Tôi Đính Hôn Cùng Với Alpha Đệ Nhất Đế Quốc
Chương 10: Để chống lại ác ma, hoàng tử bé đã chế tạo ra một người máy bảo vệ đặt tên là "Kỵ Sĩ"
Chương 10: Để chống lại ác ma, hoàng tử bé đã chế tạo ra một người máy bảo vệ đặt tên là "Kỵ Sĩ".
Edit: Miêu
Beta: Gùa
Tống Lâm nhìn thấy hình ảnh vô cùng mạo hiểm này, nhăn mày lại.
Nhạc Dật Ninh nói: "Nếu phân tích kỹ càng tỉ mỉ số liệu ra thì có thể phát hiện được cảm ứng của Kỵ Sĩ rõ ràng còn lạc hậu, nhất là khi nó phòng ngự, mỗi lần đều là né đòn công kích trong gang tấc bởi vậy bị thương rất nhiều chỗ khác nhau."
"Đúng vậy." Tống Lâm gật đầu nói, "Khó trách con sẽ nghi ngờ, tinh thần lực của Bùi Thừa đã vượt xa cấp S."
Nhạc Dật Ninh: "Vâng. Hệ thống của Kỵ Sĩ cần phải nâng cấp, nếu không khi chiến đấu hoàn toàn không thể theo kịp điều khiển của Bùi Thừa, không thể phát huy hết khả năng chỉ huy càng dễ dàng tạo ra sai lầm tại nơi hung hiểm này, thậm chí liên lụy đến Bùi Thừa.
Tống Lâm nhìn vào bản báo cáo số liệu lần nữa, nói: "Nhưng bây giờ chúng ta không thể xác định được rốt cuộc là tinh thần lực của Bùi Thừa là ở cấp bậc nào."
Cậu đỡ cằm tự hỏi: "Hay là giờ con thử hỏi anh ấy?"
Tinh thần lực là một loại thiên phú, người có được tinh thần lực năng lực mọi mặt đều vượt trội hơn người bình thường, cấp bậc càng cao thì càng ưu tú.
Đặc biệt là quân nhân, cảnh sát, các nhà nghiên cứu khoa học mũi nhọn,... những nghề nghiệp đặc thù như vậy đều yêu cầu anh tài có cấp bậc tinh thần lực cao.
Đến cả những chức nghiệp khác, nhân tài có cấp bậc tinh thần lực cao cũng có những đãi ngộ tốt hơn bình thường.
Đáng tiếc, loại thiên phú như tinh thần lực thường chỉ được truyền thừa ở gien của quý tộc, Alpha và Beta chiếm đa số. Tuy mỗi năm nhân tài bình dân thức tỉnh tinh thần lực ngày một nhiều hơn, nhưng chung quy số lượng vẫn rất ít.
Nhạc Dật Ninh có tinh thần lực cấp A đã là hiếm thấy trong số các Omega.
Trước mắt đã biết trong những người sở hữu tinh thần lực, người có cấp bậc cao nhất chính là tiên đế Adams – một Alpha cấp SS
Mà tinh thần lực của Bùi Thừa...
Đôi mắt màu xanh lam của Nhạc Dật Ninh ánh lên sự chuyên chú và nồng nhiệt nhìn chẳng tương xứng tý nào với dáng vẻ ngoan ngoãn của cậu.
Nhưng Nhạc Dật Ninh lờ mờ cảm thấy có lẽ Bùi Thừa đã vượt qua Adams bệ hạ.
Tống Lâm quay đầu nhìn thấy trong mắt Nhạc Dật Ninh có cùng suy nghĩ với mình.
Sáu đại quý tộc do hoàng tộc Adams đứng đầu luôn duy trì một sự cân bằng mỏng manh trong các lĩnh vực chính trị, kinh tế hay quân sự và với thành tựu hiện tại của Bùi Thừa đang chậm rãi đánh vỡ thế cân bằng này.
.......
Sau khi thương lượng xong phương án cải tiến chương trình với Tống Lâm, Nhạc Dật Ninh rời khỏi phòng làm việc đến bệnh viện.
Chín lọ thuốc ức chế đã dùng hết từ lúc triển khai giai đoạn một, Nhạc Dật Ninh đặt thêm ba lọ qua chuyển phát nhanh và hiện tại chỉ còn một lọ.
Hôm nay cậu muốn đi bệnh viện kiểm tra cùng lấy thuốc thử giai đoạn hai.
Sau khi Nhạc Dật Ninh nói ra mục đích đến với bác sĩ chủ trị - bác sĩ Chương, anh lại kinh ngạc mà nhìn về phía cậu: "Không phải cậu đang hẹn hò với Bùi thượng tướng sao?"
Lông mi Nhạc Dật Ninh run lên, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn người đối diện.
Bác sĩ Chương vội giải thích nói: "Xin lỗi, tôi vô tình mạo phạm rồi, chỉ là tối hôm qua cùng người trong nhà tham dự yến hội gặp được Bùi thượng tướng."
Mấy lần Bùi Thừa và Nhạc Dật Ninh hẹn hò đều không khiêm tốn, quý tộc đế quốc dù ít hay nhiều đều biết tin tức này.
Tối hôm qua tại bữa tiệc, dù Bùi Thừa đã cười trừ giải thích hắn với Nhạc Dật Ninh chỉ là bạn bè thôi nhưng vẫn nhận được những lời quan tâm chúc phúc thật lòng và giả dối, đến cả thân vương Hoắc Y Nhĩ cùng với công tước Carlton cũng thân thiết hôn vài phần với hắn.
Trong mắt người ngoài, AO độc thân mà thường xuyên gặp mặt thì hai nhà liên hôn là chuyện sớm hay muộn.
Nhạc Dật Ninh nghe bác sĩ Chương giải thích tức khắc đã biết mục đích của việc mình và Bùi Thừa giả bộ hẹn hò đã đạt được rồi.
Carlton sẽ không giới thiệu cho cậu Alpha khác, ngược lại còn qua lại tới lui với Bùi gia, Bùi Thừa cũng không cần lo lắng gia tộc Wallen độc chiếm hạng mục tìm ra nguồn năng lượng mới.
Nhạc Dật Ninh nhìn lướt qua áo blouse trắng của bác sĩ Chương, trước ngực viết Chương Quang Tễ / Beta.
Họ Chương cũng là một trong sáu đại quý tộc của đế quốc, nhưng Nhạc Dật Ninh lại không có ấn tượng lắm với cái tên này, đối phương chắc là con cháu chi thứ.
Nhạc Dật Ninh thu hồi tầm mắt nhìn về phía bác sĩ Chương: "Tôi... Còn đang suy xét, mong anh giúp tôi giữ bí mật".
Bác sĩ Chương nói: "Đương nhiên, bảo hộ thông tin cá nhân của người bệnh là việc tôi nên làm."
Anh gác tay trên mặt bàn, nhìn Omega trước mặt.
Nhạc Dật Ninh trông vô cùng xinh đẹp, mắt nai trong trẻo, đồng tử màu lam cực kỳ mỹ lệ, lúc nhìn về phía anh tựa như sự yên tĩnh của hồ nước xanh thẳm, quả thực có thể khiến người ta cam tâm tình nguyện đắm chìm trong đó.
Thoạt nhìn Nhạc Dật Ninh rất ngoan ngoãn và thanh tú, tưởng như chẳng có gì so với các Omega bình thường khác nhưng Chương Quang Tễ biết, sự dũng cảm và quyết đoán của chàng trai Omega đáng yêu này khác hẳn với các Omega bình thường khác.
Anh tôn trọng đối phương và đồng thời không khỏi cảm thấy tiếc hận, nếu Omega trước mắt mà đồng ý thì khẳng định một đống Alpha sẽ chạy theo như vịt.
"Nhưng như thế này, ngay từ đầu tôi đã nói rồi, việc giải phẫu cắt bỏ tuyến thể rất nguy hiểm và di chứng để lại cũng rất phiền phức, thế nên so với việc bỏ đi tuyến thể thì tôi càng kiến nghị cậu tới trung tâm quản lý gien đăng ký độ xứng đôi của pheromone để tìm một Alpha thích hợp đi."
Nhạc Dật Ninh yên lặng không nói, lời khuyên và kiến nghị như vậy cậu đã nghe rất nhiều lần rồi.
"Nhưng bây giờ so với kết đôi cùng Alpha xa lạ, chẳng lẽ Bùi thượng tướng không phải lựa chọn tốt nhất sao?" Chương Quang Tễ hỏi.
Nhạc Dật Ninh có thể cảm giác được bác sĩ Chương không có ác ý, đối phương không giống Đồ Nhĩ Tư cho rằng Omega cần dựa vào Alpha, anh chỉ là từ góc độ của người bình thường cho rằng Bùi Thừa là một lựa chọn không thể bắt bẻ được.
Nhạc Dật Ninh không tính sẽ nói ra nguyên nhân mình không chịu đánh dấu và kết hôn với đối phương và cũng không thể nói ra cậu và Bùi Thừa chỉ giả bộ hẹn hò, chỉ có thể nói: "Được, tôi sẽ suy xét kỹ càng."
Chương Quang Tễ phát hiện cậu không muốn nói, cũng không nhiều lời: "Tôi sẽ đem thuốc thử giai đoạn hai cho cậu, nhưng tôi kiến nghị cậu trì hoãn dùng thuốc, mau chóng đưa ra quyết định. Loại thuốc thử này gây tổn hại cho tuyến thể, kể cả trước khi vào giai đoạn ba, cậu quyết định không cắt bỏ tuyến thể, tuyến thể cũng cần phải có thời gian mới có thể khôi phục."
Nhạc Dật Ninh gật đầu nói cảm ơn, đi phòng đến thuốc lấy thuốc thử.
Bệnh viện tràn ngập mùi nước sát trùng và mùi thuốc, còn kèm theo một ít tin tức tố của người bệnh, Nhạc Dật Ninh cảm giác rất không thoải mái, nếu phải trì hoãn dùng thuốc, về sau cậu nên ít ra cửa là tốt nhất.
——
Càng vào thu, thời tiết ngày càng lạnh, trời tối càng sớm hơn.
Lúc Nhạc Dật Ninh từ phòng vẽ tranh xuống phòng khách lầu hai, Ba Ba Đặc vừa vặn đã chuẩn bị xong bữa tối.
Lưu quản gia hỗ trợ dọn đồ ăn, yên lặng đứng một bên.
Ông biết rõ tính cách trầm tĩnh của tiểu thiếu gia, ngày thường không phải ở phòng sinh hoạt trên lầu ba đọc sách xem phim thì là ở phòng vẽ vẽ tranh, từ khi ông đến lâu đài đảm nhiệm chức vụ quản gia đến nay vẫn luôn như thế.
Chỉ có lúc thân vương Hoắc Y Nhĩ cùng tử tước Eno và Simon tới, tiểu thiếu gia mới có thể hoạt bát hơn một chút.
Nhưng ông mơ hồ cảm giác được, tiểu thiếu gia không muốn cùng ông thân cận, mới đầu cũng từng hoài nghi tiểu thiếu gia có phải biết ông âm thầm báo tin cho công tước Carlton hay không, nhưng tiểu thiếu gia từ đầu đến cuối đều biểu lộ thái độ không nóng không lạnh khiến ông không nhìn ra manh mối.
Sau này công tước Carlton nói với ông, tính tình tiểu thiếu gia vốn dĩ là "xa lạ" như vậy, bảo ông chỉ cần an tâm làm việc là được.
Mấy năm nay, ông tự nhận đã cẩn trọng làm tốt bổn phận công việc, giống như người tàng hình, cùng tiểu thiếu gia bảo trì khoảng cách không thân không gần, trừ bỏ ngẫu nhiên báo cáo hành trình của cậu với công tước Carlton cũng không có bất kỳ hành động gì không phải phép.
Tuy rằng ông cũng không rõ vì sao công tước Carlton phải giám thị một tiểu thiếu gia suốt ngày ru rú trong nhà và gần như là lánh đời mà sống?
Hơn nữa, tiểu thiếu gia mỗi lần ra cửa hành tinh đều rõ ràng, cũng không có gì không thể hội báo.
Chỉ là có đôi khi, ông ngẫu nhiên nhìn về phía bóng dáng nhỏ gầy của tiểu thiếu gia sẽ cảm thấy cậu thật đáng thương.
Ví dụ như bây giờ.
Bố cục lâu đài rất lớn, mỗi khu sinh hoạt đều vô cùng rộng rãi, bao gồm cả nhà ăn.
Nhạc Dật Ninh một mình ngồi ở một đầu bàn ăn dài, trước mặt bày một mặn, một canh cùng một bát đồ hầm, ánh đèn dừng lại trên đỉnh đầu cậu, lạnh lẽo lại cô đơn.
Quá trình cậu dùng cơm cũng vô cùng yên tĩnh, ngẫu nhiên phát ra vài tiếng chén đũa va chạm rất nhỏ.
Ba Ba Đặc ngồi ở một bên nâng má, khuôn mặt mô phỏng theo kiểu đại thúc trung niên dịu dàng nhìn cậu.
Lưu quản gia có khi cũng cảm thấy kỳ quái, tiểu thiếu gia đối với người máy trí năng trong nhà thân thiện hơn ông nhiều.
"Ninh Ninh, gần đây cậu ăn uống càng ngày càng ít đi, là tôi làm đồ ăn không ngon sao?" Ba Ba Đặc u buồn hỏi.
"Đương nhiên không phải rồi." Nhạc Dật Ninh không chút nghĩ ngợi liền phản bác, sau đó mê mang mà nhìn về phía Ba Ba Đặc, "Gần đây tôi thật sự ăn rất ít sao?"
"Quá ít." Ba Ba Đặc ôn hòa lại quan tâm mà nhìn cậu, "Thật sự không phải do trù nghệ của tôi kém đi chứ?"
Nhạc Dật Ninh trong nháy mắt hoảng hốt, ngơ ngác mà nhìn Ba Ba Đặc.
Không bao lâu, cậu chớp chớp mắt, gục đầu xuống: "Không phải, có thể là tác dụng phụ của thuốc thử khiến tôi không có khẩu vị."
"Cậu làm cơm ăn cực kỳ ngon, thật sự đó." Nhạc Dật Ninh bổ sung nói.
Ba Ba Đặc không có vì thế mà vui vẻ ngược lại lo lắng hỏi, "Nhưng không phải cậu với Bùi thượng tướng đang hẹn hò sao, nếu hai người đã bên nhau thì cần gì bỏ đi tuyến thể mà tiếp tục uống thuốc thử?"
Nhạc Dật Ninh nghĩ, đến Ba Ba Đặc còn nghĩ ra giả thiết như vậy, chẳng trách người khác đều cảm thấy cậu hẳn sẽ lựa chọn Bùi Thừa.
Bùi Thừa xác thật là lựa chọn tốt, Nhạc Dật Ninh không phải là không biết, nhưng cậu không chắc Bùi Thừa có thích mình không, sẽ thích bao lâu...... Càng không muốn bị một cái đánh dấu trói định cả đời.
Cậu đứng lên nói với Ba Ba Đặc: "Tôi ăn no rồi."
Ba Ba Đặc khó xử nhìn đồ ăn thừa hơn phân nửa, muốn khuyên Nhạc Dật Ninh ăn nhiều một chút.
Nhạc Dật Ninh đi cầu thang lên lầu một đến phòng vẽ tranh, Ba Ba Đặc đi theo phía sau cậu lải nhải: "Ninh Ninh, đêm nay tiếp tục vẽ tranh à? Đợi lát nữa tôi làm đồ ăn khuya cho cậu ăn nhé?"
"Ừm."
Lưu quản gia lặng lẽ thu dọn bàn ăn, nhìn Ba Ba Đặc chui vào phòng bếp bắt đầu làm bánh tart trứng.
Nhưng Lưu quản gia không biết, Nhạc Dật Ninh không dừng lại ở phòng vẽ tranh lầu một mà mở ra mật thất trong phòng, đi vào tầng hầm ngầm bí mật mà ông không biết.
Đó là phòng làm việc cơ giáp của Nhạc Dật Ninh, vương hậu Anna lặng lẽ chuẩn bị cho cậu nguyên bộ dụng cụ thiết bị, tuy rằng quy mô không lớn bằng phòng làm việc của Tống Lâm, nhưng cũng đủ cho cậu thiết kế chương trình, chế tác vài máy móc trí năng nhỏ.
Thời gian này hầu như cậu đều ở tầng hầm ngầm, vội vàng viết chương trình mới cho Kỵ Sĩ.
Cậu quyết định lớn mật một chút, dùng tiêu chuẩn của tinh thần lực cấp SSS trong truyền thuyết, vì Kỵ Sĩ vắt óc viết chương trình mới.
Kể cả khi tinh thần lực của Bùi Thừa không đạt tới cấp SSS, cũng sẽ thích hợp hơn so với chương trình cũ.
Nếu tinh thần lực của Bùi Thừa đạt tới cấp SSS thì càng có thể phát huy chiến lực của Kỵ Sĩ đến mức cao nhất.
Nhạc Dật Ninh chuyên chú làm việc, không nghĩ sẽ nhận được tin nhắn của Bùi Thừa lần nữa.
Bùi Thừa hỏi Nhạc Dật Ninh ngày mai cậu có rảnh không.
—-------------
Tác giả có lời muốn nói:
Bùi Thừa: Cầu xin giải đáp, theo đuổi Omega như thế nào? Online chờ! Rất gấp!
Quần chúng ăn dưa: Phóng thích tin tức tố của anh,khiến cậu ấy phát tình rồi đánh dấu!
Ninh Ninh:... Nguy hiểm xuất hiện, báo động!
Edit: Miêu
Beta: Gùa
Tống Lâm nhìn thấy hình ảnh vô cùng mạo hiểm này, nhăn mày lại.
Nhạc Dật Ninh nói: "Nếu phân tích kỹ càng tỉ mỉ số liệu ra thì có thể phát hiện được cảm ứng của Kỵ Sĩ rõ ràng còn lạc hậu, nhất là khi nó phòng ngự, mỗi lần đều là né đòn công kích trong gang tấc bởi vậy bị thương rất nhiều chỗ khác nhau."
"Đúng vậy." Tống Lâm gật đầu nói, "Khó trách con sẽ nghi ngờ, tinh thần lực của Bùi Thừa đã vượt xa cấp S."
Nhạc Dật Ninh: "Vâng. Hệ thống của Kỵ Sĩ cần phải nâng cấp, nếu không khi chiến đấu hoàn toàn không thể theo kịp điều khiển của Bùi Thừa, không thể phát huy hết khả năng chỉ huy càng dễ dàng tạo ra sai lầm tại nơi hung hiểm này, thậm chí liên lụy đến Bùi Thừa.
Tống Lâm nhìn vào bản báo cáo số liệu lần nữa, nói: "Nhưng bây giờ chúng ta không thể xác định được rốt cuộc là tinh thần lực của Bùi Thừa là ở cấp bậc nào."
Cậu đỡ cằm tự hỏi: "Hay là giờ con thử hỏi anh ấy?"
Tinh thần lực là một loại thiên phú, người có được tinh thần lực năng lực mọi mặt đều vượt trội hơn người bình thường, cấp bậc càng cao thì càng ưu tú.
Đặc biệt là quân nhân, cảnh sát, các nhà nghiên cứu khoa học mũi nhọn,... những nghề nghiệp đặc thù như vậy đều yêu cầu anh tài có cấp bậc tinh thần lực cao.
Đến cả những chức nghiệp khác, nhân tài có cấp bậc tinh thần lực cao cũng có những đãi ngộ tốt hơn bình thường.
Đáng tiếc, loại thiên phú như tinh thần lực thường chỉ được truyền thừa ở gien của quý tộc, Alpha và Beta chiếm đa số. Tuy mỗi năm nhân tài bình dân thức tỉnh tinh thần lực ngày một nhiều hơn, nhưng chung quy số lượng vẫn rất ít.
Nhạc Dật Ninh có tinh thần lực cấp A đã là hiếm thấy trong số các Omega.
Trước mắt đã biết trong những người sở hữu tinh thần lực, người có cấp bậc cao nhất chính là tiên đế Adams – một Alpha cấp SS
Mà tinh thần lực của Bùi Thừa...
Đôi mắt màu xanh lam của Nhạc Dật Ninh ánh lên sự chuyên chú và nồng nhiệt nhìn chẳng tương xứng tý nào với dáng vẻ ngoan ngoãn của cậu.
Nhưng Nhạc Dật Ninh lờ mờ cảm thấy có lẽ Bùi Thừa đã vượt qua Adams bệ hạ.
Tống Lâm quay đầu nhìn thấy trong mắt Nhạc Dật Ninh có cùng suy nghĩ với mình.
Sáu đại quý tộc do hoàng tộc Adams đứng đầu luôn duy trì một sự cân bằng mỏng manh trong các lĩnh vực chính trị, kinh tế hay quân sự và với thành tựu hiện tại của Bùi Thừa đang chậm rãi đánh vỡ thế cân bằng này.
.......
Sau khi thương lượng xong phương án cải tiến chương trình với Tống Lâm, Nhạc Dật Ninh rời khỏi phòng làm việc đến bệnh viện.
Chín lọ thuốc ức chế đã dùng hết từ lúc triển khai giai đoạn một, Nhạc Dật Ninh đặt thêm ba lọ qua chuyển phát nhanh và hiện tại chỉ còn một lọ.
Hôm nay cậu muốn đi bệnh viện kiểm tra cùng lấy thuốc thử giai đoạn hai.
Sau khi Nhạc Dật Ninh nói ra mục đích đến với bác sĩ chủ trị - bác sĩ Chương, anh lại kinh ngạc mà nhìn về phía cậu: "Không phải cậu đang hẹn hò với Bùi thượng tướng sao?"
Lông mi Nhạc Dật Ninh run lên, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn người đối diện.
Bác sĩ Chương vội giải thích nói: "Xin lỗi, tôi vô tình mạo phạm rồi, chỉ là tối hôm qua cùng người trong nhà tham dự yến hội gặp được Bùi thượng tướng."
Mấy lần Bùi Thừa và Nhạc Dật Ninh hẹn hò đều không khiêm tốn, quý tộc đế quốc dù ít hay nhiều đều biết tin tức này.
Tối hôm qua tại bữa tiệc, dù Bùi Thừa đã cười trừ giải thích hắn với Nhạc Dật Ninh chỉ là bạn bè thôi nhưng vẫn nhận được những lời quan tâm chúc phúc thật lòng và giả dối, đến cả thân vương Hoắc Y Nhĩ cùng với công tước Carlton cũng thân thiết hôn vài phần với hắn.
Trong mắt người ngoài, AO độc thân mà thường xuyên gặp mặt thì hai nhà liên hôn là chuyện sớm hay muộn.
Nhạc Dật Ninh nghe bác sĩ Chương giải thích tức khắc đã biết mục đích của việc mình và Bùi Thừa giả bộ hẹn hò đã đạt được rồi.
Carlton sẽ không giới thiệu cho cậu Alpha khác, ngược lại còn qua lại tới lui với Bùi gia, Bùi Thừa cũng không cần lo lắng gia tộc Wallen độc chiếm hạng mục tìm ra nguồn năng lượng mới.
Nhạc Dật Ninh nhìn lướt qua áo blouse trắng của bác sĩ Chương, trước ngực viết Chương Quang Tễ / Beta.
Họ Chương cũng là một trong sáu đại quý tộc của đế quốc, nhưng Nhạc Dật Ninh lại không có ấn tượng lắm với cái tên này, đối phương chắc là con cháu chi thứ.
Nhạc Dật Ninh thu hồi tầm mắt nhìn về phía bác sĩ Chương: "Tôi... Còn đang suy xét, mong anh giúp tôi giữ bí mật".
Bác sĩ Chương nói: "Đương nhiên, bảo hộ thông tin cá nhân của người bệnh là việc tôi nên làm."
Anh gác tay trên mặt bàn, nhìn Omega trước mặt.
Nhạc Dật Ninh trông vô cùng xinh đẹp, mắt nai trong trẻo, đồng tử màu lam cực kỳ mỹ lệ, lúc nhìn về phía anh tựa như sự yên tĩnh của hồ nước xanh thẳm, quả thực có thể khiến người ta cam tâm tình nguyện đắm chìm trong đó.
Thoạt nhìn Nhạc Dật Ninh rất ngoan ngoãn và thanh tú, tưởng như chẳng có gì so với các Omega bình thường khác nhưng Chương Quang Tễ biết, sự dũng cảm và quyết đoán của chàng trai Omega đáng yêu này khác hẳn với các Omega bình thường khác.
Anh tôn trọng đối phương và đồng thời không khỏi cảm thấy tiếc hận, nếu Omega trước mắt mà đồng ý thì khẳng định một đống Alpha sẽ chạy theo như vịt.
"Nhưng như thế này, ngay từ đầu tôi đã nói rồi, việc giải phẫu cắt bỏ tuyến thể rất nguy hiểm và di chứng để lại cũng rất phiền phức, thế nên so với việc bỏ đi tuyến thể thì tôi càng kiến nghị cậu tới trung tâm quản lý gien đăng ký độ xứng đôi của pheromone để tìm một Alpha thích hợp đi."
Nhạc Dật Ninh yên lặng không nói, lời khuyên và kiến nghị như vậy cậu đã nghe rất nhiều lần rồi.
"Nhưng bây giờ so với kết đôi cùng Alpha xa lạ, chẳng lẽ Bùi thượng tướng không phải lựa chọn tốt nhất sao?" Chương Quang Tễ hỏi.
Nhạc Dật Ninh có thể cảm giác được bác sĩ Chương không có ác ý, đối phương không giống Đồ Nhĩ Tư cho rằng Omega cần dựa vào Alpha, anh chỉ là từ góc độ của người bình thường cho rằng Bùi Thừa là một lựa chọn không thể bắt bẻ được.
Nhạc Dật Ninh không tính sẽ nói ra nguyên nhân mình không chịu đánh dấu và kết hôn với đối phương và cũng không thể nói ra cậu và Bùi Thừa chỉ giả bộ hẹn hò, chỉ có thể nói: "Được, tôi sẽ suy xét kỹ càng."
Chương Quang Tễ phát hiện cậu không muốn nói, cũng không nhiều lời: "Tôi sẽ đem thuốc thử giai đoạn hai cho cậu, nhưng tôi kiến nghị cậu trì hoãn dùng thuốc, mau chóng đưa ra quyết định. Loại thuốc thử này gây tổn hại cho tuyến thể, kể cả trước khi vào giai đoạn ba, cậu quyết định không cắt bỏ tuyến thể, tuyến thể cũng cần phải có thời gian mới có thể khôi phục."
Nhạc Dật Ninh gật đầu nói cảm ơn, đi phòng đến thuốc lấy thuốc thử.
Bệnh viện tràn ngập mùi nước sát trùng và mùi thuốc, còn kèm theo một ít tin tức tố của người bệnh, Nhạc Dật Ninh cảm giác rất không thoải mái, nếu phải trì hoãn dùng thuốc, về sau cậu nên ít ra cửa là tốt nhất.
——
Càng vào thu, thời tiết ngày càng lạnh, trời tối càng sớm hơn.
Lúc Nhạc Dật Ninh từ phòng vẽ tranh xuống phòng khách lầu hai, Ba Ba Đặc vừa vặn đã chuẩn bị xong bữa tối.
Lưu quản gia hỗ trợ dọn đồ ăn, yên lặng đứng một bên.
Ông biết rõ tính cách trầm tĩnh của tiểu thiếu gia, ngày thường không phải ở phòng sinh hoạt trên lầu ba đọc sách xem phim thì là ở phòng vẽ vẽ tranh, từ khi ông đến lâu đài đảm nhiệm chức vụ quản gia đến nay vẫn luôn như thế.
Chỉ có lúc thân vương Hoắc Y Nhĩ cùng tử tước Eno và Simon tới, tiểu thiếu gia mới có thể hoạt bát hơn một chút.
Nhưng ông mơ hồ cảm giác được, tiểu thiếu gia không muốn cùng ông thân cận, mới đầu cũng từng hoài nghi tiểu thiếu gia có phải biết ông âm thầm báo tin cho công tước Carlton hay không, nhưng tiểu thiếu gia từ đầu đến cuối đều biểu lộ thái độ không nóng không lạnh khiến ông không nhìn ra manh mối.
Sau này công tước Carlton nói với ông, tính tình tiểu thiếu gia vốn dĩ là "xa lạ" như vậy, bảo ông chỉ cần an tâm làm việc là được.
Mấy năm nay, ông tự nhận đã cẩn trọng làm tốt bổn phận công việc, giống như người tàng hình, cùng tiểu thiếu gia bảo trì khoảng cách không thân không gần, trừ bỏ ngẫu nhiên báo cáo hành trình của cậu với công tước Carlton cũng không có bất kỳ hành động gì không phải phép.
Tuy rằng ông cũng không rõ vì sao công tước Carlton phải giám thị một tiểu thiếu gia suốt ngày ru rú trong nhà và gần như là lánh đời mà sống?
Hơn nữa, tiểu thiếu gia mỗi lần ra cửa hành tinh đều rõ ràng, cũng không có gì không thể hội báo.
Chỉ là có đôi khi, ông ngẫu nhiên nhìn về phía bóng dáng nhỏ gầy của tiểu thiếu gia sẽ cảm thấy cậu thật đáng thương.
Ví dụ như bây giờ.
Bố cục lâu đài rất lớn, mỗi khu sinh hoạt đều vô cùng rộng rãi, bao gồm cả nhà ăn.
Nhạc Dật Ninh một mình ngồi ở một đầu bàn ăn dài, trước mặt bày một mặn, một canh cùng một bát đồ hầm, ánh đèn dừng lại trên đỉnh đầu cậu, lạnh lẽo lại cô đơn.
Quá trình cậu dùng cơm cũng vô cùng yên tĩnh, ngẫu nhiên phát ra vài tiếng chén đũa va chạm rất nhỏ.
Ba Ba Đặc ngồi ở một bên nâng má, khuôn mặt mô phỏng theo kiểu đại thúc trung niên dịu dàng nhìn cậu.
Lưu quản gia có khi cũng cảm thấy kỳ quái, tiểu thiếu gia đối với người máy trí năng trong nhà thân thiện hơn ông nhiều.
"Ninh Ninh, gần đây cậu ăn uống càng ngày càng ít đi, là tôi làm đồ ăn không ngon sao?" Ba Ba Đặc u buồn hỏi.
"Đương nhiên không phải rồi." Nhạc Dật Ninh không chút nghĩ ngợi liền phản bác, sau đó mê mang mà nhìn về phía Ba Ba Đặc, "Gần đây tôi thật sự ăn rất ít sao?"
"Quá ít." Ba Ba Đặc ôn hòa lại quan tâm mà nhìn cậu, "Thật sự không phải do trù nghệ của tôi kém đi chứ?"
Nhạc Dật Ninh trong nháy mắt hoảng hốt, ngơ ngác mà nhìn Ba Ba Đặc.
Không bao lâu, cậu chớp chớp mắt, gục đầu xuống: "Không phải, có thể là tác dụng phụ của thuốc thử khiến tôi không có khẩu vị."
"Cậu làm cơm ăn cực kỳ ngon, thật sự đó." Nhạc Dật Ninh bổ sung nói.
Ba Ba Đặc không có vì thế mà vui vẻ ngược lại lo lắng hỏi, "Nhưng không phải cậu với Bùi thượng tướng đang hẹn hò sao, nếu hai người đã bên nhau thì cần gì bỏ đi tuyến thể mà tiếp tục uống thuốc thử?"
Nhạc Dật Ninh nghĩ, đến Ba Ba Đặc còn nghĩ ra giả thiết như vậy, chẳng trách người khác đều cảm thấy cậu hẳn sẽ lựa chọn Bùi Thừa.
Bùi Thừa xác thật là lựa chọn tốt, Nhạc Dật Ninh không phải là không biết, nhưng cậu không chắc Bùi Thừa có thích mình không, sẽ thích bao lâu...... Càng không muốn bị một cái đánh dấu trói định cả đời.
Cậu đứng lên nói với Ba Ba Đặc: "Tôi ăn no rồi."
Ba Ba Đặc khó xử nhìn đồ ăn thừa hơn phân nửa, muốn khuyên Nhạc Dật Ninh ăn nhiều một chút.
Nhạc Dật Ninh đi cầu thang lên lầu một đến phòng vẽ tranh, Ba Ba Đặc đi theo phía sau cậu lải nhải: "Ninh Ninh, đêm nay tiếp tục vẽ tranh à? Đợi lát nữa tôi làm đồ ăn khuya cho cậu ăn nhé?"
"Ừm."
Lưu quản gia lặng lẽ thu dọn bàn ăn, nhìn Ba Ba Đặc chui vào phòng bếp bắt đầu làm bánh tart trứng.
Nhưng Lưu quản gia không biết, Nhạc Dật Ninh không dừng lại ở phòng vẽ tranh lầu một mà mở ra mật thất trong phòng, đi vào tầng hầm ngầm bí mật mà ông không biết.
Đó là phòng làm việc cơ giáp của Nhạc Dật Ninh, vương hậu Anna lặng lẽ chuẩn bị cho cậu nguyên bộ dụng cụ thiết bị, tuy rằng quy mô không lớn bằng phòng làm việc của Tống Lâm, nhưng cũng đủ cho cậu thiết kế chương trình, chế tác vài máy móc trí năng nhỏ.
Thời gian này hầu như cậu đều ở tầng hầm ngầm, vội vàng viết chương trình mới cho Kỵ Sĩ.
Cậu quyết định lớn mật một chút, dùng tiêu chuẩn của tinh thần lực cấp SSS trong truyền thuyết, vì Kỵ Sĩ vắt óc viết chương trình mới.
Kể cả khi tinh thần lực của Bùi Thừa không đạt tới cấp SSS, cũng sẽ thích hợp hơn so với chương trình cũ.
Nếu tinh thần lực của Bùi Thừa đạt tới cấp SSS thì càng có thể phát huy chiến lực của Kỵ Sĩ đến mức cao nhất.
Nhạc Dật Ninh chuyên chú làm việc, không nghĩ sẽ nhận được tin nhắn của Bùi Thừa lần nữa.
Bùi Thừa hỏi Nhạc Dật Ninh ngày mai cậu có rảnh không.
—-------------
Tác giả có lời muốn nói:
Bùi Thừa: Cầu xin giải đáp, theo đuổi Omega như thế nào? Online chờ! Rất gấp!
Quần chúng ăn dưa: Phóng thích tin tức tố của anh,khiến cậu ấy phát tình rồi đánh dấu!
Ninh Ninh:... Nguy hiểm xuất hiện, báo động!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất