Tôi Là Thằng Em Kế Độc Ác Của Nhân Vật Chính
Chương 58
Tôi cắn khăn lông, quay đầu nhìn đồng hồ báo thức trên tủ đầu giường, dạng chân ra để Bách Liên dùng tăm bông bôi thuốc cho tôi. Thuốc mỡ lạnh buốt, Bách Liên chọc vào trong một phát, tôi liền không nhịn được muốn rụt về đằng sau, nhưng hắn giữ lấy bắp chân tôi, còn lườm tôi rất hung dữ, nên tôi không dám nhúc nhích nữa.
Đầu ngón tay Bách Liên đụng đụng vào chỗ bị cọ đến sưng đỏ của tôi, hỏi tôi: "Đau lắm à?"
Tôi gật đầu.
Bách Liên nói: "Đáng đời."
Tôi mặc lại quần, cảm thấy chỗ nào trên người cũng không thoải mái, bên dưới vừa lạnh vừa nóng.
Tôi lau sạch nước mắt vừa để lại trên mặt, thực ra không có gì phải khóc, đây là nước muối do sinh lý của cơ thể tiết ra.
Tôi nói với Bách Liên: "Bây giờ anh còn giận không? Em chuẩn bị về ngủ đây."
Bách Liên nói: "Thấy oan ức lắm à?"
Tôi nói: "Chỉ có cái mông khá đau thôi."
Hắn nhìn tôi, cười khẩy một tiếng, nói: "Bài tập làm xong chưa, lấy ra cho anh xem."
Lúc tôi định về lấy bài tập, hắn lại nói: "Lấy cả gối nữa, đêm nay ngủ cùng anh."
260.
Hắn ôm tôi vào lòng, cánh tay đặt lên vai tôi, lần lượt lật từng tờ bài thi của tôi.
Bách Liên nói: "Câu hỏi lớn môn Toán này sao em không làm?"
Tôi nói: "Em làm rồi mà."
Bách Liên nói: "Em chỉ viết một câu 'Vượt qua phạm vi kiến thức của em nên không trả lời được.'"
Sau đó vào đêm ngày đầu năm mới này, anh tôi giảng đề cho tôi suốt 3 tiếng.
261.
Sau khi tắt đèn, hắn ôm tôi trong chăn, hỏi tôi: "Lý Vọng, em còn coi anh là anh trai không?"
Tôi nghĩ thầm câu hỏi này quen thuộc kỳ lạ.
Từng thấy trong bộ phim nào ấy nhỉ?
Tôi đâu thể nào coi hắn là ba tôi đúng không? Dù sao ba tôi vẫn còn sống, nên cũng chỉ có thể coi hắn là anh thôi.
Bách Liên véo véo mông tôi, nói: "Em biết hết, đúng không? Nào có anh em bình thường nào sẽ làm chuyện thế này?"
Thực ra tôi không để ý nghe hắn nói, tuân theo nguyên tắc có qua có lại, tôi cũng thò tay véo mông hắn.
262.
Đây là áp bức, bóc lột, bất công vô cùng!
Sao tôi bóp mông hắn lại bị hắn đánh chứ!
263.
6 giờ hơn ngày hôm sau đi rửa mặt, cuối cùng cũng không thấy đau đến thế nữa. Tôi đánh răng xong, vừa định ra nhà vệ sinh, Bách Liên liền tiến vào đè gáy rồi hôn lên môi tôi.
Giữa răng môi đều là vị bạc hà kem đánh răng.
Hắn quấn quýt đầu lưỡi tôi một hồi, nói: "Bữa sáng làm xong rồi, ra ăn đi."
Lúc hai bọn tôi ăn xong bánh mì chuẩn bị ra ngoài, ba tôi và mẹ kế mới rời giường rửa mặt. Ông già thấy tôi và Bách Liên đeo cặp ra ngoài cùng nhau, nói: "Tan học về nhà ta đi nhà hàng ăn, muốn ăn gì trưa gửi tin nhắn cho ba, đặt bàn trước."
Tôi nghĩ ba tôi chắc là không có việc gì trong thời gian ngắn, nên mới có thể nổi hứng làm hoạt động team building để gia đình hoà thuận.
Lúc đứng trên xe bus, Bách Liên nói với tôi: "Thế này trước cũng được."
Tôi đang nhẩm thẻ từ mới, nghe thấy câu này của hắn, không hiểu có ý gì.
Hắn lại nói: "Em coi anh là anh trai như thế này, cũng được."
Đầu ngón tay Bách Liên đụng đụng vào chỗ bị cọ đến sưng đỏ của tôi, hỏi tôi: "Đau lắm à?"
Tôi gật đầu.
Bách Liên nói: "Đáng đời."
Tôi mặc lại quần, cảm thấy chỗ nào trên người cũng không thoải mái, bên dưới vừa lạnh vừa nóng.
Tôi lau sạch nước mắt vừa để lại trên mặt, thực ra không có gì phải khóc, đây là nước muối do sinh lý của cơ thể tiết ra.
Tôi nói với Bách Liên: "Bây giờ anh còn giận không? Em chuẩn bị về ngủ đây."
Bách Liên nói: "Thấy oan ức lắm à?"
Tôi nói: "Chỉ có cái mông khá đau thôi."
Hắn nhìn tôi, cười khẩy một tiếng, nói: "Bài tập làm xong chưa, lấy ra cho anh xem."
Lúc tôi định về lấy bài tập, hắn lại nói: "Lấy cả gối nữa, đêm nay ngủ cùng anh."
260.
Hắn ôm tôi vào lòng, cánh tay đặt lên vai tôi, lần lượt lật từng tờ bài thi của tôi.
Bách Liên nói: "Câu hỏi lớn môn Toán này sao em không làm?"
Tôi nói: "Em làm rồi mà."
Bách Liên nói: "Em chỉ viết một câu 'Vượt qua phạm vi kiến thức của em nên không trả lời được.'"
Sau đó vào đêm ngày đầu năm mới này, anh tôi giảng đề cho tôi suốt 3 tiếng.
261.
Sau khi tắt đèn, hắn ôm tôi trong chăn, hỏi tôi: "Lý Vọng, em còn coi anh là anh trai không?"
Tôi nghĩ thầm câu hỏi này quen thuộc kỳ lạ.
Từng thấy trong bộ phim nào ấy nhỉ?
Tôi đâu thể nào coi hắn là ba tôi đúng không? Dù sao ba tôi vẫn còn sống, nên cũng chỉ có thể coi hắn là anh thôi.
Bách Liên véo véo mông tôi, nói: "Em biết hết, đúng không? Nào có anh em bình thường nào sẽ làm chuyện thế này?"
Thực ra tôi không để ý nghe hắn nói, tuân theo nguyên tắc có qua có lại, tôi cũng thò tay véo mông hắn.
262.
Đây là áp bức, bóc lột, bất công vô cùng!
Sao tôi bóp mông hắn lại bị hắn đánh chứ!
263.
6 giờ hơn ngày hôm sau đi rửa mặt, cuối cùng cũng không thấy đau đến thế nữa. Tôi đánh răng xong, vừa định ra nhà vệ sinh, Bách Liên liền tiến vào đè gáy rồi hôn lên môi tôi.
Giữa răng môi đều là vị bạc hà kem đánh răng.
Hắn quấn quýt đầu lưỡi tôi một hồi, nói: "Bữa sáng làm xong rồi, ra ăn đi."
Lúc hai bọn tôi ăn xong bánh mì chuẩn bị ra ngoài, ba tôi và mẹ kế mới rời giường rửa mặt. Ông già thấy tôi và Bách Liên đeo cặp ra ngoài cùng nhau, nói: "Tan học về nhà ta đi nhà hàng ăn, muốn ăn gì trưa gửi tin nhắn cho ba, đặt bàn trước."
Tôi nghĩ ba tôi chắc là không có việc gì trong thời gian ngắn, nên mới có thể nổi hứng làm hoạt động team building để gia đình hoà thuận.
Lúc đứng trên xe bus, Bách Liên nói với tôi: "Thế này trước cũng được."
Tôi đang nhẩm thẻ từ mới, nghe thấy câu này của hắn, không hiểu có ý gì.
Hắn lại nói: "Em coi anh là anh trai như thế này, cũng được."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất