Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 61

Trước Sau
Lăng Hồng đứng ở bên cạnh xem tình thế phát triển, nghe tới những lời Trang Ân nói có liên quan đến thân thế của Trang Dịch, nhất thời kinh sợ, hắn ngẩng đầu nhìn lão sư cách đó không xa một chút, thấy các lão sư không có ý nhúng tay, Lăng Hồng nghĩ nghĩ, quyết định yên lặng theo dõi kỳ biến.

Đàm Linh ngã trên mặt đất khóc rống lập tức bị lời Trang Ân nói làm sợ ngây người, thoáng cái ngay cả khóc cũng quên. Mẫu thân Đàm Linh hồn sư bình dân, phụ thân là người bình thường, bởi vì mẫu thân cho nên gia cảnh của nàng không tệ, vì vậy mà tin tức tự nhiên linh thông hơn hồn sư hoàn toàn xuất thân bình dân như Trang Ân.

Trang Dịch đến tột cùng là ai nàng không hiểu, đến học viện Bardon một tháng, không có mạng lưới quan hệ của mình, việc học lại cực kỳ bận rộn, nàng tự nhiên không nghe được tin tức gì, nhưng là đối với những thế gia hồn sư có tiếng hiện nay vẫn có hiểu rõ nhất định, dòng họ tốt xấu tất cả đều học thuộc, trong đó ngự hồn sư Vệ gia, nàng vẫn là vô cùng rõ ràng quan hệ lợi hại trong đó!

Đàm Linh vội vội vàng vàng đứng lên, lôi kéo Trang Ân: “Ngươi không nên nói lung tung, tranh thủ thời gian xin lỗi học trưởng!”

“Ta nói là sự thật, vì sao sao phải nói xin lỗi?!” Trang Ân nhìn chằm chằm Trang Dịch nói, “Trang Dịch, ngươi từ nhỏ lớn lên ở nhà ta, đúng không?”

Thấy Trang Dịch không trả lời, Trang Ân cười lạnh nói: “Ngươi trở thành hồn sư, đoạn tuyệt quan hệ với nhà ta, có đúng hay không?”

“Ta biết rõ ngươi nương tựa được người giàu có, nhìn thân quần áo này của ngươi đã biết thời gian này ngươi trải qua cực kỳ tốt… Ngươi có tiền, nhà chúng ta bởi vì một ngoài ý muốn trở nên nghèo khó, phụ thân hy vọng ngươi có thể tiếp tế một chút, nhưng là ngươi không chỉ không đáp ứng, còn…” Trang Ân nói đến đây, nghĩ đến việc mình tè ra quần lúc trước, lập tức chuyển ngoặt một cái, “Còn lấy thân phận hồn sư đe dọa ta cùng phụ thân!”

“Nói hưu nói vượn!” Đúng lúc này, một giọng nữ truyền đến, mọi người quay đầu nhìn lại, người nói chuyện dĩ nhiên là vài nữ sinh năm thứ hai, các nàng vốn cách khá xa chỉ đạo năm nhất, thấy bên này có động tĩnh liền đi tới đây nhìn một chút, kết quả còn chưa tới nơi đã nghe được tiếng Trang Ân, một người nóng tính trong đó lập tức hét lớn lên tiếng.

Thấy tất cả mọi người đều nhìn về phía các nàng, các nàng lập tức đi lên phía trước nói: “Trang Dịch là người như thế nào, những người cùng hắn trải qua sinh tử như chúng ta là hiểu rõ nhất, cái tên năm nhất ngươi, ăn nói bừa bãi, há miệng ngậm miệng chính là vu oan, Trang Dịch xuất thân gia đình hồn sư quý tộc, làm sao có thể có đụng chạm tới bình dân như ngươi?”

“Dù ngươi nói có một bộ phận sự tình là thật, liền nhìn cái bộ dạng này của ngươi, ngươi xác định không phải người nhà các ngươi đe dọa Trang Dịch?”

“Một câu trước còn nói mời Trang Dịch về nhà ăn cơm, Trang Dịch thương tổn các ngươi, câu kế tiếp liền biến thành đòi Trang Dịch tiền hỗ trợ, kết quả bị Trang Dịch đe dọa, trước sau mâu thuẫn như vậy, nghe xong cũng biết là lời nói dối liên thiên.”

“Đầu năm nay hãm hại người đều không cần phí tổn, bình dân năm nhất cũng tùy tiện dám khoa tay múa chân với học trưởng, tùy tiện giội nước bẩn, đây là tố chất cùng giáo dưỡng của năm nhất năm nay?”

“Ngươi xem cái sắc mặt tiểu nhân đắc chí kia…”

Mấy nữ sinh không ngừng chút nào, một người một câu, lập tức khiến Trang Ân nghẹn gắt gao.

Trang Dịch không ngờ loại thời điểm này thậm chí có người nói chuyện giúp hắn, hơn nữa còn là vài nữ hồn sư bình thường không có giao tình gì với hắn. Các nàng pháo oanh hết Trang Ân, lại từ từ nhìn Đàm Linh ở bên cạnh.

Toàn thân Đàm Linh run lên, vài nữ hồn sư tất cả đều là cấp ba trở lên, lúc này khí thế toàn bộ triển khai, Đàm Linh rụt thân thể, thoạt nhìn giống như thỏ trắng nhỏ bị dọa sợ: “Các học tỉ… Vị đồng học này là ra mặt giúp ta, nhất thời mất lý trí, các học tỉ không nên tức giận, đều là ta không tốt…”

“Nếu như biết rõ lỗi của mình, vì sao không trực tiếp nói rõ, nói nửa câu giấu nửa câu, thời gian còn lại đều dùng để khóc, ngươi nói chuyện rốt cuộc là dùng miệng hay dùng mắt?” Nữ sinh nóng tính kia hiển nhiên không quen nhìn bộ dạng này của Đàm Linh, lập tức lớn tiếng nói.

Đàm Linh sợ tới mức lui về phía sau một bước, thân thể lung lay sắp đổ, giống như đứng không vững.

Vài người ủng hộ của Đàm Linh kia lập tức tiến lên bao quanh bảo vệ Đàm Linh: “Đám học tỷ năm thứ hai các ngươi, mấy người cùng nhau ức hiếp một mình Đàm Linh, lại tính là cái gì?”

“Con mắt nào của ngươi nhìn thấy chúng ta ức hiếp nàng, ta chỉ đang dạy nàng làm thế nào để nói mà thôi, ngược lại là ngươi, chúng ta đang nói chuyện đâu, ngươi chen miệng cái gì, ngươi còn là một nam nhân sao?” Một nữ hồn sư trong đó nói.

Thấy bầu không khí lâm vào trạng thái giằng co, cứ tiếp tục ầm ĩ như vậy cũng không phải là một biện pháp, Trang Dịch đi đến bên cạnh Vệ Cẩn, thấp giọng nói: “Trước ngươi chỉ kéo nàng một cái, có đụng phải chỗ nào hay không?”

“Tuyệt đối không có, chỉ là nàng đột nhiên nhảy tới bên trái ta, hơn nữa còn muốn đổ lên người ta, ta lại càng hoảng sợ, vươn tay kéo một cái.” Sắc mặt Vệ Cẩn có chút âm trầm, Trang Dịch có thể rõ ràng nhìn thấy sát khí từ trong mắt Vệ Cẩn, biết rõ kế tiếp chỉ sợ hắn sẽ vận dụng lực ảnh hưởng của mình sửa trị đám người kia, đối với việc này Trang Dịch không có bất kỳ ý kiến gì, hắn nhìn Đàm Linh vẫn còn khóc sướt mướt che ngực, cau mày suy tư làm sao giải quyết được chuyện trước mắt trước.

Đúng lúc này, Lý Lan vẫn đứng bên cạnh Trang Dịch lại gần hỏi: “Vệ Cẩn, ngươi dùng tay trái kéo nàng sao?”

Vệ Cẩn liếc nhìn Lý Lan một cái, nhẹ gật đầu.

Lý Lan tỉ mỉ đánh giá Đàm Linh một lần, sau đó cười cười với Trang Dịch cùng Vệ Cẩn: “Là nàng tự xé vỡ trước ngực áo của mình.”

“Có chứng cớ sao?”

“Có.” Lý Lan nói xong, trưng cầu nhìn về phía Vệ Cẩn, “Có muốn ta nói giúp ngươi không, ngươi là nam nhân, không tốt giải thích sơ hở của nàng.”

Vệ Cẩn lập tức cuồng gật đầu: “Lý Lan, cám ơn ngươi trước!”



“Đều là đồng học, không cần khách khí.” Lý Lan nói xong, đi lên trước, nàng cùng các nữ hồn sư đang giằng co với năm nhất kia đều quen biết, chào hỏi các nàng, trước bảo các nàng dừng lại.

Theo Lý Lan xuất hiện, tiếng cãi vã lập tức dừng lại, mọi người nhìn thấy Lý Lan đi đến trước mặt Đàm Linh, thấp giọng nói với Đàm Linh: “Đồng học, có thể cho ta xem y phục của ngươi một chút sao?”

Lý Lan là nữ hài tử ngoại hình vô cùng mảnh mai, mặc dù ngũ quan không tinh xảo bằng Đàm Linh, nhưng lại tự nhiên không làm ra vẻ, bởi vì tính cách của nàng ngoài mềm trong cứng, tự có một loại khí chất tươi mát không thể miêu tả, nàng cùng Đàm Linh đứng chung một chỗ, lời nói nhẹ nhàng, dù là khóe mắt Đàm Linh còn treo nước mắt, ai cũng sẽ không cho rằng nữ hài tử như Lý Lan lại đi khi dễ người.

Đám người ủng hộ Đàm Linh thấy khí chất của Lý Lan có vài phần giống Đàm Linh, cũng không nói được cái gì nặng lời, Đàm Linh chần chờ một chút, cuối cùng buông tay ra.

Lý Lan kịp thời đè lại mảnh vải, không làm cho da thịt trước ngực Đàm Linh bộc lộ ra lần nữa, nàng nhìn quần áo Đàm Linh, nói: “Cha mẹ ta làm buôn bán vải vóc, bởi vậy đối với loại hàng này ta cũng có đôi chút hiểu biết. Cái váy này của Đàm Linh đồng học, toàn thân là do tơ tằm bình thường chế thành, những hoa văn ở ống tay áo, cổ áo này thì dùng tơ do tằm cấp một nhổ ra thêu lên, vừa khiến cho quần áo càng thêm đẹp mắt, tăng lên cấp bậc, một khu vực ở trước ngực này, đặc biệt dùng tơ phế của một con tằm cấp ba dài khoảng 2m nhổ ra thiết kế làm áo ngực, mặt trước mờ đục, lại có thể khiến cho bộ ngực thoạt nhìn càng thêm cao ngất no đủ.”

Lời Lý Lan nói lập tức khiến Đàm Linh đỏ mặt: “Học tỉ, có thể đừng ở dưới công chúng nói lời như vậy sao…”

Lý Lan thấy thế, mặt cũng đỏ lên theo: “Thật có lỗi, đây là đặc sắc của bộ y phục này, cũng là chỗ người thiết kế cân nhắc đến, ta là dùng thái độ hết sức nghiêm túc đánh giá, cũng không có ý tứ mạo phạm, mà việc kế tiếp ta muốn nói, cũng có liên quan tới tơ phế cấp ba này… Tơ tằm cấp ba bình thường có tính bền dẻo nhất định, có thể mang đến tác dụng phòng hộ nhất định, hồn sư cấp ba bình thường muốn xé vỡ, cần phí chút công sức, mà tơ phế cấp ba bởi vì phẩm cấp thấp một chút, mặc dù giá cả rẻ, lực phòng hộ lại không bằng tơ tằm cấp ba bình thường. Thứ nhất, tơ phế không thừa nhận được công kích của hồn sư cấp ba, nếu một hồn sư cấp hai muốn xé vỡ tơ phế cấp ba, chỉ cần tìm một phương hướng đúng, là hoàn toàn có thể làm được…”

“Học tỉ, ngươi có ý gì?” Đàm Linh nghe vậy, lập tức kinh hãi, ngẩng đầu nước mắt lưng tròng nhìn Lý Lan: “Ý của học tỷ là, tự ta xé vỡ quần áo của mình ra hay sao?”

“Đúng vậy.” Lý Lan không bị biểu tình của Đàm Linh đả động chút nào, nghiêm túc nói, “Y phục của ngươi là bị xé từ trái sang phải, mà căn cứ Vệ Cẩn từng nói lúc ấy ngươi nhảy sang bên trái hắn, hắn dùng kéo ngươi là tay trái, bình thường mà nói, nếu như hắn xé y phục của ngươi vào lúc đó, trình tự hẳn là từ phải sang trái. Đồng thời lúc ấy Vệ Cẩn đang tiến hành chỉ đạo cá nhân 1vs1 cùng ngươi, dùng thực lực hồn sư cấp ba của hắn, nếu bộ y phục này là Vệ Cẩn xé vỡ, chỉ sợ là toàn bộ vải trước ngực đều bị giật xuống, còn có một điểm cuối cùng, kéo quần áo rách ra một mảnh, lại không có hư hao, chỉ có hồn sư cấp hai nhằm vào thuộc tính của tơ phế mới làm được, mà ngươi vừa vặn chính là ngự hồn sư cấp hai…”

Tiếng nói của Lý Lan hạ xuống, toàn trường yên tĩnh.

Nam nhân không có nghiên cứu gì về quần áo giống như Trang Dịch Vệ Cẩn, nghe không hiểu nhiều Lý Lan đang nói cái gì, thế nhưng các nữ sinh tương đối nghiệp dư cùng chú trọng phương diện này, thông qua Lý Lan đề điểm, ánh mắt nhìn về phía Đàm Linh lập tức thay đổi.

Mặt Đàm Linh lúc hồng lúc trắng, nhiều lần muốn há miệng biện bạch, rồi lại nhất thời không tìm được lý do gì để phản bác, cuối cùng, Đàm Linh đành phải lấy tay che mặt, thấp giọng khóc lên: “Học tỉ, tại sao ngươi có thể nói ta như vậy, ta làm sao có thể tự xé y phục của mình…”

Nhưng lần này, những nam nhân ngưỡng mộ ủng hộ nàng kia, lại không biết phản bác như thế nào.

Lý Lan thấy thế, quay người trở lại bên cạnh Trang Dịch.

“Lý Lan, tốt lắm!” Vệ Cẩn thấy Lý Lan lại có thể nói hai ba câu giải quyết sự tình, lập tức khen lớn.

Đúng lúc này, đã đến giờ tan học, năm nhất năm hai vẫn còn đang khiếp sợ nhao nhao tan học, lúc trở về, đám Trang Dịch Vệ Cẩn Lâm Duệ đi cùng nhau, Lâm Duệ nghĩ đến bộ dạng đám năm nhất kiêu ngạo vừa rồi, hừ hừ nói: “Ta xem như biết rõ vì sao lúc trước các học trưởng học tỉ dữ tợn như vậy, mấy gia hỏa buồn nôn như hôm nay, nên bị giáo huấn tàn nhẫn!”

“Đám gia hỏa không biết trời cao đất rộng kia, đại khái cho rằng năm thứ hai chúng ta không có cách nào làm gì bọn họ, rất dễ bắt nạt a.” Vệ Cẩn nói xong, thần sắc trên mặt có chút âm trầm.

“Có lẽ bởi vì người đi lên năm nay có mấy kẻ không linh thông tin tức, đều cho rằng học viện Bardon là trường học bình thường bọn họ học tri thức trụ cột lúc trước, nhân vật vừa mới tiến đến, cố ý biểu hiện cường ngạnh một chút, ra cái oai phủ đầu cho năm thứ hai, thời gian về sau có thể sống khá giả rồi.” Hoàng Kiệt cười nói, “Về phần Đàm Linh, thoạt nhìn giống như đang có ý định tiếp cận ngươi a, Vệ Cẩn.”

“Nàng sẽ hối hận.” Vệ Cẩn hời hợt nói.

Vài ngày sau, khi mỹ nữ lớp phụ hồn sư năm nhất nói cho mọi người quá trình tấn cấp của nàng gần đây, kết quả không biết sao lại cầm nhầm ảnh tinh, đem hình ảnh nàng tự quay năm thứ hai chỉ đạo mấy ngày hôm trước ra, mà bởi vì Vệ Cẩn cùng Đàm Linh lại đứng ngay sau lưng nàng, trong quá trình nàng quay bản thân, cũng quay được hình ảnh gọi là Vệ Cẩn ăn đậu hủ của Đàm Linh, thậm chí còn không cẩn thận quay được Đàm Linh làm sao kéo hỏng y phục của mình, dù sao trước ngực áo của nàng trộn lẫn tơ phế cấp ba, nàng là một hồn sư cấp hai, muốn làm hỏng cũng cần chút thời gian không phải sao…

Người quan sát ảnh tinh lập tức xôn xao, dù là mỹ nữ kia nhờ cậy mọi người đừng truyền chuyện này đi, nhưng cuối cùng một truyền mười, mười truyền trăm, truyền khắp trong toàn học viện, trong khi Đàm Linh gặp họa, mấy nam sinh bảo vệ nàng kia cũng đồng thời bị phỉ nhổ, đặc biệt Trang Ân lúc trước nhảy ra chỉ vào mũi mắng Trang Dịch, gia cảnh của hắn nhanh chóng bị cho hấp thụ ánh sáng tại học viện, chuyện Trang Dịch là thiên tài thế gia hồn sư lưu lạc lớn lên trong bình dân rốt cuộc đã được chứng thực, cho tới nay, thân phận của Trang Dịch ở học viện đều là thần thần bí bí, lúc này nhờ phúc Trang Ân, tất cả mọi người đều biết được, tương ứng, Đàm Linh cùng Trang Ân không bất ngờ cùng bị tất cả mọi người liên hợp xa lánh, mà đây mới là năm đầu tiên bọn họ đến học viện Bardon mà thôi, đã có cái mở đầu như vậy, 5 năm sau này chỉ sợ cũng sẽ không dễ chịu lắm.

So sánh với năm nhất gió nổi mây vần, năm thứ hai biểu hiện ra bình tĩnh hơn rất nhiều, trong nháy mắt, mùa đông rét lạnh đã đến, lại một lần thi cuối kỳ tiến đến, trước khi kết thúc khóa học, Thượng Quan Tịnh gọi Trang Dịch vào văn phòng lão sư.

Lúc Trang Dịch đi qua phát hiện Vệ Cẩn đã chờ ở bên trong, hắn cùng Vệ Cẩn liếc nhau, không biết rõ lão sư gọi hai người bọn họ tới làm cái gì.

“Qua nửa năm nữa, các ngươi chính là đệ tử năm thứ ba, học viện quy định khi thăng lên năm ba phải qua cấp bốn, dùng thiên phú cùng thực lực của hai người, ta tin tưởng nhất định không có vấn đề.” Thượng Quan Tịnh nhìn Trang Dịch cùng Vệ Cẩn nói, “Học viện Bardon cách mỗi vài năm sẽ giao lưu cùng học viện khác, dùng học sinh trao đổi làm đại biểu, đến một trong hai học viện khác tự nghiệm một phương thức học tập khác, đồng thời truyền đạt tinh thần của trường học cũ, sang năm học viện sẽ phái hai học viên đến học viện Ellen cùng học viện Hải Lam, trải qua chúng ta nhất trí thương nghị, cho rằng hai người là thích hợp nhất, cho nên hiện tại đến trưng cầu ý kiến của các ngươi một chút.”

Học sinh trao đổi?

Trang Dịch lập tức nghĩ hồn sư nhìn thấy ở Rừng rậm Ma thú nửa năm trước kia, gia hỏa kia chính là đến từ học viện Ellen.

Bạn đang



Đại lục Ade tổng cộng có ba học viện nổi danh nhất, căn cứ sắp xếp học viện, theo thứ tự là học viện Bardon, học viện Hải Lam cùng học viện Ellen.

Học viện Bardon ở trung tâm đại lục bởi vì có lịch sử lâu đời nhất, hơn nữa có thế gia hồn sư làm hậu thuẫn, bởi vậy bất luận là phương diện lão sư hay đệ tử, đều hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất; học viện Hải Lam xếp thứ hai ở phía Nam, liền với Phụ Hồn Điện, đại khái bị Phụ Hồn Điện ảnh hưởng, học viện Hải Lam bất luận kiến trúc hay là phong cách trường học, đều dùng ưu nhã xưng danh, đồng thời, nữ hồn sư trong học viện Hải Lam là nhiều nhất; mà học viện Ellen ở phương Bắc, cách Ngự Hồn Điện gần nhất, người sáng lập học viện Ellen là một vị ngự hồn sư bình dân, bạn lữ của hắn là con gái duy nhất của một thế gia hồn sư, hai chữ Ellen này, là dựa vào đứa nhỏ còn chưa ra đời đã chết đi của bọn họ đặt tên, đôi vợ chồng này năm đó được xưng là đôi vợ chồng giàu có nhất trên đại lục, đáng tiếc cả đời bọn họ không có con, mà sau nỗi đau mất đi hài tử, cả đời đôi vợ chồng này đều kiệt lực cứu trợ những đứa trẻ nghèo khó trên đại lục, thậm chí đứa trẻ bị vứt bỏ, sau khi bọn họ song song qua đời, có người thống kê cả đời bọn họ tổng cộng cứu trợ hơn 1100 người, mà trong hơn một nghìn người này, có gần 400 người đã trở thành hồn sư!

Một đám hồn sư này cũng là những đệ tử sớm nhất của học viện Ellen, sau khi đôi vợ chồng này qua đời, những học viên này có người hiến thân vào xã hội, có người ở lại học viện làm lão sư, qua trăm năm phát triển, học viện Ellen học viện leo lên trở thành một trong ba học viện lớn trên đại lục, mà nó cũng là một trong ba học viện, nơi có bình dân nhiều nhất.

Đồng thời, sau khi dị ma xuất hiện, học viện Ellen cũng là một trong những đại bản doanh sớm nhất của dị ma…

Dị ma xuất hiện với quy mô lớn vào khoảng năm thứ tư của Trang Dịch kiếp trước, mà lúc đó, học viện Ellen đã rơi vào tay giặc rồi.

Nếu kiếp này năm thứ ba Trang Dịch phải đi học viện Ellen, sớm đã có đề phòng, dù là hắn không thể ngăn cản dị ma xâm lược, cũng có thể kịp phát hiện sớm, hơn nữa nhắc nhở học viện Bardon, do đó thông qua học viện Bardon khiến cho toàn bộ giới hồn sư coi trọng…

“Có thể trở thành học sinh trao đổi đại biểu cho trường học, ta cực kỳ vinh hạnh.” Trong đầu nghĩ tới những ý nghĩ này, thấy Thượng Quan Tịnh đang chờ đợi câu trả lời của bọn họ, Trang Dịch nói, “Nhưng mà lão sư, ta có thể tự chủ lựa chọn đi học trường học nào sao?”

“Ngươi muốn đến học viện nào?” Thượng Quan Tịnh thấy Trang Dịch một lời đáp ứng, cười hỏi.

“Học viện Ellen.”

Trong mắt Thượng Quan Tịnh hiện lên một tia kinh ngạc, Vệ Cẩn ở bên cạnh trầm tư cũng ngẩng đầu nhìn Trang Dịch.

“Có nguyên nhân gì sao?” Thượng Quan Tịnh nói, hiển nhiên ngay từ đầu nàng cho rằng Trang Dịch chọn Hải Lam học viện, dù sao nơi đó cách Phụ Hồn Điện gần, Trang Dịch là phụ hồn sư, đến chỗ đó mới có thể học được không ít thứ.

Trang Dịch có chút ngượng ngùng cười một chút: “Học viện Ellen được xưng là thiên đường của nhà dã tâm, cạnh tranh thậm chí còn kịch liệt hơn học viện Bardon, đệ tử học viện Ellen một khi có thực lực, thậm chí có thể khống chế một bộ phận quyền lợi, vượt qua các lão sư. Ta tu luyện rất chậm, nhưng lần trước ở Rừng rậm Ma thú lại làm cho ta tiến bộ không ít, ta nghĩ ta khuyết thiếu chính là một hoàn cảnh cạnh tranh kịch liệt, học viện Ellen vừa vặn có thể cho ta điểm này.”

“Nhưng là phong cách của học viện Ellen rất bạo ngược, ngươi là phụ hồn sư ưu nhã nhất năm thứ hai đi, chỉ sợ sẽ ăn thiệt thòi.” Thượng Quan Tịnh trêu chọc nói.

“Cũng bởi vì như vậy ta mới muốn đi.” Trang Dịch nói.

“Như vậy Vệ Cẩn thì sao?”

“Ta cũng vô cùng vinh hạnh có cơ hội này làm đại biểu cho học viện Bardon đến các học viện khác. Ta hướng tới học viện Hải Lam đã lâu.” Tốc độ tiến lên của Vệ Cẩn còn nhanh hơn Trang Dịch, hắn là người sinh ra ở thế gia ngự hồn sư, đi học viện Ellen không có ý nghĩa gì, ngược lại học viện Hải Lam lại có thể khiến Vệ Cẩn rục rịch, ai bảo bên cạnh nơi đó nhiều phụ hồn sư, Vệ Cẩn là đệ tử thế gia, lôi kéo nhân tài là kỹ năng trời sinh đã có, nếu có thể mượn thời gian làm học sinh trao đổi một năm, lôi kéo thêm một ít phụ hồn sư đầu nhập vào gia tộc, mới là điều hắn mong muốn nhất.

“Hai người các ngươi lựa chọn ngược lại vượt qua lão sư dự liệu.” Thượng Quan Tịnh nói, “Được rồi, lão sư tôn trọng lựa chọn của các ngươi. Có nửa năm thời gian cho các ngươi làm đủ chuẩn bị, nghỉ hè năm nay chuẩn bị xuất phát đến học viện mới, các ngươi sớm làm tốt chuẩn bị tâm lý là được rồi, cái khác học kỳ sau bàn lại.”

“Vâng.”

Theo thi cuối kỳ chấm dứt, các học sinh lại một lần nữa thu thập hành lý chuẩn bị về nhà, nhờ phúc của Trang Ân, các học sinh cũng biết về quá khứ của Trang Dịch, biết rõ hiện tại Trang Dịch đã triệt để đoạn tuyệt quan hệ với một nhà Trang Ân, năm mới sắp sửa vượt qua ở trường học, không ít đồng học đều mời Trang Dịch đến mừng năm mới ở nhà bọn họ, mặc dù Trang Dịch thấy cảm động, nhưng bởi vì đường xá xa xôi, hơn nữa hắn còn dự định ngày nghỉ này ở cùng Lôi Tu, lẫn nhau đốc xúc, thừa cơ đột phá cấp ba trung giai, bởi vậy Trang Dịch đều nhất nhất từ chối nhã nhặn.

Từ sau khi Lôi Tu biến lớn lên, mặc dù thời tiết càng ngày càng lạnh, nhưng mỗi đêm Trang Dịch đều ngủ trong ngực Lôi Tu, cực kỳ ấm áp, nhưng thấy mùa đông rét lạnh nhất đã đến, mặc dù thân thể Lôi Tu lông xù nóng hầm hập, nhưng đệm lưng trên giường không đủ dày, chăn mền cũng hơi mỏng, vào ngày thi xong kỳ thi cuối kỳ, Trang Dịch liền lôi kéo Lôi Tu đi lên phố.

Từ sau khi Lôi Tu biến lớn, thời gian đi ra ngoài càng ít, lúc đầu ban ngày Trang Dịch đi học, nó nhàn rỗi không có việc gì làm còn có thể đi tản bộ khắp nơi trong trường học, nhưng là học viện Bardon dù có lớn, cũng không đủ cho Lôi Tu đi xem mỗi ngày. Rất nhanh nó đã cảm thấy nhàm chán, mà Trung tâm Kiểm trắc ma thú, ngay từ đầu Lôi Tu còn thường xuyên đi, nhưng bởi vì Lôi Tu là ma thú duy nhất do đệ tử trong học viện nuôi tấn đến cấp năm, rất nhanh đã đánh khắp toàn học viện không có địch thủ, từ từ Lôi Tu cũng mất hào hứng, dứt khoát mỗi ngày tử trạch trong phòng ngủ chờ Trang Dịch tan học, sau đó một người một thú ăn cái gì, tu luyện, ngủ… Mỗi ngày lặp lại sống qua ngày.

Có lẽ là ở trong phòng ngủ lâu, Trang Dịch cảm thấy gần đây Lôi Tu càng ngày càng lười, có thể đứng thì tuyệt không ngồi, có thể ngồi thì tuyệt không nằm, mặc dù nó còn cực kỳ kỳ tích, hồn lực trong cơ thể như trước không ngừng tăng trưởng, nhưng rõ ràng cảm thấy tâm tình với các phương diện của Lôi Tu cũng không cao.

Đối với cái này, nội tâm Trang Dịch có chút lo lắng mơ hồ, cho dù là người, mỗi ngày tử trạch một chỗ cũng sẽ nghẹn thành bệnh, huống chi Lôi Tu là một con hổ?

Lúc này đi cùng Lôi Tu trên đường ra cổng trường, Trang Dịch vừa đi vừa không tự chủ dò xét con hổ đen lớn bên cạnh này.

Mấy tháng này, Lôi Tu thoạt nhìn mượt mà không ít. Hổ vốn là thân dài tứ chi ngắn, mà Lôi Tu bởi vì mùa đông đến, lông trên người mọc dài thêm, một quả cầu lông xù lớn, trừ cái đó ra, mỗi ngày Lôi Tu không vận động, trên người mập lên vậy cũng là đương nhiên.

Trang Dịch âm thầm hạ quyết tâm trong lòng, thừa dịp nghỉ đông có thời gian rảnh, phải thường mang theo Lôi Tu nhiều ra ngoài đi bộ.

Nhiệm vụ chủ yếu của đi ra hôm nay là lấy một ít tiền, tiện đường mua một ít đệm trải giường dày. Khí thế cùng hình thể của Lôi Tu hiện tại có thể cho người khác cảm giác áp bách rất mạnh, Trang Dịch đặc biệt chọn thời điểm ít người ra trường học.

Lúc này đang là xế chiều, cũng không có nhiều người đi trên đường, ánh mặt trời vào đông nghiêng tới, ấm áp, cùng Lôi Tu bước chậm trên đường, trên mặt Trang Dịch khó được toát ra thần sắc mãn nguyện.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau