Tôi Dựa Vào Nghèo Khó Quét Ngang Trò Chơi Kinh Dị
Chương 95
Chương 93: Trạm tàu điện ngầm số 13 (12)
Tác giả: Bách Đường - Edit: Kaorurits.
Ngọn lửa giữa không trung từ từ rơi xuống, những ánh lửa mỏng manh trên trạm ga vô pháp tranh phong cùng chúng nó, bối cảnh màu sắc đen đậm phụ trợ cho tư thế thiêu đốt của ngọn lửa đến phá lệ rõ ràng.
Trong phạm vi ngọn lửa bao trùm, không có bất luận một quỷ quái nào dám dừng lại.
Quỷ quái bị ngọn lửa lan đến gần còn đang kêu rên, bọn chúng giãy giụa quay cuồng, phảng phất như nháy mắt đã về tới khoảnh khắc thống khổ nhất cuộc đời này.
Quỷ quái chưa bị lan đến vâng cũng xa xa tránh trong bóng tối, ngọn lửa khủng bố đánh thức thần trí bọn chúng, giờ phút này trong mắt bọn chúng mang theo hoảng sợ cùng kiêng kị nhìn chằm chằm thân ảnh Tiêu Lam, trong khoảng thời gian ngắn ai cũng không dám lại bước tới một bước.
Tiêu Lam đứng ở nơi đó, đối bọn chúng mà nói chính là một đường lạch trời không thể vượt qua.
Cuối cùng, tiếng đoàn tàu nổ vang càng ngày càng gần, ánh đèn tàu đã chiếu vào sân ga, hướng các người chơi tuyên cáo màn chơi nguy cơ tứ phía này sắp nghênh đón chung kết.
Người chơi đều đề phòng nhóm quỷ quái, bước chân chậm rãi hoạt động về hướng đoàn tàu.
Loa thông báo ở trạm ga lại lần nữa không chịu cô đơn mà vang lên, lúc này đây không hề che giấu mục đích của nó:
“Ai cũng…… Không thể rời đi…… Gϊếŧ……”
Cùng với một tiếng này, toàn bộ trạm ga vốn đang biểu hiện giả dối tốc độ tróc ra chợt nhanh hơn, mặt đất bắt đầu rạn nứt, dấu vết bỏng cháy đen nhánh như nước tràn mà nhanh chóng lan ra trên vách tường xung quanh.
Không ít bộ phận của trạm ầm ầm sập xuống, động tĩnh của chúng ngã xuống lại liên quan các bộ phận khác, chúng cũng bắt đầu bong ra từng mảng.
Nhóm quỷ quái nhận được mệnh lệnh, lại một lần tụ tập lên, chậm rãi đến gần hướng các người chơi.
Nhưng rốt cuộc không còn cái loại tư thế thẳng tiến không lùi như trước nữa.
“Ai cũng không thể rời đi……” Loa thông báo của trạm ga lại một lần nữa thúc giục.
Phảng phất như là nhằm vào loa thông báo, Tiêu Lam nâng tay lên, làm ra một động tác búng tay chuẩn bị khai hỏa.
Nhóm quỷ quái chậm rãi tới gần chợt động tác chỉnh tề dừng lại, còn muốn chỉnh tề hơn cả khi nghe mệnh lệnh của trạm ga, cứ như đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc vậy.
Nếu loa thông báo của trạm ga có thể nói chuyện thật, nó bây giờ chắc đã bị chọc tức đến miệng phun máu tươi.
Mẹ nó! Bọn bây rốt cuộc là đàn em của ai!!
Một đám phản bội!!!
Lúc này, đoàn tàu cũng đã tới.
Cửa tàu chậm rãi mở ra, ánh đèn bên trong tàu lộ ra sức hấp dẫn mê người.
Các người chơi sôi nổi dùng tốc độ nhanh nhấ của mình phóng về phía đoàn tàu.
Bọn họ đều minh bạch rằng nếu bỏ lỡ chuyến tàu lần này, cái trạm này còn có thể chống được đến chuyến tiếp theo hay không cũng chưa chắc, huống chi còn có quỷ quái số lượng đông đảo như thế, cứng đối cứng với mấy thứ này thật sự là quá làm khó người.
Loa thông báo bị trường hợp như vậy chọc giận, ngữ điệu của nó bén nhọn lên: “Gϊếŧ ——”
Phảng phất như bị hạ xuống tối hậu thư, nhóm quỷ quái lúc này đây không dám do dự nữa, một lần nữa nhào về phía các người chơi bên này.
Các người chơi lại một lần nữa đối mặt gương mặt dữ tợn và móng vuốt bén nhọn của nhóm quỷ quái, bọn họ liều mạng hết sức lực bú sữa mẹ hướng về phía trước, chỉ cần lên tàu chính là đường sống!!
Nhưng mà bọn quỷ quái này tốc độ cực nhanh, ngắn ngủn vài giây cũng đã tới gần phía sau bọn họ, đoàn tàu lại còn ở xa hơn mấy mét.
Một bàn tay sưng vù bắt được bả vai của một người chơi, làm trong lòng anh ta rét run một trận.
“Tách ——”
Tiếng búng tay của Tiêu Lam rơi xuống, một đường lửa hừng hực thiêu đốt theo gót chân các người chơi bốc cháy lên, tiếp theo, vách tường cấu thành hoàn toàn từ ngọn lửa chợt từ mặt đất dâng lên. Nhóm quỷ quái gần trong gang tấc bị ngăn cách bên ngoài.
Cánh tay sưng vù kia tức khắc cũng bị liệt hỏa bỏng cháy, bốc lên khói màu than chì.
Mấy quỷ quái nhào quá nhanh không kịp lui về phía sau, bọn chúng trực tiếp đánh vào trên tường lửa, tức khắc cũng cả người bốc khói, trong miệng phát ra tiếng kêu rên thê lương.
Tường lửa còn đang lan tràn, vây quanh toàn bộ khu vực gần đoàn tàu.
Đến tận đây, giữa sân ga và đoàn tàu hoàn toàn bị ngăn cách ra, không một quỷ quái nào có gan phá tan bức tường này.
Các người chơi nhân cơ hội sôi nổi đẩy nhanh bước chân, nhảy lên đoàn tàu.
Tiêu Lam bước vào cửa tàu, quay đầu lại nhìn quỷ quái rậm rạp trên sân ga, vẫy vẫy tay với bọn chúng: “Cảm ơn mọi người, không cần tiễn nữa, đến đây thôi được rồi.”
Nhóm quỷ quái: “……”
Mọe! Ai muốn tiễn mi! Nếu không phải bị mi ngăn cản bọn ta đã sớm xông lên rồi!
“Tích —— tích —— tích ——” Cửa đoàn tàu sắp khép lại.
Loa thông báo truyền đến tiếng thét chói tai cuồng loạn, mang theo phẫn nộ mãnh liệt cùng không cam lòng, đâm vào màng tai người đau đớn.
Một cơn gió mãnh liệt thổi qua, hướng tới cửa tàu mà đến, đồng thời trên bức tường do ngọn lửa tạo thành xuất hiện một gương mặt vặn vẹo phẫn nộ, không màng thống khổ bỏng cháy, đang có ý đồ phá tan ngọn lửa cách trở.
Nó hướng tới Tiêu Lam há to miệng, phảng phất như muốn cắn xé xuống một miếng thịt từ trên người Tiêu Lam.
Các người chơi chỉ thấy được hai bóng dáng màu trắng từ khe hở cửa tàu đột nhiên mà ra, hung hăng mà đánh vào gương mặt này. Tiếp theo biểu cảm trên gương mặt này trở nên kinh ngạc, cứ như là bị thứ gì đó không thể tưởng tượng công kích, bỗng nhiên tán loạn.
Chỉ có Tiêu Lam thấy được, bóng dáng màu trắng đó cất giấu một chút màu đen, là Lạc đem sức mạnh của chính mình bám vào vé tàu màu trắng, ném ra ngoài.
Tiếp xúc tới năng lượng cắn nuốt của Lạc, gia hỏa không rõ thân phận này chắc là sẽ không quá dễ chịu.
Lạc chậm rãi thu hồi tay lại, giọng nói thấp đến chỉ có chính mình có thể nghe thấy: “Xin đừng lộ ra bộ dáng thất lễ như thế trước mặt tiên sinh.”
Các người chơi sôi nổi kinh nghi bất định mà nhìn hắn, dùng vé tàu cũng có thể đánh ra loại hiệu quả này, một vị này hóa ra cũng lợi hại như vậy sao?
Không biết dưới trướng hai vị đại lão còn slot đàn em nào không?
——
Cửa tàu hoàn toàn đóng cửa, đoàn tàu chậm rãi chạy khỏi sân ga, hướng tới một mảnh hắc ám, để lại ánh mắt nhóm quỷ quái không cam lòng lại phẫn nộ trên sân ga.
Các người chơi rốt cuộc thở dài nhẹ nhõm một hơi, dựa vào trong tàu bắt đầu hơi nghỉ ngơi chỉnh đốn.
Tiêu Lam nhìn người chơi lên tàu, ở đây tổng cộng là mười người, trừ ba người bọn họ ra còn có người đàn ông mặc áo khoác da, cô gái mặc quần áo nịt màu đỏ cầm roi, một cô gái khác khiêng đại đao, một tiểu đội ba người, còn có một đại lão giả gái trang điểm đậm cơ bắp còn lún phún râu.
Đối mặt vị đại lão giả gái cuối cùng kia, biểu cảm Tiêu Lam rất bình tĩnh, kiếp sống làm công hàng năm cậu đã gặp qua không ít người kỳ kỳ quái quái, sau khi tiến vào Thế Giới Hàng Lâm càng là kỳ cục khắp nơi, làm nội tâm con người ta càng thêm kiên cường dẻo dai.
Tiếp theo cậu liền phát hiện toa tàu vốn không một bóng người hiện tại đã xuất hiện không ít người.
Có lẽ nên nói là quỷ thì càng thỏa đáng hơn một chút.
Những quỷ này đều là trống rỗng xuất hiện, cứ ngồi trên chỗ ngồi không chút sứt mẻ, như là một đám tượng sáp cô đọng lại.
Trong đó cậu còn phát hiện người trước đó từng chứng kiến, ông lão từng có ý độc lấy vé tàu lừa gạt cậu ra khỏi trạm kia, gia hỏa này thì ngược lại, chính mình lại chạy lên đoàn tàu an an ổn ổn mà ngồi.
Chắc lão gài được người nào rồi.
Tiêu Lam suy đoán NPC trên trạm cũng không hẳn toàn bộ đều muốn ngốc trên trạm ga, một số trong đó có lẽ là muốn rời đi lại bởi vì nguyên nhân nào đó mà không thể, chẳng hạn như chủ nhân kim cài áo lại hoặc là ông lão này, tìm được người chơi thay thế bọn họ hẳn chính là một trong các loại biện pháp rời đi.
Lúc này không có người nói lời nào, chỉ có đoàn tàu ầm vang chiếm cứ toàn bộ không gian.
“Cộp—— Cộp—— Cộp——”
Giày ga đế cứng dày nặng dẫm lên nện bước không nhanh không chậm tới gần bên này, người chơi theo hướng âm thanh truyền đến ngẩng đầu nhìn sang.
Thân ảnh cao lớn của người mặc áo đen sắc mặt trắng bệch chậm rãi đi tới từ toa tàu phía trước, hắn ta phảng phất như xuất hiện từ trống rỗng, cứ như vậy đột ngột mà đi đến trước tầm mắt người chơi.
Các người chơi từ trên người hắn ta cảm giác được áp lực khổng lồ, người này tuyệt đối không phải nhân vật đơn giản.
Đôi mắt lạnh nhạt của nhân viên bảo vệ nhìn quét một vòng người chơi ở hiện trường, âm thanh nghẹn ngào mà rách nát: “Các người đã lựa chọn chính xác.”
Tiếp theo hắn ta không hề quan tâm những người khác, trực tiếp đi tới trước mặt Tiêu Lam vươn tay ra .
Các người chơi vẻ mặt mơ hồ, đây là muốn làm gì, đại lão hai bên gặp mặt hội đàm bắt tay trước để hữu hảo sao?
Tiêu Lam rõ ràng ý của hắn ta, từ trong túi lấy ra kim cài áo của cô gái trước đó lấy được trong phòng điều hành.
Liền thấy nhân viên bảo vệ tiếp nhận kim cài áo, trên mặt lạnh nhạt lộ ra một chút biểu cảm ôn nhu, hắn ta nhẹ nhàng vươn tay, dùng lực đạo so vuốt ve trân bảo còn phải cẩn thận hơn, nhẹ vỗ về kim cài áo.
Đáp lại động tác của hắn, kim cài áo chậm rãi bay ra từng điểm sáng lấp lánh, hợp thành một bóng người bên cạnh hắn —— màu da trắng nõn, dáng người tinh tế, có ngũ quan tinh xảo cùng tóc đẹp nhu thuận.
Là người yêu hắn đã tưởng niệm thật lâu.
Cô gái lộ ra một nụ cười ôn nhu với nhân viên bảo vệ, nhẹ nhàng vươn tay vuốt phẳng nếp nhăn giữa mày hắn.
“Hoàn thành nhiệm vụ cốt truyện【 Tưởng niệm mất đi】, đạt được khen thưởng 【 Hộp quà đạo cụ hi hữu tùy cơ 】x1”
Tiêu Lam đang định nghiên cứu một chút 【 Hộp quà đạo cụ hi hữu tùy cơ 】 là cái thứ gì, bỗng cảm giác được thân tàu đột ngột chấn động, tiếp theo tốc độ đoàn tàu đi tới càng ngày càng chậm, tựa như bất kham gánh nặng mà dần dần dừng lại.
Cậu nhìn ra ngoài tàu, liền nhìn thấy mớ tay rậm rạp đang quấn lên cửa sổ tàu, nhóm quỷ quái đó đang dùng một loại sức mạnh khó có thể kháng cự đang kéo cả toa tàu ngược về sau.
Sân ga lại quay về trong tầm mắt cậu.
“Đệt mẹ……”
“Đây là gian lận đi! Trơi mẹ nó quỷ đánh tường phiên bản vật lý……”
“Đánh hay không đây?”
Nhìn thấy tình cảnh này, nội tâm các người chơi nhịn không được nảy lên một trận tuyệt vọng.
Một gương mặt quỷ không có ý tốt dán lên kính cửa sổ tàu, ác ý thả ra tầm mắt trào phúng nhìn quét người và quỷ bên trong tàu.
Nó dùng khẩu hình ý bảo: Đừng —— hòng —— đi ——
Lúc này, cô hái vừa mới cùng người yêu đoàn tụ chuyển người qua, trong ánh mắt khó hiểu của các người chơi đi về phía cửa sổ, cô nâng lên bàn tay tinh tế xinh đẹp, tát cho mặt quỷ bên ngoài một bàn tay vang dội.
“Chát ——”
Bàn tay nhìn qua nhu nhu nhược nhược của cô xuyên qua đoàn tàu cách trở, trực tiếp tát vào mặt quỷ ở bên ngoài, đánh đến đối phương mặt quỷ biến hình, bay ngược ra ngoài.
“Shhh…… Tiểu tỷ tỷ thật là lợi hại……” Đệ Nhất Phú Quý phát ra tiếng cảm thán kinh ngạc.
Loại cảm giác vốn cho rằng công chúa cần được cứu vớt, kết quả công chúa trực tiếp đứng lên múa một đoạn đại đao cho bạn xem này, thật đúng là kíƈɦ ŧɦíƈɦ quá đê.
Ngay sau đó, có nhiều quỷ ảnh xuất hiện trên cửa sổ hơn, mỗi một tên đều dữ tợn vặn vẹo kèm không có ý tốt.
Lúc này, nhân viên bảo vệ rốt cuộc cũng cử động, hắn ta ôm người yêu ra sau người, tránh cho cô bị bọn kia động đến.
Sau đó hắn ta vươn ta cũng trắng bệnh như sắc mặt, nhẹ nhàng gõ ba cái lên cửa sổ đoàn tàu.
Đây là một động tác nhìn qua thường thường không có gì đặc biệt, nhưng mà cùng với động tác của hắn, một lực đánh sâu vào mắt thường vô pháp thấy đang tản ra. Nhóm quỷ quái lôi kéo đoàn tàu tức khắc kêu thảm lên ý đồ thoát đi, nhưng hiện thực rất tàn khốc, bọn chúng giống như bị tàu thiêu đốt, tan thành tro bụi.
Lực đạo lôi kéo đoàn tàu nháy mắt biến mất.
Đã không còn lực cản, đoàn tàu lại một lần chậm rãi gia tốc, tiến về phía trước.
Các người chơi trên tàu vừa mới nhẹ nhàng thở ra, lại kinh ngạc phát hiện tiểu đội vốn ở cùng bọn họ không thấy đâu nữa!
Tiêu Lam có một dự cảm, cậu quay đầu nhìn về phía trạm ga, trong nhóm quỷ quái bay múa mơ hồ gặp được hình bóng quen thuộc của ba người.
“Quả nhiên là thế……” Cậu nhẹ giọng nói.
“Sao bọn họ trở về vậy, Tiêu ca?” Đệ Nhất Phú Quý cũng phát hiện tình huống ba người nọ, có chút khó hiểu.
Tiêu Lam: “Ban nãy bị quỷ quái vây công em có chú ý tới bọn họ không? Quỷ quái bên người bọn họ đặc biệt ít, lúc ấy anh suy đoán trên người bọn họ rất có khả năng là không có vé tàu.”
“Quá thảm……” Đệ Nhất Phú Quý nhịn không được có chút đồng tình, kém một bước liền có thể chạy ra một con đường sống, lại phát hiện chính mình không có tư cách, quả thực quá thảm.
Tiêu Lam nhìn một mảnh trạm ga đổ nát suy tàn, cũng không biết ba người này có thể chống được đến chuyến tàu tiếp theo hay không, cũng tìm được vé tàu hay không.
Nhưng, thật sự sẽ có chuyến tàu tiếp theo ư?
Rốt cuộc, nhân vật mấu chốt trên đoàn tàu là nhân viên bảo vệ sau khi gặp lại người yêu đã ra tay, lúc này đây đoàn tàu không có khả năng lại lâm vào tuần hoàn nữa.
Nghe xong Tiêu Lam nói, các người chơi đều nhịn không được lòng còn sợ hãi mà móc ra vé tàu của mình, nắm chặt trong lòng bàn tay, quý giá như chính sinh mệnh của mình.
Người đàn ông mặc áo khoác lại đột ngột trắng bệch mặt, bởi vì anh ta phát hiện —— chỉ có vé tàu của anh ta là màu trắng.
Mà những người khác trên đoàn tàu, vé tàu đều là màu đen.
Trong lúc anh ta bất an và thấp thỏm, anh ta phát hiện nhân viên bảo vệ cao lớn áo đen kia cũng nhìn về phía anh ta. Tiếp theo, vé tàu màu trắng trên tay anh ta biến thành tro tàn, ngay sau đó anh ta nhìn thấy tay mình cũng bắt đầu dần dần thành tro, anh ta đang từng chút từng chút biến mất.
Đàn ông áo khoác hoảng sợ mà nói với nhân viên bảo vệ: “Tôi…… Tôi có vé tàu…… Cậu không thể……”
Nhân viên bảo vệ lạnh nhạt không cho anh ta bất luận phản ứng gì, thẳng thừng rời đi.
Người đàn ông áo khoác giãy giụa, sử dụng gần như toàn bộ kỹ năng cùng đạo cụ cũng không có biện pháp nào ngăn cản, đây là cái giá phải trả khi qua cửa thất bại, anh ta đang biến thành tro bụi trước mắt mọi người.
Cuối cùng, người đàn ông áo khoác cắn răng một cái, từ trong túi lấy ra một quả cầu.
Cuối cùng lưu luyến không rời mà liếc nhìn đạo cụ hiếm có này một cái, anh ta kích phát đạo cụ hô to: “Thoát ly màn chơi hiện tại! Đệt mụ nội Thế Giới Hàng Lâm chết tiệt ——”
Cùng với lời nói, thân ảnh anh ta trực tiếp biến mất, xem ra là vận dụng đạo cụ bảo mệnh áp đáy hòm.
Sau khi anh ta biến mất, dư âm tiếng mắng chửi Thế Giới Hàng Lâm còn văng vẳng bên tai, làm các người chơi còn lại tràn đầy cảm xúc, bọn họ làm sao không muốn đánh chết cái Thế Giới Hàng Lâm chó chết này kia chứ?
Đoàn tàu lại lần nữa đi tới, tuy rằng thoạt nhìn nguy hiểm đã đi xa, nhưng chưa đến khi thật sự nghe được nhắc nhở qua cửa, các người chơi vẫn không cách nào hoàn toàn yên lòng.
Bọn họ nhìn thoáng qua hướng Tiêu Lam, nhịn không được muốn cùng các đại lão thoạt nhìn siêu ngầu lòi thành lập một chút tình hữu nghị.
Giờ phút này Tiêu Lam đứng một bên, bên cạnh đứng một Lạc nhìn qua ưu nhã nhưng trên thực tế thật không dễ chọc.
Các người chơi tự hỏi một chút, cảm thấy cô nhóc tóc xanh nhìn qua ngây ngốc kia có vẻ tương đối dễ tiếp cận hơn, vì thế bọn họ lén lút đi đến gần Đệ Nhất Phú Quý.
“Em gái nè, phải em và hai đại lão bên kia rất quen thuộc không?” Anh giai giả gái cơ bắp chủ động bắt chuyện.
Đệ Nhất Phú Quý vừa nghe tức khắc hăng hái: “Ý anh~ em nói chị nghe, đó chính là Tiêu ca! Tiêu ca lợi hại phải bắt đầu kể từ một người chị em tốt của em đã. Nhớ năm đó nó đáng thương nhỏ yếu lại bất lực, bị Thế Giới Hàng Lâm bắt lấy, còn gặp gỡ một tên trứng thúi âm hiểm lại đáng khinh……”
Cùng với cô giảng thuật, mấy người chơi khác vốn đang lén lút nghe lén cũng nhịn không được nhích lại gần.
“Bóng dáng Tiêu ca đi xa kiên định, hữu lực đến như vậy, hơn nữa còn chỉ dẫn ra tương lai của nó……”
“Chỉ Tiêu ca từ nơi xa đi tới, tắm gội trong vầng sáng hy vọng……”
“Tiêu ca một quyền chém ra, tất cả ngăn cách trên thế giới đều sẽ tán loạn trước mặt anh ấy……”
Toàn bộ hình ảnh phảng phất như một hiện trường tổ chức tà giáo ngầm truyền giáo.
Tiêu Lam: “……”
Cậu nghe câu chuyện trong miệng Đệ Nhất Phú Quý gần như muốn biến thành 《 Tiêu ca kỳ hiệp truyện 》, vạn phần hối hận không kịp thời ngăn cản Đệ Nhất Phú Quý, giờ phút này nội tâm cậu đã gần như hỏng mất.
Tui là ai?
Tui đang ở đâu?
Bọn họ đang nói ai vậy?
Mẹ nó, sao lại cảm thấy thẹn thế này……
-------゚°☆☆° ゚゚°☆☆° ゚-------
Thông báo nho nhỏ: Mình cần tìm beta cho bộ này, hoặc được thì cộng tác luôn các bộ khác luôn. Beta các chương của phó bản tiếp theo đến hết và cả những chương đầu tiên nữa (quay lại sau hoặc làm song song nếu bạn có thời gian). Mình cũng tìm beta luôn các truyện mình đang edit khác.
Yêu cầu của mình là tiếng việt khá, chính tả tốt, tỉ mỉ, có kinh nghiệm càng tốt (không có thì mình mò từ từ).
Công việc beta là check chính tả và chỗ nào câu cú không ổn thì sắp xếp lại cho ổn thôi nè. Có thể làm trên điện thoại luôn, mình toàn edit trên điện thoại đây :))
Hoan nghênh các bạn cộng tác với mình cùng hoàn thành bộ này nha
( •̀ᄇ• ́)ﻭ✧ có nhu cầu hãy comment lại nha.
Tác giả: Bách Đường - Edit: Kaorurits.
Ngọn lửa giữa không trung từ từ rơi xuống, những ánh lửa mỏng manh trên trạm ga vô pháp tranh phong cùng chúng nó, bối cảnh màu sắc đen đậm phụ trợ cho tư thế thiêu đốt của ngọn lửa đến phá lệ rõ ràng.
Trong phạm vi ngọn lửa bao trùm, không có bất luận một quỷ quái nào dám dừng lại.
Quỷ quái bị ngọn lửa lan đến gần còn đang kêu rên, bọn chúng giãy giụa quay cuồng, phảng phất như nháy mắt đã về tới khoảnh khắc thống khổ nhất cuộc đời này.
Quỷ quái chưa bị lan đến vâng cũng xa xa tránh trong bóng tối, ngọn lửa khủng bố đánh thức thần trí bọn chúng, giờ phút này trong mắt bọn chúng mang theo hoảng sợ cùng kiêng kị nhìn chằm chằm thân ảnh Tiêu Lam, trong khoảng thời gian ngắn ai cũng không dám lại bước tới một bước.
Tiêu Lam đứng ở nơi đó, đối bọn chúng mà nói chính là một đường lạch trời không thể vượt qua.
Cuối cùng, tiếng đoàn tàu nổ vang càng ngày càng gần, ánh đèn tàu đã chiếu vào sân ga, hướng các người chơi tuyên cáo màn chơi nguy cơ tứ phía này sắp nghênh đón chung kết.
Người chơi đều đề phòng nhóm quỷ quái, bước chân chậm rãi hoạt động về hướng đoàn tàu.
Loa thông báo ở trạm ga lại lần nữa không chịu cô đơn mà vang lên, lúc này đây không hề che giấu mục đích của nó:
“Ai cũng…… Không thể rời đi…… Gϊếŧ……”
Cùng với một tiếng này, toàn bộ trạm ga vốn đang biểu hiện giả dối tốc độ tróc ra chợt nhanh hơn, mặt đất bắt đầu rạn nứt, dấu vết bỏng cháy đen nhánh như nước tràn mà nhanh chóng lan ra trên vách tường xung quanh.
Không ít bộ phận của trạm ầm ầm sập xuống, động tĩnh của chúng ngã xuống lại liên quan các bộ phận khác, chúng cũng bắt đầu bong ra từng mảng.
Nhóm quỷ quái nhận được mệnh lệnh, lại một lần tụ tập lên, chậm rãi đến gần hướng các người chơi.
Nhưng rốt cuộc không còn cái loại tư thế thẳng tiến không lùi như trước nữa.
“Ai cũng không thể rời đi……” Loa thông báo của trạm ga lại một lần nữa thúc giục.
Phảng phất như là nhằm vào loa thông báo, Tiêu Lam nâng tay lên, làm ra một động tác búng tay chuẩn bị khai hỏa.
Nhóm quỷ quái chậm rãi tới gần chợt động tác chỉnh tề dừng lại, còn muốn chỉnh tề hơn cả khi nghe mệnh lệnh của trạm ga, cứ như đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc vậy.
Nếu loa thông báo của trạm ga có thể nói chuyện thật, nó bây giờ chắc đã bị chọc tức đến miệng phun máu tươi.
Mẹ nó! Bọn bây rốt cuộc là đàn em của ai!!
Một đám phản bội!!!
Lúc này, đoàn tàu cũng đã tới.
Cửa tàu chậm rãi mở ra, ánh đèn bên trong tàu lộ ra sức hấp dẫn mê người.
Các người chơi sôi nổi dùng tốc độ nhanh nhấ của mình phóng về phía đoàn tàu.
Bọn họ đều minh bạch rằng nếu bỏ lỡ chuyến tàu lần này, cái trạm này còn có thể chống được đến chuyến tiếp theo hay không cũng chưa chắc, huống chi còn có quỷ quái số lượng đông đảo như thế, cứng đối cứng với mấy thứ này thật sự là quá làm khó người.
Loa thông báo bị trường hợp như vậy chọc giận, ngữ điệu của nó bén nhọn lên: “Gϊếŧ ——”
Phảng phất như bị hạ xuống tối hậu thư, nhóm quỷ quái lúc này đây không dám do dự nữa, một lần nữa nhào về phía các người chơi bên này.
Các người chơi lại một lần nữa đối mặt gương mặt dữ tợn và móng vuốt bén nhọn của nhóm quỷ quái, bọn họ liều mạng hết sức lực bú sữa mẹ hướng về phía trước, chỉ cần lên tàu chính là đường sống!!
Nhưng mà bọn quỷ quái này tốc độ cực nhanh, ngắn ngủn vài giây cũng đã tới gần phía sau bọn họ, đoàn tàu lại còn ở xa hơn mấy mét.
Một bàn tay sưng vù bắt được bả vai của một người chơi, làm trong lòng anh ta rét run một trận.
“Tách ——”
Tiếng búng tay của Tiêu Lam rơi xuống, một đường lửa hừng hực thiêu đốt theo gót chân các người chơi bốc cháy lên, tiếp theo, vách tường cấu thành hoàn toàn từ ngọn lửa chợt từ mặt đất dâng lên. Nhóm quỷ quái gần trong gang tấc bị ngăn cách bên ngoài.
Cánh tay sưng vù kia tức khắc cũng bị liệt hỏa bỏng cháy, bốc lên khói màu than chì.
Mấy quỷ quái nhào quá nhanh không kịp lui về phía sau, bọn chúng trực tiếp đánh vào trên tường lửa, tức khắc cũng cả người bốc khói, trong miệng phát ra tiếng kêu rên thê lương.
Tường lửa còn đang lan tràn, vây quanh toàn bộ khu vực gần đoàn tàu.
Đến tận đây, giữa sân ga và đoàn tàu hoàn toàn bị ngăn cách ra, không một quỷ quái nào có gan phá tan bức tường này.
Các người chơi nhân cơ hội sôi nổi đẩy nhanh bước chân, nhảy lên đoàn tàu.
Tiêu Lam bước vào cửa tàu, quay đầu lại nhìn quỷ quái rậm rạp trên sân ga, vẫy vẫy tay với bọn chúng: “Cảm ơn mọi người, không cần tiễn nữa, đến đây thôi được rồi.”
Nhóm quỷ quái: “……”
Mọe! Ai muốn tiễn mi! Nếu không phải bị mi ngăn cản bọn ta đã sớm xông lên rồi!
“Tích —— tích —— tích ——” Cửa đoàn tàu sắp khép lại.
Loa thông báo truyền đến tiếng thét chói tai cuồng loạn, mang theo phẫn nộ mãnh liệt cùng không cam lòng, đâm vào màng tai người đau đớn.
Một cơn gió mãnh liệt thổi qua, hướng tới cửa tàu mà đến, đồng thời trên bức tường do ngọn lửa tạo thành xuất hiện một gương mặt vặn vẹo phẫn nộ, không màng thống khổ bỏng cháy, đang có ý đồ phá tan ngọn lửa cách trở.
Nó hướng tới Tiêu Lam há to miệng, phảng phất như muốn cắn xé xuống một miếng thịt từ trên người Tiêu Lam.
Các người chơi chỉ thấy được hai bóng dáng màu trắng từ khe hở cửa tàu đột nhiên mà ra, hung hăng mà đánh vào gương mặt này. Tiếp theo biểu cảm trên gương mặt này trở nên kinh ngạc, cứ như là bị thứ gì đó không thể tưởng tượng công kích, bỗng nhiên tán loạn.
Chỉ có Tiêu Lam thấy được, bóng dáng màu trắng đó cất giấu một chút màu đen, là Lạc đem sức mạnh của chính mình bám vào vé tàu màu trắng, ném ra ngoài.
Tiếp xúc tới năng lượng cắn nuốt của Lạc, gia hỏa không rõ thân phận này chắc là sẽ không quá dễ chịu.
Lạc chậm rãi thu hồi tay lại, giọng nói thấp đến chỉ có chính mình có thể nghe thấy: “Xin đừng lộ ra bộ dáng thất lễ như thế trước mặt tiên sinh.”
Các người chơi sôi nổi kinh nghi bất định mà nhìn hắn, dùng vé tàu cũng có thể đánh ra loại hiệu quả này, một vị này hóa ra cũng lợi hại như vậy sao?
Không biết dưới trướng hai vị đại lão còn slot đàn em nào không?
——
Cửa tàu hoàn toàn đóng cửa, đoàn tàu chậm rãi chạy khỏi sân ga, hướng tới một mảnh hắc ám, để lại ánh mắt nhóm quỷ quái không cam lòng lại phẫn nộ trên sân ga.
Các người chơi rốt cuộc thở dài nhẹ nhõm một hơi, dựa vào trong tàu bắt đầu hơi nghỉ ngơi chỉnh đốn.
Tiêu Lam nhìn người chơi lên tàu, ở đây tổng cộng là mười người, trừ ba người bọn họ ra còn có người đàn ông mặc áo khoác da, cô gái mặc quần áo nịt màu đỏ cầm roi, một cô gái khác khiêng đại đao, một tiểu đội ba người, còn có một đại lão giả gái trang điểm đậm cơ bắp còn lún phún râu.
Đối mặt vị đại lão giả gái cuối cùng kia, biểu cảm Tiêu Lam rất bình tĩnh, kiếp sống làm công hàng năm cậu đã gặp qua không ít người kỳ kỳ quái quái, sau khi tiến vào Thế Giới Hàng Lâm càng là kỳ cục khắp nơi, làm nội tâm con người ta càng thêm kiên cường dẻo dai.
Tiếp theo cậu liền phát hiện toa tàu vốn không một bóng người hiện tại đã xuất hiện không ít người.
Có lẽ nên nói là quỷ thì càng thỏa đáng hơn một chút.
Những quỷ này đều là trống rỗng xuất hiện, cứ ngồi trên chỗ ngồi không chút sứt mẻ, như là một đám tượng sáp cô đọng lại.
Trong đó cậu còn phát hiện người trước đó từng chứng kiến, ông lão từng có ý độc lấy vé tàu lừa gạt cậu ra khỏi trạm kia, gia hỏa này thì ngược lại, chính mình lại chạy lên đoàn tàu an an ổn ổn mà ngồi.
Chắc lão gài được người nào rồi.
Tiêu Lam suy đoán NPC trên trạm cũng không hẳn toàn bộ đều muốn ngốc trên trạm ga, một số trong đó có lẽ là muốn rời đi lại bởi vì nguyên nhân nào đó mà không thể, chẳng hạn như chủ nhân kim cài áo lại hoặc là ông lão này, tìm được người chơi thay thế bọn họ hẳn chính là một trong các loại biện pháp rời đi.
Lúc này không có người nói lời nào, chỉ có đoàn tàu ầm vang chiếm cứ toàn bộ không gian.
“Cộp—— Cộp—— Cộp——”
Giày ga đế cứng dày nặng dẫm lên nện bước không nhanh không chậm tới gần bên này, người chơi theo hướng âm thanh truyền đến ngẩng đầu nhìn sang.
Thân ảnh cao lớn của người mặc áo đen sắc mặt trắng bệch chậm rãi đi tới từ toa tàu phía trước, hắn ta phảng phất như xuất hiện từ trống rỗng, cứ như vậy đột ngột mà đi đến trước tầm mắt người chơi.
Các người chơi từ trên người hắn ta cảm giác được áp lực khổng lồ, người này tuyệt đối không phải nhân vật đơn giản.
Đôi mắt lạnh nhạt của nhân viên bảo vệ nhìn quét một vòng người chơi ở hiện trường, âm thanh nghẹn ngào mà rách nát: “Các người đã lựa chọn chính xác.”
Tiếp theo hắn ta không hề quan tâm những người khác, trực tiếp đi tới trước mặt Tiêu Lam vươn tay ra .
Các người chơi vẻ mặt mơ hồ, đây là muốn làm gì, đại lão hai bên gặp mặt hội đàm bắt tay trước để hữu hảo sao?
Tiêu Lam rõ ràng ý của hắn ta, từ trong túi lấy ra kim cài áo của cô gái trước đó lấy được trong phòng điều hành.
Liền thấy nhân viên bảo vệ tiếp nhận kim cài áo, trên mặt lạnh nhạt lộ ra một chút biểu cảm ôn nhu, hắn ta nhẹ nhàng vươn tay, dùng lực đạo so vuốt ve trân bảo còn phải cẩn thận hơn, nhẹ vỗ về kim cài áo.
Đáp lại động tác của hắn, kim cài áo chậm rãi bay ra từng điểm sáng lấp lánh, hợp thành một bóng người bên cạnh hắn —— màu da trắng nõn, dáng người tinh tế, có ngũ quan tinh xảo cùng tóc đẹp nhu thuận.
Là người yêu hắn đã tưởng niệm thật lâu.
Cô gái lộ ra một nụ cười ôn nhu với nhân viên bảo vệ, nhẹ nhàng vươn tay vuốt phẳng nếp nhăn giữa mày hắn.
“Hoàn thành nhiệm vụ cốt truyện【 Tưởng niệm mất đi】, đạt được khen thưởng 【 Hộp quà đạo cụ hi hữu tùy cơ 】x1”
Tiêu Lam đang định nghiên cứu một chút 【 Hộp quà đạo cụ hi hữu tùy cơ 】 là cái thứ gì, bỗng cảm giác được thân tàu đột ngột chấn động, tiếp theo tốc độ đoàn tàu đi tới càng ngày càng chậm, tựa như bất kham gánh nặng mà dần dần dừng lại.
Cậu nhìn ra ngoài tàu, liền nhìn thấy mớ tay rậm rạp đang quấn lên cửa sổ tàu, nhóm quỷ quái đó đang dùng một loại sức mạnh khó có thể kháng cự đang kéo cả toa tàu ngược về sau.
Sân ga lại quay về trong tầm mắt cậu.
“Đệt mẹ……”
“Đây là gian lận đi! Trơi mẹ nó quỷ đánh tường phiên bản vật lý……”
“Đánh hay không đây?”
Nhìn thấy tình cảnh này, nội tâm các người chơi nhịn không được nảy lên một trận tuyệt vọng.
Một gương mặt quỷ không có ý tốt dán lên kính cửa sổ tàu, ác ý thả ra tầm mắt trào phúng nhìn quét người và quỷ bên trong tàu.
Nó dùng khẩu hình ý bảo: Đừng —— hòng —— đi ——
Lúc này, cô hái vừa mới cùng người yêu đoàn tụ chuyển người qua, trong ánh mắt khó hiểu của các người chơi đi về phía cửa sổ, cô nâng lên bàn tay tinh tế xinh đẹp, tát cho mặt quỷ bên ngoài một bàn tay vang dội.
“Chát ——”
Bàn tay nhìn qua nhu nhu nhược nhược của cô xuyên qua đoàn tàu cách trở, trực tiếp tát vào mặt quỷ ở bên ngoài, đánh đến đối phương mặt quỷ biến hình, bay ngược ra ngoài.
“Shhh…… Tiểu tỷ tỷ thật là lợi hại……” Đệ Nhất Phú Quý phát ra tiếng cảm thán kinh ngạc.
Loại cảm giác vốn cho rằng công chúa cần được cứu vớt, kết quả công chúa trực tiếp đứng lên múa một đoạn đại đao cho bạn xem này, thật đúng là kíƈɦ ŧɦíƈɦ quá đê.
Ngay sau đó, có nhiều quỷ ảnh xuất hiện trên cửa sổ hơn, mỗi một tên đều dữ tợn vặn vẹo kèm không có ý tốt.
Lúc này, nhân viên bảo vệ rốt cuộc cũng cử động, hắn ta ôm người yêu ra sau người, tránh cho cô bị bọn kia động đến.
Sau đó hắn ta vươn ta cũng trắng bệnh như sắc mặt, nhẹ nhàng gõ ba cái lên cửa sổ đoàn tàu.
Đây là một động tác nhìn qua thường thường không có gì đặc biệt, nhưng mà cùng với động tác của hắn, một lực đánh sâu vào mắt thường vô pháp thấy đang tản ra. Nhóm quỷ quái lôi kéo đoàn tàu tức khắc kêu thảm lên ý đồ thoát đi, nhưng hiện thực rất tàn khốc, bọn chúng giống như bị tàu thiêu đốt, tan thành tro bụi.
Lực đạo lôi kéo đoàn tàu nháy mắt biến mất.
Đã không còn lực cản, đoàn tàu lại một lần chậm rãi gia tốc, tiến về phía trước.
Các người chơi trên tàu vừa mới nhẹ nhàng thở ra, lại kinh ngạc phát hiện tiểu đội vốn ở cùng bọn họ không thấy đâu nữa!
Tiêu Lam có một dự cảm, cậu quay đầu nhìn về phía trạm ga, trong nhóm quỷ quái bay múa mơ hồ gặp được hình bóng quen thuộc của ba người.
“Quả nhiên là thế……” Cậu nhẹ giọng nói.
“Sao bọn họ trở về vậy, Tiêu ca?” Đệ Nhất Phú Quý cũng phát hiện tình huống ba người nọ, có chút khó hiểu.
Tiêu Lam: “Ban nãy bị quỷ quái vây công em có chú ý tới bọn họ không? Quỷ quái bên người bọn họ đặc biệt ít, lúc ấy anh suy đoán trên người bọn họ rất có khả năng là không có vé tàu.”
“Quá thảm……” Đệ Nhất Phú Quý nhịn không được có chút đồng tình, kém một bước liền có thể chạy ra một con đường sống, lại phát hiện chính mình không có tư cách, quả thực quá thảm.
Tiêu Lam nhìn một mảnh trạm ga đổ nát suy tàn, cũng không biết ba người này có thể chống được đến chuyến tàu tiếp theo hay không, cũng tìm được vé tàu hay không.
Nhưng, thật sự sẽ có chuyến tàu tiếp theo ư?
Rốt cuộc, nhân vật mấu chốt trên đoàn tàu là nhân viên bảo vệ sau khi gặp lại người yêu đã ra tay, lúc này đây đoàn tàu không có khả năng lại lâm vào tuần hoàn nữa.
Nghe xong Tiêu Lam nói, các người chơi đều nhịn không được lòng còn sợ hãi mà móc ra vé tàu của mình, nắm chặt trong lòng bàn tay, quý giá như chính sinh mệnh của mình.
Người đàn ông mặc áo khoác lại đột ngột trắng bệch mặt, bởi vì anh ta phát hiện —— chỉ có vé tàu của anh ta là màu trắng.
Mà những người khác trên đoàn tàu, vé tàu đều là màu đen.
Trong lúc anh ta bất an và thấp thỏm, anh ta phát hiện nhân viên bảo vệ cao lớn áo đen kia cũng nhìn về phía anh ta. Tiếp theo, vé tàu màu trắng trên tay anh ta biến thành tro tàn, ngay sau đó anh ta nhìn thấy tay mình cũng bắt đầu dần dần thành tro, anh ta đang từng chút từng chút biến mất.
Đàn ông áo khoác hoảng sợ mà nói với nhân viên bảo vệ: “Tôi…… Tôi có vé tàu…… Cậu không thể……”
Nhân viên bảo vệ lạnh nhạt không cho anh ta bất luận phản ứng gì, thẳng thừng rời đi.
Người đàn ông áo khoác giãy giụa, sử dụng gần như toàn bộ kỹ năng cùng đạo cụ cũng không có biện pháp nào ngăn cản, đây là cái giá phải trả khi qua cửa thất bại, anh ta đang biến thành tro bụi trước mắt mọi người.
Cuối cùng, người đàn ông áo khoác cắn răng một cái, từ trong túi lấy ra một quả cầu.
Cuối cùng lưu luyến không rời mà liếc nhìn đạo cụ hiếm có này một cái, anh ta kích phát đạo cụ hô to: “Thoát ly màn chơi hiện tại! Đệt mụ nội Thế Giới Hàng Lâm chết tiệt ——”
Cùng với lời nói, thân ảnh anh ta trực tiếp biến mất, xem ra là vận dụng đạo cụ bảo mệnh áp đáy hòm.
Sau khi anh ta biến mất, dư âm tiếng mắng chửi Thế Giới Hàng Lâm còn văng vẳng bên tai, làm các người chơi còn lại tràn đầy cảm xúc, bọn họ làm sao không muốn đánh chết cái Thế Giới Hàng Lâm chó chết này kia chứ?
Đoàn tàu lại lần nữa đi tới, tuy rằng thoạt nhìn nguy hiểm đã đi xa, nhưng chưa đến khi thật sự nghe được nhắc nhở qua cửa, các người chơi vẫn không cách nào hoàn toàn yên lòng.
Bọn họ nhìn thoáng qua hướng Tiêu Lam, nhịn không được muốn cùng các đại lão thoạt nhìn siêu ngầu lòi thành lập một chút tình hữu nghị.
Giờ phút này Tiêu Lam đứng một bên, bên cạnh đứng một Lạc nhìn qua ưu nhã nhưng trên thực tế thật không dễ chọc.
Các người chơi tự hỏi một chút, cảm thấy cô nhóc tóc xanh nhìn qua ngây ngốc kia có vẻ tương đối dễ tiếp cận hơn, vì thế bọn họ lén lút đi đến gần Đệ Nhất Phú Quý.
“Em gái nè, phải em và hai đại lão bên kia rất quen thuộc không?” Anh giai giả gái cơ bắp chủ động bắt chuyện.
Đệ Nhất Phú Quý vừa nghe tức khắc hăng hái: “Ý anh~ em nói chị nghe, đó chính là Tiêu ca! Tiêu ca lợi hại phải bắt đầu kể từ một người chị em tốt của em đã. Nhớ năm đó nó đáng thương nhỏ yếu lại bất lực, bị Thế Giới Hàng Lâm bắt lấy, còn gặp gỡ một tên trứng thúi âm hiểm lại đáng khinh……”
Cùng với cô giảng thuật, mấy người chơi khác vốn đang lén lút nghe lén cũng nhịn không được nhích lại gần.
“Bóng dáng Tiêu ca đi xa kiên định, hữu lực đến như vậy, hơn nữa còn chỉ dẫn ra tương lai của nó……”
“Chỉ Tiêu ca từ nơi xa đi tới, tắm gội trong vầng sáng hy vọng……”
“Tiêu ca một quyền chém ra, tất cả ngăn cách trên thế giới đều sẽ tán loạn trước mặt anh ấy……”
Toàn bộ hình ảnh phảng phất như một hiện trường tổ chức tà giáo ngầm truyền giáo.
Tiêu Lam: “……”
Cậu nghe câu chuyện trong miệng Đệ Nhất Phú Quý gần như muốn biến thành 《 Tiêu ca kỳ hiệp truyện 》, vạn phần hối hận không kịp thời ngăn cản Đệ Nhất Phú Quý, giờ phút này nội tâm cậu đã gần như hỏng mất.
Tui là ai?
Tui đang ở đâu?
Bọn họ đang nói ai vậy?
Mẹ nó, sao lại cảm thấy thẹn thế này……
-------゚°☆☆° ゚゚°☆☆° ゚-------
Thông báo nho nhỏ: Mình cần tìm beta cho bộ này, hoặc được thì cộng tác luôn các bộ khác luôn. Beta các chương của phó bản tiếp theo đến hết và cả những chương đầu tiên nữa (quay lại sau hoặc làm song song nếu bạn có thời gian). Mình cũng tìm beta luôn các truyện mình đang edit khác.
Yêu cầu của mình là tiếng việt khá, chính tả tốt, tỉ mỉ, có kinh nghiệm càng tốt (không có thì mình mò từ từ).
Công việc beta là check chính tả và chỗ nào câu cú không ổn thì sắp xếp lại cho ổn thôi nè. Có thể làm trên điện thoại luôn, mình toàn edit trên điện thoại đây :))
Hoan nghênh các bạn cộng tác với mình cùng hoàn thành bộ này nha
( •̀ᄇ• ́)ﻭ✧ có nhu cầu hãy comment lại nha.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất