Tôi Không Phải Vạn Nhân Mê Sao?

Chương 6

Trước Sau
101,

Pháo hôi thụ nghe thấy tiếng cửa sắt bị mở ra,

Cậu khẩn trương nuốt một ngụm nước miếng,

Sau đó cậu nghe thấy một tiếng bước chân dày nặng đang dần tới gần,

Chờ đối phương đi đến trước mặt cậu,

Khuôn mặt dữ tợn, râu ria xồm xoàm, bụng phệ, là một người đàn ông trung niên nhìn qua trông rất đáng khinh,

Pháo hôi thụ lập tức nổi da gà, lông tơ cả người dựng thẳng lên.

102,

Không có biện pháp, kẻ mê cái đẹp chính là như vậy.

Nếu là một anh đẹp trai thì cậu còn có thể tha thứ cho đối phương.

Nhưng là một ông chú trung niên như vậy, cậu thật sự không nhịn nổi!!

Cút mau đi ~

103,

Đương nhiên cậu không dám hô thế, cậu còn không biết đối phương muốn làm gì cậu đâu.

Sau đó tay ông chú đáng khinh kia sờ lên bộ ngực trắng nõn của cậu.

104,

Trong mắt pháo hôi thụ đều là nước mắt, nội tâm không đừng hét to ' Đừng đến đây mà! '

Núm vú của cậu hồng hào sạch sẽ như thế,

Không thể bị ông chú xấu xí làm bẩn được!!!

105,

Pháo hôi thụ khóc nức nở, hỏi: "Ông chú à, chú muốn làm gì tôi?"

Người đàn ông trung niên lộ ra nụ cười đáng khinh, nói: "Nhóc rất xinh đẹp, chú rất thích."

"Chú muốn nhóc làm vợ của chú, chú muốn nhóc sinh con cho chú."

Nghe thế, pháo hôi thụ trực tiếp khóc to: "Ông, ông chú à, tôi biết tôi xinh đẹp lại vừa nóng bỏng, nhưng, nhưng tôi là con trai, không sinh em bé được đâu."

Người đàn ông trung niên giận dữ nói: "Mặc kệ, bây giờ chúng ta sẽ động phòng, nhóc phải sinh con cho chú!"

106,

Đối phương hoàn toàn là một tên tâm thần.

Chẳng lẽ tấm thân còn trinh thuần khiết không tỳ vết của cậu sắp phải rơi vào tay ông chú ghê tởm này sao?

Tại sao cậu lại gặp chuyện này vậy?

Đáng lẽ ra cậu phải đang vui sướng thuê phòng với trung khuyển công mới đúng chứ?



Đều do bữa tiệc chó chết kia,

Từ từ...

Chẳng lẽ là cốt truyện không cho phép cậu phát sinh quan hệ với trung khuyển công?

Khiến cậu gặp phải chuyện bi thảm như thế này?

107,

Người đàn ông trung niên kia lấy ra một viên thuốc màu hồng nhạt, nhét vào miệng cậu,

Cậu lắc đầu muốn nhổ ra, nhưng lại bị đối phương che miệng lại,

Viên thuốc kia nhanh chóng tan trong miệng cậu,

Hương vị vừa đắng lại vừa lợ lợ, cực kì ghê,

Chờ đối phương buông tay ra, cậu lập tức ' phụt phụt ' muốn phun hết nước miếng trong miệng ra.

Nhưng trước đó đã bị che kín miệng, làm cậu nuốt vào không ít,

"Chú cho tôi ăn cái gì vậy?"

Người đàn ông trung niên liếm môi: "Là thứ làm nhóc sung sướng và ngoan ngoãn nghe lời."

Pháo hôi thụ kinh hoảng: "Không phải chứ, là thuốc kích dục à?"

108,

Người đàn ông trung niên rời khỏi kho hàng, cũng không biết là đi lấy cái gì,

Cơ thể cậu càng ngày càng nóng, ý thức cũng càng ngày càng mơ hồ,

Khát vọng trong cơ thể ngày càng dâng trào, cậu dùng lý trí cuối cùng, dùng hết sức lực giãy giụa, ý đồ tránh thoát khỏi còng tay.

Nhưng dù cậu giãy giụa đến mức đỏ cả mặt, thở hồng hộc, cả người đều là mồ hôi,

Kết quả cũng chỉ khiến cổ tay và cổ chân bị cọ xát đến mức chảy máu.

Tiếng mở khoá ở cửa lại vang lên,

Là người đàn ông trung niên kia trở lại sao?

Đừng mà,

Pháo hôi thụ tuyệt vọng.

Không có người phát hiện cậu biến mất sao?

Tại sao không có ai tới cứu cậu chứ...

110,

Có vẻ như thuốc kích dục đang phát huy tác dụng, cậu sắp thật sự biến thành nô lệ của dục vọng rồi.

Pháo hôi thụ tưởng tượng bản thân sắp phải nằm dưới người ông chú xấu xí ghê tởm kia,

Cậu không thể tiếp thu nó,



Hoàn toàn không màng vết thương dày đặc ở tay chân, cậu lại bắt đầu giãy giụa kịch liệt,

Vừa giãy giụa vừa khóc lóc thảm thiết.

111,

"Đừng khóc, cậu an toàn rồi."

Nghe thấy giọng của lạnh lùng công, pháo hôi thụ lập tức khóc lớn hơn.

Lạnh lùng công cố chịu đựng tạp âm, giúp pháo hôi thụ mở còng tay còng chân.

Pháo hôi thụ ôm chặt đối phương: "Em biết mà, em biết sẽ có người tới cứu em mà."

Lạnh lùng công chạm vào cơ thể cậu, khẽ cau mày hỏi: "Cậu sốt?"

112,

Ý thức dần mơ hồ của pháo hôi thụ khiến cậu nghe nhầm, còn tưởng là lạnh lùng công nói cậu bị nứng.

"Ừm, ông chú kia hạ thuốc em."

"Thuốc gì?"

"Thuốc kích dục."

113,

Lạnh lùng công muốn kéo pháo hôi thụ từ trên người xuống,

Lại không cẩn thận đụng vào núm vú cậu,

Pháo hôi thụ run rẩy, khẽ rên rỉ,

Sau đó đột nhiên như thay đổi thành một người khác, ánh mắt mơ màng quyến rũ, ôm cổ lạnh lùng công, thở dốc nói: "Ông xã, chịch em đi mà ~"

114,

Pháo hôi thụ chỉ mặc một cái quần lót,

Cho nên miếng vải ướt át phồng lên do bé chim đang cương cứng của cậu có thể được nhìn thấy rất rõ,

Cậu không ngừng cọ vào người lạnh lùng công,

Mặt lạnh lùng công không chút biểu cảm,

Cực kì bình tĩnh bế cậu lên rồi rời khỏi kho hàng.

115,

Cậu không biết bản thân bị nhốt bao lâu,

Được lạnh lùng công ôm ra ngoài, phát hiện trời bên ngoài vẫn còn tối.

Bên ngoài có rất nhiều xe đang đỗ, cũng có cả một đống người mặc đồ đen đứng ngoài đó,

Cậu được lạnh lùng công ôm vào ghế sau của một chiếc xe,

Sau đó cậu nghe thấy lạnh lùng công nói với ai đó: "Mấy người các anh canh bên ngoài cho tôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau