồn sư cấp cao không quý giá như Vương hồn sư, nhưng cũng là…”
Hiệu trưởng nghe vậy, đột nhiên, trên khuôn mặt bình tĩnh của hắn hiện ra vài vết đốm độc màu xanh tím, nhưng rất nhanh, hồn lực quanh thân hiệu trưởng hơi vận chuyển, đốm độc lập tức bị hắn đè ép xuống.
Hai dị ma huyết hồng đối diện thấy thế, nhìn nhau một cái, hơi hơi lắc lư thân thể bắt đầu thì thầm.
Hiệu trưởng bình tĩnh nhìn hai dị ma huyết hồng, chậm rãi nói với chủ nhiệm: “Dị ma này mượn dùng thân thể Dương Chu mới có thể bộc phát ra thực lực như vậy, nuốt hai hồn sư cấp bảy đã là cực hạn của nó, dựa theo kế hoạch ban đầu tiếp tục ra sân.” “… Vâng.”
Lúc này đây, Dương Chu quả nhiên không có lại cắn nuốt hồn sư Ellen, thế nhưng hắn vẫn đánh bại hồn sư thứ ba của Ellen.
Khi hồn sư Ellen bị Dương Chu đá một phát bay ra khỏi vòng thi đấu, trong miệng hai dị ma huyết hồng chợt phát ra tiếng cười to cùng với tiếng cổ vũ: “Dương Chu, làm rất tốt! Nếu như ngươi có thể làm được thắng năm trận liên tiếp, đợi trận thi đấu này chấm dứt, ngươi muốn cái gì cứ việc nói, bản vương tuyệt đối không bạc đãi ngươi!”
Dương Chu nghe vậy, kéo ra một nụ cười cứng ngắc, ánh mắt đờ đẫn chậm rãi chuyển về phía Ellen, sau đó khiêu khích nhìn các sư sinh Ellen.
Đám học sinh Ellen quả thực đã giận điên lên rồi, ngụ ý của dị ma huyết hồng chính là chỉ dựa vào một mình Dương Chu mà hoang tưởng muốn đánh đổ toàn bộ năm cường giả của Ellen!
Nếu là ngày thường, Ellen nhất định sẽ toàn trường thổn thức, trào phúng làm cho dị ma không xuống được sân. Thế nhưng lúc này thấy Dương Chu đã thắng liên tục ba trận, đặc biệt hai hồn sư trước của Ellen còn bị nuốt sống, học sinh Ellen nắm chặt hai nắm tay, thầm hận nhìn chằm chằm dị ma, lại cái gì cũng không nói ra được.
Cuối cùng, bọn họ chỉ có thể đưa mắt nhìn các lão sư cầu cứu.
Hiệu trưởng Ellen sừng sững bất động, giống như căn bản không cảm nhận được hiện trường giương cung bạt kiếm.
Hai dị ma huyết hồng đối diện thấy lão già khô quắt này đã đến lúc này mà vẫn còn rất bình tĩnh, dị ma huyết hồng chưa mở miệng nói kia lập tức chậm rãi nâng thân thể bay lên, nó lay động thân thể đỏ như máu, cũng dùng tinh thần lực bao trùm toàn trường, đúng lúc nó định tiếp tục mở miệng sỉ nhục hồn sư Ellen, đột nhiên, một luồng cảm giác nguy hiểm nhàn nhạt bao phủ toàn thân nó.
Ngay sau đó, mấy chục hạt hoa Hướng Âm Quỳ màu đen bay về phía thân thể dị ma huyết hồng giống như những viên đạn, trong tiếng hoan hô của học sinh Ellen toàn trường, chuẩn bị đánh trúng dị ma huyết hồng kia, thân thể dị ma huyết hồng lập tức vặn vẹo, nhẹ nhàng tránh được hạt Hướng Âm Quỳ tấn công.
Đám học sinh Ellen thấy dị ma kia lại có thể tránh được dễ dàng như vậy, nhất thời có chút thất vọng, thế nhưng khi nhìn thấy đám hạt Hướng Âm Quỳ bắn vào không trung kia cuối cùng lại bùng nổ trong lãnh địa bên dị ma, tuy không đánh trúng dị ma huyết hồng, lại đánh cho không ít dị ma cấp sáu cấp bảy ở phía sau nó ngã trái ngã phải, cho dù chúng nó cũng không bị thương, nhưng cái tư thế khó coi này lại làm cho đám học sinh Ellen không khách khí tại chỗ cười vang lên.
“Kẻ nào?!” Thân là dị ma huyết hồng cấp chín, vậy mà lại bị khiêu khích trước công chúng như vậy, thậm chí còn bị người đối diện cười nhạo, dị ma huyết hồng giận dữ quát lớn, đồng thời, tinh thần lực vốn bao trùm toàn trường của nó lập tức hóa thành uy áp, toàn lực đánh tới phương hướng vừa tấn công nó kia!
Thấy uy áp của dị ma huyết hồng đã sắp ảnh hưởng lên trên người người vừa đến, đúng lúc này, hiệu trưởng Ellen vẫn luôn ngồi yên ra tay. Chỉ thấy mi mắt buông xuống của hắn hơi hơi căng ra, lộ ra đôi mắt mênh mông thần bí giống như trời sao, trong nháy mắt tiếp theo, tất cả tấn công của dị ma đều chợt tan thành mây khói, giống như chưa từng xuất hiện qua vậy.
Dị ma huyết hồng cuối cùng cũng đợi được hiệu trưởng Ellen ra tay, thấy đòn tấn công của mình lại bị hiệu trưởng Ellen hóa giải dễ dàng như vậy, nó nhất thời cả kinh, sau đó thân thể chợt co rút lại cực nhanh, tinh thần lực lạnh băng áp bách toàn trường.
Người có chậm hiểu nữa cũng hiểu được nó đang tức giận: “Có người dám can đảm đánh lén bản vương ở trước công chúng, hiệu trưởng Ellen ngăn cản bản vương ra tay là muốn che chở hung thủ sao?”
“Ra tay chỉ là một đứa nhỏ cấp bảy, làm sao dám tùy tiện khiêu khích dị ma cấp chín, ta nghĩ nó hẳn là vô tình.” Hiệu trưởng Ellen chậm rì rì nói.
Giống như hưởng ứng lời hiệu trưởng Ellen nói, người tấn công dị ma cấp chín kia cuối cùng cũng lộ ra thân hình, chỉ thấy hắn mặc một bộ quần áo nhạt màu đơn giản, tuy rằng ngũ quan bình thường, làn da lại cực kỳ trắng nõn mềm nhẵn, tôn lên đôi mắt màu xám nhạt kia, trong mỏng manh mang theo chút thanh lệ cùng tao nhã, ngay sau đó, người này mở miệng nói chuyện, thanh âm trong veo, vang vọng toàn trường: “A! Ngươi là dị ma cấp chín à! Trời ạ, ta còn tưởng là cái bia ngắm chứ!”
Người này nói xong, toàn trường yên lặng.
Học sinh Ellen nghẹn họng nhìn người dám can đảm nói ra lời này, sau đó lại nhịn không được nhìn về phía dị ma huyết hồng vừa bị tấn công kia, khi nhìn thấy tuy rằng toàn thân nó đỏ như máu, nhưng từ ngoài vào trong, màu sắc thay đổi dần dần theo từng tầng, chưa nói thì còn đỡ, bị nhắc nhở như vậy, quả nhiên có nhìn thế nào cũng giống như cái bia bắn tên, nhất thời có người không nhịn được, phát ra một tiếng cười nhạo.
Có người đầu tiên ra tiếng, người tiếp theo tự nhiên không nhịn được, học sinh Ellen vốn đã nhìn dị ma không vừa mắt, khó được có một cơ hội cười nhạo như vậy, tự nhiên tận tình cười lên, thậm chí còn huýt sáo vang, cách một đoạn nói với Trang Dịch: “Người anh em, rất được, có tài!”
Trang Dịch thấy thế, khóe môi cong lên nụ cười nhàn nhạt, quay đầu chớp chớp mắt với Lôi Tu.
Sau khi hắn cùng Lôi Tu bố trí xong bên ngoài, dùng trận pháp lặng yên không một tiếng động đi vào trung tâm kiểm trắc hồn sư, kết quả lại lập tức thấy được hình ảnh Dương Chu nuốt sống hồn sư Ellen, đồng thời cũng nhìn thấy dị ma khiêu khích Ellen.
Trang Dịch muốn nghiên cứu một chút rốt cuộc dị ma bố trí gì cho nhân loại, bởi vậy cũng không tùy tiện bước ra, luôn luôn cùng Lôi Tu ngồi canh ở bên cạnh quan sát. Bạn đang
NhÆ°ng thấy DÆ°Æ¡ng Chu Äã thắng liên tục ba tráºn, hiá»u trÆ°á»ng Ellen bắt Äầu phát Äá»c, dá» ma lại khiêu khÃch nhiá»u lần, Trang Dá»ch cùng Lôi Tu cÅ©ng không có thu hoạch gì, má»t khi Äã nhÆ° váºy, so vá»i á» bên ngoà i không ngừng lãng phà thá»i gian, còn không bằng Trang Dá»ch ra sân Äi gặp DÆ°Æ¡ng Chu kia má»t lần, chèn ép sá»± kiêu ngạo của dá» ma má»t chút.
Dù sao tráºn Äấu nà y là dá» ma ÄÆ°a ra, cÄn cứ tuyá»n thủ dá» ma ÄÆ°a ra có thá» thấy chúng rất coi trá»ng tráºn Äấu nà y, Trang Dá»ch tá»± nhiên không hy vá»ng gian kế của dá» ma có thá» thá»±c hiá»n Äược!
Lôi Tu có chút bất Äắc dÄ© nhìn Trang Dá»ch vá» má»t cái, nhanh chóng Äi theo Trang Dá»ch vá» phÃa Ellen, trong lúc Äó có và i lần dá» ma muá»n ra tay, Äá»u bá» hiá»u trÆ°á»ng Ellen cản lại, cuá»i cùng, Trang Dá»ch cùng Lôi Tu bình yên vô sá»± Äi tá»i trong tráºn doanh bên Ellen.
âBên ngoà i có tráºn pháp tá»c ta cùng hiá»u trÆ°á»ng Ellen cùng bá» trÃ, nhân loại, ngÆ°Æ¡i và o bằng cách nà o?â Äúng lúc nà y, má»t dá» ma huyết há»ng khác má» miá»ng.
Tuy rằng phÃa sau có hiá»u trÆ°á»ng Ellen che chá», nhÆ°ng Trang Dá»ch vẫn cảm nháºn Äược uy áp Äáng sợ của dá» ma cấp chÃn, con dá» ma nà y hiá»n nhiên còn mạnh hÆ¡n con kia má»t chút, hÆ¡n nữa khà thế trầm á»n, thoạt nhìn cà ng thêm Äáng sợ.
NhÆ°ng mà Trang Dá»ch Äã từng thấy cảnh tượng ba con dá» ma huyết há»ng Äại chiến vá»i trÆ°á»ng lão á» nhd, hắn cùng Lôi Tu còn tá»± mình nháºn má»t Äòn của dá» ma huyết há»ng, lúc nà y con dá» ma huyết há»ng nà y tuy có uy áp mạnh mẽ, nhÆ°ng cÅ©ng không là m cho Trang Dá»ch luá»ng cuá»ng tay chân, Trang Dá»ch Äầy mặt ngây thÆ¡ vô tá»i nhìn dá» ma huyết há»ng nói: âTráºn pháp? Äó là cái gì váºy?â
Dá» ma huyết há»ng thấy Trang Dá»ch dám giả vá» há» Äá», thanh âm nhất thá»i trá» nên âm u: âNgÆ°Æ¡i không biết?â
âÄúng váºy.â
âNhân loại, ngÆ°Æ¡i muá»n biết kết cục của viá»c trêu chá»c vÆ°Æ¡ng tá»c huyết há»ng không âââ
âHai vá» là tôn sÆ° cấp chÃn, tháºm chà có thá»i gian nhà n hạ thoải mái cãi nhau vá»i má»t Äứa trẻ, tháºt Äúng là hÄng hái.â Thá»i khắc mấu chá»t, hiá»u trÆ°á»ng Ellen lại cháºm rãi má» miá»ng, âTráºn Äấu vẫn còn tiếp tục, không bằng chúng ta Äấu xong lại bà n những viá»c vặt vãnh nà y?â
Dá» ma huyết há»ng nghe váºy, song song nhìn nhau má»t cái, Äá»u cảm nháºn Äược trầm trá»ng cùng cảnh giác trong lòng Äá»i phÆ°Æ¡ng.
Má»t há»n sÆ° cấp bảy không sợ dá» ma huyết há»ng chút nà o trá»ng không xuất hiá»n, hiá»u trÆ°á»ng Ellen liên tục bảo vá», tất cả những Äiá»u nà y Äá»u là m chúng nó không nhá»n Äược mà nghÄ© nhiá»u.
NhÆ°ng mà lúc nà y còn Äang tiến hà nh thi Äấu, dá» ma huyết há»ng nghÄ© nghÄ©, má»t con trong Äó bay lên chá» và o Trang Dá»ch nói: âEllen thua liá»n ba tráºn, bản vÆ°Æ¡ng còn tÆ°á»ng rằng Ellen Äã hết ngÆ°á»i có thá» dùng, không ngá» hiá»n giá» lại Äến má»t nhân tà i. Nhân loại, ngÆ°Æ¡i có lá gan Äánh lén bản vÆ°Æ¡ng, không biết có dám Äại biá»u Ellen Äánh má»t tráºn vá»i cÆ°á»ng giả tá»c ta hay không?â
Trang Dá»ch nghe váºy, nhìn vá» phÃa các lão sÆ° Ellen phÃa sau.
Hà n chủ nhiá»m ngá»i á» bên cạnh hiá»u trÆ°á»ng Ellen láºp tức nói vá»i Trang Dá»ch: âVá»â¦ tiá»u hữu nà y, thi Äấu nà y không giá»ng tráºn Äấu bình thÆ°á»ng, má»t chút không chú ý sẽ nguy hiá»m Äến tÃnh mạng, ta nhìn ra Äược ngÆ°Æ¡i có thá»±c lá»±c cấp bảy, hÆ¡n nữa còn mạnh hÆ¡n há»n sÆ° cấp cao bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i cảm thấy nguy hiá»m mà nói, hoà n toà n không cần ÄỠý Äến dá» ma khiêu khÃch.â
âVâng.â Trang Dá»ch nói xong, lui vá» phÃa sau má»t bÆ°á»c, Äúng lúc tất cả má»i ngÆ°á»i nghÄ© hắn Äã bá» qua, Trang Dá»ch lắc ngÆ°á»i và i cái Äã Äứng trên sân Äấu, chá» và o DÆ°Æ¡ng Chu nói, âDÃnh chút vẻ vang của DÆ°Æ¡ng Chu há»c trÆ°á»ng mà thôi, cho dù ngÆ°Æ¡i có phủ thêm da ngÆ°á»i, ngÆ°Æ¡i vẫn cứ thuá»c vá» má»t Äá»ng rác rÆ°á»i!â
Dá» ma cấp bảy ngẩn ngÆ¡, sau Äó má»i ká»p phản ứng Trang Dá»ch Äang chá» và o mÅ©i mắng nó. Äáng tiếc nó vẫn là cấp bảy, không thá» dùng ngôn ngữ nhân loại Äáp trả, trừ phát ra tiếng hô âhách háchâ từ trong cá» há»ng ra thì cÅ©ng chá» có thá» tức giáºn quÆ¡ tay biá»u Äạt sá»± tức giáºn của mình.
Äúng lúc nà y, thi Äấu bắt Äầu.
Trang Dá»ch cùng DÆ°Æ¡ng Chu Äá»u tá»± cúi chà o Äá»i phÆ°Æ¡ng, trong nháy mắt Äứng thẳng lên kia, há»n lá»±c Äã Äiá»u Äá»ng sẵn của Trang Dá»ch chợt bùng ná», không chút trì hoãn nà o, hắn cùng vá»i DÆ°Æ¡ng Chu Äánh thà nh má»t Äoà n.
PhÆ°Æ¡ng thức chiến Äấu Trang Dá»ch lá»±a chá»n là ââ cáºn chiến!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất