Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh
Chương 35: Đại Thuốc Viên 1
Chương 35: Đại thuốc viên 1
Không chỉ cung cấp dịch vụ mát xa ở bệnh viện Đệ Tam, Vân Mạt còn được như ý nguyện mua sắm đảng sâm, đương quy, bát giác cùng hoàng sơn ở dược phòng.
May mắn chính là, nhiều thành phần của dịch dinh dưỡng ở tinh tế đều được chiết xuất từ những nguyên liệu thô này.
Càng khó được chính là, không biết vị nào đã đặc biệt nhìn xa trông rộng, tiên tri rằng thảo dược phát triển đến mấy ngàn năm, có chút hiệu quả thần kỳ. Bởi vậy trong quá trình sinh vật tiến hóa, bọn họ đều nỗ lực hết sức để bảo lưu lại trạng thái nguyên thủy của thảo dược.
“Tích…… Tích…… Tích……”
Thiết bị Trí Não của Vân Mạt xuất hiện âm thanh nhắc nhở cuộc gọi, tần suất còn rất cao, biểu hiện tâm tình vô cùng khẩn trương của đối phương.
Vân Mạt nhấc tay lên liền thấy thông báo: “Bách Vạn Chu muốn trò chuyện cùng bạn.”
Vân Mạt ấn vào từ chối.
Liên Châu ở bên kia màn hình sửng sốt một chút, sau đó lại cười, tiếp theo liền bắt đầu luống cuống tay chân gõ chữ.
Bách Vạn Chu: “Thần tiên, đại thần, xin nhận của ta một lạy!”
Bách Vạn Chu: “Thần tiên, anh hai của ta đã tỉnh lại rồi! Bảy ngày, ngươi nói bảy ngày, anh ấy thật sự đã tỉnh lại!”
Bách Vạn Chu: “Ta sẽ đánh giá khen ngợi năm sao cho cửa hàng của ngươi, cũng sẽ đề cử nhiều bằng hữu chú ý tới cửa hàng của ngươi, ngươi thấy vậy có được không ?”
Bách Vạn Chu: “Thần tiên, dược thiện mà ngươi nói, thế nào rồi?”
Vân Mạt bĩu môi, chậm rì rì trả lời: “Còn đang ở trong quá trình điều chỉnh. Ngươi yên tâm đi, hắn sẽ còn tiếp tục hôn mê thêm lần nữa. Chờ đến khi hắn tỉnh lại, dược thiện cũng liền hoàn thành.”
Bách Vạn Chu: “……? Ngươi nói vậy là có ý gì?”
Vân Mạt: “Khi nào anh trai của ngươi tỉnh lại một lần nữa thì hẵng đến tìm ta.”
Nói xong, nàng liền rời khỏi cửa hàng.
Phấn khởi trên mặt Liên Châu còn không có giảm xuống.
“Ba, là sự thật, con không có lừa ba, chính là cái người có nick name “Giải Ưu Tiểu Năng Thủ” này. Nàng nói anh hai ngắn thì bảy ngày, chậm thì một tháng liền tỉnh lại”.
Cảm xúc của Liên Châu cực kỳ hưng phấn, vừa có sự vui sướng khi anh hai tỉnh lại, vừa có thêm một loại cảm giác thỏa mãn khi phát hiện ra ‘cao nhân quỷ dị’.
Liên ba ba từ ái vuốt tóc nàng: “Được, Tiểu Châu lợi hại nhất.”
Nhưng hiển nhiên là ông không tin.
“Anh hai, thật sự, nàng thật sự rất lợi hại! Nàng đoán chữ cho em, kết quả đều nói đúng hết.”
Liên Châu quay đầu lại, nhìn về phía Liên Nghệ, ngữ điệu bên trong tràn ngập thân mật.
“Đã khiến cho các ngươi lo lắng rồi!”, môi Liên Nghệ có hơi chút nhợt nhạt, trên khuôn mặt tuấn lãng mang theo ý cười nhẹ.
Liên Châu: “Mọi người đừng có không tin nha, nga, đúng rồi, nàng còn nói, anh hai sẽ còn hôn mê tiếp, bảo chúng ta không cần lo lắng. Em đã đặt dược thiện của nàng rồi, nàng nói anh hai sẽ lại tỉnh lại, không có việc gì.”
Liên Diệu khụ một tiếng: “Liên Châu, được rồi, mấy ngày nay em đã vất vả rồi, thẻ của anh, em cứ tuỳ tiện dùng đi, sau này mua mấy cái túi xách.”
Liên Châu:……
Ngày hôm sau, 10 giờ sáng, không có bất luận dấu hiệu báo trước nào, Liên Nghệ lại lần nữa lâm vào hôn mê. Hệ thống chữa bệnh cũng không có xuất hiện nhắc nhở dị thường.
Cả đám người kinh ngạc, khiếp sợ, không dám tin tưởng, quay đầu nhìn chằm chằm Liên Châu: “Em……ngày hôm qua nói cái gì nhỉ?”
Vẻ mặt của Liên Châu xuất hiện biểu tình ‘Ta đã nói rồi mà!’.
Nàng nhếch khóe môi, duỗi cánh tay ra, chỉ vào Liên Nghệ, còn cop py nguyên lời của Vân Mạt nói: “Người này huyền châm phá ấn, ấn đường bình mãn ánh sáng. Trong cuộc đời hắn, tất có một lần gặp phải sự tình thập phần nguy hiểm, thậm chí uy hiếp đến sinh mệnh. Nhưng lúc này ấn đường không hẹp, không hãm, đại nạn không chết, tất sẽ có hạnh phúc cuối đời!”
Đám người Liên ba ba:……
Vân Mạt cân thử dược liệu trong tay, nghĩ đến 800 tinh tệ của khách hàng, quyết định thử trước, nhân tiện cũng bồi bổ cho chính mình. Nguyên thần không chữa trị được, nhưng gia tăng thêm vài điểm nguyên khí cũng không tồi.
Chờ đến sau khi kết thúc công việc buổi sáng, Vân Mạt liền trưng dụng chiếc bếp thường dùng của đầu bếp Phương, ở mặt trên bắt đầu bận việc.
Đầu bếp cùng nhóm giúp việc bếp núc đã sớm bị đôi tay của nàng thuyết phục, đối với việc này một câu oán hận cũng không có.
Vân Mạt chuẩn bị thử nghiệm ‘đan chính khí’, đây là một loại đan dược nàng luyện tập.
‘Đan chính khí’ xuất phát từ ‘Bí quyết chế dược’, có tác dụng bổ khuyết cho phần bị tổn hại, ích khí huyết, tráng gân cốt. Lấy ô đầu, gừng, quế có tính nóng, chia bốn phần. So với bảy trân tán thì ít ngô, nhưng lại nhiều chà là, táo đỏ hơn. Tuy hiệu lực của nó có kém hơn loại ban đầu một chút, nhưng không còn vị đắng nữa.
Không chỉ cung cấp dịch vụ mát xa ở bệnh viện Đệ Tam, Vân Mạt còn được như ý nguyện mua sắm đảng sâm, đương quy, bát giác cùng hoàng sơn ở dược phòng.
May mắn chính là, nhiều thành phần của dịch dinh dưỡng ở tinh tế đều được chiết xuất từ những nguyên liệu thô này.
Càng khó được chính là, không biết vị nào đã đặc biệt nhìn xa trông rộng, tiên tri rằng thảo dược phát triển đến mấy ngàn năm, có chút hiệu quả thần kỳ. Bởi vậy trong quá trình sinh vật tiến hóa, bọn họ đều nỗ lực hết sức để bảo lưu lại trạng thái nguyên thủy của thảo dược.
“Tích…… Tích…… Tích……”
Thiết bị Trí Não của Vân Mạt xuất hiện âm thanh nhắc nhở cuộc gọi, tần suất còn rất cao, biểu hiện tâm tình vô cùng khẩn trương của đối phương.
Vân Mạt nhấc tay lên liền thấy thông báo: “Bách Vạn Chu muốn trò chuyện cùng bạn.”
Vân Mạt ấn vào từ chối.
Liên Châu ở bên kia màn hình sửng sốt một chút, sau đó lại cười, tiếp theo liền bắt đầu luống cuống tay chân gõ chữ.
Bách Vạn Chu: “Thần tiên, đại thần, xin nhận của ta một lạy!”
Bách Vạn Chu: “Thần tiên, anh hai của ta đã tỉnh lại rồi! Bảy ngày, ngươi nói bảy ngày, anh ấy thật sự đã tỉnh lại!”
Bách Vạn Chu: “Ta sẽ đánh giá khen ngợi năm sao cho cửa hàng của ngươi, cũng sẽ đề cử nhiều bằng hữu chú ý tới cửa hàng của ngươi, ngươi thấy vậy có được không ?”
Bách Vạn Chu: “Thần tiên, dược thiện mà ngươi nói, thế nào rồi?”
Vân Mạt bĩu môi, chậm rì rì trả lời: “Còn đang ở trong quá trình điều chỉnh. Ngươi yên tâm đi, hắn sẽ còn tiếp tục hôn mê thêm lần nữa. Chờ đến khi hắn tỉnh lại, dược thiện cũng liền hoàn thành.”
Bách Vạn Chu: “……? Ngươi nói vậy là có ý gì?”
Vân Mạt: “Khi nào anh trai của ngươi tỉnh lại một lần nữa thì hẵng đến tìm ta.”
Nói xong, nàng liền rời khỏi cửa hàng.
Phấn khởi trên mặt Liên Châu còn không có giảm xuống.
“Ba, là sự thật, con không có lừa ba, chính là cái người có nick name “Giải Ưu Tiểu Năng Thủ” này. Nàng nói anh hai ngắn thì bảy ngày, chậm thì một tháng liền tỉnh lại”.
Cảm xúc của Liên Châu cực kỳ hưng phấn, vừa có sự vui sướng khi anh hai tỉnh lại, vừa có thêm một loại cảm giác thỏa mãn khi phát hiện ra ‘cao nhân quỷ dị’.
Liên ba ba từ ái vuốt tóc nàng: “Được, Tiểu Châu lợi hại nhất.”
Nhưng hiển nhiên là ông không tin.
“Anh hai, thật sự, nàng thật sự rất lợi hại! Nàng đoán chữ cho em, kết quả đều nói đúng hết.”
Liên Châu quay đầu lại, nhìn về phía Liên Nghệ, ngữ điệu bên trong tràn ngập thân mật.
“Đã khiến cho các ngươi lo lắng rồi!”, môi Liên Nghệ có hơi chút nhợt nhạt, trên khuôn mặt tuấn lãng mang theo ý cười nhẹ.
Liên Châu: “Mọi người đừng có không tin nha, nga, đúng rồi, nàng còn nói, anh hai sẽ còn hôn mê tiếp, bảo chúng ta không cần lo lắng. Em đã đặt dược thiện của nàng rồi, nàng nói anh hai sẽ lại tỉnh lại, không có việc gì.”
Liên Diệu khụ một tiếng: “Liên Châu, được rồi, mấy ngày nay em đã vất vả rồi, thẻ của anh, em cứ tuỳ tiện dùng đi, sau này mua mấy cái túi xách.”
Liên Châu:……
Ngày hôm sau, 10 giờ sáng, không có bất luận dấu hiệu báo trước nào, Liên Nghệ lại lần nữa lâm vào hôn mê. Hệ thống chữa bệnh cũng không có xuất hiện nhắc nhở dị thường.
Cả đám người kinh ngạc, khiếp sợ, không dám tin tưởng, quay đầu nhìn chằm chằm Liên Châu: “Em……ngày hôm qua nói cái gì nhỉ?”
Vẻ mặt của Liên Châu xuất hiện biểu tình ‘Ta đã nói rồi mà!’.
Nàng nhếch khóe môi, duỗi cánh tay ra, chỉ vào Liên Nghệ, còn cop py nguyên lời của Vân Mạt nói: “Người này huyền châm phá ấn, ấn đường bình mãn ánh sáng. Trong cuộc đời hắn, tất có một lần gặp phải sự tình thập phần nguy hiểm, thậm chí uy hiếp đến sinh mệnh. Nhưng lúc này ấn đường không hẹp, không hãm, đại nạn không chết, tất sẽ có hạnh phúc cuối đời!”
Đám người Liên ba ba:……
Vân Mạt cân thử dược liệu trong tay, nghĩ đến 800 tinh tệ của khách hàng, quyết định thử trước, nhân tiện cũng bồi bổ cho chính mình. Nguyên thần không chữa trị được, nhưng gia tăng thêm vài điểm nguyên khí cũng không tồi.
Chờ đến sau khi kết thúc công việc buổi sáng, Vân Mạt liền trưng dụng chiếc bếp thường dùng của đầu bếp Phương, ở mặt trên bắt đầu bận việc.
Đầu bếp cùng nhóm giúp việc bếp núc đã sớm bị đôi tay của nàng thuyết phục, đối với việc này một câu oán hận cũng không có.
Vân Mạt chuẩn bị thử nghiệm ‘đan chính khí’, đây là một loại đan dược nàng luyện tập.
‘Đan chính khí’ xuất phát từ ‘Bí quyết chế dược’, có tác dụng bổ khuyết cho phần bị tổn hại, ích khí huyết, tráng gân cốt. Lấy ô đầu, gừng, quế có tính nóng, chia bốn phần. So với bảy trân tán thì ít ngô, nhưng lại nhiều chà là, táo đỏ hơn. Tuy hiệu lực của nó có kém hơn loại ban đầu một chút, nhưng không còn vị đắng nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất