Chương 69
Khi Trang Dịch được đưa đến trước mặt Đường Việt, Đường Việt đã đứng ở đó chờ một lát, sau khi thấy Trang Dịch, càng nhiều lực chú ý của hắn lại đặt ở trên người Lôi Tu.
“Xin chào, Trang Dịch, ta là Đường Việt, hồn sư hai hệ chiến ngự năm thứ tư.” Thấy Trang Dịch đi đến trước mặt hắn, Đường Việt không dấu vết thu hồi ánh mắt, cười nhìn Trang Dịch nói.
Ngũ quan Đường Việt khắc sâu, đôi mắt hơi lõm vào trong đầu, mũi cao hơn người bình thường rất nhiều, làm ánh mắt hắn thoạt nhìn vô cùng thâm thúy mê người, hơn nữa thân hình cao to, mặc dù là hồn sư hai hệ chiến ngự, nhưng thân hình của hắn cũng không cao to giống như đại đa số người trong hai hệ kia, toàn thân thoạt nhìn cực kỳ ưu nhã phong lưu.
“Xin chào, ngưỡng mộ đã lâu.” Trang Dịch thâm thâm nhìn Đường Việt, vươn tay bắt tay với hắn.
Trong tích tắc bàn tay Trang Dịch đụng phải tay Đường Việt, một loại cảm giác cực kỳ quỷ dị xuyên thấu qua làn da truyền tới, giống như là năng lượng nào đó trên người Đường Việt truyền lên người Trang Dịch, Trang Dịch giống như bị lửa thiêu vậy, bàn tay phản xạ có điều kiện run lên.
Đường Việt sửng sốt, lập tức thả tay Trang Dịch, kỳ quái nhìn hắn.
Trang Dịch cúi đầu khiếp sợ nhìn chằm chằm bàn tay mình, không rõ chuyện vừa xảy ra kia là gì, nhưng mà hắn rất nhanh phục hồi lại tinh thần, thu tay lại, thấy Đường Việt đang nhìn mình, có vẻ như hoàn toàn không cảm ứng được loại cảm giác kỳ dị kia, trên mặt Trang Dịch rất nhanh khôi phục vẻ trấn định tự nhiên, cười cười với hắn.
Đường Việt thấy Trang Dịch khôi phục bình thường, làm một tư thế mời Trang Dịch: “Chúng ta đến bên kia nói đi, bên này quá ồn.”
Trang Dịch áp chế tâm tình trong lòng, nhẹ gật đầu với Đường Việt, đi về phía Đường Việt đang chỉ.
Lôi Tu cùng Trang Dịch tâm ý tương thông, tâm tình Trang Dịch chấn động mạnh như vậy không giấu được nó, khi nó đi qua bên người Đường Việt, tận lực cảm giác một chút, khi phát hiện người trước mắt này chỉ trừ thực lực tương đương nó, không có bất cứ dị thường nào, Lôi Tu nhanh chóng đuổi kịp bước chân Trang Dịch.
Trang Dịch ngồi vào vị trí Đường Việt sắp xếp cho hắn, lúc này mới phát hiện quanh ghế vậy mà dùng hồn lực che đậy âm thanh, khiến âm thanh ồn ào bên ngoài không truyền được vào bên trong.
Đã quen bốn phía tiếng động lớn rầm rĩ ồn ào, đột nhiên yên tĩnh lại, Trang Dịch có chút không thích ứng, Lôi Tu ngồi bên cạnh Trang Dịch, cũng giật giật lỗ tai.
Đường Việt rất nhanh ngồi xuống đối diện Trang Dịch, không biết lấy từ đâu ba chén rượu nhỏ, hai chén trong đó đặt tới trước mặt Trang Dịch cùng Lôi Tu.
Lần đầu tiên có người chuẩn bị cho Lôi Tu thứ này trong lần gặp mặt đầu tiên, thấy Trang Dịch có chút kinh ngạc nhìn mình, Đường Việt nháy mắt với Trang Dịch: “Đừng giả bộ, con ma thú này của ngươi khẳng định không chỉ có cấp bốn, hơn nữa trí tuệ có lẽ đã đạt tới trình độ của người bình thường, trong mắt ta, nó giống ta là sinh vật có trí khôn.”
Trang Dịch không thể không nói, chỉ cần một câu này, nhất thời làm hảo cảm của hắn với Đường Việt bay lên thẳng tắp.
Lôi Tu nghe Đường Việt nói như vậy, biểu tình ngược lại không có bất kỳ dị thường gì. Trang Dịch phát hiện Lôi Tu so với hắn thì hờ hững hơn nhiều, người khác coi nó là ma thú hay là người, nó tựa hồ đều không quá chú ý, chỉ cần không chọc nó phát bực là được. Mà phạm vi chọc giận chủ yếu bao gồm —— có tiếp xúc da thịt thân mật cùng nó và Trang Dịch, đụng vào đồ thuộc sở hữu của nó cùng Trang Dịch, đoạt đồ ăn của nó cùng Trang Dịch vân vân.
Đường Việt thấy trên mặt Trang Dịch không có chút nào không vui, thậm chí ánh mắt nhìn hắn còn nhu hòa hơn một chút, biết địa vị của Lôi Tu trong cảm nhận của Trang Dịch rất quan trọng, hắn chậm rãi bắt đầu nói chuyện phiếm cùng Trang Dịch.
Bởi vì hai người vừa mới quen, hơn nữa tiếng nói chung cũng không nhiều, bởi vậy phần lớn chủ đề của Đường Việt đều nhằm vào học viện Ellen mà nói, mặc dù không ít chuyện về Ellen Trang Dịch đã biết rõ thông qua Lương An bên kia, nhưng là lời từ trong miệng Đường Việt nói ra, lại cảm thấy có rất nhiều khác biệt với Lương An.
Trang Dịch không thể không thừa nhận, tài ăn nói của Đường Việt cực kỳ tốt, nói chuyện cùng với hắn, giống như tắm gió xuân, hơn nữa ngoại hình khí chất của hắn đều là cấp cao, thực lực lại mạnh, người như vậy, dù là lần đầu gặp mặt, cũng sẽ làm cho người ta không khỏi sinh lòng cảm phục.
Nhưng mà hắn cũng hiểu, sở dĩ ở trước mặt hắn, Đường Việt biểu hiện ôn hòa như vậy, đại khái là có vài phần ý tứ mời chào, đừng nhìn Đường Việt lúc này phong độ nhanh nhẹn, nhưng nhìn hành động điên cuồng vượt cấp khiêu chiến hành động của hắn, cùng vừa rồi Tiết Kiệt vừa ngỗ nghịch hắn đã bị công kích, chỉ hai chuyện này đã có thể nhìn ra một mặt khác của Đường Việt.
Nhưng mà chỉ trò chuyện chốc lát, thấy chiến đấu chọn đứng đầu năm thứ tư đã bắt đầu gay cấn, mà Đường Việt cũng là đệ tử năm thứ tư, dù tất cả mọi người khi nghi ngờ gì thực lực của hắn, trận chiến đứng đầu này hắn cũng cần đi lướt qua chiến đấu một trận mới được, bởi vậy thời gian dần trôi qua, có không ít người liên tiếp lia mắt về phía Đường Việt.
Cảm nhận được ánh mắt của mọi người, Đường Việt cũng chậm rãi ngừng chủ đề lại, cuối cùng hơi mang áy náy nói với Trang Dịch: “Thật có lỗi, nên đến ta đi chiến đấu, ngươi muốn ở chỗ này chờ ta trở lại, tiếp tục thoải mái trò chuyện, hay là ta sai người đưa ngươi trở về năm thứ ba, đến cùng chỗ với bằng hữu của ngươi?”
Trang Dịch lập tức nói: “Ta tự trở về là được rồi, học trưởng cố gắng lên.”
Đường Việt mỉm cười với Trang Dịch, sau đó đứng dậy đi về bên trong, nơi hắn đi qua, người chung quanh đều nhao nhao nhường đường cho hắn.
Trang Dịch thu nhập điều này vào đáy mắt, sau đó mang theo Lôi Tu trở lại vị trí năm thứ ba, quan sát Đường Việt chiến đấu.
Thấy Đường Việt vào trận, tất cả người ở chỗ này đều hét rầm lên, cả những niên cấp cao nghiêm túc kia cũng không ngoại lệ, toàn bộ bầu không khí đều bị đổ lên cao triều nhất, đối thủ của Đường Việt là một chiến hồn sư cấp bốn thượng giai có hồn thú là thằn lằn thuộc tính hỏa, hắn không dám xem nhẹ Đường Việt chút nào, vừa thấy Đường Việt đứng ở trước mặt, lập tức để hồn thú phụ thể, làm chuẩn bị đầy đủ, đáng tiếc vẫn là nhanh chóng bại trận, dù sao cho dù Đường Việt không phải hồn sư hai hệ, cũng là cấp năm đỉnh phong, kém hơn một cấp bậc, Đường Việt lại không hề giữ lại cái gì, giữa cả hai là không thể so sánh.
Thu hoạch duy nhất của Trang Dịch chính là thấy rõ chiến hồn thú của Đường Việt hình như là một con sư twe cùng thuộc tính hỏa.
Đường Việt nhanh chóng thắng lợi, lập tức khiến tiếng thét trong toàn trưởng đạt đến đỉnh cao nhất, lỗ tai Trang Dịch đều sắp điếc đến nơi, thấy Đường Việt trở lại năm thứ tư trong tiếng hoan hô của mọi người, Trang Dịch mang theo Lôi Tu, thừa dịp giây lát không có ai chú ý hắn, lén lút đi ra đại sảnh, đi vào gian phòng không người bên cạnh, sau đó tháo bông tai trên tai Lôi Tu xuống.
Lôi Tu nhìn bàn tay Trang Dịch đưa lên tai của nó, lập tức lui về sau một chút, sau đó hai con mắt chăm chú nhìn Trang Dịch, lỗ tai run lên run lên, nhất định không cho đụng.
“Ta phải dùng bông tai xác nhận một việc.” Trang Dịch lập tức giải thích nói, “Ngươi đừng cử động a.”
Trang Dịch nói xong, lại vươn tay, Lôi Tu lại lui về sau một chút.
Trang Dịch thấy thế, nhất thời nóng nảy, dứt khoát lấy tay ôm cổ Lôi Tu, sau đó dùng cằm đỡ trán nó, duỗi tay kia tháo bông tai xuống, Lôi Tu giãy dụa trong ngực Trang Dịch, mũi cùng miệng cọ qua cọ lại trước ngực hắn, thấy không thể thoát được, lại không dám quá dùng lực với Trang Dịch, Lôi Tu dứt khoát hạ đầu xuống muốn thoát ra, kết quả mũi thở ra khí nóng phun trên bụng Trang Dịch.
Trang Dịch giật mình, toàn thân hoảng sợ, hắn tranh thủ thời gian buông Lôi Tu.
Lôi Tu giãy dụa đi ra từ trong ngực Trang Dịch, sau khi tầm mắt Trang Dịch cùng Lôi Tu đối diện với nhau, không hiểu sao cảm thấy là lạ, có chút lúng túng.
Nhưng mà bông tai cầm ở trong tay, Trang Dịch có chuyện càng quan trọng phải làm. Hắn lập tức cúi đầu xuống, đưa hồn lực vào, kiểm tra ghi chép trong bông tai, hình ảnh tất cả mọi người trong đại sảnh.
Bông tai có thể tìm ra tung tích dị mà, học viện Ellen một năm sau sẽ rơi vào tay giặc, không chừng hiện tại dị ma đã bắt đầu hàng động, hôm nay tất cả đệ tử tụ tập trong đại sảnh này, bao gồm học trưởng năm thứ năm sắp ra trường, là cơ hội tốt chưa từng có, Trang Dịch lập tức căn cứ bông tai xem xét bên trong có dị ma ẩn núp không.
Nhân loại hiện lên màu trắng, ma thú màu nâu, Lôi Tu màu đỏ, Trang Dịch nhìn hằng hà sa số năng lượng màu trắng bên trong, ngẫu nhiên trộn lẫn màu nâu, hắn cực kỳ cẩn thận nhìn một lần, kết quả một chấm màu đen cũng không nhìn thấy.
Chẳng lẽ dị ma còn chưa động tay? Hoặc là bắt đầu xuống tay từ các lão sư?
Ít nhất là đệ tử đến bây giờ còn chưa bị dị ma phụ thể, Trang Dịch nhất thời yên tâm, mà còn nghi hoặc kế tiếp, chính là vì sao khi hắn đụng phải Đường Việt, lại có thể sinh ra cái phản ứng kỳ quái kia.
Vừa rồi trong quá trình nói chuyện phiếm cùng Đường Việt, lúc chạm cốc ngón tay Trang Dịch lại đụng phải bàn tay Đường Việt lần nữa, thế nhưng loại cảm giác kỳ quái đó lại biến mất, hiện tượng quỷ dị này khiến Trang Dịch không thể không đề phòng. Hắn so sánh một chút, khác biệt duy nhất giữa hắn cùng Đường Việt với người thường là nhiều hơn người khác một hệ, chẳng lẽ khi hồn sư ba hệ đụng phải hồn sư hai hệ sẽ có cảm ứng đặc thù, hơn nữa đồng thời hồn sư hai hệ sẽ không cảm nhận được?
Lý do này có chút gượng ép, nhưng trừ cái này, tạm thời Trang Dịch chưa nghĩ ra gì khác.
Đợi khi Trang Dịch cùng Lôi Tu trở lại chỗ cũ, đứng đầu năm thứ năm đang phát biểu, cảm thán tình hình khi vừa mới nhập học một chút, giảng thuật 5 năm ở học viện một chút, hơn nữa chúc mọi người thực lực ngày càng mạnh. Học viện Ellen là học viện có số lượng bình dân nhiều nhất, bọn họ hy vọng có một ngày, những bình dân này có thể càng mạnh hơn so với quý tộc, vì học viện mà không chịu thua kém, càng vì mình mà không chịu thua kém.
Nghe tiếng vỗ tay như sấm dậy bốn phía, Trang Dịch là một hồn sư có “thân phận quý tộc” từ một học viện khác, cũng không nên tỏ thái độ, dứt khoát vẫn không nhúc nhích, bình tĩnh nghe năm thứ năm tuyên bố đứng đầu bốn năm khác, cuối cùng giải tán.
Trên đường trở về, Trang Dịch đi cùng Lương An bọn họ, làm cho người ta có chút bất ngờ chính là, Lâm Lưu cùng Lâm Khê cũng dính vào, Lâm Lưu còn tận dụng triệt để cơ hội thảo luận cùng Trang Dịch về chiến đấu vừa rồi một chút, đối với bạn bè đưa tới cửa, Trang Dịch tự nhiên ai đến cũng không từ chối, hơn nữa tính tình Lâm Lưu Lâm Khê cũng rất hợp với hắn, mấy người luôn luôn nói cho tới cửa ký túc xá, lúc đó mới thôi, từng người tạm biệt nhau rồi trở lại phòng ngủ của mình.
Ngày kế tiếp, ngày khai giảng đầu tiên.
Học viện Ellen hạn chế ma thú rộng rãi hơn Bardon, không ít đệ tử mang theo ma thú đi học, lão sư cơ bản đều mở một con mắt nhắm một con mắt giả vờ không nhìn thấy, dù là hình thể ma thú kia muốn cho người bỏ qua cũng khó.
Đã như vậy, Trang Dịch tự nhiên không khách khí, mang theo Lôi Tu cùng đi học!
Từ sau năm nhất, Lôi Tu đã không còn cùng Trang Dịch vào lớp học, lại được ngồi bên người Trang Dịch một lần nữa, Lôi Tu còn rất mới lạ.
Bàn ở Ellen là hai người một bàn, sau khi Trang Dịch ngồi xuống, giữa lúc Lôi Tu muốn ngồi vào bên cạnh Trang Dịch, một vị hồn sư không có mắt nào đó vậy mà lại tranh trước Lôi Tu đặt mông ngồi xuống.
Lôi Tu thấy thế, tự nhiên mặc kệ, lập tức không khách khí “mời” hắn đi. Đồng học này ngày hôm qua đã được thấy sự lợi hại của Lôi Tu, thấy ánh mắt Lôi Tu nhìn hắn không tốt, vội vàng thức thời đứng dậy đến vị trí phía sau, Lôi Tu thấy thế, cực kỳ hài lòng, nhanh chóng chiếm đoạt cái ghế cùng bàn, ngồi bên cạnh Trang Dịch, khổ người nó khá lớn, lông trên người thỉnh thoảng cọ đến Trang Dịch, Lôi Tu chú ý tới một điểm này, càng vui vẻ hơn, cái đuôi vừa dài vừa thô rủ xuống, thỉnh thoảng lắc lư hai cái, tâm tình rất vui vẻ.
Trang Dịch nhìn nhất cử nhất động của Lôi Tu, có chút dở khóc dở cười, theo tuổi chậm rãi lớn lên, ham muốn giữ làm của riêng của Lôi Tu càng ngày càng mạnh, nhưng mà với cái này, Trang Dịch vậy mà một chút cũng không bài xích, hắn thích loại cảm giác được Lôi Tu cần này.
Tiết thứ nhất, vì tỏ vẻ hoan nghênh Trang Dịch, lão sư học viện Ellen còn đặc biệt đưa Trang Dịch đến trên giảng đài, trịnh trọng giới thiệu hắn một lần, hơn nữa cường điệu hữu nghị giữa hai học viện, hy vọng một năm kế tiếp Trang Dịch có thể sinh hoạt vui vẻ ở Ellen.
Ở đây có không ít hồn sư đã gặp Trang Dịch từ ngày hôm qua, bởi vì Trang Dịch dùng chiến đấu chứng minh thực lực của mình, cho nên mọi người cũng không bài xích hắn, sinh hoạt lớp học của Trang Dịch ở học viện Ellen cũng chính thức kéo mở màn.
Khi Trang Dịch ở học viện Bardon, bất luận là thành tích thực chiến hay lý luận, vẫn luôn bảo trì thành tích tốt nhất trong lớp, sau khi đến Ellen, thư viện Ellen đã trở thành nơi tốt trong lòng Trang Dịch, có một khối lý luận này, Trang Dịch như trước xưng bá năm thứ ba, thực chiến cũng làm cho người ta tìm không ra tật xấu, thế nhưng, tốc độ thăng cấp của hắn lại không phải nhanh nhất.
Đối với một điểm này, lòng dạ Trang Dịch biết rõ, sau khi hắn thăng cấp bốn, mới chỉ thu phục được phụ hồn thú, còn có ngự hồn thú cùng chiến hồn thú đều chưa, giả sử hồn lực của hắn là nước, bởi vì hắn không ngừng tu luyện, luôn luôn di động trong thân thể, không ngừng tích lũy, nhưng tinh thần không gian trong đầu lại không có vật chứa nước —— hồn thú, bởi vậy không thể tập trung hồn lực lại, tăng cấp bậc của hắn.
Mà Ellen thực hiện hình thức dạy học đóng kín như Bardon, trừ nghỉ phép ra, căn bản không cho phép đệ tử ra khỏi trường, Trang Dịch không có cơ hội lấy được hồn thú, đành bất đắc dĩ vẫn luôn kéo dài.
Trong thời gian hắn ở Ellen có kết mấy người bạn, với cấp bậc của hắn không thể tăng lên cũng này sinh nghi hoặc, có mấy lần Đường Việt tìm Trang Dịch cùng nhau nói chuyện phiếm, thậm chí còn từng hỏi thăm, mấy lần Trang Dịch muốn nhân cơ hội đó mở miệng hỏi thăm biện pháp tu luyện của Đường Việt, nhưng nghĩ đến hồn thú của mình còn chưa thu đủ, cũng quen biết Đường Việt chưa lâu, cuối cũng chậm chạp không hỏi ra miệng.
May mà lão sư Ellen đã xem qua hồ sơ ở Bardon của hắn lúc trước, biết Trang Dịch tấn cấp chậm hơn người khác, nhưng mà một khi vượt qua, thực lực lập tức tăng vọt, ngược lại cũng không hoài nghi gì Trang Dịch.
Thời gian cứ như vậy chậm rãi trôi qua, Trang Dịch một bên chậm rãi rút ra chỗ đặc biệt của ngự hồn sư ở Ellen, một bên không ngừng tìm tòi động tĩnh của dị ma, theo cuối kỳ chậm rãi đến gần, Trang Dịch đưa mục tiêu đặt về cuộc thi cuối kỳ một.
Sau mỗi kì thi cuối kỳ ở Ellen kết thúc, lão sư sẽ bình luận ra người xếp thứ nhất trong mỗi hệ của mỗi niên cấp trong thời gian nhanh nhất, sau đó để ba người này đi vào trong rừng rậm ma thú, cho ba người bọn họ một cơ hội, người thu phục hồn thú đầu tiên có thể mang hồn thú đi.
Cả một năm chỉ chọn ra ba người, mà ba người, chỉ một người có thể có được hồn thú. Điều kiện này thật đủ hà khắc, nhưng cũng vô cùng mê người, bởi vì trong thời gian này học viện sẽ thả ra một vài loại ma thú quý hiếm mà bình thường đã được bảo hộ, những ma thú này có chút bởi vì năng lực đặc thù, khi tuổi còn nhỏ có lẽ sẽ rất yếu ớt, nhưng là một khi thu phục được thành hồn thú, nhân loại vận dụng năng lực của chúng, sẽ cực kỳ đáng sợ.
Đã bị hồn thú này hấp dẫn kích thích, càng tới gần cuối kỳ, toàn học viện đều tràn đầy không khí học tập nồng đậm, tri thức lý luận thì Trang Dịch không cần lo lắng, hồn lực không thể đi lên, thực chiến của hắn cũng có chút nguy hiểm, đặc biệt là lớp phụ hồn sư còn có một Lâm Lưu có tấn công bằng chất độc, lần trước Trang Dịch có Lôi Tu hỗ trợ mới hạ được anh em họ, sau khi bị Trang Dịch đánh bại, mặc dù Lâm Lưu không nói ngoài miệng, nhưng Trang Dịch vẫn có thể cảm giác hắn luôn luôn liều mạng tu luyện, chỉ đợi đến cuối kỳ lật lại một ván.
Dưới áp lực như vậy, Trang Dịch bình thường không thể làm gì khác ngoài tăng lớn lực độ huấn luyện đối chiến với Lôi Tu, đồng thời tự thiết kế ra đủ loại phương thức tác chiến có lợi cho mình, đây chính là thủ đoạn duy nhất hắn giành để đối phó Lâm Lưu!
Đảo mắt cuối kỳ càng ngày càng tới gần, tùy theo mà đến, là mùa đông gió lạnh gào thét.
Mùa hè ở Ellen đã lạnh hơn ở Bardon nhiều, mùa đông càng là lạnh không chịu được, nếu như nói hồ băng mùa hè chẳng qua chỉ là kết một tầng hơi nước mỏng trên mặt, vậy thì đến mùa đông, toàn bộ hồ liền tương đương với một khối băng lớn, mà ký túc xá đệ tử gần hồ băng, lại càng lạnh lẽo, đối với người đến từ đại lục như Trang Dịch mà nói, ký túc xá đệ tử của Ellen vào mùa đông quả thực lạnh đến mức làm cho người ta tức lộn ruột.
Chỉ dựa vào khăn trải giường lông xù đã không thể làm Trang Dịch hài lòng, Trang Dịch chưa từng may mắn Lôi Tu là một con hổ lớn đến như vậy, buổi tối lúc ngủ, hắn dùng chăn che trên người mình cùng Lôi Tu, sau đó co rúc trong ngực nó, tứ chi Lôi Tu đều ôm chặt Trang Dịch, ngay cả cái đuôi cũng cuộn lên sưởi ấm cho hắn, một người một thú dán thật chặt, vượt qua từng đêm rét lạnh.
Đảo mắt, kỳ thi cuối kỳ mà Trang Dịch vừa căng thẳng vừa chờ mong đã đến. Sau khi nộp bài thi lý luận, cuộc thi thực chiến, học viện dùng chế độ loại bỏ. Căn cứ thành tích bình thường tổng hợp sắp xếp thứ tự, bắt đầu từ một người cuối cùng, đếm ngược thứ nhất cùng đếm ngược thứ hai chiến đấu, thắng lợi, khiêu chiến với đếm ngược thứ ba, từ dưới lên trên thay nhau loại bỏ.
Vì cam đoan công bằng, người vừa chiến đấu xong một trận cam đoan phải có thời gian nghỉ ngơi khôi phục hồn lực đầy đủ, mới có thể tiến hành trận chiến tiếp theo, cho nên kiểm tra như vậy cực kỳ tốn thời gian, dựa theo thứ tự tổng hợp, Trang Dịch là xếp thứ nhất trong lớp, trở thành người cuối cùng bị khiêu chiến.
Trong lúc toàn lớp thay nhau khiêu chiến, mặc dù có một số người chiến thắng người có thứ tự cao hơn mình, nhưng nhiều nhất chỉ tăng lên một hai bậc, đến cuối cùng, không ra ngoài dự đoán của Trang Dịch, là Lâm Lưu xếp hạng thứ hai khiêu chiến hắn.
Lâm Lưu cùng Trang Dịch chiến đấu, không chỉ là người xếp thứ nhất cùng thứ hai chiến đấu, trong mắt rất nhiều người, càng là Bardon cùng Ellen chiến đấu, dù là mấy tháng này phần lớn mọi người ở cùng Trang Dịch cực kỳ hòa hợp, nhưng cũng có rất nhiều người chán ghét Trang Dịch, từ một chỗ bí mật gần đó không ngừng chửi bới hắn, hơn nữa có ý đồ dùng thân phận học sinh trao đổi của Trang Dịch để khiến cho mọi người đồng cảm.
Học sinh trao đổi từ Bardon tới, chiếm cứ vị trí đứng đầu lớp phụ hồn sư năm ba suốt nửa học kỳ, nếu là lần này lại để hắn trở thành thứ nhất, đợi sau khi đi vào rừng rậm ma thú, nếu Trang Dịch có vận khí tốt, là người đầu tiên thu phục được hồn thú, như vậy chẳng phải đệ nhất năm thứ ba liền biến thành Trang Dịch?
Nếu cấp bậc Trang Dịch đặc biệt cao thì cũng thôi, cố tình hắn lại là tri thức lý luận mạnh. Đệ tử học viện Ellen nhiệt huyết hiếu chiến như thế, tự nhiên không hy vọng Trang Dịch đạt quán quân.
“Trang Dịch, nói thực ra, trước đó sau lần đầu tiên thua dưới tay ngươi cùng ma thú của ngươi, mấy tháng này ta liều mạng tu luyện, chính là chờ hôm nay.” Ánh mắt Lâm Lưu sáng rực nhìn Trang Dịch nói, “Ta sẽ toàn lực ứng phó chiến đấu cùng ngươi, ngươi cẩn thận.”
“Ta cũng vậy.” Trang Dịch nghe vậy, nghiêm túc nhìn Lâm Lưu nói, “Ngươi cũng cẩn thận.”
Trang Dịch nói xong, cảm giác được bầu không khí căng thẳng lại vi diệu bốn phía, hắn hít sâu một hơi, bảo Lôi Tu đứng ở một bên, đợi sau khi Lâm Lưu đứng lại, Trang Dịch bắt đầu điều động hồn lực trong cơ thể.
Lão sư ra lệnh một tiếng, Trang Dịch cùng Lâm Lưu cùng nhau phóng xuất hồn thú, sứa đốm vàng của Lâm Lưu vẫn giống như mấy tháng trước, nổi lơ lửng giữa không trung, nguy hiểm lại nhẹ nhàng, đồng thời, Trang Dịch chú ý tới, quanh thân con sứa này đang tản ra từng điểm từng điểm huỳnh quanh, huỳnh quang này ở lần chiến đấu trước Trang Dịch cũng đã nhìn thấy, nhưng đó là sau khi hồn thú của Lâm Lưu cùng Lâm Khê xác nhập mới có thể sinh ra, bởi vậy có thể thấy được, trong mấy tháng này Lâm Lưu tiến bộ không nhỏ.
Cùng lúc Lâm Lưu phóng xuất hồn thú, bồ công anh của Trang Dịch cũng lơ lửng trước người hắn, không phải là tất cả đóa hoa nở rộ như những lần bồ công anh xuất hiện lúc trước, lần này đóa hoa bồ công anh hiện lên trạng thái nụ hoa chớm nở, đồng thời, nụ hoa cũng nhiều hơn, so với đóa hoa bay lộn xộn duy mỹ lúc trước, bồ công anh hiện tại tầm thường nhiều hơn.
Nhưng mà Lâm Lưu thấy, thần sắc trên mặt lập tức trở nên nghiêm túc.
Ngưng tụ hồn thú, cần hao phí càng nhiều hồn lực, cùng với lực điều khiển tinh tế, cấp bậc của Trang Dịch mặc dù không tăng lên rõ ràng, nhưng không thể nghi ngờ, trong lúc người khác không nhìn thấy, thực lực của hắn cũng đang không ngừng tinh tiến!
Lâm Lưu tấn công trước, sứa đốm vàng bay múa giữa không trung, thuận theo dấu vết hồn lực Lâm Lưu đưa ra, bơi về phía Trang Dịch, đồng thời còn kèm theo huỳnh quang có tính ăn mòn.
Tốc độ của con sứa này rõ ràng nhanh hơn không chỉ gấp đôi so với mấy tháng trước, Trang Dịch lập tức phóng ra hồn lực, xây tường hồn lực, đồng thời cũng điều khiển bồ công anh lượn vòng lên giữa không trung, cành lá xoay tròn theo cây bồ công anh trên không trung, biến lớn dần lên, lá cây dùng tốc độ cao chuyển động giống như đinh ốc, mà dưới sự thúc đẩy của lá cây, một điểm nhụy hoa màu trắng không ngừng xoay tròn, một khi nhìn lâu, liền cảm thấy có chút đầu váng mắt hoa, đây là ảo trận do Trang Dịch cải tiến, không còn là bị động bảo vệ chính mình, mà là lựa chọn tạo thành chướng ngại thị giác cho kẻ địch.
Con sứa hiển nhiên bị bồ công anh quay cho có chút hôn mê, nó lay động giữa không trung, cuối cùng, lựa chọn phun huỳnh quang kia trong phạm vi lớn, ý đồ dùng độc tố ăn mòn bồ công anh, trong tích tắc con sứa phát động tấn công, chấn động hồn lực trong cơ thể Trang Dịch lại một lần nữa trở nên mạnh mẽ, trong tầm mắt mọi người, nụ hoa bồ công anh bay ra ngoài như viên đạn, mạnh mẽ bắn vào trên người con sứa!
Năng lực khôi phục của sứa cực kỳ mạnh, nhưng lực phòng ngự lại chỉ là bình thường, sau khi bị đánh trúng, dưới sự đẩy mạnh của nụ hoa bồ công anh, con sứa lập tức rút lui đến mấy mét, trong nháy mắt đã trở về bên cạnh Lâm Lưu, Lâm Lưu thấy những đóa bồ công anh bám vào trên người con sứa vậy mà chậm rãi nở rộ, đóa hoa bay múa vòng quanh con sứa, vây quanh nó trong nháy mắt, triệt để vây hãm nó trong đó.
Lâm Lưu là cấp bốn thượng giai, rơi vào xu hướng suy sụp trong tay hồn sư cấp bốn trung giai như Trang Dịch nhanh như vậy, đây là điều tất cả mọi người không thể nào đoán trước. Dù sao không chỉ có chênh lệch về cấp bậc, mặt khác, con sứa của Lâm Lưu là phụ hồn thú có tính công kích, mà hồn thú của Trang Dịch lại là thực vật!
Thực vật cấp năm trở xuống được công nhận là củi mục, điều này cũng là một trong những nguyên nhân rất nhiều người không coi trọng Trang Dịch, kết quả, hôm nay không ngờ được tình thế lại nghịch chuyển, mọi người kinh ngạc nhìn bồ công anh bay múa giữa không trung, trong lòng tràn đầy rung động: Lâm Lưu cứ như vậy thua sao? Phải biết rằng, công kích lợi hại nhất của con sứa của hắn còn chưa dùng đến đâu…
Đúng lúc này, trong mắt Lâm Lưu hiện lên một tia tàn nhẫn, hồn lực quanh người hắn bỗng nhiên bùng nổ, toàn bộ chảy về phía hồn thú đang gặp nguy hiểm, con sứa được Lâm Lưu mạnh mẽ bổ sung lượng lớn hồn lực, cái đầu như ô xòe mãnh liệt bùng nổ, những mảnh da sứa hơi mờ kia bị nổ tung, đồng thời vẫn luôn luôn vòng quanh nó, hấp thụ đi tất cả đóa bồ công anh đang bao vây nó!
Hồn thú nổ tung, mặc dù chỉ nổ một nửa, nhưng Lâm Lưu tuyệt không dễ chịu, hắn kêu lên một tiếng đau đớn, hơn nửa ngày mới dịu đi được, cũng may mà khả năng tự lành của sứa là vô cùng mạnh, nếu là hồn thú bình thường, nổ một cú như vậy hẳn đã mất sức chiến đấu rồi.
Lâm Lưu nhìn con sứa trụi xúc tua, cắn răng thu hồn thú về, hồn lực của hắn vì một chiêu tự bạo này mà tiêu hao một nửa, mà Trang Dịch lại không hao tổn gì nhiều, số lượng hồn lực dự trữ giữa hai bên đã xuất hiện chênh lệch, đền bù sai biệt về cấp bậc của Trang Dịch, bởi vậy hắn phải làm kế tiếp, đó là đánh nhanh thắng nhanh, dùng hồn lực còn dư lại, một kích toàn lực, một chiêu định thắng bại!
“Xin chào, Trang Dịch, ta là Đường Việt, hồn sư hai hệ chiến ngự năm thứ tư.” Thấy Trang Dịch đi đến trước mặt hắn, Đường Việt không dấu vết thu hồi ánh mắt, cười nhìn Trang Dịch nói.
Ngũ quan Đường Việt khắc sâu, đôi mắt hơi lõm vào trong đầu, mũi cao hơn người bình thường rất nhiều, làm ánh mắt hắn thoạt nhìn vô cùng thâm thúy mê người, hơn nữa thân hình cao to, mặc dù là hồn sư hai hệ chiến ngự, nhưng thân hình của hắn cũng không cao to giống như đại đa số người trong hai hệ kia, toàn thân thoạt nhìn cực kỳ ưu nhã phong lưu.
“Xin chào, ngưỡng mộ đã lâu.” Trang Dịch thâm thâm nhìn Đường Việt, vươn tay bắt tay với hắn.
Trong tích tắc bàn tay Trang Dịch đụng phải tay Đường Việt, một loại cảm giác cực kỳ quỷ dị xuyên thấu qua làn da truyền tới, giống như là năng lượng nào đó trên người Đường Việt truyền lên người Trang Dịch, Trang Dịch giống như bị lửa thiêu vậy, bàn tay phản xạ có điều kiện run lên.
Đường Việt sửng sốt, lập tức thả tay Trang Dịch, kỳ quái nhìn hắn.
Trang Dịch cúi đầu khiếp sợ nhìn chằm chằm bàn tay mình, không rõ chuyện vừa xảy ra kia là gì, nhưng mà hắn rất nhanh phục hồi lại tinh thần, thu tay lại, thấy Đường Việt đang nhìn mình, có vẻ như hoàn toàn không cảm ứng được loại cảm giác kỳ dị kia, trên mặt Trang Dịch rất nhanh khôi phục vẻ trấn định tự nhiên, cười cười với hắn.
Đường Việt thấy Trang Dịch khôi phục bình thường, làm một tư thế mời Trang Dịch: “Chúng ta đến bên kia nói đi, bên này quá ồn.”
Trang Dịch áp chế tâm tình trong lòng, nhẹ gật đầu với Đường Việt, đi về phía Đường Việt đang chỉ.
Lôi Tu cùng Trang Dịch tâm ý tương thông, tâm tình Trang Dịch chấn động mạnh như vậy không giấu được nó, khi nó đi qua bên người Đường Việt, tận lực cảm giác một chút, khi phát hiện người trước mắt này chỉ trừ thực lực tương đương nó, không có bất cứ dị thường nào, Lôi Tu nhanh chóng đuổi kịp bước chân Trang Dịch.
Trang Dịch ngồi vào vị trí Đường Việt sắp xếp cho hắn, lúc này mới phát hiện quanh ghế vậy mà dùng hồn lực che đậy âm thanh, khiến âm thanh ồn ào bên ngoài không truyền được vào bên trong.
Đã quen bốn phía tiếng động lớn rầm rĩ ồn ào, đột nhiên yên tĩnh lại, Trang Dịch có chút không thích ứng, Lôi Tu ngồi bên cạnh Trang Dịch, cũng giật giật lỗ tai.
Đường Việt rất nhanh ngồi xuống đối diện Trang Dịch, không biết lấy từ đâu ba chén rượu nhỏ, hai chén trong đó đặt tới trước mặt Trang Dịch cùng Lôi Tu.
Lần đầu tiên có người chuẩn bị cho Lôi Tu thứ này trong lần gặp mặt đầu tiên, thấy Trang Dịch có chút kinh ngạc nhìn mình, Đường Việt nháy mắt với Trang Dịch: “Đừng giả bộ, con ma thú này của ngươi khẳng định không chỉ có cấp bốn, hơn nữa trí tuệ có lẽ đã đạt tới trình độ của người bình thường, trong mắt ta, nó giống ta là sinh vật có trí khôn.”
Trang Dịch không thể không nói, chỉ cần một câu này, nhất thời làm hảo cảm của hắn với Đường Việt bay lên thẳng tắp.
Lôi Tu nghe Đường Việt nói như vậy, biểu tình ngược lại không có bất kỳ dị thường gì. Trang Dịch phát hiện Lôi Tu so với hắn thì hờ hững hơn nhiều, người khác coi nó là ma thú hay là người, nó tựa hồ đều không quá chú ý, chỉ cần không chọc nó phát bực là được. Mà phạm vi chọc giận chủ yếu bao gồm —— có tiếp xúc da thịt thân mật cùng nó và Trang Dịch, đụng vào đồ thuộc sở hữu của nó cùng Trang Dịch, đoạt đồ ăn của nó cùng Trang Dịch vân vân.
Đường Việt thấy trên mặt Trang Dịch không có chút nào không vui, thậm chí ánh mắt nhìn hắn còn nhu hòa hơn một chút, biết địa vị của Lôi Tu trong cảm nhận của Trang Dịch rất quan trọng, hắn chậm rãi bắt đầu nói chuyện phiếm cùng Trang Dịch.
Bởi vì hai người vừa mới quen, hơn nữa tiếng nói chung cũng không nhiều, bởi vậy phần lớn chủ đề của Đường Việt đều nhằm vào học viện Ellen mà nói, mặc dù không ít chuyện về Ellen Trang Dịch đã biết rõ thông qua Lương An bên kia, nhưng là lời từ trong miệng Đường Việt nói ra, lại cảm thấy có rất nhiều khác biệt với Lương An.
Trang Dịch không thể không thừa nhận, tài ăn nói của Đường Việt cực kỳ tốt, nói chuyện cùng với hắn, giống như tắm gió xuân, hơn nữa ngoại hình khí chất của hắn đều là cấp cao, thực lực lại mạnh, người như vậy, dù là lần đầu gặp mặt, cũng sẽ làm cho người ta không khỏi sinh lòng cảm phục.
Nhưng mà hắn cũng hiểu, sở dĩ ở trước mặt hắn, Đường Việt biểu hiện ôn hòa như vậy, đại khái là có vài phần ý tứ mời chào, đừng nhìn Đường Việt lúc này phong độ nhanh nhẹn, nhưng nhìn hành động điên cuồng vượt cấp khiêu chiến hành động của hắn, cùng vừa rồi Tiết Kiệt vừa ngỗ nghịch hắn đã bị công kích, chỉ hai chuyện này đã có thể nhìn ra một mặt khác của Đường Việt.
Nhưng mà chỉ trò chuyện chốc lát, thấy chiến đấu chọn đứng đầu năm thứ tư đã bắt đầu gay cấn, mà Đường Việt cũng là đệ tử năm thứ tư, dù tất cả mọi người khi nghi ngờ gì thực lực của hắn, trận chiến đứng đầu này hắn cũng cần đi lướt qua chiến đấu một trận mới được, bởi vậy thời gian dần trôi qua, có không ít người liên tiếp lia mắt về phía Đường Việt.
Cảm nhận được ánh mắt của mọi người, Đường Việt cũng chậm rãi ngừng chủ đề lại, cuối cùng hơi mang áy náy nói với Trang Dịch: “Thật có lỗi, nên đến ta đi chiến đấu, ngươi muốn ở chỗ này chờ ta trở lại, tiếp tục thoải mái trò chuyện, hay là ta sai người đưa ngươi trở về năm thứ ba, đến cùng chỗ với bằng hữu của ngươi?”
Trang Dịch lập tức nói: “Ta tự trở về là được rồi, học trưởng cố gắng lên.”
Đường Việt mỉm cười với Trang Dịch, sau đó đứng dậy đi về bên trong, nơi hắn đi qua, người chung quanh đều nhao nhao nhường đường cho hắn.
Trang Dịch thu nhập điều này vào đáy mắt, sau đó mang theo Lôi Tu trở lại vị trí năm thứ ba, quan sát Đường Việt chiến đấu.
Thấy Đường Việt vào trận, tất cả người ở chỗ này đều hét rầm lên, cả những niên cấp cao nghiêm túc kia cũng không ngoại lệ, toàn bộ bầu không khí đều bị đổ lên cao triều nhất, đối thủ của Đường Việt là một chiến hồn sư cấp bốn thượng giai có hồn thú là thằn lằn thuộc tính hỏa, hắn không dám xem nhẹ Đường Việt chút nào, vừa thấy Đường Việt đứng ở trước mặt, lập tức để hồn thú phụ thể, làm chuẩn bị đầy đủ, đáng tiếc vẫn là nhanh chóng bại trận, dù sao cho dù Đường Việt không phải hồn sư hai hệ, cũng là cấp năm đỉnh phong, kém hơn một cấp bậc, Đường Việt lại không hề giữ lại cái gì, giữa cả hai là không thể so sánh.
Thu hoạch duy nhất của Trang Dịch chính là thấy rõ chiến hồn thú của Đường Việt hình như là một con sư twe cùng thuộc tính hỏa.
Đường Việt nhanh chóng thắng lợi, lập tức khiến tiếng thét trong toàn trưởng đạt đến đỉnh cao nhất, lỗ tai Trang Dịch đều sắp điếc đến nơi, thấy Đường Việt trở lại năm thứ tư trong tiếng hoan hô của mọi người, Trang Dịch mang theo Lôi Tu, thừa dịp giây lát không có ai chú ý hắn, lén lút đi ra đại sảnh, đi vào gian phòng không người bên cạnh, sau đó tháo bông tai trên tai Lôi Tu xuống.
Lôi Tu nhìn bàn tay Trang Dịch đưa lên tai của nó, lập tức lui về sau một chút, sau đó hai con mắt chăm chú nhìn Trang Dịch, lỗ tai run lên run lên, nhất định không cho đụng.
“Ta phải dùng bông tai xác nhận một việc.” Trang Dịch lập tức giải thích nói, “Ngươi đừng cử động a.”
Trang Dịch nói xong, lại vươn tay, Lôi Tu lại lui về sau một chút.
Trang Dịch thấy thế, nhất thời nóng nảy, dứt khoát lấy tay ôm cổ Lôi Tu, sau đó dùng cằm đỡ trán nó, duỗi tay kia tháo bông tai xuống, Lôi Tu giãy dụa trong ngực Trang Dịch, mũi cùng miệng cọ qua cọ lại trước ngực hắn, thấy không thể thoát được, lại không dám quá dùng lực với Trang Dịch, Lôi Tu dứt khoát hạ đầu xuống muốn thoát ra, kết quả mũi thở ra khí nóng phun trên bụng Trang Dịch.
Trang Dịch giật mình, toàn thân hoảng sợ, hắn tranh thủ thời gian buông Lôi Tu.
Lôi Tu giãy dụa đi ra từ trong ngực Trang Dịch, sau khi tầm mắt Trang Dịch cùng Lôi Tu đối diện với nhau, không hiểu sao cảm thấy là lạ, có chút lúng túng.
Nhưng mà bông tai cầm ở trong tay, Trang Dịch có chuyện càng quan trọng phải làm. Hắn lập tức cúi đầu xuống, đưa hồn lực vào, kiểm tra ghi chép trong bông tai, hình ảnh tất cả mọi người trong đại sảnh.
Bông tai có thể tìm ra tung tích dị mà, học viện Ellen một năm sau sẽ rơi vào tay giặc, không chừng hiện tại dị ma đã bắt đầu hàng động, hôm nay tất cả đệ tử tụ tập trong đại sảnh này, bao gồm học trưởng năm thứ năm sắp ra trường, là cơ hội tốt chưa từng có, Trang Dịch lập tức căn cứ bông tai xem xét bên trong có dị ma ẩn núp không.
Nhân loại hiện lên màu trắng, ma thú màu nâu, Lôi Tu màu đỏ, Trang Dịch nhìn hằng hà sa số năng lượng màu trắng bên trong, ngẫu nhiên trộn lẫn màu nâu, hắn cực kỳ cẩn thận nhìn một lần, kết quả một chấm màu đen cũng không nhìn thấy.
Chẳng lẽ dị ma còn chưa động tay? Hoặc là bắt đầu xuống tay từ các lão sư?
Ít nhất là đệ tử đến bây giờ còn chưa bị dị ma phụ thể, Trang Dịch nhất thời yên tâm, mà còn nghi hoặc kế tiếp, chính là vì sao khi hắn đụng phải Đường Việt, lại có thể sinh ra cái phản ứng kỳ quái kia.
Vừa rồi trong quá trình nói chuyện phiếm cùng Đường Việt, lúc chạm cốc ngón tay Trang Dịch lại đụng phải bàn tay Đường Việt lần nữa, thế nhưng loại cảm giác kỳ quái đó lại biến mất, hiện tượng quỷ dị này khiến Trang Dịch không thể không đề phòng. Hắn so sánh một chút, khác biệt duy nhất giữa hắn cùng Đường Việt với người thường là nhiều hơn người khác một hệ, chẳng lẽ khi hồn sư ba hệ đụng phải hồn sư hai hệ sẽ có cảm ứng đặc thù, hơn nữa đồng thời hồn sư hai hệ sẽ không cảm nhận được?
Lý do này có chút gượng ép, nhưng trừ cái này, tạm thời Trang Dịch chưa nghĩ ra gì khác.
Đợi khi Trang Dịch cùng Lôi Tu trở lại chỗ cũ, đứng đầu năm thứ năm đang phát biểu, cảm thán tình hình khi vừa mới nhập học một chút, giảng thuật 5 năm ở học viện một chút, hơn nữa chúc mọi người thực lực ngày càng mạnh. Học viện Ellen là học viện có số lượng bình dân nhiều nhất, bọn họ hy vọng có một ngày, những bình dân này có thể càng mạnh hơn so với quý tộc, vì học viện mà không chịu thua kém, càng vì mình mà không chịu thua kém.
Nghe tiếng vỗ tay như sấm dậy bốn phía, Trang Dịch là một hồn sư có “thân phận quý tộc” từ một học viện khác, cũng không nên tỏ thái độ, dứt khoát vẫn không nhúc nhích, bình tĩnh nghe năm thứ năm tuyên bố đứng đầu bốn năm khác, cuối cùng giải tán.
Trên đường trở về, Trang Dịch đi cùng Lương An bọn họ, làm cho người ta có chút bất ngờ chính là, Lâm Lưu cùng Lâm Khê cũng dính vào, Lâm Lưu còn tận dụng triệt để cơ hội thảo luận cùng Trang Dịch về chiến đấu vừa rồi một chút, đối với bạn bè đưa tới cửa, Trang Dịch tự nhiên ai đến cũng không từ chối, hơn nữa tính tình Lâm Lưu Lâm Khê cũng rất hợp với hắn, mấy người luôn luôn nói cho tới cửa ký túc xá, lúc đó mới thôi, từng người tạm biệt nhau rồi trở lại phòng ngủ của mình.
Ngày kế tiếp, ngày khai giảng đầu tiên.
Học viện Ellen hạn chế ma thú rộng rãi hơn Bardon, không ít đệ tử mang theo ma thú đi học, lão sư cơ bản đều mở một con mắt nhắm một con mắt giả vờ không nhìn thấy, dù là hình thể ma thú kia muốn cho người bỏ qua cũng khó.
Đã như vậy, Trang Dịch tự nhiên không khách khí, mang theo Lôi Tu cùng đi học!
Từ sau năm nhất, Lôi Tu đã không còn cùng Trang Dịch vào lớp học, lại được ngồi bên người Trang Dịch một lần nữa, Lôi Tu còn rất mới lạ.
Bàn ở Ellen là hai người một bàn, sau khi Trang Dịch ngồi xuống, giữa lúc Lôi Tu muốn ngồi vào bên cạnh Trang Dịch, một vị hồn sư không có mắt nào đó vậy mà lại tranh trước Lôi Tu đặt mông ngồi xuống.
Lôi Tu thấy thế, tự nhiên mặc kệ, lập tức không khách khí “mời” hắn đi. Đồng học này ngày hôm qua đã được thấy sự lợi hại của Lôi Tu, thấy ánh mắt Lôi Tu nhìn hắn không tốt, vội vàng thức thời đứng dậy đến vị trí phía sau, Lôi Tu thấy thế, cực kỳ hài lòng, nhanh chóng chiếm đoạt cái ghế cùng bàn, ngồi bên cạnh Trang Dịch, khổ người nó khá lớn, lông trên người thỉnh thoảng cọ đến Trang Dịch, Lôi Tu chú ý tới một điểm này, càng vui vẻ hơn, cái đuôi vừa dài vừa thô rủ xuống, thỉnh thoảng lắc lư hai cái, tâm tình rất vui vẻ.
Trang Dịch nhìn nhất cử nhất động của Lôi Tu, có chút dở khóc dở cười, theo tuổi chậm rãi lớn lên, ham muốn giữ làm của riêng của Lôi Tu càng ngày càng mạnh, nhưng mà với cái này, Trang Dịch vậy mà một chút cũng không bài xích, hắn thích loại cảm giác được Lôi Tu cần này.
Tiết thứ nhất, vì tỏ vẻ hoan nghênh Trang Dịch, lão sư học viện Ellen còn đặc biệt đưa Trang Dịch đến trên giảng đài, trịnh trọng giới thiệu hắn một lần, hơn nữa cường điệu hữu nghị giữa hai học viện, hy vọng một năm kế tiếp Trang Dịch có thể sinh hoạt vui vẻ ở Ellen.
Ở đây có không ít hồn sư đã gặp Trang Dịch từ ngày hôm qua, bởi vì Trang Dịch dùng chiến đấu chứng minh thực lực của mình, cho nên mọi người cũng không bài xích hắn, sinh hoạt lớp học của Trang Dịch ở học viện Ellen cũng chính thức kéo mở màn.
Khi Trang Dịch ở học viện Bardon, bất luận là thành tích thực chiến hay lý luận, vẫn luôn bảo trì thành tích tốt nhất trong lớp, sau khi đến Ellen, thư viện Ellen đã trở thành nơi tốt trong lòng Trang Dịch, có một khối lý luận này, Trang Dịch như trước xưng bá năm thứ ba, thực chiến cũng làm cho người ta tìm không ra tật xấu, thế nhưng, tốc độ thăng cấp của hắn lại không phải nhanh nhất.
Đối với một điểm này, lòng dạ Trang Dịch biết rõ, sau khi hắn thăng cấp bốn, mới chỉ thu phục được phụ hồn thú, còn có ngự hồn thú cùng chiến hồn thú đều chưa, giả sử hồn lực của hắn là nước, bởi vì hắn không ngừng tu luyện, luôn luôn di động trong thân thể, không ngừng tích lũy, nhưng tinh thần không gian trong đầu lại không có vật chứa nước —— hồn thú, bởi vậy không thể tập trung hồn lực lại, tăng cấp bậc của hắn.
Mà Ellen thực hiện hình thức dạy học đóng kín như Bardon, trừ nghỉ phép ra, căn bản không cho phép đệ tử ra khỏi trường, Trang Dịch không có cơ hội lấy được hồn thú, đành bất đắc dĩ vẫn luôn kéo dài.
Trong thời gian hắn ở Ellen có kết mấy người bạn, với cấp bậc của hắn không thể tăng lên cũng này sinh nghi hoặc, có mấy lần Đường Việt tìm Trang Dịch cùng nhau nói chuyện phiếm, thậm chí còn từng hỏi thăm, mấy lần Trang Dịch muốn nhân cơ hội đó mở miệng hỏi thăm biện pháp tu luyện của Đường Việt, nhưng nghĩ đến hồn thú của mình còn chưa thu đủ, cũng quen biết Đường Việt chưa lâu, cuối cũng chậm chạp không hỏi ra miệng.
May mà lão sư Ellen đã xem qua hồ sơ ở Bardon của hắn lúc trước, biết Trang Dịch tấn cấp chậm hơn người khác, nhưng mà một khi vượt qua, thực lực lập tức tăng vọt, ngược lại cũng không hoài nghi gì Trang Dịch.
Thời gian cứ như vậy chậm rãi trôi qua, Trang Dịch một bên chậm rãi rút ra chỗ đặc biệt của ngự hồn sư ở Ellen, một bên không ngừng tìm tòi động tĩnh của dị ma, theo cuối kỳ chậm rãi đến gần, Trang Dịch đưa mục tiêu đặt về cuộc thi cuối kỳ một.
Sau mỗi kì thi cuối kỳ ở Ellen kết thúc, lão sư sẽ bình luận ra người xếp thứ nhất trong mỗi hệ của mỗi niên cấp trong thời gian nhanh nhất, sau đó để ba người này đi vào trong rừng rậm ma thú, cho ba người bọn họ một cơ hội, người thu phục hồn thú đầu tiên có thể mang hồn thú đi.
Cả một năm chỉ chọn ra ba người, mà ba người, chỉ một người có thể có được hồn thú. Điều kiện này thật đủ hà khắc, nhưng cũng vô cùng mê người, bởi vì trong thời gian này học viện sẽ thả ra một vài loại ma thú quý hiếm mà bình thường đã được bảo hộ, những ma thú này có chút bởi vì năng lực đặc thù, khi tuổi còn nhỏ có lẽ sẽ rất yếu ớt, nhưng là một khi thu phục được thành hồn thú, nhân loại vận dụng năng lực của chúng, sẽ cực kỳ đáng sợ.
Đã bị hồn thú này hấp dẫn kích thích, càng tới gần cuối kỳ, toàn học viện đều tràn đầy không khí học tập nồng đậm, tri thức lý luận thì Trang Dịch không cần lo lắng, hồn lực không thể đi lên, thực chiến của hắn cũng có chút nguy hiểm, đặc biệt là lớp phụ hồn sư còn có một Lâm Lưu có tấn công bằng chất độc, lần trước Trang Dịch có Lôi Tu hỗ trợ mới hạ được anh em họ, sau khi bị Trang Dịch đánh bại, mặc dù Lâm Lưu không nói ngoài miệng, nhưng Trang Dịch vẫn có thể cảm giác hắn luôn luôn liều mạng tu luyện, chỉ đợi đến cuối kỳ lật lại một ván.
Dưới áp lực như vậy, Trang Dịch bình thường không thể làm gì khác ngoài tăng lớn lực độ huấn luyện đối chiến với Lôi Tu, đồng thời tự thiết kế ra đủ loại phương thức tác chiến có lợi cho mình, đây chính là thủ đoạn duy nhất hắn giành để đối phó Lâm Lưu!
Đảo mắt cuối kỳ càng ngày càng tới gần, tùy theo mà đến, là mùa đông gió lạnh gào thét.
Mùa hè ở Ellen đã lạnh hơn ở Bardon nhiều, mùa đông càng là lạnh không chịu được, nếu như nói hồ băng mùa hè chẳng qua chỉ là kết một tầng hơi nước mỏng trên mặt, vậy thì đến mùa đông, toàn bộ hồ liền tương đương với một khối băng lớn, mà ký túc xá đệ tử gần hồ băng, lại càng lạnh lẽo, đối với người đến từ đại lục như Trang Dịch mà nói, ký túc xá đệ tử của Ellen vào mùa đông quả thực lạnh đến mức làm cho người ta tức lộn ruột.
Chỉ dựa vào khăn trải giường lông xù đã không thể làm Trang Dịch hài lòng, Trang Dịch chưa từng may mắn Lôi Tu là một con hổ lớn đến như vậy, buổi tối lúc ngủ, hắn dùng chăn che trên người mình cùng Lôi Tu, sau đó co rúc trong ngực nó, tứ chi Lôi Tu đều ôm chặt Trang Dịch, ngay cả cái đuôi cũng cuộn lên sưởi ấm cho hắn, một người một thú dán thật chặt, vượt qua từng đêm rét lạnh.
Đảo mắt, kỳ thi cuối kỳ mà Trang Dịch vừa căng thẳng vừa chờ mong đã đến. Sau khi nộp bài thi lý luận, cuộc thi thực chiến, học viện dùng chế độ loại bỏ. Căn cứ thành tích bình thường tổng hợp sắp xếp thứ tự, bắt đầu từ một người cuối cùng, đếm ngược thứ nhất cùng đếm ngược thứ hai chiến đấu, thắng lợi, khiêu chiến với đếm ngược thứ ba, từ dưới lên trên thay nhau loại bỏ.
Vì cam đoan công bằng, người vừa chiến đấu xong một trận cam đoan phải có thời gian nghỉ ngơi khôi phục hồn lực đầy đủ, mới có thể tiến hành trận chiến tiếp theo, cho nên kiểm tra như vậy cực kỳ tốn thời gian, dựa theo thứ tự tổng hợp, Trang Dịch là xếp thứ nhất trong lớp, trở thành người cuối cùng bị khiêu chiến.
Trong lúc toàn lớp thay nhau khiêu chiến, mặc dù có một số người chiến thắng người có thứ tự cao hơn mình, nhưng nhiều nhất chỉ tăng lên một hai bậc, đến cuối cùng, không ra ngoài dự đoán của Trang Dịch, là Lâm Lưu xếp hạng thứ hai khiêu chiến hắn.
Lâm Lưu cùng Trang Dịch chiến đấu, không chỉ là người xếp thứ nhất cùng thứ hai chiến đấu, trong mắt rất nhiều người, càng là Bardon cùng Ellen chiến đấu, dù là mấy tháng này phần lớn mọi người ở cùng Trang Dịch cực kỳ hòa hợp, nhưng cũng có rất nhiều người chán ghét Trang Dịch, từ một chỗ bí mật gần đó không ngừng chửi bới hắn, hơn nữa có ý đồ dùng thân phận học sinh trao đổi của Trang Dịch để khiến cho mọi người đồng cảm.
Học sinh trao đổi từ Bardon tới, chiếm cứ vị trí đứng đầu lớp phụ hồn sư năm ba suốt nửa học kỳ, nếu là lần này lại để hắn trở thành thứ nhất, đợi sau khi đi vào rừng rậm ma thú, nếu Trang Dịch có vận khí tốt, là người đầu tiên thu phục được hồn thú, như vậy chẳng phải đệ nhất năm thứ ba liền biến thành Trang Dịch?
Nếu cấp bậc Trang Dịch đặc biệt cao thì cũng thôi, cố tình hắn lại là tri thức lý luận mạnh. Đệ tử học viện Ellen nhiệt huyết hiếu chiến như thế, tự nhiên không hy vọng Trang Dịch đạt quán quân.
“Trang Dịch, nói thực ra, trước đó sau lần đầu tiên thua dưới tay ngươi cùng ma thú của ngươi, mấy tháng này ta liều mạng tu luyện, chính là chờ hôm nay.” Ánh mắt Lâm Lưu sáng rực nhìn Trang Dịch nói, “Ta sẽ toàn lực ứng phó chiến đấu cùng ngươi, ngươi cẩn thận.”
“Ta cũng vậy.” Trang Dịch nghe vậy, nghiêm túc nhìn Lâm Lưu nói, “Ngươi cũng cẩn thận.”
Trang Dịch nói xong, cảm giác được bầu không khí căng thẳng lại vi diệu bốn phía, hắn hít sâu một hơi, bảo Lôi Tu đứng ở một bên, đợi sau khi Lâm Lưu đứng lại, Trang Dịch bắt đầu điều động hồn lực trong cơ thể.
Lão sư ra lệnh một tiếng, Trang Dịch cùng Lâm Lưu cùng nhau phóng xuất hồn thú, sứa đốm vàng của Lâm Lưu vẫn giống như mấy tháng trước, nổi lơ lửng giữa không trung, nguy hiểm lại nhẹ nhàng, đồng thời, Trang Dịch chú ý tới, quanh thân con sứa này đang tản ra từng điểm từng điểm huỳnh quanh, huỳnh quang này ở lần chiến đấu trước Trang Dịch cũng đã nhìn thấy, nhưng đó là sau khi hồn thú của Lâm Lưu cùng Lâm Khê xác nhập mới có thể sinh ra, bởi vậy có thể thấy được, trong mấy tháng này Lâm Lưu tiến bộ không nhỏ.
Cùng lúc Lâm Lưu phóng xuất hồn thú, bồ công anh của Trang Dịch cũng lơ lửng trước người hắn, không phải là tất cả đóa hoa nở rộ như những lần bồ công anh xuất hiện lúc trước, lần này đóa hoa bồ công anh hiện lên trạng thái nụ hoa chớm nở, đồng thời, nụ hoa cũng nhiều hơn, so với đóa hoa bay lộn xộn duy mỹ lúc trước, bồ công anh hiện tại tầm thường nhiều hơn.
Nhưng mà Lâm Lưu thấy, thần sắc trên mặt lập tức trở nên nghiêm túc.
Ngưng tụ hồn thú, cần hao phí càng nhiều hồn lực, cùng với lực điều khiển tinh tế, cấp bậc của Trang Dịch mặc dù không tăng lên rõ ràng, nhưng không thể nghi ngờ, trong lúc người khác không nhìn thấy, thực lực của hắn cũng đang không ngừng tinh tiến!
Lâm Lưu tấn công trước, sứa đốm vàng bay múa giữa không trung, thuận theo dấu vết hồn lực Lâm Lưu đưa ra, bơi về phía Trang Dịch, đồng thời còn kèm theo huỳnh quang có tính ăn mòn.
Tốc độ của con sứa này rõ ràng nhanh hơn không chỉ gấp đôi so với mấy tháng trước, Trang Dịch lập tức phóng ra hồn lực, xây tường hồn lực, đồng thời cũng điều khiển bồ công anh lượn vòng lên giữa không trung, cành lá xoay tròn theo cây bồ công anh trên không trung, biến lớn dần lên, lá cây dùng tốc độ cao chuyển động giống như đinh ốc, mà dưới sự thúc đẩy của lá cây, một điểm nhụy hoa màu trắng không ngừng xoay tròn, một khi nhìn lâu, liền cảm thấy có chút đầu váng mắt hoa, đây là ảo trận do Trang Dịch cải tiến, không còn là bị động bảo vệ chính mình, mà là lựa chọn tạo thành chướng ngại thị giác cho kẻ địch.
Con sứa hiển nhiên bị bồ công anh quay cho có chút hôn mê, nó lay động giữa không trung, cuối cùng, lựa chọn phun huỳnh quang kia trong phạm vi lớn, ý đồ dùng độc tố ăn mòn bồ công anh, trong tích tắc con sứa phát động tấn công, chấn động hồn lực trong cơ thể Trang Dịch lại một lần nữa trở nên mạnh mẽ, trong tầm mắt mọi người, nụ hoa bồ công anh bay ra ngoài như viên đạn, mạnh mẽ bắn vào trên người con sứa!
Năng lực khôi phục của sứa cực kỳ mạnh, nhưng lực phòng ngự lại chỉ là bình thường, sau khi bị đánh trúng, dưới sự đẩy mạnh của nụ hoa bồ công anh, con sứa lập tức rút lui đến mấy mét, trong nháy mắt đã trở về bên cạnh Lâm Lưu, Lâm Lưu thấy những đóa bồ công anh bám vào trên người con sứa vậy mà chậm rãi nở rộ, đóa hoa bay múa vòng quanh con sứa, vây quanh nó trong nháy mắt, triệt để vây hãm nó trong đó.
Lâm Lưu là cấp bốn thượng giai, rơi vào xu hướng suy sụp trong tay hồn sư cấp bốn trung giai như Trang Dịch nhanh như vậy, đây là điều tất cả mọi người không thể nào đoán trước. Dù sao không chỉ có chênh lệch về cấp bậc, mặt khác, con sứa của Lâm Lưu là phụ hồn thú có tính công kích, mà hồn thú của Trang Dịch lại là thực vật!
Thực vật cấp năm trở xuống được công nhận là củi mục, điều này cũng là một trong những nguyên nhân rất nhiều người không coi trọng Trang Dịch, kết quả, hôm nay không ngờ được tình thế lại nghịch chuyển, mọi người kinh ngạc nhìn bồ công anh bay múa giữa không trung, trong lòng tràn đầy rung động: Lâm Lưu cứ như vậy thua sao? Phải biết rằng, công kích lợi hại nhất của con sứa của hắn còn chưa dùng đến đâu…
Đúng lúc này, trong mắt Lâm Lưu hiện lên một tia tàn nhẫn, hồn lực quanh người hắn bỗng nhiên bùng nổ, toàn bộ chảy về phía hồn thú đang gặp nguy hiểm, con sứa được Lâm Lưu mạnh mẽ bổ sung lượng lớn hồn lực, cái đầu như ô xòe mãnh liệt bùng nổ, những mảnh da sứa hơi mờ kia bị nổ tung, đồng thời vẫn luôn luôn vòng quanh nó, hấp thụ đi tất cả đóa bồ công anh đang bao vây nó!
Hồn thú nổ tung, mặc dù chỉ nổ một nửa, nhưng Lâm Lưu tuyệt không dễ chịu, hắn kêu lên một tiếng đau đớn, hơn nửa ngày mới dịu đi được, cũng may mà khả năng tự lành của sứa là vô cùng mạnh, nếu là hồn thú bình thường, nổ một cú như vậy hẳn đã mất sức chiến đấu rồi.
Lâm Lưu nhìn con sứa trụi xúc tua, cắn răng thu hồn thú về, hồn lực của hắn vì một chiêu tự bạo này mà tiêu hao một nửa, mà Trang Dịch lại không hao tổn gì nhiều, số lượng hồn lực dự trữ giữa hai bên đã xuất hiện chênh lệch, đền bù sai biệt về cấp bậc của Trang Dịch, bởi vậy hắn phải làm kế tiếp, đó là đánh nhanh thắng nhanh, dùng hồn lực còn dư lại, một kích toàn lực, một chiêu định thắng bại!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất