Tôi Dựa Vào Nghèo Khó Quét Ngang Trò Chơi Kinh Dị​

Chương 174

Trước Sau
Tác giả: Bách Đường - Edit: Kaoru Rits (kaorurits).

Tâm động không bằng hành động.

Nếu quyết định muốn cho tàu Endymion góp một viên gạch trên con đường bần cùng của mình, Tiêu Lam nhanh chóng bắt đầu suy xét lên nên chấp hành như thế nào.

Cách thi tổ chức gà rừng chi viện còn trên dưới hai mươi phút, thời gian có hạn, cần phải nhanh chóng tiến hành.

Đồng thời, phía trên cách đó không xa lại có một người chơi khế ước đang tàn sát, lúc hành động cũng phải cẩn thận tránh hắn ta.

Cho nên, lúc hủy tàu không thể làm ra động tĩnh quá lớn, cũng không thể lưu lại dấu vết quá rõ ràng, tốt nhất là hủy đi một khối xong đổi một chỗ, lén lút tiến hành.

Tiêu Lam đột nhiên nghĩ tới một chút: “【 Xương Kẻ Bội Nghịch 】 dùng trung tâm của anh cường hóa qua, sẽ bị bọn chúng tìm được sao?”

Lạc lắc đầu: “Sức mạnh thuộc về tôi trong trung tâm đã sớm tiêu hao hơn một nửa, lại dung nhập vào【 Xương của Dalit 】, hơi thở của nó đã không giống tôi nữa.”

Tiêu Lam: “Đúng rồi, nếu người chơi khế ước nhìn thấy mặt anh có nhận ra anh không?”

Lạc: “Sẽ không, tôi cũng không xuất hiện trước mặt bọn họ. Chúa tể nói, từ trước đến nay nó trực tiếp tuyên bố nhiệm vụ, không có hứng thú nói chuyện phiếm cùng bất luận người chơi nào.”

Tiêu Lam lúc này mới hơi chút yên tâm.

Thời gian không nhiều lắm, Tiêu Lam tiếp đón Lạc, bắt đầu kế hoạch lớn phá bỏ và di dời của bọn họ.

Hai người trước tiên nhằm vào tầng dưới chót, thô bạo mà mở ra bộ phận khoang thông nước.

Sau đó Tiêu Lam chuyển【 Xương Kẻ Bội Nghịch 】 trong tay sang hình thái nhận, mở ra không ít lỗ thủng ở những vị trí ẩn nấp trên xác tàu.

Lạc cũng không nhàn rỗi, tuy rằng không thể sử dụng năng lực, nhưng hắn cầm【 Đây là một thanh chủy thủ dính đầy kịch độc 】Tiêu Lam đưa qua, vẫn phá hủy đến hô mưa gọi gió.

Hai người động thủ tốc độ cực nhanh, hai luồng thân ảnh không ngừng xuyên qua trên tàu.

Trong mười bước phá tàu bén nhạy

Nghìn dặm xa vùng vẫy mà chi

Việc xong rũ áo ra đi

Xoá nhòa thân thế, giấu nghèo tiếng tăm*

(*bài thơ Tiêu Lam chế lại từ Hiệp Khách Hành của Lý Bạch, mình chế lại từ bản dịch thơ của Trần Trọng San trên thivien)

Hôm nay, máy móc phá bỏ và di dời không có cảm tình cùng chó săn trung thành của cậu cũng vô cùng nỗ lực mà kinh doanh.

Phàm là nơi bọn họ quét qua, chợt vừa thấy những tưởng không có gì, nhưng luôn có ống thoát nước yên lặng rò rỉ.

Rất nhanh, tình huống nước vào của tàu Endymion càng ngày càng nghiêm trọng, lượng lớn nước biển rót vào làm thân tàu cũng bắt đầu hơi nghiêng.

Nhưng đồng thời, tiếng ầm vang trên đỉnh đầu hai người cũng càng ngày càng gần.

Cuối cùng biến thành cùng tầng với bọn họ.

——

Bên kia.

Một người chơi đang ra sức chạy trối chết về phía trước.

Anh ta chạy trốn sắc mặt trắng bệch, thở hồng hộc, hiển nhiên là đã dùng hết toàn lực.

Anh ta là một người chơi công kích tầm xa, bản thân tốc độ đã rất nhanh, lúc này còn mở ra toàn bộ kỹ năng và đạo cụ tăng tốc.

Lúc đang chạy trốn, anh ta còn không ngừng vận dụng kỹ năng ý đồ ngăn cản gia hỏa phía sau, đạo cụ cũng như không cần tiền mà ném qua.

Nhưng tiếng bước chân phía sau anh ta lại càng ngày càng gần, phảng phất như Tử Thần triệu hoán.

Người chơi tuyệt vọng mà hô to: “Tôi nói tôi không biết rồi!!! Thứ trên tay anh tôi hoàn toàn chưa thấy qua!!!”

“Không sao cả, tâm tình tao không tốt, mày vận khí không tốt, chỉ thế mà thôi.” Giọng nói phía sau lại cực kỳ bình tĩnh, giống như là đang nói, ông chủ phiền ông lấy thêm cho tôi miếng hành vậy.

Người chơi nhịn không được phẫn nộ: “Mày là đồ điên!! Biến thái! Giết người ——”

Tiếng nói anh ta còn chưa rơi xuống hết, công kích của đối phương đã đến.

Gậy bóng chày lấy một loại tốc độ cao vô tình dừng trên cái ót anh ta, người ra tay tựa hồ dùng sức lực rất lớn, toàn bộ đầu trực tiếp bị đánh nát, chất lỏng đỏ trắng tức khắc vẩy tung tóe ra ngoài.

Thân thể người chơi vẫn còn duy trì tư thế đang chạy vội, vọt vài bước về phía trước mới đột nhiên ngã xuống.

Thi thể còn đang run rẩy, nhưng sinh mệnh đã mất đi rồi.

Người đàn ông tóc dài mặc quần bãi biển đi lên trước, xé quần áo của thi thể xoa xoa gậy bóng chày loang lổ vết máu của mình.

Sau khi lau khô gậy bóng chày rồi, người nam tóc dài tùy ý vứt bỏ mảnh vải vụn dơ bẩn trong tau.

Hắn ta đánh giá xung quanh, làm như không thấy thi thể dưới mặt đất: “Tìm nhiều tên như vậy cũng không phải, trong màn chơi này rốt cuộc có bao nhiêu con sâu nhỏ chứ? Xem ra nhiệm vụ này đại khái không hoàn thành rồi, hầy…… kỳ nghỉ của mình…… Phiền thật……”

Hắn ta không kiên nhẫn mà gãi gãi tóc, một gậy bóng chày hung hăng mà nện lên thân tàu, phát ra tiếng vang thật lớn.

Theo công kích của hắn ta, lượng lớn nước biển vọt vào.

“Đậu!” Tóc dài lau nước dính vào mặt.

Hắn ta xách theo gậy trong tay tiến về phía trước, một đường đi một đường không chút lưu tình mà phá hư thân tàu, không hề có ý tứ tiết kiệm chút kinh phí cho ông chủ Thế Giới Hàng Lâm của mình gì cả.

Bỗng nhiên, vào thời điểm bước ra chỗ ngoặt nào đó, hắn ta xa xa thấy được bóng người đi ra ở một đầu hành lang khác.

Tóc dài cười: “Lại bắt được hai con sâu nho nhỏ……”

——

Tiêu Lam trong nháy mắt bước qua chỗ ngoặt chợt cảm nhận được một luồng sát ý làm người lông tơ dựng thẳng.

Đồng thời, xuất hiện trong tầm nhìn còn có bóng người xa xa xuất hiện bên kia hành lang, khoảng cách hai bên rất xa, cậu có chút nhìn không rõ, nhưng sát ý này không chút che lấp làm cậu nháy mắt ý thức được, đối phương không có ý tốt.

Ngay lúc này, dùng sát ý như vậy đối đãi người chơi, thân phận của đối phương đã được miêu tả sinh động ——

Người chơi khế ước tiến vào màn chơi kia!

Không có bất luận do dự gì, Tiêu Lam và Lạc cùng một lúc ăn ý cất bước chạy ngay.

Tuy rằng lên tới cao cấp, nhưng Tiêu Lam sẽ không mù quáng cho rằng bản thân mình bây giờ có thể cứng rắn đối đầu với khế ước.

Huống chi, đối phương còn là do chúa tể phái đến tìm kiếm Lạc, không thể để hắn ta phát hiện ra Lạc, tốt nhất là cả đến gần cũng không được.

Hai luồng thân ảnh nhanh chóng đi xa.



Phía sau, nam tóc dài lại phản ứng nhanh chóng đuổi sát theo.

Hắn ta tựa hồ cũng là kiểu cường hóa thể chất như Tiêu Lam, nhưng tốc độ hắn hơn rất xa Tiêu Lam, chạy lên nhanh cứ như tia chớp, nhanh chóng kéo gần lại khoảng cách hai bên.

Cứ như vậy tiếp tục, chỉ cần vài giây đếm rõ, nam tóc dài đã có thể đuổi được Tiêu Lam.

Sát ý lạnh lẽo như lưỡi đao đánh úp lại, làm cảm giác cả người đều như ngâm trong nước đá, cơ bắp cũng nhịn không được run rẩy.

Giọng nói nam tóc dài từ phía sau truyền đến: “Ê, bọn mày chạy cái gì?”

Lạc nhíu mày: “Tiên sinh, tôi dẫn dắt hắn ta rời đi cho.”

Tiêu Lam quyết đoán cự tuyệt: “Tăng tốc, chúng ta tiếp tục.”

Không công phu đau lòng giá trị bần cùng nữa, cậu quyết đoán mà mở kỹ năng:

【 Tên: Bần cùng không thể hạn chế tưởng tượng của tôi 】

【 Năng lực: Tốc độ gấp 16 lần 】

Tốc độ Tiêu Lam chợt tăng lên, đột nhiên nhảy ra một mảng lớn về phía trước.

Lạc cũng theo sát sau đó, hai luồng thân ảnh lại lần nữa kéo ra khoảng cách với kẻ truy đuổi phía sau.

“Chậc.” Nam tóc dài phát ra tiếng khinh thường.

Hắn ta cũng tiếp tục tăng tốc, đuổi theo bóng người phía trước.p

Nhưng lúc này đây, tốc độ hai bên tiếp cận lại trở nên thong thả, hắn ta vô pháp đuổi theo trong khoảng thời gian nữa.

Tiêu Lam cũng chú ý tới điểm này.

Nếu truy binh đã ở sau người, chỉ biết che giấu hành tung của mình cũng vô dụng.

Cậu một đường đi tới, một đường không ngừng công kích thân tàu, phá hư thân tàu đồng thời cũng chế tạo chướng ngại cho cái tên truy đuổi phía sau.

Thân tàu càng ngày càng xuất hiện nhiều chỗ hổng, vô số nước biển rót vào bên trong.

Lượng lớn tạp vật và mảnh nhỏ hỗn nước biển dũng mãnh tràn lại đây, đích xác tạo thành một chút ảnh hưởng với nam tóc dài, nhưng lại không cách nào làm Tiêu Lam hoàn toàn thoát khỏi hắn ta dây dưa.

Nam tóc dài huy động gậy bóng chày đánh tan tạp vật trước mặt.

Hắn ta thật sự có chút bị hai con sâu nhỏ này chọc giận, toàn lực tăng tốc, gắt gao đuổi theo hai người Tiêu Lam không bỏ.

Hai bên vẫn truy đuổi trên tàu Endymion đang dần dần chìm nghỉm xuống.

Theo động tác của Tiêu Lam, toàn bộ thân tàu đang không ngừng nghiêng dần, chìm xuống phía dưới.

Khi khoảng cách giữa bọn họ sắp nhích lại gần, nhất thời bị Tiêu Lam và Lạc chế tạo chướng ngại kéo ra, nhất thời lại bị nam tóc dài đuổi kịp kéo gần, tình trạng vẫn luôn giằng co, ai cũng không thể hoàn toàn nắm giữ cục diện.

Thẳng đến, phía trước không còn đường đi nữa.

Tàu Endymion dẫu có lớn cũng là hữu hạn, nơi này đã là phần gần đầu tàu, Tiêu Lam nhìn thấy hành lang trước mặt đã đến gần cuối.

Lại qua không lâu, bọn họ sắp không còn đường để trốn nữa.

Cậu nghe được nam tóc dài phía sau sung sướng thổi một tiếng huýt sáo, cứ như đang chúc mừng con mồi tự tìm đường chết.

Ánh mắt Tiêu Lam chuyển sang phía bên cạnh.

Nơi đó hẳn là tấm thép xác tàu, so với các bộ phận khác thì dày hơn một chút, nhưng cũng sẽ không dày quá mười centimet.

Cậu đột ngột nhảy lên, lưỡi đao sắc bén trong tay dùng sức hướng tới nơi đó hung hăng chém một đao.

Lưỡi đao sắc bén do hấp thu trung tâm Kẻ Bội Nghịch, cộng thêm sức mạnh hơn xa người chơi tầm thường của Tiêu Lam, một đao này đâm thật sâu vào trong xác tàu.

Nhưng động tác Tiêu Lam cũng không hề dừng lại.

Mượn dùng tốc độ gấp mười sáu lần kỹ năng mang đến, cậu chạy như bay vuông góc với mặt ngoài xác tàu, để lại một đường rãnh lỗ hổng thật dài.

Lạc nháy mắt hiểu rõ ý đồ của Tiêu Lam, đồng thời một dao đâm vào trong xác tàu chạy như bay về phía trước, một đường rãnh hẹp dài khác cũng xuất hiện.

Theo hai người chạy như điên, hai hàng rãnh dài ngoài xác tàu cũng càng lúc càng lớn, lượng lớn nước biển trong giây lát rót vào trong tàu.

Tiêu Lam chạy đến cuối, cậu hung hăng dùng hết toàn lực vung một đao, cắt đứt phần liên tiếp giữa hai đường rãnh, sau đó mạnh mẽ bằng vào sức mạnh vượt xa ng thường của mình xốc lên phần rãnh dài này.

Nháy mắt, tựa như cánh cổng địa ngục được mở ra, nước biển điên cuồng trút xuống, trực tiếp tràn vào trong tàu.

Nước biển dũng mãnh ùa vào phân cách ra hai người Tiêu Lam và nam tóc dài gắt gao đuổi theo phía sau.

Hắn ta chỉ kịp phát ra một tiếng: “Đậu má——”

Tiếp theo, liền dưới sự đột ngột không kịp phòng ngừa, bị một lượng nước biển khổng lồ ập vào trước mặt nháy mắt đẩy về phía một đầu khác của tàu.

Phảng phất như đè ép một chiếc xe tăng lên người con lạc đà sắp ngã xuống.

Tàu Endymion vết thương chồng chất rốt cuộc không cách nào thừa nhận nước biển dũng mãnh ùa vào, toàn bộ đầu thuyền bỗng nhiên ngã quỵ xuống phía dưới, tốc độ chìm chợt nhanh hơn mấy lần trước đó.

Chiếc du thuyền lấy tên mỹ thiếu niên yên giấc ngàn thu này, cuối cùng cũng bước lên con đường ngủ say tựa như cái tên của mình.

Tàu Endymion chìm xuồng biển cuốn lên lốc xoáy thật lớn, một lực hấp dẫn cường đại xuất hiện, tựa hồ là muốn túm mọi người cùng nhau trầm luân.

Vô số tạp vật và tro bụi lẫn vào trong nước làm nước biển trở nên vẩn đục, cũng che đậy tầm mắt, làm tầm nhìn trở nên cực thấp.

Nhưng này cũng tiện để Tiêu Lam và Lạc che giấu hành tung.

Tiêu Lam ra sức vùng vẫy trong nước biển, dùng thể chất người chơi cao cấp và kỹ năng tăng tốc đối kháng lực hấp dẫn đáng sợ này.

Bởi vì tầm mắt Tiêu Lam đã bị ảnh hưởng, Lạc một đường dẫn cậu thoát đi, bơi xa khỏi người đàn ông tóc dài.

Cuối cùng, Lam trồi lên mặt nước, cũng thoát ly phạm vi xoáy nước cuốn vào, cũng tạm thời đóng kỹ năng lại.

Ngay sau đó, cậu nghe được nhắc nhở của hệ thống làm người sung sướng:

“Phá hư cảnh tượng quan trọng (Độ tham dự: 10%), toàn thể Boss trên tàu Endymion tỏ vẻ cực chú ý đến bạn, cũng hy vọng bạn nhanh đi tìm chết”

“Giá trị bần cùng tăng 2 tỉ 900 triệu, Tiêu Lam đứng trên đỉnh cao của sự bần cùng”

Không hổ là du thuyền xa hoa, chế tạo ra giá trị quả nhiên là siêu cấp xa hoa mà, cho dù là 10% cũng là con số đáng sợ như thế.

Quả nhiên, người gan lớn bao nhiêu thì tài sản giá trị bần cùng lớn bấy nhiêu.

Cảm giác bước lên đỉnh cao bần cùng quả thực làm người ta muốn ngừng mà không được, còn bị Boss chú ý, chả sao cả.

Tiếp theo lại là hệ thống nhắc nhở liên tiếp:

“Giá trị bần cùng vượt qua 1 tỉ, kỹ năng 【 Bần cùng không thể hạn chế tưởng tượng của tôi 】 thăng cấp đến LV.4”



“Giá trị bần cùng vượt qua 3 tỉ, kỹ năng 【 Bần cùng không thể hạn chế tưởng tượng của tôi 】 thăng cấp đến LV.5”

【 Tên: Bần cùng không thể hạn chế tưởng tượng của tôi (đã trói định) 】

【 Năng lực: 1. Tưởng tượng ra một năng lực, càng nghèo thì năng lực càng cường đại, mỗi phút sử dụng tiêu hao giá trị bần cùng 10 triệu, tăng lên giá trị bần cùng và bội số tiêu hao (2/4/8) tăng lên hiệu quả kỹ năng (lv.5)

2. Căn cứ trình độ bần cùng tăng cường tố chất thân thể người chơi, khi công kích mục tiêu có tỷ lệ tùy cơ đạt được vật phẩm (bị động) 】

【 Thuyết minh: Tuy rằng tui nghèo, nhưng tui có thể nằm mơ mà! Đây là quỷ nghèo cuối cùng cũng quật cường 】

Chàng trai đứng trên đỉnh bần cùng hơi bình tĩnh lại một chút.

Xem thuyết minh kỹ năng, cậu có thể lựa chọn tăng lớn giá trị bần cùng tiêu hao, đạt được tăng lên hiệu quả kỹ năng.

Vừa rồi sinh tử tổng cộng thiêu hủy của cậu 130 triệu giá trị bần cùng, hơn nữa tiền lời đánh chìm tàu, hiện tại giá trị bần cùng của cậu vừa mới vượt qua 3 tỉ.

Nếu mở ra 8 lần tiêu hao giá trị bần cùng cao nhất, mỗi phút sẽ tiêu hao 80 triệu giá trị bần cùng.

Tổng cộng có thể sử dụng kỹ năng ——

Đại khái là 37 phút.

Sao cảm giác giá trị bần cùng càng ngày càng nhiều, nhưng tiêu xài lên cũng càng lúc càng nhanh?

Không đợi Tiêu Lam cẩn thận tự hỏi, hệ thống nhắc nhở mới lại lần nữa xuất hiện:

“Qua kiểm tra đo lường, người chơi Tiêu Lam chiến lực tổng hợp vượt qua người chơi cao cấp 1000%, phù hợp điều kiện thăng cấp người chơi khế ước”

“Bây giờ có tiếp nhận thí luyện thăng cấp hay không? 【 CÓ / KHÔNG 】 (Nhắc nhở: Người chơi cũng có thể tự tham dự thí luyện sau)”

Tiêu Lam quyết đoán lựa chọn KHÔNG, thậm chí muốn chọn câu “Khỏi cần nhắc nhở”, đáng tiếc nó cũng không cung cấp lựa chọn như vậy.

Không nghĩ đến, nhiều giá trị bần cùng như vậy trực tiếp đẩy chiến lực của cậu vọt về phía trước một mảng lớn, thậm chí có thể khế ước.

Hiện tại cậu thật ra muốn tìm người chơi khế ước nam tóc dài kia đánh giá một chút bản thân, đáng tiếc mặt biển mênh mang còn có sương mù, Tiêu Lam nhìn không thấy thân ảnh đối phương, hơn nữa chuyện liên quan đến Lạc, cậu không dám mạo hiểm.

Vẫn nên sớm một chút rời đi màn chơi này thì hơn, miễn cho lại xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn.

Đúng lúc này, trong sương mù truyền đến tiếng môtơ ồn ào.

Tiếng môtơ nọ nghe lên phành phạch rách tung toé, có khí không có lực, vừa nghe là biết không phải thứ cao cấp gì.

Tiếng môtơ đang chậm rãi tiếp cận vị trí của Tiêu Lam.

Tiêu Lam lại nở nụ cười.

Loại âm thanh thôi đã lộ ra hơi thở bần cùng này, nhất định là cái tổ chức gà rừng thân thương kia.

Quả nhiên, một chiếc thuyền cũ nát từ trong sương trắng dò ra.

Đại bộ phận trên thân thuyền đều là gồ ghề lồi lõm, còn có không ít chỗ đã tróc sơn, rỉ sét kết hợp vết bẩn bò đầy thân thuyền.

Bên ngoài còn cực kỳ màu mè sơn quảng cáo “Trị liệu vô sinh, mời đến nam khoa bệnh viện XX, nam khoa chuyên nghiệp, đáng giá tin cậy”.

Kiểu chữ tươi đẹp no đủ, phối thêm màu lót vàng tươi, có loại hiệu quả hấp dẫn tầm mắt mọi người.

Tiêu Lam nhịn không được run rẩy khóe miệng, quả nhiên là chiếc thuyền liếc mắt một cái là có thể nhận ra liền.

Vì tích cóp tiền còn đem quảng cáo nhỏ đánh tới vùng biển quốc tế, năng lực nghiệp vụ như vậy cũng không có nhà nào có thể làm được.

“Ấy da SB001, vị trí của cậu cũng thật khó tìm, còn may là có định vị, bằng không đợi lát nữa là khỏi qua luôn.” Một người châu A da ngăm tóc cháy vàng từ cửa sổ vẫy vẫy tay với Tiêu Lam.

Giọng nói này rất quen thuộc, là gia hỏa không đáng tin cậy vẫn luôn liên hệ với Tiêu Lam kia.

Hai người Tiêu Lam leo lẻn thuyền, thân thuyền cũ nát phát ra tiếng kẽo kẹt bất kham gánh nặng.

Chỉ bằng chất lượng thuyền này phỏng chừng chịu không được một quyền bây giờ của Tiêu Lam, tổ chức gà rừng thật sự một bộ nghèo đến muốn xong rồi.

Tóc cháy vàng thấy nhiều thêm một người, nghi hoặc hỏi: “Này là ai dạ?”

Tiêu Lam sớm đã nghĩ kỹ đối sách: “Đây là người đầu tư tôi kéo đến cho tổ chức lần này, kiếm tiền đặc biệt lợi hại.”

Tóc cháy vàng tức khắc tươi cười đầy mặt: “Dạ dạ dạ, chào ngài chào ngài chào ngài!! Hoan nghênh ngài, tổ chức chúng em thích nhất là kim chủ…… Ý không, là nhân tài! Nhân tài như ngài!!!”

Xem bộ dáng nhiệt tình dào dạt kia của cậu ta, căn bản không tính toán miệt mài theo đuổi thân phận của Lạc.

Phỏng chừng dù Tiêu Lam chủ động nói không mang theo người này, cậu ta cũng sẽ liều chết ngăn đón.

Tóc cháy vàng tươi cười đầy mặt mà lái thuyền: “SB001, tôi trừ tiền từ tài khoản cậu nha.”

“Ừ.” Tiêu Lam đáp.

“Kích phát điều kiện đặc biệt, giá trị bần cùng tăng 15.72815 vạn”

Tiêu Lam: “……”

Không hổ là tổ chức gà rừng keo kiệt bần cùng, cậu vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy giá trị bần kéo theo nhiều số lẻ phía sau như vậy.

Chiếc thuyền cũ nát chậm rãi lướt đi trong sương mù.

Âm thanh xung quanh dần dần rút đi, bóng tối chậm rãi buông xuống.

“Leng keng ——”

“Chúc mừng người chơi Tiêu Lam qua cửa trò chơi ‘Tàu Endymion’”

“Qua cửa đạt được khen thưởng: đạo cụ 【 Ô vuông ô vuông*】”

【 Tên: Ô vuông ô vuông 】

【 Năng lực: Làm mục tiêu bị cấm nói chuyện, thời gian liên tục 3 phút (thời gian làm 24 giờ) 】

【 Thuyết minh: Làm sao khiến hết thảy trở nên không thể miêu tả 】

Hết chương 172.

*ở đây là mấy chỗ văn bản bị cấm sẽ hiện lên □□□□ như này nè.

- ------゚°☆☆° ゚゚°☆☆° ゚-------

Lời editor Kaorurits: Chương này tui đổi số mệt đít quá. Gì mà 30 trăm triệu với 1.3 trăm triệu:((( rồi còn 8000 vạn:(

Hồi trước còn vài vạn tui không đổi, còn nghĩ mọi người auto biết, cho đến khi con bạn tui nói "ủa 1000 vạn bao nhiêu mày" tui mới hớ ra, ủa bao nhiêu ta 囧

Chợt nhận ra 10 triệu thì dễ hình dung chứ 1000 vạn thì khó hiểu thiệt vì VN mình không dùng vạn. Nên chương này tui ngồi đổi ಥ‿ಥ vỗ tay cho tui đi:(

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau