Tôi Không Làm Người Nữa

Chương 45: Không làm người ngày 45

Trước Sau
Sau khi pháo hoa sinh đẹp nổ hết xong, lúc cuối cùng, hình ảnh một con búp bê dừng lại ở trong vũ trụ hai giây.

Những tinh cầu xung quanh tinh cầu của tinh minh rất nhanh khôi phục lại màu đen yên tĩnh, lúc này tổng bộ tinh minh thật mơ màng, những chủng tộc trong tinh tế cũng thực mơ màng.

Không phải…..

Đối với tinh minh và các chủng tộc mà nói, bọn hắn quả thật rất vui vẻ cũng thực cảm thấy may mắn khi tổng bộ tinh minh không bị “Ameteorite” hủy, biểu tượng hòa bình trong tinh tế vẫn còn.

Nhưng Grey Tower này đang muốn làm cái quỷ gì?

Một ngày nói là sẽ phóng “Ameteorite” hủy đi tổng bộ tinh minh, thế nhưng lai phóng một chùm tia sáng rất khí thế tới, sau đó trước mặt bọn hắn nổ pháo hoa, là sao?

Những người của các chủng tộc chuyên môn viết báo đã viết hai bản thảo tin tức, chỉ cần dựa vào thực tể xảy ra sửa đổi một chút, thì bọn hắn có thể đăng bài báo mới lên.

Cho dù tổng bộ tinh minh có phản kháng lần công kích này thành công hay không, chuyện này cũng đủ được ghi vào lịch sử của kỷ nguyên mới.

Bản thảo mới của hai ấn bản này, một nội dung là tiếc hận cho sự tượng trưng hòa bình của tinh tế đã biến mất, một cái khác chính là kỉ niệm tinh minh vượt qua cửa ải khó khăn, tôn sùng tinh minh tiếp tục sừng sững.

Nhưng kết quả Grey Tower lại bắn pháo hoa tới đây, người viết báo trong tinh tế nhìn thấy pháo hoa đều ngơ ngác, lúc này bọn hắn lại cúi đầu nhìn hai ấn bản mà bọn họ đã cất giữ, dùng vẻ mặt hộc ra máu kéo hai ấn bản này vào thùng rác.

Hai bản thảo này không thể sử dụng cái nào cả!

Phản ứng cũng không khác gì những nhân dân ở tinh tế, Cố Hoài thông qua tinh võng nhìn thấy chùm pháo hoa kia, hắn mới giãn ra đôi mày đang nhíu chặt.

Vốn Cố Hoài đang muốn cong đôi mắt, nhưng sau sau khi màn pháo hoa này kết thúc hình ảnh búp bê duy trì trong hai giây kia, vẻ mặt hắn liền ngẩn ngơ.

Hình dạng của con búp bê kia giống như…..

Đem hình ảnh này tua lại một lần, rồi sau khi màn pháo hoa nở ra rồi tạo ra một hình dạng thì bấm ngừng.

Xác nhận hình dạng tạm ngừng trên màn hình, Cố Hoài kìm lòng không được mà co rút khóe miệng, ánh mắt trống rỗng vài giây.

Tinh minh bên kia bị kích thích không nhẹ, bọn hắn đều mơ màng, cũng không biết Grey Tower rốt cuộc là muốn làm cái gì.

Có phải là định phóng chùm pháo hoa trước để bọn họ mất cảnh giác, làm gián đoạn sự phòng bị của bọn họ, sau đó đột ngột phóng “Ameteorite” ra để bọn họ hoảng loạn.

Mặc kệ tinh minh và những chủng tộc trong tinh tế đoán thế nào, bên này binh lính Grey Tower sau khi làm theo mệnh lệnh đổi “Ameteorite” thành pháo hoa phóng ra ngoài, hiện giờ hai tên cầm đầu hai tay đang nắm thành quyền, cùng một đám binh lính Grey Tower đứng ở trước phòng Cố Hoài.

Những binh lính Grey Tower đều trông mong nhìn cửa phòng đang đóng, bọn hắn rất muốn biết Cố Hoài có phản ứng gì với pháo hoa, nhưng cũng không có ai dám tìm lý do để đi vào.

Mỗi người đều nhất trí chạy lên tầng mười bảy, lại đều chậm lại bước chân ở gần đó, kết quả chính là một đám đều đứng ở cửa.

“Trách không được tôi hỏi anh lùi lại thời gian phóng Ameteorite, anh lại nói với tôi không có gì đặc biệt, thì ra anh đã sớm chuẩn bị tốt, còn cố ý cái gì cũng không nói chờ tôi để tôi đi tìm anh.” Không dám vào phòng, Colin chỉ đành phải ở bên ngoài tính sổ với thủ lĩnh của bọn họ.

Shiva vẫn lạnh mặt, cũng không hề ngó ngàng tới đối phương.

Đem “Ameteorite” đổi thành pháo hòa còn chưa tính, khi pháo hoa nổ xong còn có hình dạng của búp bê, Colin nghĩ, hắn sao lại không nghĩ tới cái này chứ?

Thanh niên ở trong phòng rất quan tâm tới tinh minh, vậy nhất định sẽ chú ý tới chuyện ngày hôm nay, mà chú ý tới, vậy cũng nhất định sẽ nhìn thấy pháo hoa kia.



Không biết đối phương thấy pháo hoa sẽ nghĩ như thế nào…..

Những binh lính Grey Tower cứ không yên đứng ở bên ngoài nhìn chằm chằm cửa vài phút, cuối cùng cửa bỗng nhiên được mở ra.

Bọn hắn nghe thấy cạch một tiếng, cửa đột nhiên chuyển động, rồi nhóm binh lính Grey Tower nhìn thấy giữa hai cánh cửa mở ra có một người đang từ khe hở nhìn ra ngoài, nghiêng đầu ra ngoài nhìn bọn họ.

“Mọi người ở ngoài này làm cái gì?” Cố Hoài giả vờ vô ý mở cửa, dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn mọi người ở ngoài cửa.

Thực tế Cố Hoài cảm nhận được rất nhiều tình cảm mãnh liệt ở ngay ngoài cửa, hắn biết được rằng có rất nhiều binh lính Grey Tower đang đứng ngoài cửa từ những cảm xúc này.

Vốn Cố Hoài muốn chờ bọn họ tiến vào, nhưng lại phát hiện bọn họ cứ đứng ở cửa không nhúc nhích, vậy hắn đành phải đi ra.

“À, Chúng tôi….. chúng tôi là….. » Colin ấp a ấp úng.

« Đi vào trước đi. » Cố Hoài mở cửa rộng ra một chút.

Cố Hoài nói xong liền rời khỏi vị trí cửa, để lại nhóm binh lính Grey Tower đứng ở cửa tôi nhìn cậu, cậu nhìn tôi, do dự một lát, cuối cùng bọn họ nhịn xuống đi vào cửa.

Lúc này Cố Hoài ngồi trên sô pha, hơn nữa còn cúi đầu xem một quyển sách lúc trước chưa xem xong.

Khuông mặt Cố Hoài xem sách thật yên tĩnh, sau khi tiến vào phòng binh lính Grey Tower nhìn thấy hình ảnh này lại càng hồi hộp hơn.

Colin bị đẩy đi hỏi vấn đề, hẳn thử lên tiếng hỏi : « Cái pháo hoa kia…. Cậu có nhìn thấy không ? »

Cố Hoài cũng không chăm chú xem sách, hắn đem sách gấp lại, rồi mới gật đầu nói : « Ừ, thấy được. »

Câu trả lời này của Cố Hoài khiến đôi mắt của nhóm binh lính Grey Tower sáng ngời, lúc này Colin lai lên tiếng hỏi : « Cậu cảm thấy đẹp không ? »

Cố Hoài nghĩ tới hình dạng của bông pháo hoa cuối cùng kia, khóe miệng nhịn không được hơi co rút, nhưng lúc này Cố Hoài rõ ràng cảm giác được sự chờ mong của nhóm binh lính Grey Tower này, hắn vẫn chọn một câu trở lời đáp lại sự chờ mong của bọn họ.

« Nhìn rất đẹp. » Cố Hoài cười với bọn họ.

Xem nhẹ hình dạng của bông hoa cuối cùng khiến hắn cảm thấy xấu hổ kia, thì Cố Hoài cảm thấy những bông pháo hoa này rất diễm lệ.

Nghe thấy Cố Hoài nói đẹp, Colin lại nói : « Kỳ thật pháo hoa này chúng tôi có thể làm thêm một ít, nếu cậu muốn…. »

Mặc dù giá cả tạo ra cũng không rẻ, thế nhưng Grey Tower vẫn có thể chi ra được.

Cố Hoài nghe vậy vội vã ho một tiếng, lắc đầu nói : « Xem một lần là được rồi, không cần phải phóng riêng cho tôi xem. »

Nếu thêm vài lần nữa, tinh minh nhất định sẽ bị điên.

Nhưng mà pháo hoa này vốn là muốn phóng cho đối phương xem, Cố Hoài từ chối khiến cho đám binh lính Grey Tower hơi cảm thấy tiếc nuối, thế nhưng bọn hắn vẫn cao hứng khi Cố Hoài vui vẻ nhìn pháo hoa.

« Thì ra những pháo hoa này là do các người phóng sao ? » Cố Hoài cố gắng biểu hiện cảm giác kinh ngạc sau khi biết được.

Lúc này Colin mới nhớ tới bọn hắn còn đang nói dối, hắn căng mặt nói : « Ừ…. Đúng, đúng vậy, tổ chức chúng tôi trước tiên là muốn chúc mừng tinh minh vượt qua khó khăn, cho nên phóng pháo hoa cho bọn họ. »



Nói dối mà mặt không đỏ tim không đập, mà thanh niên đứng trước mặt Colin không hề nghi ngờ à một tiếng, thể hiện sự tin tưởng tuyệt đối với hắn.

Lời nói dối tổ chức từ thiện coi như đã qua cửa, Colin âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Tinh minh sau khi ngơ ngác nhìn thấy một màn pháo hoa, vài ngày tiếp theo đều đề phòng sẽ xảy ra chuyện gì khác, nhưng thật sự là không có chuyện gì xảy ra, hiện giờ lại khiến cho thần kinh bọn hắn rơi vào trạng thái vừa muốn buông lỏng vừa không thể buông lỏng.

Trong vài ngày này tinh minh rất khẩn trương, thì mấy ngày này Cố Hoài ở căn cứ của Grey Tower có thể nói là rất thoải mái.

ở trong phòng có cảnh biển không nói, mỗi ngày còn có thể order món mình muốn, cho dù là cần cái gì cũng đều có được.

mấy ngày nay binh lính Grey Tower đều rất vui vẻ, bởi vì Cố Hoài ở trong này, căn cứ bỗng nhiên khiến bọn hắn có lòng trung thành.

Nhưng vui vẻ thì vui vẻ…. bọn họ rất nhanh phải đối mặt với sự thật.

« Là người trong nhà của tôi tới đây sao ? » kỳ thật thông qua tinh thần lực hắn đã biết trùng tộc nhà mình tới đây, Cố Hoài vẫn khép sách lại, ngẩng đầu hỏi Colin.

Lúc này cũng có thể nói dối thì tốt rồi, nhưng Colin nhìn thấy ánh mắt của thanh niên, dựng đồng của hắn co lại, cuối cùng thành thật gật đầu : « …. Đúng vậy, bọn hắn nói tới đón cậu. »

Cố Hoài nói một câu thật tốt quá, bởi vì nhìn thấy khuôn mặt vui vẻ của hắn, cảm xúc của những binh lính Grey Tower ở đây rất phức tạp.

Mặc dù ngay từ đầu đã hiểu được người này không thuộc về bọn họ, nhưng sau khi bị mất đi, những binh lính Grey Tower này vẫn như cũ cảm thấy khổ sở.

Nhưng bởi vì lúc này Cố Hoài vui vẻ, bọn hắn cũng sinh ra tâm tình tương tự, bởi vậy hiện giờ trong lòng rất mâu thuẫn.

Trùng tộc cường đại như thế, có thể bảo vệ thật tốt vương của minh, cũng có thể cho thanh niên hoàn cảnh sống tốt hơn ở trong căn cứ.

Trùng tộc cái gì cũng tốt hơn bọn họ….

Tưởng tượng như vậy, tâm tình của những binh linh Grey Tower này càng giảm.

Chiến hạm Euler của trùng tộc đã đáp xuống tinh cầu này, lúc này không cần ẩn giấu thân mình, Alvis xuất hiện ở trước mặt Cố Hoài sớm hơn những trùng tộc khác, vừa xuất hiện đã dùng đuôi quấn lấy người Cố Hoài.

Tham mưu trưởng đã hoàn thành đàm phán với Grey Tower, Grey Tower đồng ý để trùng tộc đưa Cố Hoài đi, đây cũng là chuyện Colin đồng ý ngay từ đầu.

Thật bất ngờ, không khí trong căn cứ Grey Tower đều trầm xuống, nhìn Cố Hoài đi về phía nhóm trùng tộc, những binh lính Grey Tower trong căn cứ đều co lại dựng đồng.

Cho dù một số ít binh lính Grey Tower không dung hợp gen trùng tộc, không phải là họ không cảm nhận được sự ấm áp và cảm giác được đối xử bình thường trong những ngày gần đây, hiện giờ kỳ thật cảm xúc cũng không vui vẻ.

Tạm biệt thì phải nói cái gì, đối với binh lính Grey Tower đây là chuyện rất lâu rồi không làm. Kể từ sau khi bị bắt tiếp nhận gen cải tạo, bọn hắn đã thật lâu không gặp phải chuyện này, không ai có thể khiến bọn hắn làm như vậy.

« Cái… pháo hoa—- đúng, pháo hoa, đúng rồi sau này hàng năm chúng ta sẽ đốt một lần ở gần Toussaint tinh, đến lúc đó cậu có thể nhìn thấy. » Colin nặn ra một nụ cười nói.

Trước khi Cố Hoài xuất hiện binh lính Grey Tower cũng không cảm thấy pháo hoa đẹp, lúc này đều đồng ý với lời nói của Colin.

Nụ cười trên khuôn mặt của đối phương so với khóc còn khó coi hơn, nhưng xác thật rất là miễn cưỡng, Cố Hoài yên tĩnh  nhìn, sau một giây liền làm ra chuyện đã quyết định ngay từ đầu.

Cố Hoài đứng ở bên đội ngũ trùng tộc, lúc này hắn vươn tay với đám binh lính Grey Tower ở đối diện.

Hắn nói : « Mọi người không muốn theo tôi cùng về nhà sao ? »

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau