Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 165

Trước Sau
Tận mắt nhìn thấy Trang Dịch nhắm mắt lại khôi phục hồn lực, sau khi xác định hắn tiến vào trạng thái tu luyện, Lôi Tu lấy ra dây chuyền Long Nha Trang Dịch đang giữ, sau đó phóng ra hồn lực.

Sau khi rồng nhỏ hấp thu được hồn lực, thoát ra khỏi dây chuyền, cái đuôi dài nhỏ cuốn dây chuyền, đôi mắt đen lúng liếng nhìn Lôi Tu.

Lôi Tu giơ tay lên điểm trên mi tâm nó, lôi quang màu tím lập tức vòng quanh rồng nhỏ màu trắng từng vòng lóng lánh, theo dây chuyền Long Nha tự động treo trên không trung trước mặt Trang Dịch, rồng nhỏ màu trắng bay ra khỏi dây chuyền Long Nha, chuyển vài vòng quanh Trang Dịch, đuôi của nó kéo theo ánh sáng trắng, sau khi nó chuyển xong, ánh sáng trắng này ở quanh thân Trang Dịch hợp thành một lồng phòng ngự hoàn toàn mới, ánh sáng lung linh mở ra, thân thể rồng nhỏ lơ lửng ở phía trên lồng phòng ngự, tự nhiên thả lỏng, hai mắt khép hờ, thân thể như ẩn như hiện, toàn bộ lồng phòng ngự lộ ra trạng thái ngủ đông, nhưng một khi gặp phải tấn công từ bên ngoài, rồng trắng thức tỉnh, sẽ không còn đơn giản là phòng ngự đơn giản như vậy nữa.

Các hồn sư Ellen không phán đoán ra được đẳng cấp của dây chuyền Long Nha, chỉ cảm thấy thứ này huyễn khốc cực kỳ, mà lãnh đạo trường kiến thức rộng rãi, nhìn thấy Lôi Tu tuy rằng cấp bậc hồn lực thấp, nhưng lại có thể dùng phương pháp đặc biệt như vậy điều khiển linh khí cấp chín, nhất thời sắc mặt khác nhau.

Lôi Tu cũng không để ý đến sắc mặt mọi người, hắn vừa bố trí xong trận phòng ngự, đột nhiên trong lòng khẽ động, giống như đã nhận ra cái gì, Lôi Tu hơi nghiêng đầu nhìn về phía đảo ma thú.

Trận pháp bốn phía trùng điệp, cảnh tượng một mảnh lộn xộn, kiến trúc Trung tâm kiểm trắc hồn sư đã sớm bị trận pháp che chắn, căn bản không nhìn thấy tình hình phía xa.

Đúng lúc này, Hàn chủ nhiệm vẫn đỡ hiệu trưởng Ellen đứng lên, vẻ mặt phức tạp liếc mắt nhìn Lôi Tu, mở miệng nói với mọi người: “Bản thân hiệu trưởng bị trọng thương, trong thời gian ngắn không thể kề vai chiến đấu vớimọi người, dị ma chưa trừ, ý của hiệu trưởng là tất cả quyền chỉ huy giao cho… đội trưởng đội săn ma.”

Trên thực tế hiệu trưởng vốn nói là giao cho Lôi Tu, chẳng qua Hàn chủ nhiệm nhìn ngoại hình trẻ tuổi chỉ chừng hai mươi của Lôi Tu cùng với khí tức hồn sư cấp năm, hai chữ “Lôi Tu” thật sự là không nói nên lời.

Hồn sư Ellen nghe vậy, ánh mắt nhất thời từ trên dây chuyền Long Nha thu hồi lại.

Vài vị lão sư nhìn hiệu trưởng đã rơi vào trạng thái nửa hôn mê, lại nhìn về phía đám học sinh còn đang ngạc nhiên nghi ngờ, bọn họ dẫn đầu nhìn về phía Lôi Tu nói: “Cấp bậc không phải là tiêu chuẩn đầu tiên để bình phán một người, có thể mang chúng ta ra khỏi đại trận phòng ngự, ta giống như hiệu trưởng, chọn lựa tin tưởng ngươi, chẳng hay các hạ có nguyện ý mang theo Ellen triệt để diệt trừ dị ma?”

Ngay cả lão sư cũng lựa chọn tin tưởng, nghĩ đến cảnh tượng hồn sư cấp năm này đứng song song với hiệu trưởng lúc trước, các học sinh Ellen cũng không nhịn được quay đầu đợi Lôi Tu trả lời.

“Hai dị ma huyết hồng, ít nhất mười dị ma hình người cấp tám, còn có kẻ địch cấp thấp đếm không hết, hiện tại là thời gian dị ma suy yếu nhất, cũng là thời gian khó đối phó nhất.” Lôi Tu nhìn sư sinh Ellen đã mệt lử, nói, “Nếu như các ngươi chọn tin tưởng ta, như vậy, xin nói cho ta biết, ta có thể tin tưởng các ngươi không?”

Sư sinh Ellen sửng sốt.

“Bên ngoài Trung tâm kiểm trắc hồn sư còn một tầng trận pháp, Trang Dịch để ma thú trông coi, dị ma tạm thời bị nhốt ở bên trong, chẳng qua còn chưa có chết.” Ánh mắt Lôi Tu đảo qua mỗi người ở đây. “Các ngươi có sức đi giết chúng nó sao?”

Sư sinh Ellen phục hồi tinh thần lại, hai dị ma huyết hồng phe dị ma còn chưa trừ, mà phe nhân loại, hai hồn sư cấp chín lại đều đã mất sức chiến đấu. Dưới tình huống đối lập cách xa như vậy, dù cho có trận pháp thêm vào, cơ hội thủ thắng của Ellen cũng vô cùng xa vời, càng có thể là đồng quy vô tận với dị ma…

Nghĩ đến đủ thứ trong mấy tháng qua, nghĩ đến những cố nhân đã từng quen thuộc bị dị ma điều khiển biến thành kẻ địch, tức giận bốc lên cao trong lòng, hồn lực lưu động trong cơ thể cuộn trào thiêu đốt mãnh liệt, chỉ có xé nát những dị ma chết tiệt này mới có thể dẹp yên phẫn nỗ!

Hồn sư Ellen cắn răng, dùng sức gật đầu.

“Có hay không?” Lôi Tu nhìn chằm chằm mọi người nói.

“Có!” Trong mắt học sinh Ellen giống như có ngọn lửa bùng lên, bọn họ lớn tiếng nói.

“Dù cho phải chết?”

“Đương nhiên!”



“Tốt.” Lôi Tu giơ tay lên chỉ huy mọi người xếp thành hàng phòng ngự, khi hắn mang theo mọi người đi vào tầng trận pháp bên ngoài Trung tâm kiểm trắc hồn sư kia, Lôi Tu nói rõ từng tiếng, “Ta sẽ không để cho các ngươi chết.”

Trong mắt hắn lộ vẻ kiên định, trên mặt tuy rằng không có biểu cảm gì, nhưng dáng vẻ trầm ổn này nghiễm nhiên có đầy đủ phong độ của một đại tướng, khi nhìn về phía dị ma, trong đôi mắt màu đỏ thẫm ngoại trừ sát ý lạnh như băng, còn có tự tin không thể địch nổi lộ ra từ trong xương.

Dị ma lâm thời bố trí trận pháp bên ngoài Trung tâm kiểm trắc hồn sư, tuy rằng không tinh xảo như bên trong trung tâm, nhưng diện tích che phủ rộng hơn, vốn đi ra Trung tâm kiểm trắc hồn sư là có thể nhìn thấy một mảnh xanh biếc, có có các loại kiến trúc bốn phía, nhưng lúc này tất cả những cảnh tượng đó đều bị trận pháp che đậy, bốn phía một mảnh mờ mịt, mắt thường cái gì cũng không nhìn thấy, chỉ có thể thông qua hồn lực cảm ứng mới có thể tiến lên.

Để làm cho gió xoáy năng lượng bên trong Trung tâm kiểm trắc hồn sư thoát ra ngoài, Trang Dịch đồng thời xé rách một phần trận pháp bên ngoài và bên trong, năng lượng bốn phía không ngừng cuộn trào mãnh liệt ra bên ngoài, loại thời điểm này, một bộ phận năng lượng dừng lại tại chỗ giam giữ dị ma nhất thời trở nên đặc biệt dễ nhận thấy.

Lôi Tu dẫn theo sư sinh Ellen, rất nhanh đã đi đến trước trận pháp giam giữ dị ma.

Giống như lời Trang Dịch nói, tuy rằng hắn lợi dụng trận pháp vây nhốt dị ma đồng thời để ma thú ở bên ngoài liên tục đưa hồn lực vào, ngăn cản dị ma thoát ra, nhưng trong dị ma không thiếu dị ma hình người phụ thể trên người cao thủ trận pháp, bọn họ chọn chỗ yếu nhất của trận pháp tiến hành tấn công cường độ cao, các ma thú không hiểu trận pháp, không thể tu bổ vị trí then chốt đúng lúc, chỉ cần cho dị ma thêm chút thời gian, sợ rằng thực sự sẽ để chúng nó chạy thoát được.

Lúc này Thiên Yêu Thần Ảnh Thử đang chỉ huy ma thú cố hết sức chặn dị ma lại, khi thấy Lôi Tu mang theo các hồn sư Ellen qua đây, Thiên Yêu Thần Ảnh Thử lập tức phát ra tiếng kêu

“Hàn chủ nhiệm thay thế vị trí của Thiên Yêu Thần Ảnh Thử, chủ đạo trận pháp phòng ngự, Lê chủ nhiệm Hạ chủ nhiệm mang một nửa hồn sư cấp cao sang phía Đông Nam, đỡ tấn công chính của dị ma, Lâm chủ nhiệm mang theo năm vị lão sư hệ ngự hồn đứng ở vị trí phía Bắc áp sát phòng ngự, giảm nhỏ không gian di động của dị ma ở trong trận pháp, cản trở chúng nó hình thành ma khí…” Không chần chờ chút nào, Lôi Tu cấp tốc hạ lệnh tiến hành phân phối nhiệm vụ cho sư sinh Ellen.

Những lão sư cùng chủ nhiệm bị điểm danh ngạc nhiên, căn cứ Lôi Tu bố trí thì hiển nhiên là đang tiếp tục ngăn cản dị ma ra ngoài mà không phải bất ngờ tấn công dị ma.

“Hiện tại dị ma đang dùng hết toàn lực phá hỏng trận pháp Trang Dịch bố trí, giây lát chúng nó đột phá kia cũng là thời điểm có điều kiện tốt nhất cho chúng ta tấn công, lúc đó dị ma tiêu hao ma khí, chính là thời gian phòng ngự yếu, hơn nữa ——” Một vị lão sư nhịn không được đứng ra nói với Lôi Tu, nhưng mà hắn còn chưa nói xong, Lôi Tu liếc mắt nhìn qua, cảm nhận được sự lạnh lẽo bên trong, vị lão sư này lập tức ngậm miệng lại.

“Được.” Hàn chủ nhiệm thấy thế, xung phong nhận lệnh, nghiêng người đi tới bên cạnh Thiên Yêu Thần Ảnh Thử.

Những người còn lại thấy thế, nghĩ đến lúc nãy vừa mới đồng ý chọn tin tưởng hồn sư cấp năm này, nếu trước đó đã làm ra quyết định, lúc này tên đã trên dây không thể không bắn, không có bất cứ lý do gì để do dự nữa, cho nên bọn họ cũng đều phục hồi tinh thần lại, nghe theo mệnh lệnh Lôi Tu đứng vào vị trí.

Sư sinh Ellen tuy cũng tiêu hao rất nhiều hồn lực, rất nhiều người sức chiến đấu chỉ còn bằng nửa ngày thường, chẳng qua sau khi nhân loại và ma thú hợp tác, trận pháp sắp bị dị ma phá ra lại vững chắc lại trong chớp mắt.

Dị ma bị nhốt ở bên trong thấy đã sắp phá được trận pháp, chúng nó còn chưa kịp mừng rỡ, kết quả trận pháp đột nhiên gia cố, tất cả cố gắng lúc trước đều uổng phí, dị ma nhất thời tức giận hận không thể giết sạch tất cả những thứ đang thả hồn lực ở bên ngoài.

Giống như cảm ứng được dị ma tức giận, một số học sinh Ellen tính cách thẳng thắn lập tức nở nụ cười, lúc này, thanh âm của dị ma huyết hồng xuyên thấu trận pháp vang lên bên tai bọn họ: “Không nghĩ tới các ngươi lại may mắn như vậy, vậy mà còn có thể chạy thoát được. Chẳng qua cho dù người còn sống, nhưng cũng bỏ ra cái giá không nhỏ đúng không, hiệu trưởng Ellen… còn sống không?”

Nghe được tiếng của dị ma huyết hồng, tim sư sinh Ellen ngừng đập.

Dị ma huyết hồng thấy nhân loại không phản ứng, tiếp tục nói: “Không lựa chọn tấn công mà là tăng cường củng cố trận pháp, xem ra hồn lực các ngươi cũng không nhiều lắm, dự định kéo dài thời gian? Nhân loại mất đi người chỉ huy, các ngươi không khỏi cũng quá ngây thơ rồi. Tộc của ta không cần ăn cơm, cho dù các ngươi nhốt chúng ta ở bên trong này trăm ngàn năm, chúng ta cũng vẫn có thể sống sót!”

Không ít sư sinh Ellen lập tức có chút dao động, bọn họ liếc nhau, thấy được không xác định trong mắt đối phương.

“Cùng với tiếp tục kéo dài chờ chết, chẳng bằng đánh một trận đàng hoàng phân ra thắng bại! Hay là nói… dưới tình huống chiếm thượng phong này, các ngươi vẫn không dám chiến đấu với chúng ta?”

Một số học sinh trong lòng nghĩ lúc này hẳn là chiến đấu nghe vậy, nhất thời có chút không kiềm chế được, nhưng mà sau vài giây xúc động, bọn họ rất nhanh nghĩ thông suốt tỉnh táo lại. Có thể sống đến bây giờ, tố dưỡng chiến đấu cơ bản vẫn phải có, cho dù là trong lòng có nghi ngờ với quyết sách Lôi Tu đưa ra, nhưng động tác đưa vào hồn lực trên tay lại không ngừng chút nào.



Dị ma thử ba lần bốn lượt không thành công cũng dần dần đa nghi mà nhận thấy bất thường. Kỳ thực chúng nó không nói ngoa, từ biểu hiện ra xem, nhân loại tiếp tục nhốt chúng nó, đối với dị ma cũng không có chỗ hỏng gì, nhiều nhất là lãng phí thời gian mà thôi, nhưng mà trong lòng hai dị ma huyết hồng lại luôn luôn mơ hồ bất an.

Không biết xuất phát từ người chỉ huy nhân loại bên ngoài trận pháp kia không ra bài theo lẽ thường, hay là xuất phát từ nguyên nhân gì khác.

Cuối cùng, dị ma dẫn đầu ngồi không yên.

Dị ma huyết hồng trước tiên hạ lệnh: “Nhân loại đang trì hoãn thời gian, toàn quân chỉnh đốn, tấn công, phá hỏng kế hoạch của nhân loại, dùng tốc độ nhanh nhất dời khỏi nơi này!”

Tất cả dị ma lập tức chỉnh hợp, chúng nó không còn tứ tán tấn công điểm yếu của trận pháp, ngược lại tập trung lại chuyên tấn công một chỗ!

Từ đầu đến cuối, tinh thần lực của Lôi Tu đều đang chặt chẽ chú ý chiến trường, trong chớp mắt dị ma thay đổi phương thức tấn công, Lôi Tu cũng cấp tốc làm ra phản ứng: “Hồn sư cấp tám tiến sát Hàn chủ nhiệm, hồn sư cấp bảy phụ trợ từ bên cạnh, tất cả hồn sư và ma thú dưới cấp bảy nhanh chóng lui về phía sau!”

Trong mắt hồn sư Ellen, mệnh lệnh Lôi Tu ra quả thực là không có căn cứ. Lúc trước rõ ràng là thời gian nhân loại tấn công tốt nhất, Lôi Tu lại ra lệnh phòng ngự, mà lúc này dị ma đột phá vòng vây, nhân loại hẳn là phải tăng mạnh phòng ngự, Lôi Tu lại cho hồn sư cấp trung cấp thấp lui về phía sau, chỉ để là rất ít vài hồn sư cấp cao và Vương hồn sư.

Tuy rằng thực lực cá nhân của hồn sư Ellen không kém dị ma chút nào, nhưng lúc này hai quân đều đang trong thời gian mệt mỏi, số lượng chính là then chốt quyết định thắng bại, lúc này mà hồn sư cấp trung cấp thấp rời đi, dù cho những hồn sư cấp cao trở lên này có mạnh nữa cũng không đỡ được số lớn dị ma thay phiên tấn công a!

Lôi Tu thấy hồn sư Ellen chần chờ, hắn hơi nhíu mày, lập lại lời vừa nói một lần.

Hồn sư Ellen quay đầu nhìn dáng vẻ tỉnh táo của Lôi Tu, cuối cùng cắn răng dựa theo lời Lôi Tu nói thay đổi vị trí.

Tấn công của dị ma trở nên mạnh mẽ, nhân loại phòng ngự yếu đi, dưới sự thay đổi như vậy, ma khí của dị ma rốt cuộc chậm rãi thẩm thấu ra từ bên trong, sương mù màu đen bám vào phía trên trận pháp, dù cho hồn sư cấp cao trở lên liên tục dùng hồn lực thêm vào cũng không thể cản trở ma khí ăn mòn…

Hồn sư cấp trung cấp thấp rút lui trở lại sau lưng Lôi Tu thấy thế, lo lắng nhìn về phía trước.

Vài tiếng “két két” chói tai không ngừng truyền ra, ma khí cùng hồn lực đổ vào, giống như mây mù cực kỳ nguy hiểm liên tục va chạm vào nhau ở tầng trời thấp, trận pháp bong ra từng màng giống như bị xé rách, thân hình dị ma cũng dần dần lộ ra, một mảnh màu đen phô thiên cái địa kéo đến như đàn châu chấu…

Ánh mắt mọi người đều bị trận pháp và dị ma hấp dẫn, lực lượng tán loạn bốn phía, bởi vậy không ai chú ý tới ở bên ngoài trận pháp này có một đội ngũ hồn sư đang chậm rãi tới gần, khi bọn họ thấy dị ma sắp phá trận mà ra, đội ngũ hồn sư này lập tức theo bản năng dừng bước lại, lưu loát tổ đội hợp sức chờ phát động.

Thấy trận pháp sắp bị dị ma san bằng triệt để tiêu tan, Lôi Tu chọn đúng thời cơ quát to: “Tất cả hồn sư Ellen bỏ củng cố trận pháp, cấp tốc lui về phía sau!”

Đám người Hàn chủ nhiệm trơ mắt nhìn dị ma đột phá vòng vây thoát ra, trong lòng bọn họ giãy dụa một lát, cuối cùng, các sư phụ lý trí này vẫn là phục tùng mệnh lệnh, trong chớp mắt trận pháp mở ra kia, rút lui đến phía sau Lôi Tu, bọn họ cưỡng chế cho mình kiềm nén lại, ánh mắt sáng quắc nhìn giữa Lôi Tu cùng dị ma: bọn họ lựa chọn tin tưởng Lôi Tu, cho nên, cũng mong thanh niên này đừng làm cho bọn họ thất vọng!

Sau khi dị ma ở phía trước đột phá vòng vây thành công, tuy rằng cảm giác nguy hiểm kia vẫn treo trên đỉnh đầu như lưỡi dao sắc bén, nhưng dị ma huyết hồng vẫn không nhịn được cười ha ha nói: “Nhân loại hèn yếu, ngay cả dũng khí đánh một trận với tộc ta cũng mất, lần gặp lại tiếp theo, đó chính là lúc dị ma hoàn toàn chiếm lấy Ellen ——”

“Chỉ sợ không có lần sau thôi.” Nhìn dị ma chạy trốn ra qua khe hở trên trận pháp, thấy thời cơ đã đến, Lôi Tu quát to, “Đội săn ma!”

Lôi Tu vừa nói xong, đội săn ma ẩn nấp ở ngoài trận pháp hoàn toàn phóng ra hồn lực, hồn lực của hơn một trăm vị hồn sư tinh anh ngưng tụ thành vũ khí sắc bén dài đến trăm mét, lập tức chém xuống từ bên ngoài, đi ngang qua trận pháp, tất cả dị ma không kịp phản ứng đều ở trong phạm vi tấn công, công kích hồn lực cường độ cao, mạnh mẽ chính xác rơi vào trong đại quân dị ma đang tụ tập!

Một kích đột nhiên xuất hiện làm cho dị ma ngay cả thời gian phòng ngự cũng không có, chúng nó thậm chí ngay cả sóng âm cũng không kịp phát ra đã triệt để biến thành hư vô!

Sư sinh Ellen đứng ở sau lưng Lôi Tu tuy rằng biết hắn rất có khả năng có sắp xếp khác, nhưng bọn họ chưa từng nghĩ tới, ở bên ngoài trận pháp vẫn còn có hồn sư nhân loại phục kích! Nhìn dị ma bị một kích kia giết cho thất linh bát lạc, ngay cả đường đường dị ma huyết hồng cũng sợ đến co thành một đống trốn trong không trung, sư sinh Ellen trợn to hai mắt, trong chớp mắt kích động không kiềm chế được!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau