Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 179

Trước Sau
Mẫu tinh tinh dỗ trong chốc lát, thấy Lý Lan yên tĩnh nằm trong ngực nó không cử động nữa, nó buông Lý Lan, sau đó nhẹ nhàng đặt thân thể Lý Lan xốc lên một góc, nâng một chân Lý Lan lên.

Cẳng chân thiếu nữ trơn bóng thẳng tắp, từ chính diện nhìn thì không có chút khác thường nào, nhưng theo mẫu tinh tinh nâng cẳng chân lên xem xét tình huống bụng chân, Trang Dịch cùng Lôi Tu cũng nhìn thấy vết thương trên chân Lý Lan.

Phần bụng chân giống như bị cái gì ẩn ở bên trong, lấy một miệng vết thương nho nhỏ làm trung tâm, từ đen đến tím dần dần khuếch tán ra ngoài, hình thành một mảnh màu tím đen, trung tâm vết thương đã trắng bệch chảy mủ, nhìn qua là đã tổn thương một thời gian, hiển nhiên vẫn chưa hề được trị liệu chính xác.

Một tay mẫu tinh tinh nâng cẳng chân Lý Lan, tay kia nhẹ nhàng chạm vào miệng vết thương một chút, Lý Lan đang hôn mê theo bản năng co rụt người lại một chút, mẫu tinh tinh vội vàng buông ra, có chút khẩn trương nhìn Lý Lan một cái, thấy Lý Lan không tỉnh lại, nó lại đưa tay thăm dò, giúp Lý Lan nặn nước mủ ở bên trong ra, sau đó lấy một chút sợi bông sạch sẽ vừa trộm được trong cửa hàng băng bó lại cho Lý Lan.

Một bàn tay mẫu tinh tinh bị thương, thao tác vô cùng bất tiện, nó thật cẩn thận băng bó một lúc lâu, tuy rằng cuối cùng làm xong, nhưng mà nhìn qua rất rối loạn.

Thấy Lý Lan dường như bị nó làm cho có chút khó chịu, mẫu tinh tinh vội vàng dừng động tác, đặt Lý Lan lại trên giường đắp chăn lên, mẫu tinh tinh đi đến một góc bên cạnh, nhắm mắt lại bắt đầu toàn tâm toàn ý khôi phục hồn lực cùng vd vết thương.

Trang Dịch cùng Lôi Tu ẩn nấp lâu như vậy, đợi chính là cơ hội này.

Bất luận là người hay là thú, quá trình khôi phục hồn lực đều cần mười phần cẩn thận, bởi vậy căn bản không rảnh bận tâm bên ngoài, lúc này chính là lúc mẫu tinh tinh suy yếu nhất, hai người Trang Dịch cùng Lôi Tu phối hợp đồng thời đi đến trước mặt mẫu tinh tinh, hai trận pháp sư tinh thông ma pháp trận đồng thời ra tay, gần như không đến thời gian mười giây đã dựng xong một trận pháp che chắn đơn giản ở bốn phía quanh mẫu tinh tinh.

Lôi Tu đứng tại chỗ tăng cường củng cố trận pháp, làm cho mẫu tinh tinh hoàn toàn không cảm ứng được dao động hồn lực cùng âm thanh ở bên ngoài, Trang Dịch thì nhanh chóng đi đến bên cạnh Lý Lan.

Vừa rồi trốn ở một chỗ bí mật gần đó nhìn còn không phải rất rõ, lúc này đến gần nhìn, Trang Dịch mới rõ ràng nhìn thấy trong sắc mặt tái nhợt của Lý Lan còn mang theo chút than chì, rất hiển nhiên là dấu hiệu trúng độc.

Hắn vén chăn lên cởi bỏ băng vải mẫu tinh tinh băng bó ra, nhìn miệng vết thương nung mủ trên chân Lý Lan, Trang Dịch đưa tay đụng mấy cái vào vị trí bị biến thành màu đen, chỗ đó cứng rắn, giống như cách một tầng làn da bên trong có một khối gì đó cứng rắn vậy, ngón tay Trang Dịch đảo vòng quanh miệng vết thương, sau khi hắn thử rót một chút hồn lực vào, thân thể Lý Lan lập tức bắt đầu co giật với biên độ nhỏ, đồng thời, khối cứng ở chỗ vết thương kia giống như bị cái gì kích thích, có thứ gì đó cực nhỏ cách làn da đang chuyển động bên trong, Trang Dịch nhìn kỹ, vị trí nung mủ ở trung tâm vết thương của Lý Lan, mơ hồ có vài con sâu nhỏ màu hồng mảnh như sợi tóc chui đến chui đi.

Trang Dịch nhất thời kinh ngạc, lông mày gắt gao nhíu lại một chỗ.

Lúc này Lôi Tu đã củng cố xong trận pháp đi trở về bên cạnh hắn, Trang Dịch ngẩng đầu nhìn Lôi Tu một cái, nói ra lo lắng trong lòng mình: “Tình huống tương đối phiền phức, là Phấn Trùng Thiên Thiên, hẳn là sâu mẹ mang thai, sau đó cắn thương Lý Lan, chui vào trong da nàng sinh ấu trùng ở bên trong, ấu trùng dùng chân Lý Lan làm nơi sinh trưởng, làm cho miệng vết thương vẫn luôn không khỏi.

Phấn Trùng Thiên Thiên sinh trưởng cạnh cây trúc đào, vô cùng nhạy cảm với hơi thở của nó, ma thú cấp năm của ta là trúc đào, tuy rằng không phải hồn sư dạng chữa trị, nhưng mà hồn lực của ta nhiều hơn Lý Lan vài lần, có thể thử dẫn Phấn Trùng Thiên Thiên ra, chẳng qua cần ngươi ở bên hỗ trợ, một khi Phấn Trùng Thiên Thiên bò lên trên cây trúc đào, lập tức đánh chết chúng nó, nhất định không thể bỏ sót dù chỉ một con.”

“Được.” Lôi Tu nói xong, lập tức ngồi xuống bên cạnh Trang Dịch, ngưng tụ hồn lực, tùy thời chuẩn bị hỗ trợ.

Có Lôi Tu ở bên, Trang Dịch vẫn tương đối yên tâm, mẫu tinh tinh có thể tỉnh lại bất cứ lúc nào, Trang Dịch không lại lãng phí tốn thời gian, lập tức thả trúc đào cấp năm ra, hấp dẫn Phấn Trùng Thiên Thiên ra ngoài.

Mùi trúc đào phát tán ra, dụ dỗ Phấn Trùng Thiên Thiên trốn bên trong miệng vết thương, sau một lúc, đám sâu nhỏ giống như sợi tóc này xếp thành hàng nhanh chóng chui ra, khẩn cấp dũng mãnh lao về phía Trang Dịch, vì không ngừng cố gắng hấp dẫn ra tất cả số ấu trùng bên trong, Trang Dịch không cản trở chúng nó một chút nào.

Thấy Phấn Trùng Thiên Thiên sắp thuận theo cây trúc đào bò vào trong cơ thể Trang Dịch, mấy dòng điện lập tức chuẩn xác đánh trúng đầu mỗi con sâu, đánh chết chúng nó, nhưng lại không mảy may thương đến Trang Dịch, Phấn Trùng Thiên Thiên không ngừng ào ào bò ra khỏi vết thương của Lý Lan, lại ở dưới tay Lôi Tu, dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được giảm bớt.

Tròn năm phút đồng hồ trôi qua, thẳng đến khi trong vết thương của Lý Lan không còn một con sâu nào nữa, Trang Dịch lúc này mới thu hồi hồn lực, thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Lôi Tu cẩn thận kiểm tra quanh người Trang Dịch một lần, xác định Trang Dịch không bị bất cứ một con sâu nào đến gần, lúc ấy mới thu hồn lực lại.

Cùng với Phấn Trùng Thiên Thiên rời đi, màu than chì trên mặt Lý Lan cũng biến mất, tuy rằng sắc mặt vẫn tái nhợt như trước, nhưng nhìn qua bình thường hơn, không có ấu trùng ký sinh bên trong quấy rối, chân mày Lý Lan giãn ra, lông mi của nàng giật giật, chậm rãi mở hai mắt.

“Trang… Trang Dịch?” Nhìn gương mặt quen thuộc bên giường kia, Lý Lan sửng sốt một chút, bởi vì quá mức ngạc nhiên, âm thanh của nàng cũng biến điệu.

Trang Dịch thấy Lý Lan tỉnh lại, lập tức đến gần: “Ngươi tỉnh, cảm giác thế nào? Trên người còn vết thương nào khác không?”

“Tại sao ngươi lại ở đây?” Lý Lan không để ý kiểm tra thân thể mình, đưa tay liền cầm cổ tay Trang Dịch, “Sau khi ngươi đi Ellen làm trao đổi sinh, lão sư từng tính toán gọi ngươi về, kết quả không ngờ tới đại chiến dị ma bùng nổ, tây bắc thất thủ, tất cả mọi người đều truyền rằng ngươi đã chết…”

Lý Lan kích động nói xong, thấy Trang Dịch cả người hoàn hảo không hao tổn gì, nhìn mặt Trang Dịch, tuy rằng so với hai năm trước thì nảy nở hơn nhiều, càng thêm mê người, nhưng có thể nhìn thấy đồng bạn vốn nghĩ đã chết, Lý Lan cực kỳ vui vẻ: “Mặc kệ như thế nào, ngươi còn sống là tốt rồi!”

Trang Dịch nhìn dáng vẻ Lý Lan thay hắn vui mừng phát ra từ đáy lòng, trong lòng cũng có chút cảm động, trong số nữ sinh cùng lớp, vì có chuyến đi Rừng rậm ma thú lúc trước, quan hệ giữa Trang Dịch cùng Lý Lan coi như tương đối không tệ, vốn tưởng rằng đến thành Bardon mới thấy bạn học, không ngờ mới ở thành Bích Xuân đã gặp được, còn giúp Lý Lan thoát khỏi hoàn cảnh nguy hiểm, Trang Dịch cũng vô cùng vui vẻ.

“Ta một chút vấn đề cũng không có, ngược lại là ngươi, bị Phấn Trùng Thiên Thiên ký sinh, trúng độc một thời gian dài, may mà hiện tại đã không có việc gì, ngươi trước kiểm tra thân thể một chút xem còn có nơi nào có vấn đề hay không.”

Lý Lan lập tức cảm ứng toàn thân một lần, sau đó lắc lắc đầu: “Không có, một chút vấn đề cũng không có, Trang Dịch, cảm ơn ngươi, ngươi đã cứu ta mấy lần.”

“Khách khí như vậy làm gì.” Trang Dịch nhịn không được cười điểm mũi Lý Lan một cái.

“Ngươi là học sinh Bardon, làm sao lại xuất hiện ở đây, hơn nữa còn ở cùng mẫu tinh tinh?” Đúng lúc này, thanh âm của Lôi Tu đột nhiên chen vào.

Lý Lan dường như đến bây giờ mới phát hiện bên cạnh còn một người khác tồn tại, nhất thời cả kinh.

“Đây là đồng bạn của ta, Lôi Hổ.” Trang Dịch lập tức giải thích, “Hắn cùng ta từ tây bắc đến, biết tất cả chuyện quá khứ của ta, kể cả mọi thứ ở Bardon lúc trước.”

Lý Lan gật gật đầu, nhìn khuôn mặt cực giống cao thủ đệ nhất đại lục Lôi Tu, trong lòng tự an ủi mình là trùng hợp, sau đó nói: “Một thời gian trước dị ma lẫn vào thành Bardon giết hại không ít bình dân, tuy rằng được các lão sư phát hiện đúng lúc, bắt giết được phần lớn dị ma, thế nhưng vẫn có một tốp nhỏ dị ma chạy thoát, bởi vì cấp bậc không cao, các sư phụ quyết định phái ra vài tiểu đội do học sinh tạo thành xuất phát là được.

Mang đội là Lục Duẫn Vi học tỷ cùng Từ Lăng học trưởng, trong số học sinh chưa tốt nghiệp, Thượng Thanh Vân phái ta cùng đồng hành với Chu Thiệu, vốn tất cả thuận lợi, tuy dị ma khó đối phó, nhưng tất cả đều bị chúng ta đánh chết, nhưng mà khi chúng ta bị thương trở lại ngoài thành Bardon, lại phát hiện ngoài thành có trận pháp phong tỏa, chúng ta căn bản không vào được.

Rơi vào đường cùng, chúng ta chỉ có thể tạm thời đóng quân ở ngoài thành nghĩ biện phát thông báo cho người bên trong, kết quả không đợi đến lúc chúng ta nghĩ ra biện pháp gì, tín hiệu cầu cứu do dị ma bị chúng ta giết chết lúc trước phát ra trước khi chết dẫn dị ma hoạt động ở phụ cận tới, sau khi đám dị ma kia phát hiện chúng ta, lập tức tiến hành truy sát.

Để đánh chết đội dị ma kia, Lục Duẫn Vi học tỷ cùng Từ Lăng học trưởng đều bị chút thương, ta cùng Chu Thiệu lại chỉ là phụ hồn sư không biết chữa trị, đối mặt dị ma truy kích, chúng ta chỉ có thể chạy trốn lung tung, trong quá trình này, ta thất lạc khỏi bọn họ, đồng thời may mắn gặp được mẫu tinh tinh cũng bị dị ma truy sát, ta cùng nó giúp đỡ lẫn nhau, hợp tác thoát khỏi dị ma, sau đó liền trúng độc hôn mê, cho đến bây giờ mới tỉnh lại… Đúng rồi, mẫu tinh tinh đâu? Đi ra ngoài sao?”

“Ở đằng kia.” Trang Dịch chỉ mẫu tinh tinh bị trận pháp che chắn ở phía sau, “Nó dẫn đàn ma thú đến thành Bích Xuân ăn cắp lương thực, làm cho lương thực trong thành giảm mạnh, vừa vặn ta cùng Lôi Hổ đến thành Bích Xuân, được hồn sư thành Bích Xuân mời cùng nhau đánh lui đám ma thú này. Sau khi mẫu tinh tinh bị chúng ta đánh bại, nó đi trộm một đống đồ dùng cho nữ tính đem về đây, chúng ta nghi ngờ trong tay nó có nhân loại, cho nên theo lại đây, không ngờ lại phát hiện ngươi.”

Lý Lan biết được mẫu tinh tinh vậy mà dẫn đầu đàn ma thú đi ăn trộm, nhất thời sửng sốt, nàng liếc nhìn mẫu tinh tinh còn đang tu luyện một cái, dường như trong lòng đã cân nhắc thật lâu, Lý Lan thấp giọng nói: “Thật ra con mẫu tinh tinh này nhìn như thô lỗ tàn bạo, nhưng lại là một ma thú vô cùng dịu dàng, lúc trước ở Rừng rậm ma thú, lần đầu tiên gặp được nó, nó không hề nghĩ tới muốn làm hại chúng ta, cho dù Thượng Thanh Vân làm nó bị thương, ta chỉ khuyên nó một chút, nó cũng liền không tức giận. Lần này may mà gặp nó, ta mới có thể tiếp tục sống sót, Trang Dịch… ta…”

“Ngươi yên tâm, nó chỉ huy đàn ma thú trộm đồ, không đả thương người không phá hỏng tường thành, không chỉ có chúng ta, cho dù là hồn sư thành Bích Xuân cũng không định giết chết đám ma thú này, chỉ là hy vọng có thể đe dọa chúng nó một chút, miễn cho chúng nó được một tấc lại muốn tiến một thước, trộm sạch lương thực mà thôi.”

Lý Lan nghe vậy, lập tức thở phào nhẹ nhõm một hơi.

“Tiểu đội hồn sư của Bardon dùng một lớp làm đơn vị, lần này phái các ngươi ra tiêu diệt dị ma, sao lại chỉ phái ra bốn người?” Lúc này, Lôi Tu đột nhiên hỏi.

“Các ngươi biết chuyện bồi dưỡng đại đội trưởng trẻ tuổi không?”

“Biết.”

“Lục Duẫn Vi học tỷ cũng được lựa chọn làm ứng cử viên đại đội trưởng, trong số đại đội trưởng đã tốt nghiệp của Bardon, Lục học tỷ đã bước vào cấp bảy đỉnh phong xếp thứ nhất, mà Từ Lăng học trưởng cấp sáu đỉnh phong, thực lực cũng là không tầm thường, chỉ hai người bọn họ đã hơn một tiểu đội hồn sư mấy chục người bình thường, lại thêm ta cùng Chu Thiệu phụ trợ, tuy rằng chỉ có bốn người, nhưng thực lực lại không chút thua kém tiểu đội lấy lớp làm đơn vị.” Lý Lan nói.



“Đây là Thượng Thanh Vân giải thích?” Trang Dịch nâng mi.

Lý Lan không nghĩ tới Trang Dịch lại đoán chuẩn như vậy, khẽ kinh ngạc gật gật đầu.

“Vệ Cẩn thì sao?” Trang Dịch hỏi.

“Vệ Cẩn giống như ngươi… Trường học không chỉ mất liên hệ với Ellen, cũng không thể thu được tin tức của Hải Lam, mãi cho đến khi ta rời khỏi Bardon, Vệ Cẩn cũng còn chưa trở lại.”

Tâm tình của Trang Dịch trầm xuống, nghĩ đến thiếu niên quý tộc hữu hảo trong trí nhớ kia, nghĩ đến lúc ở Ngự Hồn điện, hồn sư Vệ gia hy sinh, Trang Dịch trầm mặc một lát, hiểu lúc này không phải thời gian hoài niệm, Trang Dịch thu lại suy nghĩ, nói: “Các ngươi bị Thượng Thanh Vân tính kế.”

Sau khi ngạc nhiên một chút, Lý Lan nhanh chóng tiếp nhận, trong mắt cũng không có bao nhiêu vẻ kinh ngạc.

Trang Dịch thấy thế, biết Lý Lan có lẽ cũng cảm giác được cái gì.

Lục Duẫn Vi, Chu Thiệu, Từ Lăng, Lý Lan, lại thêm Trang Dịch cùng Vệ Cẩn, không nhiều không ít, vừa đúng là mấy người trong tổ đội lâm thời sau khi thất lạc mọi người trong Rừng rậm ma thú lúc trước, cũng là những người này, nhìn thấy hình ảnh xấu mặt của Thượng Thanh Vân.

Trang Dịch cùng Vệ Cẩn đi làm trao đổi sinh, sống chết không rõ, lấy tính cách của Thượng Thanh Vân, như vậy những người còn lại này lập tức thành cái đinh trong mắt cái gai trong thịt hắn, tất nhiên sẽ nghĩ mọi biện pháp diệt trừ.

Mượn dùng tay dị ma, không thể tốt hơn.

“Ngươi cùng nhóm Lục Duẫn Vi học tỷ tách ra ở đâu, trước khi tách ra có nó phương pháp gì để tìm kiếm lẫn nhau không?” Trang Dịch hỏi.

Lý Lan lắc đầu “Lúc ấy chúng ta chạy tới phụ cận thành Nam Xuyên, chỉ cần vào thành hẳn là có thể an toàn, nhưng mà sương đen của dị ma đột nhiên lan tràn, ta là nhất thời bị tụt lại phía sau, căn bản không kịp nói gì với mọi người…”

“Thành Nam Xuyên đã thất thủ.” Lôi Tu nói. Chuyện đầu tiên sau khi hắn cùng Trang Dịch đến thành Bích Xuân là đổi bản đồ, hiện tại sử dụng bản đồ mới, đánh dấu ra những thành thị đã thất thủ từ khi đại chiến dị ma nổ ra đến nay, thành Nam Xuyên rõ ràng ở trong đó.

“Cái gì.” Thân thể Lý Lan cứng đờ, “Nhưng mà ngày đó còn chưa —— ta nhớ ra rồi, trên người mỗi bọn họ ta đều để lại cái này!”

Lý Lan nói xong, mở lòng bàn tay ra, một gốc thực vật màu xanh non sinh trưởng trên tay nàng, chính là hồn thú cấp bốn của Lý Lan.

Thực vật màu xanh non dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được lớn lên, phiến lá mặc sức giãn ra, gân mạch bên trên có thể nhìn thấy rõ ràng, dần dần, Trang Dịch phát hiện bên trong phiến lá lại hiện ta vài phiến lá khác, mềm mềm non non giống như lá trong lá, nhìn qua vô cùng tươi mát đáng yêu.

Lý Lan dùng đầu ngón tay đốt lá cây: “Đây là Lục Duẫn Vi học tỷ, đây là Từ Lăng học trưởng, đây là Chu Thiệu… Thật tốt quá, bọn họ đều còn sống!”

“Biết vị trí cụ thể không?” Trang Dịch lập tức hỏi.

“Cấp bậc của ta quá thấp, dùng thực lực bây giờ chỉ có thể cảm ứng được sinh mệnh của bọn họ.” Lý Lan nói, “Nhưng mà trong trường cũng có lão sư cùng loại thuộc tính với ta, sau khi trở về ta thỉnh cầu nàng giúp đỡ, có lẽ có hy vọng tìm được bọn họ!”

Biết nhóm người Lục Duẫn Vi còn sống, hơn nữa còn có hy vọng biết vị trí của bọn họ, Trang Dịch gật gật đầu, tạm thời yên lòng: “Nếu đã như vậy, chúng ta đây đi về trước, sau khi xử lý xong chuyện thành Bích Xuân, chúng ta lập tức trở về Bardon.”

“Được!” Lý Lan nói xong, xốc chăn lên muốn đứng dậy, Trang Dịch thấy sắc mặt Lý Lan còn có chút tái nhợt, hiển nhiên tuy rằng độc trong cơ thể đã giải, nhưng thân thể lại phải chậm rãi điều dưỡng mới có thể khôi phục, hắn đang định đi lên ôm vai Lý Lan đỡ lấy nàng, Lôi Tu lại nhanh hơn Trang Dịch, vươn tay làm tay vịn cho Lý Lan, sau đó giúp Lý Lan đứng lên.

Trang Dịch có chút kỳ quái liếc nhìn Lôi Tu chủ động giúp một cái, thấy Lôi Tu không chớp mắt, Trang Dịch nghĩ đến lúc trước Lôi Tu cùng hắn ở Bardon trong một thời gian, có lẽ bởi vì quen biết Lý Lan nên mới làm ra hành động như vậy, cũng không nghĩ nhiều hơn.

Đột nhiên, vài tiếng loài chim vỗ cánh truyền đến, Lý Lan vừa mới đứng vững, ngẩng đầu nhìn thấy một con chim lớn màu trắng tốc độ nhanh vô cùng đột nhiên lao tới, nàng kinh hãi thét to: “Cẩn thận!”

Mẫu tinh tinh ngồi trong góc khôi phục hồn lực, cho dù trước mặt có trận pháp che chắn cảm quan của nó, nhưng mẫu tinh tinh vẫn giống như cảm ứng được cái gì, thân thể hơi hơi giật giật.

Lôi Tu nhìn lướt qua phía mẫu tinh tinh ngồi.

Trang Dịch nghe được lời Lý Lan nói nhanh chóng quay đầu, khi nhìn thấy là Bạch Hạc, hắn vội vàng trấn an nói: “Không sao, đây là bằng hữu của ta.”

Bất luận là lúc trước ở đội săn ma, ở Ellen, hay là hiện tại ở thành Bích Xuân, Bạch Hạc đều được coi là thú cưng chung mà yêu thương, đặc biệt mấy ngày nay ở thành Bích Xuân, nhận hết nữ sinh hoan nghênh, hôm nay lần đầu tiên nhìn thấy một tiểu cô nương nhu nhược e ngại nó như vậy, Bạch Hạc lập tức há mỏ kêu vài tiếng, sau đó phối hợp với lời Trang Dịch nói, tao nhã bước chân đi đến trước mặt Lý Lan, một cánh cụp ở sau lưng, một cánh khác vặn vẹo cong đến trước mặt, giống như bắt chước một quý ông tao nhã làm động tác cúi chào.

Lý Lan sửng sốt, nhìn con hạc trắng lớn xinh đẹp ở trước mắt này, kinh sợ vừa rồi hoàn toàn tiêu tán, thấy Bạch Hạc ngẩng đầu chớp chớp đôi mắt giống như đậu đen với nàng, còn há mỏ kêu “cạc cạc” hai cái, Lý Lan lần đầu tiên nhìn thấy ma thú có trí tuệ như vậy, nàng lập tức bật cười: “Con chim lớn thật đáng yêu.”

Tốt xấu không phải con vịt, Bạch Hạc miễn cưỡng tiếp nhận lời khen này, khoe cái đuôi trên mông, cọ đến bên cạnh Trang Dịch: “Tiểu Dịch Dịch ta biểu hiện có tốt hay không, cho ngươi mặt mũi không?”

Trang Dịch bật cười: “Ngươi làm sao tìm được tới đây?”

“Trên người ngươi có lông vũ của ta mà, ngươi quên.” Bạch Hạc đắc ý nâng nâng cổ, dùng cái đầu tròn xoe cọ cọ ngực Trang Dịch, kết quả còn chưa cọ được mấy giây, một bàn tay to ngang trời xuất hiện, ngăn cản hành động làm nũng của nó.

Động tác của Bạch Hạc kẹt lại, quay đầu thấy Lôi Tu đứng ở bên cạnh Trang Dịch, trên mặt vẫn duy trì không chút thay đổi, nhưng ánh mắt kia lại sâu sắc bán đứng hắn, trong lòng Bạch Hạc hừ lạnh vài cái, ngoài miệng lại khiếp sợ Lôi Tu không dám nói gì.

“Thành Bích Xuân hiện tại ra sao?” Trang Dịch hỏi.

Bạch Hạc đứng thẳng người đáp lại: “Sau khi mẫu tinh tinh rời đi, đám ma thú cấp thấp kia hình như nhận được mệnh lệnh gì đó, cũng chạy theo toàn bộ, nhưng ngược lại tất cả đám ma thú còn lại ở ngoài thành kia đều xông vào, hơn nữa còn là đám ma thú cấp bậc cao nhất trong đàn ma thú, lấy thực lực của thành Bích Xuân, căn bản là không đối phó được chúng nó. Nhưng mà may mà đám ma thú này là người quen cũ.”

“Đám ma thú ở học viện Ellen.” Lôi Tu nói.

“Làm sao ngươi biết?” Bạch Hạc tính thừa nước đục thả câu lập tức trợn tròn con mắt.

Trang Dịch nói: “Trốn từ tây bắc đến, số lượng cấp bậc cao không nhiều lắm, thời gian đến thành Bích Xuân chỉ sớm hơn so với chúng ta một chút… Đám ma thú chạy khỏi Ellen kia phù hợp những điều kiện này nhất. Sau đó thì sao, sóc con ra mặt?”

“Ừ.” Trang Dịch cùng Lôi Tu vậy mà đều đoán được, Bạch Hạc lập tức cảm thấy có chút không thú vị, nói chuyện cũng ỉu xìu, “Thiên Yêu Thần Ảnh Thử xuất hiện, đám ma thú kia sợ xém chết, vì không mang thêm phiền phức cho thành Bích Xuân, Thiên Yêu Thần Ảnh Thử mang theo tất cả chúng nó ra khỏi thành. Ngươi yên tâm, thân phận nó không bại lộ, không ai biết Thiên Yêu Thần Ảnh Thử chính là sóc con lúc trước.”

Trang Dịch gật gật đầu.

Bạch Hạc tò mò liếc nhìn Lý Lan một cái, nhịn không được hỏi: “Ai đây vậy, mẫu tinh tinh các ngươi đuổi theo đâu, làm sao lại đuổi theo ra một người về đây?”

“Nơi này là chỗ ở của mẫu tinh tinh, đây là bạn học ở Bardon của ta, bởi vì một số ngoài ý muốn, được mẫu tinh tinh cứu.”

Bạch Hạc hiểu rõ gật gật đầu: “Vậy mẫu tinh tinh đâu?”

Trận pháp của Lôi Tu không chỉ che chắn cảm giác đến bên ngoài của mẫu tinh tinh, còn nhân tiện che giấu luôn hơi thở của nó, Bạch Hạc được Trang Dịch gợi ý mới phát hiện vị trí của mẫu tinh tinh, lập tức nhảy nhót chạy tới vây xem.



Kết quả vừa xông đến trước mặt mẫu tinh tinh, Bạch Hạc lập tức cảm ứng được từng đợt dao động hồn lực đánh úp lại, tầm mắt nó đông lại, ngay sau đó, trận pháp Lôi Tu bố trí bị mẫu tinh tinh đã hoàn toàn khôi phục hồn lực một nắm tay đánh vỡ ra!

Lông tơ vàng kim óng ánh chiếu sáng bốn phía, giống như một lực sĩ kim cương cỡ lớn, mẫu tinh tinh vừa từ trạng thái tu luyện tỉnh lại liền phát hiện mình bị nhốt ở trong trận pháp nhanh chóng bước vào trạng thái cuồng bạo, hai mắt nó đỏ đậm, cơ bắp cả người cuồn cuộn lên, sau khi dùng một tay đánh vỡ trận pháp, thứ mẫu tinh tinh chú ý tới đầu tiên là Bạch Hạc cách nó gần nhất.

Không cho Bạch Hạc chút thời gian phản ứng nào, đôi tay mẫu tinh tinh nắm thành nắm, xương ngón tay hung hăng đụng một cái, hồn lực màu đen lấy mẫu tinh tinh làm trung tâm tản ra, nó ngao ngao kêu, giơ nắm tay giống như cây búa lên cao, sau đó ném về phía Bạch Hạc!

Bạch Hạc bất ngờ không kịp đề phòng rơi vào phạm vi cận chiến tấn công của mẫu tinh tinh, lập tức kêu “quạc quạc” vỗ cánh phòng ngự.

Sau khi mẫu tinh tinh bước vào trạng thái cuồng hóa, lực tấn công đã có thể so với ma thú cấp tám, Bạch Hạc là ngự hồn thú trong số ma thú cấp tám, tuy rằng lực tấn công có thể chỉ xấp xỉ mẫu tinh tinh đang cuồng hóa, nhưng lực phòng ngự của nó xác thực cực kỳ mạnh.

Đôi cánh màu trắng chồng lên nhau, lồng phòng ngự màu trắng sữa đỡ hồn lực màu đen tấn công, sau khi cản lại kích thứ nhất, nhìn mẫu tinh tinh nhe răng há miệng về phía mình, giống như còn muốn lại đến một phát nữa, Bạch Hạc lập tức bất chấp: “Ta còn chưa tìm ngươi tính sổ ngươi liền dám động thủ trước, hôm nay Hạc ca liền vận động một chút, cho ngươi biết hoa vì sao lại đỏ như vậy!”

Bạch Hạc kêu to, bay lên cao cao, không chỉ tránh đòn tấn công của mẫu tinh tinh, đồng thời cũng bắt đầu phản kích.

Mẫu tinh tinh thấy Bạch Hạc lên không, lập tức thay đổi sách lược, năm ngón tay mở ra giật giật, ý đồ bắt Bạch Hạc xuống dưới.

Một hạc một tinh tinh lập tức gà bay chó sủa đánh loạn lên, đánh đến, bất diệc nhạc hồ.

Lý Lan lập tức mở to hai mắt nhìn: trong thời gian nàng hôn mê này mẫu tinh tinh tăng đến cấp bảy đỉnh phong đã làm nàng cực kỳ kinh ngạc, nhưng nàng càng không ngờ tới chính là, con chim lớn màu trắng nhìn qua vô cùng đáng yêu này, vậy mà lại là ma thú cấp Vương!

Bốn phía bụi đất tung bay, Trang Dịch còn muốn sớm trở lại thành Bích Xuân, thấy Bạch Hạc cùng mẫu tinh tinh giao chiến cả buổi, vậy mà còn chưa bắt được mẫu tinh tinh, Trang Dịch dứt khoát mở miệng thúc giục: “Bạch Hạc, đánh nhanh thắng nhanh.”

Bạch Hạc quay đầu liếc nhìn Trang Dịch một cái, sau đó tròng mắt chuyển vòng vo, trong mắt hiện lên một tia giảo hoạt: “Những lúc như thế này, liền cần sức mạnh tình yêu làm cho ta trở nên càng mạnh! Tử Tinh Hoàng Điểu… Ta cần nó!”

Trang Dịch nhìn dáng vẻ mặt dày vô sỉ của Bạch Hạc, bất đắc dĩ thả Tử Tinh Hoàng Điểu ra.

Trong chớp mắt chim phượng hoàng màu tím xuất hiện kia, ánh sáng vàng kim của mẫu tinh tinh lập tức bị tán đi một nửa, ngọn lửa lam tím chiếu sáng bốn phía, Tử Tinh Hoàng Điểu thân hình duyên dáng kéo theo ngọn lửa rực rỡ như pháo hoa bay đến phía sau Bạch Hạc, Lý Lan mới vừa rồi còn đắm chìm trong thực lực cấp Vương của Bạch Hạc, lực chú ý cũng nhanh chóng bị Tử Tinh Hoàng Điểu hấp dẫn. Bạn đang

Vẻ đẹp của Tử Tinh Hoàng Điểu là ngay cả Bạch Hạc luôn luôn tự luyến mà lần đầu tiên nhìn thấy cũng nhịn không được tự biết xấu hổ, huống chi Lý Lan là một thiếu nữ, lại càng không chống cự được, nhưng tuy bị Tử Tinh Hoàng Điểu làm cho kinh diễm, thế nhưng khi thấy Tử Tinh Hoàng Điểu cùng Bạch Hạc đối phó với mẫu tinh tinh, mẫu tinh tinh nhất định không phải đối thủ của chúng nó, Lý Lan nhịn không được nhìn về phía Trang Dịch.

Trang Dịch cảm nhận được tầm mắt của Lý Lan, nói: “Yên tâm, chúng nó sẽ không tổn thương mẫu tinh tinh.”

Xuất phát từ tín nhiệm với Trang Dịch, Lý Lan gật gật đầu, sau đó ngẩng đầu nhìn hiện trường chiến đấu.

Tử Tinh Hoàng Điểu ra sân kinh diễm mọi người, duy chỉ có mẫu tinh tinh không có một chút hứng thú nào, nó chỉ vào cái đuôi sau lưng Tử Tinh Hoàng Điểu cười ha ha lên, đồng thời trong miệng còn phát ra tiếng “u a” “u a”, cho dù Trang Dịch là nhân loại, nghe không hiểu ngôn ngữ của mẫu tinh tinh, thông qua biểu cảm của nó, cũng nhìn ra được không phải lời hay gì.

Tử Tinh Hoàng Điểu nghe mẫu tinh tinh cười nhạo nó mông cháy, lập tức nổi giận, xông lên một bộ tư thế muốn liều mạng với mẫu tinh tinh.

Bạch Hạc thấy Tử Tinh Hoàng Điểu tức giận, nhất thời mừng rỡ, đây đúng là thời khắc tốt cho nó biểu hiện a, vì thế nó nhanh chóng đuổi theo, bay song song với Tử Tinh Hoàng Điểu, lại một lần nữa đánh thành một đoàn với mẫu tinh tinh.

Tử Tinh Hoàng Điểu là hồn thú cấp sáu, xa không phải đối thủ của mẫu tinh tinh, thế nhưng nó xuất hiện lại có thể hỗ trợ Bạch Hạc tác chiến, hơn nữa chủ nhân của Tử Tinh Hoàng Điểu, Trang Dịch, bản thân là hồn sư cấp bảy, hồn lực phát ra cuồn cuộn không ngừng, dưới sự hợp lực tấn công của hai ma thú, không đến mấy hiệp, mẫu tinh tinh rốt cuộc vẫn thua.

Hồn lực màu trắng che phủ tia sáng màu đen ánh vàng, sau khi đánh bại mẫu tinh tinh, Bạch Hạc lập tức bay vòng quanh mẫu tinh tinh, lại nịnh nọt nhìn về phía Tử Tinh Hoàng Điểu, dáng vẻ kia thật là nịnh nọt đến không nịnh nọt hơn được.

Sau khi thua, trạng thái cuồng hóa của mẫu tinh tinh cũng đang dần dần rút đi, nó nhìn bộ dạng kia của Bạch Hạc, lập tức lại há to miệng không khách khí bắt đầu cười nhạo một lần nữa.

Bạch Hạc nghe vậy, hai mắt mở to, vốn là hướng về phía mẫu tinh tinh kêu quái dị, dáng vẻ muốn cãi nhau với mẫu tinh tinh, nhưng mà theo mẫu tinh tinh nói càng nhiều, biểu cảm trên mặt Bạch Hạc dần dần thay đổi, lông cả người đều xù lên, cảm xúc trong mắt trừ kinh hoàng ra thì còn có vô cùng phẫn nộ.

Trang Dịch thấy thế, lập tức ý thức được không thích hợp, vội vàng gọi Bạch Hạc cùng Tử Tinh Hoàng Điểu trở về. Tử Tinh Hoàng Điểu một lần nữa trở lại trong không gian tinh thần của Trang Dịch, Trang Dịch nhìn dị sắc trong mắt Bạch Hạc, vội hỏi: “Làm sao vậy, nó nói cái gì làm cho ngươi tức giận như vậy?”

Bạch Hạc ngẩng đầu nhìn Trang Dịch một cái, lắc lắc đầu, sau đó cúi đầu không nói lời nào.

Trang Dịch còn tưởng rằng có thể là mẫu tinh tinh nói đả kích Bạch Hạc, liếc thấy tâm tình Bạch Hạc có vẻ rất không tốt, Trang Dịch nâng tay sờ sờ đầu Bạch Hạc, sau đó theo cổ nó đi xuống, vỗ vỗ thân thể nó, thấy Bạch Hạc không muốn nhiều lời, Trang Dịch không lại hỏi, cùng Lôi Tu đi đến trước mặt mẫu tinh tinh.

Ánh sáng vàng kim trên toàn thân mẫu tinh tinh đã dần rút hết, biến trở về bộ dạng màu đỏ đen ban đầu. Lúc này Lý Lan đã đứng ở bên cạnh mẫu tinh tinh, thấp giọng nói chuyện với nó.

Mẫu tinh tinh khi đối mặt với người khác hoặc quái đản hoặc thô bạo, sau khi nhìn thấy Lý Lan, lại nháy mắt giống như thay đổi tính cách vậy, dịu dàng đến không thể tin nổi, cánh tay cường tráng của nó giữ thân thể Lý Lan, sau khi nhìn thấy vết thương trên chân Lý Lan đã khỏi hẳn, mẫu tinh tinh vui mừng vừa nhảy vừa kêu, thậm chí còn ôm lấy Lý Lan, giơ lên thật cao, biểu thị hưng phấn.

Lý Lan nhìn mẫu tinh tinh vui vẻ như vậy, cũng nhịn không được nở nụ cười, hơn nữa còn giới thiệu nhóm Trang Dịch với mẫu tinh tinh.

Lúc mẫu tinh tinh quay đầu nhìn về phía Trang Dịch Lôi Tu, dịu dàng đầy mặt vừa rồi lập tức biến thành quắc mắt nhìn trừng trừng.

Thấy mẫu tinh tinh như vậy, Lý Lan vội vàng vỗ vỗ tay nó, mẫu tinh tinh nhìn Lý Lan một cái, đôi mắt mở to hơi hơi thu liễm một chút.

Không đợi Trang Dịch mở miệng, Lý Lan liền chủ động nói: “Các ngươi muốn mang nó về thành Bích Xuân sao?”

Trang Dịch nói: “Chúng ta chỉ là hy vọng sau này nó không xúi giục ma thú ăn cắp lượng lớn lương thực.”

Lý Lan cân nhắc lời nói một chút, nói: “Vừa rồi ngươi nói, cùng ta quay về Bardon, đúng không?”

“Ừ.”

“Vậy… Ta muốn mang theo nó trở về. Thật ra nó đồng ý trở thành ma thú khế ước của ta, đáng tiếc cấp bậc giữa chúng ta kém rất nhiều, xác suất thành công rất thấp, ngược lại có khả năng xuất hiện một số ngoài ý muốn, cho nên vẫn luôn không ký khế ước. Ta biết tính cách nó có thể không tốt lắm, có rất nhiều tật xấu, thế nhưng có ta ở mà nói, nhất định sẽ không cho nó xằng bậy.”

Trang Dịch nghe vậy, cùng Lôi Tu đưa mắt nhìn nhau.

Chuyện đàn ma thú ăn cắp lương thực thành Bích Xuân là do mẫu tinh tinh xúi giục, thúc đẩy trận chiến hôm nay. Tuy rằng trong quá trình có mấy người Trang Dịch hỗ trợ, nhưng giao chiến với ma thú, thành Bích Xuân tiêu hao vô số tinh lực, bởi vì dị ma ở bên cạnh như hổ rình mồi, do đó bọn họ cũng không muốn ra tay với ma thú, nhưng cũng không đại biểu rằng bọn họ đồng ý cho mẫu tinh tinh vào ở.

Cảm xúc của hai người thông qua khế ước truyền qua lại lẫn nhau, cuối cùng, Lôi Tu nói: “Thành Bardon đến bây giờ còn bị phong tỏa, muốn đi về chỉ sợ còn phải nghĩ biện pháp khác, đồng thời, hiện tại chúng ta cần quay về thành Bích Xuân một chuyến.”

Lý Lan nghe vậy, nhất thời ảm đạm cúi đầu.

“Nhưng mà, mang theo ngươi cùng mẫu tinh tinh quay về giải thích một lượt, tin tưởng người thành Bích Xuân sẽ hiểu.” Trang Dịch thả lỏng tay, “Thật sự không được, cùng lắm thì đổi một thành thị khác ở lại mà thôi.”

Lý Lan không thể tin ngẩng đầu, khi nhìn thấy vẻ nhu hòa trong mắt Trang Dịch cùng Lôi Tu, Lý Lan vui sướng ôm chặt mẫu tinh tinh cười nói: “Cảm ơn các ngươi…”

“Cảm ơn cái gì, chúng ta là bạn học mà.” Trang Dịch khẽ cười nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau