Chương 26
Thám hiểm thất bại, Liễu Ngọc Hàm và Hứa Tình bị truyền tống ra khỏi công viên trò chơi, tương đương với việc nhận kết cục BE, Hứa Tình quá hoảng sợ, dẫn đến tinh thần không được ổn định, người đại diện của hắn đã nhanh chóng dẫn hắn về công ty.
Liễu Ngọc Hàm cũng rơi vào trạng thái tinh thần không ổn định, nhưng nỗi sợ của cậu không giống Hứa Tình.
Hứa Tình bị kết quả của thám hiểm dọa sợ, nhưng Liễu Ngọc Hàm không giống hắn, cậu không bị kết quả này dọa sợ mà là bị Hứa Tình ra tay với mình dọa sợ, trạng thái hiện tại của cậu còn tệ hơn cả Hứa Tình.
Hứa Tình không tỏ quá nhiều thái độ với chuyện này, không xin lỗi cũng không giải thích, thậm chí còn không nhìn Liễu Ngọc Hàm một cái, lạnh mặt rời đi, vừa nhìn là biết hắn không hài lòng với Liễu Ngọc Hàm.
Đồng nghiệp của Liễu Ngọc Hàm cười lạnh một tiếng: "Mình muốn chết còn cố kéo theo người khác, cũng không biết cái danh tốt của hắn truyền từ đâu ra."
Hứa Tình ở trong giới giải trí luôn có danh kiêu ngạo, thỉnh thoảng mồm miệng hơi độc nhưng rất nhiệt tình với bạn diễn, nếu không Tần Mạc sẽ không chọn hắn cùng một đội với Liễu Ngọc Hàm.
Chuyện này Liễu Ngọc Hàm không biết trả lời như nào, bởi vì cậu cảm thấy sự đối nghịch của Hứa Tình với mình không chỉ ở bề ngoài, ngoại trừ tức giận còn có oán giận khác thường, điều này làm cho Liễu Ngọc Hàm cũng thấy khó hiểu.
...Giác quan thứ sáu của cậu lại sai à?
Đối với tình huống chưa chắc chắn, Liễu Ngọc Hàm không dám nói ra ý nghĩ của mình, nhanh chóng chuyển đề tài: "Những người khác đâu rồi?"
Nghe thấy câu hỏi này, các đồng nghiệp của cậu mỉm cười: "Họ ra lâu rồi, nhóm cậu là nhóm trụ lâu nhất đấy."
Liễu Ngọc Hàm ngạc nhiên: "Hả?"
Đây là đáp án ngoài ý muốn, mặc dù Liễu Ngọc Hàm không rõ tình huống cho đến khi phát sóng trực tiếp, cũng không biết cốt truyện như nào, nhưng kinh nghiệm của cậu phong phú, nhóm của cậu trụ lâu nhất cũng không có gì là bất ngờ.
Sau khi suy nghĩ rõ ràng điểm này, Liễu Ngọc Hàm hào hứng bảo đồng phát lại livestream, xem lại tình huống của các đội khác.
Bởi vì đề nghị của cậu, tất cả những người tiến vào công viên đều mang theo máy ức chế sức mạnh, cho nên cả ảnh hậu và ảnh đế có nhân khí rất cao vừa mới bắt đầu đã bị đánh lén.
Fans của ho rất thất vọng, nhưng mà sau khi bị loại họ ngồi ở trong phòng nghỉ quan sát những người khác thám hiểm, rồi nói chuyện với fans, nhanh chóng xoa dịu được tâm trạng người hâm mộ.
Tục ngữ có câu, cười người hôm trước hôm sau người cười, cho dù là nhóm bị loại đầu tiên, ảnh đế và ảnh hậu vẫn phải tỏ dáng vẻ kinh nghiệm phong phú, đứng ở bên ngoài chỉ đạo những người bên trong trò chơi.
Lại còn liên tục nhấn mạnh tố chất tâm lý phải mạnh mẽ.
Mặc dù có nhóm sĩ quan có tố chất tâm lý mạnh hơn những người khác nhiều, sau khi bàn bạc chia nhiệm vụ tìm kiếm manh mối xong, vì để tiện liên lạc đã lấy điện thoại di động ra, trở thành nhóm thứ hai bị vây loại.
Ảnh đế và ảnh hậu lại bắt đầu bài cũ, nói rằng ở nơi hẻo lánh lạc hậu, tự dưng lấy điện thoại là công cụ tiên tiến là không nên.
Hai sĩ quan không tỏ ý kiến gì, chỉ ngồi nghiêm túc trên ghế của mình và nhìn những người khác bắt đầu cuộc rượt đuổi.
Nhóm tình nguyện thứ ba còn đen hơn cả Liễu Ngọc Hàm, vừa mới vào không được bao lâu đã gặp lệ quỷ khoác da em trai, bị lệ quỷ đùa giỡn thì không tính, cuối cùng còn bị lùa vào trong hầm Liễu Ngọc Hàm từng vào, gặp chuyện không khác gì bọn Liễu Ngọc Hàm.
Đợi đến khi bọn hắn quay về với vẻ mặt suy sụp, bèn thấy vẻ mặt thỏa mãn của ảnh đế và ảnh hậy cùng với sự đồng tình khó hiểu của các sĩ quan khác, tua lại video mới thấy chuyện đã xảy ra.
Vì thế đây là điển hình câu nói "Nếu bạn không vui về chuyện gì đó, hãy nhanh nói với tôi để tôi hạnh phúc." À?
Vui khi có người gặp họa có tốt hay không? Đây là thể hiện sự bình đẳng à?
Ảnh đế và ảnh hậu lần lượt xua tay tỏ vẻ không thể, cũng chân thanh mời bọn họ tham gia nhóm vui vẻ khi có người gặp họa. Hai tình nguyện viên đau khổ nhìn thoáng qua màn hình lớn, sau đó quyết đoán đồng ý lời mời của ảnh đế và ảnh hậu, còn lấy quang não ra xin chữ ký.
Người hâm mộ không chịu nổ nữa.
Nhóm nhân khí cao thứ hai là một tiểu thịt tươi nổ tiếng và một ca sĩ nổi tiếng, vừa mới vào trò chơi là làm dáng vẻ cool ngầu, đẹp trai, không ngoài ý muốn đã động đến quái vật trong nghĩa địa, thậm chí còn không thể chạy vào trong thôn, chạy loanh quanh trong rừng rầm, mãi cho đến khi không còn chống đỡ được quái vật tấn công mới bị đào thải ra ngoài.
Tiếng thét thất thanh của nhóm này là nhiều nhất trong tất cả đám người, nhiều người xem còn tò mò vào xem, đợi đến khi bọn họ mệt mỏi ròi khỏi trò chơi, liền thấy trên đầu mình có dòng chữ "Tiếng thét còn kinh khủng hơn cả trò chơi kinh dị.", suýt chút nữa đã phun hết cà phê ra ngoài.
"Tin tôi đi, tôi không sợ! Tôi chỉ đang tạo hiệu ứng cho chương trình!" Rõ ràng là sợ đến mức đứng không vững, nhưng vừa rời khỏi trò chơi, hai người bắt đầu ra vẻ, dùng lời của Liễu Ngọc Hàm làm lá chắn.
Đáng tiếc là khán giả không tin họ, cũng nhao nhao tỏ vẻ "Theo sát bước chân của giáo chủ, các người xứng đáng là người bảo vệ trái phải."
Hai người buồn bực ngồi trên ghế, mãi đến khi nhóm Liễu Ngọc Hàm gặp nguye hiểm mới lộ ra vẻ mặt vui vẻ.
Đúng vậy, để cậu làm giáo chủ!
Tất cả các nhóm khác nuốt giận quay về, trong khi livestream bọn họ tiếp xúc với một số chi tiết rất chân thật, câu đố ẩn rất sâu, hơn nữa còn đủ kiểu tình tiết, không chỉ làm cho người xem thấy hứng thú ngay cả những người tham gia cũng ồn ào hỏi Nguyên Khang, hy vọng có thể quay lại lần nữa, đúng là xấu hổ.
Đúng lúc Nguyên Khang thông báo, giai đoạn một của trò chơi sẽ được mở cửa trong tương lai gần, cũng tiết lộ dự án chỉ có một kết cục thật, nhưng cái khác đều là kết mở, kết quả cuối cùng nằm ở suy nghĩ của người chơi.
Người thích trò chơi giải đố nhìn manh mối được tiết lộ trong livestream, bắt đầu xoa tay, muốn được chơi thử một lần.
Những người không thích dạng trò chơi này, ít nhiều cũng bị những minh tinh nổi tiếng thu hút, cảm thấy tò mò với vẻ mặt hoảng sợ của các minh tinh, cũng tò mò muốn được trải nghiệm môt lần.
Loại quỷ quái không tồn tại thật sự đáng sợ như vậy sao?
So với Trùng Tộc thời tinh tế, có thứ gì còn đáng sợ hơn sao?
Nhưng người ôm chờ mong yên lặng đợi công viên mở cửa, fans và anti của Liễu Ngọc Hàm thấy tình huống này lại thấy vui vẻ, cảm thấy tiền thưởng cuối năm của Liễu Ngọc Hàm càng dày thêm, cũng nhất trí cho rằng công lớn nhất là nhờ thiếu tướng Tần.
Mọi người đều vui, nhưng đúng vài lúc này, đột nhiên lại có chậu nước lạnh dội lên mọi người.
"Mọi thứ đã thành kịch bản rồi mà vẫn có người tin, lại có người xem thiếu tướng Tần như công thần (người có công lớn nhất), đúng là mặt to như cái bát."
Liễu Ngọc Hàm cũng rơi vào trạng thái tinh thần không ổn định, nhưng nỗi sợ của cậu không giống Hứa Tình.
Hứa Tình bị kết quả của thám hiểm dọa sợ, nhưng Liễu Ngọc Hàm không giống hắn, cậu không bị kết quả này dọa sợ mà là bị Hứa Tình ra tay với mình dọa sợ, trạng thái hiện tại của cậu còn tệ hơn cả Hứa Tình.
Hứa Tình không tỏ quá nhiều thái độ với chuyện này, không xin lỗi cũng không giải thích, thậm chí còn không nhìn Liễu Ngọc Hàm một cái, lạnh mặt rời đi, vừa nhìn là biết hắn không hài lòng với Liễu Ngọc Hàm.
Đồng nghiệp của Liễu Ngọc Hàm cười lạnh một tiếng: "Mình muốn chết còn cố kéo theo người khác, cũng không biết cái danh tốt của hắn truyền từ đâu ra."
Hứa Tình ở trong giới giải trí luôn có danh kiêu ngạo, thỉnh thoảng mồm miệng hơi độc nhưng rất nhiệt tình với bạn diễn, nếu không Tần Mạc sẽ không chọn hắn cùng một đội với Liễu Ngọc Hàm.
Chuyện này Liễu Ngọc Hàm không biết trả lời như nào, bởi vì cậu cảm thấy sự đối nghịch của Hứa Tình với mình không chỉ ở bề ngoài, ngoại trừ tức giận còn có oán giận khác thường, điều này làm cho Liễu Ngọc Hàm cũng thấy khó hiểu.
...Giác quan thứ sáu của cậu lại sai à?
Đối với tình huống chưa chắc chắn, Liễu Ngọc Hàm không dám nói ra ý nghĩ của mình, nhanh chóng chuyển đề tài: "Những người khác đâu rồi?"
Nghe thấy câu hỏi này, các đồng nghiệp của cậu mỉm cười: "Họ ra lâu rồi, nhóm cậu là nhóm trụ lâu nhất đấy."
Liễu Ngọc Hàm ngạc nhiên: "Hả?"
Đây là đáp án ngoài ý muốn, mặc dù Liễu Ngọc Hàm không rõ tình huống cho đến khi phát sóng trực tiếp, cũng không biết cốt truyện như nào, nhưng kinh nghiệm của cậu phong phú, nhóm của cậu trụ lâu nhất cũng không có gì là bất ngờ.
Sau khi suy nghĩ rõ ràng điểm này, Liễu Ngọc Hàm hào hứng bảo đồng phát lại livestream, xem lại tình huống của các đội khác.
Bởi vì đề nghị của cậu, tất cả những người tiến vào công viên đều mang theo máy ức chế sức mạnh, cho nên cả ảnh hậu và ảnh đế có nhân khí rất cao vừa mới bắt đầu đã bị đánh lén.
Fans của ho rất thất vọng, nhưng mà sau khi bị loại họ ngồi ở trong phòng nghỉ quan sát những người khác thám hiểm, rồi nói chuyện với fans, nhanh chóng xoa dịu được tâm trạng người hâm mộ.
Tục ngữ có câu, cười người hôm trước hôm sau người cười, cho dù là nhóm bị loại đầu tiên, ảnh đế và ảnh hậu vẫn phải tỏ dáng vẻ kinh nghiệm phong phú, đứng ở bên ngoài chỉ đạo những người bên trong trò chơi.
Lại còn liên tục nhấn mạnh tố chất tâm lý phải mạnh mẽ.
Mặc dù có nhóm sĩ quan có tố chất tâm lý mạnh hơn những người khác nhiều, sau khi bàn bạc chia nhiệm vụ tìm kiếm manh mối xong, vì để tiện liên lạc đã lấy điện thoại di động ra, trở thành nhóm thứ hai bị vây loại.
Ảnh đế và ảnh hậu lại bắt đầu bài cũ, nói rằng ở nơi hẻo lánh lạc hậu, tự dưng lấy điện thoại là công cụ tiên tiến là không nên.
Hai sĩ quan không tỏ ý kiến gì, chỉ ngồi nghiêm túc trên ghế của mình và nhìn những người khác bắt đầu cuộc rượt đuổi.
Nhóm tình nguyện thứ ba còn đen hơn cả Liễu Ngọc Hàm, vừa mới vào không được bao lâu đã gặp lệ quỷ khoác da em trai, bị lệ quỷ đùa giỡn thì không tính, cuối cùng còn bị lùa vào trong hầm Liễu Ngọc Hàm từng vào, gặp chuyện không khác gì bọn Liễu Ngọc Hàm.
Đợi đến khi bọn hắn quay về với vẻ mặt suy sụp, bèn thấy vẻ mặt thỏa mãn của ảnh đế và ảnh hậy cùng với sự đồng tình khó hiểu của các sĩ quan khác, tua lại video mới thấy chuyện đã xảy ra.
Vì thế đây là điển hình câu nói "Nếu bạn không vui về chuyện gì đó, hãy nhanh nói với tôi để tôi hạnh phúc." À?
Vui khi có người gặp họa có tốt hay không? Đây là thể hiện sự bình đẳng à?
Ảnh đế và ảnh hậu lần lượt xua tay tỏ vẻ không thể, cũng chân thanh mời bọn họ tham gia nhóm vui vẻ khi có người gặp họa. Hai tình nguyện viên đau khổ nhìn thoáng qua màn hình lớn, sau đó quyết đoán đồng ý lời mời của ảnh đế và ảnh hậu, còn lấy quang não ra xin chữ ký.
Người hâm mộ không chịu nổ nữa.
Nhóm nhân khí cao thứ hai là một tiểu thịt tươi nổ tiếng và một ca sĩ nổi tiếng, vừa mới vào trò chơi là làm dáng vẻ cool ngầu, đẹp trai, không ngoài ý muốn đã động đến quái vật trong nghĩa địa, thậm chí còn không thể chạy vào trong thôn, chạy loanh quanh trong rừng rầm, mãi cho đến khi không còn chống đỡ được quái vật tấn công mới bị đào thải ra ngoài.
Tiếng thét thất thanh của nhóm này là nhiều nhất trong tất cả đám người, nhiều người xem còn tò mò vào xem, đợi đến khi bọn họ mệt mỏi ròi khỏi trò chơi, liền thấy trên đầu mình có dòng chữ "Tiếng thét còn kinh khủng hơn cả trò chơi kinh dị.", suýt chút nữa đã phun hết cà phê ra ngoài.
"Tin tôi đi, tôi không sợ! Tôi chỉ đang tạo hiệu ứng cho chương trình!" Rõ ràng là sợ đến mức đứng không vững, nhưng vừa rời khỏi trò chơi, hai người bắt đầu ra vẻ, dùng lời của Liễu Ngọc Hàm làm lá chắn.
Đáng tiếc là khán giả không tin họ, cũng nhao nhao tỏ vẻ "Theo sát bước chân của giáo chủ, các người xứng đáng là người bảo vệ trái phải."
Hai người buồn bực ngồi trên ghế, mãi đến khi nhóm Liễu Ngọc Hàm gặp nguye hiểm mới lộ ra vẻ mặt vui vẻ.
Đúng vậy, để cậu làm giáo chủ!
Tất cả các nhóm khác nuốt giận quay về, trong khi livestream bọn họ tiếp xúc với một số chi tiết rất chân thật, câu đố ẩn rất sâu, hơn nữa còn đủ kiểu tình tiết, không chỉ làm cho người xem thấy hứng thú ngay cả những người tham gia cũng ồn ào hỏi Nguyên Khang, hy vọng có thể quay lại lần nữa, đúng là xấu hổ.
Đúng lúc Nguyên Khang thông báo, giai đoạn một của trò chơi sẽ được mở cửa trong tương lai gần, cũng tiết lộ dự án chỉ có một kết cục thật, nhưng cái khác đều là kết mở, kết quả cuối cùng nằm ở suy nghĩ của người chơi.
Người thích trò chơi giải đố nhìn manh mối được tiết lộ trong livestream, bắt đầu xoa tay, muốn được chơi thử một lần.
Những người không thích dạng trò chơi này, ít nhiều cũng bị những minh tinh nổi tiếng thu hút, cảm thấy tò mò với vẻ mặt hoảng sợ của các minh tinh, cũng tò mò muốn được trải nghiệm môt lần.
Loại quỷ quái không tồn tại thật sự đáng sợ như vậy sao?
So với Trùng Tộc thời tinh tế, có thứ gì còn đáng sợ hơn sao?
Nhưng người ôm chờ mong yên lặng đợi công viên mở cửa, fans và anti của Liễu Ngọc Hàm thấy tình huống này lại thấy vui vẻ, cảm thấy tiền thưởng cuối năm của Liễu Ngọc Hàm càng dày thêm, cũng nhất trí cho rằng công lớn nhất là nhờ thiếu tướng Tần.
Mọi người đều vui, nhưng đúng vài lúc này, đột nhiên lại có chậu nước lạnh dội lên mọi người.
"Mọi thứ đã thành kịch bản rồi mà vẫn có người tin, lại có người xem thiếu tướng Tần như công thần (người có công lớn nhất), đúng là mặt to như cái bát."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất