Tôi Không Làm Người Nữa

Chương 58: Không làm người ngày thứ 58

Trước Sau
Vương nhà mình học đi đường chuyện quan trọng như vậy, sao lại không ghi lại chứ?

Mặc dù vừa rồi tham mưu trưởng mới ngã xuống, nhưng sau khi Cố Hoài được Alvis giúp đỡ học đi đường, hắn đã dùng ý chí kiên cường của mình để cho binh lính trùng tộc bên cạnh giúp hắn đứng dậy.

Không được, nói cái gì cũng không thể bỏ qua quá trình vương nhà mình học đi đường, hắn phải ghi lại toàn bộ quá trình này mới được—–

Sau khi cố gắng đứng lên, tham mưu trưởng nhìn toàn bộ hành trình con ấu tể màu đen học đi đường, không hề bỏ qua một chi tiết nào.

Kể từ lần đầu tiên quay lại hình ảnh của Cố Hoài, tham mưu trưởng liền tăng thêm một chức năng ghi lại cho mắt kính của mình, tùy thời có thể mở ra.

Chuyện phải ghi lại rất nhiều, tham mưu trưởng nghĩ như vậy.

Thời kì ấu tể của vương nhà mình và quá trình trưởng thành đối với trùng tộc rất có ý nghĩa, quá trình trưởng thành này chỉ có một lần, bỏ qua sẽ không nhìn thấy, cho dù là học đi đường  hay là chuyện gì khác…..

Tham mưu trưởng tỉnh táo đẩy đẩy mắt kính, vì nhiệm vụ quang vinh này, hắn không thể ngã xuống!

Cố Hoài dưới sự giúp đỡ của Alvis cố gắng học đi đường, khi hắn dùng hình dạng ấu tể màu đen tròn tròn mềm mại đi từ đầu giường tới cuối giường….. hoặc là nói đi qua đi lại, hắn hoàn toàn không biết quá trình hắn học đi đường đã bị quay lại toàn bộ.

Vương bọn hắn sao lại học đi đường mau như vậy.

Khi con ấu tể trùng tộc có ánh mắt màu vàng kim có thể vững vàng đi đường, không cần con ấu tể có cái đuôi màu xám bạc điều chỉnh cân bằng cho nó nữa,  thì ánh mắt của những trùng tộc ở bên giường chỉ có thể nói là phát sáng như sao.

Kỳ thật ở trong trùng tộc, ấu tể học đi đường là một chuyện rất bình thường, không có gì đặc biệt.

ấu tể trùng tộc so với những ấu tể của chủng tộc khác mà nói, vừa sinh ra đã có khả năng công kích nhất định.

Nếu là người thường không trang bị vũ khí gì mà gặp phải một con ấu tể trùng tộc, chạy trốn cũng là chuyện bình thường, dù sao ấu tể trùng tộc vừa mới sinh ra đã có hàm răng sắc bén, dùng sức cắn có thể cắn vỡ kim loại.

Đối với ấu tể vừa sinh ra đã có khả năng chiến đấu, chuyện đi đường này đương nhiên không có gì đặc biệt.

Nhưng mà vương không giống như vậy.

Vương ở hình thái ấu tể thoạt nhìn không có khả năng chiến đấu, hơn nữa giống như khi trưởng thành, cơ thể không có khả năng phòng ngự.

Cho dù trùng tộc cũng biết, sinh vật ở thời kì ấu tể yếu ớt hơn rất nhiều khi ở kì trưởng thành, bởi vậy những trùng tộc hiện đang ở trong căn phòng này đều có tâm trạng cực kỳ cẩn thận.

“Bệ hạ, thuộc hạ có thể gửi đi những hình ảnh vừa rồi của ngài cho những binh lính trùng tộc ở Toussaint tinh hay không?” tham mưu trưởng ở bên giường nửa quỳ thân thể, để ánh mắt của mình ít nhất là song song với con ấu tể màu đen trên giường kia, “Chủ yếu là vì sự công bằng.”

Mặc dù không phải là công bằng tuyệt đối, nhưng tham mưu trưởng vẫn cố gắng xem xét cho những trùng tộc khác không thể theo Cố Hoài đến Levin tinh.

Nghe thấy tham mưu trưởng nói, con ấu tể trùng tộc màu đen trên giường như là ngẩn ngơ, dựng đồng màu vàng kia vốn đã tròn này còn tròn hơn.

Trực tiếp sao, vậy không phải là quá công khai sao…..

Nhưng nhìn thấy ánh mắt của đám trùng tộc xung quanh phát sáng, Cố Hoài nghĩ tới sau khi hắn rời khỏi Toussaint tinh, dáng vẻ của những trùng tộc bị lưu lại trông mong nhìn hắn, cuối cùng vẫn quyết định đồng ý.

“Pi.” Dù sao cũng không phải biểu đạt phức tạp, con ấu tể màu đen an phận ngồi chồm hổm ở trên giường cũng không thành lập liên kết tinh thần, mà trực tiếp kêu một tiếng với tham mưu trưởng, biểu đạt nó đồng ý.



Trực tiếp bị tiếng pi này tấn công, trong nháy mắt tham mưu trưởng không giữ được biểu tình lạnh lùng trên mặt, hắn quay đầu cố gắng điều chỉnh hô hấp rồi mới chuyển ánh mắt trở về.

Được sự đồng ý của Cố Hoài, tham mưu trưởng bắt đầu gửi video cho những binh lính trùng tộc đang ở tinh cầu khác.

Thiết bị cá nhân nhận được video mà tham mưu trưởng gửi, nhóm binh lính trùng tộc đang ở tinh cầu khác vẫn theo lẽ thường mà mang khuôn mặt lạnh lùng, nhưng khi bọn hắn nhìn thấy video, liếc mắt một cái liền nhìn thấy hình ảnh ấu tể trùng tộc trong video, những binh lính trùng tộc này liền đứng im không nhúc nhích.

Ngoại trừ video, bọn hắn còn nhận được một phần hình ảnh, mà phần hình ảnh này chính là lúc Cố Hoài ở hình dáng ấu tể ở trên giường đi về phía trước không cần thận bị ngã, còn có hình ảnh con ấu tể màu đen được một cái đuôi màu xám bạc bảo vệ thân thể, bắt đầu học tập đi đường.

“Pi pi!”

Khi nghe thấy tiếng kêu, những binh lính trùng tộc đang xem video cũng giống như tham mưu trưởng, chịu không nổi mà thẳng tắp ngã về phía sau.

Những binh lính Grey Tower cũng đồng dạng nhận được hai phần hình ảnh, đừng hỏi là có tâm trạng gì, vẫn chính là vui mừng muốn phóng Ameteorite làm tinh minh nổ tung.

Đương nhiên ameteorite là không có khả năng phóng ra, nhưng phóng pháo hoa thì vẫn có khả năng.

Nhìn thấy Cố Hoài ở hình dạng ấu tể, những binh lính Grey Tower sống ở Ivy tinh quyết định làm một loại pháo hoa mới, khi pháo hoa nở rộ sẽ chính là hình dạng ấu tể của Cố Hoài.

Tinh minh nếu biết binh lính trùng tộc muốn làm gì, hiện tại đại khái cũng chỉ có một ý tưởng.

—– gen trùng tộc trong người các người là có độc phải không?

Bởi vì chuyện quân phản loạn tập kích học viện đế quốc, trùng tộc được người Fields chăm sóc rất kỹ càng.

Quan chấp chính người Fields sau khi xử lý chuyện này thỏa đáng ngày hôm sau chuẩn bị tới chỗ trùng tộc để cảm ơn đàng hoàng, còn có muốn bàn bạc chuyện thiết lập quan hệ ngoại giao giữa  hai bên chủng tộc.

Nhưng hiện giờ tâm trạng của trùng tộc là không muốn để ý những chuyện khác, tâm tình bọn hắn đại khải là như vậy:

Tránh xa chúng ta ra, không có thời gian, không hứng thú, đang bận nuôi ấu tể.

Mắt thấy vương nhà mình biến về hình thái ấu tể, cũng không biết hình thái này sẽ duy trì được bao lâu, nếu làm không tốt tùy thời sẽ biến trở về, bọn hắn xem một cái còn cảm thấy ít, làm gì có tâm tình mà đi để ý những chuyện khác.

Khi Cố Hoài tỏ vẻ với bọn hắn mình tạm thời không có cách biến trở về, đám trùng tộc này mặc dù bên ngoài vẫn lạnh như băng, nhưng thực tế trong lòng lại rất vui vẻ.

Kỳ thật không phải Cố Hoài nhìn không ra, trùng tộc nhà mình thể hiện dáng vẻ vui mừng rõ ràng như vậy, cho nên hắn cũng đi ra khỏi tâm lý làm đà điểu.

Kỳ thật nghĩ kĩ lại, cũng không có gì mà mất mặt…..

Không phải chỉ là đi đường ngã xuống thôi sao, một lần nữa học đi đường, chỉ là có một chút ngượng ngùng mà thôi.

Dựa vào hình thái hiện giờ của Cố Hoài, hắn không có cách trực tiếp cùng quan chấp chính người Fields nói chuyện, mà nhóm trùng tộc cho dù nói như thế nào cũng không chịu rời khỏi hắn, thế là quan chấp chính một lần nữa đối mặt với một đội hình cực lớn của trùng tộc.

Trong lòng quan chấp chính hơi không yên, hắn dùng ánh mắt tìm tòi thân ảnh thanh niên tóc đen trong đám trùng tộc, nhưng thủy chung không tìm thấy, nhưng hắn phát hiện ánh mắt của trùng tộc chỉ hướng về một chỗ.

Thuận theo ánh mắt trùng tộc nhìn qua, quan chấp chính nhìn thấy trên vai của con Tucker trùng tộc cầm đầu, có hai sinh vật mềm mại tròn tròn nho nhỏ một đen một trắng ở bên trên, hơn nữa hình như còn tựa vào nhau.

Cái đuôi màu xám bạc của con ấu tể bên trái còn vắt trên người con ấu tể màu đen bên phải, như là phòng ngừa con ấu tể màu đen này sẽ ngã xuống khỏi vai Tucker trùng tộc.



Sự thật chứng minh đúng là như vậy, tránh cho Cố Hoài không thể giữ thăng bằng cơ thể mà ngã xuống, Alvis dùng cái đuôi của mình quấn lấy con ấu tể bên cạnh, thế là liền tạo thành hai con ấu tể thân mật dựa vào nhau.

Ý tưởng phức tạp Cố Hoài sẽ không dùng tiếng kêu truyền đạt, Cố Hoài vẫn dùng liên kết tinh thần.

Thế là có cảnh tượng như vậy—–

Ba gã quân đoàn trường và tham mưu trường ngồi đối diện quan chấp chính, trên cái bạn ở giữa bọn hắn, hai con ấu tể một đen một trắng ngồi xổm ở vị trí gần trùng tộc.

Quan chấp chính nhìn thấy hai con ấu tể trùng tộc này có dựng đồng màu vàng không giống nhau, lập tức ngây ngẩn.

“Hiện giờ bệ hạ không tiện cùng ngài nói chuyện trực tiếp, thế nhưng tôi có thể giúp truyền đạt ý của bệ hạ tới ngài.” Tham mưu trưởng ngồi ở đối diện nói.

Vốn cảnh tượng đang thực trịnh trọng nghiêm túc, hiện tại quan chấp chính thật sự không phản ứng kịp, hắn ngừng lại vài giây mới nói: “Đầu tiên tôi đại diện cho người Fields biểu đạt cảm ơn với trùng tộc, rất cảm ơn mọi người ở lần bạo động này ra tay giúp đỡ….”

“Pi.” ấu tể màu đen trên bàn kêu lên một tiếng.

Tất cả trùng tộc đối diện quan chấp chính đều tròn mắt trong giây lát, rồi tham mưu trưởng mới miễn cưỡng khôi phục biểu tình, đẩy mắt kính nói: “Bệ hạ tiếp nhận lời cảm ơn của ngài.”

Quan chấp chính: “….”

Chưa bao giờ gặp phải một cảnh tượng ngoại giao như vậy, quan chấp chính người Fields lại nói: “vậy hai bên chúng ta bàn bạc trước, chuyện quan hệ ngoại giao của trùng tộc và người Fields…..”

Đối phương nói câu này xong, Cố Hoài cảm thấy tình trạng hiện giờ của hắn cũng không thích hợp bàn bạc cái gì, thế là mau chóng trả lời.

“Pi pi.” ấu tể màu đen trên bàn lại phát ra âm thanh.

Ánh mắt của đám trùng tộc lập tức lại sáng ngời, lúc này tham mưu trưởng thật khó mà duy trì vẻ mặt lạnh nhạt, dùng thanh âm tỉnh táo nói: “Bệ hạ đồng ý với lời nói của ngài, hai chủng tộc chúng ta nên thiết lập mỗi quan hệ hữu nghị.”

“Hai bên chúng ta sẽ mau chóng bàn bạc ra hiệp ước tốt đẹp cho hai bên, xin hỏi quan chấp chính ngài còn chuyện gì khác nữa không?” tham mưu trưởng ôn tồn hỏi.

Quan chấp chính không đến nỗi nhìn không ra hiện giờ trùng tộc không muốn để ý tới người ngoài, cũng không phải là chống đối hắn, hắn cơ bản vẫn nhìn ra được, tâm trạng của đàn trùng tộc này hiện giờ là “cho dù là vũ trụ hủy diệt cũng đừng tìm tôi”, trong tâm trong mắt cũng chỉ có vương bọn họ.

Thế là quan chấp chính thực sảng khoái, hắn không ở lại làm người khác bực tức nữa.

Cảm thấy mình đã ngủ quá lâu, hơn nữa lúc trước tiêu hao rất nhiều tinh thần lực, hiện giờ Cố Hoài cảm thấy hơi đói.

Không đợi Cố Hoài lên tiếng, sau khi quan chấp chính người Fields rời khỏi tham mưu trưởng liền lên tiếng nói: “Thuộc hạ đã chuẩn bị tốt thức ăn cho ngài.”

Nói xong câu này, ánh mắt dưới mắt kính của tham mưu trưởng sáng lên, hơn nữa những trùng tộc trong phòng này cũng có phản ứng như vậy, nhưng Cố Hoài không chú ý tới.

“Pi.” Ấu tể phát ra thanh âm mềm mại, thực an phận ngồi trên bàn.

Cố Hoài thực an phận, cho đến khi hắn nhìn thấy tham mưu trưởng cẩm tới một bình sữa….

Trong nháy mắt đôi mắt màu vàng mở to ra, ấu tể màu đen trên bàn vô ý thức lùi thân thể về phía sau, trốn ở phía sau Alvis: “pi, pi pi—-!”

Ai tới nói cho hắn, vì sao trong này lại có bình sữa?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau