Chương 48
Rạng sáng bốn giờ, Trang Dịch là bị hồn lực tăng cao làm cho tỉnh ngủ.
Mở mắt ra, bởi vì trời mưa, trời sáng tương đối trễ, giờ phút này bên ngoài trời vẫn xám đen. Trang Dịch mượn sắc trời nhìn đồng hồ, phát hiện mình mặc dù mới ngủ năm sáu giờ, tinh thần lại không kém, hơn nữa càng thần kỳ chính là, hồn lực hư hao trong cơ thể vậy mà trở nên vô cùng tràn đầy.
Trang Dịch nội thị tinh thần không gian của mình, khi phát hiện hồn lực của mình vậy mà bất tri bất giác vượt qua cấp ba, Trang Dịch nhất thời sửng sốt, sau đó mừng rỡ.
Kỳ thực lại nói tiếp, Trang Dịch dừng lại ở cấp hai đỉnh phong cũng có một thời gian ngắn, lấy thiên phú của hắn, dù là dốc lòng tu luyện ở học viện Bardon, cũng nên đạt tới cấp ba, huống chi đi tới Rừng rậm Ma thú, lại trải qua nhiều trận chiến như vậy, hồn lực không ngừng tiêu hao cùng bổ sung, mặc dù gian khổ một chút, nhưng quá trình thuận lợi hơn yên tĩnh tu luyện ở trường học lúc trước nhiều.
Tấn cấp ở thời điểm mấu chốt như vậy, tâm tình của Trang Dịch lập tức thật tốt, hắn lên cấp ba, nghĩa là vận dụng hồn thú càng thêm xuất chúng, như vậy xác suất sống sót của bọn họ ở Rừng rậm Ma thú cũng càng lớn.
Bên trong hốc cây đen nhánh, mặc dù trước khi vào ở đã được thanh lý qua, nhưng là qua thời gian một đêm, bốn phía liền bò đầy kiến cùng côn trùng nhỏ, Trang Dịch thấy tiếng mưa rơi bên ngoài dần dần dừng lại, hắn có ý định thử một lần xem sau khi tấn cấp ba mình phát sinh biến hóa gì, đặc biệt là hai hệ chiến hồn sư cùng ngự hồn sư, bình thường khi có người ở khó mà thi triển ra, lúc này đêm khuya vắng người là thuận tiện nhất.
Thân thể Trang Dịch khẽ động, Lôi Tu tỉnh ngay lập tức, Trang Dịch nháy mắt với Lôi Tu, nhẹ chân nhẹ tay mang theo Lôi Tu leo ra ngoài hốc cây.
Bên ngoài quả nhiên đã ngừng mưa, nhưng mà thảm thực vật bốn phía đều treo hạt nước, thanh âm tí tách ở rạng sáng yên tĩnh vô cùng dễ nghe, vừa mới mưa, không khí bốn phía cực kỳ tươi mát, tràn ngập hương thơm của bùn đất và thực vật, Trang Dịch ôm Lôi Tu, chậm rãi đi qua lều vải của Lục Duẫn Vi và Lý Lan, đang định đi xa một chút, khi thấy lều vải mở ra, nụ cười trên mặt lập tức đọng lại.
Trên lều vải học viện phát cho mọi người đều có khắc trận pháp, mặc dù không thể phòng ngự, nhưng là một khi người ngoài có ý đồ mở lều, lều vải sẽ báo động trước, nhưng là đêm qua Trang Dịch không nghe được bất luận một tia dị động, mà hiện tại, cửa lều vải lại mở ra tùy tiện như thế này, tương đương với tự động đóng trận pháp.
Trong lều vải ngủ hai nữ hài tử, đêm hôm khuya khoắt các nàng tuyệt đối không thể không đóng cửa. Xuyên thấu qua cửa mở, Trang Dịch lờ mờ có thể nhìn thấy bên trong ngủ một người, nhưng không xác định là ai. Dù sao nữ hài tử ngủ bên trong, Trang Dịch làm nam nhân, tự nhiên không thể nhìn chằm chằm vào, Trang Dịch nghĩ nghĩ, đi đến bên kia, khi thấy Chu Thiệu đang dựa vào thân cây ngủ gật, lập tức vỗ vỗ vai hắn.
Chu Thiệu thoáng cái nhảy dựng lên, lập tức ngưng tụ hồn lực toàn thân, sau khi hắn quay đầu nhìn thấy Trang Dịch, nhất thời sửng sốt, sau đó trầm tĩnh lại: “Làm ta giật cả mình, Trang Dịch ngươi làm sao dậy sớm như vậy.”
Trang Dịch chỉ chỉ lều vải: “Lều của các nàng mở.”
Chu Thiệu nhướng mày thô sơ giản lược nhìn thoáng qua, sau đó cười xấu xa: “Không thể tưởng được bình thường nhìn ngươi nghiêm trang, kỳ thật tâm tư cũng thật nhiều, ha ha, Lục học tỷ lớn lên xác thực cực kỳ dễ nhìn, mà Lý Lan mặc dù so ra kém nàng, nhưng tính cách ôn nhu mềm mỏng, cũng thật đáng yêu —— a!”
Chu Thiệu còn chưa nói xong, đã thấy một luồng sáng tím hiện lên, chờ khi hắn kịp phản ứng, trên người đã tê dại không có khí lực, hắn khiếp sợ ngẩng đầu.
Trang Dịch lập tức đè thân thể Lôi Tu lại: “Lôi! Ngươi làm cái gì!”
Đôi mắt màu đỏ sậm của Lôi Tu chớp chớp, nhìn Chu Thiệu có chút nguy hiểm.
Chu Thiệu mặc dù bị Lôi Tu giật cho một cái, nhưng mà Lôi Tu ra tay cũng không nặng, hơn 10 giây sau hắn liền khôi phục lại, hắn bị Lôi Tu nhìn chằm chằm có nổi da gà, vội vàng hoà giải: “Không có việc gì không có việc gì, nó đại khái không thể thấy ta trêu ghẹo ngươi, đùa giỡn với ta thôi.”
“Thật có lỗi.” Trang Dịch vội vàng áy náy nói, mặc dù lời Chu Thiệu nói hắn nghe cũng không thích, nhưng tuyệt đối không tới trình độ muốn động thủ, Trang Dịch bất mãn liếc mắt nhìn Lôi Tu, thấy Lôi Tu căn bản không nhìn hắn, đang nghiêm túc liếm láp móng vuốt, Trang Dịch không có biện pháp gây khó dễ nó, quyết định đợi một hồi lại giáo dục giáo dục nó.
Thấy Chu Thiệu cũng không để ý, Trang Dịch quay đầu nhìn về phía lều vải, nhìn qua cánh cửa mở ra kia, cảm thấy có chút không ổn, hỏi: “Tối hôm qua ngươi có thấy các nàng mở lều sao, ta cảm thấy nếu không có chuyện gì, các nàng hẳn sẽ không mở lều vải ngủ…”
Chu Thiệu vừa nghe Trang Dịch nói như vậy, cũng hiểu được có chút kỳ quái, hắn nghĩ nghĩ, đi tới gần lều vải, nhẹ nhàng lắc lắc vài cái.
Mấy giây sau, Lục Duẫn Vi lập tức từ chui đầu từ bên trong ra, bởi vì vừa rồi còn đang ngủ, tóc của nàng có chút loạn, nhưng thần sắc trên mặt vô cùng cảnh giới, hơn nữa động tác thoăn thoắt, mảy may nhìn không ra vài giây đồng hồ trước còn đang ngủ say.
Khi thấy lại là Trang Dịch cùng Chu Thiệu đứng bên ngoài, Lục Duẫn Vi sững sờ, đêm hôm khuya khoắt, hai người nam nhân bọn họ tuyệt đối không phải không có việc gì mà gọi nàng dậy, Lục Duẫn Vi lập tức nhíu mày: “Xảy ra chuyện gì sao?”
“Cửa lều của các ngươi tại sao lại mở, Lý Lan đâu?” Trang Dịch thấp giọng hỏi.
Lục Duẫn Vi sững sờ, lúc này mới nhớ tới vừa rồi nàng vội vã đi ra mà không chú ý tới điểm này. Lục Duẫn Vi lập tức quay vào trong lều nhìn một chút, đây là lều vải cá nhân, không gian cực kỳ nhỏ, liếc mắt một cái liền thu thập đại bộ phận tình huống vào đáy mắt —— Lý Lan xác thực không thấy!
Trang Dịch lập tức nói: “Khi nàng thức dậy ngươi có ấn tượng gì hay không?”
Lục Duẫn Vi mím chặt môi, lắc đầu: “Giấc ngủ của ta rất nông, bên người có một chút động tĩnh đều sẽ lập tức tỉnh dậy, Lý Lan đã không phải là buổi tối đầu tiên ngủ cùng ta, theo lý mà nói, dù nàng chỉ nghiêng người thôi ta cũng sẽ biết, nhưng hôm nay không thấy nàng, ta lại có thể mảy may không phát hiện…”
Trang Dịch nhìn về phía Chu Thiệu, Chu Thiệu cũng sợ ngây người, không thể tưởng được một đêm bình tĩnh như vậy, nào biết chẳng hiểu sao lại mất tích một người, hắn lắp bắp nói: “Ta không cảm thấy bất dị thường nào, cũng không nghe được bất luận động tĩnh gì…”
“Nếu không học tỷ ngươi đi phụ cận tìm một chút, chúng ta ở nơi này đợi, nếu xác định không thấy, chỉ sợ phải gọi tất cả mọi người dậy.”
Lục Duẫn Vi lập tức nhẹ gật đầu, nếu là Lý Lan buổi tối dậy đi vệ sinh ở phụ cận mà nói, Trang Dịch cùng Chu Thiệu xác thực không thích hợp đi tìm nàng.
Mấy phút đồng hồ sau, Lục Duẫn Vi trở lại cạnh lều vải, từ nét mặt của nàng có thể nhìn ra, không thu hoạch được gì.
Trang Dịch chỉ dấu chân của Lục Duẫn Vi trên mặt đất nói: “Lý Lan không phải tự nguyện đi, trên mặt đất chỉ có dấu chân của ba người chúng ta.”
Bởi vì vừa tạnh mưa, bùn đất trên mặt đất vẫn là ướt sũng, Lý Lan là một nữ hài tử rất mảnh mai, chân cũng rất nhỏ, bởi vậy rất dễ dàng có thể nhìn ra được.
Trang Dịch chậm rãi đi đến trước lều vải, quan sát bất kỳ một dấu vết để lại. Lều vải không hư hao chút nào, chỉnh tề, trong lều vải trừ chăn mền ngủ cùng ba lô của Lục Duẫn Vi, còn thả vài gốc hoa nhỏ, là Lý Lan hái lúc trước.
Nàng là phụ hồn sư loại đặc thù, có thể phân biệt thực vật, loại nào dùng để đuổi côn trùng, loại nào không độc, loại nào nhìn xinh đẹp có thể hái, bởi vì trong đội ngũ này chỉ có Lý Lan cùng Lục Duẫn Vi là nữ hài tử, cho nên quan hệ của các nàng cực kỳ không tệ, Trang Dịch nhớ rõ, Lý Lan còn đặc biệt làm hai cái vòng hoa, một cái cho Lục Duẫn Vi, một cái cho chính nàng.
“Vòng hoa đâu?” Trang Dịch quay đầu, hỏi Lục Duẫn Vi.
Lục Duẫn Vi sững sờ, không thể tưởng được Trang Dịch lại chú ý tới cả cái này, nàng mặc dù không rõ bây giờ Trang Dịch hỏi vòng hoa làm cái gì, nhưng mà vẫn nói: “Tối hôm qua trước khi đi ngủ còn đeo, sau đó chúng ta mỗi người ngủ một chỗ, đã lấy xuống đặt qua một bên.”
“Trong lều vải không có.” Trang Dịch nói, “Còn có, áo khoác cùng giày của nàng cũng không mặc, không, ngay cả áo sơ mi cũng ở đây…”
Lục Duẫn Vi nghe vậy, lập tức tiến lên, tỉ mỉ tìm một vòng, phát hiện quả nhiên giống như Trang Dịch vậy, trừ bản thân Lý Lan cùng vòng hoa, nàng có thể ngay cả quần áo cũng không mặc liền mất tích!
Nghĩ đến cái này, Lục Duẫn Vi vốn đã lo lắng cho Lý Lan sắc mặt càng thêm khó coi, nàng tuyệt đối không tin Lý Lan lại lỏa thể mang theo cái vòng hoa chạy ra, như vậy là ai làm, làm như vậy lại vì mục đích gì?
Trang Dịch thấy tình thế nghiêm trọng, vội vàng đi vào trong hốc cây cũng gọi mấy nam nhân dậy. Khi mọi người nghe nói chuyện Lý Lan, mỗi người đều không thể tin, nhìn rừng rậm tinh vi bốn phía, nghĩ đến một đồng đội lại có thể ly kỳ mất tích như vậy, lập tức cảm thấy có chút không rét mà run.
“Chu Thiệu, tối hôm qua ngươi gác đêm, thật sự một chút việc kỳ quái cũng không thấy?” sắc mặt Thượng Thanh Vân cũng khó coi, hỏi Chu Thiệu.
Sắc mặt Chu Thiệu trắng nhợt, sau đó cúi đầu áy náy nói: “Xin lỗi, tối hôm qua ta quá mệt mỏi… lúc đó có chợp mắt chốc lát…”
Tất cả mọi người trầm mặc vài giây, cuối cùng Vệ Cẩn nói: “Được rồi, chúng ta tìm ở phụ cận thêm lần nữa a, Lý Lan sẽ không vô duyên vô cớ mất tích, dù cho có ma thú dạ tập (tập kích vào ban đêm), vậy cũng nên là bắt người thực lực mạnh nhất, làm sao cũng sẽ không bắt Lý Lan đi a.”
Mọi người nhẹ gật đầu, phân tán ra phụ cận tìm một vòng, thẳng đến khi trời sáng, như trước không thu hoạch được gì.
Vốn dự tính sáng sớm hôm nay trời vừa sáng còn muốn tiếp tục chạy đi, nhưng là Lý Lan đột nhiên mất tích, lập tức làm rối loạn kế hoạch.
Từ Lăng lấy lều vải trong hốc cây ra trải trên mặt đất, sau đó mọi người ngồi lên, lấy trái cây trong túi ngày hôm qua ra, trước phân cho mọi người mỗi người một nửa.
Trong tay mỗi người nắm trái cây, gặm một cách vô vị.
Trang Dịch một bên cho Lôi Tu uống nước, một bên nhớ lại những chỗ không bình thường.
Lý Lan là phụ hồn sư loại đặc thù, đặc biệt mẫn cảm với thực vật, ma thú trong Rừng rậm Ma thú có chỉ số thông minh phổ biến cao hơn dã thú, mà Trang Dịch bọn họ lúc này đang hãm trong khu vực màu đỏ, đại biểu nơi này ít nhất có ma thú khoảng cấp sáu tồn tại.
Giả thiết… bắt Lý Lan đi chính là ma thú cấp sáu này, hơn nữa thân thủ đối phương nhanh nhẹn, như vậy thì thần không biết quỷ không hay cũng là có khả năng.
Chẳng qua là, lý do đối phương bắt Lý Lan là gì, còn có, trên mặt đất không có dấu chân, nói rõ đối phương rất có thể là bay tới, theo lý mà nói, cho dù là ma thú chim cấp sáu, bởi vì cấu tạo thân thể, khi vẫy cánh sẽ phát ra một ít thanh âm rất nhỏ, móng vuốt cùng miệng cũng không linh hoạt đến mức có thể mang Lý Lan từ bên người Lục Duẫn Vi đi…
“Trừ khi là ma thú cấp sáu trở lên, bằng không dưới tình huống không làm ta tỉnh, người khác căn bản không thể mở lều, mang Lý Lan đi.” Sau một khắc, Lục Duẫn Vi nói chắc như đinh đóng cột, thấy tất cả mọi người nhìn nàng, nàng giải thích nói, “Lều vải học viện phát cho chúng ta, mặc dù khi gặp được cưỡng chế mở ra sẽ phát ra cảnh báo, nhưng là bởi vì hồn lực thôi động trận pháp, cho nên nếu như đối phương là cấp sáu trở lên, hơn nữa có xem qua trận pháp, như vậy cũng có khả năng phát sinh tình huống hiện tại.”
Trang Dịch nghe vậy, nhẹ gật đầu, cũng nói ra ý tưởng của hắn.
Tiếng nói của Trang Dịch hạ xuống, sắc mặt tất cả mọi người đều có chút trắng bệch, cấp bậc cao nhất ở đây không ai qua được Lục Duẫn Vi, nhưng nàng nhiều nhất cũng chỉ là cấp bốn đỉnh phong mà thôi, đoàn người bọn họ này, nếu đụng tới một ma thú cấp sáu hàng thật giá thật chính diện nghênh chiến, cơ bản không có phần thắng, càng miễn bàn một mình Lý Lan.
Trang Dịch nghĩ nghĩ, đột nhiên hỏi Lục Duẫn Vi: “Cái vòng hoa Lý Lan làm là dùng hoa gì?”
Lục Duẫn Vi lập tức miêu tả hình dạng cùng với mùi hương cho Trang Dịch.
“Rất có thể là Tâm Nha Hoa…” Trang Dịch nhíu mày, “Xem như một loài hoa tương đối hiếm thấy, có người nói một vài động vật thích dùng khi cầu ái.”
“Động vật gì?” Lục Duẫn Vi lập tức hỏi.
Trang Dịch sững sờ, vắt óc nghĩ nghĩ: “Hình như là Tinh tinh…”
Lục Duẫn Vi biến sắc: “Ta hình như nhớ rõ, năm trước khi đến Rừng rậm Ma thú, học trưởng có nói với ta ở trong một khu vực màu đỏ có con mẫu tinh tinh (tinh tinh cái) rất kiêu ngạo… nó…” Lục Duẫn Vi nói đến đây, quỷ dị đỏ mặt, dừng lại một chút lẩm bẩm nói: “Chẳng lẽ chính là khu vực này?”
“Nó làm sao vậy?” Thượng Thanh Vân lập tức truy vấn.
Lục Duẫn Vi có chút không được tự nhiên nói: “Ta nghe lời học trưởng nói giống như chuyện cười đùa giỡn nữ sinh, không cho là thật, cũng không dám cam đoan có chuẩn xác hay không. Nghe nói con mẫu tinh tinh này bị đàn tinh tinh ở khu vực trung gian đuổi ra, hình như bởi vì thân thể nó có cái gì thiếu hụt, hình như là không có lông? Tóm lại… Nó rất sắc, vô cùng thích nam tính nhân loại…”
Sắc mặt người ở chỗ này lập tức trở nên cổ quái, Trang Dịch nghĩ nghĩ, nếu như là Tinh tinh mà nói, trên mặt đất không có dấu chân có thể giải thích thông suốt, Rừng rậm Ma thú trải rộng đại thụ che trời, khoảng cách cây cùng cây mặc dù khá xa, nhưng là hầu như trên từng cây đều có dây leo quấn lên.
“Giả sử… con mẫu tinh tinh này theo dõi đám người chúng ta, phát hiện Lý Lan hái được Tâm Nha Hoa tinh tinh thích dùng để cầu ái nhất, cho nên thừa dịp buổi tối, cởi sạch sẽ Lý Lan sau đó mang đi…” Từ Lăng nói xong, biểu tình trên mặt có chút quái dị, “Nó thích nam nhân, vì sao lại mang Lý Lan đi?”
“Có lẽ tinh tinh quá sốt ruột không nhận ra Lý Lan là nữ?” Vệ Cẩn nói xong, rõ ràng là chủ đề trầm trọng mà nghiêm túc, lại phát triển theo một phương hướng kỳ quái.
Chu Thiệu nghe vậy, lập tức ngẩng đầu, bởi vì hắn gác đêm không hợp cách, khiến Lý Lan mất tích, trong đầu áy náy muốn chết, lúc này nghe xong lời Vệ Cẩn nói, sắc mặt lập tức trắng nhợt: “Như vậy sau khi nó mang Lý Lan về, phát hiện Lý Lan là nữ, có thể làm cái gì với nàng hay không…”
“Được rồi đừng nghĩ loạn.” Trang Dịch nói, “Hiện tại chúng ta cần phải làm nhất là tìm được Lý Lan… Khu vực màu đỏ này lớn như vậy, không ai biết rõ con mẫu tinh tinh kia đang ở nơi nào, cho nên nếu chúng ta muốn cứu Lý Lan, phải lần nữa dẫn mẫu tinh tinh lại đây.”
Mọi người nghe vậy, sắc mặt đều trở nên khó coi, dù sao không phải ai cũng có dũng khí đối mặt ma thú cấp sáu.
“Lý Lan là đồng đội của chúng ta, bỏ rơi nàng, tất cả chúng ta đều có trách nhiệm. Nhưng là, ma thú cấp sáu mạnh bao nhiêu, chúng ta đều biết rõ, cho nên, quyền lựa chọn này giao cho mọi người a.” Lục Duẫn Vi thấy thế, nói khẽ, “Đồng ý cứu Lý Lan giơ tay.”
Lời Lục Duẫn Vi còn chưa dứt, chính nàng đã giơ tay lên, sau đó chính là Chu Thiệu.
Trang Dịch cùng Lý Lan cùng lớp, bởi vì hai người đều là hồn sư loại đặc thù, ngày thường quan hệ cũng không tệ, nghĩ đến nữ hài tử nhu nhược kia bị nhốt trong một góc hẻo lánh nào đó của rừng rậm, nếu lần này buông tha, chỉ sợ sẽ lành ít dữ nhiều, nghĩ đến cái này, Trang Dịch cũng giơ tay lên.
Vệ Cẩn Thượng Thanh Vân cùng Từ Lăng cúi đầu, trầm mặc. Ba người bọn họ là hồn sư xuất thân quý tộc, quan hệ với Lý Lan bình thường, vì một mình nàng, mà muốn bọn họ đi đối mặt với ma thú cấp sáu, quả thật có chút khó xử.
Cuối cùng, Vệ Cẩn giơ tay lên.
Thấy đám Trang Dịch nhìn hắn, Vệ Cẩn cười khổ: “Con ma thú cấp sáu kia thân thủ linh hoạt, thần không biết quỷ không hay đã mang Lý Lan đi, nó có thể mang đi một người, ai có thể đảm bảo nó có thể mang người thứ hai đi hay không, hơn nữa nó còn thích nam nhân… nếu hôm nay ta bị nó mang đi, ta nhất định rất hy vọng các ngươi sẽ đến cứu ta, dù sao ai cũng không muốn bị một con mẫu tinh tinh độc chiếm…”
Tiếng Vệ Cẩn hạ xuống, mấy giây sau, Thượng Thanh Vân cùng Từ Lăng cũng nhấc tay lên.
“Được rồi, nếu như muốn cứu Lý Lan, dùng trình độ của chúng ta, tuyệt đối không thể chính diện nghênh tiếp với con mẫu tinh tinh này, mọi người cùng nhau nghĩ một kế hoạch a.” Lục Duẫn Vi nói, sau đó nhìn về phía Trang Dịch.
Trang Dịch đang định mở miệng, Thượng Thanh Vân liền nói: “Chúng ta bố trí một cái bẫy, sau đó lại đi hái một ít Tâm Nha Hoa tới đây, dụ dỗ tinh tinh tới nơi này, trong lúc đó sợ phải vất vả học tỷ ngươi một chút, hồn thú của ngươi sớm chuẩn bị một cái lưới lớn, hồn thú thực vật của Trang Dịch phối hợp cùng học tỷ, Chu Thiệu ngươi phụ trách trợ giúp học tỷ bổ sung hồn lực, Vệ Cẩn cùng Từ Lăng thì phụ trách phòng ngự, hơn nữa phụ trợ ma thú của học tỷ, tốt nhất có thể rót độc tố vào trong cơ thể tinh tinh.”
Thấy trong thời gian ngắn như vậy mà Thượng Thanh Vân đã tổ chức tốt kế hoạch, tất cả mọi người kinh ngạc nhìn hắn một cái, lúc này mới nhớ tới, người trước mắt này là đứng đầu năm nhất.
Thượng Thanh Vân thấy tất cả mọi người đang nhìn hắn, ôn hòa cười cười: “Ta thuận miệng nói, mọi người có ý kiến gì cùng nhau bổ sung.”
Trong nội tâm Trang Dịch lập tức cười lạnh, kế hoạch của Thượng Thanh Vân nói nghe rất hay, nhưng là trong đó không bao hàm chính hắn!
“Ý nghĩ của ngươi rất tốt, nhưng mà ma thú cấp sáu có lẽ không dễ đối phó như vậy.” Lục Duẫn Vi hiển nhiên cũng phát hiện điểm này, nhưng không phản bác tại chỗ, ngược lại đổi một góc độ nói, “Hồn thú của ta là ma thú cấp bốn, tơ nhện có lẽ có thể vây khốn mẫu tinh tinh, nhưng tối đa chỉ có mấy giây, đồng dạng, độc nhện của ta nhiều nhất chỉ tạo thành hành động bất tiện cho nó mà thôi, không thể làm nó tê liệt, dù sao giữa chúng ta hơn kém hai cấp bậc.” Bạn đang
âCòn má»t Äiá»u, từ hà nh vi tá»i qua nhìn lại, mẫu tinh tinh không có Äá»ch ý vá»i chúng ta, nếu không dùng cấp báºc của nó, hoà n toà n có thá» trá»±c tiếp giết sạch chúng ta.â Trang Dá»ch nói, âTinh tinh là ma thú có chá» sá» thông minh cá»±c kỳ cao, gần nhÆ° có thá» sánh ngang vá»i nhân loại, nhÆ°ng tÃnh tình lại vô cùng táo bạo. Nếu chúng ta mạo muá»i chá»c giáºn nó, chá» sợ lại mang Äến tai hoạ ngáºp Äầu.â
Lục Duẫn Vi cùng Trang Dá»ch gần nhÆ° Äá»ng thá»i bác bá» Äá» nghá» của Thượng Thanh Vân, sắc mặt hắn láºp tức khó coi, nụ cÆ°á»i trên khóe miá»ng hắn thu liá» m lại, thấp giá»ng nói: âNhÆ° váºy má»i ngÆ°á»i có Äá» nghá» nà o tá»t sao.â
Tất cả má»i ngÆ°á»i trầm mặc.
Há»i lâu sau, Chu Thiá»u lắp bắp nói: âTa có má»t ý tÆ°á»ng.â
TÃnh cách Chu Thiá»u ngả ngá»n, thÃch Äùa giỡn ngÆ°á»i nhất, lúc trÆ°á»c cùng lá»p vá»i Trang Dá»ch, thÆ°á»ng xuyên huýt sáo chÃnh là hắn. Mà chuyá»n hôm nay, dù cho tá»i hôm qua Chu Thiá»u không ngủ, cÅ©ng không thá» nà o ngÄn cản, nhÆ°ng hắn sinh lòng áy náy, từ khi phát hiá»n Lý Lan mất tÃch Äến hiá»n tại, trạng thái Äá»u cá»±c tá», cÅ©ng không có tâm tình cÆ°á»i cợt, thấy tất cả má»i ngÆ°á»i nhìn vá» phÃa hắn, Chu Thiá»u nói: âLý Lan hái Äược Tâm Nha Hoa tinh tinh dùng cầu ái, mẫu tinh tinh chạy Äến mang Lý Lan Äi, nhÆ°ng Lý Lan là nữ, khẳng Äá»nh không có biá»n pháp thá»a mãn nó, cho nên trong chúng ta nếu có má»t nam nhân Äi hái Tâm Nha Hoa chá», có lẽ nó Äêm nay seÌ laÌ£i Äến⦠Nếu nhÆ° vÅ© lá»±c không chinh phục Äược nó, có lẽ sắc dụ có thá»â¦â
âNói Äùa cái gì váºy, bảo má»t trong mấy nam nhân chúng ta Äi sắc dụ má»t con tinh tinh?â sắc mặt Vá» Cẩn láºp tức thay Äá»i, hắn nguyá»n ý lÆ°u lại cứu Lý Lan, trong Äó có má»t bá» pháºn nguyên nhân chÃnh là không muá»n có má»t ngà y mình cÅ©ng phải gặp gỡ con mẫu tinh tinh kia!
âCÅ©ng không cần sắc dụ, Äá» cho mẫu tinh tinh mang Äi, sau Äó trên ÄÆ°á»ng lÆ°u lại chút ký hiá»u, mấy ngÆ°á»i chúng ta theo Äuôi phÃa sau, nếu ngÆ°á»i nà y có thá» thu phục mẫu tinh tinh thì tá»t nhất, chúng ta có thá» ÄÆ¡n giản cứu Lý Lan ra, hÆ¡n nữa mẫu tinh tinh mặc dù Äá»n thá»i không tá»t, nhÆ°ng là ma thú cấp sáu, có nó che trá», con ÄÆ°á»ng kế tiếp của chúng ta hoà n toà n không cần lo lắng, chung quanh Äây có lẽ không có ma thú nguy hiá»m hÆ¡n con Tinh tinh nà y a; dù cho không thu phục cÅ©ng không sao, khẩu vá» của tinh tinh rất lá»n, thÃch Än những thứ má»i mẻ, mẫu tinh tinh lại sá»ng má»t mình, nhất Äá»nh phải tá»± ra ngoà i sÄn thức Än, Äến lúc Äó chúng ta nghÄ© biá»n pháp cứu ngÆ°á»i là Äược rá»i, chá» có Äiá»u ngÆ°á»i phụ trách sắc dụ kia có lẽ sẽ tÆ°Æ¡ng Äá»i vất vả.â Chu Thiá»u nói, âLý Lan mất tÃch má»t phần trách nhiá»m rất lá»n là do ta, cho nên các ngÆ°Æ¡i không cần lo lắng, ta sẽ tá»± nguyá»n Äi hái Tâm Nha Hoa.â
âKhông Äược, ngÆ°Æ¡i là phụ há»n sÆ°, má»t khi bá» mang Äi, hoà n toà n không có lá»±c phản kháng.â Lục Duẫn Vi nghe váºy, láºp tức phản Äá»i, âNếu quả tháºt muá»n áp dụng biá»n pháp nà y mà nói, ngÆ°á»i nà y tá»t nhất có sức chiến Äấu nhất Äá»nh, tá»c Äá» phải nhanh, nhÆ° váºy má»i có thá» thuáºn tiá»n chạy trá»n.â
Má»i ngÆ°á»i nghe váºy, từ từ, ánh mắt không tá»± giác Äá»u rÆ¡i xuá»ng trên ngÆ°á»i Thượng Thanh Vân.
Thượng Thanh Vân biến sắc, trên mặt láºp tức toát ra thần sắc tiếc háºn: âNếu ta không bá» thÆ°Æ¡ng, trong phạm vi Äủ khả nÄng, nhất Äá»nh sẽ toà n lá»±c ứng phóâ¦â
âNếu chá» là bá»i vì vết thÆ°Æ¡ng mà nói, Äiá»m nà y ngược lại ta có thá» giải quyết.â Trang Dá»ch nghe váºy, láºp tức thà nh khẩn nhìn Thượng Thanh Vân, âTá»i hôm qua ta vừa má»i tấn cấp ba, có thá» thá» chuyá»n dá»i vết thÆ°Æ¡ng của ngÆ°Æ¡i lên ngÆ°á»i taâ¦â
Thần sắc tiếc háºn cứng Äá» trên mặt Thượng Thanh Vân.
Trang Dá»ch nghe váºy, láºp tức khoát tay: âÄÆ°Æ¡ng nhiên, Äiá»u kiá»n tiên quyết là ngÆ°Æ¡i phải nguyá»n ý má»i Äược, dù sao Äây là cần phá»i hợp lẫn nhau.â
Bà n tay giấu dÆ°á»i á»ng tay áo của Thượng Thanh Vân bá»ng nhiên nắm chặt, hắn nhanh chóng lá»c lợi và hại của kế hoạch nà y má»t lần trong Äầu. Mặc dù hi sinh rất lá»n, nhÆ°ng cÅ©ng không phải không có chá» tá»t, Äầu tiên, vết thÆ°Æ¡ng sau lÆ°ng hắn có thá» chuyá»n dá»i lên ngÆ°á»i Trang Dá»ch, nhÆ° váºy trong cuá»c sá»ng kế tiếp, an toà n của hắn cà ng có bảo Äảm; tiếp theo, thu phục má»t con mẫu tinh tinh mà thôi, không sai biá»t lắm vá»i dá» dà nh nữ nhân, nếu tháºt có thá» khiến con tinh tinh nà y cúi Äầu xÆ°ng thần, mang vá» trong gia tá»c tá»±a há» cÅ©ng không tá».
Mấy giây sau, Thượng Thanh Vân nói: âTa tin tÆ°á»ng nÄng lá»±c của má»i ngÆ°á»i, cÅ©ng nguyá»n ý vì Äá»ng bạn là m ra chút Ãt hi sinh, nếu tất cả má»i ngÆ°á»i cho rằng kế hoạch nà y có thá» thá»±c hiá»n Äược mà nói, nhÆ° váºy ta cÅ©ng sẽ không phản Äá»i.â
Thượng Thanh Vân Äã quen là m Äứng Äầu, tá»± nhiên hiá»u nói chuyá»n, những lá»i nà y của hắn vừa ra, dù là Lục Duẫn Vi cÅ©ng cảm thấy hắn hi sinh lá»n, nà ng vá»i và ng nói: âÄây chá» là má»t Äá» nghá» mà thôi, nếu muá»n thá»±c hiá»n, trình tá»± kế tiếp cần phải kế hoạch tá» má». Mặt khác, ta không Äá» nghá» chúng ta chá» có má»t phÆ°Æ¡ng án, bá»i vì tình huá»ng tùy thá»i sẽ phát sinh Äá»t biến, Äá»i phó ma thú cấp sáu, không thá» phá»t lá».â
Vì váºy thá»i gian kế tiếp, sáu ngÆ°á»i liá»n tụ cùng má»t chá», dá»± Äoán trÆ°á»c Äủ loại tình huá»ng Äá»t phát mà kế hoạch nà y có thá» gặp phải, dần dần hoà n thiá»n kế hoạch.
Äá» bảo Äảm Thượng Thanh Vân an toà n, má»i ngÆ°á»i Äem tất cả trang bá» tá»t Äá»u giao cho hắn. Trang Dá»ch dùng má»t buá»i trÆ°a, chuyá»n vết thÆ°Æ¡ng của Thượng Thanh Vân qua ngÆ°á»i mình, Äá»ng thá»i, Từ LÄng cùng Vá» Cẩn cÅ©ng hái Tâm Nha Hoa vá».
Buá»i tá»i, tất cả má»i ngÆ°á»i Äiá»u chá»nh há»n lá»±c Äến trạng thái tá»t nhất, sau Äó giaÌ bộ ngủ, Thượng Thanh Vân thì ôm Tâm Nha Hoa, chá» Äợi tinh tinh Äến.
Mở mắt ra, bởi vì trời mưa, trời sáng tương đối trễ, giờ phút này bên ngoài trời vẫn xám đen. Trang Dịch mượn sắc trời nhìn đồng hồ, phát hiện mình mặc dù mới ngủ năm sáu giờ, tinh thần lại không kém, hơn nữa càng thần kỳ chính là, hồn lực hư hao trong cơ thể vậy mà trở nên vô cùng tràn đầy.
Trang Dịch nội thị tinh thần không gian của mình, khi phát hiện hồn lực của mình vậy mà bất tri bất giác vượt qua cấp ba, Trang Dịch nhất thời sửng sốt, sau đó mừng rỡ.
Kỳ thực lại nói tiếp, Trang Dịch dừng lại ở cấp hai đỉnh phong cũng có một thời gian ngắn, lấy thiên phú của hắn, dù là dốc lòng tu luyện ở học viện Bardon, cũng nên đạt tới cấp ba, huống chi đi tới Rừng rậm Ma thú, lại trải qua nhiều trận chiến như vậy, hồn lực không ngừng tiêu hao cùng bổ sung, mặc dù gian khổ một chút, nhưng quá trình thuận lợi hơn yên tĩnh tu luyện ở trường học lúc trước nhiều.
Tấn cấp ở thời điểm mấu chốt như vậy, tâm tình của Trang Dịch lập tức thật tốt, hắn lên cấp ba, nghĩa là vận dụng hồn thú càng thêm xuất chúng, như vậy xác suất sống sót của bọn họ ở Rừng rậm Ma thú cũng càng lớn.
Bên trong hốc cây đen nhánh, mặc dù trước khi vào ở đã được thanh lý qua, nhưng là qua thời gian một đêm, bốn phía liền bò đầy kiến cùng côn trùng nhỏ, Trang Dịch thấy tiếng mưa rơi bên ngoài dần dần dừng lại, hắn có ý định thử một lần xem sau khi tấn cấp ba mình phát sinh biến hóa gì, đặc biệt là hai hệ chiến hồn sư cùng ngự hồn sư, bình thường khi có người ở khó mà thi triển ra, lúc này đêm khuya vắng người là thuận tiện nhất.
Thân thể Trang Dịch khẽ động, Lôi Tu tỉnh ngay lập tức, Trang Dịch nháy mắt với Lôi Tu, nhẹ chân nhẹ tay mang theo Lôi Tu leo ra ngoài hốc cây.
Bên ngoài quả nhiên đã ngừng mưa, nhưng mà thảm thực vật bốn phía đều treo hạt nước, thanh âm tí tách ở rạng sáng yên tĩnh vô cùng dễ nghe, vừa mới mưa, không khí bốn phía cực kỳ tươi mát, tràn ngập hương thơm của bùn đất và thực vật, Trang Dịch ôm Lôi Tu, chậm rãi đi qua lều vải của Lục Duẫn Vi và Lý Lan, đang định đi xa một chút, khi thấy lều vải mở ra, nụ cười trên mặt lập tức đọng lại.
Trên lều vải học viện phát cho mọi người đều có khắc trận pháp, mặc dù không thể phòng ngự, nhưng là một khi người ngoài có ý đồ mở lều, lều vải sẽ báo động trước, nhưng là đêm qua Trang Dịch không nghe được bất luận một tia dị động, mà hiện tại, cửa lều vải lại mở ra tùy tiện như thế này, tương đương với tự động đóng trận pháp.
Trong lều vải ngủ hai nữ hài tử, đêm hôm khuya khoắt các nàng tuyệt đối không thể không đóng cửa. Xuyên thấu qua cửa mở, Trang Dịch lờ mờ có thể nhìn thấy bên trong ngủ một người, nhưng không xác định là ai. Dù sao nữ hài tử ngủ bên trong, Trang Dịch làm nam nhân, tự nhiên không thể nhìn chằm chằm vào, Trang Dịch nghĩ nghĩ, đi đến bên kia, khi thấy Chu Thiệu đang dựa vào thân cây ngủ gật, lập tức vỗ vỗ vai hắn.
Chu Thiệu thoáng cái nhảy dựng lên, lập tức ngưng tụ hồn lực toàn thân, sau khi hắn quay đầu nhìn thấy Trang Dịch, nhất thời sửng sốt, sau đó trầm tĩnh lại: “Làm ta giật cả mình, Trang Dịch ngươi làm sao dậy sớm như vậy.”
Trang Dịch chỉ chỉ lều vải: “Lều của các nàng mở.”
Chu Thiệu nhướng mày thô sơ giản lược nhìn thoáng qua, sau đó cười xấu xa: “Không thể tưởng được bình thường nhìn ngươi nghiêm trang, kỳ thật tâm tư cũng thật nhiều, ha ha, Lục học tỷ lớn lên xác thực cực kỳ dễ nhìn, mà Lý Lan mặc dù so ra kém nàng, nhưng tính cách ôn nhu mềm mỏng, cũng thật đáng yêu —— a!”
Chu Thiệu còn chưa nói xong, đã thấy một luồng sáng tím hiện lên, chờ khi hắn kịp phản ứng, trên người đã tê dại không có khí lực, hắn khiếp sợ ngẩng đầu.
Trang Dịch lập tức đè thân thể Lôi Tu lại: “Lôi! Ngươi làm cái gì!”
Đôi mắt màu đỏ sậm của Lôi Tu chớp chớp, nhìn Chu Thiệu có chút nguy hiểm.
Chu Thiệu mặc dù bị Lôi Tu giật cho một cái, nhưng mà Lôi Tu ra tay cũng không nặng, hơn 10 giây sau hắn liền khôi phục lại, hắn bị Lôi Tu nhìn chằm chằm có nổi da gà, vội vàng hoà giải: “Không có việc gì không có việc gì, nó đại khái không thể thấy ta trêu ghẹo ngươi, đùa giỡn với ta thôi.”
“Thật có lỗi.” Trang Dịch vội vàng áy náy nói, mặc dù lời Chu Thiệu nói hắn nghe cũng không thích, nhưng tuyệt đối không tới trình độ muốn động thủ, Trang Dịch bất mãn liếc mắt nhìn Lôi Tu, thấy Lôi Tu căn bản không nhìn hắn, đang nghiêm túc liếm láp móng vuốt, Trang Dịch không có biện pháp gây khó dễ nó, quyết định đợi một hồi lại giáo dục giáo dục nó.
Thấy Chu Thiệu cũng không để ý, Trang Dịch quay đầu nhìn về phía lều vải, nhìn qua cánh cửa mở ra kia, cảm thấy có chút không ổn, hỏi: “Tối hôm qua ngươi có thấy các nàng mở lều sao, ta cảm thấy nếu không có chuyện gì, các nàng hẳn sẽ không mở lều vải ngủ…”
Chu Thiệu vừa nghe Trang Dịch nói như vậy, cũng hiểu được có chút kỳ quái, hắn nghĩ nghĩ, đi tới gần lều vải, nhẹ nhàng lắc lắc vài cái.
Mấy giây sau, Lục Duẫn Vi lập tức từ chui đầu từ bên trong ra, bởi vì vừa rồi còn đang ngủ, tóc của nàng có chút loạn, nhưng thần sắc trên mặt vô cùng cảnh giới, hơn nữa động tác thoăn thoắt, mảy may nhìn không ra vài giây đồng hồ trước còn đang ngủ say.
Khi thấy lại là Trang Dịch cùng Chu Thiệu đứng bên ngoài, Lục Duẫn Vi sững sờ, đêm hôm khuya khoắt, hai người nam nhân bọn họ tuyệt đối không phải không có việc gì mà gọi nàng dậy, Lục Duẫn Vi lập tức nhíu mày: “Xảy ra chuyện gì sao?”
“Cửa lều của các ngươi tại sao lại mở, Lý Lan đâu?” Trang Dịch thấp giọng hỏi.
Lục Duẫn Vi sững sờ, lúc này mới nhớ tới vừa rồi nàng vội vã đi ra mà không chú ý tới điểm này. Lục Duẫn Vi lập tức quay vào trong lều nhìn một chút, đây là lều vải cá nhân, không gian cực kỳ nhỏ, liếc mắt một cái liền thu thập đại bộ phận tình huống vào đáy mắt —— Lý Lan xác thực không thấy!
Trang Dịch lập tức nói: “Khi nàng thức dậy ngươi có ấn tượng gì hay không?”
Lục Duẫn Vi mím chặt môi, lắc đầu: “Giấc ngủ của ta rất nông, bên người có một chút động tĩnh đều sẽ lập tức tỉnh dậy, Lý Lan đã không phải là buổi tối đầu tiên ngủ cùng ta, theo lý mà nói, dù nàng chỉ nghiêng người thôi ta cũng sẽ biết, nhưng hôm nay không thấy nàng, ta lại có thể mảy may không phát hiện…”
Trang Dịch nhìn về phía Chu Thiệu, Chu Thiệu cũng sợ ngây người, không thể tưởng được một đêm bình tĩnh như vậy, nào biết chẳng hiểu sao lại mất tích một người, hắn lắp bắp nói: “Ta không cảm thấy bất dị thường nào, cũng không nghe được bất luận động tĩnh gì…”
“Nếu không học tỷ ngươi đi phụ cận tìm một chút, chúng ta ở nơi này đợi, nếu xác định không thấy, chỉ sợ phải gọi tất cả mọi người dậy.”
Lục Duẫn Vi lập tức nhẹ gật đầu, nếu là Lý Lan buổi tối dậy đi vệ sinh ở phụ cận mà nói, Trang Dịch cùng Chu Thiệu xác thực không thích hợp đi tìm nàng.
Mấy phút đồng hồ sau, Lục Duẫn Vi trở lại cạnh lều vải, từ nét mặt của nàng có thể nhìn ra, không thu hoạch được gì.
Trang Dịch chỉ dấu chân của Lục Duẫn Vi trên mặt đất nói: “Lý Lan không phải tự nguyện đi, trên mặt đất chỉ có dấu chân của ba người chúng ta.”
Bởi vì vừa tạnh mưa, bùn đất trên mặt đất vẫn là ướt sũng, Lý Lan là một nữ hài tử rất mảnh mai, chân cũng rất nhỏ, bởi vậy rất dễ dàng có thể nhìn ra được.
Trang Dịch chậm rãi đi đến trước lều vải, quan sát bất kỳ một dấu vết để lại. Lều vải không hư hao chút nào, chỉnh tề, trong lều vải trừ chăn mền ngủ cùng ba lô của Lục Duẫn Vi, còn thả vài gốc hoa nhỏ, là Lý Lan hái lúc trước.
Nàng là phụ hồn sư loại đặc thù, có thể phân biệt thực vật, loại nào dùng để đuổi côn trùng, loại nào không độc, loại nào nhìn xinh đẹp có thể hái, bởi vì trong đội ngũ này chỉ có Lý Lan cùng Lục Duẫn Vi là nữ hài tử, cho nên quan hệ của các nàng cực kỳ không tệ, Trang Dịch nhớ rõ, Lý Lan còn đặc biệt làm hai cái vòng hoa, một cái cho Lục Duẫn Vi, một cái cho chính nàng.
“Vòng hoa đâu?” Trang Dịch quay đầu, hỏi Lục Duẫn Vi.
Lục Duẫn Vi sững sờ, không thể tưởng được Trang Dịch lại chú ý tới cả cái này, nàng mặc dù không rõ bây giờ Trang Dịch hỏi vòng hoa làm cái gì, nhưng mà vẫn nói: “Tối hôm qua trước khi đi ngủ còn đeo, sau đó chúng ta mỗi người ngủ một chỗ, đã lấy xuống đặt qua một bên.”
“Trong lều vải không có.” Trang Dịch nói, “Còn có, áo khoác cùng giày của nàng cũng không mặc, không, ngay cả áo sơ mi cũng ở đây…”
Lục Duẫn Vi nghe vậy, lập tức tiến lên, tỉ mỉ tìm một vòng, phát hiện quả nhiên giống như Trang Dịch vậy, trừ bản thân Lý Lan cùng vòng hoa, nàng có thể ngay cả quần áo cũng không mặc liền mất tích!
Nghĩ đến cái này, Lục Duẫn Vi vốn đã lo lắng cho Lý Lan sắc mặt càng thêm khó coi, nàng tuyệt đối không tin Lý Lan lại lỏa thể mang theo cái vòng hoa chạy ra, như vậy là ai làm, làm như vậy lại vì mục đích gì?
Trang Dịch thấy tình thế nghiêm trọng, vội vàng đi vào trong hốc cây cũng gọi mấy nam nhân dậy. Khi mọi người nghe nói chuyện Lý Lan, mỗi người đều không thể tin, nhìn rừng rậm tinh vi bốn phía, nghĩ đến một đồng đội lại có thể ly kỳ mất tích như vậy, lập tức cảm thấy có chút không rét mà run.
“Chu Thiệu, tối hôm qua ngươi gác đêm, thật sự một chút việc kỳ quái cũng không thấy?” sắc mặt Thượng Thanh Vân cũng khó coi, hỏi Chu Thiệu.
Sắc mặt Chu Thiệu trắng nhợt, sau đó cúi đầu áy náy nói: “Xin lỗi, tối hôm qua ta quá mệt mỏi… lúc đó có chợp mắt chốc lát…”
Tất cả mọi người trầm mặc vài giây, cuối cùng Vệ Cẩn nói: “Được rồi, chúng ta tìm ở phụ cận thêm lần nữa a, Lý Lan sẽ không vô duyên vô cớ mất tích, dù cho có ma thú dạ tập (tập kích vào ban đêm), vậy cũng nên là bắt người thực lực mạnh nhất, làm sao cũng sẽ không bắt Lý Lan đi a.”
Mọi người nhẹ gật đầu, phân tán ra phụ cận tìm một vòng, thẳng đến khi trời sáng, như trước không thu hoạch được gì.
Vốn dự tính sáng sớm hôm nay trời vừa sáng còn muốn tiếp tục chạy đi, nhưng là Lý Lan đột nhiên mất tích, lập tức làm rối loạn kế hoạch.
Từ Lăng lấy lều vải trong hốc cây ra trải trên mặt đất, sau đó mọi người ngồi lên, lấy trái cây trong túi ngày hôm qua ra, trước phân cho mọi người mỗi người một nửa.
Trong tay mỗi người nắm trái cây, gặm một cách vô vị.
Trang Dịch một bên cho Lôi Tu uống nước, một bên nhớ lại những chỗ không bình thường.
Lý Lan là phụ hồn sư loại đặc thù, đặc biệt mẫn cảm với thực vật, ma thú trong Rừng rậm Ma thú có chỉ số thông minh phổ biến cao hơn dã thú, mà Trang Dịch bọn họ lúc này đang hãm trong khu vực màu đỏ, đại biểu nơi này ít nhất có ma thú khoảng cấp sáu tồn tại.
Giả thiết… bắt Lý Lan đi chính là ma thú cấp sáu này, hơn nữa thân thủ đối phương nhanh nhẹn, như vậy thì thần không biết quỷ không hay cũng là có khả năng.
Chẳng qua là, lý do đối phương bắt Lý Lan là gì, còn có, trên mặt đất không có dấu chân, nói rõ đối phương rất có thể là bay tới, theo lý mà nói, cho dù là ma thú chim cấp sáu, bởi vì cấu tạo thân thể, khi vẫy cánh sẽ phát ra một ít thanh âm rất nhỏ, móng vuốt cùng miệng cũng không linh hoạt đến mức có thể mang Lý Lan từ bên người Lục Duẫn Vi đi…
“Trừ khi là ma thú cấp sáu trở lên, bằng không dưới tình huống không làm ta tỉnh, người khác căn bản không thể mở lều, mang Lý Lan đi.” Sau một khắc, Lục Duẫn Vi nói chắc như đinh đóng cột, thấy tất cả mọi người nhìn nàng, nàng giải thích nói, “Lều vải học viện phát cho chúng ta, mặc dù khi gặp được cưỡng chế mở ra sẽ phát ra cảnh báo, nhưng là bởi vì hồn lực thôi động trận pháp, cho nên nếu như đối phương là cấp sáu trở lên, hơn nữa có xem qua trận pháp, như vậy cũng có khả năng phát sinh tình huống hiện tại.”
Trang Dịch nghe vậy, nhẹ gật đầu, cũng nói ra ý tưởng của hắn.
Tiếng nói của Trang Dịch hạ xuống, sắc mặt tất cả mọi người đều có chút trắng bệch, cấp bậc cao nhất ở đây không ai qua được Lục Duẫn Vi, nhưng nàng nhiều nhất cũng chỉ là cấp bốn đỉnh phong mà thôi, đoàn người bọn họ này, nếu đụng tới một ma thú cấp sáu hàng thật giá thật chính diện nghênh chiến, cơ bản không có phần thắng, càng miễn bàn một mình Lý Lan.
Trang Dịch nghĩ nghĩ, đột nhiên hỏi Lục Duẫn Vi: “Cái vòng hoa Lý Lan làm là dùng hoa gì?”
Lục Duẫn Vi lập tức miêu tả hình dạng cùng với mùi hương cho Trang Dịch.
“Rất có thể là Tâm Nha Hoa…” Trang Dịch nhíu mày, “Xem như một loài hoa tương đối hiếm thấy, có người nói một vài động vật thích dùng khi cầu ái.”
“Động vật gì?” Lục Duẫn Vi lập tức hỏi.
Trang Dịch sững sờ, vắt óc nghĩ nghĩ: “Hình như là Tinh tinh…”
Lục Duẫn Vi biến sắc: “Ta hình như nhớ rõ, năm trước khi đến Rừng rậm Ma thú, học trưởng có nói với ta ở trong một khu vực màu đỏ có con mẫu tinh tinh (tinh tinh cái) rất kiêu ngạo… nó…” Lục Duẫn Vi nói đến đây, quỷ dị đỏ mặt, dừng lại một chút lẩm bẩm nói: “Chẳng lẽ chính là khu vực này?”
“Nó làm sao vậy?” Thượng Thanh Vân lập tức truy vấn.
Lục Duẫn Vi có chút không được tự nhiên nói: “Ta nghe lời học trưởng nói giống như chuyện cười đùa giỡn nữ sinh, không cho là thật, cũng không dám cam đoan có chuẩn xác hay không. Nghe nói con mẫu tinh tinh này bị đàn tinh tinh ở khu vực trung gian đuổi ra, hình như bởi vì thân thể nó có cái gì thiếu hụt, hình như là không có lông? Tóm lại… Nó rất sắc, vô cùng thích nam tính nhân loại…”
Sắc mặt người ở chỗ này lập tức trở nên cổ quái, Trang Dịch nghĩ nghĩ, nếu như là Tinh tinh mà nói, trên mặt đất không có dấu chân có thể giải thích thông suốt, Rừng rậm Ma thú trải rộng đại thụ che trời, khoảng cách cây cùng cây mặc dù khá xa, nhưng là hầu như trên từng cây đều có dây leo quấn lên.
“Giả sử… con mẫu tinh tinh này theo dõi đám người chúng ta, phát hiện Lý Lan hái được Tâm Nha Hoa tinh tinh thích dùng để cầu ái nhất, cho nên thừa dịp buổi tối, cởi sạch sẽ Lý Lan sau đó mang đi…” Từ Lăng nói xong, biểu tình trên mặt có chút quái dị, “Nó thích nam nhân, vì sao lại mang Lý Lan đi?”
“Có lẽ tinh tinh quá sốt ruột không nhận ra Lý Lan là nữ?” Vệ Cẩn nói xong, rõ ràng là chủ đề trầm trọng mà nghiêm túc, lại phát triển theo một phương hướng kỳ quái.
Chu Thiệu nghe vậy, lập tức ngẩng đầu, bởi vì hắn gác đêm không hợp cách, khiến Lý Lan mất tích, trong đầu áy náy muốn chết, lúc này nghe xong lời Vệ Cẩn nói, sắc mặt lập tức trắng nhợt: “Như vậy sau khi nó mang Lý Lan về, phát hiện Lý Lan là nữ, có thể làm cái gì với nàng hay không…”
“Được rồi đừng nghĩ loạn.” Trang Dịch nói, “Hiện tại chúng ta cần phải làm nhất là tìm được Lý Lan… Khu vực màu đỏ này lớn như vậy, không ai biết rõ con mẫu tinh tinh kia đang ở nơi nào, cho nên nếu chúng ta muốn cứu Lý Lan, phải lần nữa dẫn mẫu tinh tinh lại đây.”
Mọi người nghe vậy, sắc mặt đều trở nên khó coi, dù sao không phải ai cũng có dũng khí đối mặt ma thú cấp sáu.
“Lý Lan là đồng đội của chúng ta, bỏ rơi nàng, tất cả chúng ta đều có trách nhiệm. Nhưng là, ma thú cấp sáu mạnh bao nhiêu, chúng ta đều biết rõ, cho nên, quyền lựa chọn này giao cho mọi người a.” Lục Duẫn Vi thấy thế, nói khẽ, “Đồng ý cứu Lý Lan giơ tay.”
Lời Lục Duẫn Vi còn chưa dứt, chính nàng đã giơ tay lên, sau đó chính là Chu Thiệu.
Trang Dịch cùng Lý Lan cùng lớp, bởi vì hai người đều là hồn sư loại đặc thù, ngày thường quan hệ cũng không tệ, nghĩ đến nữ hài tử nhu nhược kia bị nhốt trong một góc hẻo lánh nào đó của rừng rậm, nếu lần này buông tha, chỉ sợ sẽ lành ít dữ nhiều, nghĩ đến cái này, Trang Dịch cũng giơ tay lên.
Vệ Cẩn Thượng Thanh Vân cùng Từ Lăng cúi đầu, trầm mặc. Ba người bọn họ là hồn sư xuất thân quý tộc, quan hệ với Lý Lan bình thường, vì một mình nàng, mà muốn bọn họ đi đối mặt với ma thú cấp sáu, quả thật có chút khó xử.
Cuối cùng, Vệ Cẩn giơ tay lên.
Thấy đám Trang Dịch nhìn hắn, Vệ Cẩn cười khổ: “Con ma thú cấp sáu kia thân thủ linh hoạt, thần không biết quỷ không hay đã mang Lý Lan đi, nó có thể mang đi một người, ai có thể đảm bảo nó có thể mang người thứ hai đi hay không, hơn nữa nó còn thích nam nhân… nếu hôm nay ta bị nó mang đi, ta nhất định rất hy vọng các ngươi sẽ đến cứu ta, dù sao ai cũng không muốn bị một con mẫu tinh tinh độc chiếm…”
Tiếng Vệ Cẩn hạ xuống, mấy giây sau, Thượng Thanh Vân cùng Từ Lăng cũng nhấc tay lên.
“Được rồi, nếu như muốn cứu Lý Lan, dùng trình độ của chúng ta, tuyệt đối không thể chính diện nghênh tiếp với con mẫu tinh tinh này, mọi người cùng nhau nghĩ một kế hoạch a.” Lục Duẫn Vi nói, sau đó nhìn về phía Trang Dịch.
Trang Dịch đang định mở miệng, Thượng Thanh Vân liền nói: “Chúng ta bố trí một cái bẫy, sau đó lại đi hái một ít Tâm Nha Hoa tới đây, dụ dỗ tinh tinh tới nơi này, trong lúc đó sợ phải vất vả học tỷ ngươi một chút, hồn thú của ngươi sớm chuẩn bị một cái lưới lớn, hồn thú thực vật của Trang Dịch phối hợp cùng học tỷ, Chu Thiệu ngươi phụ trách trợ giúp học tỷ bổ sung hồn lực, Vệ Cẩn cùng Từ Lăng thì phụ trách phòng ngự, hơn nữa phụ trợ ma thú của học tỷ, tốt nhất có thể rót độc tố vào trong cơ thể tinh tinh.”
Thấy trong thời gian ngắn như vậy mà Thượng Thanh Vân đã tổ chức tốt kế hoạch, tất cả mọi người kinh ngạc nhìn hắn một cái, lúc này mới nhớ tới, người trước mắt này là đứng đầu năm nhất.
Thượng Thanh Vân thấy tất cả mọi người đang nhìn hắn, ôn hòa cười cười: “Ta thuận miệng nói, mọi người có ý kiến gì cùng nhau bổ sung.”
Trong nội tâm Trang Dịch lập tức cười lạnh, kế hoạch của Thượng Thanh Vân nói nghe rất hay, nhưng là trong đó không bao hàm chính hắn!
“Ý nghĩ của ngươi rất tốt, nhưng mà ma thú cấp sáu có lẽ không dễ đối phó như vậy.” Lục Duẫn Vi hiển nhiên cũng phát hiện điểm này, nhưng không phản bác tại chỗ, ngược lại đổi một góc độ nói, “Hồn thú của ta là ma thú cấp bốn, tơ nhện có lẽ có thể vây khốn mẫu tinh tinh, nhưng tối đa chỉ có mấy giây, đồng dạng, độc nhện của ta nhiều nhất chỉ tạo thành hành động bất tiện cho nó mà thôi, không thể làm nó tê liệt, dù sao giữa chúng ta hơn kém hai cấp bậc.” Bạn đang
âCòn má»t Äiá»u, từ hà nh vi tá»i qua nhìn lại, mẫu tinh tinh không có Äá»ch ý vá»i chúng ta, nếu không dùng cấp báºc của nó, hoà n toà n có thá» trá»±c tiếp giết sạch chúng ta.â Trang Dá»ch nói, âTinh tinh là ma thú có chá» sá» thông minh cá»±c kỳ cao, gần nhÆ° có thá» sánh ngang vá»i nhân loại, nhÆ°ng tÃnh tình lại vô cùng táo bạo. Nếu chúng ta mạo muá»i chá»c giáºn nó, chá» sợ lại mang Äến tai hoạ ngáºp Äầu.â
Lục Duẫn Vi cùng Trang Dá»ch gần nhÆ° Äá»ng thá»i bác bá» Äá» nghá» của Thượng Thanh Vân, sắc mặt hắn láºp tức khó coi, nụ cÆ°á»i trên khóe miá»ng hắn thu liá» m lại, thấp giá»ng nói: âNhÆ° váºy má»i ngÆ°á»i có Äá» nghá» nà o tá»t sao.â
Tất cả má»i ngÆ°á»i trầm mặc.
Há»i lâu sau, Chu Thiá»u lắp bắp nói: âTa có má»t ý tÆ°á»ng.â
TÃnh cách Chu Thiá»u ngả ngá»n, thÃch Äùa giỡn ngÆ°á»i nhất, lúc trÆ°á»c cùng lá»p vá»i Trang Dá»ch, thÆ°á»ng xuyên huýt sáo chÃnh là hắn. Mà chuyá»n hôm nay, dù cho tá»i hôm qua Chu Thiá»u không ngủ, cÅ©ng không thá» nà o ngÄn cản, nhÆ°ng hắn sinh lòng áy náy, từ khi phát hiá»n Lý Lan mất tÃch Äến hiá»n tại, trạng thái Äá»u cá»±c tá», cÅ©ng không có tâm tình cÆ°á»i cợt, thấy tất cả má»i ngÆ°á»i nhìn vá» phÃa hắn, Chu Thiá»u nói: âLý Lan hái Äược Tâm Nha Hoa tinh tinh dùng cầu ái, mẫu tinh tinh chạy Äến mang Lý Lan Äi, nhÆ°ng Lý Lan là nữ, khẳng Äá»nh không có biá»n pháp thá»a mãn nó, cho nên trong chúng ta nếu có má»t nam nhân Äi hái Tâm Nha Hoa chá», có lẽ nó Äêm nay seÌ laÌ£i Äến⦠Nếu nhÆ° vÅ© lá»±c không chinh phục Äược nó, có lẽ sắc dụ có thá»â¦â
âNói Äùa cái gì váºy, bảo má»t trong mấy nam nhân chúng ta Äi sắc dụ má»t con tinh tinh?â sắc mặt Vá» Cẩn láºp tức thay Äá»i, hắn nguyá»n ý lÆ°u lại cứu Lý Lan, trong Äó có má»t bá» pháºn nguyên nhân chÃnh là không muá»n có má»t ngà y mình cÅ©ng phải gặp gỡ con mẫu tinh tinh kia!
âCÅ©ng không cần sắc dụ, Äá» cho mẫu tinh tinh mang Äi, sau Äó trên ÄÆ°á»ng lÆ°u lại chút ký hiá»u, mấy ngÆ°á»i chúng ta theo Äuôi phÃa sau, nếu ngÆ°á»i nà y có thá» thu phục mẫu tinh tinh thì tá»t nhất, chúng ta có thá» ÄÆ¡n giản cứu Lý Lan ra, hÆ¡n nữa mẫu tinh tinh mặc dù Äá»n thá»i không tá»t, nhÆ°ng là ma thú cấp sáu, có nó che trá», con ÄÆ°á»ng kế tiếp của chúng ta hoà n toà n không cần lo lắng, chung quanh Äây có lẽ không có ma thú nguy hiá»m hÆ¡n con Tinh tinh nà y a; dù cho không thu phục cÅ©ng không sao, khẩu vá» của tinh tinh rất lá»n, thÃch Än những thứ má»i mẻ, mẫu tinh tinh lại sá»ng má»t mình, nhất Äá»nh phải tá»± ra ngoà i sÄn thức Än, Äến lúc Äó chúng ta nghÄ© biá»n pháp cứu ngÆ°á»i là Äược rá»i, chá» có Äiá»u ngÆ°á»i phụ trách sắc dụ kia có lẽ sẽ tÆ°Æ¡ng Äá»i vất vả.â Chu Thiá»u nói, âLý Lan mất tÃch má»t phần trách nhiá»m rất lá»n là do ta, cho nên các ngÆ°Æ¡i không cần lo lắng, ta sẽ tá»± nguyá»n Äi hái Tâm Nha Hoa.â
âKhông Äược, ngÆ°Æ¡i là phụ há»n sÆ°, má»t khi bá» mang Äi, hoà n toà n không có lá»±c phản kháng.â Lục Duẫn Vi nghe váºy, láºp tức phản Äá»i, âNếu quả tháºt muá»n áp dụng biá»n pháp nà y mà nói, ngÆ°á»i nà y tá»t nhất có sức chiến Äấu nhất Äá»nh, tá»c Äá» phải nhanh, nhÆ° váºy má»i có thá» thuáºn tiá»n chạy trá»n.â
Má»i ngÆ°á»i nghe váºy, từ từ, ánh mắt không tá»± giác Äá»u rÆ¡i xuá»ng trên ngÆ°á»i Thượng Thanh Vân.
Thượng Thanh Vân biến sắc, trên mặt láºp tức toát ra thần sắc tiếc háºn: âNếu ta không bá» thÆ°Æ¡ng, trong phạm vi Äủ khả nÄng, nhất Äá»nh sẽ toà n lá»±c ứng phóâ¦â
âNếu chá» là bá»i vì vết thÆ°Æ¡ng mà nói, Äiá»m nà y ngược lại ta có thá» giải quyết.â Trang Dá»ch nghe váºy, láºp tức thà nh khẩn nhìn Thượng Thanh Vân, âTá»i hôm qua ta vừa má»i tấn cấp ba, có thá» thá» chuyá»n dá»i vết thÆ°Æ¡ng của ngÆ°Æ¡i lên ngÆ°á»i taâ¦â
Thần sắc tiếc háºn cứng Äá» trên mặt Thượng Thanh Vân.
Trang Dá»ch nghe váºy, láºp tức khoát tay: âÄÆ°Æ¡ng nhiên, Äiá»u kiá»n tiên quyết là ngÆ°Æ¡i phải nguyá»n ý má»i Äược, dù sao Äây là cần phá»i hợp lẫn nhau.â
Bà n tay giấu dÆ°á»i á»ng tay áo của Thượng Thanh Vân bá»ng nhiên nắm chặt, hắn nhanh chóng lá»c lợi và hại của kế hoạch nà y má»t lần trong Äầu. Mặc dù hi sinh rất lá»n, nhÆ°ng cÅ©ng không phải không có chá» tá»t, Äầu tiên, vết thÆ°Æ¡ng sau lÆ°ng hắn có thá» chuyá»n dá»i lên ngÆ°á»i Trang Dá»ch, nhÆ° váºy trong cuá»c sá»ng kế tiếp, an toà n của hắn cà ng có bảo Äảm; tiếp theo, thu phục má»t con mẫu tinh tinh mà thôi, không sai biá»t lắm vá»i dá» dà nh nữ nhân, nếu tháºt có thá» khiến con tinh tinh nà y cúi Äầu xÆ°ng thần, mang vá» trong gia tá»c tá»±a há» cÅ©ng không tá».
Mấy giây sau, Thượng Thanh Vân nói: âTa tin tÆ°á»ng nÄng lá»±c của má»i ngÆ°á»i, cÅ©ng nguyá»n ý vì Äá»ng bạn là m ra chút Ãt hi sinh, nếu tất cả má»i ngÆ°á»i cho rằng kế hoạch nà y có thá» thá»±c hiá»n Äược mà nói, nhÆ° váºy ta cÅ©ng sẽ không phản Äá»i.â
Thượng Thanh Vân Äã quen là m Äứng Äầu, tá»± nhiên hiá»u nói chuyá»n, những lá»i nà y của hắn vừa ra, dù là Lục Duẫn Vi cÅ©ng cảm thấy hắn hi sinh lá»n, nà ng vá»i và ng nói: âÄây chá» là má»t Äá» nghá» mà thôi, nếu muá»n thá»±c hiá»n, trình tá»± kế tiếp cần phải kế hoạch tá» má». Mặt khác, ta không Äá» nghá» chúng ta chá» có má»t phÆ°Æ¡ng án, bá»i vì tình huá»ng tùy thá»i sẽ phát sinh Äá»t biến, Äá»i phó ma thú cấp sáu, không thá» phá»t lá».â
Vì váºy thá»i gian kế tiếp, sáu ngÆ°á»i liá»n tụ cùng má»t chá», dá»± Äoán trÆ°á»c Äủ loại tình huá»ng Äá»t phát mà kế hoạch nà y có thá» gặp phải, dần dần hoà n thiá»n kế hoạch.
Äá» bảo Äảm Thượng Thanh Vân an toà n, má»i ngÆ°á»i Äem tất cả trang bá» tá»t Äá»u giao cho hắn. Trang Dá»ch dùng má»t buá»i trÆ°a, chuyá»n vết thÆ°Æ¡ng của Thượng Thanh Vân qua ngÆ°á»i mình, Äá»ng thá»i, Từ LÄng cùng Vá» Cẩn cÅ©ng hái Tâm Nha Hoa vá».
Buá»i tá»i, tất cả má»i ngÆ°á»i Äiá»u chá»nh há»n lá»±c Äến trạng thái tá»t nhất, sau Äó giaÌ bộ ngủ, Thượng Thanh Vân thì ôm Tâm Nha Hoa, chá» Äợi tinh tinh Äến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất