Chương 217
Hồn sư ở đây đặt ra bên ngoài, bất cứ người nào đều không phải nhân vật đơn giản, lúc này bị nhiều người như vậy nhìn chằm chằm, Lôi Tu giống như không cảm nhận được một chút áp lực nào, hắn không nhanh không chậm đi qua bên cạnh Trang Dịch, khi nhìn thấy một vũng di thể của Tưởng Tuyên ở trên mặt đất kia, Lôi Tu hơi hơi nhướn mày: “Làm sao, không phải đang họp sao, đây là đang làm gì,ai đem cái thứ buồn nôn như vậy đặt ở đây.”
Nói xong, không cho bất cứ kẻ nào thời gian phản ứng, Lôi Tu trực tiếp thả hồn lực, dưới sự điều khiển chuẩn xác của hắn, lực lôi điện ngay tại chỗ hủy diệt di thể Tưởng Tuyên, hoàn toàn biến mất không thấy, không lưu một tia dấu vết.
Lôi Tu nhẹ nhàng bâng quơ thu hồn lực về, cho dù vừa rồi hắn chỉ là tùy ý ra tay, thời gian trước sau không quá hai mươi giây, thế nhưng mọi người vẫn dò xét được một tia thực lực của Lôi Tu.
Sức mạnh lãnh vực!
Mọi người đều biết, lãnh vực cơ bản đã trở thành biểu tượng cho hồn sư cấp chín trở lên, Lôi Tu là cường giả cấp mười duy nhất trên đại lục, ai cũng không biết sau khi hắn đến cấp mười còn có thực lực như thế nào, nhưng ít ra lúc này, nhìn thấy lực lãnh vực của hắn, đủ để chứng minh thực lực hiện tại.
Tin đồn Lôi Tu bởi vì đột phá cấp mười trung giai thất bại mà mất tích tròn ba năm, bất luận trong ba năm này hắn xảy ra chuyện gì, nhưng sự thực bày ra trước mắt bây giờ chính là, sức mạnh cường giả mạnh nhất đại lục nắm giữ, vẫn như cũ không thể khinh thường!
Tưởng Tuyên được xem trọng nhất trong phụ hồn sư, hôm nay không chỉ bị giết chết, còn rơi vào kết cục thi cốt không còn, nhưng bởi vì hình thức phức tạp ngày hôm nay, người ở nơi này lúc này không một ai dám lộ ra cảm xúc dư thừa.
Xử lý xong Tưởng Tuyên, Lôi Tu đứng ở trung tâm sảnh điện, nhìn vài vị hồn sư ngồi ở bên trên.
Một mình hắn đối diện với nhiều trưởng lão Hồn điện như vậy, chỉ nhìn khí thế, không hỉ không có một chút rơi vào hạ phong, còn hấp dẫn mọi người nhịn không được đem tầm mắt hoàn toàn dừng lại trên người hắn.
Phong nhã tài hoa của cường giả mạnh nhất đại lục, bất luận là quá khứ hay hiện tại, quả nhiên không phải hồn sư bình thường có thể sánh bằng.
Người xung quanh không một dám phát ra âm thanh, toàn trường một mảnh yên tĩnh, ngay cả tiếng hít thở của một số người cũng có thể nghe thấy.
Vài vị hồn sư đứng ở đỉnh cao của đại lục đối đầu một lát, cuối cùng vẫn là người Thượng gia mở miệng trước: “Không ngờ người sau khi trở về vẫn luôn không chịu xuất hiện, lúc này lại bằng lòng xuất hiện giúp Trang Dịch giải vây, xem ra tin đồn quả nhiên là sự thật.”
Lời Thượng gia nói làm tim không ít người nhảy dựng lên, trưởng lão Lâu gia nhanh chóng tiếp lời: “Trang Dịch thiên phú cực cao, lúc trước sau khi Bardon có kết quả thí nghiệm thiên phú, Hồn điện cũng đã chú ý đến hắn, Lôi Tu sẽ coi trọng Trang Dịch, cũng là bình thường… Lâu gia cũng tràn đầy kỳ vọng với Trang Dịch.”
Sau khi Lôi Tu xuất hiện, trừ Thượng gia ra, thái độ của ba vị trưởng lão Trương gia Mạc gia cùng Lâu gia lập tức xuất hiện chuyển biến rõ ràng, mục đích, nhìn ánh mắt bọn họ nhìn về phía Lôi Tu, không ít người đều hiểu được chân tướng.
Lôi Tu cùng Trang Dịch có quan hệ, Mạc gia cùng Trương gia là người của Lôi Tu, mà trước kia khi Trang Dịch nhập học, Lâu gia cũng âm thầm giúp một tay, vì thế, ở nơi này, người có đầu óc xoay chuyển nhanh một chút lập tức liền hiểu được, hôm nay nhìn trận địa dọa người một chút, trên thực tế đối với Trang Dịch mà nói, cũng không có quá nhiều nguy hiểm.
Thượng Quan Tịnh thở dài nhẹ nhõm một hơi, âm thầm quay đầu dùng ánh mắt ám chỉ Trang Dịch, nhưng khi nhìn thấy Trang Dịch vẫn toàn thân cứng ngắc không nhúc nhích gắt gao nhìn chằm chằm Lôi Tu, tất cả bốn phía giống như đều bị hắn xem nhẹ, trong mắt chỉ còn lại có một mình Lôi Tu.
Thượng Quan Tịnh sửng sốt, bất đắc dĩ thu tầm mắt lại.
“Trang Dịch là triệu hoán sư, lúc trước khi nhập học Bardon, Trang Dịch từng nói hắn là học sinh của Lôi Tu. Xem ra, không ít người đã sớm biết thân phận của Trang Dịch… Lôi gia cùng gia tộc triệu hoán sư, quả nhiên tình nghĩa thâm hậu.” Một hồn sư Thượng gia nói.
Hồn sư Thượng gia vừa nói xong, phòng hội nghị lại một lần nữa rơi vào yên lặng.
Triệu hoán sư vẫn luôn là cấm kỵ của hồn sư, ở nơi như Hồn điện mà lại không kiêng nể gì thảo luận triệu hoán sư, đối với không ít người mà nói đều là khó chấp nhận.
Hiện tại triệu hoán sư bị tiêu diệt, còn sót lại một mình Trang Dịch, còn bị bọn họ nắm trong tay, lại thêm những cống hiến Trang Dịch làm cho hồn sư, cùng với tác dụng tương lai dự tính có thể phát huy ra, đều là tiền đề để không ít người bằng lòng đón nhận Trang Dịch, thế nhưng nhắc đến nhiều năm trước Lôi gia có quan hệ tốt với gia tộc triệu hoán sư huy hoàng, trong lòng rất nhiều người vẫn là vô cùng căm ghét.
Dù sao nếu như Lôi gia đã sớm biết thân phận của Trang Dịch, lại còn giấu giếm giúp hắn… Phải biết rằng, quan hệ giữa triệu hoán sư cùng dị ma, đến bây giờ còn nói không rõ đâu.
“Hắn không phải học sinh của ta.” Lôi Tu lành lạnh mở miệng nói.
“Nghĩa là Trang Dịch đang nói dối?”
Mọi người nghe vậy, lập tức nhìn về phía Trang Dịch, tầm mắt vòng quanh giữa Trang Dịch cùng Lôi Tu.
Trang Dịch ngẩng đầu nhìn về phía Lôi Tu.
Không giống, Lôi Tu này không giống Lôi Tu của hắn.
Khí thế càng mạnh, thân hình càng cao lớn trầm ổn, ánh mắt… cũng càng thêm ngạo mạn sắc bén.
Quan trọng nhất là, từ lúc bước vào đến bây giờ, ngay cả một ánh mắt hắn cũng không bố thí cho Trang Dịch.
Lôi Tu trước đây, cho dù không nhìn Trang Dịch, Trang Dịch cũng có thể cảm nhận được, Lôi Tu vẫn luôn toàn tâm toàn ý chú ý hắn, khi Trang Dịch nhìn hắn, Lôi Tu luôn có thể lập tức cảm ứng được, cho dù không quay lại đối diện hắn, cũng sẽ làm một số động tác rất nhỏ, để cho Trang Dịch biết, hắn đang đáp lại Trang Dịch.
Lôi Tu hiện tại, cùng với hắn, quả thật giống như hai người xa lạ không có chút quan hệ.
Nhưng mà… cảm ứng khế ước là rõ ràng như vậy, cứ việc lúc này Lôi Tu cách đây không xa không truyền lại một chút cảm xúc, thế nhưng Trang Dịch vẫn có thể thông qua khế ước xác định, người này, chính là Lôi Tu của hắn.
Những chi tiết trong quá khứ bị hắn cực lực xem nhẹ kia, lúc này không chút lưu tình chọc thủng Trang Dịch lừa mình dối người. Bất luận là khuôn mặt của Lôi Tu, hồn lực tiến bộ thần tốc, hay là năng lực thuyết phục người khác, đều là thuộc về cường giả đệ nhất đại lục này, mà không phải là ma thú hắn triệu hồi ra từ không gian loạn lưu kia.
NÆ¡i nà y là phòng há»i nghá» trong Há»n Äiá»n, có thá» tham dá»±, Äá»u là tinh anh trong há»n sÆ°, bá»n há» sẽ không giá»ng nhÆ° những há»n sÆ° bình thÆ°á»ng kia, vừa nghe Äược má»t sá» tin tức mang tÃnh bùng ná» liá»n ngay tại chá» không chút che giấu bắt Äầu thảo luáºn, Äặc biá»t dÆ°á»i khà thế kinh sợ của Lôi Tu, cà ng không ngÆ°á»i nà o dám tùy ý má» miá»ng⦠NhÆ°ng mà , miá»ng ngáºm lại, lại không ngÄn Äược ánh mắt của bá»n há».
Vì nháºp há»c mà nói dá»i, Äặt quan há» lên Lôi gia, giả mạo mình từng Äược cÆ°á»ng giả Äá» nhất chá» Äiá»m⦠Cà ng buá»n cÆ°á»i là , Lâu gia lại tin là tháºt, âm thầm thu xếp cho Trang Dá»ch á» Bardon.
Má»t triá»u hoán sÆ°, là m há»n sÆ° ba nÄm trong má»t trÆ°á»ng há»c xuất sắc nhất thế giá»i há»n sÆ°, tháºm chà ngay cả hai gia tá»c lá»n của Há»n Äiá»n cÅ©ng bá» chÆ¡i xoay quanh, cho dù Trang Dá»ch chá» là vì có thá» Äến trÆ°á»ng, nhÆ°ng Äá»i vá»i há»n sÆ° á» Äây mà nói, cÅ©ng là mất hết thá» diá»n.
Trang Dá»ch cÅ©ng láºp tức hiá»u Äược chuyá»n nà y không chá» nhắc Äến cá nhân hắn, còn liên lụy rất xa, chuyá»n là hắn là m sai, không có lý do gì liên lụy ngÆ°á»i khác. Trang Dá»ch nghÄ© nghÄ©, chá»nh lý tá»t ngôn ngữ, má» miá»ng nói: âXin lá»i, taâ¦â
âChẳng qua, ta nghÄ© Äại Äa sá» ngÆ°á»i á» Äây Äá»u Äoán Äược quan há» giữa chúng ta.â Lôi Tu Äúng lúc Äánh gãy lá»i Trang Dá»ch nói, ánh mắt mà u Äá» sáºm nhìn quét toà n trÆ°á»ng, tia sáng sắc bén lạnh nhÆ° bÄng, là m không Ãt ngÆ°á»i Äá»u lặng yên rụt ánh mắt lại, âChuyá»n trừng phạt Trang Dá»ch, không ai có dá» nghá» gì sao, váºy cứ quyết Äá»nh nhÆ° váºy.â
âTừ từ.â Không nghÄ© Äến Lôi Tu sẽ thay Trang Dá»ch giải vây kiá»u ám muá»i không rõ nhÆ° váºy, trÆ°á»ng lão Thượng gia nghe xong lá»i Lôi Tu nói, láºp tức nói, âChuyá»n truyá»n tá»ng tráºn quan há» trá»ng Äại, Trang Dá»ch Äến bây giá» cÅ©ng chá» là má»t há»c sinh nÄm ba mà thôi âââ
âTa sẽ Äi cùng hắn.â Lôi Tu trá»±c tiếp rõ rà ng lÆ°u loát nói.
âLôi Tu!â Lôi Tu vừa dứt lá»i, sắc mặt trÆ°á»ng lão TrÆ°Æ¡ng gia cùng Mạc gia hÆ¡i thay Äá»i, ngay cả ngÆ°á»i Lâu gia cÅ©ng lá» ra vẻ kinh ngạc.
âÄược rá»i, cứ quyết Äá»nh nhÆ° váºy!â Thượng gia láºp tức quyết Äá»nh.
TrÆ°Æ¡ng gia cùng Mạc gia cau mà y nhìn Lôi Tu, sắc mặt ngÆ°á»i Lâu gia cÅ©ng hÆ¡i khó coi, chá» có Thượng gia ngược lại vô cùng vui vẻ.
âTruyá»n tá»ng tráºn Äầu tiên xác Äá»nh thá»i gian là tám ngà y sau, nhiá»m vụ lần nà y liên quan Äến an nguy của toà n Äại lục, nếu Äã xác Äá»nh do cÆ°á»ng giả Lôi Tu dẫn má»i ngÆ°á»i Äi, váºy nhân viên Äi theo trừ Trang Dá»ch ra, còn cần xác Äá»nh cẩn tháºn má»t chútâ¦â TrÆ°á»ng lão Lâu gia cháºm rãi nói.
Lôi Tu quay Äầu vẻ mặt không rõ nhìn bá»n há» má»t lúc, cuá»i cùng cái gì cÅ©ng không nói, quay lÆ°ng Äi vá» phÃa Trang Dá»ch.
âÄi theo ta.â Lôi Tu không nhìn Trang Dá»ch, trá»±c tiếp Äi qua bên cạnh hắn.
Trang Dá»ch quay Äầu nhìn bóng lÆ°ng cao ngất của Lôi Tu, gáºt gáºt Äầu vá»i mấy ngÆ°á»i Mạc Vi An Thượng Quan Tá»nh, Äá»ng bÆ°á»c chân Äi theo.
Không Ãt ngÆ°á»i trong phòng há»i nghá» nhìn theo bá»n há» rá»i Äi, ká» cả hai ngÆ°á»i Trá»nh Mi Thượng Thanh Vân, nhìn bóng lÆ°ng Trang Dá»ch cùng Lôi Tu má»t trÆ°á»c má»t sau biến mất, rất nhiá»u ngÆ°á»i Äá»u rÆ¡i và o trầm tÆ°.
âKhi ngÆ°Æ¡i nói ra má»t lá»i nói dá»i, không chá» phải suy xét kế tiếp cần dùng bao nhiêu lá»i nói dá»i Äá» bá» sung, còn phải suy nghÄ© kỹ xem lá»i nói dá»i nà y sẽ mang Äến ảnh hÆ°á»ng nhÆ° thế nà o, tÆ°Æ¡ng lai ngÆ°Æ¡i phải giải quyết nó ra sao.â Trong hà nh lang dà i của Chiến Há»n Äiá»n khảm Äầy Äá phát sáng quý giá nhất Äại lục, toà n bá» Há»n Äiá»n Äèn Äuá»c sáng trÆ°ng giá»ng nhÆ° ban ngà y, Lôi Tu mặc má»t bá» Äá» Äen, tạo thà nh Äá»i láºp rõ rà ng vách tÆ°á»ng trắng nhÆ° tuyết, ánh sáng nhu hòa của Äá phát sáng chiếu rá»i trên ngÆ°á»i hắn, Trang Dá»ch Äứng sau lÆ°ng Lôi Tu, nhìn thấy quanh ngÆ°á»i hắn mạ má»t tầng ánh sáng, rõ rà ng gần trong gang tấc, rá»i lại xa không thá» vá»i.
âCảm Æ¡n.â Trang Dá»ch hÆ¡i cúi Äầu, khô khá»c nói.
Lôi Tu mÃm môi. Hôm nay vì giúp Trang Dá»ch giải vây, hắn trả giá không nhá», không chá» nhÆ° thế, tÆ°Æ¡ng lai còn có vô sá» phiá»n toái Äang chá» hắn, Trang Dá»ch nói má»t tiếng cảm Æ¡n cÅ©ng là nên là m, thế nhÆ°ng⦠khi tháºt sá»± nghe Äược Trang Dá»ch nói lá»i cảm tạ, vì sao lại không có lấy má»t chút cảm giác vui vẻ.
Tâm tình bỠảnh hÆ°á»ng, dá»c theo ÄÆ°á»ng Äi Lôi Tu Äá»u không nói gì thêm, thẳng Äến khi cùng Trang Dá»ch rá»i khá»i nÆ¡i nà y, mang theo Trang Dá»ch Äi và o Äại Äiá»n tÆ° nhân của hắn, bá»n phÃa tráºn pháp không kẽ há», nÆ¡i á» của cÆ°á»ng giả Äá» nhất, tá»± nhiên là cá»±c kỳ an toà n.
Xác Äá»nh bá»n phÃa không có ngÆ°á»i có thá» nghe lén Äược bá»n há» nói chuyá»n, Lôi Tu quay lÆ°ng, lần Äầu tiên mặt Äá»i mặt vá»i Trang Dá»ch, hắn nhìn Trang Dá»ch, nói: âNói Äi, ngÆ°Æ¡i cùng ta rá»t cuá»c là quan há» nhÆ° thế nà o.â
Trang Dá»ch nhìn Äôi mắt Lôi Tu, so vá»i khi Lôi Tu nhìn hắn, là ánh mắt hoà n toà n xa lạ, cứ viá»c vừa rá»i khi Lôi Tu xuất hiá»n, Trang Dá»ch Äã cÆ¡ bản xác Äá»nh Lôi Tu không còn là Lôi Tu trÆ°á»c Äây, nhÆ°ng lúc nà y nghe Äược câu há»i của Lôi Tu, Trang Dá»ch má»i biết Äược, hắn không chá» thay Äá»i má»t thân pháºn, dÆ°á»ng như⦠còn quên hết má»i chuyá»n quá khứ.
CÅ©ng Äúng, khi cÆ°á»ng giả Äá» nhất biến thà nh Lôi Tu, mất Äi trà nhá» trÆ°á»c kia, váºy hiá»n tại biến trá» lại, tá»± nhiên cÅ©ngâ¦
Sau khi phát hiá»n Lôi Tu là cÆ°á»ng giả Äá» nhất, Trang Dá»ch cÅ©ng Äã là m tá»t chuẩn bá» vá» sau quan há» sẽ xảy ra thay Äá»i, nhÆ°ng Lôi Tu giải vây giúp hắn, còn mang hắn rá»i Äi, là m cho trong lòng Trang Dá»ch không khá»i dấy lên má»t chút hy vá»ng, lúc nà y biết Äược Lôi Tu quên Äi quá khứ cùng hắn, Trang Dá»ch Äá»t nhiên nói không rõ bản thân là tâm tình nhÆ° thế nà o.
Lôi Tu là triá»u hoán thú của hắn, rõ rà ng⦠khế Æ°á»c Äã nói rõ, cả Äá»i trung thà nh vá»i hắn, sẽ không tách ra.
âRất khó trả lá»i sao?â Lôi Tu nhìn vẻ cứng ngắc của Trang Dá»ch, hÆ¡i hÆ¡i nâng mi há»i.
âKhôngâ¦â Trang Dá»ch tá»nh táo lại, lắc lắc Äầu, âNgÆ°Æ¡i là ma thú ta triá»u hoán từ không gian loạn lÆ°u, ký kết khế Æ°á»c vá»i ta.â
âMa thú?â Lôi Tu giá»ng nhÆ° nhá» lại cái gì, sau và i giây im lặng, hắn nhìn chằm chằm Trang Dá»ch nói, âVáºy nÆ¡i nà y là chuyá»n gì xảy ra?â
Trang Dá»ch nhìn vá» phÃa Lôi Tu, thấy Lôi Tu Äang trên cao nhìn xuá»ng hắn, mà tay hắn, thì chá» và o trái tim mình.
Nói xong, không cho bất cứ kẻ nào thời gian phản ứng, Lôi Tu trực tiếp thả hồn lực, dưới sự điều khiển chuẩn xác của hắn, lực lôi điện ngay tại chỗ hủy diệt di thể Tưởng Tuyên, hoàn toàn biến mất không thấy, không lưu một tia dấu vết.
Lôi Tu nhẹ nhàng bâng quơ thu hồn lực về, cho dù vừa rồi hắn chỉ là tùy ý ra tay, thời gian trước sau không quá hai mươi giây, thế nhưng mọi người vẫn dò xét được một tia thực lực của Lôi Tu.
Sức mạnh lãnh vực!
Mọi người đều biết, lãnh vực cơ bản đã trở thành biểu tượng cho hồn sư cấp chín trở lên, Lôi Tu là cường giả cấp mười duy nhất trên đại lục, ai cũng không biết sau khi hắn đến cấp mười còn có thực lực như thế nào, nhưng ít ra lúc này, nhìn thấy lực lãnh vực của hắn, đủ để chứng minh thực lực hiện tại.
Tin đồn Lôi Tu bởi vì đột phá cấp mười trung giai thất bại mà mất tích tròn ba năm, bất luận trong ba năm này hắn xảy ra chuyện gì, nhưng sự thực bày ra trước mắt bây giờ chính là, sức mạnh cường giả mạnh nhất đại lục nắm giữ, vẫn như cũ không thể khinh thường!
Tưởng Tuyên được xem trọng nhất trong phụ hồn sư, hôm nay không chỉ bị giết chết, còn rơi vào kết cục thi cốt không còn, nhưng bởi vì hình thức phức tạp ngày hôm nay, người ở nơi này lúc này không một ai dám lộ ra cảm xúc dư thừa.
Xử lý xong Tưởng Tuyên, Lôi Tu đứng ở trung tâm sảnh điện, nhìn vài vị hồn sư ngồi ở bên trên.
Một mình hắn đối diện với nhiều trưởng lão Hồn điện như vậy, chỉ nhìn khí thế, không hỉ không có một chút rơi vào hạ phong, còn hấp dẫn mọi người nhịn không được đem tầm mắt hoàn toàn dừng lại trên người hắn.
Phong nhã tài hoa của cường giả mạnh nhất đại lục, bất luận là quá khứ hay hiện tại, quả nhiên không phải hồn sư bình thường có thể sánh bằng.
Người xung quanh không một dám phát ra âm thanh, toàn trường một mảnh yên tĩnh, ngay cả tiếng hít thở của một số người cũng có thể nghe thấy.
Vài vị hồn sư đứng ở đỉnh cao của đại lục đối đầu một lát, cuối cùng vẫn là người Thượng gia mở miệng trước: “Không ngờ người sau khi trở về vẫn luôn không chịu xuất hiện, lúc này lại bằng lòng xuất hiện giúp Trang Dịch giải vây, xem ra tin đồn quả nhiên là sự thật.”
Lời Thượng gia nói làm tim không ít người nhảy dựng lên, trưởng lão Lâu gia nhanh chóng tiếp lời: “Trang Dịch thiên phú cực cao, lúc trước sau khi Bardon có kết quả thí nghiệm thiên phú, Hồn điện cũng đã chú ý đến hắn, Lôi Tu sẽ coi trọng Trang Dịch, cũng là bình thường… Lâu gia cũng tràn đầy kỳ vọng với Trang Dịch.”
Sau khi Lôi Tu xuất hiện, trừ Thượng gia ra, thái độ của ba vị trưởng lão Trương gia Mạc gia cùng Lâu gia lập tức xuất hiện chuyển biến rõ ràng, mục đích, nhìn ánh mắt bọn họ nhìn về phía Lôi Tu, không ít người đều hiểu được chân tướng.
Lôi Tu cùng Trang Dịch có quan hệ, Mạc gia cùng Trương gia là người của Lôi Tu, mà trước kia khi Trang Dịch nhập học, Lâu gia cũng âm thầm giúp một tay, vì thế, ở nơi này, người có đầu óc xoay chuyển nhanh một chút lập tức liền hiểu được, hôm nay nhìn trận địa dọa người một chút, trên thực tế đối với Trang Dịch mà nói, cũng không có quá nhiều nguy hiểm.
Thượng Quan Tịnh thở dài nhẹ nhõm một hơi, âm thầm quay đầu dùng ánh mắt ám chỉ Trang Dịch, nhưng khi nhìn thấy Trang Dịch vẫn toàn thân cứng ngắc không nhúc nhích gắt gao nhìn chằm chằm Lôi Tu, tất cả bốn phía giống như đều bị hắn xem nhẹ, trong mắt chỉ còn lại có một mình Lôi Tu.
Thượng Quan Tịnh sửng sốt, bất đắc dĩ thu tầm mắt lại.
“Trang Dịch là triệu hoán sư, lúc trước khi nhập học Bardon, Trang Dịch từng nói hắn là học sinh của Lôi Tu. Xem ra, không ít người đã sớm biết thân phận của Trang Dịch… Lôi gia cùng gia tộc triệu hoán sư, quả nhiên tình nghĩa thâm hậu.” Một hồn sư Thượng gia nói.
Hồn sư Thượng gia vừa nói xong, phòng hội nghị lại một lần nữa rơi vào yên lặng.
Triệu hoán sư vẫn luôn là cấm kỵ của hồn sư, ở nơi như Hồn điện mà lại không kiêng nể gì thảo luận triệu hoán sư, đối với không ít người mà nói đều là khó chấp nhận.
Hiện tại triệu hoán sư bị tiêu diệt, còn sót lại một mình Trang Dịch, còn bị bọn họ nắm trong tay, lại thêm những cống hiến Trang Dịch làm cho hồn sư, cùng với tác dụng tương lai dự tính có thể phát huy ra, đều là tiền đề để không ít người bằng lòng đón nhận Trang Dịch, thế nhưng nhắc đến nhiều năm trước Lôi gia có quan hệ tốt với gia tộc triệu hoán sư huy hoàng, trong lòng rất nhiều người vẫn là vô cùng căm ghét.
Dù sao nếu như Lôi gia đã sớm biết thân phận của Trang Dịch, lại còn giấu giếm giúp hắn… Phải biết rằng, quan hệ giữa triệu hoán sư cùng dị ma, đến bây giờ còn nói không rõ đâu.
“Hắn không phải học sinh của ta.” Lôi Tu lành lạnh mở miệng nói.
“Nghĩa là Trang Dịch đang nói dối?”
Mọi người nghe vậy, lập tức nhìn về phía Trang Dịch, tầm mắt vòng quanh giữa Trang Dịch cùng Lôi Tu.
Trang Dịch ngẩng đầu nhìn về phía Lôi Tu.
Không giống, Lôi Tu này không giống Lôi Tu của hắn.
Khí thế càng mạnh, thân hình càng cao lớn trầm ổn, ánh mắt… cũng càng thêm ngạo mạn sắc bén.
Quan trọng nhất là, từ lúc bước vào đến bây giờ, ngay cả một ánh mắt hắn cũng không bố thí cho Trang Dịch.
Lôi Tu trước đây, cho dù không nhìn Trang Dịch, Trang Dịch cũng có thể cảm nhận được, Lôi Tu vẫn luôn toàn tâm toàn ý chú ý hắn, khi Trang Dịch nhìn hắn, Lôi Tu luôn có thể lập tức cảm ứng được, cho dù không quay lại đối diện hắn, cũng sẽ làm một số động tác rất nhỏ, để cho Trang Dịch biết, hắn đang đáp lại Trang Dịch.
Lôi Tu hiện tại, cùng với hắn, quả thật giống như hai người xa lạ không có chút quan hệ.
Nhưng mà… cảm ứng khế ước là rõ ràng như vậy, cứ việc lúc này Lôi Tu cách đây không xa không truyền lại một chút cảm xúc, thế nhưng Trang Dịch vẫn có thể thông qua khế ước xác định, người này, chính là Lôi Tu của hắn.
Những chi tiết trong quá khứ bị hắn cực lực xem nhẹ kia, lúc này không chút lưu tình chọc thủng Trang Dịch lừa mình dối người. Bất luận là khuôn mặt của Lôi Tu, hồn lực tiến bộ thần tốc, hay là năng lực thuyết phục người khác, đều là thuộc về cường giả đệ nhất đại lục này, mà không phải là ma thú hắn triệu hồi ra từ không gian loạn lưu kia.
NÆ¡i nà y là phòng há»i nghá» trong Há»n Äiá»n, có thá» tham dá»±, Äá»u là tinh anh trong há»n sÆ°, bá»n há» sẽ không giá»ng nhÆ° những há»n sÆ° bình thÆ°á»ng kia, vừa nghe Äược má»t sá» tin tức mang tÃnh bùng ná» liá»n ngay tại chá» không chút che giấu bắt Äầu thảo luáºn, Äặc biá»t dÆ°á»i khà thế kinh sợ của Lôi Tu, cà ng không ngÆ°á»i nà o dám tùy ý má» miá»ng⦠NhÆ°ng mà , miá»ng ngáºm lại, lại không ngÄn Äược ánh mắt của bá»n há».
Vì nháºp há»c mà nói dá»i, Äặt quan há» lên Lôi gia, giả mạo mình từng Äược cÆ°á»ng giả Äá» nhất chá» Äiá»m⦠Cà ng buá»n cÆ°á»i là , Lâu gia lại tin là tháºt, âm thầm thu xếp cho Trang Dá»ch á» Bardon.
Má»t triá»u hoán sÆ°, là m há»n sÆ° ba nÄm trong má»t trÆ°á»ng há»c xuất sắc nhất thế giá»i há»n sÆ°, tháºm chà ngay cả hai gia tá»c lá»n của Há»n Äiá»n cÅ©ng bá» chÆ¡i xoay quanh, cho dù Trang Dá»ch chá» là vì có thá» Äến trÆ°á»ng, nhÆ°ng Äá»i vá»i há»n sÆ° á» Äây mà nói, cÅ©ng là mất hết thá» diá»n.
Trang Dá»ch cÅ©ng láºp tức hiá»u Äược chuyá»n nà y không chá» nhắc Äến cá nhân hắn, còn liên lụy rất xa, chuyá»n là hắn là m sai, không có lý do gì liên lụy ngÆ°á»i khác. Trang Dá»ch nghÄ© nghÄ©, chá»nh lý tá»t ngôn ngữ, má» miá»ng nói: âXin lá»i, taâ¦â
âChẳng qua, ta nghÄ© Äại Äa sá» ngÆ°á»i á» Äây Äá»u Äoán Äược quan há» giữa chúng ta.â Lôi Tu Äúng lúc Äánh gãy lá»i Trang Dá»ch nói, ánh mắt mà u Äá» sáºm nhìn quét toà n trÆ°á»ng, tia sáng sắc bén lạnh nhÆ° bÄng, là m không Ãt ngÆ°á»i Äá»u lặng yên rụt ánh mắt lại, âChuyá»n trừng phạt Trang Dá»ch, không ai có dá» nghá» gì sao, váºy cứ quyết Äá»nh nhÆ° váºy.â
âTừ từ.â Không nghÄ© Äến Lôi Tu sẽ thay Trang Dá»ch giải vây kiá»u ám muá»i không rõ nhÆ° váºy, trÆ°á»ng lão Thượng gia nghe xong lá»i Lôi Tu nói, láºp tức nói, âChuyá»n truyá»n tá»ng tráºn quan há» trá»ng Äại, Trang Dá»ch Äến bây giá» cÅ©ng chá» là má»t há»c sinh nÄm ba mà thôi âââ
âTa sẽ Äi cùng hắn.â Lôi Tu trá»±c tiếp rõ rà ng lÆ°u loát nói.
âLôi Tu!â Lôi Tu vừa dứt lá»i, sắc mặt trÆ°á»ng lão TrÆ°Æ¡ng gia cùng Mạc gia hÆ¡i thay Äá»i, ngay cả ngÆ°á»i Lâu gia cÅ©ng lá» ra vẻ kinh ngạc.
âÄược rá»i, cứ quyết Äá»nh nhÆ° váºy!â Thượng gia láºp tức quyết Äá»nh.
TrÆ°Æ¡ng gia cùng Mạc gia cau mà y nhìn Lôi Tu, sắc mặt ngÆ°á»i Lâu gia cÅ©ng hÆ¡i khó coi, chá» có Thượng gia ngược lại vô cùng vui vẻ.
âTruyá»n tá»ng tráºn Äầu tiên xác Äá»nh thá»i gian là tám ngà y sau, nhiá»m vụ lần nà y liên quan Äến an nguy của toà n Äại lục, nếu Äã xác Äá»nh do cÆ°á»ng giả Lôi Tu dẫn má»i ngÆ°á»i Äi, váºy nhân viên Äi theo trừ Trang Dá»ch ra, còn cần xác Äá»nh cẩn tháºn má»t chútâ¦â TrÆ°á»ng lão Lâu gia cháºm rãi nói.
Lôi Tu quay Äầu vẻ mặt không rõ nhìn bá»n há» má»t lúc, cuá»i cùng cái gì cÅ©ng không nói, quay lÆ°ng Äi vá» phÃa Trang Dá»ch.
âÄi theo ta.â Lôi Tu không nhìn Trang Dá»ch, trá»±c tiếp Äi qua bên cạnh hắn.
Trang Dá»ch quay Äầu nhìn bóng lÆ°ng cao ngất của Lôi Tu, gáºt gáºt Äầu vá»i mấy ngÆ°á»i Mạc Vi An Thượng Quan Tá»nh, Äá»ng bÆ°á»c chân Äi theo.
Không Ãt ngÆ°á»i trong phòng há»i nghá» nhìn theo bá»n há» rá»i Äi, ká» cả hai ngÆ°á»i Trá»nh Mi Thượng Thanh Vân, nhìn bóng lÆ°ng Trang Dá»ch cùng Lôi Tu má»t trÆ°á»c má»t sau biến mất, rất nhiá»u ngÆ°á»i Äá»u rÆ¡i và o trầm tÆ°.
âKhi ngÆ°Æ¡i nói ra má»t lá»i nói dá»i, không chá» phải suy xét kế tiếp cần dùng bao nhiêu lá»i nói dá»i Äá» bá» sung, còn phải suy nghÄ© kỹ xem lá»i nói dá»i nà y sẽ mang Äến ảnh hÆ°á»ng nhÆ° thế nà o, tÆ°Æ¡ng lai ngÆ°Æ¡i phải giải quyết nó ra sao.â Trong hà nh lang dà i của Chiến Há»n Äiá»n khảm Äầy Äá phát sáng quý giá nhất Äại lục, toà n bá» Há»n Äiá»n Äèn Äuá»c sáng trÆ°ng giá»ng nhÆ° ban ngà y, Lôi Tu mặc má»t bá» Äá» Äen, tạo thà nh Äá»i láºp rõ rà ng vách tÆ°á»ng trắng nhÆ° tuyết, ánh sáng nhu hòa của Äá phát sáng chiếu rá»i trên ngÆ°á»i hắn, Trang Dá»ch Äứng sau lÆ°ng Lôi Tu, nhìn thấy quanh ngÆ°á»i hắn mạ má»t tầng ánh sáng, rõ rà ng gần trong gang tấc, rá»i lại xa không thá» vá»i.
âCảm Æ¡n.â Trang Dá»ch hÆ¡i cúi Äầu, khô khá»c nói.
Lôi Tu mÃm môi. Hôm nay vì giúp Trang Dá»ch giải vây, hắn trả giá không nhá», không chá» nhÆ° thế, tÆ°Æ¡ng lai còn có vô sá» phiá»n toái Äang chá» hắn, Trang Dá»ch nói má»t tiếng cảm Æ¡n cÅ©ng là nên là m, thế nhÆ°ng⦠khi tháºt sá»± nghe Äược Trang Dá»ch nói lá»i cảm tạ, vì sao lại không có lấy má»t chút cảm giác vui vẻ.
Tâm tình bỠảnh hÆ°á»ng, dá»c theo ÄÆ°á»ng Äi Lôi Tu Äá»u không nói gì thêm, thẳng Äến khi cùng Trang Dá»ch rá»i khá»i nÆ¡i nà y, mang theo Trang Dá»ch Äi và o Äại Äiá»n tÆ° nhân của hắn, bá»n phÃa tráºn pháp không kẽ há», nÆ¡i á» của cÆ°á»ng giả Äá» nhất, tá»± nhiên là cá»±c kỳ an toà n.
Xác Äá»nh bá»n phÃa không có ngÆ°á»i có thá» nghe lén Äược bá»n há» nói chuyá»n, Lôi Tu quay lÆ°ng, lần Äầu tiên mặt Äá»i mặt vá»i Trang Dá»ch, hắn nhìn Trang Dá»ch, nói: âNói Äi, ngÆ°Æ¡i cùng ta rá»t cuá»c là quan há» nhÆ° thế nà o.â
Trang Dá»ch nhìn Äôi mắt Lôi Tu, so vá»i khi Lôi Tu nhìn hắn, là ánh mắt hoà n toà n xa lạ, cứ viá»c vừa rá»i khi Lôi Tu xuất hiá»n, Trang Dá»ch Äã cÆ¡ bản xác Äá»nh Lôi Tu không còn là Lôi Tu trÆ°á»c Äây, nhÆ°ng lúc nà y nghe Äược câu há»i của Lôi Tu, Trang Dá»ch má»i biết Äược, hắn không chá» thay Äá»i má»t thân pháºn, dÆ°á»ng như⦠còn quên hết má»i chuyá»n quá khứ.
CÅ©ng Äúng, khi cÆ°á»ng giả Äá» nhất biến thà nh Lôi Tu, mất Äi trà nhá» trÆ°á»c kia, váºy hiá»n tại biến trá» lại, tá»± nhiên cÅ©ngâ¦
Sau khi phát hiá»n Lôi Tu là cÆ°á»ng giả Äá» nhất, Trang Dá»ch cÅ©ng Äã là m tá»t chuẩn bá» vá» sau quan há» sẽ xảy ra thay Äá»i, nhÆ°ng Lôi Tu giải vây giúp hắn, còn mang hắn rá»i Äi, là m cho trong lòng Trang Dá»ch không khá»i dấy lên má»t chút hy vá»ng, lúc nà y biết Äược Lôi Tu quên Äi quá khứ cùng hắn, Trang Dá»ch Äá»t nhiên nói không rõ bản thân là tâm tình nhÆ° thế nà o.
Lôi Tu là triá»u hoán thú của hắn, rõ rà ng⦠khế Æ°á»c Äã nói rõ, cả Äá»i trung thà nh vá»i hắn, sẽ không tách ra.
âRất khó trả lá»i sao?â Lôi Tu nhìn vẻ cứng ngắc của Trang Dá»ch, hÆ¡i hÆ¡i nâng mi há»i.
âKhôngâ¦â Trang Dá»ch tá»nh táo lại, lắc lắc Äầu, âNgÆ°Æ¡i là ma thú ta triá»u hoán từ không gian loạn lÆ°u, ký kết khế Æ°á»c vá»i ta.â
âMa thú?â Lôi Tu giá»ng nhÆ° nhá» lại cái gì, sau và i giây im lặng, hắn nhìn chằm chằm Trang Dá»ch nói, âVáºy nÆ¡i nà y là chuyá»n gì xảy ra?â
Trang Dá»ch nhìn vá» phÃa Lôi Tu, thấy Lôi Tu Äang trên cao nhìn xuá»ng hắn, mà tay hắn, thì chá» và o trái tim mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất