Tôi Dựa Vào Nụ Hôn Để Xóa Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 155

Trước Sau
Tôi dựa vào nụ hôn để xóa trò chơi sinh tồn

Chương 155

_________

Bởi vì anh là đứa trẻ trong bức tranh của anh họ, và cũng là người yêu của anh họ mà anh ấy hằng mong ước.

Anh luôn tin rằng một ngày nào đó, anh họ của anh sẽ trở lại vì Thừa Chí Chu và sẽ xuất hiện ở bên cạnh Thừa Chí Chu.

Khi đó, Thừa Chí Chu vẫn còn rất trẻ. Sau một trải nghiệm đáng sợ như vậy, anh đã quên rất nhiều thứ nhưng bản thân anh ta vẫn nhớ tất cả những gì đã xảy ra trong biệt thự lúc đó ——–

“Anh ơi, anh bị điên à? Làm sao anh có thể giết thầy Chu chứ? ”

Nhìn thấy Chu Lẫm Nhiên trên mặt đất, Bạch Cao Niên vẻ mặt nghi ngờ. Anh kinh ngạc nhìn sang người anh họ của mình: “Chúng tôi vẫn chưa xác nhận rằng Thừa Chí Chu đã bị Sư phụ Chu giấu đi. Nếu em ấy không ở chỗ này với thầy, anh về sau như thế nào tự mình giải thích? ”

“Có người đã nhìn thấy Chu Lẫm Nhiên từ trong thùng xe ra một cậu bé và đưa vào biệt thự. Như vậy vẫn chưa đủ sao? ”

Đôi mắt của người thanh niên đẹp trai thâm quầng. Cậu liếc qua Chu Lẫm Nhiên đang bất tỉnh, lạnh lùng nói: “Thời gian cũng cộng lại. Đó là Chí Chu. Anh ta đã giấu Chí Chu đi, nhưng anh ta không thừa nhận điều đó, và thậm chí còn nói dối chúng ta ”. Truyện Xuyên Nhanh

“…………”

Bạch Cao Niên không nói nên lời. Thật vậy, khi họ đến gặp thầy Chu lần đầu tiên, thầy Chu đã nói rằng y không biết về tung tích của đứa trẻ. Sau đó, khi họ hỏi xung quanh, một người nào đó nói rằng có thể đã nhìn thấy cậu bé đó ở chỗ của thầy Chu.

Họ trở nên nghi ngờ giáo viên của họ. Và vì vậy, họ nói dối rằng họ đã tìm thấy cậu bé và cố gắng kiểm tra giáo viên. Đúng như dự đoán, thầy hơi bối rối khi mở cửa và hỏi họ chuyện gì đang xảy ra.

Vốn dĩ y muốn kiểm tra mọi thứ thêm một chút, nhưng không ngờ anh họ của mình lại đánh gục thầy giáo. Nó thậm chí còn được thực hiện khá khắc nghiệt.



Anh không bao giờ biết rằng người anh họ luôn thờ ơ và lạnh lùng này của anh lại có một mặt đáng sợ và bùng nổ đối với anh.

"Trói Chu Lẫm Nhiên lại, bịt miệng anh ta lại và ném anh ta vào một căn phòng."

Bạch Nghiễn đột nhiên lạnh lùng nói.

“……… Điều này có thực sự cần thiết không? Đây là thầy Chu ………… ”

Nghe được lời của cậu, Bạch Cao Niên khẽ mở miệng. Hành động của anh họ cậu hôm nay hoàn toàn khác với anh thường ngày và nó khiến anh cảm thấy rất lạ. Cứ như thể kể từ khi có sự xuất hiện của cậu bé đó, anh họ của cậu đã biến thành một người khác.

“Tôi không quan tâm anh ta là ai. Anh ta đã chạm vào Chí Chu ”.

Bạch Nghiễm nói điều này rất nhẹ nhàng, nhưng đôi mắt của cậu tối như chạng vạng và không có một chút ánh sáng nào trong đó. Nó khiến cơ thể Bạch Cao Niên ớn lạnh và cậu bé cảm thấy nỗi sợ hãi sâu sắc từ tận đáy lòng.

“Nếu anh ta làm gì Chí Chu ……….”

"Tôi sẽ giết anh ta."

Nghe thấy tiếng vặn nắm cửa, Thừa Chí Chu vô cùng căng thẳng. Anh đã nghĩ rằng Chu Lẫm Nhiên đã trở về và muốn trốn vào trong tủ quần áo, nhưng sau khi anh đột nhiên thả lỏng, giống như tay chân mềm nhũn ra. Ngay cả khi cánh cửa đã mở nửa chừng, anh vẫn chưa vào trong tủ.

“Cạch cạch ……”

Cùng với tiếng mở cửa, cuối cùng người bên ngoài cũng lộ ra bộ mặt thật. Thừa Chí Chu dựa lưng vào tủ nín thở và tim như ngừng đập. Sau đó anh đột nhiên phát hiện ra đó không phải là Chu Lẫm Nhiên.

Một thiếu niên cao lớn và đẹp trai xuất hiện ở ngưỡng cửa. Đôi mắt cậu lướt qua căn phòng cho đến khi anh nhìn thấy Thừa Chí Chu run rẩy trong góc cố gắng che giấu bản thân. Đồng tử của cậu ngay lập tức co lại và chân cậu bất giác bước lên một bước nhỏ.



Đây là Bạch Nghiễm khi còn nhỏ …….?

Thừa Chí Chu nhận ra cậu bé và thở phào nhẹ nhõm. Anh gục xuống sàn và ôm lấy ngực thở hổn hển. May mắn thay, đó không phải là kẻ biến thái.

Mặc dù trận đấu đã kết thúc, nhưng nỗi sợ hãi mà Chu Lẫm Nhiên mang đến cho Thừa Chí Chu vẫn chưa lắng xuống và anh vẫn rất sợ phải gặp lại y.

Và tại sao anh vẫn chưa đi ra khỏi bức tranh ………..Đừng nói với tôi là con ma đó đa nói dối?

Thừa Chí Chu cảm thấy có chút bị lừa. Ngay cả khi đợi một lúc, những lời máu me mới không xuất hiện.

__________

Nhật ký của Bạch Nghiễm (Phần 42)

Cơn ác mộng vẫn tiếp tục.

Lần này, là Chí Chu rơi vào, nữ thần lấy ra Chí Chu hiện tại, Chí Chu lúc nhỏ và Chí Chu nữ. Sau đó cô ta hỏi tôi cái nào là Chí Chu của tôi.

Mặc dù tôi thích Chí Chu bất kể em ấy có ngoại hình như thế nào, nhưng tôi đã nói thật lòng với nữ thần rằng Chí Chu hiện tại chính là Chí Chu của tôi.

Nhưng nữ thần đã bắt cả ba Chí Chu đi.

Cô ấy nói rằng tôi đã nói dối, và rằng tôi không có Chí Chu.

………..

Tôi ghét câu chuyện này.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau