Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 81

Trước Sau
Người nọ thấy Trang Dịch đi lên phía trước, bổ nhào vào trước mặt Trang Dịch giống như cọng rơm cứu mạng: “Ta nói đều là sự thật, ma thú này quả thực chính là ma quỷ! Ta cùng đồng đội đóng trại ở một chỗ, bởi vì đêm qua ta cùng một người trong đội xảy ra tranh cãi, cho nên dỗi chạy ra ngoài, kết quả lúc trời sắp sáng chạy về đã phát hiện những ma thú đáng sợ này bắt đầu tập kích đồng đội của ta, đồng đội của ta hoàn toàn không phải đối thủ, sau khi chúng nó làm đồng đội của ta trọng thương, chạy vào trong thân thể đồng đội ta, đồng đội của ta lập tức biến thành một người khác giống như là bị phụ thân vậy…..”

“Đồng đội của ngươi đều bị bám vào người?” Miêu tả của hắn quả thực giống dị ma phụ thể như đúc, Trang Dịch gắt gao nhìn người này chằm chằm, nói.

Người nọ dùng sức gật đầu: “Không chỉ đồng đội của ta, sau khi ta chạy đi lại gặp hồn sư đội ngũ khác, vốn đang muốn xin giúp đỡ, nhưng mà đột nhiên phát hiện người đội ngũ kia cũng đều trở nên cực kỳ kỳ quái, ta nhanh chóng chạy đi, sau đó bọn họ đều bắt đầu đuổi giết, trong lúc đó ta lại gặp được người một đội người khác, những người đuổi theo phía sau ta lập tức chuyển dời mục tiêu lên trên đội ngũ kia, hồn sư hai đội ngũ bắt đầu chiến đấu, ta quá sợ hãi mà bỏ chạy……”

“Rõ bè nói bậy!” Lâm Nguyệt đứng ở phía sau nghe vậy đi lên phía trước chỉ vào mũi người này mà mắng, “Lúc nãy không phải ngươi nói ma thú đang ăn thịt người, hiện tại lại biến thành phụ thân, còn có, trên thế giới này nào có loại ma thú kỳ quái như vậy, dựa theo ngươi nói, đã có hơn một đoàn đội bị ăn mất, ta thấy thực lực của ngươi cũng không mạnh, vì sao cố tình ngươi lại may mắn trốn được ra như vậy?”

Nam nhân này nghe vậy, gấp đến mặt cũng đỏ lên, hồng hộc thở dốc trừng mắt nhìn Lâm Nguyệt: “Ta, ta nói đều là thật! Vết thương trên người ta này đều là bị lúc chạy trốn……. Ta chỉ hy vọng các ngươi có thể mang ta ra ngoài…… Ta không muốn chờ ở trong này, ma thú này quả thực giống như là có âm mưu giết người vậy…..”

Một câu cuối cùng của nam nhân này khiến đồng tử Trang Dịch co rụt lại, quả nhiên dị ma nhìn đúng giải thi đấu hồn sư mà động thủ sao…… Nhưng mà, căn cứ người này miêu tả, dị ma xuất hiện ít nhất đã trên cấp năm! Hơn nữa có thể phụ thể được hồn sư cấp trung, thuyết minh cấp bậc của những dị ma này cũng không thấp!

Trang Dịch tính toán số lượng dị ma, nam nhân kia thấy Trang Dịch trầm mặc, lập tức lao lên muốn bắt chặt Trang Dịch, kết quả Lôi Tu ở một bên thấy thế lập tức ngăn cản hắn, nam nhân nhìn thấy một con hổ hàng thật giá thật lớn như vậy, nhất thời hoảng sợ, đứng ở tại chỗ sốt ruột xoay quanh: “Các ngươi cứ tin ta đi…… Bọn họ thật sự sắp đuổi theo tới đây, ta không muốn chết uất ức như vậy a……”

“Ngươi chạy trốn như vậy càng uất ức! Cái đồ phế vật ngươi, dị ma ăn đồng đội của ngươi, thế nhưng ngay cả báo thù ngươi cũng không nghĩ đến, một lòng nghĩ chạy trốn một mình, người như ngươi cũng xứng làm hồn sư?” Lâm Nguyệt quát to, hung hăng đẩy, một cái đã đẩy người nam nhân kia ngã trên mặt đất.

Thấy nam nhân che miệng vết thương ho khan, Lâm Nguyệt đang muốn tiếp tục đi lên đá hắn vài cái, Trang Dịch vội vàng ngăn Lâm Nguyệt lại: “Đừng đánh, dù sao hắn cũng bị thương, hơn nữa nếu hắn nói là thật, hắn đã mang đến cho đội chúng ta tin tức cực kỳ quan trọng!”

Lâm Nguyệt trừng mắt nhìn Trang Dịch, Trang Dịch không để ý nàng, quay đầu thấy nam nhân kia chậm rãi đứng lên, Trang Dịch nói: “Muốn chúng ta tin ngươi cũng có thể, trên người từng đội ngũ không phải đều mang theo ảnh tinh? Ngươi giao ảnh tinh của mình ra cho chúng ta xem một chút……”

“Ảnh tinh bị đánh vỡ……” Nam nhân run môi nói, “Ta không biết các đồng đội của ta có ghi chép được hình dạng của chúng nó không, khi ta từ bên ngoài trở về, còn chưa kịp tới xem đã xảy ra chuyện gì, đã gặp phải đánh lén tầm xa, ảnh tinh là thứ đầu tiên bị đánh vỡ, cũng chính vì như thế, ta mới có thời gian xoay người trốn……”

Trang Dịch quay đầu cùng mọi người liếc mắt một cái, cuối cùng nói: “Cho dù chúng ta tin tưởng ngươi, cũng không thể mang ngươi ra ngoài, trên tay chúng ta hiện tại tổng cộng cũng chỉ có hai tấm lệnh bài, bốn phía nơi này có trận pháp bao quanh, không tụ tập đủ 5 tấm, trong thời gian ngắn ai cũng đừng nghĩ rời đi, mà đợi bên chủ sự giải thi đấu hồn sư tiến vào đưa chúng ta ra, ít nhất cũng phải một tuần sau……”

Nam nhân nghe vậy, mặt xoạch một cái liền biến thành màu trắng, hắn ngơ ngác nhìn Trang Dịch, hai mắt có chút vô thần: “Như vậy làm sao bây giờ…… Ta không muốn chết a……”

“Như vậy đi, chúng ta có thể mang ngươi ra, nhưng mà ngươi không được sinh thêm cho chúng ta bất cứ phiền toái gì, nếu không ta cũng không ngại giết người.” Đường Việt đi lên trước, nhìn nam nhân nói, “Ngươi tên gì, hồn sư cấp mấy, đoàn đội lúc trước là như thế nào?”

“Ta gọi Tôn Hoa, ngự hồn sư cấp năm hạ giai, đội trưởng đoàn đội lúc trước của ta là……” Đơn giản nói về đội ngũ của mình một lần, rốt cuộc Tôn Hoa cũng được cho phép vào trong đội ngũ, nhưng là hắn lại bị sắp xếp đi ở tuốt đằng trước, cùng Đường Việt gánh vác trách nhiệm dò đường nguy hiểm nhất.

Tôn Hoa biết mình không được đội ngũ này tin tưởng, chẳng qua vì mạng sống, hắn không có một câu oán hận nào.

“Ngươi đã nói ma thú tập kích là ở cái phương hướng ngươi chạy tới kia, chúng ta đây đi vòng qua đi.” Đường Việt nói với mọi người, “Mọi người thấy thế nào?”

Tin tức thình lình xảy ra làm cho mọi người đều bối rối, Lưu Đằng Chu Vĩ Diệp Duy hai mặt nhìn nhau, không có ý kiến gì, Lâm Nguyệt mặc dù ở việc nhỏ rất có chủ kiến của mình, nhưng một khi Đường Việt đã nói, dưới tình huống bình thường Lâm Nguyệt đều sẽ phục tùng vô điều kiện, bởi vậy tự nhiên là đứng về phía Đường Việt, Đường Việt thấy vậy, cuối cùng đặt ánh mắt trên người Trang Dịch.

Trang Dịch cùng Đường Việt liếc mắt với nhau một cái, nói: “Ta đề nghị chúng ta tìm một nơi bí mật dựng trại, sau đó phái người đến hướng Tôn Hoa đi qua nhìn một cái……”

“Ma thú đang ở bên kia ăn thịt người, ngươi còn muốn đi qua chịu chết?” Sắc mặt Tôn Hoa trắng nhợt, “Ta tuyệt đối không đi qua.”

Trang Dịch nhìn Tôn Hoa nói: “Lúc trước đoàn đội của ngươi có mấy lệnh bài?”

Tôn Hoa mấp máy môi nói: “Ba.”

“Giả sử đoàn đội ngươi gặp được sau đó chỉ có một tấm lệnh bài, như vậy ở phía mà ngươi tới còn có 4 lệnh bài đang chờ chúng ta, mà hiện tại chúng ta thiếu nhất chính là lệnh bài.” Trang Dịch nói, “Hơn nữa, nếu ngươi nói là sự thật, ma thú có dự định tiến hành đánh lén hồn sư nhân loại, chúng ta biết rõ chuyện này, không chỉ không đi ngăn cản, ngược lại đổi một phương hướng chiến đấu với s nhân loại khác, bất luận thắng thua, một khi ma thú này phát hiện chúng ta vào lúc đó, chẳng phải là để cho chúng nó ngư ông đắc lợi? Hồn sư nhân loại tự tiêu hao lẫn nhau, mà những ma thú này thì ngày càng mạnh, đến cuối cùng chúng ta cũng sẽ rơi vào trong nguy hiểm……”

Nghe lời Trang Dịch nói cũng có vài phần đạo lý, tất cả mọi người trầm mặc, bắt đầu tự hỏi.

Đường Việt nghe vậy, nhẹ nhàng cười: “Không có nghiêm trọng như ngươi nói đâu. Chúng ta đổi một hướng khác đi, chỉ cần nhanh chóng tụ hợp đủ 5 tấm lệnh bài, là có thể an toàn ra ngoài trước, về phần ma thú đánh lén hồn sư với quy mô lớn ở bên trong, ta tin bên chủ sự giải thi đấu hồn sư nhất định sẽ không bỏ qua, loại nan đề này, đến lúc đó giao cho bọn họ xử lý là được……”

“Đường Việt, có ma thú đang sát hại đồng bào của chúng ta, chúng ta không chỉ không đi giúp đỡ bọn họ, ngược lại đi chiến đấu cùng hồn sư khác, hành động của ngươi, ta không tán thành.” Trang Dịch cau mày nhìn Đường Việt nói. Nếu hắn không đoán sai, kế hoạch tằm ăn lên của dị ma đã bắt đầu khởi động, mà giải thi đấu hồn sư lần này chính là lần đầu tiên dị ma lộ bộ mặt dữ tợn ra trước mắt nhân loại.

Giải thi đấu hồn sư lần này tổng cộng có 30 đoàn đội tiến vào đoàn chiến dã ngoại, hơn nữa tất cả đều là tinh anh trong hồn sư cấp trung, chẳng sợ chỉ bị dị ma nuốt được một nửa đoàn đội, đối với nhân loại mà nói đã là tổn thất không thể tính toán được, hiện tại chính là thời cơ tốt để vạch trần bộ mặt thật cùng ngăn cản dị ma, nếu bỏ lỡ lần này, sau khi những người này bị dị ma nhập vào, lẫn vào thế giới nhân loại, từng bước từng bước xâm chiếm, bị kịch Tây Bắc rơi vào tay giặc quy mô lớn đời trước nhất định sẽ xảy ra một lần nữa!

Thấy Trang Dịch phản đối lời Đường Việt, Lâm Nguyệt lập tức cười nhạo nói: “Chỉ là ma thú đánh lén một lần mà thôi, Trang Dịch, ngươi cũng đừng quên, tất cả hồn sư tiến vào đoàn chiến lần này đều là đối thủ cạnh tranh của chúng ta, chẳng sợ không có ma thú này đánh lén, sau khi chúng ta chống lại bọn họ, có khi chỉ cần chệch ngón tay không chừng cũng giết chết một hai người. Ngươi muốn mạo hiểm tính mạng đi cứu kẻ thù của ngươi? Ta cũng không nhân từ như ngươi vậy, ngươi muốn làm chúa cứu thế thì tự ngươi đi, cũng đừng liên lụy mọi người.”

Thấy không khí lâm vào giằng co, đám người Chu Vĩ Diệp Duy đều đi ra hòa giải: “Các ngươi nói đều có lý, nhưng mặc kệ là nghe ai, tóm lại chúng ta đều tìm một nơi bí mật dàn xếp lại trước đã? Tôn Hoa chính là từ phía trước chạy đến trước mặt chúng ta, bất luận chúng ta có muốn đi chiến đấu cùng ma thú này hay không, cũng không nên đứng ở chỗ này tranh cãi, rất nguy hiểm.”

Ý kiến của bọn họ lập tức được nhất trí tán thành, đoàn người liền thay đổi một phương hướng mà đi.

Đi ước chừng hơn nửa giờ, đột nhiên, một luồng cảm giác quỷ dị nhất thời nhảy lên trong lòng Trang Dịch, giống như bọn họ bị âm thầm theo dõi, không lâu lúc trước Trang Dịch còn vừa mới trải qua loại cảm giác nguy cơ này, chính là cái loại cảm giác trước khi hắn bị dị ma đánh lén lúc trước!

Cơ bắp toàn thân Trang Dịch không tự giác căng thẳng, bước chân cũng dần đi chậm lại, hắn không dấu vết quan sát bốn phía, kết quả vẫn là giống như lần trước, không thấy có gì dị thường. Trang Dịch cúi người đưa hồn lực vào trong bông tai trên tai Lôi Tu, khi hình ảnh trong ảnh tinh thả ra ngoài, Trang Dịch lập tức thấy được ở phía bên trái nơi cách bọn họ khoảng 10m, có một điểm đang trốn!



Trong một khắc Trang Dịch phát hiện dị ma kia, đột nhiên, dị ma động! Một đám màu đen gì đó lấy uy thế sét đánh không kịp bưng tai vọt về phía đoàn người Trang Dịch, Tôn Hoa quay đầu vừa nhìn thấy cái thứ kia, liền kêu to lên, âm thanh thế nhưng đặc biệt sắc bén, quanh quẩn ở trong cái rừng cây không lớn này: “Chính là cái thứ kia, chính là nó!”

Tất cả mọi người quay đầu nhìn phía dị ma bay tới, tốc độ của dị ma cực nhanh, khoảng cách 10m với nó mà nói chẳng qua chỉ trong nháy mắt, sau khi thấy mục tiêu tấn công đầu tiên lại là Tôn Hoa, Trang Dịch phản ứng nhanh nhất lập tức làm mọc lên vài cây trúc đào trước người Tôn Hoa!

Dị ma dính “bẹp” một tiếng bên trên trúc đào, hóa thành một bãi gì đó chảy xuống như nước, đám người Chu Vĩ Lưu Đằng sửng sốt, bọn họ chỉ nghĩ dị ma là vật tấn công gì đó mà đối phương ném mạnh sang mà thôi, cho nên phản xạ có điều kiện quay đầu về phía dị ma bay tới, muốn nhìn một chút là cái thứ gì đang tấn công bọn họ.

Tôn Hoa thấy chính mình tìm được đường sống trong chỗ chết, hai tròng mắt đều sắp rơi ra ngoài, thấy trúc đào biến mất, Tôn Hoa liều mạng lui về phía sau vài bước: “Cái thứ này…… Nó chính là ma thú kia……”

Lời Tôn Hoa còn chưa dứt, dị ma lại tụ thành một quả cầu lần nữa, ngay khi nó đang muốn nhảy lên, Trang Dịch đã sớm chuẩn bị tốt ở bên cạnh chợt thả hồn lực ra, lá cùng hoa trúc đào lập tức bao phủ dị ma, thần kinh có độc tính bên trong nháy mắt bao vây dị ma, nhưng mà sức sống của dị ma cực kỳ ương ngạnh, muốn bắt được nó, còn phải tốn công sức một hồi.

Đám Chu Vĩ ở bên cạnh nghe xong lời Tôn Hoa nói, lập tức làm ra phản ứng, Đường Việt nhanh chóng bắt đầu chỉ huy, Chu Vĩ Lưu Đằng như trước phụ trách phòng ngự, Diệp Duy phụ trách giết địch, Lâm Nguyệt phụ trợ Đường Việt cùng Trang Dịch bắt sống dị ma, tập hợp đủ sức mạnh của mọi người, cuối cùng dị ma bị đánh không thể di chuyển, Trang Dịch rót vào cơ thể dị ma lượng lớn độc tố, đồng thời hồn thú Man Ngư (cá chình) của Lâm Nguyệt cũng xuyên qua thân thể dị ma, chẳng sợ dị ma này có ương ngạnh, bị vài hồn sư cùng cấp áp chế, trong thời gian ngắn cũng đừng nghĩ chạy trốn.

Chu Vĩ thấy đám Trang Dịch bắt sống dị ma, lập tức nói: “Phụ cận không có bất thường, chúng ta có cần rời đi nhanh lên không.”

“Căn cứ theo lời của Tôn Hoa nói, cái thứ này là có tổ chức có mục đích, nếu xuất hiện một con, rất có thể phía sau còn đi theo không ít……” Trang Dịch nói, “Dị ma này xuất hiện thật sự quá kỳ quặc, quả thực giống như đưa lên cửa cho chúng ta bắt vậy……”

Nghĩ như vậy, Trang Dịch ngẩng đầu nhìn mọi người nói: “Còn nhớ lần trước lúc ta thu phục ma thú gặp phải tập kích không, chính là cái thứ này.”

“Chính là thứ này?” Đám Chu Vĩ nhất thời rất là kinh ngạc, nghĩ đến tình hình Trang Dịch miêu tả với bọn họ ngày hôm ấy, lập tức so sánh với dị ma trước mặt, Lưu Đằng nói: “Ta biết rồi, những ma thú này là hồn thú của hồn sư nào đó, vì đoạt được càng nhiều lệnh bài, hồn sư này mới dùng ma thú của mình đối phó với người khác…… Đây căn bản không phải ma thú cùng nhau bạo động, mà là một hồi âm mưu do con người làm ra.”

Trang dịch nói: “Mặc kệ là ai, nếu loại ma thú này thật sự có thể điều khiển hồn sư mà nói, tính nguy hại của nó là cực kỳ đáng sợ. Hơn nữa, rất không may, chúng ta cũng bị theo dõi.”

Sau khi dị ma này xuất hiện, sắc mặt Đường Việt liền cực kỳ âm trầm, hắn nhìn dị ma không thể động đậy kia mấy cái, cuối cùng nói: “Ném cái thứ này đi, chúng ta nhanh chóng rời đi.”

Đường Việt thấy tất cả mọi người nghi hoặc nhìn hắn, mặt âm trầm nói: “Thứ này không có mắt mũi miệng, mang theo nó cũng không hỏi ra được bất cứ cái gì, ngược lại lại có thể bại lộ hành tung của chúng ta, nhanh lên đi.”

Hắn nói xong, là người đầu tiên rời đi.

Đường Việt đột nhiên thay đổi sắc mặt, nhất thời làm cho mọi người nghĩ không ta, chính là không khí lại càng thêm quỷ dị khẩn trương, Trang Dịch nhìn dị ma nửa chết nửa sống kia, cảm thấy quả thực dị ma này xuất hiện rất quỷ dị, mang theo bên người nói không chừng sẽ xảy ra cái gì, cuối cùng, trước khi đi, Trang Dịch bảo Lôi Tu lặng yên không một tiếng động phóng điện cao thế trực tiếp điện chết dị ma, dị ma đã chết hóa thành tro tàn, gió thổi qua, hoàn toàn biến mất không thấy.

Trang dịch lập tức đuổi kịp đoàn đội, kết quả lại đi ước chừng nửa giờ nữa, cái loại cảm giác bị người nhìn chằm chằm này lại xuất hiện một lần nữa.

Trang Dịch đưa hồn lực vào trong bông tai xem xét, đồng thời, sắc mặt Đường Việt đi tuốt phía đằng trước âm trầm giống như có thể nhỏ thành giọt nước, sau một lát, một đoàn người chợt chui ra từ trong rừng rậm đằng trước!

Mà hồn sư đi đầu này không phải ai khác, chính là hồn sư hai ngày trước mới vừa đối mặt với đám Trang Dịch, là quen biết cũ với Đường Việt, cho nên lúc ấy hai bên đánh không thành, không ngờ hôm nay lại có thể chủ động mai phục bọn họ.

Trang Dịch ngẩng đầu phát hiện đoàn người này, đồng thời bông tai của Lôi Tu cũng chiếu hình ảnh của những người này ra, điểm sáng trên vài người này vẫn là màu trắng, nhưng mà ở trên người mỗi người mỗi người, tất cả đều chồng lên điểm sáng màu đen!

Trên mỗi người đều mang theo dị ma…… Tuy bọn họ không bị phụ thể, nhưng Trang Dịch không chút nghi ngờ, tất cả bọn họ đều đã bị dị ma khống chế!

Khi bọn họ nói chuyện cùng Đường Việt, Trang Dịch lập tức suy đoán được mục đích của dị ma, trừ thể biến dị cá biệt ra, dị ma dưới cấp bậc vương hồn sư là không biết nói, chẳng sợ là phụ trên người nhân loại, chiếm được trí tuệ cùng hồn lực của nhân loại, cũng không thể nói chuyện bằng ngôn ngữ cùng nhân loại.

Đàn dị ma này hiển nhiên đều ở cấp trung, vì làm cho mọi người mắc câu, dứt khoát không phụ thể, càng có tính lừa gạt!

“Đồng đội này của ngươi đắc tội chúng ta, thiếu chút nữa hắn đã giết người của chúng ta, Đường Việt, ngươi cũng biết tính cách của ta, giao hắn ra, chuyện này coi như chưa từng phát sinh.” Đội trưởng đội ngũ kia nhìn Đường Việt nói.

Vì có dị ma tương trợ, toàn thể khí thế của đội ngũ này nhất thời mạnh hơn thực lực của đám Đường Việt một chút, làm kẻ yếu, tất cả mọi người ở đây đều có thể cảm giác được một hơi thở áp bách.

Đường Việt cân nhắc lợi hại trong chốc lát, cuối cùng một tiếng đáp ứng: “Được.”

Sắc mặt Tôn Hoa trắng bệch, hắn hung tợn trừng mắt nhìn Đường Việt cùng hồn sư đối phương một cái, trải qua nhiều giờ nghỉ ngơi cùng một chỗ với đám Trang Dịch, thể lực cùng hồn lực của Tôn Hoa đã khôi phục hơn nửa, bước chân của hắn rất nhanh, trong nháy mắt đã biến mất không thấy.

Hồn sư đối phương thấy Tôn Hoa trốn vào trong rừng cây, bọn họ không đi đuổi, khóe miệng gợi lên một nụ cười lạnh, sau đó quay đầu nói với Đường Việt: “Ở chỗ ta có không ít lệnh bài.”

Hắn nói xong, lấy lệnh bài ra từ trong ba lô bên người, lắc lư trong tay thưởng thức, thoạt nhìn ít nhất có sáu bảy tấm: “Ta có thể cho ngươi toàn bộ, chỉ cần ngươi giao ra hai người.”

Hắn nói xong, chỉ chỉ Diệp Duy cùng Lưu Đằng, khi ánh mắt xẹt qua Lôi Tu, hắn lại nói: “Nếu cho ta cả con hổ này, chúng ta hộ tống bốn người còn lại các ngươi ra ngoài, nếu không cho mà nói cũng có thể, do ngươi lựa chọn.”

Trang Dịch nghe lời dị ma này nói, một cơn tức giận vọt lên trong lòng, hắn đã làm tốt chuẩn bị tùy thời chiến đấu, sau đó đưa ánh mắt đặt lên người Đường Việt.

Diệp Duy cùng Lưu Đằng bị chỉ tên chẳng hiểu sao nhìn đối phương, nhìn Tôn Hoa như vậy, đại khái biết phải đi qua là không có kết cục tốt gì, cho nên sắc mặt bọn họ cũng không tốt, về phần Chu Vĩ cùng Lâm Nguyệt, ánh mắt nhìn bọn họ cũng tràn ngập địch ý. Nhưng bốn người bọn họ cũng giống như Trang Dịch, đặt ánh mắt trên người Đường Việt, dù sao Đường Việt là đội trưởng đoàn đội của bọn họ, tất cả mọi người đang chờ Đường Việt tỏ thái độ.



“Không được.” Đường việt híp mắt nhìn dị ma, “Tôn Hoa kia giao cho ngươi không thành vấn đề, Lưu Đằng cùng Diệp Duy là đồng đội của ta, ta có thể tự đi lấy lệnh bài, không cần ngươi cho.”

Dị ma âm u nở nụ cười: “Đường Việt, ta là nể tình có giao tình với ngươi lâu mới khách khí như vậy.”

Hắn nói xong, kề sát vào Đường Việt, dùng âm thanh chỉ Đường Việt mới có thể nghe được nói: “Ngươi đã quên chuyện chúng ta đã thương lượng xong lúc trước sao?”

“Người khác có thể, đồng đội của ta tuyệt đối không được!” Đường Việt nói, hồn lực toàn thân hắn chợt thả ra, một con sư tử như ẩn như hiện phía sau lưng hắn, “Nếu không thì đánh đi, hoặc là để cho chúng ta đi.”

Dị ma đối diện với Đường Việt hai giây, sau đó giây tiếp theo, một hàng sáu người chợt phóng thích hồn lực, sáu dị ma màu đen nhảy ra từ phía sau lưng bọn họ, thân thể bị đè ép thành bẹp dí, đánh về phía đám Trang Dịch như sáu tấm lưới đang mở lớn!

“Chiến đấu!” Đường Việt quát lớn một tiếng, hồn lực của tất cả mọi người trong tiểu đội cùng nhau thả ra, giống như chiến đấu lúc trước, mọi người lập tức tạo thành chiến đội, Đường Việt chủ công, Diệp Duy xuyên qua giống như thích khách, Chu Vĩ cùng Lưu Đằng phụ trách phòng ngự, Trang Dịch cùng Lâm Nguyệt đứng ở trong giữa, Lôi Tu thì bảo vệ an toàn phía sau bọn họ.

Đoàn đội đối phương là nhóm sáu hồn sư cùng dị ma, sáu người sáu ma vây quanh sáu người Trang Dịch, dưới tình huống tấn công bằng hồn lực trong khoảng cách gần như vậy, tình huống xấu của đám Trang Dịch nhanh chóng thể hiện ra!

Tuy lực tấn công của dị ma không mạnh, nhưng mà lực phòng ngự lại kinh người, hơn nữa thực lực tương đương mỗi người, mà sáu hồn sư còn lại của đối phương hoàn toàn có thể vừa mượn dị ma phòng ngự vừa chiến đấu, không chỉ có tiết kiệm không ít sức lực, hơn nữa công kích mỗi lần phóng ra, vì có đủ thời gian tích cóp lực, cho nên lực phá hoại sinh ra đều mạnh hơn đám Trang Dịch một chút!

Sau khi ý thức được điểm này, Đường Việt để cho Chu Vĩ cùng Lưu Đằng liều mạng phòng ngự, hắn cùng Diệp Duy thì duy trì chủ công vào một phương hướng, hy vọng phá vỡ một lỗ thủng để chạy trốn!

Đối thủ lập tức nhìn thấu ý đồ của Đường Việt, dùng tấn công càng mạnh mẽ để ngăn cản, thấy tình huống giằng co, Trang Dịch cắn răng, cuối cùng bảo Lôi Tu không cần che giấu thực lực nữa, lực tấn công mạnh mẽ thuộc tính lôi điện của ma thú cấp sáu nháy mắt không hề giữ lại mà phóng ra, lôi điện khổng lồ hội tụ bốn phía, bao phủ toàn bộ phạm vi trong 50m, điện quang màu tím lóe ra, phát ra âm thanh rẹt rẹt đáng sợ khiến kẻ khác kinh hãi.

Mặc dù trong đoàn đội đối phương có một hồn sư cấp sáu, nhưng lại bị Đường Việt quấn lấy, mà trong dị ma, cấp sáu vẫn thuộc phạm vi hồn sư cấp trung, trừ lực phòng ngự càng mạnh cùng tốc độ ăn càng nhanh ra, những mặt khác cũng không nổi trội so với cấp năm bình thường, cho nên khi lôi điện của Lôi Tu hoàn toàn phóng thích, tất cả người ở đây đều biến sắc. Lôi điện không chỉ có lực tấn công mạnh, hơn nữa tốc độ cực nhanh, độ chính xác lại cao đến đáng sợ, Lôi Tu chợt bùng nổ nhất thời khiến toàn bộ đối phương trúng chiêu, không một may mắn thoát khỏi!

Cho dù đám Lưu Đằng cùng Chu Vĩ là đồng đội với Trang Dịch, cũng đều hoảng sợ nhìn Lôi Tu.

Tuy là cùng đội không bị tấn công đến, nhưng mà bị lôi quang màu tím này bao trùm, hồn lực khủng bố này chỉ dựa vào cảm giác đã thấy cực kỳ đáng sợ, càng miễn bàn bị tấn công đến thì sẽ có kết cục thế nào!

Mà Đường Việt đã sớm đoán ra thực lực chân thật của Lôi Tu lập tức nhân cơ hội này nhanh chóng tấn công, cuối cùng ở thời khắc mấu chốt này, đánh bay vài hồn sư cùng dị ma đối phương!

“Đi mau!” Đường Việt quát lớn.

Trong nháy mắt Đường Việt rống lên kia, nhóm dị ma bị lôi điện làm tê liệt cũng đều khôi phục lại, tuy rằng thực lực của Lôi Tu mạnh mẽ, nhưng một ma thú cấp sáu nó đồng thời tấn công sáu người sáu ma đối phương, hơn nữa phần lớn chỉ kém thực lực Lôi Tu một bậc, cho nên có thể làm bọn họ tạm dừng mấy chục giây, đã là chiến tích cực kỳ đáng sợ, lúc này bọn họ khôi phục lại, chuyện đầu tiên làm chính là ngăn đám Đường Việt rời đi!

“Kẻ khác mặc kệ, con hổ kia ta muốn chắc chắn rồi!!” Người cầm đầu bên đối phương rống giận, dị ma ghé trên đầu hắn, thân thể một đống màu đen trải phẳng ra, màu đỏ tươi đẹp ở trung tâm hé ra lỏng lẻo, tuy không có mặt cùng biểu tình, nhưng mà cũng có thể nhìn ra đó là biểu hiện tức giận của dị ma.

Cứ việc mấy người Trang Dịch tạm thời chạy ra khỏi cục diện bị nhốt, nhưng mà truy binh (người đuổi theo) phía sau không ngừng, đặc biệt là tốc độ dị ma nhanh hơn người bình thường nhiều, sau khi Lôi Tu ra hiệu cho Trang Dịch cưỡi lên lưng nó, Trang Dịch cắn răng nói với người bên cạnh: “Ta dị và các ngươi mỗi người đi một ngả, ta cùng ma thú của ta đi một hướng khác!”

“Không được!” Mấy người Chu Vĩ Lưu Đằng lập tức nói.

“Ngươi mà rời đi một mình, nhất định toàn bộ bọn chúng sẽ đều đuổi giết ngươi!” Một kích vừa rồi của Lôi Tu kia nhất thời chọc giận cả đám dị ma cùng đám hồn sư bị dị ma khống chế, một khi bị bọn họ đuổi theo, Trang Dịch đơn thương độc mã, hậu quả có thể nghĩ!

“Ma thú của ta có tốc độ rất nhanh, có lẽ có thể cắt đuôi bọn chúng.” Trang Dịch nói, thật sâu nhìn mặt mấy người ở đây, “Mọi người, sau này còn gặp lại, nhất định phải còn sống đi ra ngoài!”

Trang dịch nói xong, cưỡi lên người Lôi Tu, Lôi Tu lập tức bắt đầu chạy đi rất nhanh, chớp mắt đã biến mất trong rừng rậm.

Cùng thời khắc đó, dị ma dẫn đầu đuổi theo phía sau, khi nhìn thấy Trang Dịch chạy về một hướng khác, chúng nó không chút nghĩ ngợi, toàn bộ đều đuổi theo hướng Trang Dịch!

Đường Việt khẩn trương nhìn phương hướng Trang Dịch rời đi, thần tình trong mắt lóe lên mấy lần, cuối cùng thấp giọng nói: “Các ngươi đi mau, đừng để bị mấy hồn sư kia đuổi theo, ta đi giúp Trang Dịch.”

“Đội trưởng!”

“Đường Việt!”

Mọi người biến sắc, Trang Dịch rời đi có lẽ không tạo thành ảnh hưởng quá lớn với tiểu đội này, nhưng mà Đường Việt vừa đi, bốn người còn lại nhất thời rắn mất đầu……

“Nếu ta không đi, Trang Dịch hẳn phải chết không thể nghi ngờ!” Đường Việt nói, “Bốn người các ngươi tìm một chỗ hẻo lánh trốn cho tốt, chống đỡ qua vài ngày, nếu ta có thể sống, nhất định sẽ liên lạc các ngươi!”

“Ta đây cũng đi!” Lâm Nguyệt cắn răng nói.

“Lâm Nguyệt.” Đường việt kề sát vào Lâm Nguyệt, cúi đầu nghiêm túc nhìn nàng, “Mang theo mọi người sống sót, được không, ta tin tưởng ngươi.”

Lâm Nguyệt từ trước đến nay luôn hung ác ngang ngược, nhìn Đường Việt gần kề trong gang tấc, nhất thời đỏ hốc mắt: “Ngươi sẽ rất nguy hiểm, Đường Việt……”

“Thứ ta nhìn trúng, cho dù bị hủy, cũng sẽ không cho người khác dùng.” Đường Việt hừ lạnh, hồn lực toàn thân chợt phóng thích, tay cùng chân hắn nháy mắt mô phỏng thành tứ chi sư tử, sau đó lấy tốc độ cực nhanh chạy về phía Trang Dịch vừa đi, chớp mắt đã không thấy bóng dáng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau